Thứ bảy, ngày mười hai, tháng mười một, năm 2005
Trời đã lạnh, nhưng tôi cảm thấy chưa lạnh lắm khi đi bộ ở ngoài trời, vậy mà không hiểu sao trong nhà sưởi chạy miết. Ng đang chơi ngon vặn nhiệt tới 72 độ, nói là đằng nào sưởi cũng chạy, sao không để cao cho thoải mái. Tôi nghĩ bụng, ừ để xem khi nhận cái biu (
bill) tháng này, chừng đó coi có thoải mái không. Thật thì tôi cũng thích nhà ấm áp thoải mái, chỉ là tánh tiết kiệm của tôi, lại hay nghe lời mấy ông chính phủ khuyên tiết kiệm nữa, làm tôi cứ không cho mình thoải mái thôi. Quên nói, tôi ký trả biu, chứ không phải Ng ký trả biu.
Đêm qua, tôi đã ngồi bên chỗ có hơi nóng phà ra, thổi vào lưng tôi, mà đọc hết cuốn CGCSH! Hai giờ sáng mới lò mò leo lên giường dù rằng sáng hôm nay tôi cũng phải thức dậy 8 giờ để đi làm thư viện. Truyện hấp dẫn nên muốn đọc cho xong. Lâu nay tôi chưa đọc một truyện nào...một lèo,
non-stop như thế!
Ng cắt năm, sáu nụ hồng đem cắm vào bình chưng ở phòng ăn, nói để ở ngoài lạnh, không chắc nở nổi. Tôi lại có bông để ngắm, ngay trong nhà. Đây là loại hồng có hương thơm, nhưng tôi chưa ngửi được mùi thơm của mấy nụ hồng này. Ng thì bảo có thơm đó chớ. Vừa nói, Ng vừa bưng bình bông đưa sát vào mũi tôi. Vẫn không ngửi được mùi!!
Hôm qua, thư viện cũng đóng cửa nghỉ lễ Veterans’ Day nên hôm nay bọn tôi bận rộn lắm vì nhiều người vô mượn sách, trả sách. Nhất là mượn DVDs phim ảnh về coi. Buổi sáng, tôi còn tà tà (tôi rất thích những buổi sáng yên tĩnh khi thư viện chưa mở cửa cho khách vào), buổi chiều thì làm việc liên tù tì cứ như bị ai đuổi, nhưng lại vui. Cũng nhờ ly
mocha của Starbucks giúp cho tỉnh táo nữa. Tôi thích
mocha của cái quầy cà phê nơi sở ban ngày của tôi hơn, vì ít ngọt hơn, ít ca cao hơn (chưa kể là lại rẻ hơn). Thấy ngày qua thật mau. Đứng nhiều quá, mỏi ở hai gót chân. Về nhà, ngâm đôi chân trong nước nóng.
Ng nói sao lại quên mượn phim về coi. Hôm qua, Veterans’ Day, tôi cho Ng coi một phim cũng giống như phim Cây Cầu Trên Sông Kwai, Ng thích lắm. Tôi thì nhắm tít mắt lại khi tới màn lính Nhật dã man hành hạ tù binh phe Đồng Minh - thời Đệ Nhị Thế Chiến. Phim này dựa trên một truyện có thật – tôi quên mất cái tựa đề của cuộn phim rồi.
Tôi nói công việc bận quá, có rảnh đâu mà nhớ, cũng không rảnh điền cái tờ ghi giờ nữa, thứ hai phải gọi nhờ Tami điền giùm.