Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<2627282930>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#541 Posted : Saturday, February 4, 2006 3:43:29 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đặc san Đồng Tâm số hai với 37 tác giả đã đến nhà chiều hôm qua. Sách trình bày đẹp, trang nhã. Dày gần 500 trang. So với Đồng Tâm số một, kỳ này thêm một tác giả nhưng lại thêm tới 100 trang!
Ban Cố vấn: Doãn Quốc Sỹ, Vũ Hối
Chủ nhiệm: Tạ Xuân Thạc
Chủ bút: Trần Việt Hải
Tổng Thư Ký: Phạm Ngọc Mai
Kỹ thuật: Hoàng Vi Kha và Y Thy
Địa chỉ liên lạc: Đồng Tâm Thân Hữu, P.O. Box 692192, Houston, TX 77269-2192 Email: thanhuudongtam@gmail.com
Trích Lời Ngỏ: “...Đồng Tâm được thành hình để kết hợp những cây bút thích Việt ngữ đến với nhau trong tinh thần yêu văn hóa Việt và viễn kiến một dòng Việt ngữ nối tiếp từ thế hệ này sang thế hệ kế...”
Tôi chưa có thì giờ đọc. Cuối tuần rảnh, sẽ đọc.
linhvang
#542 Posted : Sunday, February 5, 2006 12:57:28 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày năm, tháng hai, năm 2006
Mấy hôm trước nghe nói sẽ có một trận gió bão lớn, làm tôi cũng lo cho mấy cây thông quanh nhà (6 cây cao ngất trời). Nhưng may quá, trận gió sáng sớm hôm qua chỉ làm gãy vài nhánh thông nhỏ thôi, có một nhánh rớt gần cửa sổ nhà bếp, cái thân mộc cỡ này mà trúng cửa kính, chắc cũng đủ mạnh tiêu tùng luôn cửa kính rồi. Lá thông xanh, trái thông khô nâu rụng đầy sân trước, vườn sau. Tôi nghĩ bụng chắc sẽ phải nhìn cảnh xơ xác, tiêu điều này mấy ngày. Nhớ tới chị N Đ và tôi lại cười nhủ, thì đã sao, cứ để trái thông nằm trên thảm cỏ xanh đi! Ai dè sáng nay thức dậy thấy mặt trời ló dạng đẹp đẽ, mưa đã tạnh và gió cũng trốn mất, và đã thấy Ng ra quét dọn sạch trơn.
Hôm qua, đậu xe đợi cho hết đèn đỏ ở một ngã tư, nhìn gió thổi mạnh làm mấy cái đèn lưu thông trước mặt đong đưa, thấy cũng ngán ngán. Một trong mấy cái đèn này rủi ro mà rớt xuống đầu mình, cái đầu mình sẽ như thế nào nhỉ?
Cứ thấy thời tiết như thế lại lo không ai đi dự Lễ Kỷ Niệm Chiến Thắng Đống Đa-ghi nhớ công đức của Đại Đế Quang Trung và phát huy truyền thống hào hùng của dân tộc. Hôm qua là ngày mùng 7 Tết Bính Tuất, vì theo cuối tuần thành ra trễ hai ngày. Vậy mà cũng khá đông người đi dự. Chỉ thấy người lớn thôi. Mà người lớn thì mỗi ngày mỗi mệt mỏi nhiều hơn rồi. Không biết mười năm sau thì sao đây? Có còn ai lo việc tưởng niệm này hay không? Đám trẻ Việt ở hải ngoại có tha thiết không?
Kỳ này không có hát bộ-có lần anh BB hỏi có hát bộ không? Lâu rồi không có cái mục này, anh BB ơi (chỉ có văn nghệ nhẹ và ăn uống-heo quay, xôi vò). Có một năm nghe hát bộ, có một đứa bé nhỏ còn ngồi trong lòng mẹ, nhìn vua Quang Trung mặt phấn trắng chách, sợ quá, khóc thét lên! Bà mẹ phải vội vàng bế em ra ngoài.
Tôi thấy sao người xưa chết trẻ quá. Vua Quang Trung băng hà khi chỉ mới 40 tuổi. Ngài mà sống thêm vài năm, không chừng nước Việt Nam mình nới rộng thêm vài tỉnh ở phía Bắc, chứ không bị mất đất thụt lùi như bây giờ. Tổ tiên của tôi đã phụng sự cho triều đại của ngài. Tôi hãnh diện được làm con cháu của bà Bùi Thị Xuân. Coi cuộn băng Asia 49 mới nhất, thấy có nhắc tới nhà thơ Nguyễn Bính mất ở tuổi 48-48 thì cũng trẻ quá mà. Nghe nói ông chẳng có học cao đâu mà làm thơ hay như vậy đó! Tôi nhớ thi sĩ Hàn Mặc Tử mất lại càng trẻ hơn, chỉ mới 28 tuổi thôi. Sống chỉ có 28 năm mà đã có tới bốn nàng thơ giúp ông cho ra đời biết bao là bài thơ hay, những nàng Hoàng Cúc, Mộng Cầm, Mai Đình, Thương Thương...toàn là tên đẹp. Tôi chỉ thuộc có hai câu thơ của ông:”Người đi một nửa hồn tôi mất. Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ”.
