Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

39 Pages«<373839
Viết Cho Vui Với Đời
Sương Lam
#761 Posted : Saturday, May 11, 2013 9:49:32 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Tháng Năm và Ngày Của Mẹ


Chào quý bạn

Đây là bài thứ một trăm bảy mươi lăm (175) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Tháng Năm xứ Mỹ được gọi là May Flowers vì có nhiều loại hoa nở đẹp vào tháng Năm.
Cũng đặc biệt trong tháng Năm này có Ngày Của Mẹ (Mother’s Day). Học sinh các lớp Tiểu Học của trường Mỹ thường được các cô giáo dạy làm hoa, làm thiệp đem về tặng Mẹ.

Dù nhiều hay ít, sống trên đất Mỹ này chúng ta cũng cần hội nhập vào nếp sống văn hoá nơi chúng ta đang sống. Ở xứ Mỹ có rất nhiều ngày đặc biệt được lập ra vì lý do thương mại như Ngày của Thư Ký (Secretary’s Day), Ngày của Ông Chủ (Boss’s Day), Valentine’s Day v..v..để thiên hạ mua quà tặng cho nhau.

Riêng cá nhân tôi, những ngày lễ như Thanksgiving’s Day, Mother’s Day, Father’s Day có giá trị tình cảm hơn là giá trị thương mại mặc dầu trong những ngày này các cửa hàng, các quán ăn đông nghẹt những người đến mua sắm quà hay ăn uống.

Chúng ta vẫn nghĩ là tình yêu của cha mẹ đối với con cái là một điều tự nhiên và đó là bổn phận và trách nhiệm của mẹ cha. Cha mẹ nếu thương con thì phải thỏa mãn những đòi hỏi, mong muốn của con cái. Nếu không làm đúng theo ý muốn của con cái thì sẽ bị con cái phiền trách và đổ tội là chẳng có thương con. Người con chỉ nghĩ đến cái lợi cho mình mà không quan tâm đến sự khó khăn hay nỗi khổ tâm của cha mẹ nếu họ không đáp ứng nhu cầu của con cái. Phải đợi đến khi những người con ấy lớn lên, lập gia đình, làm cha làm mẹ rồi mới biết thương cha mẹ hơn như người xưa thường nói: “Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ.”

Tôi càng thấy thắm thía hơn khi đọc định nghĩa chữ Mother như sau:

MOTHER = MẸ là từ viết tắt của 6 từ M, O, T, H, E, R .

M...Million là hằng triệu điều mẹ trao cho con.
O... Old là mẹ sẽ vì thế mà ngày càng già đi.
T... Tears là những giọt nước mắt mẹ đổ vì con.
H… Heart là trái tim vàng của mẹ.
E… Eyes là đôi mắt mẹ luôn theo dõi con.
R… Right là những gì đúng đắn mẹ hay khuyên bảo.

Xin mời bạn đọc mẫu chuyện cổ tích sự ra đời của người mẹ do một người bạn của người viết sưu tầm được và chia sẻ với tôi. Riêng thiển ý của tôi, đây là một chuyện cổ tích hay và cảm động.

Cổ tích sự ra đời của người Mẹ


Ngày xưa, khi tạo ra người Mẹ đầu tiên trên thế gian, ông Trời đã làm việc miệt mài suốt sáu ngày liền, quên ăn quên ngủ mà vẫn chưa xong việc.Thấy vậy một vị thần bèn hỏi:
“Tại sao Ngài lại mất quá nhiều thời giờ cho tạo vật này?”
Ông Trời đáp: “Ngươi thấy đấy. Đây là một tạo vật cực kỳ phức tạp gồm hơn hai trăm bộ phận có thể thay thế nhau và cực kỳ bền bỉ, nhưng lại không phải là gỗ đá vô tri vô giác. Tạo vật này có thể sống bằng nước lã và thức ăn thừa của con, nhưng lại đủ sức ôm ấp trong vòng tay nhiều đứa con cùng một lúc. Nụ hôn của nó có thể chữa lành mọi vết thương, từ vết trầy trên đầu gối cho tới một trái tim tan nát. Ngoài ra ta định ban cho vật này có sáu đôi tay”
Vị thần nọ ngạc nhiên: “Sáu đôi tay? Không thể tin được!” Ông Trời đáp lại: “Thế còn ít đấy. Nếu nó có ba đôi mắt cũng chưa chắc đã đủ”. “Vậy thì ngài sẽ vi phạm các tiêu chuẩn về con người do chính Ngài đặt ra trước đây”, vị thần nói.
Ông Trời gật đầu thở dài: “Đành vậy. Sinh vật này là vật ta tâm đắc nhất trong những gì ta đã tạo ra, nên ta dành mọi sự ưu ái cho nó. Nó có một đôi mắt nhìn xuyên qua cánh cửa đóng kín và biết được lũ trẻ đang làm gì. Đôi mắt thứ hai ở sau gáy để nhìn thấy mọi điều mà ai cũng nghĩ là không thể biết được. Đôi mắt thứ ba nằm trên trán để nhìn thấu ruột gan của những đứa con lầm lạc. Và đôi mắt này sẽ nói cho những đứa con đó biết rằng Mẹ chúng luôn hiểu, thương yêu và sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng, dù bà không hề nói ra”.
Vị thần nọ chạm vào tạo vật mà ông Trời đang bỏ công cho ra đời và kêu lên: “Tại sao nó lại mềm mại đến thế?”. Ông trời đáp: “Vậy là ngươi chưa biết. Tạo vật này rất cứng cỏi. Ngươi không thể tưởng tượng nổi những khổ đau mà tạo vật này sẽ chịu đựng và những công việc mà nó phải hoàn tất trong cuộc đời.”
Vị thần dường như phát hiện ra điều gì, bèn đưa tay sờ lên má người Mẹ đang được ông Trời tạo ra “Ồ, thưa Ngài. Hình như Ngài để rới cái gì ở đây”. “Không phải. Đó là những giọt nước mắt đấy”, ông Trời thở dài.
“Nước mắt để làm gì, thưa Ngài?” vị thần hỏi.
“Để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, đau đớn, đơn độc và cả lòng tự hào – những thứ mà người Mẹ nào cũng sẽ trải qua”.

(Nguồn: Sưu tầm của anh TH- Xin cám ơn anh TH)

Bạn đừng nghĩ chỉ có loài người mới có tình mẫu tử thiêng liêng mà thôi. Câu chuyện dưới đây đã nói lên lòng thương yêu của loài vật đối với con cái như thế nào mà đã khiến cho một người phải hối hận vì hành vi tàn ác của mình và sau đó phải xuất gia đi tu để chuộc lại lỗi lầm của mình.

Con rái cá

Có một vị hòa thượng trước khi xuất gia, chuyên săn bắt rái cá.
Một ngày nọ, ông vừa ra ngoài đã săn được một con rái cá.
Sau khi đã lột bộ da quý của nó, ông đặt con rái cá còn sống lên một bãi cỏ.
Buổi tối, ông quay về chỗ cũ, nhưng lại kiếm không được con rái cá.
Ông quan sát thật kỷ, phát hiện trong đám cỏ có dính một chút máu, vết máu dẫn đến một cái hang nhỏ gần đó.
Khi đến gần hang, ông ngỡ ngàng giật mình : Thì ra con rái cá chịu nỗi đau hành xác mất da, chạy về hang của mình. Tại sao lại phải làm như thế ?
Khi ông ta lôi con rái cá đã tắt thở ra, mới phát hiện hai con rái cá con vẫn còn chưa mở mắt, chúng đang ngặm chặt xác chết khô của vú mẹ.
Nhìn cảnh tượng ấy, ông bàng hoàng và chợt ngộ ra, từ trước đến giờ ông chưa hề nghĩ đến động vật lại có tình cảm mẹ con thiêng liêng đến thế, ngay cả con người khó có thể làm tốt được. Trước lúc chết vẫn còn nghĩ đến cho con thơ bú sữa, vì sợ con mình đói.
Nghĩ tới đó, nước mắt ông rơi, cảm thấy tội lỗi, xấu hổ cho hành động của mình.
Sau cùng, ông rửa tay hoàn thiện, quyết tâm xuất gia để chuộc lại những lỗi lầm của mình.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Bây giờ, Bạn hãy tưởng tượng đến gương mặt của những bậc cha mẹ già, trẻ nở nụ cười vui sướng khi nhận một món quà, một bó hoa, những lời chúc tụng từ con cháu gửi đến cho họ. Thật là hạnh phúc, vui vẻ biết bao! Đấy là chỉ nói đến những người già còn may mắn sống gần gủi với con cháu để còn được con cháu tặng quà hay đưa đi ăn uống chung cả gia đình.
Xin Bạn hãy tưởng tượng thêm đến những người già nua sống cô đơn trong viện dưỡng lão âm thầm chờ đợi con cháu đến viếng thăm, có phải những ngày này đối với họ thật là quí báu vô cùng hay không vì ít ra con cháu họ cũng dành được một ngày để đến thăm viếng họ trong cuộc sống tất bật, vật chất này.
Xin được góp vui cùng những người con cha mẹ còn sống trên cõi nhân gian này vì bạn còn có cơ hội để nói lên một lời yêu thương cha mẹ hay lời cám ơn công sinh thành dưỡng dục của mẹ cha vì một mai cha me đã mất đi rồi thì dầu bạn có muốn nói lời yêu thương hay tạ tội thì cũng đã muôn rồi.
Cũng xin được chia sẻ nỗi buồn đau của những người đã không còn cơ hội để nói lên những lời yêu thương hay tạ tội này.

Trong tương lai, bạn sẽ ra sao nhưng chắc chắc bạn sẽ đồng ý với tôi rằng giòng nước mắt bao giờ cũng chảy xuống, phải không Bạn?

Giòng nước mắt bao giờ cũng chảy xuống
Cuốn trôi đi bao phiền muộn cuộc đời
Những sáng mưa hồng, chiều nắng buông rơi
Mẹ nuôi dạy cho đàn con khôn lớn!

Mẹ sung sướng nhìn đàn con đùa giỡn
Con bé thơ chạy nhảy rất hồn nhiên
Niềm hân hoan sáng rực mắt Mẹ hiền
Con khỏe mạnh là Mẹ mừng vui lắm

Giòng sửa mẹ là sợi dây kết chặt
Trái tim con, trái tim Mẹ với nhau
Con đau buồn, Mẹ sung sướng được nào
Con hạnh phúc, Mẹ Cha đây hạnh phúc

Ngày Của Mẹ! Hãy cùng nhau cầu chúc:
Người Mẹ già, không nước mắt chảy tuông
Người con ngoan, đừng làm Mẹ đau buồn
Giòng nước mắt đời đời luôn chảy xuống!

(Trích trong Giòng Nước Mắt Chảy Xuống- Thơ Sương Lam)


Người viết xin được mượn tâm sự của nhà thơ Đỗ Trung Quân để thay cho lời kết luận của bài tâm tình về Mẹ hôm nay:

Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
- Đỗ Trung Quân -

Con sẽ không đợi một ngày kia,
Khi Mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi Mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian? Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên, Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn…
….Hôm nay... anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngã nón đứng chào xe tang qua phố, ai mất Mẹ? sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu nữa …của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh, trên đời Mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như một nụ hồn. Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới ....
Thật là diễm phúc cho những ai còn có Mẹ, phải không bạn?


Happy Mother’s Day


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam


(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN175-ORTB573-510-13)

Mời các bạn xem Youtube Love do SL thực hiện nói về Tình Mẫu Tử.




http://www.youtube.com/watch?v=g3wlCBTLDMw


Sương Lam
#762 Posted : Sunday, June 16, 2013 10:17:15 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Một Chút Dư Âm


Chào quý bạn

Ngày của Mẹ đã qua rồi nhưng dư âm của ngày lễ đặc biệt này vẫn còn đấy trên cõi ảo cũng như trên cõi đời thực tế. Người viết vẫn còn đọc được trên internet những tâm tình và những đóa hoa nở muộn về Ngày của Mẹ. Có những nụ cười sung sướng, hạnh phúc trên khuông mặt những người mẹ được chồng con tặng hoa, tặng quà hay đưa đi ăn uống, hoặc xum họp gia đình con cháu quay quần bên nhau mừng Ngày của Mẹ. Cũng có những giọt nước mắt nghẹn ngào, buồn tủi của những người vợ, người mẹ, người chị, người em đã bị người chồng hay con cháu quên lãng không một lời chúc mừng, không một lời nói thân ái dịu dàng, không một cành hoa trao tặng cho nhau. Và cũng có những nỗi buồn ray rức, thương tiếc của những người con nhớ đến người Mẹ, của những người chồng nhớ đến người vợ đã khuất bóng, mà khi họ còn sống đã có lần những người con, người chồng này đã làm cho những người thân yêu của họ phải đau buồn.

Người viết may mắn trong Ngày Của Mẹ năm nay, tôi vẫn còn được cậu con trai và cô cháu nội Mya hái hoa trong vườn kết lại thành một bình hoa tặng Me, tặng bà và đưa tôi đi ăn ở một nhà hàng Đại Hàn mà tôi vẫn thích đến ăn.
Tôi đã thật sự cảm động khi nhận bình hoa đầy tình thương yêu đó từ tay cô cháu nội Mya trao tặng, đặc biệt có hoa màu tím mà tôi vẫn yêu thích. Cô cháu nội Mya của tôi cũng biết rằng tôi rất yêu màu tím, có thể là Mya đã được ba mẹ cho biết thế nên đã hái hoa màu tím tặng cho tôi. Smile! Cám ơn Mya.

Niềm vui đã đến với tôi khi con cháu của tôi đã biết sở thích của tôi trong hiện tại, đã bày tỏ lòng thương yêu đối với tôi. Còn tương lai thì xa vời quá, chúng nó có còn nhớ đến tôi hay không, tôi không bận tâm lắm vì đối với tôi, quá khứ đã qua rồi, tương lai thì chưa đến, chỉ có niềm vui và tình yêu thương trong hiện tại mới là đáng trân quý mà thôi! Bạn thì sao?

Xin mời quý bạn cùng đọc với người viết hai câu chuyện ngắn ngắn hay hay dưới đây đã làm tôi xúc động vô cùng:

Sầu Riêng

- Mẹ, sầu riêng rộ. Mẹ mua cho Nội một trái đi Mẹ. Nội nói cả chục năm rồi Nội chưa ăn múi nào hết.
- Bên đây sầu riêng mắc như vàng, của đâu mà cho Nội mày ăn cho đủ. Tao hầu Ba mày mệt rồi, thêm Nội mày nữa có nước đem chôn tao sớm.
Thằng Tí như bị hụt hẫng trước câu trả lời của Mẹ nó. ... Mùa sầu riêng năm sau, Nội nó mất. hôm giỗ đầu, Mẹ nó mua một trái sầu riêng thật to để trên bàn thờ.
Mẹ nó nói với mọi người:
- Má chồng tôi hảo sầu riêng lắm. Mắc cách mấy tôi cũng ráng mua để cúng Má tôi.
Mọi người khen Mẹ nó là dâu thảo. Chỉ có thằng Tí biết. Nó lặng lẽ đến cạnh bàn thờ thì thầm:
- Xin Nội tha lỗi cho Mẹ con

Niềm Vui Của Mẹ


Mẹ thích làm cô giáo.
Nó hứa sẽ làm cô giáo.
Mẹ mĩm cười.
Mẹ bị đau bao tử.
Nó hứa sẽ làm bác sĩ.
Mẹ mĩm cười.
Mẹ làm việc cực khổ.
Nó hứa sẽ làm nhiều tiền cho mẹ đi tham quan thế giới.
Mẹ mĩm cười.
Bây giờ Nó nghe con hứa mỗi ngày.
Nó tự hỏi "Nó đã làm gì cho mẹ?" ...
Nó mĩm cười.

( Nguồn: sưu tầm trên internet)

Bạn có đồng ý với người viết chăng có những mẫu chuyện tuy ngắn nhưng khi đọc đến ta lại thấy thấm thía, xúc động vô cùng?
Theo thiển ý của người viết, những bài văn, bài thơ nào nói lên được những tình cảm phát xuất từ trái tim tình cảm chân thật của mình, viết không gượng ép về cách cấu kết câu truyện một cách khó hiểu, viết dùng chữ đơn giản dễ hiểu, đều là những bài thơ, bài văn hay vì “văn hay chẳng lựa đặt dài. Đọc vào đã biết văn hay rồi” mà lị!

Mời bạn đọc tiếp một bài viết về tình mẹ rất ngắn dưới đây:

Mẹ mới làm được như vậy

Hiệp Khách


Một người con không có khả năng nuôi mẹ già anh ta quyết định cõng mẹ lên núi bỏ.

Đến tối! người con nói với mẹ con cõng mẹ lên núi đi dạo , bà mẹ lấy hết sức đeo lên vai con.

