Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<89101112>»
Một góc trời Tây Bắc
vnlh
#181 Posted : Friday, June 24, 2005 1:56:11 PM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Rủ mà có người hong chịu đi chứ bộ Eight Ball . Thứ hai nhớ check mail nha HG.
linhvang
#182 Posted : Saturday, June 25, 2005 6:00:11 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 25, tháng sáu, năm 2005
Chị Lê Mộng Hoàng gọi hỏi Ng và tôi đi chơi vùng DC vui không? Tôi nói, vui quá chứ, đi nhiều nơi, gặp bao nhiêu người, được cưng quá xá, em đi chơi mà không có người làm thế việc của em, nên tuần rồi em bận cũng chưa e-mail hết mọi người để cảm ơn.
Chị cho biết chị đã chỉ anh Huyền ông xã chị vào Phụ Nữ Việt để đọc bài du ký của tôi rồi (tôi nói, vào đó đọc là coi như đọc trước khi báo KNM ra), chị lại nói "anh H thích đọc MGTTB của LV lắm". Tôi đã biết điều này, chính chị cho biết, từ một năm trước. Biết có những fans như anh H, như chị PC (hì hì), tôi vui lắm, nhờ vậy mà Một Góc Trời có thêm nhiều tuổi. Bữa ăn phở với Niệm Nhiên, chị Nhị, tôi cũng được NN cho biết một lần NN đi chơi tiểu bang Oklahoma, thấy một tờ báo ở vùng đó đã đăng Một Góc Trời TB; tôi đã hỏi lại, MGTTB chứ không phải truyện ngắn? NN gật đầu, em cũng ngạc nhiên.
Chị LMH nói về một thư viện (tôi không hỏi rõ thư viện nào) bằng lòng lập cho người Việt mình một phòng đọc sách tiếng Việt, chị đang viết thư gửi đi khắp nơi xin sách của bạn bè, ngày 15 tháng bảy tới là phải có đủ 1 ngàn cuốn cho thư viện; tiền cước phí sẽ được hoàn lại.
Chị lại nhắc, em có nhớ cái e-mail chị gửi cho em không? Sao trong tạp bút không thấy em nhắc tới bánh ít lá gai má em làm rất ngon? Tôi cười, người nhà mà chị, thì chị nói mình cứ hay quên những người thân...kiểu take for granted.
Tôi hứa sẽ "khen" tài làm bánh ít lá gai của má tôi.

Linh Vang thương mến,
Thế là ngày mai 6/16 em và anh Ng đã về lại Seattle rồi.
Ngày vui qua thật mau!
Lúc này ở sở IRS quá bận nên chị đã nghỉ Thứ Hai 6/13 để đi Luray Caverns với em rồi, không nghỉ được nữa. Chị đã vào website của Phụ Nữ Việt đọc mấy bài tùy bút em viết rồi, phục em thật, viết nhanh và dễ dàng như nói chuyện thường vậy.
Chị có thắc mắc, trong chuyen đi chơi Victoria Island của bọn mình, bác gái (mẹ em) có cho "bánh ít lá gai", mọi người đều trầm trồ khen, sao không thấy em nhắc đến?
Chị vẫn còn nhớ món quà đặc biệt đó. Lần sau nếu có lên Seattle lại, anh chị sẽ xin đến hầu thăm hai bác, và xin được ăn "bánh ít lá gai" nữa.
Mong rằng anh Ng và em sẽ trở lại thăm Washington DC lần nữa, để đi thăm đủ các museums.
Lần sau thì chị sẽ lấy Annual leave ở nhà đưa em đi chơi nha!
Chúc hai em chuyến về bình an, niềm vui gặp bạn mới, bạn cũ kéo dài trong tâm tư suốt năm.
Tối nay sẽ gọi điện thoại nói chuyện thêm
.
LMH

linhvang
#183 Posted : Sunday, June 26, 2005 2:06:14 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày 26, tháng sáu, năm 2005
Trời âm u, mát mẻ, không nắng gắt như hôm qua. Taste of Tacoma chỉ còn bữa nay nữa là hết. Một kiểu hội chợ có nhiều gian hàng bán thức ăn, nhiều gian hàng bán đồ tiểu công nghệ hay đồ chơi cho con nít, nhiều ban nhạc thay phiên chơi cho bà con thưởng thức. Tôi nhớ mọi năm nó thường được tổ chức vào cái weekend có lễ Độc Lập, nên cứ nghĩ là tuần tới, ai dè tuần này, vậy mà hôm thứ sáu vừa rồi còn ấm a đi “cãi” với Wendy.
