Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
Chủ nhật, ngày 24, tháng bảy, năm 2005 A Thousand Country Roads. Đã 16 năm trôi qua từ ngày Robert Kincaid và Francesca Johnson chia tay. Bây giờ, năm 1981, là một nhiếp ảnh gia hết thời, Robert Kincaid đã 68 tuổi, mệt mỏi, bệnh tật, cô đơn, chỉ có con chó thân yêu tên Highway bên cạnh. Không gần một người đàn bà nào từ ngày gặp Francesca Johnson. Sống mãi với kỷ niệm xưa, của bốn ngày đêm tuyệt vời, bên người đàn bà đó. Ông muốn làm một chuyến trở về thăm lại Roseman Bridge, ở Madison County, Iowa, nơi hai người đã gặp nhau. Và Francesca? Hẳn là vậy. Trước khi quá muộn! Trong lúc đó, Francesca cũng không ngày nào là không nhớ tới ông, cũng nhớ những kỷ niệm ngắn ngủi họ có với nhau. Bây giờ, goá chồng, hai con đã lập gia đình, đã ở xa, bà lại có nhiều thì giờ để nhớ tới người chụp hình sống đời lang bạt, người đã từng rủ bà bỏ gia đình để đi theo ông; nhưng dù yêu ông, bà đã chọn ở lại để làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ. Ngần ấy năm, hai bên đều nghĩ về nhau, và họ đều chắc về điều này. Một ngày gió lộng, cả hai đều có mặt ở cái cầu Roseman đó. Độc giả biết điều này. Còn Francesca thì mơ hồ cảm được sự hiện diện của người xưa. Còn Robert, sao ông lại không ra mặt để hai người thấy lại nhau? Ông quày xe quay về lại Seattle. Vâng, khởi điểm của chuyến đi là Seattle (gần nơi tôi ở), cash tấm ngân phiếu ở một nhà băng ở Olympia (nơi tôi đi làm mỗi ngày). Lộ trình đi có ghé ngang Big Sur (hello chị PC, nhớ chị đã đi chơi nơi này). May mắn thay, Francesca đã lượm được cái dog tag của con chó Highway, trên đó có tên và địa chỉ của một bệnh viện thú vật, ỏ Bellingham, Washington. Sau này, bà đã dùng địa chỉ này để tìm ông, nhưng khi đó tiếc là đã quá muộn. (Tí nữa là quên, nơi bà ở thì lại gần chỗ ở của chị đó, chị VTTT). Thêm nữa, người bạn già, thân thiết của ông tên là Nighthawk Cummings thì ở Tacoma, nơi tôi ở. Vậy là ở trong truyện này, hai nhân vật chính của The Bridges of Madison County đã chẳng có thêm kỷ niệm nào mới với nhau. Chỉ là những old memories. Cũng chẳng lấy nhau, dù cả hai đều không có ràng buộc nào khác. Ông mất năm đó, 1981, vì bệnh tim. Bà mất tám năm sau, 1989. Tro của bà được rải ở Roseman Bridge, cùng chỗ mà tro của ông đã được rải tám năm trước đó. Ông mong tro ông trôi đi trên sông Middle, để vào sông lớn rồi ra biển lớn. Ông cũng mong một ít tro sẽ bám vào cầu và vào đất... A Thousand Country Roads, đúng với cái tên, ở trong truyện này, độc giả sẽ biết nhiều hơn về Robert Kincaid, hơn là về Francesca Johnson, hay là cũng chẳng biết thêm điều gì mới mẻ về mối tình của hai người. Một chuyến đi của Robert Kincaid, một hành trình đi tìm một ý nghĩa cho cuộc sống, cho cuộc tình, để rồi gặp một bất ngờ. Năm 1945, ông đã trải qua thời gian ngắn ở Big Sur, gặp một người con gái (nhỏ hơn ông cả chục tuổi) ở nơi này. Cũng sau bốn, năm ngày, mỗi người đi mỗi hướng, nên thư từ cho nhau đã bị thất lạc. Mối tình ngắn ngủi này đã cho Robert Kincaid một đứa con trai, mà bao nhiêu năm cô đơn ông đã không hay, bây giờ đứa con đó đã 35 tuổi, và đang đi tìm ông. Cha con đã gặp nhau, một an ủi cho Robert Kincaid trước khi ông qua đời. Cái đặc biệt của The Bridges of Madison County là xây dựng trên một truyện tình đặc biệt, một truyện tình mà người ta nghĩ cả đời người chỉ mong có một mối tình như thế là đủ, dù xa nhau, dù khổ đau. Ở A Thousand Country Roads, truyện tình đó chỉ được nhắc qua bằng những kỷ niệm đẹp, những ray rứt. Còn truyện tình kia, của Robert Kincaid và mẹ của đứa con ông, chỉ là một cuộc tình bình thường trong thoáng chốc hay là một lỗi lầm của những người bình thường. Không gây dấu ấn nào. Văn dễ đọc, dễ hiểu. Truyện đọc nghe cũng dễ. Giọng Jim Bond rõ ràng.
|