Sau hai ngày cuối tuần này thì lễ lộc Tết nhứt coi như xong. Mọi người lại trở về công việc hằng ngày của mình.
linhvang
#543 Posted : Monday, February 6, 2006 3:56:28 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày sáu, tháng hai, năm 2006
Trời nắng ấm áp. Sau những ngày mưa gió lạnh lẽo, có được một ngày như thế này, tưởng như người tươi tỉnh ra, lòng cảm thấy vui vui.
Ngồi làm việc mà tôi nghĩ đủ nơi để tính chuyện đi chơi. Lấy kiểu chín mười ngày như năm ngoái hay ba, bốn ngày dính cuối tuần thôi? Trở lại Las Vegas hay đi Disneyland? Hai nơi này tôi đi hoài mà vẫn còn thấy thích, dù rằng vốn không ưa chỗ đông người. Hay đi Disney World ở Florida? Tôi chưa đi lần nào, bây giờ đi cho biết. Với lại, Orlando đang có chị nhà văn Ái Khanh đóng đô. Hôm đầu năm tết Tây, chị HT gọi chúc năm mới rồi rủ hè này đi tour Bắc Âu chơi-tôi vẫn còn sợ lạnh. Chị LMH cũng rủ đi dự họp mặt cựu học sinh các trường ở Đà Nẵng, tổ chức ở Houston, bảo có lần anh chị đi dự vui lắm. Ng là dân trường Trung Học Kỹ Thuật Đà Nẵng. Tôi có đi là coi như đi ké thôi. À, còn tính chuyện đi cruise với chị QA, chị Ý, chị Nhị nữa chứ. Không biết anh PVT có muốn đi theo không, anh mê đi du lịch lắm. Anh cứ bảo tôi phải đi nhiều nơi để có nguồn cảm hứng mà viết truyện, như Hemingway (1899-1961) phải qua Cuba và đi tới tận Phi Châu để có cảm hứng. Hừm! Năm ngoái nghe anh dụ khị đi qua DC mà về có viết được truyện nào về DC đâu! Black Eye
Mấy anh chị fans của Seahawks thì đang buồn bã lắm, vì đội Seahawks thua trận Super Bowl. Đi (Detroit) vui mà về (Seattle) chẳng vui. Hôm qua, tôi cũng có vặn đài số 4 ở vùng tôi (ABC) trực tiếp truyền hình trận đấu. Mà tôi đâu có coi, vì không hiểu luật chơi! Tôi đi ra đi vô làm những việc khác. Ng mắc đi dự tiệc đầu năm của hội CTNCT, lúc về hỏi, ai thắng? Tôi trả lời, chắc là Steelers, thấy nó có số điểm cao hơn. Tongue
linhvang
#544 Posted : Wednesday, February 8, 2006 4:27:52 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thư viện. Cái khu sách mang số 635... thật là bề bộn, vô thứ tự. Có gì lạ đâu! Bà con đã bắt đầu lôi sách bông hoa cây cỏ ra mà "nghiên cứu" rồi. Hôm nay, ở sở chính, Anita cũng vừa bảo tôi đem hột cà chua ra gieo được rồi đó. Nói thì nói vậy, chứ bà cũng nhớ năm nào cũng chính bà cho tôi vài cây cà chua mà. Bà có cái nhà kính để gieo cà chua, ớt và vài loại rau nào đó. Năm ngoái bắt chước ai mà bà cũng đã bắt đầu trồng ngò. Kiểu tôi trồng ngò, tôi quẳng hột ra thì cây lên cả chùm cả đám, rồi cứ ngắt, nhổ ăn dần. Còn bà thì sau khi hột lên cây con thì bà cho từng cây con vào chậu nhỏ, thấy buồn cười quá. Bà đem vào sở rêu rao cho những ai muốn trồng, và còn hỏi tôi, có biết ăn cilantro (ngò) không nữa chứ? Cái chữ này không có trong cuốn tự điển bằng tiếng Anh để trên bàn làm việc của tôi! Chắc là cái cuốn này được phát hành xưa quá rồi?
Trời lại mưa, dù là chỉ lắc rắc, bỗng thấy không vui. Cái truyện ngắn bị tắt tịt, bí đường (writer's block). Nhà văn Xuân Vũ khi sống đã từng nói, viết văn là một nghề cao quý, đau khổ và gian khổ. Thật đúng quá mà! Tôi không làm cho cái truyện "chạy" được, tôi cũng đau khổ lắm, suy nghĩ nhiều làm mặt nhăn nhó, bí xị. Anh bạn đã từng bảo tôi, ráng chịu khó viết đi, "văn ôn võ luyện", mới giỏi được; nhưng cũng là người nói, cơm gạo gì đâu, lâu lâu viết một tí cho vui, cực khổ suy nghĩ làm chi cho xấu xí mặt mày. Làm tôi cũng không biết nên nghe theo lý nào. Question
linhvang
#545 Posted : Thursday, February 9, 2006 4:28:33 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Sáng sớm chỉ có 32 độ, sương đóng trắng lối đi. Tôi sẽ không lo, vì radio bảo buổi trưa nhiệt độ sẽ "leo" lên được 55, (dù là ì ạch, tôi đoán vậy). Tôi để cái dù ở nhà, để cả cái xách với bao nhiêu sách, báo nữa, để bước lên xe búyt nhẹ người. Đằng nào cái đầu cũng đã nặng rồi!