Gọi nói chuyện với anh bạn Net. Anh bạn Net hỏi, có thích ăn cá khô không?
Tôi không rành về cá lắm đâu. Chắc phải là loại cá khô đặc biệt của vùng Dallas, vì nghe anh hỏi đến lần thứ hai? Hỏi dân nấu nướng giỏi như Bí Bếp thì có lý hơn. Tôi lại cứ sợ phiền “cụ bà V” phải lấn cấn với mớ cá này trong va-li hành lý của bà.
Ng đang làm cái giàn cho hai cây dưa leo mua ở chợ Đại Hàn-loại dưa leo trái dài cả cánh tay tôi.
Tôi đội cái mũ-xưa nay tôi ít đội khi ra nắng, nhưng thấy chị Nguyệt luôn luôn đội khi đi bộ, nên bây giờ tôi cũng bắt chước-có chữ Harpers Ferry, chị Nhị mua tặng hôm đi chơi di tích lịch sử Harpers Ferry, cũng ra vườn sau ngắm rau cỏ, thấy dâu raspberry có những trái đã chín hồng, bèn hái vài trái bỏ vào miệng. Trái ngọt, một tí chua chua. Giống này ở nhà chị Nguyên chắc dạo này mọc chằng chịt như đám rừng rồi, thấy chúng lên dễ dàng quá, rễ lan ra, cây con nhô lên tùm lum.
Tôi định tưới hai cây cà chua. Một cây Anita cho, một cây Janet cho. Ng nói trời như muốn mưa, thôi đừng tưới rau cỏ làm chi, mất công.
linhvang
#184 Posted : Tuesday, June 28, 2005 1:58:45 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày 28, tháng sáu, năm 2005
Buổi sáng mùa hè mà trời lại mây mù, lành lạnh, tôi đi buýt với chiếc áo chị Hồng Thủy tặng cho hôm nọ, tròng lên người, ấm áp, làm nhớ đến chị. Tặng bánh kẹo, người được tặng, ăn xong thì quên ngay. Tặng áo, làm nhớ lâu hơn, thế mới biết chị HT khéo ghê. Nhớ bữa đi chơi Luray Caverns, ngồi trên xe chị Nhị lái, bốn chị em trò chuyện vui quá, tôi lại còn kể chuyện tiếu lâm đọc từ trong PNV cho các chị nghe nữa chứ! May mà trên xe chẳng có anh nào!
Bây giờ, chị còn đang lang thang bên VN. 30 năm mới về lần đầu, chị bảo chị lo lắm, chẳng biết chuẩn bị như thế nào cho chuyến đi. Chị ơi, em mong chị có những ngày vui, thanh thản.
Hồng Thủy, em đang nghĩ đến cái tên của chị, đến bài viết Ngày Xưa Hà Nội của chị.
Tôi là Bắc kỳ chính cống nhưng lại mở mắt chào đời ở miền Trung. Khi bố tôi đổi ra làm quan ở Bến Thủy, thuộc tỉnh Vinh. Nơi có núi Hồng Lĩnh thật đẹp và nổi tiếng, mà người ta thường gọi tắt là núi Hồng. Bố mẹ tôi đã lấy tên núi Hồng với bến Thủy ghép lại để đặt tên cho tôi là Hồng Thủy. Tên tôi có nghĩa thật mơ mộng, hiền hòa, chứ không phải ghê gớm, hãi hùng như nạn lụt lội hồng thủy...
Nghĩ thời buổi này mà chị còn viết tay, giống như là còn đốt củi thổi lửa nấu cơm! Ấy vậy mà viết một lèo, không đọc lại, không sửa chữa, rất hay. Chị Nhị bảo về chị là nếu chị HT mà có thì giờ thì chị HT viết còn hay đến cỡ nào nữa. Chị làm 7 ngày một tuần, còn lo việc nhà, nấu ăn cho mẹ, cho chồng, cho con...
Kỳ này đi VN về, thế nào chị cũng phải đến học chị Nhị cách xài computer, e-mail nhé! Chừng đó, em sẽ không gọi chị: chị HT cù là! (Em học từ cù là của chị đó).
Nhớ lúc rủ nhau đi thăm nhà vệ sinh, ở một cái park gì đó, trước khi đến Luray Caverns không? Em ù chạy trước, chị đi theo em, rồi bảo, Ai sao tui vậy. Ai làm bậy, tui làm theo.
Việt Dương Nhân
#185 Posted : Tuesday, June 28, 2005 3:10:42 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Tặng Linh Vang hoa lục bình - cô em gái mới chụp dưới hồ ngoài vườn nhà tức thời đây.
