DavidSáng hôm sau dậy chúng tôi qua tiệm xế bên đường để uống cà phê, ăn điểm tâm. Các thức điểm tâm của Tây phuơng sao mà đơn điệu quá. Tôi đoán chắc giá nhân công ở VN rẻ nên mới có thì giờ tỉ mỉ làm các món ăn phong phú (như phở, hủ tiếu, mì, bánh mì, xôi, bánh cuốn, v..v..và v..v..Còn ở Tây phuơng thì cứ làm ào ào bánh sừng trâu, bánh mì trét bơ ...đại loại vậy ....
Sau đó bàn nhau đi coi tượng David ở Galleria d'Accademia. Nhưng trên đường đi gặp chợ ngoài đường bán sạp bày đủ thứ hàng hóa thuộc loại rẻ tiền. Thấy nhóm kề cà dừng lại trước các đồ da nghe nói là made in China, tôi nản quá. Ý nổi tiếng về đồ da, thuộc hàng nhất thế giới, nhưng sang Florence mà mua giày dép made in China thì chán thiệt. Tôi quyết định xé ra đi, hẹn gặp nhau ở Accademia.
Buổi sáng còn vắng vẻ, ít người nên thoải mái với không khí có vẻ trong sạch. Đi gần tới Accademia, thấy hàng người dài thượt rồi. Bạn có khi phải đứng sắp hàng chờ hai tiếng để vào coi một tác phẩm có khi chỉ cần 15 phút. Nên có F. Card là một thuận tiện lớn lao.
Nhưng theo tôi thì cái tượng bên ngoài toà nhà Vecchio hôm qua tôi xem thì cũng giống hệt cái bản nguyên mẫu rồi. Nếu ít thì giờ thì không cần vào cũng được. Thì ai không biết vậy, nhưng con người bản tính cũng hơi lạ, là họ cứ nhất quyết phải đi tìm coi cái nguyên mẫu. Phải chi họ cũng là điêu khắc gia thì không nói làm gì, đàng này con mắt chả phân biệt được cái thật cái giả mà cũng đòi coi cái thật cho bằng được. Michaelangelo có lẽ biết tâm lý này, cho nên truyền thuyết bảo là khi khánh thành tượng David, lão mayor bảo là cái mũi David hơi to, thế là ông lén hốt một ít bụi đá, trèo lên trên giả vờ dùng dũa hoa lên, thả cho bụi rớt lả tả, chớ hề đụng vào cái mũi David tí ti ông cụ nào hết. Trèo xuống. Lão mayor gật gù: Ưà, bây giờ cái mũi thấy ok rồi đó! Có khi nào ta thấy mình dưới quyền một thằng ngu nào đó thì mới thông cảm cho người nghệ sĩ thiên tài.
Nhân đây tôi cũng xin đính chính về câu phát biểu của Michaelangelo mà có người nhầm với Rodin. "Tôi chỉ đẽo các chỗ thừa đi thì tác phẩm thành hình". Nghĩa là ông nhìn thấy trong tảng đá hình ảnh của bức tượng, ông chỉ việc đẽo các chỗ thừa đi mà thôi. Ông Rodin đúc tượng bằng khuôn nên không có việc đẽo đục gì ở đây. Mỗi tượng của Michaelangelo là duy nhất, còn tác phẩm của Rodin ta thấy rải rác khắp thế giới vì ra cùng một khuôn.
David là nhân vật trong Cựu Ước, cậu bé chăn cừu nhận lời thách đấu của người khổng lồ Goliah, và chiến thắng bằng thứ vũ khí đơn giản là cái ná bắn đá. Nên M. tạc David một tay cầm ná, một tay cầm cục đá. David ở truồng tồng ngồng nên làm nhiều cô gái đỏ mặt khi ngắm tượng. Tôi thấy hai ba cô gái Á châu bấm nhau cười thẹn vì không dám ngó kỹ quá. Hôm nọ tôi có nghe chị Grazia nói qua về ông M. Ông hay khai thác hình ảnh trần truồng của người nam có lẽ vì ông là một người đồng tính. Nguời ta nhận xét ông tạc các bàn tay của các nhân vật nam thấy lực lưỡng, mạnh mẽ khác thường. Ông yêu thân xác của người nam, chỉ có yêu cái tình yêu đầy dục tính thì mới hết lòng hết sức đổ hết tâm tư và tài năng trong việc tạo tác này (?).
Có đọc một bài trên net người ta nhận xét là M. tinh tế tới độ tạc bộ phận sinh dục của David là của người Do thái, đó là dương vật được cắt da quy đầu. Mèn đéc ơi, tới cái chi tiết đó mà người ta cũng nhìn và nhận ra. Báo hại tôi phải tìm hiểu xem cắt da quy đầu là sao (trong wiki có hết cả), rồi tôi nhớ lại ngày xưa có xem truyện thời nguời Do thái bị kỳ thị và bắt bớ, có bà nọ lấy chồng và sau đêm tân hôn phát giác ra chồng mình là người Do thái (chắc là do cái vụ cắt bao quy này).