Trời mỗi ngày mỗi sáng khi chiều đi làm ra. Tôi nhìn đất trời thay đổi mà nhớ thơ của thi sĩ HNL: Hoa cỏ về chiều thơm mùi nắng. Nhìn nắng hoàng hôn, anh nhớ em.
Đêm qua, tôi thấy trăng đã khá tròn. Tiếc quá! Tôi chẳng làm thơ được. Chỉ có một tâm hồn dễ rung động thôi.
Phượng Các
#546 Posted : Thursday, February 9, 2006 10:51:46 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Lúc đầu khi LV viết, đăng ở KNM, có người trong ban biên tập không thích, trong buổi họp đã nói viết gì đâu. Vậy mà bây giờ LV lại được biết đến nhiều vì loạt bài viết này.

Cái này chứng tỏ là chị mạnh đó, vì có người viết chưa thấy ai chê, vậy mà họ đã vội too sensitive quá xá, trở lại xóa hết những gì họ viết, làm nhiều người thấy nực vô cùng! Black Eye . Sao lại yếu bóng vía như vậy chớ hả? Dù ai nói ngả nói nghiêng, thì ta vẫn vững như kiềng ba chân mà!
linhvang
#547 Posted : Thursday, February 9, 2006 2:06:33 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thôi! Không viết được truyện thì quay sang viết nhật ký vậy. L. M. Montgomery, nhà văn Gia Nã Đại, tác giả của cuốn truyện nổi tiếng đã quay thành phim Anne of Green Gables, bảo chỉ có người cô đơn mới viết nhật ký. Có lẽ Montgomery cô đơn vì đã viết nhật ký suốt cuộc đời của bà, chừng hai triệu chữ trong khoảng thời gian từ 1889 đến 1942. Tôi cho rằng đã là nhà văn thì bạn không bao giờ cô đơn cả. Bạn tạo ra những nhân vật, những người bạn. Muốn buồn thì bạn tạo buồn, muốn vui thì bạn tạo vui. Thỉnh thoảng đọc báo thấy nói con nít bây giờ khi có một con gấu bông, con chó bông gì đó thì lại đặt tên cho những con vật bằng bông đó và nói chuyện với những con vật này như những người bạn tưởng tượng (imaginary friends). Theo tôi, có mới mẻ gì đâu! Tôi cũng có bạn như thế từ những ngày vừa vào trung học, tôi đã tạo cho mình hai người bạn tưởng tượng: Thiên Kim và Huy. Một bạn gái và một bạn trai (không phải bồ) để thỉnh thoảng thì tâm sự buồn vui. Luôn luôn bên cạnh tôi, luôn luôn trung thành với tôi. Hoàng Vũ Thiên Kim, cái tên đẹp ghê chứ! Huy thì chỉ là Huy, tôi không đặt họ tên cho Huy. Thiên Kim hồn nhiên, hay đấu lý với tôi. Huy lại luôn luôn che chở, gánh vác hết những việc nặng nhọc. Sau này ngẫu nhiên tôi có đứa cháu trai kêu tôi bằng cô lại mang tên Huy.
Trong thế giới tưởng tượng của tôi, tôi cũng có một người chị: chị TV, tên thật của chị là Trần thị Th. Chị TV có thật trong đời sống, nhưng hai chị em đã không liên lạc với nhau từ năm 1974; dù vậy, thỉnh thoảng, chị vẫn hiện diện bên tôi. Chị hơn tôi bốn tuổi. Khi tôi quen chị, qua Tuổi Hoa, chị đang là nữ sinh Đồng Khánh, Huế; còn tôi là nữ sinh của LBT, Saigon. Chị là người Huế. Thư từ qua lại năm năm không biết mặt nhau, sau này chị có vào Saigon thăm tôi. Tổng cộng là hai lần vào thăm. Những lá thư của chị, tôi cất đầy trong mấy hộp bánh bích quy, ra đi trong vội vã, không mang theo được-vả lại, ở thời điểm đó, sợ cái mạng mình chưa chắc đã đi thoát, nào dám nghĩ tới bảy, tám cuốn nhật ký và những xấp thư từ của chị.
Bây giờ, hơn 30 năm sau, tôi còn giữ đồng bạc năm, vẫn mới toanh, không nếp gấp (màu đà, mặt này có hình một nông dân với con trâu đi cày, mặt kia có hình một mái nhà tranh cạnh ao nước hay con sông) mà chị đã lì xì cho tôi Tết năm nào và một tờ lịch nhỏ li ti dòng chữ viết tay của chị:
Cô bé của chị,
Vẫn nhớ đến cô bé. Khg quên nổi đâu, nhưng chị 0 được rảnh để viết thư. Đừng vì thế mà giận hờn và im bặt khg liên lạc gì với chị nữa nghe.
L ơi, tháng 8 chị được vào Saigon đó. Chắc lần này sẽ ở lâu. L có muốn gặp lại chị khg? Nếu L biết về chị. Chị như thế này: quen ai rồi thì không bao giờ quên. Bạn bè chị mỗi người chiếm 1 chỗ rộng rãi trong tim chị, do đó, chị khg tham lam nhận nhiều bạn bè đâu (vì thế mà đôi khi cô đơn và cô độc dễ sợ!), sợ họ đứng chen chúc nóng nảy tội nghiệp. Với lại tình chị khg thể chia ra trăm ngàn fần. Thế đó!
