Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<4546474849>»
Một góc trời Tây Bắc
Phượng Các
#921 Posted : Wednesday, August 30, 2006 10:23:49 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong
HP thì nghĩ ngươc lại - cái người có phước được "cưng chiều" thì sướng 1 còn cái người dưng không được đi "cưng" người có phước kia mới là sướng 10 ????


Shocked
Liêu thái thái
#922 Posted : Wednesday, August 30, 2006 11:40:33 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong
Chị Liêu ơi, cái cô giáo ở TTVH Pháp đó là chị Liêu hồi xưa phải không??? bởi đây mình đang nói chuỵện trong nhà PNV đó nha, chứ nới chuyện ngoài đời thì bất tận - chi chi cũng đủ và thừa nữa???
hổng dám đâu HP, thuở đó chị là con bé nhà wê, không được đi học TTVHP nữa sao làm cô giáo được chứ! Clown n3 liều thế vì nói tiếng tây ít... ngượng hơn, và cô nhận lời vì chỉ là chuyện lịch sự xã giao í muh, tuy trong lòng n3 thì nhất định mình... cua được cô giáo Tongue.
ac wa tới bên này mới gặp và wen nhau.
Phượng Các
#923 Posted : Thursday, August 31, 2006 9:19:26 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
PC có biết một cô giáo ở VN, lấy học trò, hai nguời ở với nhau tới nay là cả hai chục năm rồi chớ ít sao. Dĩ nhiên lúc mới bùng lên thì dư luận không thuận lợi, nhưng sau đó thì cũng thôi chớ làm sao!


linhvang
#924 Posted : Friday, September 1, 2006 1:43:49 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thì cái vùng LV ở cũng có cô giáo lấy học trò đó, làm rùm beng cả thế giới! Mà cặp bồ khi cậu học trò mới có 10, 11 tuổi, còn cô ta đã có chồng và bốn con! Nhưng đúng là tình yêu, vì sau khi cô giáo ở tù 7 năm vì cái tội dụ dỗ con nít, ra tù, hai tình nhân vẫn lấy nhau đó, trong khi khoảng thời gian xa cách như vậy, cậu ta có thể có người yêu khác và lấy người khác, ai bắt ở vậy mà chờ đâu. Mối tình này sắp quay thành phim.
LanHuynh
#925 Posted : Friday, September 1, 2006 8:44:44 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

[quote]Gởi bởi linhvang

Thì cái vùng LV ở cũng có cô giáo lấy học trò đó, làm rùm beng cả thế giới! Mà cặp bồ khi cậu học trò mới có 10, 11 tuổi, còn cô ta đã có chồng và bốn con! Nhưng đúng là tình yêu, vì sau khi cô giáo ở tù 7 năm vì cái tội dụ dỗ con nít, ra tù, hai tình nhân vẫn lấy nhau đó, trong khi khoảng thời gian xa cách như vậy, cậu ta có thể có người yêu khác và lấy người khác, ai bắt ở vậy mà chờ đâu. Mối tình này sắp quay thành phim.
[/quote]


