Thứ hai, ngày 13, tháng sáu, năm 2005
Sáng ngủ dậy lại chuẩn bị đi nữa! Luray Caverns. Hẹn gặp nhau ở Saigon House lúc 9 giờ. Chị Hồng Thủy gọi chị Nhị bảo từ Maryland qua giờ đó kẹt xe lắm, sợ không đến đúng giờ được, thôi không đi đâu. Tôi nói với chị Nhị, đi chơi mà, đâu có gì hấp tấp, mình đi trễ một chút cũng được. Vậy là hẹn lại chị HT 10 giờ. Vậy là có tám người. Chị Nhị lo thức ăn, rồi chị Lê Mộng Hoàng cũng lo thức ăn. Từ chỗ parking lot trước Saigon House, chị Nhị chở chị LMH đi lấy bánh mì. Anh Tuấn với Ng thì đi chở chị Quỳnh Anh. Tôi ở lại chờ nếu có ai đến thì sẽ thấy tôi. Chị LMH cười đùa dặn dò, LV đứng ở đây chờ chị HT, ông nào có đến rủ lên xe đi đâu thì đừng lên nghe chưa?
Chị HT đến trễ vài phút sau 10 giờ, chị bảo chị đã luồn và lách tối đa, chị tự phong chị là Anh Hùng Xa Lộ. Chị Nhị bảo chị là Nữ Hoàng Xa Lộ, được người khác phong, oai hơn. Tôi hỏi chị HT, chị đã bị giấy phạt nào chưa? Chị khai có một cái, tới 275 đồng!
Chị HT nói với tôi, chị ở đây tới 30 năm mà có biết cái hang động này đâu, chị vì tình cảm với em mới đi đó.
Đi hai xe. Trên xe chị Nhị lái, có chị HT ngồi trước, chị Lê Mộng Hoàng với tôi ngồi sau. Trên xe anh Tuấn lái, có anh Bích Hòai ngồi trước, chị Quỳnh Anh với Ng ngồi sau. Ngồi trên xe trên khoảng đường gần hai tiếng, nói chuyện vui quá. Chị HT nhắc thời Trưng Vương. Chị Phạm Nga với chị viết lách cho tờ Công Luận do chị Huyền Nga và anh Phạm Cao Cũng trông coi. Lần đầu, chị Phạm Nga viết bài ký tên là Bích Huyền, còn chị viết ký tên Mộng Huyền; không ai nói với ai, vì sợ nhỡ bài không được đăng thì quê, ai dè hai bài đều được đăng, đem khoe với nhau. Hai chị lập ra nhóm Huyền, kêu là nhóm mà thật ra chỉ có hai người. Bên Chu văn An có Nguyễn Đức Nam, Ngô Thế Phương, Đinh Lang, Y Dịch Lê Đình Điểu...lập ra nhóm Hoa Tiên. Bên CVA rủ các chị gia nhập vô nhóm Hoa Tiên, hai chị không chịu bỏ cái tên Huyền của nhóm nên hai nhóm thành Huyền-Hoa Tiên.
-Bích Huyền thời đó rất có duyên, có rất nhiều người si mê, là nàng thơ của NTP.
Tôi hỏi:
-Còn chị là nàng thơ của ai?
-HT không có ai mê.
Chị Nhị ngạc nhiên:
-Mấy anh con trai chắc đui?
Thăm Skyline Drive-một xe vào cổng tốn 10 đồng-trong công viên Shenandoah (Shenandoah National Park). Mùa thu, nơi này lá phong đổi màu rất đẹp; nhưng mùa này thì chỉ có lá xanh, nhìn cảnh vật cũng giống Washington vậy thôi. Ngừng xe một nơi nhìn xuống thung lũng, để chụp hình. Rồi đi tiếp, đến Luray Caverns khoảng 12 giờ. Chị HT bảo, mình mang thức ăn ra ăn đi-chỉ tôi, chị nói tiếp-con nhỏ này đói.