Chúc LV & gia đình an vui hạnh phúc



Ảnh QHương
linhvang
#186 Posted : Tuesday, June 28, 2005 4:25:53 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị Việt Dương Nhân,
Màu hoa đẹp quá! Cảm ơn chị. Vườn sau nhà em cũng có một cái hồ cá nho nhỏ, em đang nghĩ bụng kiếm đâu ra vài cụm dây lục bình đem về thả, nhìn cho sướng mắt.
linhvang
#187 Posted : Tuesday, June 28, 2005 1:46:36 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tôi đã hứa với chị Quỳnh Anh là sẽ đưa hình của bé Ái Vy lên đây để cho chị xem.

Bữa đó AV đòi đi theo bà ngoại và bà LV, ông Ng, mà không chịu ở nhà với bà Ý (chị Ý đang đứng nơi cửa).
linhvang
#188 Posted : Wednesday, June 29, 2005 2:42:00 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 29, tháng sáu, năm 2005
Đi chơi Washington, D.C. về nhà gần được hai tuần rồi, cái bàn làm việc đã dọn xong xuôi, lại nhận giấy gọi Jury Duty, bắt đầu ngày 22 tháng tám, tôi vẫn chưa gửi lại cái giấy, dù rằng nó bảo phải hồi báo ngay trong vòng 5 ngày. Tôi lình xình còn chờ sếp lớn Debbie tính làm sao-sếp đang đi training-, vì tháng tám là tháng bận rộn đóng sổ sách tài khóa, sếp có thể viết cho mình một cái giấy xin phép được miễn. Mà chính bọn tôi cũng không có sếp, vì từ ngày Tom nghỉ việc, vẫn chưa có ai vào thế. Nghe nói họ sẽ không mướn người thế!
Gần hai tuần từ hôm tôi trở về, gia đình con chim đen vẫn chưa bỏ tổ, anh chim bố vẫn cứ canh gác, theo giờ công sở, nghĩa là chăm chỉ từ 7 giờ sáng cho tới 5 giờ chiều, chờ người ta đi gần là sà xuống tấn công, quào đầu họ. Đó là những người khách của bộ Xã Hội, lơ đãng chưa đọc những cái bảng coi chừng chim dữ. Chứ những ai làm ở đây biết rồi thì tránh mà đi phía bên kia của cái ao. Bây giờ anh ta bay lung tung, có khi đứng trên cột đèn của lối đi phía bên kia luôn, vậy thì anh ta làm chủ nguyên cái ao còn gì! Đi ngả nào cũng đụng, chỉ có nước dòm chừng anh ta và chạy! Chuyên tấn công từ phía sau mình, mình mà nhìn thẳng vào anh ta thì anh ta lại chỉ quần chung quanh mình và “chửi” mình thôi. Thỉnh thoảng cũng thấy mụ vợ ra phụ chồng. Mụ mảnh khảnh hơn, nhưng hai cánh không có hai mảng màu đỏ như anh chồng, mụ lượn qua lượn lại mặt ao. Mụ hiền, không có tấn công mình. Tụi tôi gọi mụ là Mrs. Đôi khi buồn buồn đứng bên cửa sổ từ lầu bốn nhìn xuống chờ đợi, một nạn nhân tương lai vừa bước xuống xe, lững thững đi vào vùng cấm địa, có anh chim đang chờ sẵn ...thấy cũng vui. Cũng có khi thấy một người sắp là nạn nhân mà trên đầu đã chẳng còn tóc!
Việt Dương Nhân
#189 Posted : Wednesday, June 29, 2005 11:53:42 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

quote:
Gởi bởi linhvang

Chị Việt Dương Nhân,
Màu hoa đẹp quá! Cảm ơn chị. Vườn sau nhà em cũng có một cái hồ cá nho nhỏ, em đang nghĩ bụng kiếm đâu ra vài cụm dây lục bình đem về thả, nhìn cho sướng mắt.


Linh Vang ơi ơi !
Linh Vang ở vùng nào bên Mỹ ? Có gần SG Nhỏ hay Los Angeles không ? Nếu gần, có thể 7 nói em QH gởi tặng cho LV một mớ - hơạ hẹn đến nhà vớt một mớ về thả xuống hồ và sau đó cho bạn bè làm kỷ niệm Big Smile - Sau khi bông tàn kỳ này - QH sẽ nhổ bỏ bớt - vì sợ cá dưới hồ bị ngộp.
Hồi đầu mua có 5 gốc, nay nở nở cả trăm gốc rồi - cứ bạn lại là vớt cho - mà lục bình vẫn "đẻ" nhanh như cá "Phi" vậy đó LV !