Chi LV LH có đọc câu chuyện nầy ở trên báo, thật là cảm động, cái này chắc là duyên nợ...từ kiếp nào!
linhvang
#926 Posted : Saturday, September 2, 2006 8:09:01 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày 31, tháng tám, năm 2006
Ngày (đi làm) cuối của Val. Chiều lúc 1:30 (trời nắng ráo đẹp đẽ), một số đồng nghiệp, bạn bè, và cả gia đình của Val - ngoại trừ cô con gái mắc việc trường, Kristine dạy trung học – đã gặp nhau để mừng Val về hưu và bắt đầu một ngả rẽ mới trong đời. Sếp cũ của Val và tôi là Judy Bushell cũng có mặt (tôi đã cho một nhân vật của tôi lấy chồng Mỹ có họ Bushell). Vừa thấy tôi, bà đã mừng rỡ dang rộng tay ra ôm lấy tôi (tôi cũng hơi mắc cỡ với đám đông trong phòng), hỏi tôi khỏe không và vẫn đang viết lách phải không? Tôi trả lời tôi khỏe và vẫn đang viết lách. Bà lại nói bao giờ tôi phải dịch ra tiếng Anh để cho bà đọc mới được. Tôi lại hứa...một ngày nào đó sẽ làm. Tôi cũng đã hứa với American grandma của tôi như thế; hôm đưa bà đi dự tiệc đám cưới của cậu em tôi, tôi hỏi bà, grandma 96 tuổi phải không, thì bà kêu 98 chớ, sinh năm 1908, sẽ sống qua 100 tuổi. Mèn! 98 tuổi mà người ta còn cho bà lái xe, dù là bà bảo với tôi bà chỉ lái đi chợ gần nhà, đi ra tiệm thuốc với tới nhà thờ, cũng gần nhà, tôi cũng thấy run quá, ở tuổi đó, nào ai biết được! Kể thêm chuyện này, lúc ra cắt bông ở vườn sau nhà bà, bà đã xông xáo đem kéo ra cắt, không để Ng hay tôi cắt.
Làm dưới quyền của sếp Judy lâu quá, nên dĩ nhiên là bà biết tôi viết lách – tôi còn viết nhật ký nơi bàn làm việc; chuyện sở, chuyện riêng tư; hồi đó, thỉnh thoảng bà vẫn lại hỏi tôi những chi tiết hay ngày tháng cho một sự việc nào đó (chẳng hạn như Fiscal dọn về cái cao ốc ở khu Legion Square năm nào?), thế là tôi phải lôi nhật ký ra tìm! Tôi viết nhật ký từ hồi học lớp đệ lục, tức là lớp bảy bây giờ. Mười mấy cuốn nhật ký, khi chạy năm 75, tôi không thể mang theo nên đã để lại bên VN, chắc là sau này bị dùng vào việc gói xôi rồi!? Có lần nghe chị Nhị kể cuốn nhật ký của học giả Phạm Quỳnh được tìm thấy ở gian hàng bán sách báo cũ ở ngoài chợ trời. Có người mua và đem tặng lại cho thân nhân cụ Phạm Quỳnh. Một bà cô, chị của bố chị, lấy cụ Phạm Quỳnh.
Tôi được cho bế con cháu Kayden của Val. Con bé có cùng sinh nhật tháng năm với tôi nhưng khác ngày, ngày sinh của nó là ngày bảy tháng năm. Gần được bốn tháng nên con bé cũng khá nặng để tôi bế mà không sợ làm rớt! Con bé có cái mũi tẹt Phi Luật Tân và mái tóc đen Phi Luật Tân (Val bảo vậy vì bố của nó có bố Mỹ, mẹ Phi), nhưng đôi mắt lại có màu xanh da trời (của mẹ). Tôi bế một hồi lâu không sao, đến khi Kim Smith bế thì nó mếu máo khóc - thấy cũng vui.
Có bánh ngọt, trái cây, nước uống. Tôi chỉ ăn trái cây, dù Wendy có dặn lấy một miếng bánh mang về bàn mà ăn, tôi vẫn lắc đầu – tôi thấy tôi giỏi ghê!
Nhận cái bằng ban khen 30 năm phục vụ công chúng, từ thống đốc, cũng giống như nhận cái bằng tốt nghiệp đại học từ ông viện trưởng. Rồi bạn bè xếp hàng tới chúc mừng. Cảm động quá, làm Val cũng sụt sịt đỏ mắt. Tôi tưởng một người cứng rắn như Val sẽ chẳng bao giờ khóc.
Thỉnh thoảng mỏi mệt hay vào những sáng lạnh lẽo tôi làm biếng xuống giường, tôi hay nghĩ tôi muốn về hưu. Nhưng chắc ngày đó còn xa.
LanHuynh
#927 Posted : Sunday, September 3, 2006 10:45:05 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Té ra chị LV làm ở thư viện những đến 30 năm lận!!! LH cũng chúc mừng chị nha.
linhvang
#928 Posted : Monday, September 4, 2006 4:22:20 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thư viện chỉ mới có 11 năm thôi - bắt đầu ngày chín, tháng tám, năm 1995.
linhvang
#929 Posted : Monday, September 4, 2006 1:44:44 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày bốn, tháng chín, năm 2006
Labor Day. Ngày Lao Động. Ngày vinh danh những người đi làm. Người đi làm bằng trí óc hay người đi làm bằng tay chân đều được vinh danh, nhưng tôi lại thấy thường nhiều hãng xưởng tư lại bắt người ta đi làm ngày này, và mấy cái tiệm quán đâu có đóng cửa, nên nhiều người lại phải làm cực hơn. Một ngày lễ được liên bang công nhận. Là Ngày Thứ Hai đầu tiên của tháng chín. Các xứ bên Âu Châu, họ có một ngày cũng giống như Ngày Lao Động ở bên Mỹ, nhưng là ngày đầu tiên của tháng năm-May Day. Mỗi lần May Day thì thủ phủ Olympia của tôi lại thấy bà con biểu tình chiếm nguyên mấy con đường chính làm xe cộ lại kẹt, và có khi làm tôi trễ xe buýt, vì buýt này đến không đúng giờ thì làm sao tôi bắt được buýt kia đúng giờ cho được.
