Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
À chợt nhớ thêm một gay right khác là vào việc credit application.
Thứ tư, ngày một, tháng hai, năm 2006 Chiều hôm qua lúc tôi ra về, mưa gió lạnh lẽo quá, hai bàn tay đỏ cóng, hóa ra là có một cơn bão nhỏ từ vịnh thổi vào, tuy nhỏ nhưng cũng đủ mạnh để làm một vùng nào đó bị mất điện. Ngạc nhiên gặp Linda. Lâu ngày tôi không gặp vì cô ta sáng đi chuyến trễ, chiều về chuyến trễ. Lần này về sớm vì lo bão tới. Tôi hỏi, bao giờ về hưu? Cô ta nói, con gái út mới lên trung học, về làm sao nổi, bảo hiểm sức khỏe cho ba người là $1,300 đó (mỗi tháng). Tôi bảo, vậy là cho dù làm đủ năm mà chưa 65 tuổi, cũng không dám về, cặp ông anh họ của tui làm nghề tự do, mỗi tháng phải trả $1,100 mà không có (cover) răng cỏ. Linda nói, đúng rồi, tiền mua bảo hiểm mắc lắm, Val sắp về chưa? -Thấy dán cái giấy đếm còn 15 ngày nữa thôi. Nhưng chắc để vậy cho có cái cảm giác vui vui, chứ nhà còn chưa trả ốp thì chắc là còn lâu mới về. Ba má tôi khi về hưu đều đã trên 65 tuổi mà bây giờ mỗi tháng cũng phải trả thêm khoảng 6 trăm cho hai người. Tôi đi làm tiểu bang chỉ phải trả 38 đồng mỗi tháng cho hai người. Năm ngoái, 76 đồng; năm nay, thấy hạ một nửa. Tiểu bang trả 5, 6 trăm chi đó, tôi không nhớ chắc. Không chừng nhiều hơn. Cặp ông anh họ vì không có bảo hiểm răng nên mới tính cứ bao giờ về chơi VN thì chữa luôn thể, cho rẻ; nhưng vừa rồi nghe chuyện dụng cụ làm răng bên đó chỉ trụng nước sôi, sát trùng không kỹ, họ cũng sợ lây bệnh, chẳng hạn bệnh AIDS, biết đâu máu của người bệnh dính qua mình, bèn dự định là sẽ mua thêm phần răng. Chưa biết sẽ thêm bao nhiêu. Nghe chị rên quá! Chắc tôi sẽ ...lết cho tới khi nào lết không nổi nữa! Trời đang mưa lớn. Ở trong nhà, nghe tiếng mưa rơi, cảm thấy thật là bình an.
|