Trên đường đi anh ta nghĩ rằng phải leo lên chỗ nào thật cao mới bỏ mẹ xuống.
Bỗng anh nhìn trên vai mình thấy mẹ đang cố giấu những hạt đậu rải suốt đoạn đường đi,
anh tức giận hỏi mẹ :
- Mẹ rải đậu làm gì thế ???
Kết quả câu trả lời của mẹ đã khiến anh bật khóc :
- Ngốc ạ ! Mẹ sợ lát nữa còn mình con xuống núi sẽ lạc đường.

Con dù lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con.

(Nguồn: email bạn gửi)

Tiếng Việt của chúng ta dạt dào tình cảm lắm bạn ạ! Nếu gia đình nào có con cháu còn nói được tiếng Việt, còn viết được một câu văn, lời thơ bằng tiếng Việt, còn biết hát những bài hát tiếng Việt thì gia đình đó thật là có hạnh phúc tuyệt vời.

Người viết xin cám ơn ban quản trị, các thầy cô giáo các trường dạy Việt Ngữ nơi hải ngoại vì họ đã có công rát nhiều trong việc bảo tồn và duy trì ngôn ngữ, văn hoá Việt Nam nơi xứ người.

Cũng phải cám ơn các phụ huynh học sinh đã chịu khó đưa đón con em đi học tiếng Việt vì những phụ huynh này còn muốn giữ gìn tình cảm Việt Nam trong gia đình giữa cha mẹ, ông bà và con cháu.
Thật tội nghiệp cho các ông bà cụ già Việt Nam sống nơi xứ Mỹ, xứ Pháp v..v… vì sự giao tiếp giữa các thế hệ không còn được dễ dàng, tốt đẹp. Con cháu thì nói tiếng Mỹ, tiếng Pháp ào ào, ông bà nghe nhiều khi không hiểu gì hết. Khi ông bà nói chuyện với con cháu bằng tiếng Việt thì tới phiên tụi nhỏ “ngẩn tò te” không hiếu gì ráo trọi. Thế là tình cảm gia đình ngày một xa, sự cảm thông nhau ngày một thêm cách biệt.

Thứ bảy 5-11-13 vừa qua vợ chồng chúng tôi và một số phu huynh, đồng hương Việt Nam đã đến tham dự một buổi họp với Sở Học Chánh Portland tại Giáo xứ Đúc Mẹ Lavang để vận động, thúc đẩy và chứng minh rằng tiếng Việt rất xứng đáng là ngôn ngữ để dạy trong các trường học ở Portland qua chương trình Hội Nhập Song Ngữ do Sở Học Chánh Portland đề ra.

Qua các tài liệu được phân phát, chúng tôi đưọc biết mục tiêu của chương trình Hội Nhập Song Ngữ do Sở Học Chánh đề ra như sau:

* Phát triển trình độ thông thạo về đọc, viết, nghe và nói tiếng Anh và ngôn ngữ đi kèm.
* Đạt được trình độ thông thạo trong tất cả các môn học, đạt hoặc vượt trội các tiêu chuẩn của tiểu bang và học khu.
* Đạt được các khả năng giao tiếp đa văn hóa và ý thức được trách nhiệm của thành viên trong cộng đồng quốc tế.

Đại diện Sở Học Chánh Portland đã trình bày cách tổ chức, mục tiêu và các lợi ích về chương trình Hội Nhập Song Ngữ. Đại diện các hội đoàn Việt Nam và phụ huynh đặt câu hỏi và được giải thích tường tận.

Ngoài ra các phụ huynh được chia nhóm để thảo luận về mô hình thiết kế, sửa sang, nâng cấp các cơ sở giáo dục địa phương, đặc biệt các trường sở có lớp học tiếng Việt với sự sử dụng số tiền 482 triệu trái phiếu xây dựng trường học được phê chuẩn bởi cử tri trong tháng 11-2012.
Sở Học Chánh Portland đài thọ buổi ăn trưa cho các người tham dự .
Thật là một tin vui cho cộng đồng cho sinh hoạt cộng ích ở thành phố Portland, Oregon.

Chúng tôi ra về trong niềm hân hoan và hy vọng là tiếng Việt sẽ được giảng dạy tại các trường học ở Portland vì nhờ đó con em Việt Nam sẽ thành công hơn về phương diện học vấn nơi học đường và phát triển tình cảm tốt đẹp hơn giữa ông bà, cha mẹ, con cháu trong gia đình.

Xin mượn lời khuyên dưới dây của Ông Tôn Vận Tuyên, một chính khách nổi tiếng ở Đài Loan để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay:

“Sum Họp Gia đình, thân thích đều là duyên phận, bất luận trong kiếp nầy chúng ta sống chung với nhau được bao lâu, như thế nào, nên trân qúy khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau, dù ta có thuơng hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu.”

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi)

Mời quý bạn xem Youtube SL Ngày Của Mẹ cho vui nha. Smile!
SL Ngày của Mẹ





http://www.youtube.com/watch?v=wGXzZ9zRjWo

Sương Lam
#763 Posted : Sunday, June 30, 2013 10:26:17 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Tháng Sáu Hoa Hồng Portland


Chào quý bạn

Đây là bài thứ một trăm tám mươi (180) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thành phố Portland có mỹ danh là thành phố Hoa Hồng (The City of Rose) vì tại nơi đây có vườn hồng nổi tiếng. Nhiều loại hồng trên thế giới được đưa về đây để trồng thử nghiệm.
Vườn Thí Nghiệm Hoa Hồng Quốc Tế Portland có tên gọi “The International Rose Test Garden” này là niềm hảnh diện đối với cư dân Portland.
Hằng năm các chuyên gia về hoa hồng trên thế giới về Portland để tham dự một ngày hội tuyển chọn ra một loại hoa hồng đẹp nhất trong ngày trong số hơn hằng ngàn phiếu
đề nghị. Giải thưởng đó gọi là Portland’s Best Rose được thiết lập từ năm 1996. Portland là thành phố duy nhất ở Bắc Mỹ đưa ra giải thưỏng này. Năm 2006, the International Rose Test Garden Portland nhận được giải thưởng “The Garden of Excellence Award” từ Hiệp Hội Hoa Hồng Thế Giới.

(Nguồn: phỏng dịch từ tài liệu của Portlandonline.com-Parks& Recreation)

Portland Tháng Sáu có nhiều niềm vui và nụ cười đến với cư dân sở tại, đến với những người “xin nhận nơi này làm quê hương thứ hai” như chúng ta, với ngày hội hoa hồng tưng bừng rực rỡ, với nắng ấm trời xanh, với nụ cười chiến thắng của những người bạn trẻ vừa mới tốt nghiệp. Hình như khi ta thấy yêu đời yêu người thì cảnh sắc bên ngoài cũng đẹp hơn, người người cũng dễ thương xinh đẹp hơn, phải không bạn?

Người viết sống ở Portland hơn 30 năm rồi gần bằng thời gian sống ở quê mẹ xa xưa nên cũng xin được cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn với những người bạn Mỹ ở nơi đây. Tôi cũng muốn góp một bàn tay nho nhỏ vào công tác giới thiệu cái hay cái đẹp của văn hoá Việt Nam đến với chính quyền, đến với các cộng đồng bạn qua các lễ hội Tết Việt Nam, Tết Trung Thu, đặc biệt trong ngày diễn hành xe hoa của lễ hội Hoa Hồng hằng năm tại Portland.

Ban Chấp hành Cộng Đồng Việt Nam Oregon trong mấy năm qua đã góp mặt vào sinh hoạt văn hoá truyền thống tốt đẹp tại thành phố hoa hồng này và đã nhiều lần đọat giải đem danh dự và niềm vui đến cho cộng đồng Việt Nam ở Oregon.
Có đến phụ giúp trang hoàng xe hoa hằng năm, bạn sẽ cảm thương và khen phục cho tinh thần dấn thân phục vụ cộng đồng của ban thiết kế, ban thực hiện xe hoa, của những thiện nguyện viên đã cùng nhau làm việc, cưa, đục, xẻ, bào, sơn phết, trang hoàng xe hoa, lo lắng làm sao cho chiếc xe hoa đẹp và có ý nghĩa để được đoạt giải đem danh dự về cho cộng đồng Việt chúng ta.

Ban Chấp hành CĐVNOR muốn giới thiệu một nét đặc thù dễ thương của văn hóa Việt Nam đến cộng đồng bạn trong ngày lễ hội Rose Festival năm nay với hình ảnh chiếc nón lá Việt Nam với chủ đề “Văn Hóa Việt Nam qua chiếc nón lá cổ truyền”.

Chiếc nón lá Việt Nam tượng trưng cho sự dịu hiền, đảm đang của phụ nữ Việt Nam trong các buổi họp chợ, nơi đồng ruộng, chốn thị thành v..v…. Chiếc nón lá lại càng dễ thương hơn với cô nữ sinh áo trắng e ấp nụ cười dưới chiếc nón bài thơ khi biết rằng sau lưng mình có một chàng lẽo đẽo “anh theo Ngọ về” sau buổi tan trường Gia Long:

Chiều tan trường, có kẻ dáng dại khờ
Rồi lẽo đẽo đi theo tà áo trắng.
Mây vẫn trôi trong chiều tà nhạt nắng
Em vẫn đi dáng nhỏ gót chân mềm
Anh vẫn theo tà áo trắng của em
Tình vẫn đẹp tuổi học trò vụng dại

(Trích trong Màu Trắng Tôi yêu -Thơ Sương Lam)


Vợ chồng chúng tôi và một hội viên Hội Cao Niên như anh Kiên, cô Nguyệt, chị Hoa Azer, cô Mary Nguyễn, anh chị Truy-Tề cùng một số các bạn trẻ khác, mỗi người một tay “làm thợ vịn” phụ giúp anh Đệ Trần, cô Thanh Tâm, cô Song Phương, cô Hội Trần, cô Thủy Đàm … trong BCH/CDVNOR sơn phết, trang hoàng xe hoa trong phạm vi khả năng, giờ giấc thuận tiện của mình thật là vui.
Trong ngày khánh thành xe hoa, nhìn chiếc xe hoa đã được gắn bông thật đẹp với chiếc nón lá ngạo nghể vươn cao trên trời xanh, tất cả những người tham dự buổi tiệc này thấy trong lòng dâng lên một niềm vui và sự hảnh diện vì lòng kiên trì thương yêu tổ quốc Việt Nam và nét đẹp quê hương Việt Nam vẫn còn mãi trong lòng những người con dân nước Việt nay đã ly hương.

Người viết xin có lời khen ngợi và góp vui đến BCH/CĐVNOR, ban tổ chức, các mạnh thường quân(đặc biệt là ông Bang Trần, chủ nhân hảng Columbia Recycling PDX) đã cho mượn chỗ làm xe hoa), các thiện nguyện viên đã góp của, góp công, góp sức trong việc thực hiện xe hoa năm nay. Quý vị đã nói lên tình đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ nhau của những người Việt Nam yêu quê hương đất tổ, yêu sử sách nước non nhà trong tháng ngày sống lưu lạc nơi xứ người. Hy vọng các năm kế tiếp quý vị sẽ ủng hộ tích cực hơn nữa để thế hệ trẻ Việt Nam chúng ta tiếp tục giữ vững hào khí Việt Nam anh hùng. Xin đừng thờ ơ với tuổi trẻ Việt Nam đáng yêu tại Portland-Oregon, Bạn nhé!

Năm nay xe hoa của CĐVNOR đoạt giải "Queen's Award Xin chúc mừng ban chấp hành CĐVNOR và các thiên nguyện viên đã đem vinh dự về cho cộng đồng Việt Nam tại Oregon.
Mời quý vị xem Youtube Xe Hoa CĐVNOR 2013 do SL thực hiện. Xin click vào hính dưới đây:



http://www.youtube.com/watch?v=eQOeP8fhJSE


Thật là một thiếu sót đáng kể nếu bạn đến viếng Portland vào Tháng Sáu mà không đi viếng vườn hồng Portland và không xem diễn hành xe hoa. Thật đáng tiếc! Đáng tiếc!

Mời quý bạn click vào wesite duới đây để tìm hiểu thêm về ngày Lễ Hội Hoa Hồng và
Vườn Hồng Portland . Đây là nét đặc thù của thành phố Portland, Oregon bên cạnh thắng cảnh núi tuyết Mount Hood tuyết phủ quanh năm giống như ngọn Phú Sĩ Sơn của Nhật Bản, một Multnomah thác tuyệ t đẹp như suối tóc dài của nàng trinh nữ.

Người viết hy vọng rằng một khi du khách đã dừng chân nơi Portland, một Đà Lạt thứ hai trong trái tim tôi, rồi cũng sẽ “bỏ quên con tim” ở lại Portland đấy nhé. “Smile!”

Vườn hồng Portland

http://vi.wikipedia.org/...qu%E1%BB%91c_t%E1%BA%BF

Lễ Hội Hoa Hồng Portland, Oregon

http://vi.wikipedia.org/...a_h%E1%BB%93ng_Portland

Nhân nói về hoa hồng, người viết xin mời quý bạn đọc những tài liệu hay hay dưới đây do người viết sưu tầm trên internet, đem về đây mời bạn đọc cho vui trong ngày lễ hội hoa hồng ở Portland nhé.


Một chút tản mạn về hoa hồng


Những đóa hoa hồng đã trở nên quen thuộc với mỗi người trong chúng ta. Loài hoa kỳ diệu này mang nhiều màu sắc khác nhau. Cùng với màu hồng thường thấy nhất, cũng là màu mà loài hoa này mang tên, chúng ta còn thấy những đóa hồng màu trắng, màu đỏ tươi, màu hồng nhạt và có cả những bông hồng màu đen. Những cây hồng mọc lên từ miền đất khác nhau lại mang những màu sắc và hương thơm đặc trưng của vùng đó.

Hoa hồng được phong tặng danh hiệu là “nữ chúa các loài hoa”. Dù được trao tặng cho nhau bất cứ dịp nào, hoa hồng vẫn mang ý nghĩa thân thiện nồng nàn: từ đóa hồng tặng cho người sản phụ mới sinh con, đến đóa hồng trắng tinh khôi nhẹ nhàng đặt trên quan tài của người vừa nằm xuống. Người ta tặng hoa hồng để chúc mừng ngày một em bé được sinh ra qua bí tích Thanh tẩy. Người ta cũng dùng hoa hồng để mừng sinh nhật, mừng kỷ niệm thành hôn. Đóa hồng đỏ tươi mà chàng thanh niên ngập ngừng tặng cho bạn gái nhằm mục đích thay lời khó nói: “I love you !”. Những bông hồng trắng chú rể trao tặng cô dâu trong ngày cưới chính là lời khẳng định “yêu nhau đến cùng”.

Những bông hồng ở độ nở khác nhau cũng diễn tả nhiều thế hệ trong kiếp nhân sinh: những nụ hồng xinh xinh được bọc trong lớp đài hoa màu xanh, như những trẻ thơ đang chập chững vào đời, còn cần được sự bao bọc của cha mẹ. Những đóa hồng hé nở, e ấp thẹn thùng như những thiếu nữ tuổi vừa mới lớn, còn đang ngỡ ngàng trước cuộc sống mới lạ. Có những bông hồng sắc hương rực rỡ, như những chàng trai cô gái đang ở độ thanh xuân đầy sức sống. Có những bông hồng đã qua thời tươi nở, vẫn cố gắng đem chút hương còn lại dâng cho đời, như những người cao tuổi sống những ngày cuối đời trong thanh thản bình yên. Và, nếu bạn để ý, bạn sẽ thấy cả những cánh hồng đã tàn phai, mặc dầu tả tơi xuống nền đất vẫn còn gợi hứng cho thi nhân văn sĩ, giống như những người sống tốt lành ở trần gian, khi ra đi vẫn để lại những bài học cho đời.
Vâng, hoa hồng xứng đáng với danh hiệu cao quý là chủ các loài hoa. Hoa hồng là hoa của tình yêu. Hoa hồng tượng trưng cho lòng hiếu thảo đối với bậc sinh thành, cho tình bằng hữu thân thương giữa những người bạn, cho lòng biết ơn của trò đối với thày, của người được giúp đỡ đối với những ân nhân tâm phúc. Hoa hồng muốn nói lên tất cả. Ngôn ngữ của loài hoa này thật phong phú, tinh tế và siêu nhiên.

