Thứ sáu, ngày 29, tháng bảy, năm 2005
Chín giờ tối, trong nhà hầm, 78 độ, mở toang các cửa sổ, mà không có tí gió nào lọt vào. Ng đang tưới bông hoa sau nhà. Tôi rủ Ng đi bộ một vòng, Ng lười không đi. Tôi nói sẽ đi một mình. Ng ra tưới ở phía trước, dặn tôi đi lên đi xuống con đường dốc trước nhà để Ng canh chừng được, đừng có đi xa. Làm tôi buồn cười nhớ tới anh Huyền với chị Lê Mộng Hoàng. Có lần anh thả chị ở cái parking để chị vào tiệm mà anh cũng dặn chị đi coi chừng xe. Chị kể cho tôi nghe rồi nói thêm cứ làm như chị là con nít. Chị ơi, chị nói như thế mà thật lòng chị rất cảm động vì cử chỉ săn sóc của anh phải không? Chị từng bảo em, đừng nên take mọi thứ for granted, vì mình đâu biết được chuyện gì sẽ xảy ra ngày mai, như người chồng đầu tiên của chị lấy nhau hai năm mà chỉ mới sống với chị được một năm rưỡi thì bị đụng xe mất.
Trời vẫn còn sáng. Tôi vừa đi vừa hít thở thật sâu cho luồng không khí vô ra nơi buồng phổi. Có tí gió, mát được một tí. Buổi chiều, đã dịu hơn hôm qua, 82, 83 độ. Chó nhà ai sủa vang. Ng nghe được, cười hỏi tôi khi tôi đi dạo qua nhà, là tôi đã chọc cho chó sủa, phải không?
Hoa lily trắng, vàng, tím hoa cà trước nhà đang nở bông thật đẹp, nhưng mùi hương của chúng gắt quá. Tôi vào nhà bằng cửa sau, mà khi đi bên hông nhà, mũi cũng đã đánh được mùi hương nồng thoảng tới. Ng hay bảo tôi có cái mũi tốt, đánh mùi hay; còn tôi thì bảo Ng có cái tai thính, tại cái phôn tay của tôi để trong xách bỏ dưới nhà mà nhiều khi ngồi trên lầu, tôi không nghe được hay chưa nghe được thì Ng đã nghe, kêu tôi, phôn tay reng.
Tôi đang đọc lại truyện Pride and Prejudice của Jane Austen. Truyện viết vui quá. Dĩ nhiên là Elizabeth Bennet muốn lấy chồng rồi. Con nhà nghèo, với một bầy chị em gái như thế kia, chuyện lấy chồng cũng khó khăn đó. Mà cái anh chàng Darcy mới đầu phách lối thì thôi, độc thân lại có nhiều tiền mà! Vậy mà con tim của anh làm anh khốn đốn, cầu hôn Elizabeth Bennet lại bị cô khước từ nữa chứ. Đoạn cuối dĩ nhiên là cô chịu lấy anh sau khi anh đã sửa đổi tâm tính và giúp được mấy chị em gái của cô...cũng lấy được chồng. Đối thoại vui. Jane Austen mất sớm lắm, 41 hay 42 tuổi, tiếc quá. Thời trước, người ta sống không thọ mấy. Nhất là giới văn thi sĩ. Mới đây đọc báo thấy cũng nói thời nay nhà văn, nhà thơ chết sớm hơn người thường! (Hu hu!!)