Hồi sáng, 7 đi công chuyện - chợt nhìn thấy dây bìm bìm leo leo hàng rào người, có bông màu trắng - làm nhớ những đường đắp nho nhỏ ở dưới quê ghê đi !Black Eye
Chúc LV vả tất cả an vui khỏe mạnh
KissesRoseRoseKissesfloatingKissesRose
linhvang
#190 Posted : Thursday, June 30, 2005 1:53:40 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị Việt Dương Nhân,
Em ở hướng bắc của SG Nhỏ và Los Angeles khoảng 22 giờ lái xe, cùng một múi giờ. Em nghĩ là trên vùng em cũng có bán lục bình, tại em chưa rảnh và cố tình đi tìm thôi, vì sen súng gì ở đây cũng bán đầy rồi, nhà em cũng có súng nữa, màu đỏ dễ thương lắm. Cảm ơn chị.
Em đang dâm hai nhánh bò ngót mà không biết có sống nổi không? Ba chục năm rồi, chưa một lần ăn lại rau bò ngót nấu với thịt bò (vì ngày trước bà nội hay nấu với thịt bò, chứ không phải với tôm khô).
linhvang
#191 Posted : Thursday, June 30, 2005 12:38:24 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày 30, tháng sáu, năm 2005
Sáng sớm đi bộ vào sở, tôi đã nhìn quanh quẩn xem con chim đang đậu ở đâu, mà chẳng thấy bóng dáng tăm hơi gì. Có người nói nó đã bị giết rồi, thấy chiều hôm qua, quá giờ tan sở, có mấy cậu nhóc con đang chọc phá con chim, cô la tụi nó thì tụi nó bỏ đi, nhưng biết đâu sau đó tụi nó trở lại đập con chim rồi. Hay có thể con chim bị con gì tấn công lại, gặp phải con to bự và dữ hơn? Thấy mấy ngày qua, con quạ đen dù to gấp đôi nó mà nó còn chưa sợ, đuổi con quạ qua tới bên kia đường! Hôm nay, mụ vợ vẫn còn bay liệng quanh hồ, và vẫn nghe tiếng chim con kêu chíp chíp ở bụi rậm gần mặt ao, vậy là gia đình nhà nó đâu đã đi đâu. Nó đã bỏ mình vì tận tụy bảo vệ vợ con! Mọi người lại bàn tán nói tới nói lui. Lúc nào cũng thấy nó canh gác, con mắt tinh ơi là tinh, không thấy nó đi kiếm ăn nữa chứ.
Mới thứ năm mà tôi cứ tưởng như thứ sáu! Trong phòng ăn, tôi thở dài như thế khi đứng lên, không xếp những mảnh puzzles nữa. Ông Dick nói you cứ đợi thì ngày thứ sáu cũng sẽ đến thôi. Trên xe buýt, bà Ann nhắc tới ba ngày cuối tuần. A! Tôi đợi cho qua ngày thứ sáu để có những ngày cuối tuần mà quên mất là thứ hai được nghỉ lễ Fourth of July, tức là có ba ngày cuối tuần.
Hôm thứ ba, chị Nhị có hỏi, LV đã viết bài cho bác Trung chưa, bác nhắc đấy. Vậy là cuối tuần này tôi phải ngồi xuống viết ngay, không trì hoãn được nữa, vì đi chơi về cũng đã hai tuần rồi.
Cả ngày nắng ấm áp, thành phố nơi tôi làm việc cũng đã nóng lên khoảng 75, 76 độ, tuy buổi sáng có sương mù và trời hơi lành lạnh, tôi đã phải mang vớ vào chân và khoác thêm một áo mỏng lên người.
Hết một ngày cuối của nửa đầu năm 2005.
linhvang
#192 Posted : Friday, July 1, 2005 12:37:11 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày một, tháng bảy, năm 2005
Sáng nay, lại thấy một con chim đậu ở chòm cây thấp, vị trí quen thuộc, tụi tôi vào sở sớm, chưa tới giờ làm việc nên đứng trên lầu, nhìn xuống, chờ đợi, quả y như rằng ngay sau đó nó lạng một vòng, rồi chớp nhoáng tấn công sau lưng một ông vừa đậu xe, đi bộ tới. Đôi cánh nó xòe ra, để lộ hai mảng màu đỏ. Đúng là nó rồi, con chim đã trở về! Ai cũng vui mừng la to như thế. Mà nó đã đi đâu suốt ngày hôm qua? Bỏ vợ, bỏ con! Có người bảo chắc nó cũng cần một ngày nghỉ ngơi, như mình đi làm thì lâu lâu cũng phải có ngày đi nghỉ mát cho khoẻ, rồi sau đó về đi làm lại, chim nó cũng vậy thôi. Lại có người vào Net nghiên cứu về giống chim này rồi bảo nó có một gia đình thứ hai ở bên cái ao bên kia, có người đã thấy nó lãng vãng gần ao đó, nên phải về coi ngó cái tổ ấm vợ con bên đó, vì nó có thể có tới...15 bà vợ.