Hiểu tui chưa? hiểu rồi thì fải thg cảm cho tui mà thỉnh thoảng viết gì cho tui đi (nếu như “tình xưa” chưa fai).
Thăm và mong em thi đậu. Hy vọng sẽ gặp nhau ở Saigon và vui vẻ hơn lần đã gặp.
Vẫn nhớ đến em
Th”

Có một lần tôi đã tìm chị trên báo vì thấy có người trùng tên với chị. Nhưng không phải là chị. Sau đó, tôi vẫn chưa thật sự bỏ công đi tìm chị-chẳng hiểu tại sao.
linhvang
#548 Posted : Friday, February 10, 2006 1:44:25 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang
Lúc đầu khi LV viết, đăng ở KNM, có người trong ban biên tập không thích, trong buổi họp đã nói viết gì đâu. Vậy mà bây giờ LV lại được biết đến nhiều vì loạt bài viết này.

Cái này chứng tỏ là chị mạnh đó, vì có người viết chưa thấy ai chê, vậy mà họ đã vội too sensitive quá xá, trở lại xóa hết những gì họ viết, làm nhiều người thấy nực vô cùng! Black Eye . Sao lại yếu bóng vía như vậy chớ hả? Dù ai nói ngả nói nghiêng, thì ta vẫn vững như kiềng ba chân mà!


Trước đây cũng đã nghe chị khen LV mạnh rồi. Không mạnh đâu! Không dám viết rồi lại xóa vì sợ có người như chị...nực đó. Big Smile
Ba Tê
#549 Posted : Friday, February 10, 2006 4:06:18 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
Cái này chứng tỏ là chị mạnh đó, vì có người viết chưa thấy ai chê, vậy mà họ đã vội too sensitive quá xá, trở lại xóa hết những gì họ viết, làm nhiều người thấy nực vô cùng! . Sao lại yếu bóng vía như vậy chớ hả? Dù ai nói ngả nói nghiêng, thì ta vẫn vững như kiềng ba chân mà!


Lời góp ý này "đụng chạm" quá nghen người đẹp ! Chưa biết ai "sensitive" hơn ai thì xin chớ nghen người đẹpSad

Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà " hót" cho vừa lòng nhau !

Mình thì dỡ ẹc không chữ nghĩa đến đâu ,ca dao tục ngữ mà còn nhớ bậy bạ nên chỉ đưa lên... đùa thế thôi. Sao ta lại không open minded một chút khi có người xóa bài vì họ không đủ khả năng viết tiếp huống hồ gì phải đợi "khen" hay "chê". Điểm chính là phán đoán cho chính xác . Vài ý thô thiển xin nêu ra . Ngòai ra không nhằm vào ai cả.
Ba Tê
linhvang
#550 Posted : Friday, February 10, 2006 4:30:52 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hì hì...Big Smile
Đừng ai xóa gì trong trang MGTTB của LV hết nha. Viết rồi lại xóa thì lấy gì...để đời há.
Tonka
#551 Posted : Friday, February 10, 2006 10:27:38 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Em viết rồi thì không xóa, nhất định không Big Smile Chẳng có câu "bút sa gà chết" đó ư Tongue, người khác chưa đọc nhưng ít nhất một người là chính mình cũng đọc rồi. Viết xuống rồi thì cứ để đó, cho dù là dở (hơi) Big SmileBig Smile
Phượng Các
#552 Posted : Friday, February 10, 2006 4:09:57 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Ba Tê

quote:
Cái này chứng tỏ là chị mạnh đó, vì có người viết chưa thấy ai chê, vậy mà họ đã vội too sensitive quá xá, trở lại xóa hết những gì họ viết, làm nhiều người thấy nực vô cùng! . Sao lại yếu bóng vía như vậy chớ hả? Dù ai nói ngả nói nghiêng, thì ta vẫn vững như kiềng ba chân mà!


Lời góp ý này "đụng chạm" quá nghen người đẹp ! Chưa biết ai "sensitive" hơn ai thì xin chớ nghen người đẹpSad

Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà " hót" cho vừa lòng nhau !

Mình thì dỡ ẹc không chữ nghĩa đến đâu ,ca dao tục ngữ mà còn nhớ bậy bạ nên chỉ đưa lên... đùa thế thôi. Sao ta lại không open minded một chút khi có người xóa bài vì họ không đủ khả năng viết tiếp huống hồ gì phải đợi "khen" hay "chê". Điểm chính là phán đoán cho chính xác . Vài ý thô thiển xin nêu ra . Ngòai ra không nhằm vào ai cả.
Ba Tê


Hì hì chị Ba Tê ơi
Chị đọc lại câu em viết đi nghe, em viết là "có người", nghĩa là không phải tất cả ai viết bài mà xóa đều là người too sensitive hết, nếu chị không phải nằm trong số đó thì sao lại thấy là bị động chạm? Còn nếu chị thấy bị động chạm thì em cũng chịu thôi, em không phải la lọai người nói chỉ để làm vui lòng người khác như lời khuyên của câu ca dao. sorry chị! Nếu chị thấy em làm phật lòng vì lời nói của em thì em sẽ không bao giờ dám nói chuyện với chị cả. Em vào forum chỉ để đối đáp cho vui mà thôi, còn người nào không thích cung cách của em thì em tránh họ liền nếu em đủ tinh tế để nhận ra . Chào chị !