Đối với đám trẻ con cắp sách đến trường, đó là ngày báo hiệu mùa hè đã chấm dứt. Ngày hôm sau bắt đầu cho một niên học mới. Hôm nay trời nắng và hôm qua trời cũng nắng, nhiệt độ lên được 83 độ. Lâu rồi chưa thấy mưa, có lẽ cũng hai tuần. Thời tiết tiểu bang này vẫn còn đang đẹp quá. Tiểu bang Washington. Vâng, có liên bang thì có tiểu bang. Tôi không hiểu sao bây giờ có nhiều báo lại cứ viết là bang, bang New York, bang Texas, ...
Ngày mai đi làm tôi lại thấy mấy chiếc xe buýt vàng quen thuộc chở đám học trò nhỏ. Lại thấy học trò tụ ba tụ năm đứng chờ xe buýt. Xe buýt ngừng cho chúng lên xe. Tôi lại cũng phải ngừng xe chờ. Nhiều năm quên luật tôi không biết khi thấy tài xế xe buýt kéo cái bảng Stop ra thì tôi phải ngừng dù là xe buýt đang ở hướng bên kia! May mà chưa bị “ăn” cái giấy phạt nào, hú hồn! Tôi phải khoe là cho tới bây giờ, bao nhiêu năm lái xe, cũng lạng quạng kinh lắm, mà chưa nhận một cái giấy phạt nào, may mắn thay!
Tôi đang đọc tập truyện ngắn We Should Never Meet của tác giả Aimee Phan. Cứ thấy tên Việt là tôi mang về đọc, nhất là đọc qua phần tiểu sử ở bìa sau cuốn sách thấy cô này còn trẻ quá, wow, tuổi trẻ tài cao. Sách được in ra đúng hai năm rồi: tháng chín, 2004, tính ra năm đó cô mới 27 tuổi. Do St. Martin’s Press, New York, xuất bản và phát hành.
AIMEE PHAN sinh năm 1977, tại Orange County, California, và đang dạy học tại Las Vegas, Nevada. Cô nhận bằng MFA từ University of Iowa, nơi cô đã trúng giải Maytag Fellowship. Hãy ghé thăm trang nhà của cô tại www.aimeephan.com.
Vào đó sẽ được biết thêm:
Her first book, WE SHOULD NEVER MEET, was named a Notable Book by the Kiryama Prize in fiction and a finalist for the 2005 Asian American Literary Awards. Her writing has appeared in The New York Times, USA Today and The Oregonian. She is currently an Assistant Professor in English at Washington State University.
Phần ghi chú của tôi: Washington State University ở Pullman, thuộc Washington State, tiểu bang Xanh Mãi Ngàn Năm. Cooling
linhvang
#930 Posted : Wednesday, September 6, 2006 4:01:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày sáu, tháng chín, năm 2006
Cái đoạn tùy bút dưới đây tôi đã viết vào thứ sáu, ngày mười, tháng hai, năm 2006:
Kim vào làm thế Joe được một tháng rồi. K có ba đời chồng, khi kể chuyện này, cô cười lớn cắt nghĩa là cô cứ gặp cùng người mà khác họ tên!
Tôi lục trong mớ tùy bút và lôi nó ra vì có chuyện mắc cười quá khi nhắc đến Kim. Chuyện như thế này. Hôm nay là ngày sinh nhật của Jeanne. Cô mặc áo quần, đội mũ, mang vớ có những màu tím, đỏ trông như show girl, chỉ có điều không hở hang. Sếp Monette mang vô sở hai hộp donuts và chúng tôi tụ lại hát Happy Birthday để mừng Jeanne. Rồi ông chồng cô ghé thăm cô với một bình bông tươi thật đẹp, hai người hôn hít nhau ngay trước mặt tụi tôi. Chỉ có cặp vợ chồng mới lấy nhau thì họ mới làm như vậy. Thì đúng là vợ chồng mới mà. Hôm nọ, có dịp ngồi chung ăn kem gây quỹ Adopt-a-family, nghe Jeannie nói thì tôi biết là họ mới lấy nhau, mới bao lâu thì tôi chưa kịp hỏi, chỉ biết đây là ông chồng thứ tư của cô! Và cô chỉ mới kể về ông chồng thứ nhất thì đã hết giờ, cô và tôi phải quay về bàn làm việc. Tóm tắt viết ở đây: ông chồng đó sau này đã là ...she, là đàn bà. Hai người có với nhau hai đứa con. Tôi hỏi, vậy lúc còn ở với nhau, you có để ý thấy triệu chứng gì là lạ nơi chồng you không, thì cô bảo không. Rồi nhờ đâu mà you biết? Có biết gì đâu, sau khi ly dị, một hôm tui có việc cần gọi bà mẹ chồng cũ thì nghe bà mắng vốn nói sao dấu bả, thì lúc đó mới hay!
Well, Jeanne có bốn đời chồng, tôi cười bảo với Larry như vậy và hỏi Larry là you có biết thế không? (Ở sở, tôi chơi thân với Larry.) Thì Larry kêu biết và nói còn thua Kim, Kim có năm chồng lận. Tin là mình đúng, tôi cãi ngon lành, ba chồng, chứ năm chồng ở đâu. Larry cứ nhất quyết là Kim có năm chồng và còn bảo để tui kêu Kim hỏi lại. Tôi ra dấu thôi đừng hỏi, vì thấy hỏi như vậy...kỳ quá. Ai dè! Larry đứng lên, qua cái cubicle, kêu to, Kim! you lấy chồng mấy lần rồi? Kim cũng đứng lên, tỉnh bơ trả lời, năm. Larry nhìn tôi, nói “see” (thấy chưa?). Tôi hỏi, năm lần kết hôn, năm ông chồng? Không có remarried cùng một ông nào? Không, năm lần kết hôn, năm ông khác nhau.
Vậy mà sao tôi cứ nghĩ Kim “chỉ” có ba đời chồng, trong khi Kim ngồi gần tôi cũng tám tháng rồi!
Smile
Phượng Các
#931 Posted : Thursday, September 7, 2006 1:28:25 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Cũng còn thua bà Elizabeth Taylor, có 8 lần đám cưới, và người chồng làm đám cưới hai lần là Richard Burton.