Sinh hoạt ở cái ao đã trở lại...bình thường. Chim bố đậu trên ngọn cây, canh gác. Chim mẹ bay liệng quanh ao, bay ra bay vô cái tổ. Đám chim con kêu chíp chíp trong đó, từ lùm cỏ dại cao ngất-tôi kêu là cỏ dại, nhưng sách vở lại bảo nó là một loại native plant, trồng mà không phải tưới nước. Một cặp vợ chồng vịt già không con bơi lội thanh thản trong ao. Vài con chuồn chuồn bay trên mặt nước. Cái ao nước thật trong veo-là nhờ hai cái vòi nước phun tới phun lui liên tục. Từ chỗ ngồi bên thư viện, tôi có thể nhìn xuống thấy mọi sinh hoạt của cái ao này, cũng thơ mộng quá đi!
Trời chiều 75 độ. Đang từ nơi mà dạo này có ngày nhiệt độ lên cả 100, gia đình V chắc là thích cái khí hậu ôn hòa của vùng Tây Bắc?
linhvang
#193 Posted : Monday, July 4, 2005 4:23:17 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày bốn, tháng bảy, năm 2005
Vào dịp lễ Độc Lập của nước Mỹ, gia đình cậu em từ San Diego về chơi. Đại gia đình họp mặt, ăn uống. Sáng sớm ngủ dậy là ăn, khuya khoắt đã tới giờ đi ngủ lại cũng ăn. Năm phụ nữ thi nhau nấu nướng. Tôi cũng đóng góp công mình, là chuyên gia rửa chén bát, tôi chỉ thu dọn và rửa chén bát.
Trước đó, thứ bảy, đang làm ở thư viện thì cô em gọi hỏi, thứ ba, thứ tư, chị nghỉ được không, để cùng đi chơi Canada với gia đình? Tôi bảo mới đi chơi về, xin nghỉ nữa, thấy cũng kỳ. Vài phút sau cô lại gọi nữa, chị “call in sick” được không, đi chơi cho vui, ba má cũng có đi? Tôi bảo sở tiểu bang thì nghỉ lúc nào cũng được, không cần phải kêu bệnh, cái thư viện thì tội cho nó kiếm người thế, nhất là cô sếp đang đi conference ở Chicago.
Phải thú thật là tôi rất chăm chỉ với công việc của mình, không lạng quạng nghỉ bậy, dù là giữ cái giốp nào cũng trong một thời gian dài rồi. Vì vậy, rất được sếp tin cẩn, dặn dò, khi sếp đi vắng. Chẳng hạn, ở giốp tiểu bang, hiện giờ không có sếp, tôi đang phải ký đủ loại giấy tờ...
Nhà ba má tôi cũng có một cái computer nơi family-room. Thế là ở nhà tôi hay nhà ba má, lâu lâu tôi lại xẹt vào PNV! Bị chị Vi Hoàng bắt gặp vào net, chị hỏi lễ lộc mà LV không chơi đâu sao? Đó là chiều hôm qua, chiều chủ nhật.
Cho chị biết 5 giờ sẽ đi ăn cơm tối với gia đình Voi và Bí Bếp, (ở Saigon Bistrol). Sau đó, BB gọi đổi lại là 7 giờ.
Vừa gặp tôi là Voi nhận ra tôi ngay, dù Voi bảo là chưa bao giờ thấy hình tôi trên Net. Tôi thì nhận Voi là Voi liền, vì đã thấy nhiều tấm hình của Voi rồi.
Mấy hôm rày trời Tây Bắc khá nóng, thường 75, 76 độ, nhưng cũng có bữa lên tới mid 80s, dĩ nhiên là nóng đâu bằng bên Dallas của Voi. Voi bảo Voi mang cái nóng của Dallas qua. Tôi cãi, không phải đâu, tháng mùa hè mà, không có Voi thì cũng đã nắng ráo như thế này rồi; tháng mùa đông mà Voi mang được cái nắng qua đây thì khi đó mới giỏi.
Hai cháu ngoại của Voi dễ thương quá! Nhất là cô bé gái. Hình như giống Voi bà?