linhvang
#553 Posted : Saturday, February 11, 2006 12:51:49 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày mười, tháng hai, năm 2006
Trời nắng đẹp lắm, 55 độ, có tí gió. Những ngày này-còn là những ngày mùa đông-, cái nắng nhè nhẹ, yếu ớt, thấy quý làm sao. Có một cặp vịt bơi lội thong dong trong ao nước. Con trống có cái cổ màu xanh lá cây đậm. Larry với tôi đứng bên cửa sổ nhìn xuống-cái cửa sổ gần chỗ sếp ngồi, nhưng hai hôm nay sếp đi nghỉ mát rồi. Larry nói là mấy hôm trước anh còn nhìn thấy một con trống và hai con mái. Tôi cười nói, tui thấy hai cặp mà, -và hỏi lại anh- ý anh muốn nói là một chồng hai vợ? Larry trả lời đúng vậy. Kim ngồi bàn gần đó, không đồng ý, lại bảo là, loại vịt này chung thủy lắm, chỉ một chồng một vợ thôi, sống với nhau trọn đời, nên tui thấy ai mà bắn vịt là tui giận tái mặt; có lần tui cho vịt ăn ở một cái đầm nước, mấy chục con, có thể lên cả trăm, bỗng dưng nghe tiếng nổ cái đùng, thì ra có người đang săn vịt ở mặt bên kia của cái đầm.
Tôi hỏi:
“Sao nghe bảo bắt vịt trời ăn là bị phạt?”
Larry trả lời:
“Có những nơi sâu trong rừng, xa dân cư, người ta được quyền đi săn, chỉ cần xin cái giấy phép thôi. Dĩ nhiên cũng có thời kỳ không được săn, cũng không được cho chúng ăn nữa, là thời kỳ chúng make babies đó.”
Săn vịt trời. Lại nhớ cái đoạn nhà văn Nhất Linh tả cái thú đi bắn vịt trời của cậu ấm Hải. Chẳng nhớ trong truyện dài nào, có lẽ trong Xóm Cầu Mới? Tôi đọc, cũng lâu lắm rồi, hẳn hơn 30 năm, hồi còn ở VN, khi được trích ra cho đăng trong một tuyển tập truyện ngắn. Nhớ được là sau khi đi bắn vịt trời, có khi Hải ghé vào một nơi để cái bà chủ nhà đó sửa soạn bàn đèn cho chàng hút thuốc phiện. Hải có cô vợ đẹp, trắng bóc như trứng! Chắc tôi sẽ tìm đọc lại. Con trai út của nhà văn Nhất Linh tên là Nguyễn Tường Thiết hồi mới qua Mỹ ở cùng thành phố tôi đang ở.
Kim vào làm thế Joe được một tháng rồi. K có ba đời chồng, khi kể chuyện này, cô cười lớn cắt nghĩa là cô cứ gặp cùng người mà khác họ tên!
Đúng là giống vật sống dưới nước mà, nhất là nước mùa đông lạnh ngắt.
Bao giờ thì sẽ có đám vịt con bơi lội nhỉ? Chắc không lâu đâu.
linhvang
#554 Posted : Sunday, February 12, 2006 10:52:00 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 11, tháng hai, năm 2006
Hôm nay đi làm thư viện về, mới thấy là mấy bụi thủy tiên đất (daffodils) ở trước nhà đã nở bông vàng rồi, những cái bông cũng khá lớn, ngạc nhiên ghê. Chẳng lẽ trời ấm đủ cho thủy tiên đất nở bông? Thường thì thủy tiên nhà tôi nở muộn lắm vì xóm tôi có nhiều thông cao che hết ánh mặt trời ấm áp, mà có phân bón cỡ nào thì rễ thông cũng ăn hết, làm mấy bụi hoa như “thiếu dinh dưỡng”, nên năm nào thủy tiên cũng nở èo uột, lẹt đẹt, nở cho có nở mà thôi.
Hồi trưa ghé chợ Safeway, thấy ở chợ này cũng đã bán hoa uất kim hương (tulips) còn ở dạng búp. Chắc được trồng trong nhà kiếng, thành ra có hoa sớm. Chứ trồng ở ngoài trời, cũng phải đầu tháng tư thì uất kim hương mới nở rộ. Thấy bán bông hoa nhiều quá, người ta đang chuẩn bị cho Ngày Tình Nhân mà. Đi ngoài đường cũng thấy nhiều sạp dựng lên vội vã để bán hoa nữa. Nhiều nhất là hoa hồng đỏ.
Cơm nước xong, tôi bận viết lách (tôi đang siêng lắm), hai tiếng sau, chợt thấy thèm một ly mocha của Starbucks quá xá. Tôi thích uống lạnh, cà phê tới đâu, mát tới đó! Nhờ Ng chở đi mua. Hầu như bây giờ cứ đi vài lốc đường là có một tiệm Starbucks. Ở trong chợ thực phẩm Fred Meyer gần nhà tôi cũng có một quầy. Tôi để ý thấy giá cả qua những tiệm mà tôi đã vào mua thì giống nhau, không hơn một xu, mà cũng không kém một xu.