linhvang
#932 Posted : Thursday, September 7, 2006 1:46:49 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Minh tinh tài tử có nhiều chồng là chuyện bình thường rồi, nhất là bà này lại nổi tiếng nữa.
Mà mấy người làm chung quanh với LV, cứ tưởng họ "bình thường", hóa ra đâu có bình thường. Như người chồng đầu tiên của Jeanne sau này đổi giống thành bà-LV chưa rảnh hỏi thêm về những người chồng sau như ở với nhau bao lâu thì ly dị, như chia con chia của làm sao...Big Smile
Rồi Kim nữa. Ông chồng thứ năm này thấy rất cưng chiều cô. Mỗi thứ năm -như hôm nay- cô "sai" ông đi mua burrito cho cô và cho tụi này, cô lấy orders rồi kêu ông đi lấy đem vào sở.
Phượng Các
#933 Posted : Thursday, September 7, 2006 1:52:12 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chèn ơi, tài tử với không tài tử đều có con tim ướt át. Mình biết tới họ chẳng qua vì họ là người của đám đông cho nên có chuyện gì ở họ là ai nấy đều biết (nhiều báo chí kiếm tiền nhờ đi rình mò đời tư người ta mà) , còn các người vô danh tiểu tốt khác thì ai mà cần biết họ có bao nhiêu đời chồng làm chi (vã lại đó là chuyện private life nữa). Mình cứ bảo tụi tài tử thay chồng vợ như thay áo, là nói không có căn cứ, những người khác cũng thay chồng vợ như thay áo thì lại chả ai biết.