Ừ, chị VH gửi lời thăm gia đình Voi mà loay hoay LV lại quên mất!
linhvang
#194 Posted : Tuesday, July 5, 2005 2:49:13 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày năm, tháng bảy, năm 2005
Trời âm u suốt ngày, vẫn ấm, buổi tối ở thư viện ra thấy mưa rơi đủ ướt đường sá. Vậy mà trước đó khi chuẩn bị ra về, tôi đã trả lời một cú phôn gọi từ xa, là trời muốn mưa nhưng chưa mưa nổi!
Sáng sớm nay Voi đã về lại Dallas rồi, nên Voi đã chẳng nhìn được mưa Tây Bắc, tiếc nhỉ?
Chiều nay đi làm về, thấy trên xa lộ, hai dòng xe cộ, nhích từng tí một, có phải mọi người đi chơi Fourth of July đều chọn ngày hôm nay để trở về nhà? nên mới kẹt xe như thế! Xe buýt về bến Lakewood trễ cả nửa tiếng. May mà đêm nay 7 giờ tôi mới phải vào thư viện.
Ngày đầu tiên sau một holiday, thư viện bao giờ cũng bận rộn, sách báo, videos, DVDs trả về rất nhiều, mình cực là điều dĩ nhiên rồi. Vậy mà cũng quơ được một đống sách mới để mang về nhà! Chẳng biết có thì giờ để đọc không đây?
Thứ sáu này ở Virginia có văn nghệ, dạ tiệc, dạ vũ với tiếng hát Ý Lan và tiếng đàn Hoàng Thi Thi để Kỷ Niệm 5 Năm Thành Lập Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật Vùng Hoa Thịnh Đốn và Để Giới Thiệu Dự Án Xây Cất Trung Tâm Văn Hóa Việt Nam. Chị Nhị vừa gửi e-mail cho biết đã bán được 4 trăm vé. Tôi cảm thấy vui vui. beerchug
linhvang
#195 Posted : Friday, July 8, 2005 1:56:50 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày tám, tháng bảy, năm 2005
Chiều qua, chị em tôi ngồi xuống, vừa ăn vừa nhắc lại những ngày đầu gia đình di tản làm sao. H đang ghi chép bằng tiếng Anh, dự định cho vào gia phả riêng của nhánh ba tôi, để các cháu như bé Uyên, bé Trân, cu Huy...sau này nếu có dịp muốn tìm hiểu về gia đình đã qua định cư bên Mỹ như thế nào thì có đủ tài liệu mà đọc.
Rõ ràng sau 30 năm, trí nhớ đã bắt đầu lu mờ! Lúc mình nghe mất nước (từ cái radio nhỏ mà chính tôi đã mang theo) thì mình đang ở đâu? Một nửa bảo đang ở Phi. Một nửa bảo đang ở Guam. Mà nửa nào đưa ra những sự kiện đều thấy cũng có lý cả!
Ngay cả chuyện từ Guam qua camp Pendleton, mình đã đi hãng máy bay nào? Nhớ là cả cái máy bay chở toàn dân tỵ nạn, máy bay trục trặc nên đã ghé Hawaii nghỉ đêm. Bữa trước ba tôi bảo Pan Am. Tôi thì nhớ rõ ràng American Airlines, bằng chứng là cái mền của AA bây giờ vẫn giống như cái mền mà ba má tôi còn giữ, khi AA thấy trời đêm đó lạnh quá, nên đã cho phép mọi người tỵ nạn trên chuyến bay đó quấn theo cái mền. Mền nhỏ, màu đỏ, mỏng, nhưng khá ấm.
Ước gì tôi còn giữ được cuốn nhật ký của giai đoạn này!
linhvang
#196 Posted : Sunday, July 10, 2005 12:47:07 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày mười, tháng bảy, năm 2005
Trời âm u, lúc nắng nhẹ, lúc mưa phớt. Tôi chẳng đi đâu. Tuy chẳng đi đâu, nhưng tôi không “cô đơn”, tôi có phôn tay, cuối tuần tha hồ gọi, tôi có computer để vào net “trò chuyện” với bạn. Không có net, không có phôn, chắc là tôi sẽ than thở dữ lắm. Chắc là sẽ đòi theo Ng vào căn cứ Mcchord, nhưng cũng chợt nhớ tôi không có thẻ an ninh ra vô cổng thì làm sao vào được.