Ai dè hơn 9 giờ tối rồi, nên tiệm nào cũng đã đóng cửa, có tiệm còn người bên trong đang dọn dẹp, nhưng họ sẽ không mở để ráng bán thêm một ly đâu-nếu là tư nhân kiểu VN, chắc họ sẽ làm? Hóa ra tiệm cà phê Mỹ không mở khuya, vì nó đã mở sớm cho người ta uống đi làm sớm rồi, nên đóng cửa sớm là cũng phải thôi. Tự nhiên tối rồi mà lại đi thèm vậy chớ, có lẽ tại ngày hôm qua đã không có một ly chăng? Một năm trước tôi đâu đã ghiền, khi đó tôi còn là dân uống trà mà! Hm, có lẽ nhờ tôi mà mấy hôm nay giá cổ phần Starbucks lên cao điểm chưa từng thấy!
Rồi lại nhớ tới cô nhà văn trẻ ở bên VN, người đã từng chê cà phê Mỹ uống nhạt nhẽo, không biết bây giờ cô đã uống một ly cà phê Starbucks nào chưa?
Big Smile
linhvang
#555 Posted : Tuesday, February 14, 2006 4:16:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày 14, tháng hai, năm 2006
Mấy hôm trước tôi vừa nhắc chuyện đi bắn vịt trời thì vài ngày qua lại nghe ông phó tổng thống Mỹ đã bắn lộn ông bạn cùng đi săn chim cút! May mà bắn trúng một ông Cộng Hòa, chứ chẳng phải một ông Dân Chủ! Big Smile
Tôi thấy mấy cái trò giải trí này nguy hiểm quá, như đi săn nai, đã từng nghĩ có ngày người ta sẽ bắn lẫn nhau. Chơi trượt tuyết thì lâu lâu lại nghe gãy chân, hay bị tuyết đổ bất ngờ chôn sống luôn. Leo núi, té xuống, tan thây. Đi câu cá thì lật xuồng chết đuối, không tìm thấy xác. Cứ lâu lâu lại nghe TV, radio bảo...nhà chức trách hay một nhóm tình nguyện còn đang đi tìm...
Chỉ có vụ đi tìm cô dâu bị mất tích vào năm ngoái là buồn cười thôi! Đám cưới sẽ có 14 phù dâu, 14 phù rể; với số lượng phù dâu, phù rể như thế thì đây là một đám cưới sẽ rất lớn. Ai dè bốn ngày trước ngày cưới, cô dâu 32 tuổi đã bỏ trốn, từ Atlanta, lang thang ở Las Vegas, rồi qua New Mexico...Gọi về nhà nói bị một người da đen và một người Mễ bắt cóc...Họ hàng, bạn bè, cảnh sát bổ ra tứ phía đi tìm. Rồi cũng tìm thấy cô. A! thì ra cô đã “lạnh cẳng” trước cái ngày trọng đại. Cô không biết là cô có yêu anh đủ để suốt đời “nâng khăn sửa túi” cho anh không? Nghe như vậy mà chú rể không buồn tí nào, vẫn muốn kết hôn với cô! Cảnh sát cho biết cô có thể bị buộc tội nói dối, có thể bị phạt tiền và phải ở tù nữa. Tôi lu bu bao chuyện, chẳng theo dõi thêm nên không biết rồi cái đoạn cuối ra sao: họ có lấy nhau không? cô có bị tù tội gì không? Chuyện xảy ra từ tháng năm của năm ngoái lận. Bữa nay tôi lại chợt nhớ.
linhvang
#556 Posted : Wednesday, February 15, 2006 3:20:11 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 15, tháng hai, năm 2006
Trời lạnh trở lại, sáng sớm đi làm thấy chỉ có 27 độ, cái mặt ao trước sở đóng thành cái mặt gương mất rồi, và cả ngày vẫn là cái mặt gương. Mặt trời ló dạng, buổi trưa đi bộ dưới ánh nắng thì cũng khá ấm áp, nhưng đi chỗ nào mà khuất ánh nắng thì lại lạnh run người, bùng tai. Hôm qua, trên hướng bắc của Seattle lại có tuyết rơi, làm nhiều trường học phải mở cửa trễ hai tiếng. Radio cho biết vài ngày tới sẽ lạnh lắm vì ảnh hưởng gió bắc cực thổi về. Thế thì cây cỏ gì đem ra phơi nắng mấy ngày qua, phải vội vàng mang vào lại trong nhà xe. Cây ớt chỉ thiên của mùa hè rồi đã sống sót qua mùa đông, nhưng cây ớt “chỉ địa” thì đã chết.
Tôi nhìn hình mấy chục cô gái Việt còn khá trẻ, đẹp (báo đăng bảo là gần 200 cô!) đứng xếp hàng ở truồng ở trần để cho những ông Đại Hàn chấm điểm, hầu may ra được những ông đó chọn làm vợ, có khác nào cảnh bán nô lệ trong phim Roots, thấy thương tâm quá. Black Eye Vì nghèo, vì muốn ra nước ngoài mà phải chọn con đường nhục nhã như thế, tôi thấy thương cho các cô, có trách là trách cái chính quyền gì mà để người dân phải tìm mọi cách để đi! Hết Đài Loan, Trung Quốc, giờ lại tới Đại Hàn! Với lại đàn ông, con trai VN ở bên đó đâu? Mấy chục năm hết chiến tranh rồi mà, đâu còn chuyện trai thiếu gái thừa nữa đâu chứ!