linhvang
#934 Posted : Tuesday, September 12, 2006 3:51:19 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày 12, tháng chín, năm 2006
Thời tiết vẫn còn đẹp lắm, ngày hôm qua ấm 78 độ, hôm nay chắc cũng gần được như thế. Những hàng phong bên đường lá vẫn còn xanh ngắt. Càng để ý tôi càng thấy nhiều nơi lá vẫn còn xanh ngắt. Tháng trước thấy một cây phong cạnh sở làm có lá vàng khô rơi rụng xuống đất, tôi đã la ầm lên với bạn ở xa là mùa thu đã về với Tây Bắc. Nhưng thật sự thì bữa nay, dù học trò đi học cũng được một tuần rồi, tôi lại thấy trời vẫn ấm áp, cảnh vật vẫn sáng sủa như là mùa hè vẫn chưa muốn ra đi. Không có mây mù ảm đạm. Không có một cơn mưa lớn nào, chỉ có một tối cuối tuần, tôi nghe được tiếng mưa rơi, rất nhỏ, rất nhẹ, rớt tí tách xuống skylight trong phòng tắm, phải lắng tai nghe một hồi mới biết là mưa.
Sổ sách ở sở đã đóng xong, thấy nhẹ nhõm làm sao! Chuyện thanh tra đến khám sổ sách cũng xong, mọi năm thường là cuối tháng mười một, nhưng năm nay khám sớm. Hai việc lo cùng một lúc làm mình cực, nhưng khi xong rồi, tôi thật nhẹ người, tưởng như không còn việc để làm, nghĩ chuyện đi chơi được rồi.
Đang có Puyallup Fair-năm nay vé vào cửa là 10 đồng, hai người 20 đồng. Cũng phải thôi. Năm năm trước khi tôi nhắc cái hội chợ này trong bài viết mừng Kỷ Nguyên Mới được một năm, cái vé vào cửa chỉ mới có 7 đồng. Bây giờ xăng nhớt mắc gấp đôi thì 10 đồng cũng phải, dù tôi vẫn nghĩ là tại sao lại lấy tiền vào cửa chứ?
À, cũng phải nhớ bỏ phiếu bầu cử nữa. Ra tranh ghế thượng nghị sĩ liên bang năm nay, tiểu bang WA có một ứng cử viên người VN là bà Hồng Trần. Bà đang tranh với người cùng đảng, đảng Dân Chủ, là bà Maria Cantwell, hiện đang giữ ghế này. Nghe nói bà Hồng Trần sinh sống ở tiểu bang này được 10 năm rồi, nhưng chắc là bà không sinh hoạt với cộng đồng Việt, vì đây là lần đầu tiên tôi ngạc nhiên nghe đến tên của bà, và tôi cũng không phải là người duy nhất mà còn có nhiều người Việt cũng ngạc nhiên như tôi. Theo bài báo phỏng vấn bà Hồng Trần của ký giả Nguyễn Tấn Lai, quỹ vận động bầu cử của bà chỉ mới có 25 ngàn trong khi quỹ của bà Cantwell đã lên tới...6 triệu (đô la, dĩ nhiên!). Tôi thấy cứ như châu chấu đá voi! Chắc là bà Hồng Trần đang thăm dò tình hình cho những lần tranh cử tới?
Ra tranh ghế chánh án thì có Tam Bui, Bùi Thị Đăng-Tâm. Tôi biết Đăng-Tâm khi Đăng Tâm chỉ là cô bé bảy, tám tuổi. Là con gái út của bác Bùi Ngọc Lâm, trung tá QLVNCH, đã qua đời mười mấy năm trước. Thời mới qua Mỹ, bác Lâm (trai) hay nấu phở gà đãi bạn bè-lúc mà WA chưa có tiệm phở nào, cũng chưa có tiệm thực phẩm nào do người Việt làm chủ, người Việt phải mua mắm, muối ở mấy tiệm do người Hoa, người Phi làm chủ. Khi nấu đãi gia đình tôi, bác hay bảo ba tôi là phở của bác ngon nhất tiểu bang WA (bác trai tự nấu, chứ không phải bác gái nấu), ba tôi cười trả lời là nếu bác kêu ngon nhất nước Mỹ thì ba tôi cũng phải đồng ý theo vì có biết ai nấu phở nữa đâu. (Không nhớ anh SC có đến nhà bác Lâm ăn phở gà lần nào chưa nhỉ? LV nhớ có lần cả nhà đều đi mà không nhớ là anh hay anh B.)
Tôi đoán Đăng Tâm có cơ hội trúng cử vì bao năm qua ĐT đã gánh vác công việc của một chánh án rồi. Tuổi trẻ tài cao!
linhvang
#935 Posted : Friday, September 22, 2006 5:06:57 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày 15, tháng chín, năm 2006
Thức giấc nghe radio cho biết trời đang mưa, bèn đổi ý không đi buýt mà lái xe đi thẳng đến sở, khỏi đứng đợi buýt ngoài trời ướt át, chiều về nhà cũng sớm nữa. Ai dè cả ngày đâu có thấy mưa! Trời vẫn khô ráo và ấm áp được 62 độ.
Đi đường tôi vẫn nhìn những hàng cây để coi có nhiều lá vàng chưa. Mà hàng phong bên trường Clover Park vẫn còn xanh lắm. Nghe nói vì global warming nên mùa đông năm nay cũng sẽ không lạnh lắm đâu. Global warming không phải là điều tốt, nhưng nghe không lạnh lắm thì tôi lại thích. Tôi sợ phải lái xe trên tuyết, hay trong lúc mưa lớn, hay khi đường có black ice. Càng lớn tuổi càng sợ nhiều thứ! Sáng thức dậy mà cái lưng ê ẩm đau, phải từ từ mới nâng cái lưng lên, rồi cũng sợ, không biết cái cột xương sống có sao không? May mà chỉ sau vài ngày cái lưng đã hết đau.
Xăng nhớt đang từ từ xuống mỗi ngày, hôm nay còn $2.65 một ga-lông-bằng giá cả khoảng này năm ngoái.
Chiều về nhà, xe đã đậu driveway, tôi còn ngồi ráng trong xe để nghe tiếp một chương trình host show đang phỏng vấn hai đứa bé song sinh 12 tuổi, một gái và một trai, writers của báo Sail, sẽ điều khiển một thuyền buồm đi vòng quanh thế giới trong hai năm-có cha mẹ đi cùng. Hai cô cậu nhỏ này, cô bé ăn nói hoạt bát, lanh lẹ hơn cậu bé, sẽ mở một cái website và đưa lên những ghi nhận hằng ngày trong chuyến đi này. Thấy cũng lạ! Không phải đến trường trong thời gian này-nhưng cần gì, những kinh nghiệm, những quan sát thu nhận được qua chuyến đi cũng coi như là học hỏi rồi. Về sử, địa, nhân văn, ngôn ngữ,...Cha mẹ chắc cũng bỏ công ăn việc làm luôn? Nhà cửa (nếu mà có nhà cửa) chắc cũng nhờ ai coi ngó? Con nít Mỹ có phải! Chẳng biết có phá kỷ lục gì không đây? Chỉ mới thấy 12 tuổi mà đã là writers cho một tờ báo là đáng cho phi thường rồi.