Ý nghĩa hoa hồng trong cuộc sống

+ Màu sắc và ý nghĩa của nó
- Hoa hồng : tỏ lòng ái mộ, sự hạnh phúc, vinh dự.
- Hoa hồng gai : tỏ lòng tốt.
- Hoa hồng đỏ : một tình yêu mãnh liệt, đậm đà.
- Hoa hồng trắng : một tình yêu trong sáng, cao thượng.
- Hoa hồng bạch : ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.
- Hoa hồng nhung : tình yêu trong sáng và nồng nhiệt.
- Hoa hồng vàng : Tình yêu sút giảm và sự phản bội tỏ ý cắt đứt quan hệ.sự ghen tuông
- Hoa hồng phớt : bắt đầu một tình yêu mơ mộng.
- Hoa hồng đậm : người đẹp kiêu kỳ.
- Hoa hồng thẫm : tình yêu nồng cháy.
- Hoa hồng cam : tình yêu hòa lẫn ghen tuông.
- Hoa hồng viền trắng : tình yêu kín đáo, sâu sắc, sẵn sàng hy sinh cho người mình yêu.
- Hoa hồng phấn : sự trìu mến.
- Hoa hồng tỉ muội : khi được tặng, nếu là bạn trai thì cần hiểu rằng : bạn là một đứa em ngoan

(Nguồn: tặng hoa.vn)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên interne, qua email bạn gửi-MCTN180_ORTB578-61213)

Sương Lam
#764 Posted : Sunday, August 11, 2013 11:06:40 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Màu Tím Hoa Lavender trong nắng Hạ

Đi chơi ở đâu, bao lâu, rồi cũng phải quay về nơi có mái ấm gia đình ta đang sống vì nơi đấy có những người ta thương, có chiêc giường êm ấm quen thuộc, có vườn hoa, cây trái mà ta đã vun trồng, có bạn bè thân quen để đấu hót, phải không quý Bạn?

Người viết còn nhớ câu chuyện đọc trong sách đã lâu rồi kể lại rằng: Một ngưòi đi du lịch nhiều nơi trên thế giới trở về làng cũ, bạn bè đến thăm và hỏi nơi nào đẹp nhất khi bạn đã đi nhiều nơi rồi. Người ấy đã trả lời: Không đâu đẹp bằng quê hương mình cả. Người Mỹ cũng đã có câu nói: There is no place like home. Ý nói là không nơi nào đẹp bằng nơi có mái ấm gia đình ta đang sống.
Người viết cũng đã tiếu ngạo giang hồ nhiều nơi nhưng vẫn thấy thành phố Portland, Oregon là nơi gia đình chúng tôi sinh sống đã hơn 30 năm qua là đẹp nhất trong trái tìm tình cảm của tôi. Thời gian gia đình chúng tôi sống ở Portland gần bằng khoảng thời gian chúng tôi sống ở quê mẹ Việt Nam. Ở nơi đây, chúng tôi đã tạo dựng lại mái ấm gia đình từ hai bàn tay trắng với bao nhiêu vinh nhục của cuộc đời. Ở nơi này lại có các người thân thưong của tôi sống quây quần bên nhau thì thử hỏi làm sao tôi không yêu Portland cho được và chắc Bạn cũng thế, nếu Bạn là tôi.
Nói như vậy là tôi muốn nói Portland của tôi đẹp lắm, một phần là vì có sông núi hữu tình, một phần là vì có trái tim tình cảm của tôi đặt ở đấy đó bạn ạ!

Xin hãy lắng nghe người viết tâm tình:

“Mấy chục năm rồi tôi đây góp mặt
Cùng góp vui hoặc lặng lẽ chia buồn
Với người dân nơi xứ lạ tha hương
Trái tim nhỏ tôi chia đều hai nữa

Một nữa mảnh tôi thành tâm nguyện hứa
Vẫn dành cho nơi cố quốc thân yêu
Một nữa kia, tôi xin nguyện một điều:
Đền ân nghĩa người dân nơi xứ lạ.

(Trích trong bài Tình Thơ Tháng Bảy- Thơ Sương Lam)

Chúng tôi đã đi viếng nhiều thắng cảnh, nhiều vườn hoa ở Portland và vùng phụ cận. Mỗi mùa có một màu sắc khác nhau, một vẻ đẹp khác nhau. Mùa Xuân tháng Tư chúng tôi đi ngắm hoa Tulip Wooden Shoe Tulip Farm ở Woodburn. Tháng Sáu chúng tôi dạo bước trong vườn hồng Portland với Rose Festival. Tháng Tám xem hoa thược dược Swan Island Dahlias Farm ở Canby. Tháng Mười nàng đi ngắm triển lảm hoa cúc với chàng. Mỗi loại hoa có một vẻ đẹp và hương sắc riêng nhưng hoa nào cũng đẹp, cũng làm say đắm lòng người.

Đặc biệt Tháng Bảy năm nay, vợ chồng chúng tôi đã viếng thăm Lavender Festival được tổ chức tại Oregon Lavender Farm ở Oregon City do sự giới thiệu của một người bạn trong Hội Cao Niên. Thú thật, chắc chắn bạn và tôi dù ở Portland lâu ngày, nhưng vẫn còn chưa biết nhiều vườn hoa tuyệt đẹp và những thắng cảnh đáng xem, nếu không được bạn bè giới thiệu, phải không bạn?
Bây giờ, ngưòi viết xin giới thiệu với bạn màu tím Lavender trong nắng Hạ nhé.
Người viết rất yêu màu tím “trong màu thanh đạm ẩn niềm sầu mơ” này nên ngay từ thưở còn là một cô thiếu nữ, người viết đã viết bài thơ Tôi Yêu Màu Tím nói lên tình cảm của mình vì sao tôi yêu màu tím. Tôi cũng biết chắc chắn rằng đa số quý bà, quý cô rất thích màu Tím vì màu Tím có vẻ lãng mạn mộng mơ. Những chàng trai chiến sĩ khi hành quân qua những đồi hoa sim thế nào cũng khe khẻ hát lên bài ca Những Đồi Hoa Sim, thơ của Hữu Loan do Dzũng Chinh phổ nhạc. Phái nữ chúng tôi nhiều người rất yêu màu Tím, nhất là các cô gái Huế, cũng đã từng sụt sùi giọt lệ khi nghe Như Quỳnh hát bài Chuyện Hoa Sim của Anh Bằng.

Chính vì yêu màu Tím nên người viết đã thực hiện trang Tôi Yêu Màu Tím trong trang nhà www.suonglamportland.wordpress.com của tôi để lưu trử hình ảnh, bài ca, bài thơ, bài viết có liên quan đến màu Tím. Mời quý bạn khi nào thấy “trái tim không ngủ yên” của mình rung động trước vẻ đẹp của một loài hoa tím hay chợt thấy vẻ đẹp dịu dàng dễ thương của người đẹp mặc màu tím thì xin mời viếng thăm trang Tôi Yêu Màu Tím của người viết qua link dưới đây
Tôi Yêu Màu Tím
http://suonglamportland....ss.com/toi-yeu-mau-tim/

Lavender Festival ở Oregon Festival ở Oregon City, Oregon được tổ chức hằng năm vào ngày thứ bảy và chủ nhật của tuần lễ thứ hai tháng Bảy hằng năm tại các trang trại trồng hoa Lavender ở Oregon. Chúng tôi đã đến The Oregon Lavender Farm ở 20949 S Harris Rd, Oregon City, OR 97045 ngày chủ nhật 7-14-2013 để ngắm loài hoa tím này. Từ Portland đến trang trại trồng hoa Lavender khoảng gần 45 phút lái xe.
Gần đến trang trại, bạn sẽ được ngắm nhìn ngọn núi Mt Hood tuyết trắng xinh đẹp vô cùng xuất hiện trong tầm mắt của bạn. Trời xanh xanh, nắng hanh hanh, bước chân vào những những luống hoa màu tím Lavender, bạn sẽ cảm thấy mình trở thành thi sĩ ngay tức khắc vì nét đẹp lãng mạn, mơ buồn của loại hoa này.

Ô kìa! Một rừng hoa tím trải dài trước mắt bạn, sau lưng có núi Mount Hood tuyết trắng làm phong! Đẹp lắm bạn ạ! Đúng là tím cả trưa hè nắng cháy. Nét đẹp màu tím của hoa Lavender không đẹp lộng lẩy như “nàng hồng kiêu sa” và cũng không có hương thơm ngào ngạt như “nàng dạ lý ban đêm” trong vườn nhà bạn. Hoa Lavender cũng có hương thơm nên đã quyến rũ được rất nhiều chàng ong vây quanh. Cẩn thận nha bạn vì hoa Lavender có rất nhiều đàn ong đến hút mật hoa. Nghe tiếng vo ve của bầy ong nên người viết không dám rớ vào hoa vì sợ bị ong đốt thì mệt lắm. Nhớ nhé!

Trong ngày hội hoa Lavender này, bạn sẽ được thưởng thức âm nhạc miễn phí, được thử rượu vang với giá rẻ, chơi trò thả diều, mua sắm quà kỷ niệm linh tinhv..v..

Người viết muốn mua một bó hoa lavender đem về nha chưng thì được người bán cho quyền chọn lựa: hoặc là mua hoa đã được bó sẵn, hoặc là tự hái hoa. Dĩ nhiên là chúng tôi chọn cách hái hoa cho thêm phần thú vị . Chúng tôi được trao cho một cái liềm và một khoanh nylon với lời dặn là tự cắt hoa như thế nào mà có thể bó lại được trong cái khoanh ny lon vừa được trao.
Thế là chúng tôi hăng hái tay cầm cái liềm ra những luống hoa trổ tài cắt hoa. Phu quân nhà tôi vì biết nàng thường yêu hoa màu tím nên đã cắt tặng cho “nương tử” của chàng một bó hoa màu tím rất đẹp. Cám ơn ông xã nhé! Thế là chúng tôi đã có một chút tình điệu của “tuổi không còn trẻ nữa” với màn chàng cắt hoa tím tặng nàng. Cũng lãng mạn trữ tình ra rít chứ bộ vì ngày thường chàng và nàng đôi khi nói chuyện với nhau ít có hương vị ngọt ngào như mật hoa Lavender ngày hôm nay đâu. “Smile!”

Chúng tôi vui chơi ngắm hoa xem người đến chiều mới về với bó hoa tím đẹp trên tay. Về nhà, tôi chưng hoa trong phòng khách. Tự nhiên tôi cảm thấy mái ấm gia đình của mình hôm nay có một chút gì thơ mộng, có một chút gì tình tứ, đẹp hơn hôm qua tí tị. Có phải khi cái Tâm của ta vui vẻ thì nhìn vât gì, nơi nào, người nào cũng đẹp, cũng xinh hay chăng?

Tối đến, người viết đưa lên youtube đoạn video về rừng hoa màu tím Lavender do ông xã làm “cameraman”, còn tôi thì làm “movie star”. Người viết chưa kịp giới thiệu Youtube này với bạn bè thì đã có thân hữu BP khi vào xem trang Youtube của tôi, thấy tôi mỉm cười duyên dáng trước rừng hoa tím đã vội vàng giới thiệu youtube này lên trên các diễn đàn mà tôi sinh hoạt giúp tôi rồi. Nhanh thật! Cám ơn BP nhé.

Thật ra trang trại trồng hoa Lavender ở Oregon không đáng kể gì so với trang trại bạt ngàn màu tím Lavender ở Aix en Provence nước Pháp, nhưng cũng đủ để làm cho mình trở thành thi sĩ dăm ba phút trước vẻ đẹp mơ huyền, kỳ bí của loài hoa tím này, bạn ạ!

Cũng có nhiều thân hữu của người viết không biết công dụng của hoa Lavender để làm gì?
Người viết bèn đi sưu tầm trên wikipedia tài liệu về loại hoa có vẻ rất mới lạ đối với rất nhiều người này. Người viết chỉ thu thập một số dữ kiện dưới dây xin được chia xẻ với các bạn nhé.

Lavender đưọc dich theo tiếng Việt là Oải hương.
Oải hương (danh pháp khoa học: Lavandula angustifolia) là một loại cây thuộc họ Hoa môi (Lamiaceae).
Cây oải hương là loại cây bụi thường niên có mùi thơm nồng, xuất xứ từ vùng Địa Trung Hải. Tên khoa học của nó Lavendula, từ tiếng Latinh lavare, có nghĩa là rửa.
Suốt thời Trung Cổ, nó được xem như là thứ thảo dược của tình yêu.
Do mùi hương thơm sạch và tính chất đuổi côn trùng, nó là loại thảo mộc được ứng dụng rộng rãi. Nó từng được dùng để sát trùng vết thương trong thời chiến.
Oải hương cũng là một loại cây phổ biến trong vườn cảnh. Oải hương còn được gói trong những túi thơm để chống những con nhậy (cắn quần áo) và tạo nên mùi thơm cho căn phòng, quần áo.
Oải hương cũng được dùng làm thuốc an thần, và cả chất kháng khuẩn. Oải hương có tính sát trùng mạnh, giúp làm lành vết thương, vết phỏng (được dùng nhiều trong thế chiến thứ nhất và thứ hai).
Oải hương là một trong những loài thảo mộc thiêng liêng giữa mùa hè.
(Nguồn: Trích trong Wikipedia.org)

Hy vọng một ngày đẹp trời nào đó trong nắng hạ, bạn sẽ có dịp ngắm hoa màu tím Lavender và trở thành thi sĩ dăm ba phút nhé! Có sao đâu !
Người viết xin mượn bốn câu thơ dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay bạn nhé.

Màu tím tôi yêu, màu ảo mộng
Đẹp buồn với những nét đơn sơ,
Như tình thi sĩ, không cần nhận
Cho hết tâm hồn với tiếng thơ

(Trích trong Tôi Yêu Màu Tím- Thơ Sương Lam)


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: Hình ảnh và tài lệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN185-ORTB584-72513)


Xin click vào link dưới dây để xem youtube Tôi Yêu Màu Tím Lavender

http://www.youtube.com/watch?v=NPfA63zvT0c


Sương Lam
#765 Posted : Sunday, September 8, 2013 8:44:16 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Portland và Hội Người Việt Cao Niên Oregon




Phu quân của người viết thường nói: “Thành phố Portland không có vui chút nào vì mưa hết 300 ngày trong một năm rồi. Buồn quá trời!”
Bạn bè của người viết từ phương xa đến thăm Portland cũng phán rằng: “Trời ơi! Thành phố Portland của bà sao mà mưa hoài vậy. Không có gì rộn ràng cả! Chán bỏ xừ!”

Ấy thế mà gia đình người viết đã “tử thủ” ở nơi đây hơn 30 năm rồi đấy bạn ạ.
Trong các bài viết giới thiệu về Portland của tôi để chia sẻ với các thân hữu bạn thật, bạn ảo của tôi trước đây, người viết cũng đã “ thành thật khai báo” là Portland nơi tôi ở chỉ là một tỉnh lẻ đèn vàng, có mưa rơi nhẹ nhẹ trên cánh đồng hoa tulip vào mùa Xuân, có nắng Hạ đủ nóng để phải chạy ra biển tắm mát, có sương lam giăng giăng khắp lối đầy lá vàng vào mùa Thu, và có tuyết rơi rơi một màu trắng xóa trong sân trước vườn sau vào mùa Đông. Chẳng có gì vui hết! Có sao đâu!
Nhưng đối với người viết, tôi đã xin nhận nơi đây làm quê hương thứ hai của tôi vì trái tim tình cảm của tôi đã gắn liền với từng góc phố, tên đường của Portland rồi ,cũng như ngày xưa tôi đã sống ở Saigòn hơn 30 năm về trước:

….Sàigòn cũ, nữa đời đã sống
Những con đường, góc phố, công viên
Trái tim như cột chặt, nối liền
Từng bụi cỏ, gốc cây, tên phố…


(Trích trong Saigon, còn gì để quên để nhớ - Thơ Sương Lam)

Khi tôi cùng chàng đi tiếu ngạo giang hồ ở phương xa về, ngồi trên phi cơ nhìn qua cửa sổ, thấy được ngọn MT Hood tuyết phủ quanh năm trắng xóa trên đỉnh núi xuất hiện, nhìn thấy được màu xanh xanh ngát một màu của ngàn thông, cảm thấy được không khí lành lạnh của một Dalat xuyên qua màn phổi, tôi cảm thấy vui mừng khôn tả vì tôi đã trở về Portland an lành để được ôm cô cháu nội Mya yêu quý của tôi trong vòng tay, để được ngã mình trên chiếc giường ấm êm quen thuộc, để được ngắm cây hồng cây lê bụi hoa khóm trúc của tôi.
Có phải chăng ở nơi chốn nào có mái ấm gia đình hạnh phúc của ta, có tình thương mến của những người thân thương của ta, có những nếp sống quen thuộc hằng ngày của ta, có trái tim tình cảm của ta đặt ở đấy, có cuộc sống tự do an lành, có bạn bè thân quen thì nơi ấy là quê hương của ta, phải không bạn?