Trời đã nóng thật nóng, nhưng ngồi ăn dưới bóng cây có gió thổi mát thì rất thích. Ca sĩ Mai Hương gọi phôn tay của chị HT. Hai chị nói chuyện về một buổi văn nghệ nào đó có rất nhiều ca sĩ nổi tiếng mà không chừng lại lỗ vốn.
Đi vào thăm hang động. 18 đồng/một người lớn. Cao niên, 16 đồng. Chị HT nhanh chân nhanh tay vào mua vé, chị không cho Ng trả tiền, nói khách phương xa mà. Nói chuyện nhanh chân nhanh tay, vì chị là dân Trưng Vương.
Luray Caverns Tour mất một tiếng đồng hồ. Một chú nhỏ 14 tuổi làm tour guide đưa một nhóm chừng 20 người đi. Từ năm tới 20 phút thì có một tua, bắt đầu từ Main Lobby. Hôm nọ, chị QA dặn nhớ mang theo áo khoác, làm tôi mang áo khoác từ Washington qua đây chỉ để đi xuống hang động, nhưng thấy tụi con nít Mỹ mặc chỉ phong phanh cái T-shirt, bèn bỏ áo khoác lại mà chỉ mang theo cái áo chị HT tặng-nhưng rồi cũng cầm tay, chứ đâu có cần mặc, vì trời ở ngòai nóng 85, 90 độ F, xuống hang động thì thấy như là có máy lạnh chạy mát vậy thôi. Sau biết là nhiệt độ dưới này luôn luôn là 54, 55 độ.
Cái áo (stretch) chị HT tặng thì màu hồng (tôi thích màu hồng, màu xanh da trời), trên ngực áo, phía trái có chữ Annapolis-Maryland, Annapolis là thủ phủ của tiểu bang Maryland.
Vì là lần đầu vào đây, chị với tôi rất thích thú với những cấu tạo kỳ diệu của thiên nhiên. Cũng có lúc hai chị em đặt câu hỏi, có khi nào những tầng thạch nhũ này đổ xuống...Rồi chị bảo, thôi ghê quá, không nên nói (tới) chuyện đó.
Được khám phá vào năm 1878, Luray Caverns là một động thạch nhũ nổi tiếng nhất ở Đông Mỹ. Xem rất đáng đồng tiền bát gạo. Có nhiều hình ảnh ngồ ngộ làm hai chị em cười khúc khích.
Ra về lại chụp hình, quay phim. Anh Tuấn với Ng chụp hình, anh Bích Hoài quay phim. Cả anh Tuấn và anh Bích Hoài đều hứa sẽ gửi cho chúng tôi một bản.
Trời lắc rắc mưa, và mưa lớn thật sự khi đang ngồi trong quán ăn Little Saigon. Sấm chớp ầm ầm, làm gợi nhớ Washington của tôi. Trước đó chị HT đã chia tay mọi người ở trước Saigon House. Anh Tuấn cũng vậy, và anh đưa chị QA về. Tội nghiệp chị QA, mấy hôm nay chị còn đau mà vì cưng tôi nên chỗ nào chị cũng đi theo cho vui. Chị bảo đêm qua chị ho sù sụ, nghĩ là chết sướng hơn!
Anh Huyền, phu quân của chị LMH, đãi ăn. Ng kêu một tô mì xa xíu tôm. Bún măng vịt ở đây ngon. Chị Nhị, anh Huyền và tôi kêu mỗi người một tô bún măng vịt. Tôi lại còn kêu thêm một ly sương sa hột lựu. Ng bảo tôi, người nhỏ mà con mắt to! Ậy! Tôi đã đá hết ly chè đó chứ!
Sau đó, chị Nhị đưa anh Bích Hoài về. Anh Huyền và chị LMH chở Ng với tôi về nhà anh chị chơi, chờ tối tối một tí, bớt kẹt xe thì đưa chúng tôi một vòng D.C., để xem thắng cảnh thủ đô về đêm.