Thứ tư, ngày 20, tháng chín, năm 2006
Trưa hôm qua, sếp Monette kêu mọi người trong nhóm lại. Cạnh cái cubicle của Wendy. Cần hai giây thôi-sếp bảo vậy. Thế là tụi tôi cùng loạt giỡn đếm, một giây, hai giây, xong. Sếp này không có thói quen kêu vào phòng họp, ngồi ghế đàng hoàng.
Ai cũng tưởng là để cho biết đã mướn được người thế Val. Hóa ra là nghe cái tin chính sếp được giốp mới bên bộ L & I! Đến làm với sếp cũ. Đầu tháng tới sẽ ra đi. Sếp bảo cũng rất hồi hộp nhưng rất vui là được trở lại làm với Margo. Margo là tên bà sếp cũ của Monette.
Tôi nghĩ thầm trong bụng ngay. Những ngày tới sẽ cực đây! Ai cũng sẽ cực. Ba tuần nay tôi chưa thấy cực hay bị căng thẳng gì cả dù cũng đang gánh một việc của Val, lại tình nguyện giúp Ana lo những bản báo cáo tài chánh nữa, vì có sếp bên cạnh, thắc mắc gì thì đi hỏi sếp, an tâm nghĩ sếp ăn lương nhiều, trách nhiệm nhiều thì sếp phải lo, việc gì mình phải lo.
Tôi thích sếp Monette. Thoải mái với cô ta. Thời giờ ở sở làm, một ngày dài, nên get along với sếp và đồng nghiệp là điều quan trọng nhất đối với tôi. Tiền cũng ham, nhưng nếu thoải mái thì dù lương ít, tôi cứ ở lì một chỗ, không cần bay nhảy kiếm giốp trả lương cao hơn. Ngủ dậy, thích đến sở, vui vẻ đến sở. Không canh đồng hồ để chờ giờ về. Tôi không soi mói ai và cũng không thích ai soi mói mình. Nên cái dạo bị soi mói ở thư viện, tôi bực mình lắm-nhưng bây giờ thì cũng êm xuôi, đâu vào đó rồi. Tôi thích việc cứ tà tà làm, không phải chạy theo một mốc thời hạn nào (không deadlines). Với lại, đã đến lúc, tôi muốn đầu óc rảnh rang, không vướng bận việc sở để vui với cái thú viết lách của mình. Làm việc gì mà trong lúc làm tôi còn có thể “viết” truyện được. Hay vừa làm mà vừa nhớ tới những người bạn ảo của tôi!
Phần thoải mái, phần tin tưởng vào khả năng của sếp, nếu không biết thì cũng tìm hiểu cho biết, nên tôi cứ mong đây là người sếp cuối cùng để tôi lè phè dưỡng già. Dĩ nhiên tôi cũng có bao nhiêu năm kinh nghiệm ngồi ở chỗ này để mà truyền lại cho sếp.
Thế mà sếp chỉ “ở” với bọn tôi một năm thôi. Đang mới bắt đầu quen việc thì lại đi.
Chẳng biết rồi đây sếp mới như thế nào? Đôi khi người ta chỉ nhìn nhau là ưa nhau hay không ưa nhau thôi, cái đó người Mỹ họ kêu là chemistry.