Người viết có rất nhiều bạn ở Portland, trẻ cũng có mà “không còn trẻ nữa” cũng có. Nam cũng có mà nữ cũng có. Đạo Phật hay đạo Chúa gì cũng có luôn. Đối với người viết, chúng ta đến với nhau vì tình cảm thương mến nhau vẫn quý hơn là vì một lý do nào đó. Cảm thông nhau thì thân thêm một tí nữa để có thể chia sẻ tâm tư, để gỡ rối tơ lòng cho nhau. Không cảm thông nhau nhiều thì ta cười mỉm chi xã giao, chào hỏi lịch sự với nhau thì đâu có chết ông Tây đen nào đâu mà sợ.
Ngưòi viết cũng thuộc vào hạng có thể tham gia vào các nhóm cao niên để chuyện trò với nhau cho vui với đời một tí tị. Người viết cũng rủ rê phu quân tham gia vào các hội cao niên này để sinh hoạt cho khỏe người chứ ở nhà ôm cái máy computer hay cái máy truyền hình xem phim hoài e sinh bịnh và mắc bịnh trầm cảm thì mệt lắm. “Smile!”

Người viết thuộc vào lứa tuổi “hơn 60 năm cuộc đời” rồi. Người viết cũng đã được Sỡ An Sinh Xã hội Mỹ ưu ái gửi đến thẻ Medicare và được hưởng lương của Tổng Thống Obama sau hai mươi năm làm việc và đóng thuế đầy đủ cho chính phủ. Phu quân của người viết cũng đã vui thú điền viên vì bây giờ cả hai chúng tôi đã làm tròn bổn phận công dân đối với chính phủ rồi. Có lẻ chúng tôi có sao Thiên Mã chiếu mạng hoặc có mụt ruồi mọc ở dưới chân hay sao, nên chúng tôi thích đi tiếu ngạo giang hồ, thích đi sinh hoạt ở những tổ chức dành cho “những người không còn trẻ nữa” để vui với tuổi vàng của mình.

Chúng tôi đã sinh hoạt trong Hội Người Việt Cao Niên gần 10 năm rồi. Thú thật, chúng tôi đến với HCN với mục đích học điện toán để mở mang kiến thức về phương diện khoa học kỹ thuật điện toán để liên lạc với thân nhân, để giao du với bạn bè trên khắp thế giới qua mạng. Tuy nhiên tình cảm thân ái giữa những người cao niên này mỗi ngày một phát triển tốt đẹp vì chúng tôi cùng một lứa tuổi như nhau, cùng một bến đời tâm sự như nhau nên cùng tìm đến với nhau, tìm niềm vui tuổi già nơi xứ Mỹ. Và như thế chúng tôi đã sinh hoạt khá lâu ở Hội Cao Niên này.

Hội Người Việt Cao Niên Oregon sinh hoạt mỗi tháng vào các ngày thứ bảy tuần lễ thứ 2 và thứ 4 mỗi tháng từ 9 giờ sáng đến 12 giờ trưa tại địa điểm Hollywood Senior Center ở địa chỉ 1820 NE 40th Ave, Portland, OR 97212.
Mục tiêu hoạt động của HCNOR là để kết nối thân tình, tương thân tương trợ, chia sẻ kiến thức về phương diện sức khoẻ, dinh dưỡng, đời sống gia đình, văn chương nghệ thuật, kỹ thuật khoa học, kinh nghiệm sống giữa những người cao niên tại Portland và các vùng phụ cận.

Hội còn phát hành Bản Tin hai tháng một lần để làm phương tiện thông tin và liên lạc của Hội giữa các hội viên và cộng đồng. Đến nay HCN đã phát hành Bản tin số 22 cho Tháng 5 & Tháng 6-2013.
HCNOR đã tham gia và đóng góp tích cực trong các Hội Tết do CĐVNOR tổ chức với gian hàng ông đồ, thư pháp, thi văn phẩm, bán hoa đào hoa mai vàng xứ Mỹ từ vườn nhà của các hội viên để gây quỹ cho Hội, phụ trách việc tế Tổ lễ hội mừng Tết v..v… Các hội viên cũng tham gia vào lễ Tết Trung Thu, Ngày Quốc Hận 30 tháng Tư, Lễ Giỗ Tổ Hùng Vương, phụ giúp làm xe hoa trong ngày lễ hội Rose Festival, phụ giúp các lớp điện toán do CĐVNOR tổ chức, nên đã tạo được nhiều tiếng vang tốt đẹp.

Cách đây hai tuần chúng tôi cùng tham dự một buổi sinh hoạt ngoài trời ở Laurehurst Park với các bạn không còn trẻ nữa của Hội Người Việt Cao Niên Oregon để mừng sinh nhật cho các hội viên có ngày sinh trong tháng 5, 6, 7 mà vì bạn rộn và trùng hợp với các sinh hoạt của CĐVNOR cho nên chúng tôi không thể tổ chức mừng sinh nhật hằng tháng như thường lệ được.
Chúng tôi được dịp đi bộ trong công viên, quan sát các người bạn Mỹ trẻ tuổi hơn đang thực hành những động tác Yoga, Tai Chi, được hít thở không khí trong lành nơi cây xanh bóng mát.
Chúng tôi cũng đã cùng hát hò, tham dự các trò chơi dành cho người cao niên, trao hoa hồng, cắt bánh sinh nhật, ca hát chúc mừng sinh nhật, ăn uống, chuyện trò chung vui với nhau trong tình thân ái. Thật là một ngày họp mặt lành mạnh, thư giản rất tốt cho sức khỏe của người cao niên.
Xin mời quý bạn click vào link dưới đây để xem những hình ảnh sinh hoạt đặc biệt của những người không còn trẻ nữa của Hội Người Việt Cao Niên Oregon trong ngày pinic 7-13-2014 do cô Mary Nguyễn, thủ quỹ của Hội đăng tải trên Plus Google

https://plus.google.com/...ums/5901468839946662177

Xin mời quý vị cao niên ở Portland đến tham gia sinh hoạt cùng với HNVCN cho vui tuổi hoàng hạc nhé.

Người viết thiển nghĩ chúng ta cần sống vui, sống khỏe, thân an trí lạc trong giây phút hiện tại vẫn quý hơn là sống trường thọ mà đau ốm rề rề.
Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta vẫn thích được nghe chúc “sống lâu trăm tuổi, thọ tỷ Nam sơn” mà lị!
Người viết xin lấy “bí kiếp” sống hạnh phúc tuổi già vui vui dưới đây được người viết “lượm” trên internet đem về đây để làm quà kính tặng quý vị cao niên nhé.
Chúc quý vị, sống vui, sống khỏe, sống trường thọ.

Sống hạnh phúc tuổi già

Trước tuổi trung niên - Đừng sợ hãi! - Sau tuổi trung niên - Đừng tiếc nuối!

Hãy tận hưởng cuộc đời lúc nào có thể...
Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối. Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích.
Khi có cơ hội, hãy họp mặt với các Ông, Bà bạn già. Họp mặt không chỉ để ăn uống; mà để tận dụng khoảng thời-gian-chẳng-còn-lại-bao-nhiêu.

Tiền gởi trong Ngân hàng chưa hẳn là của bạn. Khi có dịp cần tiêu, thì cứ tiêu, hãy đối xử tốt với chính mình vì mình đang mỗi ngày một già đi. Thích ăn gì, cứ ăn! Điều quan trọng là bạn cảm thấy hạnh phúc. Thực phẩm tốt cho sức khỏe - ăn thường xuyên và nhiều - nhưng không hẳn chỉ ăn có thế.Thực phẩm không tốt cho sức khỏe - thỉnh thỏang ăn một chút - không nhất thiết phải tuyệt đối kiêng những thực phẩm này.

Hãy chữa bệnh bằng sự lạc quan dù bạn giàu hay nghèo.

Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không nuối tiếc. Hãy để các bác sĩ chăm sóc sức khỏe cho mình, để Thượng Đế chăm sóc cuộc đời và yêu thương mình, nhưng chính mình phải làm chủ tâm trạng mình. Nếu sự lo âu có thể chữa khỏi bệnh cho bạn, thì bạn cứ lo âu đi! Nếu sự lo âu có thể giúp bạn sống lâu, thì bạn cứ lo âu đi! Nếu lo âu có thể đem đổi lấy hạnh phúc, thì bạn cứ lo âu đi!

Con cái sẽ tự gây dựng nên gia sản của chúng. Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của mình.

1-Thân thể mình - cần chú ý hơn đến sức khỏe, chỉ mình biết sức mình hơn ai hết.

2-Quỹ hưu trí - tiền do bạn làm ra, nên giữ cho chính mình là tốt nhất.

3-Người bạn đời - hãy trân quý từng giây phút sống bên nửa-kia-của-mình; rồi một trong hai nửa sẽ ra đi trước.
TÌNH YÊU LÝ TƯỞNG

4- Các bạn già - hãy nắm lấy mọi cơ hội để gặp nhau. Cơ hội sẽ hiếm hoi dần với thời gian.

CÙNG BẠN BÈ, MỖI NGÀY TA HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT VÀ VUI VẺ VỚI NHAU !!!

Dòng nước không bao giờ chảy ngược lại. Dòng đời cũng vậy, hãy vui sống!
HÃY TẬN HƯỞNG MỖI GIÂY PHÚT TRONG ĐỜI MÌNH.

(Nguồn: Sưu tầm trên internet)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: Hình ảnh và tài lệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN 187- ORTB 585-8-1-13)

Sương Lam
#766 Posted : Friday, October 18, 2013 10:02:39 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Bạn Bè-Bè Bạn





Chào quý bạn

Đây là bài thứ một trăm tám mươi chín (189) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Chúng ta sống trong cõi trần lao xao này ai mà không có bạn?

Trong quyển Từ Điển Việt Nam do Viện Ngôn Ngữ Học Việt Nam phát hành năm 2006, Bạn được định nghĩa như sau: “Bạn là người quen biết và có quan hệ gần gũi, coi nhau ngang hàng, do hợp tính, hợp ý, hoặc cùng cảnh ngộ, cùng chí hướng, cùng hoạt động”.


Trong cuộc sống thường nhật, chúng ta thường nghe nói đến bạn đạo, bạn tri âm, bạn tri kỷ, bạn sơ giao, bạn cố tri, bạn vàng, bạn đời, bạn đường, bạn lòng, bạn trăm năm, bạn vàng, bạn nối khố, bạn chiến đấu, bạn lý tưởng, bạn văn nghệ, bạn thơ văn, bạn đọc v..v..

Khi bạn cần một người để sưởi ấm trái tim tình cảm của mình, bạn thích tìm bạn bốn phương qua sự trung gian của báo chí, của các dịch vụ phụ trách việc kết bạn cho bạn với một lệ phí nho nhỏ. Gần đây, nhờ sự phát triển của kỷ thuật điện toán, quý vị nào thích dạo trên mạng lưới toàn cầu để tìm bạn để đấu hót, để học hỏi, để chia sẻ tâm tình thì bạn sẽ có thêm những người “bạn ảo” trong cõi ảo “internet” mịt mù nữa.
Theo Thánh Kinh, Thượng Đế khi thấy ông Adam sống cô độc một mình buốn quá nên Ngài bèn lấy cái xương sườn của ông Adam mà tạo ra bà Eva để ông Adam có bạn chuyện trò cho vui.
Như vậy, có thể kết luận: Bạn là một thực thể rất cần thiết trong đời sống con người, phải không Bạn?

Trong quyển Một Quan Niệm về Sống Đẹp của Lâm Ngữ Đường do Nguyễn Hiến Lê dịch, tác giả nổi tiếng Lâm Ngữ Đường đã giới thiệu về Thú Nhàn và Bạn bè như sau:

“Không có gì vui bằng nhàn, nhàn không phải là không làm một việc gì. Có nhàn mới đọc được sách, có nhàn mới đi coi được những thắng cảnh, mới giao du được những bạn có ích, mới uống rượu, uống trà được, mới viết sách được. Có cái vui nào lớn hơn vậy nữa?
Mây được mặt trời chiếu vào rồi mới thành ráng, suối treo vào đá rối mới thành thác. Cũng là vật đó mà gửi vào một cái khác thì có tên khác. Cho nên cái đạo bạn bè rất quý.

Nói chuyện với bạn uyên bác như đọc sách lạ, nói chuyện với bạn phong nhã như đọc thi văn của danh nhân, nói chuyện với bậc nghiêm cẩn đạo đức như đọc kinh truyện của thánh hiền, nói chuyện với bạn hoạt kê như đọc tiểu thuyết truyền kỳ.

Kẻ sĩ nên có bạn thân. Bạn thân bất tất phải là bạn thề sống chết có nhau. Thường thì bạn thân là bạn cách xa nhau trăm ngàn dặm, vẫn có thể tin nhau, không nghe những lời người ta nói xấu về bạn. Việc nào nên làm nên ngưng thì thay bạn mưu tính quyết đoán; hoặc những lúc lợi hại, giúp bạn mà không cho bạn biết, cứ hết lòng vì bạn mà không lo rằng bạn có hiểu mình không?
Tìm tri kỷ trong chỗ bạn bè là việc dễ, tìm tri kỷ trong chỗ thê thiếp là việc khó, tìm tri kỷ trong chỗ vua tôi càng khó nhất.
Diễn được ý người trước chưa diễn mới là sách lạ, nói được những lời khó nói về vợ con mới là bạn thân”

( Nguồn: trích trong Một quan niệm sống đẹp của Lâm Ngữ Đường)

Thật là thú vị khi đọc qua đoạn văn nói trên vì mấy ai trên đời tìm được người bạn tri kỷ tri âm như như Bá Nha Tử Kỳ qua câu chuyện dưới đây:

Bá Nha giỏi đàn. Chung Tử Kỳ thích nghe đàn. Mỗi khi Bá Nha đàn bản “Cao Sơn”, Tử Kỳ khen:
- Thật là hay! Vòi vọi hùng tráng như Thái Sơn chất ngất.
Khi Bá Nha tấu khúc “Lưu Thủy”, Tử Kỳ khen:
- Hay lắm! Mênh mông trôi chảy như Trường Giang cuồn cuộn.
Một hôm Tử Kỳ lâm bệnh và qua đời. Bá Nha đến viếng tang, tiếc thương thảm thiết rồi cắt đứt dây đàn, không bao giờ đàn nữa.
- Từ đó hai tiếng “Đoạn huyền” (cắt đứt dây đàn) dùng để chỉ tri âm.
Bình:
“ Gặp trang kiếm khách nên trình kiếm
Không phải nhà thơ chớ nói thơ”
Thiền tổ Bồ Đề Đạt Ma chín năm ngó vách, Thiền sư Vô Ngôn Thông mấy năm ẩn mình, chính là đợi kẻ tri âm vậy.

(Nguồn: Thiền là gì? Biên soạn Giác Nguyên)

Theo sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật điện toán, các sinh hoạt văn học nghệ thuật, chia sẻ tâm tình, chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm sống bây giờ được thực hiện trên mạng lưới toàn cầu internet thì mới hợp thời trang, bạn ạ!

Bạn và tôi có thêm những người “bạn ảo” mà có thể bạn không bao giờ biết mặt thật, biết tên thật của những người bạn này mà chỉ biết họ qua một “nick name” nào đó ví dụ như Tám Tàng, Ba Khía, Cao Sơn, Lưu Thủy v..v. .. Trong cõi ảo mênh mông này, họ có thể là một dân “húi cua” nhưng lại lấy "nick name" của dân” kẹp tóc” hay ngược lại.

Mèn ơi! làm sao bạn biết được người ấy có phải thực sự là Mạnh Lê Quân của Hoàng Phủ Thiếu Hoa, là Hoa Mộc Lan của Lý Quảng, là Chúc Anh Đài của Lương Sơn Bá một khi họ đã “cải dạng nam trang” hay biến thành “thục nữ đoan trang” qua “nick name” của họ khi họ sinh hoạt trên các diễn đàn?

Trong chốn mờ mờ ảo ảo của các diễn đàn “Forum- Phố Rùm” nào biết ai là “thật nữ”, ai là “giả nam”, thưa ông Trời? Chỉ khi nào thực sự gặp nhau ngoài đời, bạn mới biết rõ “chân tướng” của người bạn ảo này.

Tuy vậy “tình bạn ảo” cũng có nhiều điều hay hay thú vị lắm bạn ạ!

Khi sinh hoạt trên các diễn đàn, tôi thấy các người “bạn ảo” của tôi là những chuyên gia tâm lý khi “gỡ rối tơ lòng” cho những người bạn ảo khác cần sự giúp đỡ hay cần một lời khuyên về các vấn đề liên hê đến tình cảm gia đình, nuôi dạy con em. Họ cũng là những bà nội trợ đảm đang giỏi dắn khi chia sẻ kinh nghiệm nấu ăn, làm bếp, trang trí nhà cửa . Họ cũng là những chuyên viên về cỏ cây hoa lá chia sẻ kinh nghiệm trồng cây, chăm sóc hoa cảnh Họ cũng là những thi, văn, nhạc sĩ. Họ cũng là những bậc thiện tri thức về luật pháp, ngôn ngữ, kiến thức về các vấn đề mở mang trí tuệ, tâm linh và họ cũng là chuyên viên của nhiều vấn đề khác nữa.