Tôi cảm ơn nước Mỹ đang cưu mang gia đình tôi và tôi. Đôi khi tôi đã “take it for granted”. Hơn 30 năm, tôi đã quen cái không khí tự do thoải mái nơi đây rồi. Về VN khi mà mọi thứ phải luồn cúi, đút lót, sợ sệt, (và viên chức hành chánh nào mặt cũng lạnh như tiền), thì tôi không quen và không làm được, về làm chi chứ.
Hôm Tết đọc báo thấy nói ca sĩ TN và vợ là TT đã hát cho một tiệc mừng xuân do sứ quán VC ở SF tổ chức. Nếu đã vì tiền mà chọn hát cho họ thì xin quý vị đừng hát cho Cộng đồng Người Vìệt Tị Nạn nữa. Xin đừng đi kiểu chàng hảng, khó coi lắm!
linhvang
#557 Posted : Friday, February 17, 2006 1:47:36 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hôm nay ở đây lạnh lắm, điện cúp tùm lum vì gió thổi mạnh đứt điện đường, nhánh thông gãy nằm "la liệt". Thường thì gió bão đi với mưa, mà lần này không có mưa, bầu trời xanh lơ, trong trẻo...thật kỳ lạ. Đi bộ ngòai đường, gió thổi muốn...bay mình!
Sáng sửa soạn đi làm, không có điện, mò mẫm trong bóng tối, lên xe búyt mới chải đầu và cho tí son lên môi! Big Smile Hì hì, đang mong sở bị cúp điện, cho mình về-nó cũng có cái chi đó nhưng chỉ backup vài tiếng thôi.
linhvang
#558 Posted : Friday, February 17, 2006 6:35:02 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày 17, tháng hai, năm 2006
Gió thổi mạnh lúc gần sáng, làm cái radio báo thức bật lên tiếng nói, rồi tắt ngủm khi điện nhà bị cúp, tôi leo ra khỏi giường, mò mẫm thay áo quần trong bóng đêm, sau xuống nhà lấy cái đèn pin để kiếm một đôi vớ mà có hai chiếc giống nhau. Rọi cái đèn pin vào cái đồng hồ đeo tay, lúc này tôi mới hay là chỉ mới hơn 4 giờ sáng. Vậy mà khi cái radio bật lên, tôi lại tưởng là đã 6 giờ sáng rồi, nó đang đánh thức mình dậy. Thế là quay vào giường nằm ráng tí nữa.
Đi ngoài, tôi thấy những nhánh thông bị gió thổi gãy rớt nằm đầy đường, vùng tôi ở quả là evergreen, toàn là thông xanh. Nhiều ngã tư, mọi người đều ngừng xe, cẩn thận ngó nhau, ai tới trước thì đi trước, ai tới sau thì đi sau. Xuống xe buýt thứ nhất, tôi phải đi bộ một đoạn đường để bắt qua xe buýt thứ nhì, trời lạnh, gió thổi vào mặt đến nỗi tôi gần như ngộp vì không kịp thở, phải quay người ngược lại để mà thở, 27 độ, nhưng cái lạnh rét buốt của gió bắc cực có thể làm khí trời lạnh hơn nhiều. Tôi cho hai tay vào hai túi áo khoác cho ấm, không có mang găng tay, hồi sáng không nhớ đôi găng tay nằm ở đâu.
Buổi trưa, trời nắng, bầu trời trong xanh, vẫn còn lạnh, vẫn gió thổi tạt vào mặt mình làm mình không kịp thở, khi tôi đi bộ qua thư viện. Cái ao nước mấy ngày qua vẫn ở thể đặc, chưa tan nổi, mà cái khối băng càng ngày càng cứng hơn. Hôm nay, nhìn mặt ao, tôi lại nghĩ nó giống cái sân tráng xi măng hơn là giống cái mặt kiếng vỡ vì trông trơn tru. Tôi lại thắc mắc không biết cặp vịt lâu nay thấy bơi lội ở đây giờ đang ẩn náu nơi đâu rồi?
Buổi tối, thắp đèn cầy lên, nhà đã bắt đầu lạnh. Nhìn cả khu xóm tối om thấy lạnh lẽo làm sao. Thỉnh thoảng có bóng đèn xe của hàng xóm rọi vào nhà tôi khi xe lên con dốc nhỏ. Ng dặn xài nước nóng cẩn thận, để dành rửa mặt. Tôi cũng biết trời lạnh như thế này mà rửa mặt bằng nước lạnh ngắt thì bực mình lắm. Ng hay dặn chừng như thế vì khi tôi tắm, tôi thường cho đi hết bình nước nóng!
Không hiểu sao mà cứ mỗi lần có gió lớn là khu tôi bị cúp điện, trong khi chỉ cách một con đường mà khu nhà của ba má tôi lại không bị cúp, và cũng cách một con đường khác thì khu nhà của cậu em tôi cũng không bị cúp! Ng kêu Ng sẽ viết thư than phiền với tụi City.
Tôi bảo thì lâu lâu romantic một lần cũng được có sao, nhưng nói thì nói thế, chứ trong bụng tôi cũng mong có điện sớm.
Và 10 giờ điện đã có lại. Sưởi đã chạy lại. Feel cái hơi ấm tỏa ra, sướng làm sao! Lại nữa! Không có điện thì làm sao tôi “leo” lên Net được chứ! Big Smile
linhvang
#559 Posted : Sunday, February 19, 2006 7:05:30 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày 19, tháng hai, năm 2006
Trời nắng rọi vào nhà bếp ấm áp-tuy vậy sưởi vẫn chạy!
