Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
Thứ ba, ngày 28, tháng mười một, năm 2006 Hai ngày qua, đường sá đi đứng khó khăn, vì khuya chủ nhật qua sáng thứ hai, tuyết đã xuống và gặp nhiệt độ dưới 32 độ nên đóng thành lớp đá mỏng, trơn trợt. Buổi sáng, tôi lại phụng mạng lái xe đi thẳng tới sở, và khi ra được xa lộ thì mới biết hối hận, nhưng đã muộn rồi, có vào exit quay đầu về nhà thì cũng gặp đường trong phố khó đi vậy. Thế là cứ nhích từng tí theo mọi người, 10 hay 20 dặm một giờ. Nhìn cái lớp tuyết trắng, mỏng, thấy sợ quá, ai biết được là lớp tuyết hay lớp gì? Lệ thường mất 45 phút từ nhà tới sở, sáng hôm qua đã mất 1 giờ 45 phút! Vào chỗ làm mà vẫn chưa hoàn hồn! Mới ngồi chưa được nửa tiếng thì sếp lớn nhắc tôi phải đi dự một session về cải tổ guồng máy làm việc của bộ này. Thật không ham, năn nỉ với sếp là bận quá, nhưng sếp vẫn bắt đi, nói là vì được chọn (chosen). Vì có thâm niên nhất! Họ cần nghe ý kiến của you! Mèn ơi! Phải ngồi tập trung đầu óc hai tiếng đồng hồ nữa, trong khi cũng vừa chịu trận gần hai tiếng căng thẳng ở ngoài đường rồi. Sáng nay, nghe TV cho biết đường icy nên nhất quyết nhờ Ng chở ra bến xe buýt. Cũng gọi đường dây khẩn cấp xem sở họ có mở cửa không. Sẽ mở cửa trễ một tiếng. Thế là đi chuyến buýt sau. Xe buýt ấm áp, vắng tanh, chỉ có bốn mạng. An tâm, nhìn xa lộ và nhìn qua hai bên xa lộ. Thấy đường sạch và cũng ít xe hơn, chạy chậm hơn bình thường một chút, chắc người ta cũng ở nhà một mớ rồi. Ngày đầu tuyết rơi, bao giờ cũng có nhiều người “điên”, nhiều người lái xe lạng quạng, chưa quen, cho dù có ở đây nhiều năm, và năm nào cũng trải qua cảnh này. Xuống xe, đợi xe khác. May quá! Cũng chỉ mười phút đợi thôi. Lúc đứng đợi ở đây có nghĩ tới chị PC, chị OH, chị Liêu, không biết những nơi các chị ở đã có tuyết chưa? Tôi vừa đứng vừa nhún nhẩy cho bớt lạnh vì trời lạnh lắm. Vậy mà mấy người làm nghề tiên đoán thời tiết lại nói là mùa đông năm nay sẽ hiền hòa vì nạn global warming, làm tôi mừng hụt. Từ phố Olympia xuống Tumwater, đường vẫn trắng, chưa được cào sạch. Qua một nhà băng, đọc nhiệt độ là 26. Chiều được lệnh cho về sớm nửa tiếng, nhưng sếp đã quên không cho nhóm tôi biết, rồi lại ngạc nhiên kêu, Ủa? Sao mấy you còn ngồi đây? Sớm nửa tiếng hay trễ nửa tiếng thì tôi cũng từ tốn vì khi sáng Tami đã gọi cho biết là thư viện đóng cửa rồi, tối nay tôi không phải vô, nghĩa là không làm mà vẫn ăn lương (giốp thư viện, mọi người ăn lương giờ). Bây giờ thì tự hỏi không biết thời tiết ngày mai thế nào? Để lát nữa 11 giờ sẽ nghe tin tức TV.
|