Nói tóm lại,“bạn ảo” nếu là bạn tốt, thì cũng đáng quý trọng như là “bạn thật”, đáng được xem là “tri âm, tri kỷ” vậy. Bạn có đồng ý với tôi chăng?

Tuy nhiên. bạn thật ở đời sống thực tế bình thường và bạn ảo trong thế giới mơ màng internet là bạn thật hay bạn gỉả chúng ta làm sao biết được nhỉ? Xin mời bạn đọc bài viết dưới đây do một nguời bạn của người viết mới vừa chuyển đến xem có đúng không nhé.

Bạn thật, bạn giả

Nhiều người vẫn cho rằng một trong những hạnh phúc trên đời là tình bạn. Điều này thì ai cũng dễ dàng đồng ý thôi. Thế nhưng, để có tình bạn thực sự thì cần có những người bạn thực sự. Như thế nào gọi là một người bạn?
Liệu có phải những ai ta vẫn giao du đều là bạn cả? Không đâu, số người ấy gồm cả “bạn” lẫn “bè”, và phần nhiều là bè hơn là bạn. “Bạn bè” không phải là cách nói cho xuôi tai, cũng không phải là “từ láy” này nọ như nhỉều người tưởng mà là “từ ghép” của hai chữ “bạn” và “bè”. Bạn, nói đơn giản, là người đồng hành cùng chia vui sẻ buồn với ta trên những chặng đường đời. Bè là những kẻ tạt ngang qua đời ta trong chốc lát, rồi đường ai nấy đi mà không chút vấn vương. “Bè” trong những chữ “bè phái”, “kết bè, kết đảng” gợi lên ý tưởng không mấy hay ho. Tình bạn thường “tĩnh” hơn là “động”, lắng đọng hơn là sôi nổi. Những kẻ ở quanh ta trong những cuộc vui ồn ào mà ta tưởng là “bạn”, thường chỉ là “bè”. Như những cuộc vui chóng tàn, những người “bạn” ấy cũng nhanh chóng biến mất khỏi đời sống chúng ta. Những người tưởng rằng mình có nhiều bạn, thực ra là những người không có hoặc có rất ít bạn (và không biết phân biệt đâu là bạn, đâu là bè).

Bạn lại có “bạn thật” và “bạn giả”. Bạn thật là khuôn mặt thật, không điểm phấn tô son. Bạn giả là chiếc mặt nạ, với nhiều lớp phấn dày. Như cuộc sống có hai mặt, con người vừa có bạn thật lại vừa có bạn giả. Bạn giả lúc nào cũng nhiều hơn bạn thật, đến với ta vì lợi ích nào đó chứ không vì tình thật. Bạn giả là người đóng giả vai người bạn, ngoài mặt tỏ ra thân thiện nhưng có thể bất ngờ tặng cho ta những nhát dao trí mạng từ phía sau lưng hoặc phun ra những nọc độc của lòng đố kỵ. Đôi lúc có kẻ thù còn dễ chịu hơn có những người bạn giả. Bạn giả cũng tựa như bạc giả vậy, đã không xài được mà để trong túi có khi mang họa.

Khác với bạn giả, bạn thật là người thực tâm mong muốn những điều tốt lành cho người bạn mình và vui sướng trông thấy bạn mình hạnh phúc, thành đạt trong cuộc sống (dẫu có “qua mặt” mình đi nữa). Bạn thật không ngại nói thẳng nói thật về những sai trái của bạn mình để giúp bạn cải thiện bản thân cũng như không ngại tán thưởng về tài năng hoặc thành công của bạn mình để giúp bạn thêm tự tin trong cuộc sống. Bạn thật luôn nói tốt về bạn mình sau lưng bạn. Bạn thật là người đến với ta trong lúc ta trần trụi hay trong thời kỳ đen tối nhất của cuộc đời, và cũng là người mà ta có thể đến gõ cửa một cách thoải mái khi cần sự giúp đỡ.

Những người bạn như thế làm sao có nhiều được, thường chỉ đếm được trên những đầu ngón tay của một bàn tay (và ít khi đếm hết được). Đến một tuổi nào đó người ta khó mà có thêm được những người bạn mới, trong lúc những người bạn cũ thì cứ mất đi lần lần. Tình bạn cần có một bề dày của sự gắn bó, cảm thông và tin cậy.

Với những người tôi thực lòng quý mến, tôi vẫn nói: “Tôi mong cho anh/chị không có bạn hơn là có những người ‘bạn giả’. Có được chừng vài ba người ‘bạn thật’ thì anh/chị là người may mắn và hạnh phúc.”

Lê Hữu

May mắn thay, người viết có nhiều bạn thật, bạn ảo tốt lắm đấy ạ! Ai đấy nhỉ? “Smile!”

Xin được mượn ý tưởng vui vui dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình về Bạn hôm nay, Bạn nhé.

Bạn bè cũng như tiền:
Có tờ ... thật
Có tờ ... giả
Có tờ ... lành
Có tờ ... rách

Chỉ tiếc vì mình không phải là máy soi tiền nên không thể biết được... AI LÀ BẠN và BẠN LÀ AI ?
(Nguồn: sưu tầm trên internet)


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: Hình ảnh và tài lệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN189-ORTB587-81513)



Xin click vào link dưới đây xem youtube cho vui cuối tuần:

BẢY NGÀY ĐỢI MONG (Nguyễn Vũ) - Võ Tá Hân chuyển soạn cho Piano -Minh Ngọc độc tấu

http://www.youtube.com/watch?v=BdHs6gbGBEA



Sương Lam
#767 Posted : Saturday, March 8, 2014 10:55:46 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Ngày 8 Tháng 3 của Quý Bà

Đây là bài thứ hai trăm mười sáu (216) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Nhiều khi người viết ví von với bạn bè rằng “Viết văn làm thơ đối với tôi giống như nấu ăn vậy, một món ăn tinh thần và tình cảm. Tôi đi sưu tầm tài liệu, đọc sách báo, dạo chơi trên internet, lục tìm trong ký ức của mình những gì mình còn nhớ, rồi tùy theo khẩu vị của mỗi người, tùy theo thời gian, tùy theo nguồn cảm hứng, tôi thêm một chút đường một chút muối, một chút cay, nấu một món ăn dâng lên cho người cha, người mẹ, người, chồng, nguời vợ, bạn bè thân hữu nam nữ không phân biệt tuổi tác, anh chị em, con cháu trong gia đình thưởng thức.

Rất có thể vì mỗi người mỗi khẩu vị, một tâm trạng khác nhau khi thưởng thức món ăn, nên có khi hợp với người này nhưng lại không hợp với người kia. Cũng cùng một món ăn đó, có người khen nhưng cũng có người chê, có người thích nhưng cũng có người không thích.
Tôi biết đấy chứ! Nhưng tôi vẫn cố gắng hết sức mình để làm vui lòng quý vị “thực khách” của tôi vì thực khách của tôi có cả nam lẫn nữ, có cả già lẫn trẻ khác nhau. Xin bạn hãy để cho tôi có cơ hội được phục vụ các bạn với tất cả tấm chân tình, với tất cả tình thương mến của tôi, không phân biệt bạn là ai, nam hay nữ, già hay trẻ nhé. Và nếu quý ông không hài lòng khi tôi viết binh vực cho quý bà hay ngược lại, thì xin quý vị niệm tình tha thứ cho tôi, chứ thực ra tôi không dám mộ phạm đến ai cả. Xin cám ơn quý vị trước.

Thú thật tâm ý của người viết khi đi sưu tầm các tài liệu đem về đây chia sẻ với độc giả của mục Một Cõi Thiền Nhàn này, người viết hy vọng rằng sẽ đem lại một niềm vui nho nhỏ trong ngày cho tất cả quý vị độc giả không phân biệt nam nữ, tôn giáo, tuổi tác.
Hôm nay, nhân Ngày Lễ Phụ Nữ Toàn Thế Giới (Women’s Day) 8 tháng 3 sắp đến, người viết xin phép được viết một bài cho vui lòng quý bà nhé. Xin quý ông thông cảm dùm người viết và xin cám ơn quý vị trước nhé.

Sống ở thời đại này, nhất là ở một nơi mà giá trị phụ nữ đang được ưu đãi và nâng cao vì năng lực và phẩm chất của họ đã được dư luận quốc tế công nhận thì sự vinh danh họ cũng là một điều mà quý ông cần phải biết và phải làm để chứng tỏ mình cũng là một kẻ thức thời và biết “galant” một chút chứ lị!

Đa số quý ông Á Đông các thế hệ trước được giáo dục theo khuông mẫu đạo đức Trung Hoa nên vẫn cho mình là “gia trưởng” quyền uy tột đỉnh, lúc nào cũng muốn vợ con phải tuân phục mình như tuân phục một vị hoàng đế. Chuyện đó bây giờ đã “old fashion” rồi vì thời thế đã đổi thay! Chính người viết đã thấy tận mắt các đấng “ông chồng già” ngày nay, nhất là quý vị đã đi học tập cải tạo về, đã hết lòng thương yêu, giúp đỡ vợ nhà, chăm sóc con cháu, biết nấu cơm giặt quần áo, rửa chén dọn vườn không khác gì các “ông chồng trẻ” ngày nay! Thật là một điểm đáng khen cho quý ông chồng già như thế và cũng thật may mắn cho quý phu nhân nào có được những “tướng công” như thế luôn. Chúc mừng! Chúc mừng!
Tôi phải thành thật nói nhỏ với nhau nghe là cũng nhờ quý ông này có đi học tập cải tạo rồi nên mới hiểu nỗi khổ và sự chịu đựng của quý bà nội trợ ngày xưa như thế nào, cho nên bây gìờ mấy ổng mới biết “thương vợ” mà giúp đỡ vợ con. Chứ ngày xưa khi quý ông còn làm quan to chức lớn, “sức mấy” mà mấy ông giỏi và tốt như bây giờ.
Bây giờ xin mời quý ông đọc cho biết một tí về Ngày Quốc Tế Phụ nữ 8 tháng 3 này nhé.
[/size]

Lịch sử Ngày Quốc Tế Phụ Nữ

Ngày Quốc tế Phụ nữ là thành quả đấu tranh lâu dài và lặng lẽ của hàng triệu phụ nữ trên thế giới.
Ngày Quốc tế Phụ nữ được Liên Hiệp Quốc chính thức hóa ngày 8 tháng 3 năm 1977. Trong một thế kỷ qua, người phụ nữ đã giành được sự bình đẳng trước pháp luật trong hầu hết các lĩnh vực và ở hầu hết các nước trên thế giới. Tuy thế, hiện nay phụ nữ vẫn không ngừng tranh đấu vì quyền bình đẳng với nam giới.
Lịch sử của ngày Quốc tế Phụ nữ bắt đầu từ năm 1857 đến 1911.
Trước đây do tư tưởng trọng nam khinh nữ, nên phận làm nữ chịu nhiều thiệt thòi nhất hàng thế kỷ.
Qua nhiều cuộc đấu tranh cho quyền lợi của phụ nữ thế giới, cuối cùng rồi ngày 8 tháng 3 ngày được Liên Hiệp Quốc công nhận và tổ chức Ngày Quốc Tế Phụ Nữ
Hiện nay ngày Quốc tế Phụ Nữ vẫn còn được xem là ngày lễ chính thức tại những nước sau đây: Angola, Armenia, Azerbaijan, Belarus, Bulgaria, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Macedonia, Moldova, Mông Cổ, Nga, Tajikistan, Ukraina,Uzbekistan và Việt Nam. Trong những xã hội này, đàn ông tặng hoa và quà cho những người phụ nữ trong đời của họ như mẹ, vợ, bạn gái, vv.vv. Tại một số nơi, nó cũng được xem tương đương với Ngày của Mẹ (Mother's Day).

(nguồn: Trích trong http://vi.wikipedia.org)
Tuy nhiên, trong hiện tại người viết cũng vẫn nghe được nhiều tâm sự “não nề” của quý bà khi đi họp trong các nhóm sinh hoạt hội cao niên hay khi gặp nhau trong các buổi họp mặt thân hữu. Nhiều bà đã than phiền là quý ông hình như “càng già càng đổi tính”, nói năng không dịu dàng thân ái như ngày xưa nữa. Mỗi khi hai vợ chồng già giáp mặt nhau nhau là lại “cãi chí choé” như “hai con khỉ già” trong tác phẩm cùng tên của nhà văn nữ Nguyên Nhung, người bạn văn nghệ dễ thương, hiền hậu của người viết trên Diễn Dàn Đại Học Văn Khoa, dù câu chuyện phát sinh ra sự cãi vã đó thật ra chẳng có gì là quan trọng cả.

Có bà lại tâm sự rằng quý bà đã phải nhẫn nhịn hết sức để không cãi vã với “đấng lang quân” nữa vì mấy ông cứ “cãi ngang phè”, lại ra oai la lối lớn tiếng lấn áp quý bà hoặc là quý bà rất buồn khi “chàng hoàng tử bạch mã” ngày xưa đã quên mua hoa hay mua quà tặng quý bà trong ngày Mother’s Day, trong ngày sinh nhật, ngày kỷ niệm ngày cưới, trong ngày Giáng Sinh hoặc đã không giúp đỡ quý bà trong việc nhà v..v.. Thế là quý bà phải tìm người để “trút bầu tâm sự” cho “đỡ tức” trong người. Do đó, nhiều khi người viết được mời làm người cố vấn tâm lý “gỡ rối tơ lòng” cho người khác, còn chuyện của mình thì lại “chỉ rối tùm lum” chưa biết giải quyết ra sao vì mỗi gia đình có những điều phiền muộn khác nhau, không ai giống ai cả. “Smile”!

Nhân việc quý bà tìm nơi để “xả mối ưu sầu này” này, người viết lại nhớ đến câu chuyện hay hay dưới đây xin mời quý bạn cùng đọc và hy vọng mọi người sẽ tìm được một sự cảm thông sau khi đọc xong câu chuyện này.

Sự tích ngày mồng 8 tháng ba..

Ngày xưa, có 1 anh chàng nhà nọ, gặp 1 người con gái xinh đẹp mỹ miều, thùy mỵ dịu dàng... công dung ngôn hạnh đủ cả, anh chàng đem lòng yêu mến và muốn cưới nàng làm vợ. Cuối cùng thì nàng cũng nhận lời... với 1 điều kiện là hàng năm, cô nàng xin phép được 1 ngày vắng nhà để đi xa, còn đi đâu, làm gì, anh chàng không được thắc mắc, không được điều tra, tìm hiểu. Nghe thấy điều kiện quá dễ dàng, vả lại cũng quá sung sướng vì kiếm được cô vợ lý tưởng như vậy, anh chàng gật đầu đồng ý không chút đắn đo.
Cuộc sống 2 vợ chồng trôi qua rất hạnh phúc, chẳng bao giờ họ to tiếng với nhau và cô gái luôn tỏ ra là 1 người vợ đảm đang, hiền dịu. Đến một ngày nọ, khi cô nàng xin phép anh chồng ngày hôm sau được vắng nhà, anh chàng mới nhớ ra lời mình hứa ngày nào. Lỡ hứa rồi, chẳng lẽ không làm, vả lại 1 ngày vợ đi vắng chắc cũng chẳng sao, anh chàng liền đồng ý. Ngày hôm đó mới dài lê thê làm sao khi mà đến tối anh chàng không thấy vợ về. Chàng cứ đứng lên, ngồi xuống, đi ra đi vào ngóng vợ như con ngóng mẹ đi chợ về vậy. Vừa sốt ruột, vừa lo lắng, chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra với vợ mình... rồi bao nhiêu những suy nghĩ khác lai bắt đầu dằn vặt anh chàng... Cuối cùng rồi cũng đến sáng. Trời vừa hửng sáng, anh chồng đã thấy vợ mình trở về nhà. Bao nhiêu lo lắng, giận dữ, nghi ngờ dồn nén cả đêm qua chưa kịp bùng lên thì cô vợ đã nhẹ nhàng nhắc tới điều kiện của ngày cưới là nàng được đi 1 ngày và anh chàng không được hỏi han thắc mắc. Đã hứa thì phải giữ lời, nam nhi đại trượng phu là vậy. Những nghi ngờ tuy còn vương vấn trong lòng, nhưng theo thời gian, anh chàng cũng quên đi, cho vào dĩ vãng. Cuộc sống hai vợ chồng êm ả trôi qua.
Một năm nữa lại trôi qua, và cái ngày mà người vợ xin phép vắng nhà lại tới. Vì đã hứa nên anh chàng lại phải để cho vợ đi mặc dù trong lòng, sự lo lắng, nghi ngờ, tò mò ngày càng tăng. Một năm nữa, rồi 1 năm nữa... cứ đến đúng ngày là người vợ lại đi vắng nhà và lại trở về nhà ngày hôm sau vào đúng lúc mặt trời mọc. Trong cuộc sống, người chồng chẳng có điều gì có thể phàn nàn về người vợ của mình được cả, ngoại trừ nỗi tò mò, nghi ngờ ngày càng dày vò anh chàng. Đến 1 lần, vào ngày mà người vợ lại đi vắng như mọi năm, không thể kìm được sự tò mò của mình nữa, anh chàng quyết định bám theo người vợ.
Người vợ cứ cắm cúi đi, không hề biết là người chồng đang bám theo mình. Đi mãi, tới bìa rừng, người chồng thấy vợ mình chui vào trong 1 bụi cây. Chờ mãi không thấy người vợ đi ra, anh chàng rón rén lại gần. Tới nơi, chàng thấy có 1 con rắn hổ mang đang cuốn mình lột xác. Hoảng hốt, sợ hãi, chàng vội cầm con dao chém con rắn. Trước sự ngạc nhiên khôn tả của người chồng, con rắn lại hiện nguyên hình là người vợ nằm trong vũng máu, quằn quại, hấp hối.