Hai cây bò ngót tí teo đã sống gần hết mùa đông, nên coi như đã qua được giai đoạn khó khăn rồi, chắc là không sợ chúng chết yểu nữa. Nhớ hồi nào một cây được Ng đậy lên một cái nắp nhựa trong, tưởng như lồng kính của em bé sinh thiếu tháng! Trồng cho vui chứ bao giờ chúng có đủ lá để mình nấu được một tô canh tôm khô bò ngót đây?
Bụi sả, năm rồi, thu hoạch hết, chỉ còn mấy nhánh con có rễ, Ng trồng vào một cái chậu để dễ đem vào nhà, bây giờ chúng cũng đang được phơi nắng nơi cửa sổ, ngay cái bồn mà tôi đang đứng rửa chén đây. Tôi đang định sẽ chiết ra một hai cây con, cho vào một cái chậu khác, mang vào sở để ngắm cho vui-tụi đồng nghiệp lại tò mò hỏi, cây gì đây? Nói lemon-grass thì nhiều đứa biết đó. Tôi cũng sẽ để nó ở nơi cửa sổ gần bàn làm việc, mùa này thấy những ngày có nắng thì nắng đã rọi vô ngon lành rồi.
Ở xứ ấm áp như Calif chẳng hạn, trồng sả thì chuyện dễ, chứ xứ evergreen của tôi, thấy ra tiệm mua một bó có 5 thân bự, mập mạp mà chỉ có mất một đô thì khoẻ hơn là trồng. Cũng như tỏi, thấy mình tay ngang trồng èo uột, chỉ có được những tép lép xẹp, trong khi ra chợ Việt mua một xâu 5 củ loại elephant ăn thả dàn mà cũng chỉ có một đồng. Đúng là dân chuyên môn trồng có phải!
Bếp nhà tôi luôn luôn lưu trữ sả, vì hay nấu bún bò giò heo, cần sả, cũng hay làm món bún thịt bò xào ướp sả nữa.
Hôm qua, Ng dọn cả ngày, sân trước vườn sau, mà cũng chưa hết việc. Ng than là winter blast làm Ng đi đoong một ngày cuối tuần đáng lẽ phải nghỉ ngơi. Mùa nắng làm vườn là một cái thú, mùa này còn lạnh mà phải ở ngoài là cực hình-Ng lại có cái tật là hễ gặp lạnh thì lại hay đau bụng.
Tôi bảo Ng mình cũng còn may mắn quá, chỉ là những nhánh thông và trái thông rụng đầy, chứ thấy TV chiếu có nhiều nơi cây thông ngã sập mái nhà của người ta mà người ta còn kêu may mắn là không ai hề hấn gì.
Ngoài đường chính thấy vẫn còn những nhánh thông nằm hai bên lề đường hay giữa đường, chắc là City chỉ mới cho xe quét đẩy qua hai bên, chứ chưa cho người đi dọn. Cứ đi khoảng nào thấy đầy nhánh xanh dưới đất thì tôi lại ngước lên nhìn xem khoảng ấy những cây thông có cao như tôi đoán không. Hay thông không cao thì chắc chắn là khoảng đồi cao.
Những cây thông đang đứng yên, hiền hòa. Không biết cái vụ arctic winds này đã chấm dứt chưa?
linhvang
#560 Posted : Sunday, February 19, 2006 7:35:24 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Cả ngày tôi không ra khỏi nhà-tôi không cần phải chải đầu, không cần phải đánh son phấn! Tôi cứ nằm trên xa-lông vừa phơi nắng ấm vừa đọc sách. Đây là một trong những cái thú của tôi. Thật sự là tôi cũng không muốn tiếp khách nữa, đừng nói tới chuyện rủ tôi đi đâu. Một tuần tôi đã có sáu ngày đi ra đường rồi. Ngày nghỉ là ngày của riêng tôi.
Viết văn thì không cần đi đâu, cứ ngồi nhà mà viết. Nhưng tiếc là viết văn ở xứ người không nuôi sống mình được. Chưa kể không có bảo hiểm sức khoẻ, không có tiền để đi nghỉ mát, không có ngày nghỉ lễ mà được trả lương, chẳng hạn như ngày mai là tôi được nghỉ Presidents’ Day mà vẫn ăn lương. Cả cái giốp thư viện cũng vậy.
Tôi nhớ hồi xưa, sở tiểu bang cho công chức nghỉ hai ngày để tưởng nhớ hai ông tổng thống, là một ngày cho ông Washington, người có công dựng nước; và một ngày cho ông Lincoln, người có công thống nhất nước Mỹ sau vụ nội chiến (Civil War 1861-1865); nhưng sau này có lẽ họ nghĩ ông tổng thống nào thì cũng đáng được tưởng nhớ nên đã dồn hết vào một ngày.
Tôi đang đọc Women of the Silk của Gail Tsukiyama. Cô nhà văn này mang hai giòng máu Nhật-Tàu (cha Nhật, mẹ Tàu). Hôm qua, ở thư viện, tôi tình cờ thấy cuốn sách tiếp nối của cuốn này, xem chừng hấp dẫn, nên tôi phải mượn đọc cuốn Women of the Silk này trước khi đọc cuốn kia (bỗng quên mất cái tựa đề).
Users browsing this topic
Guest (34)
97 Pages«<2627282930>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.