Cái xóm tôi ở cuối tuần thật yên tĩnh. Một ngày mà ông Trời cũng chưa quyết định là ông sẽ cho nắng hay cho mưa, thì bà con cũng không ai muốn cắt cỏ, làm vườn chi cả. Tôi gọi cho bạn thì bạn bảo đang xếp hàng mua thức ăn ở một cái quán trong mall, người ở đâu đông ơi là đông, mà vừa từ chỗ Ra Mắt Sách ra, cũng đông vui lắm, kể cả mấy thành phố kế cận, SJ có tới một trăm ngàn người Việt lận mà. Mùi thức ăn thơm phứt! Đang đói nghe kể cũng thèm.
Tôi ra vườn sau, leo lên dốc, khom người, vạch lá, hái những trái dâu vàng. Strawberries màu vàng này không thấy bán ở chợ. Hàng xóm xưa đặt mua từ cuốn catalogue. Sau nhiều năm, nó mọc lan tràn qua phía nhà tôi, tốt tươi, đơm nhiều trái. Nhưng trái lại chua nên tôi không thích mấy. Vì nằm trên dốc, nên cũng được Ng để yên. Chừng nào lạng quạng bò lấn qua đám dấp cá thì sẽ bị Ng “nhổ đầu”.
linhvang
#197 Posted : Monday, July 11, 2005 3:47:36 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày 11, tháng bảy, năm 2005
Sáng sớm, trời mưa lắc rắc, tôi lái xe đi thẳng tới sở, để chiều lái vô thư viện lúc 5:30, nếu đi xe buýt thì không kịp. Một xe cam nhông bị lật ở khúc Tumwater, gần đến nơi rồi mà phải kẹt cứng ở đây. Cũng may, vào sở chỉ trễ nửa tiếng thôi. Nhưng dạo này, tôi relax, thanh thản lắm, vì nghĩ ở tuổi này, nên tập cái tính này là vừa. Mỗi ngày tôi phải nhủ như thế, vì mùa đóng sổ sách lại bắt đầu, vì bị kêu đi jury duty, vì vẫn chưa có sếp nên sẽ cực-có thể phải lãnh thêm một ít việc của cái bàn đó...Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại/Trung Tâm Tây Bắc chuẩn bị thu bài cho Bút Hoa 3...Kỷ Nguyên Mới cũng sẽ được năm tuổi...Loay hoay rồi mùa hè qua đi hồi nào-mình sẽ chẳng hay!
linhvang
#198 Posted : Tuesday, July 12, 2005 3:53:55 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đặc san Đồng Tâm (Quyển 1) đã tới. Năm cuốn. Mỗi cuốn dày 400 trang. Lại chỉ gói với giấy thường, tuy có băng keo. Bao giấy ngoài rách mướp, tả tơi, may mà mấy cuốn đặc san không rớt ra. Sách trình bày đẹp, tôi chỉ kịp lật lật xem cái truyện của tôi đăng ở trang nào thôi. Rồi chuẩn bị thủ tục đi ngủ. Ngày mai sẽ mang theo lên xe buýt đọc.

Thứ ba, ngày 12, tháng bảy, năm 2005
Trời nắng cả ngày, ấm áp. Chín giờ tối ở thư viện ra, vẫn còn sáng sủa, mặt trời đang lưu luyến ở phương tây. Nhưng mặt trăng lưỡi liềm cũng đã xuất hiện. Đi bộ ra xe, thấy thoải mái quá, tôi thích những tối mát trời, dễ chịu như thế này.
Hôm nay, mới gửi đi cái giấy để xin được miễn, khỏi phải ngồi làm bồi thẩm. Để xem có được chấp thuận hay không. Đào, cô em dâu của tôi, bảo rất thích đi ngồi jury duty, tại 9 giờ mới bắt đầu, ăn trưa có khi cả tiếng rưỡi, 3 giờ chiều họ cho về rồi, sướng hơn đi làm! Đào không nói chuyện tiền nong, nhưng đọc tờ giấy tôi biết họ còn trả 40 đồng cho mỗi ngày nữa đó, chưa kể tiền xăng nhớt nữa-cứ bỏ túi mà xài thôi, trong khi vẫn ăn lương tiểu bang. Trường hợp ở xa toà án 60 dặm thì được cho ngủ khách sạn!
linhvang
#199 Posted : Thursday, July 14, 2005 7:11:44 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tin bên VN đưa qua: nhà văn Hoàng Ngọc Tuấn đã qua đời. Người ta viết về chuyện nghèo của ông, chuyện ông lông bông tiệm quán sống đời nghệ sĩ để rồi khi mất ở tuổi 57 vẫn không có vợ con vì đã để hụt mất hai, ba cơ hội, mà trong số những người con gái đó có một cô là em gái của Trịnh Công Sơn. Bây giờ người ta nói tiếc quá đã không biết cảnh nghèo khổ của ông mà giúp. Người ta nói những nhà văn như Đinh Tiến Luyện, Từ Kế Tường, Nguyễn Nhật Ánh đã chịu ảnh hưởng văn của ông.