Thì ra hàng năm, cứ đến ngày này, người vợ lại biến thành con rắn hổ mang và khi lột xác thì bao nhiêu những bực bội, những giận dữ kìm nén trong 1 năm qua cùng với nọc độc được xả đi hết, để rồi khi trở về nàng lại trở nên xinh đẹp hơn, là một người vợ hiền dịu hơn, chiều chuộng, nhường nhịn chồng hơn. Chỉ vì sự tò mò, lòng nghi ngờ đã làm cho người chồng thất hứa và kết quả thì chàng đã làm một điều mà chẳng thể nào cứu vãn được nữa.
(Nguồn: email bạn gửi – Cám ơn anh Thanh Trương)
Quý ông hãy cứ vui lên đi vì chúng tôi cũng sẽ vinh danh quý ông trong Ngày Quốc Tế Nam Giới đã được Liên Hiệp Quốc ủng hộ và chọn ngày 19 tháng 11 hằng năm làm ngày đặc biệt dành cho qúy ông đấy. Thích nhỉ?
Vòng vo tam quốc như thế là vì người viết muốn các đấng ông chồng ngày nay hãy vinh danh quý bà trong ngày Quốc Tế Phụ nữ ngày 8 tháng 3 sắp đến hay trong những dịp lễ quan trọng trong năm , để cho quý bà vui lòng một chút, chắc không có gì quá đáng, phải không thưa quý ông?
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN216-ORTB616-3-8-14)

Mời quý anh chị xem Youtube Happy Women’s Day dưới đây cho vui vui nhé. Smile!

Xin click vao link hay hình dưới đây để xem youtube.


Happy Women's Day

http://www.youtube.com/watch?v=vSsD-EhyNVs#t=26

Sương Lam
#768 Posted : Wednesday, April 23, 2014 1:31:04 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Bận Rộn Quá Trời



Hình như ai cũng than” Bận Rộn Quá Trời”! Nhưng chúng ta Bận Rộn gì nhỉ?

Bây giờ xin nói đến các cụ cao niên trước nhé.

Đa số quý cụ nam nữ trên cái tuổi “60 năm cuộc đời” hình như đều đã nghĩ hưu ở nhà. Nhưng quý cụ ông cụ bà ở xứ Mỹ thường không được nghĩ hưu một cách trọn vẹn vì còn phải giúp đỡ trông chừng chăm sóc cháu nội, cháu ngoại cho ba má chúng đi làm. Ông thì lái xe đưa đón cháu đi học ở trường, học đàn, học võ, học thể thao sau giờ học v..v… Bà thì phải nấu cơm, đón cháu đi học về, làm “babysitter” cháu sau giờ tan học vì luật lệ ở Mỹ là không được để trẻ em dưới 12 tuổi ở nhà một mình vì lý do an toàn trẻ thơ. Bạn có con nhỏ cần phải nhớ: hoặc phải có ông bà, cha mẹ, anh chị lớn ở nhà trông chừng, hoặc phải gửi nhà trẻ trông chừng, nếu vi phạm thì sẽ bị trừng phạt theo luật định. Nhưng gửi bé cho nhà trẻ thì tốn tiền quá, có thể là 3 $USD hay 4$ USD / 1giờ đấy nhé. Ông bà thì lại thương cháu nội, cháu ngoại nên đã tình nguyện lảnh cái “job babysitter” này cho tiện việc sổ sách vì vừa được gần gũi nô đùa với cháu, vừa an toàn, vừa đỡ tốn kém tiền bạc. Như vậy là “nhất cử tam tứ tiện” rồi. Bởi thế ông bà nội, ông bà ngoại ở xứ Mỹ, không bào giờ bị thất nghiệp cả vì nếu không làm “ Full time job” thì cũng làm “ Part time job”, một “osin” rất đáng tin cậy! Smile!

Xin mời bạn đọc niềm vui của ông bà ngoại khi được giữ cháu nhỏ như sau:

“Việc giữ cháu cũng đem đến cho ta những niềm vui nho nhỏ, giúp cho cuộc sống bớt tẻ nhạt, và cuộc đời hình như có ý nghĩa hơn lên.

Phải nói rõ, công lớn là của bà ngoại cháu, từ việc săn sóc, cho bú, cho ăn, thay tã, lau chùi tắm rửa đứa nhỏ, v.v…bà ngoại đều giành làm hết. Có lẽ đó là cũng do cái thiên chức và bản năng nuôi con tự nhiên của người phụ nữ…

Ông ngoại chỉ chạy vòng ngoài và chờ lệnh mà thôi… Ông ngoại được giao cho bồng ẫm hun hít, hoặc chơi đùa với nó là khoái lắm rồi. Đã lắm, sướng lắm bạn ơi!. Người ta nói già trẻ bằng nhau mà, chắc cũng đúng. Gần bên cháu, ông ngoại có cảm tưởng mình trẻ lại được vài chục tuổi như chơi. Ông ngoại bò chơi với cháu cả buổi cũng chưa thấy chán. Tập cho trẻ nói bập bẹ cái nầy cái kia, mới thấy thật là dễ thương làm sao. Tuần nào không thấy mặt cháu, thì mình nhớ kinh khủng. ”

( Nguồn: Trích trong Giữ Cháu: Một niềm vui của tuổi già- Nguyễn Thượng Chánh & Nguyễn Ngọc Lan)

Còn ông bà nào ở xa cháu nội cháu ngoại thì lại buồn hiu vì đi ra đi vô trong nhà chỉ có cụ ông cụ bà, nói chuyện với nhau được vài câu thì lại cãi nhau ồm ộp như “hai con ểnh ương “cho vui cửa vui nhà. Thế là người già cũng bận rộn quá trời rồi đấy!

Kế tiếp nói đến người trẻ nhé. Người trẻ thì phải đi làm hoặc đi học. Nếu không đi làm thì bị gọi là thất nghiệp rồi. Nếu bị thất nghiệp thì chỉ được lảnh tiền thất nghiệp hai ba năm là nhiều rồi phải lo đi kiếm việc khác mà làm. Nếu không, cái nhà đang ở, cái xe đang chạy kia không phải là “cái nhà là nhà của ta “ nữa mà là cái nhà của “nhà băng”. Khi đi làm, bạn phải làm việc cho thật tốt, không được đi trể về sớm như làm việc ở Việt Nam. Nếu không, bạn sẽ được mời lên văn phòng nhận tấm thiệp hồng với lời cám ơn của ban giám đốc và ra về vì được cho nghỉ việc. Bởi thế mấy anh chị“manager” rất bận rộn đi canh chừng, đốc thúc nhân viên dưới quyền phải làm việc đàng hoàng. Nhân viên thì rất bận rộn làm việc cho thật chăm chỉ, nhất là các công việc phải làm theo lối dây chuyền (assembly) như một người máy trong một đoạn phim trắng đen hài hước ngày xưa do Charlie Chaplin diễn xuất . Thế là bận rộn quá rồi còn gì để nói nữa.

Nếu đi học thì học sinh, sinh viên phải làm bài tập, phải cố học thật giỏi để đạt 4 chấm hạng A hay 3 chấm hạng B mới được vì:

”Dưới hai chấm, bạn, tôi ta buồn lắm!

“Basic Grant” sẽ cắt, hết “work study”

Bạn với tôi sẽ lên chức… “cu li”

Nơi xứ Mỹ đường “janitor” rộng mở”

(Trích trong Học Trò Xứ Lạ- Thơ Sương Lam-Winter 1993)

Tóm lại, học trò nhỏ tiểu học, trung học, sinh viên lớn đại học không bận rộn quá trời là gì?

Bây giờ là thời đại của khoa hoc kỹ thuật tân tiến. Già trẻ lớn bé, nam nữ lại bận rộn với việc chơi game, “texting” cho nhau qua máy địện toán (computer), laptop, Ipad, bận rộn “ tám” với nhau qua điện thoại, cell phone, Iphone. Những ai đã từng sinh hoạt trên các diễn đàn internet (mạng ảo) thì chắc chắn sẽ “bận rộn quá trời” vì phải đọc và xóa bỏ (delete) hằng trăm” email” một ngày, nếu bạn tham gia nhiều diễn đàn văn nghệ, Facebook, Twitter v..v… Người viết đã thấy có người tham gia cả hằng chục diễn đàn, không hiểu thì giờ của họ ở đâu mà họ đọc được hết mail và “delete” được hết email , bạn nhỉ?

Nếu bạn đi nghĩ hè (vacation), bạn cần yêu cầu người Moderator của các diễn đàn bạn đang tham gia “Set No Mail” cho bạn nhé. Nếu không, bạn sẽ vị lặn ngụp trong “Giòng Sông Sinh Tử Emai” này. Người viết không dám tham gia vào Facebook hoặc nhiều diễn đàn là thế đấy dù vẫn được mời gọi vì thú thật, người viết cũng đâu có “quỡn” nhiều vì người viết cũng cần nhiều thì giờ để học tập, thực hành những đìều lợi ích cho tâm linh, tình cảm của mình, cho gia đình mình nữa chứ lị.

Trong bài tâm tình “Khi quý bà làm thơ viết văn” trước đây của người viết thì việc chăm sóc gia đình vẫn là niềm vui và bổn phận ưu tiên của quý bà, nếu không, thì sẽ bị quý ông càm ràm, cự nự um sùm. Mệt lắm! Bởi thế tôi chỉ dám tham gia một vài diễn đàn văn nghệ có một chút ân tình xưa cũ với tôi để cho vui chị, vui anh, vui em và cũng để có một chút niềm vui văn nghệ văn gừng tí tị mà thôi. Hơn thế nữa, “lắm đa mang, nhiều phiền não”, phải không bạn?

Chúng ta thường sống trong sự tiếc nuối dĩ vãng vàng son đã qua, hoặc sống với những mộng ước trong tương lai chưa đến và lại quá bận rộn với cuộc sống hiện tại với lời than “không có thời giờ”.

Vì quá bận rộn mà nhiều người con đã quên thăm viếng cha mẹ già đang sống cô đơn nơi viện dưõng lão. Vì quá bận rộn mà vợ chồng đã quên trao nhau những cử chỉ dịu dàng, những lời nói yêu thương nhau. Vì quá bận rộn mà thân nhân, bạn bè nhiều khi không một lời thăm hỏi khi bịnh hoạn, đau ốm, tử sinh. Người viết rất thích những lời thơ rất dễ thương của một nhà sư đầy lòng từ tâm dưới đây:
…”Rót tặng đêm dài một ánh trăng
Cho người lạc lối hết băn khoăn.
Tay sen xin chắp dâng lời nguyện
Hạnh phúc, an bình cho thế nhân..

Rót xuống bờ môi những nụ cười
Cho hồn sa mạc chợt xanh tươi.
– Em cười, thế giới cười trao lại
Nhưng khóc, riêng mình em khóc thôi!

Xin rót cho Lời tiếng dễ thương
Vỗ về, xoa dịu những đau buồn..
Một câu, xa lạ thành tri kỷ
Một lời, vực thẳm cách hai phương.

Rót tặng trong chiều những tiếng Kinh
Để dừng chân bước giữa phiêu linh,
Để bừng mắt thấy trần gian mộng
Mà khổ vì đâu ? mấy chữ tình…”

(Nguồn: trích trong bài thơ Rót Cho Nhau – Thích Tánh Tuệ)

Lâu lâu bạn cũng cần để một chút thì giờ đọc những bài thơ dễ thương như thế để thấy cuộc đời này vẫn còn một chút gì dễ thương, bạn nhé.

Xin mời bạn cùng đọc với người viết những cảm nghĩ hay hay dưới đây mà người viết sưu tầm được trên internet, đem về đây chia sẻ với bạn bè để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay

BẬN RỘN làm cho ta không có bình an và hạnh phúc

BẬN RỘN làm cho sự hành xả của ta vụng dại

BẬN RỘN làm cho cái hiểu biết của ta khô cằn

BẬN RỘN làn cho sự sống của ta ngắn lại

BẬN RỘN khiến ta không thấy được cái đẹp của người ta thương yêu

BẬN RỘN khiến ta đi trên đường như ma rượt …

Đời sống bận rộn là đời sống … bất hạnh nhất trên đời … !

Thế đấy, nhưng con người ai ai cũng luôn tìm đủ mọi lý do để mà … BẬN RỘN.

Và rồi một ngày kia, thử hỏi có ai mang theo được cái “BẬN RỘN” về bên kia thế giới ?

Hãy biết dừng lại -Hãy biết ngơi nghĩ – Hãy tập thanh thản và buông xả, thảnh thơi … thì khi cái ngày ấy đến , chúng ta mới có thể ra đi với cái tâm … KHÔNG … BẬN RỘN …. !!!.

CHÚC MỌI NGƯỜI KHÔNG BẬN RỘN

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN220-ORTB620-4314)

Mời quý anh chị xem Youtube Cuộc Sống An Lành trong cõi đời bận rộn của chúng ta qua link dưới đây:

https://www.youtube.com/watch?v=ktjqhC0TaBA
Phượng Các
#769 Posted : Tuesday, January 3, 2017 9:36:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Phượng Các
#770 Posted : Friday, March 17, 2023 7:07:59 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Đọc Sách Vui Lắm

IMG_0356.JPG
Đây là bài số sáu trăm năm mươi ba (653) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Ngày xưa nhiều bậc cha mẹ không muốn cho con gái học chữ, đọc sách nhiều vì sợ con gái đọc tiểu thuyết ái tình lãng mạn rồi bắt chước các nhân vật trong tiểu thuyết hay học chữ nhiều để viết thư tình cho trai thì nguy quá!

Cha mẹ tôi tuy thuộc thành phần cấp tiến, thường khuyến khích chúng tôi học hành giỏi giắn để sau này có công danh sự nghiệp tốt đẹp nhưng vẫn nghiêm cấm chúng tôi không được đọc tiểu thuyết, thơ văn, ca nhạc. Vào thập niên 50-60 ở Việt Nam, cha mẹ có rất nhiều quyền uy đối với con cái và giáo dục gia đình rất nghiêm khắc, nhất là đối với con gái. Ba tôi có một tủ sách quý nhưng không cho phép các chị em chúng tôi đến gần tủ sách này vì sợ chúng tôi mê đọc sách rồi sao nhãng việc học hành.

Tôi còn nhớ ngày xưa có những tiệm cho mướn sách tiểu thuyết của các nhà văn nổi tiếng như Nhất Linh, Hoàng Đạo, Bà Tùng Long, Bình Nguyên Lộc, Văn Quang, Nguyễn Đạt Thịnh v..v Những người chủ tiệm này không cho mướn nguyên cuốn sách mà cho mướn từng chương, từng đoạn một quyển sách trong vòng một tuần lễ mà thôi. Người mướn sách đọc xong, đem trả phần đã mượn rồi mới được tiếp tục mướn phần kế tiếp. Trong những người mướn sách đó có tôi, bạn ạ! Vui không?

Trong số tử vi của tôi có sao Văn Xương, Vũ khúc, Phượng Các chiếu mệnh hay sao nên tôi rất thích đọc sách. Thế mới khổ! Tôi bị ba tôi cấm đọc sách ở nhà, thôi thì tôi phải lén ba tôi đi mướn sách ở ngoài xem mới được. Đem sách về nhà rồi, tôi phải đọc lén trong phòng vệ sinh hoặc chờ đến khuya ba má tôi đi ngủ, tôi mới đem sách ra đọc. Tiền ba má cho ăn quà, tôi để dành đi mướn sách về đọc.