Thứ sáu, ngày 22, tháng chín, năm 2006
Cái ông Đại Hàn, chuyên gia tiên đoán thu nhập của tiểu bang WA cho biết là tiểu bang sẽ có thặng dư 1.8 tỉ. Wow, surplus! Tôi đọc báo mà vui theo. Có tiền tức là sẽ cho công chức như bọn tôi lên lương (nghèo mà ham!). Nghe nói cái tăng 1.6% sẽ bị lấy đi vào tháng bảy năm tới, nhưng bù lại sẽ được cái tăng 3.2% khác, và tháng bảy năm 2008 là 2%. Đó là tiểu bang đã đồng ý với nghiệp đoàn. Những người có nghiệp đoàn sẽ hưởng như thế. Những người không có nghiệp đoàn như cả bộ tôi thì chắc sẽ hưởng theo thôi, có lẽ cũng sẽ sau hai tháng như kỳ lên lương tháng này.
Còn nữa, cái levy đánh thêm vào thuế nhà cửa đất đai giúp thư viện có thêm tiền để mở thêm giờ vào ngày thường, để mở vào ngày chủ nhật, để mua nhiều sách báo (rút ngắn thời gian khách hàng chờ đợi), DVDs, CDs, nhiều computers,...cũng đã được dân chúng bỏ phiếu thông qua. Bà Alexa bảo không ai thích đi làm ngày chủ nhật, nên chắc là (nhân viên) phải thay phiên nhau đi làm. Có lẽ bắt đầu vào tháng ba? Mèn! Tôi mà đi làm ngày chủ nhật nữa, thì đúng là tôi vừa married Ng vừa married work!! (vừa kết hôn với Ng vừa kết hôn với giốp giếc) Tội nghiệp Ng!
Bà Hồng Trần dĩ nhiên thua phiếu rất xa bà Maria Cantwell, nhưng thấy tên bà trên màn ảnh TV, làm tôi cũng thấy hãnh diện khi có một người VN ra ứng cử ghế thượng nghị sĩ liên bang, dù tôi...không bỏ phiếu cho bà! Bà cùng đảng với bà Maria Cantwell nhưng có nhiều quan điểm khác hẳn với bà Cantwell, mà điểm tôi nhớ nhất là Hồng Trần đòi hỏi Hoa Kỳ lập tức rút quân ra khỏi Iraq. Chẳng biết Tam Bui có trúng vòng đầu không, tôi không biết, vì tôi không ở cùng vùng với cô ta-đó là vùng của chị bạn tôi là chị Nguyên. Tôi chưa hỏi chị ấy.
Trời lành lạnh, trong nhà sưởi đã chạy, tuần trước nghe cô “đệ tử” than lạnh quá rồi. Có lẽ tại cô đã quen khí hậu ấm áp của Florida?
Hồi sáng, bị kẹt cái tai nạn trên xa lộ nên xe buýt vào Olympia trễ, lúc xuống xe thì vừa thấy buýt thứ nhì đi ngang qua rồi, vì còn một khoảng tôi phải đi bộ nên ông tài xế chẳng thấy tôi mà đợi cho. Thế là phải đứng ngoài trời 30 phút đợi chuyến khác, may mà trời có nắng - tôi đứng trong nắng-, chỉ lạnh nhè nhẹ, cũng đỡ nữa là đang mặc cái áo len chị Quỳnh Anh đan cho, rất ấm. Lâu ngày mới mặc lại áo này, có ba người khen áo đẹp.
Tôi đã thấy vài nơi lá đã chuyển màu vàng, thật đẹp.
oc huong
#936 Posted : Friday, September 22, 2006 5:44:24 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