Đọc tiểu sử của Nguyễn Nhật Ánh thấy ông sinh năm 1955, vậy là nhỏ hơn Hoàng Ngọc Tuấn bảy tuổi, sao nhà văn này cũng sống được với thời đại Internet? Mà Hoàng Ngọc Tuấn thì lại không sống được?
Anh Sông Côn cho truyện ngắn đầu tay của HNT, Buổi Chiều Hạ Lan, là truyện ngắn hay nhất, (không phải hay của chỉ HNT mà là hay nhất trong tất cả những truyện ngắn khác của những nhà văn khác). Khi truyện diễn tả đúng tâm trạng của độc giả nào thì độc giả đó sẽ cho cái truyện đó là hay nhất. Biết lối sống của anh dạo đó thì quả đúng như vậy.
Với tôi, viết văn như thú vui thì có, viết văn như dân chuyên nghiệp thì không, vì tôi sợ phải sống trong cảnh nghèo, phải chết trong cảnh nghèo, rồi có khi con cháu tôi lại phải đi nhờ thiên hạ giúp đỡ...tôi sợ người ta lại bảo đấy là con cháu của nhà văn... Tongue
linhvang
#200 Posted : Friday, July 15, 2005 5:16:01 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày 15, tháng bảy, năm 2005
Ngày mai Olympia sẽ có Lakefair Parade. Từ chiều thứ tư thiên hạ đã được cho phép bắt đầu đem ghế giăng dây giữ chỗ ngồi tốt hai bên lề đường Capitol Way rồi. Để coi Parade cho dễ! Thấy con đường này, trước dinh thống đốc, bữa nay nó buồn cười làm sao! Nhưng đã là truyền thống rồi, dân chúng họ quen như thế rồi, đâu có ông nhà nước nào bỏ cái truyền thống đó được. Đủ dạng, đủ màu. Nhiều cái ghế đẹp ghê mà để qua những đêm, không sợ mất. Mà có mất không, tôi nào biết được! Hai hôm nay ở chỗ đậu xe ở khu vực sở tôi, gồm nhiều bộ khác nữa, có hai chiếc xe bị mất cắp, mà nghe nói xe có khóa, ông Steve vừa e-mail cho biết và dặn mọi người phải cẩn thận, nhớ khóa cửa xe, đừng bỏ đồ gì trong xe cho tụi ăn cắp để ý.
Lakefair thì đã bắt đầu hôm thứ tư rồi. Từ 9, 10 giờ sáng cho tới 10, 11 giờ đêm mới dẹp. Có đồng nghiệp đã đi. Tôi cũng thích đi lắm mà chưa đi. Thích mua thức ăn trưa ở đó. Bưng dĩa thức ăn, vừa đi lững thững coi những gian hàng vừa ăn. Ăn trong cảnh đông người nhộn nhịp, chen lấn, lúc nào cũng thấy ngon, chắc vui nên ngon. Dĩ nhiên giá cả cũng mắc thêm chút đỉnh, nhưng mỗi năm chỉ có một lần hội chợ đó mà.
Lakefair dựng lên bên cạnh bờ hồ, Capitol Lake.
Chiều thứ sáu ra về bữa nào cũng kẹt xe. Từ Olympia về Lakewood, Tacoma, chỉ có một con đường huyết mạch là I5. Gặp bữa tai nạn hay kẹt xe thì đi vòng theo đường làng (back roads), phải là dân rành mới biết lối, bao nhiêu lần ngồi xe buýt qua lối này, nhưng nếu bảo tôi lái xe đi một mình, chắc là tôi sẽ lạc thôi, cũng như đến thành phố lạ như tháng trước qua vùng DC, ngồi trên xe để cho người khác lái là tôi chẳng biết đâu là đâu, cũng chẳng định hướng được, thôi thì nếu gặp cảnh kẹt xe thì cứ phải chịu trận thôi.
Tôi ngủ vùi trên xe buýt, không cần biết kẹt xe bao lâu, chiều thứ sáu về không phải vội vã đi đâu. Đắp cái áo ấm mỏng lên người, trời hôm nay mát mid 70s, chứ không nóng lắm, nhưng xe buýt vẫn mở he hé những cái cửa sổ nhỏ bên hông, trên trần, gió thổi vào cũng lành lạnh.
Users browsing this topic
Guest (4)
97 Pages«<89101112>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.