Thật cũng vui và cũng hồi hộp nữa vì nếu bị ba tôi bắt gặp tôi đang đọc tiểu thuyết, thế nào tôi cũng bị đòn. May quá! Ba tôi không biết được con gái cưng của ba đã lén đọc sách và tiểu thuyết trong mấy năm trời vì tôi học hành đàng hoàng, đổ đạt kết quả đáng khen. Đến khi tôi đỗ Tú Tài hai ở trường nữ trung học Gia Long và trúng tuyển vào HVQGHC, ba tôi mới cho phép tôi được tự do đọc sách thoải mái, không còn bị la rầy nữa vì lúc bấy giờ tôi đã là sinh viên rồi chứ lị!

Quyển Góp Nhặt Cát Đá của Thiền Sư Nhật Bản Muju viết vào thế kỷ XIII do Đỗ Đình Đồng dịch và quyển Một Quan Niệm Về Sống Đẹp của Lâm Ngữ Đường (Trung Hoa) do Nguyễn Hiến Lê lược dịch là hai quyển sách mà tôi thích nhất và tôi tâm đắc nhất. Đời sống tâm linh ngày nay của tôi chịu ảnh hưởng phần nào bởi những câu chuyện Thiền và quan niệm sống được trình bày trong hai quyển này.

Tôi đã đọc hai quyển này năm 18 tuổi và bây giờ đọc lại, tôi thấy hình như hay hơn và thấm thía hơn. Đầu óc mê muội của tôi hình như được “phát quang” hơn giống như tác giả Lâm Ngữ Đường đã nói trong chương “Sách và Đọc sách” như sau:



“Tuổi trẻ đọc sách như nhìn trăng qua cái kẽ, lớn tuổi đọc sách như ngắm trăng ở ngoài sân, tuổi già đọc sách như thưởng trăng trên đài. Do từng trải nhiều hay ít mà sở đắc nhiều hay ít.”

Hãy nghe Lâm Ngữ Đường nói về nghệ thuật đọc sách như sau, bạn nhé!

“Thú đọc sách bao giờ cũng được coi là một trong cái thú tao nhã của đời sống văn minh; những người ít được đọc sách vẫn thường kính trọng và thèm cái thú đó. Điều đó dễ hiểu. Một người không có thú đọc sách bị giam hãm trong một thế giới chật hẹp về không gian và thời gian; suốt đời quanh quẩn trong cái vòng thường lệ, chỉ tiếp xúc, chuyện trò với vài người quen, không thoát ra khỏi cái ngục đó. Nhưng cầm một cuốn sách trên tay là tức thì người đó sống trong một
thế giới khác hẳn; nếu cuốn đó là một cuốn hay thì người đó có được một người giỏi đàm thoại kể chuyện cho nghe, dẫn dắt vào một thế giới khác, một thời đại khác.”

Không hiểu bạn có thấy đúng không, riêng tôi thì thấy đúng lắm!

Người viết xin giới thiệu quyển sách Góp Nhặt Cát Đá mà người viết sưu tầm được từ Thư Viện Hoa Sen qua tài liệu dưới đây:

Đỗ Đình Đồng Góp Nhặt
DẠO BƯỚC VƯỜN THIỀN
(333 Câu Chuyện Thiền)
tức GÓP NHẶT CÁT ĐÁ
Hiệu Đính và Bổ Sung



DaoBuocVuonThien.jpg



Sách này phát xuất từ Sa Thạch Tập (Shaseki-shu) của Thiền sư Vô Trụ (Muju), người Nhật sống vào thế kỷ mười ba. Vào năm 1971, người góp nhặt đã dịch sách này lần đầu tiên, lấy tên là Góp Nhặt Cát Đá, do nhà Lá Bối ấn hành tại Sài Gòn. Rồi từ khi nhiều đồng bào rời quê hương đi khắp ta bà thế giới, đến đâu có điều kiện, họ liền cho in lại để đọc. Nay trước khi làm ấn bản điện tử (e-book), thấy có đôi chỗ sai, liền dịch lại toàn bộ, sửa chỗ sai, bỏ cũ một phần, thêm mới bội phần. Tinh thần vẫn vậy nhưng nội dung thay đổi nhiều, nên không tiện giữ tên của Thiền sư Vô Trụ nữa và tên sách cũng thay đổi, mong độc giả lượng thứ và vui lòng chỉ cho những chỗ sai lạc để có thể sửa lại khi có dịp. Xin đa tạ. Đỗ Đình Đồng

Frederick, 20 Tháng 03 Năm 1999

Tựa

· Mục Lục

· 001-030

· 031-060

· 061-090

· 091-120

· 121-150

· 151-180

· 181-210

· 211-240

· 241-270

· 271-333



Mời Bạn đọc vài mẩu truyện Thiền trong quyển sách Góp Nhặt Cát Đá này:



MỘT TÁCH TRÀ

Nam Ẩn (Nan-in), Thiền sư Nhật sống vào thời Minh Trị (1868-1912), tiếp một giáo sư đại học đến hỏi về Thiền.

Nam Ẩn đãi trà. Sư rót trà vào tách của khách, đến khi tách đã tràn mà sư vẫn tiếp tục rót.

Vị giáo sư ngồi nhìn nước tràn ra ngoài, đến lúc không chịu đựợc nữa kêu lên, “Đầy quá, hết chỗ chứa rồi!”

Nam Ẩn nói, “Cũng giống như cái tách này, ông đầy ắp những quan niệm, những suy lý, làm sao tôi có thể chỉ Thiền cho ông được, trừ phi ông cạn cái tách của ông trước?”

(Thiền Cốt Thiền Nhục)

NGỤ NGÔN

Phật kể một ngụ ngôn trong kinh:

Một người đàn ông băng qua một cánh đồng, gặp một con cọp. Anh ta chạy trốn, con cọp rượt theo. Đến một cái hố sâu anh ta chụp lấy sợi dây nho dại và đu mình xuống miệng hố. Bên trên, con cọp dọa anh ta. Run rẩy, anh ta nhìn xuống, dưới xa, một con cọp khác đang chờ ăn thịt anh. Giúp anh chỉ có dây nho.

Hai con chuột, một trắng một đen, bắt đầu gặm đứt dây nho từng chút. Người đàn ông chợt thấy một trái dâu thơm ngon gần đó. Một tay bám dây nho, tay kia thò qua hái trái dâu. Ôi trái dâu ngọt làm sao!

(Thiền Cốt Thiền Nhục)

XUẤT BẢN KINH



gia-sach-.jpg

Thiết Nhãn (Tetsugen), một tín đồ nhiệt thành của Thiền, quyết định xuất bản các bộ kinh thời đó chỉ có ở Trung hoa. Sách phải in bằng bản gỗ với một lần in bảy ngàn bản là một việc làm to lớn phi thường.

Thiết Nhãn bắt đầu bằng cách đi quyên góp tài vật cúng dường cho mục đích này. Một vài người đồng tình đã tặng Thiết Nhãn cả trăm lạng vàng, nhưng phần nhiều lúc ấy ông chỉ nhận được mấy đồng xu nhỏ. Thiết Nhãn cảm ơn mỗi người cho bằng một lòng biết ơn như nhau. Sau mười năm, Thiết Nhãn đã đủ tiền để bắt đầu công việc của mình.

Bất ngờ vào lúc ấy nước sông Uji tràn ngập. Nạn đói theo sau. Thiết Nhãn đem hết tiền của đã quyên góp được để in kinh ra cứu những người sắp chết đói. Rồi ông bắt đầu quyên góp trở lại.

Mấy năm sau đó nạn dịch lan tràn khắp cả nước. Thiết Nhãn lại đem những gì góp nhặt được ra giúp đồng bào ông.

Ông lại bắt đầu việc làm của mình lần thứ ba. Và sau hai mươi năm, mong ước của ông mới được thành tựu. Những mộc bản đã cho ra đời các bộ kinh in lần đầu tiên, ngày nay, người ta còn thấy ở chùa Hoàng Bá ở Kyoto.

Người Nhật kể cho con cháu họ nghe rằng Thiết Nhãn đã làm ba bộ kinh, hai bộ đầu vô hình nhưng vượt hẳn bộ thứ ba.

(Thiền Cốt Thiền Nhục)

(Nguồn: Thư Viện Hoa Sen -

https://thuvienhoasen.org/p31a15541/tua)

Bạn đã học được một bài học gì qua những chuyện Thiền này?

Đôi lời tâm sự với bạn về cái thú đọc sách cho vui. Nếu bạn thu xếp được thời giờ thì cũng nên đọc sách cho vui, bạn nhé! Không chừng rồi đây bạn cũng sẽ mê sách như mê người đẹp vậy vì trong sách có người đẹp mặt đẹp như ngọc đấy, bạn ạ! “Thư trung hữu nữ nhan như ngọc” mà lị!



TapThoANGNTT ThichtanhTue 2019.jpg


Bây giờ nhiều sách hay được đưa vào trong các diễn đàn internet hay những trang mạng chuyên về văn học nghệ thuật, tha hồ cho bạn đọc bất cứ lúc nào tùy thích mà không phải trả một đồng xu nào hết. Bạn không tìm đọc thật là phí của trời đấy!

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam



(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- MCTN 653-ORTB 1082-3152023)


Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com

http://www.youtube.com/user/suonglam

https://www.pinterest.com/suonglamt/
Phượng Các
#771 Posted : Saturday, September 23, 2023 6:36:32 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bạn Thật Bạn Ảo





4456bd4160216490b0493fdf8a768d59.jpg




Đây là bài số sáu trăm tám mươi (680) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Người viết có nhiều bạn vì cái tánh ưa cười và cái tánh thích xã giao rộng rãi của tôi.

Khi còn ở Việt Nam, tôi đã làm ở Bộ Xã Hội 8 năm sau khi ra trường QGHC năm 1967 và phụ trách việc cứu trợ nạn nhân chiến cuộc nên tôi có dịp gặp gỡ và tiếp xúc nhiều người.



Qua đến xứ Mỹ tôi không tiếp tục làm công chức được nữa mà lại làm việc trong ngành giáo dục nên tôi lại có cơ hội tiếp xúc với học trò, với phụ huynh học sinh, với đồng nghiệp trong 20 năm trời nên các "chủng tử giao tế nhân sự" của tôi vẫn có cơ hội phát triển mạnh.



Tôi lại thích sinh hoạt cộng đồng, làm việc xã hội nên lại có thêm bạn thật, bạn ảo trong đời sống.



Tôi lại hay "tía lia" thăm hỏi người này, hỏi han người khác nên tôi có nhiều bạn là thế đấy, khác hẳn phu quân của tôi là mẫu người ít nói, trầm tĩnh nên ít có bạn. Bạn cuả tôi là bạn của chàng.

Đúng là "luật bù trừ" của tạo hoá đã kết hợp chúng tôi nên duyên chồng vợ. Chúng tôi cũng biết nhường nhịn nhau, hoà hợp sống chung hòa bình với nhau hơn 50 năm rồi, chứ không phải như những người trẻ thế hệ sau này, dầu đang sống ở hải ngoại hay ở Việt Nam, dễ dàng xa nhau nếu có sự bất đồng ý kiến trong cuộc sống.



Một phần khác, tôi cũng tin rằng mỗi người có một phúc duyên khác nhau, nên tôi cũng có rất nhiều người bạn tốt giúp đỡ tôi một cách thiện nguyện trong nhiều lĩnh vực dù rằng chúng tôi chưa một lần thực sự gặp nhau ở ngoài đời.

Xin cảm ơn lòng tốt của quý anh chị em đã giúp tôi trong quá khứ, trong hiện tại và có thể trong tương lai nữa khi chúng ta có phúc duyên gặp gỡ. Người viết không thể nêu tên hết quý vị bạn tốt cả nam lẫn nữ này vì sợ thiếu sót tên vì nhiều người quá, nhưng quý bạn chắc cũng tự biết "mình là ai" rồi vì bạn đã giúp tôi. Smile!



Đặc biệt khi viết bài viết này, tôi lại nhận được một ảnh ghép rất đẹp với hình ảnh tôi mới chụp trong tháng 9-2023, đang cười duyên dáng với chữ Phúc ở dưới ảnh. Thật tình tôi không biết bạn ai đã thực hiện ảnh này và được đăng ngay trong tài khoản Photos Google của tôi.

Các nhân viên của dịch vụ Photos Google và Youtube Google cũng thường giúp đỡ người viết rất nhiều trong việc thực hiện hình ảnh đẹp và youtube. Xin đa tạ lòng tốt của quý vị.



IMG_9557.jpeg



Trong cuộc sống thường nhật, chúng ta thường nghe nói đến bạn đạo, bạn tri âm, bạn tri kỷ, bạn sơ giao, bạn cố tri, bạn vàng, bạn đời, bạn đường, bạn lòng, bạn trăm năm, bạn vàng, bạn nối khố, bạn chiến đấu, bạn lý tưởng, bạn văn nghệ, bạn thơ văn, bạn đọc v..v..

Khi bạn cần một người để sưởi ấm trái tim tình cảm của mình, bạn thích “tìm bạn bốn phương” qua sự trung gian của báo chí, của các dịch vụ phụ trách việc kết bạn cho bạn với một lệ phí nho nhỏ.

Gần đây, nhờ sự phát triển của kỹ thuật điện toán, quý vị nào thích dạo trên mạng lưới toàn cầu để tìm bạn để đấu hót, để học hỏi, để chia sẻ tâm tình thì bạn sẽ có thêm những người “bạn ảo” trong cõi ảo “internet” mịt mù nữa. Bây giờ có nhiều người tham gia vào mạng lưới xã hội Facebook để kết thêm bạn, đa số là những người trẻ. Riêng người viết, thật là “nhà quê” vì không tham gia vào mạng lưới này. Tôi vẫn còn e ngại sẽ vướng bận thêm những điều phiền toái khác, mặc dầu đã được mời gọi tham gia nhiều lần.



Theo Thánh Kinh, Thượng Đế khi thấy ông Adam sống cô độc một mình buồn quá nên Ngài bèn lấy cái xương sườn của ông Adam mà tạo ra bà Eva để ông Adam có bạn chuyện trò cho vui.

Như vậy, có thể kết luận: Bạn là một thực thể rất cần thiết trong đời sống con người, phải không Bạn?

Mèn ơi, nói chuyện về Bạn thì đã có rất nhiều danh nhân trí giả đã để lại nhiều “lời hay ý đẹp” liên quan đến hai chữ “Tình Bạn” này.

Danh ngôn Đông Phương đã có những câu như sau:

“Tứ hải giai huynh đệ”

Khổng tử

“Người chê ta mà chê phải là thầy ta, người khen ta mà khen phải là bạn ta, người nịnh hót ta là kẻ hại ta”

Tuân Tử

“Có ba hạng bạn hữu ích: Bạn ngay thẳng, bạn thật thà, bạn học vấn uyên thâm”

Nho Giáo

“Không phải tất cả những người cười với anh đều là bạn, cũng không phải tất cả những người làm anh bực mình đều là kẻ thù của anh”

Ngạn ngữ Mông Cổ

Danh ngôn Tây Phương đã có những câu như sau:

“Hãy cho biết anh giao du với những ai, tôi sẽ nói cho anh biết anh là người thế nào”

Cervantes

“Tôi yêu những gì đã cũ: bạn cố tri, thời gian xa xưa, nếp sống cũ, sách cũ, rượu lâu năm”

Goldsmith

“Tình bạn làm niềm vui tăng gấp đôi và nỗi khổ giảm đi một nửa”

Francis Bacon

“Cách duy nhất để giữ bạn bè là không bao giờ mắc nợ họ một tì gì và cũng chẳng bao giờ để họ mắc nợ mình một tí gì”.

Paul De Kock

Bây giờ, người viết xin mời bạn đọc hai câu chuyện cảm động rất ngắn dưới đây cũng khá hay hay về tình bạn và tình chồng vợ.

1-Chung riêng

Chung một con ngõ hẹp, hai nhà chung một vách ngăn.

Hai đứa chơi thân từ nhỏ, chung trường chung lớp, Hai đứa ngồi chung bàn, đi về chung lối. Chơi chung trò chơi trẻ nhỏ, cùng khóc cùng cười, chung cả số lần bị đánh đòn do hai đứa mãi chơi. Đi qua tuổi thơ với chung những kỷ niệm rồi cùng lớn lên…

Uống chung một ly rượu mừng, chụp chung tấm ảnh... cuối cùng khi anh là chú rể còn em chỉ là khách mời. Từ nay, hai đứa sẽ không còn có gì chung nữa, anh giờ là riêng của người ta…

Nga Miên



2-Bàn tay

Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.

Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu nay mình quá vô tình.