quote:
Càng lớn tuổi càng sợ nhiều thứ! Sáng thức dậy mà cái lưng ê ẩm đau, phải từ từ mới nâng cái lưng lên, rồi cũng sợ, không biết cái cột xương sống có sao không? May mà chỉ sau vài ngày cái lưng đã hết đau.


Linh Vang có tập thể dục không? Ở tuổi mình xương cốt bắt dầu rệu rạo, ráng quơ tay quơ chân mỗi ngày năm mười phút cho "nó" dãn nở, cho máu lưu thông tốt, cho lưng và chân lâu bị cong rút Black Eye
Nhất là khi ngồi nhớ ngồi thẳng lưng, ráng ưỡn ngực hơn hồi còn trẻ Black Eye nghen các bạn
OH

Phượng Các
#937 Posted : Friday, September 22, 2006 6:13:24 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nhớ mang máng như chị Linh Vang đâu có mục tập thể dục trong thời khóa biểu hàng ngày của chỉ đâu ta! Nếu có thì chỉ đã viết về nó trong tùy bút MGTTB của chỉ rồi mà!

Buồn cười một nỗi là bây giờ gặp nhau, bạn bè hay thân quyến, thì đều nghe nhau khai bệnh không hà. Người không đái đường thì cao mỡ, cao huyết áp, tê thấp, đau lưng, chân tay rời rã, đau gan, đau bao tử, suy thận, răng rụng, tóc rơi ... ôi thôi, đủ cả. Thành ra mới nói với mọi người, thích làm cái gì thì làm đi, nhất là đi du lịch, vì cái món đi chơi này cần nhiều tới sức khoẻ mới đi nổi đó nghe quý vị. Để tới lúc chân mỏi gối chùn, nằm ỳ một chỗ, hay lắc lư trên cái rocking chair, rồi ca bài...nhìn những mùa thu đi....em nghe sầu lên trong nắng.....Black Eye

linhvang
#938 Posted : Saturday, September 23, 2006 12:59:55 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Nhớ mang máng như chị Linh Vang đâu có mục tập thể dục trong thời khóa biểu hàng ngày của chỉ đâu ta! Nếu có thì chỉ đã viết về nó trong tùy bút MGTTB của chỉ rồi mà!


Chị PC nhớ đúng! LV lười tập thể dục, hồi xưa thì còn đi bộ, bây giờ hễ rảnh tí việc là "leo" lên net! Black Eye Ngồi nhiều.
Phượng Các
#939 Posted : Saturday, September 23, 2006 2:15:56 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
bây giờ hễ rảnh tí việc là "leo" lên net! Black Eye


Net có cái gì mà chị ghiền quá vậy? Question
linhvang
#940 Posted : Sunday, September 24, 2006 10:55:21 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị trả lời dùm được không? Big Smile
Users browsing this topic
Guest (23)
97 Pages«<4546474849>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.