Nga Miên

Mấy ai trên đời tìm được người bạn tri kỷ tri âm như như Bá Nha Tử Kỳ qua câu chuyện dưới đây:

Ba Nha Tu Kỳ tình ban.jpg

Bá Nha giỏi đàn. Chung Tử Kỳ thích nghe đàn. Mỗi khi Bá Nha đàn bản “Cao Sơn”, Tử Kỳ khen:
- Thật là hay! Vòi vọi hùng tráng như Thái Sơn chất ngất.
Khi Bá Nha tấu khúc “Lưu Thủy”, Tử Kỳ khen:

- Hay lắm! Mênh mông trôi chảy như Trường Giang cuồn cuộn.


Một hôm Tử Kỳ lâm bệnh và qua đời. Bá Nha đến viếng tang, tiếc thương thảm thiết rồi cắt đứt dây đàn, không bao giờ đàn nữa.
- Từ đó hai tiếng “Đoạn huyền” (cắt đứt dây đàn) dùng để chỉ tri âm.

Bình:
“ Gặp trang kiếm khách nên trình kiếm
Không phải nhà thơ chớ nói thơ”

Thiền tổ Bồ Đề Đạt Ma chín năm ngó vách, Thiền sư Vô Ngôn Thông mấy năm ẩn mình, chính là đợi kẻ tri âm vậy.

(Nguồn: Thiền là gì? Biên soạn Giác Nguyên)

Người viết còn nhớ khi còn học tại trường nữ trung học Gia Long, tôi rất thích môn học Giảng Văn dạy về thơ văn cổ điển và hiện đại. Tôi rất thích những bài thơ của Nguyễn Khuyến viết về nhàn và bạn, đặc biệt là bài thơ Bạn Đến Chơi Nhà dưới đây thật là hiền hòa, đôn hậu. Mời Bạn cùng thưởng thức.

Bạn Đến Chơi Nhà

BanDenChoiNha NguyenKhuyen.jpg


Đã bấy lâu nay bác tới nhà.
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.

Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây ta với ta.

Nguyễn Khuyến

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam



(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- MCTN 680-ORTB 1109-9202023)



Sương Lam
Phượng Các
#772 Posted : Wednesday, September 27, 2023 9:44:16 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Có Những Niềm Vui



21.JPG



Đây là bài số sáu trăm tám mươi mốt (681) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Cuộc đời trần thế có những niềm vui và cũng có những nỗi buồn.

Khi đọc những chuyện vui, ta cũng thấy vui theo và khi đọc những chuyện buồn ta cũng thấy buồn luôn.



Chúng ta thường nghe nói: "Cha mẹ sinh con, Trời sinh tính". Vì thế có người tính vui vẻ, lạc quan, hướng ngoại, có người tính trầm buồn, bi quan, hướng nội.



Người viết là Phật tử rất tin về thuyết duyên nghiệp. Những chủng tử thiện lành sẽ kết tụ thành những duyên lành tốt đẹp, tạo cho bạn nét xinh đẹp, hiền lành, tâm thiện. Những chủng tử xấu ác sẽ kết tụ thành những ác duyên khiến gương mặt nhìn vào đã thấy có nét gian ác, xấu xí, tâm ác. Nếu ta thành tâm sám hối, tạo nghiệp lành thì ta có thể cải nghiệp xấu thành tốt.



Thật tình mà nói, ai cũng thích quen biết, làm bạn với người tính tình vui vẻ để cuộc đời có chút màu hồng tươi thắm hơn là quen biết, kết bạn với người tinh tình buồn bã, u sầu để rồi đời cũng buồn theo.



Chính sự vui vẻ, hoạt bát, yêu đời yêu người sẽ giúp Bạn thành công hơn trong cuộc đời, được nhiều người quý mến hơn là nhìn thấy khuôn mặt buồn bã, hãm tài xuất hiện giữa đám đông hay ngồi bên cạnh bạn than trời trách đất tùm lum. Bạn đồng ý chứ?



Cuộc đời đã quá khổ rồi nên con người nhỏ bé như người viết chỉ mong cầu một sự an lạc trong cuộc sống bình thường hàng ngày của người viết qua nụ cười và những phúc duyên Phật Trời đã ban cho tôi và tôi muốn chia sẻ niềm vui đó đến người thân gia đình tôi, đến bạn hữu đồng tâm cảm với tôi.



Mời coi hình Sương Lam xuất hiện trên Flyer giới thiệu Trung Tâm Y Tế và Dịch Vụ Châu Á tại Portland, Oregon với 5 ngôn ngữ khác nhau.

Hình SL được ban Giám Đốc Trung Tâm chấp thuận trong cuộc tuyển chọn hơn 200 hình được trình lên để chấm điểm đấy nhé.



Tôi không biết gì cả về việc này cho đến khi tôi đến Trung Tâm AHSC dự Tết Trung Thu của Nhóm Sinh Hoạt Người Việt Cao Niên Portland ngày 9-21-23. Cô Cang Lê, người điều hành Nhóm nói cho biết, nên tôi mới thấy hình SL đang “cười duyên dáng” trên Flyer giới thiệu này được đặt nơi trang trọng nhất của văn phòng trung tâm AHSC để khách viếng thăm Trung Tâm thấy ngay tức khắc. Vui thay!

IMG_5137.JPG


Vui hơn nữa, Nhóm Sinh Hoạt Người Việt Cao Niên Portland thuộc Trung Tâm Y Tế và Dịch Vụ Châu Á (AHSC) sau 4 năm tạm ngừng sinh hoạt vì Covid 19, nay đã bắt đầu hoạt động lại với chương trình Mừng Tết Trung Thu tổ chức vào ngày Thứ Năm 21 Tháng 9, năm 2023 tại lầu 3 Trung Tâm AHSC.

Người viết trở lại sinh hoạt với Nhóm SHNV Cao Niên Portland với chương trình sau đây:

1- Tập Thể Dục;

2- Thi làm lồng đèn Trung Thu

3- Cơm Trưa ( Cơm hộp đem về với bánh Trung Thu)

Người viết tham gia làm lồng đèn Trung Thu với Nhóm 1 gồm 10 người . Có 6 nhóm tham gia vào cuộc thi làm lồng đèn Trung Thu.

Kết quả: Ban giám khảo cuộc thi là toàn thể quý vị cao niên có mặt trong ngày (trừ thành viên Nhóm 1 không được bình bầu) đã đồng ý chấm điểm lồng đèn của Nhóm 1 được giải nhất.

Thật ra, các lồng đèn của các nhóm khác làm cũng rất đẹp, nhưng nhờ tình thương mến của đa số thành viên ban Giám khảo là độc giả mục Một Cõi Thiền Nhàn và là bạn hữu của người viết nên dồn phiếu bầu cho Nhóm 1 được thắng giải mà thôi.

Cô Cang Lê, người điều hành Nhóm SHNV góp ý thêm là Nhóm 1 là Nhóm tích cực làm lồng đèn nhiều nhất, có tinh thần đồng đội, nên cô mời toàn thể thành viên nhóm 1 thắng giải lên chụp hình kỷ niệm và nhận quà của Trung Tâm AHSC phát thưởng. Vui thay! Mừng thay!

Xin mời xem youtube Thi Làm Lồng Đèn Trung Thu của Nhóm SHNV Portland do người viết thực hiện dưới đây để chung vui với Nhóm 1 thắng giải hạng nhất nhé.

Slide1.JPG




Youtube Người Cao Niên Vui Tết Trung Thu 2023 Nhóm SHNV Portland,OR



https://www.youtube.com/...v=XSknG-fIXWw&t=33s

https://www.pinterest.com/pin/801640802447537369/

Sau đó, người viết làm một màn "chào bàn" như màn "chào bàn đám cưới" đến từng nhóm tham dự cuộc thi để cảm ơn ban giám khảo đã chấm Nhóm1 được giải nhất cho vui vẻ cả làng.

Xin cảm ơn ban Giám Đốc Trung Tâm AHSC, cô Cang Lê, cô Nga Nguyễn cùng toàn thể thiện nguyện viên góp mặt ngày hôm ấy. Smile!



Tết Trung Thu là Tết của của Thiếu Nhi. Năm nào cũng thế, Ban Chấp hành Cộng Đồng Việt nam Oregon đều tổ chức Tết Trung Thu cho Thiếu Nhi Portland và vùng phụ cận.



Trước Covid 19, người viết và phu quân đều tham dự các buổi mừng Tết Trung Thu này. Nhưng mấy năm sau này, vì sức khỏe yếu kém và không được phép lái xe ban đêm nên gia đình người viết không còn đến dự những sinh hoạt cộng đồng như đã làm trước đây. Tuy nhiên người viết vẫn âm thầm theo dõi và ủng hộ sinh hoạt cộng đồng với phương thức khác thích hợp với hoàn cảnh hiện tại của người viết.



Xin mời xem hình ảnh Tết Trung Thu do CĐVNOR tổ chức rất đẹp do cô Mary Nguyễn thực hiện qua link dưới đây:



Hình ảnh Cộng Đồng Việt Nam Oregon tổ chức Tết Trung Thu cho các em thiếu nhi vào Thứ bảy, ngày 23/9/2023 tại trường trung học Mc. Daniel: 2735 NE 82nd Ave., Portland, OR 97220 qua link đính kèm:
https://photos.app.goo.gl/aq6ucFacuPu8ndoS8

Xin cảm ơn Ban Chấp Hành CĐVNOR và Cô Mary Nguyễn nhé.



Với người viết, niềm vui không phải chỉ đến từ các sinh hoạt ngoài xã hội mà còn đến từ những yêu thương thiêng liêng của tình cảm gia đình. Đó mới thật là niềm vui đáng trân quý nhất theo cảm nghĩ của người viết.



Những buổi sum họp gia đình làm đám giỗ để tưởng nhớ công ơn của cha mẹ đã khổ nhọc nuôi dưỡng con cái nên người đáng quý nhất. Đám trẻ sau này sống ở hải ngoại có thể không làm đám giỗ nhớ ơn người đã mất theo văn hóa Việt Nam ngày xưa, nhưng chúng có những ngày "Happy Father's Day, Happy Mother's Day chung vui với cha mẹ hiện tiền theo văn hoá Âu Mỹ. Cũng tốt thôi! "Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài". Cũng đành chấp nhận mà thôi! Miễn vui là được rồi!



Mời quý Bạn xem youtube niềm vui sum họp gia đình người viết làm đám giỗ tiệc chay hằng năm để tưởng nhớ công ơn ba mẹ qua link dưới đây

IMG_5083.JPG




Youtube Họp Mặt Gia Đình Nguyễn Hữu ở Mỹ _ Đám Giỗ Ba Má 9 20 23 Made with Clipcham

https://www.youtube.com/...v=8VVsf1pS1BY&t=56s

Xin mời quý bạn đọc lời tâm tình của người viết diễn đạt trong bài thơ "Có Những Niềm Vui" của người viết thay cho lời kết hôm nay.

Xin đa tạ lòng thương yêu của quý vị đã dành cho gia đình người viết.

Có Những Niềm Vui

Có những niềm vui suốt đời nhớ mãi:
Thuở tuổi ấu thơ, theo mẹ đến trường
Mẹ nắm tay con, gửi trọn tình thương
Con đã vào lớp, mẹ còn trông ngó

Có những niềm vui, ngây thơ tuổi nhỏ:
Đánh đáo, chọi bi, đánh đũa, lò cò
Vô tư, khờ dại, chẳng chút âu lo
Chỉ biết giỡn đùa, quấy cha, nũng mẹ

Có những niềm vui, một thời coi nhẹ:
“Cồng sin”, chép phạt, một thuở biết yêu
Ngớ ngẩn theo ai, dáng liễu yêu kiều
Gửi lén thơ tình , nên vào trễ học

Có những niềm vui, cười trong tiếng khóc:
Pháo cưới vu quy, con bước theo chồng
Một sáng mùa Xuân, có kẻ sang sông
Bỏ lại sau lưng, biết bao kỷ niệm

Có những niềm vui, phải đành dấu diếm:
Gặp lại cố nhân, đôi mắt vẫn tình
Sống lại trong tim tuổi mộng thư sinh,
Cuộc tình thứ nhất, học trò vụng dại

Có những niềm vui, mỉm cười sảng khoái:
Thấy kẻ thân yêu, được sống an bình,
Giữa cuộc trần ai, đau khổ sinh linh
Thân tâm tĩnh lạc, an vui, hạnh phúc

Sương Lam



Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam

Phượng Các
#773 Posted : Friday, October 6, 2023 1:31:39 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Portland Tháng Mười Trời Mưa



mưa Portland.jpg




Đây là bài số sáu trăm tám mươi hai (682) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Portland tháng Mười đã bắt đầu có những cơn mưa và gió lạnh vì đã vào Thu. Mấy ngày qua ở Portland và các vùng phụ cận đã có nhiều nơi bị những cơn lốc làm đổ cây và bị mất điện nữa. Cây hồng mềm nhà người viết cũng bị nghiêng ngã và rơi rụng một vài trái hồng. Loại hồng mềm này khi ra hoa thì rơi rụng hoa rất nhiều và khi bị rớt xuống thì bị hư thối nên phải vứt đi không ăn được nữa, khác hẳn với loại hồng giòn ít rụng hoa và không bị hư hại nhiều như hồng mềm.

Đến Tháng 10 là hết mùa Asian Pear vườn nhà của tôi. Năm nay, phu quân của người viết đã bước vào tuổi 80 nên tôi không dám kêu chàng trèo thang hái những trái pear chín biếu tặng người thân và bạn bè như những năm trước.

Thế là anh chàng cắt cỏ vườn nhà tôi được tự do hái trái Asian Pear vườn nhà tôi đem về nhà ăn thoải mái. Tuy nhiên trái Asian Pear vẫn rụng mỗi ngày nên người viết phải lom khom đi lượm những trái pear hư thối rụng trong vườn nhà bỏ vào thùng rác dù trời bên ngoài bắt đầu trở lạnh. Nhưng khi Portland có mưa thì tôi không dám làm cái màn "em đi ngoài mưa gió" đi ra ngoài lượm trái lê rụng ngoài vườn vì sợ bị cảm lạnh.

Lúc trời mưa người viết cũng thích đứng bên cửa sổ ngắm mưa rơi bên ngoài.

Cảnh trời mưa thường buồn hơn là vui và cũng có vẻ lãng mạn tình tứ hơn. Trong các phim tình cảm Đại Hàn hay Đài Loan thường có màn anh nắm tay em chạy đụt mưa dưới hè phố hay anh che dù cho em cùng em đi dưới mưa! Ôi chao! Thật tình tứ! Thật lãng mạn! Thật ấm áp quá! Phải không bạn?

Người viết lại xúc cảnh sinh tình nhớ đến những cơn mưa Sài Gòn năm cũ.

ACGQHwZb.jpg




Trời Tháng Mười, Portland mưa nhiều lắm

Mưa ban ngày, mưa luôn cả ban đêm

Nằm lắng nghe mưa đổ nước bên thềm

Lại chợt nhớ những cơn mưa ngày cũ



Tuổi mười tám, những mộng mơ ấp ủ

Tuổi học trò, tôi thích ngắm trời mưa

Bên người yêu, mưa rơi nhẹ cho vừa

Đủ ướt áo cho anh truyền hơi ấm



Bên hè phố đôi ta cùng lặng ngắm

Những giọt mưa rơi tí tách trên đường

Mưa lạnh buồn, mưa tạo mối yêu thương

Dưới dù nhỏ, đôi ta cùng chung bước



Rồi chinh chiến, nào ai mà biết trước

Những chia ly cách biệt, biệt trùng xa

Mưa xứ người càng gợi nhớ quê nhà

Nhớ bè bạn, nhớ mẹ cha, kỷ niệm



(Trích trong Tháng Mười Nghe Mưa Rơi - Thơ Sương Lam)



Nhưng mấy cụ ông cụ bà mới được con cháu bảo lãnh sang Mỹ theo diện đoàn tụ hay sang Mỹ theo diện du lịch, ngồi trong nhà nhìn trời mưa sao thấy buồn, thấy nhớ nhà, nhớ mấy đứa cháu nội cháu ngoại ở Việt Nam quá trời nên muốn về lại Việt Nam ngay tức khắc.

Người viết ở Portland, Oregon hơn 30 năm rồi! Cái tiểu bang gì mà một năm 365 ngày thì đã có gần hết 300 ngày mưa rồi, ông xã tôi nói thế. Tuy nhiên, người viết đã quen rồi và lại còn yêu hơn nữa những ngày mưa lạnh ở Portland vì không khí trong lành, mát dịu hơn những nơi khác. Đặc biệt nhất là lúc Thu sang với sương mờ giăng giăng khắp chốn, với lá vàng, lá đỏ khắp nơi như một bức tranh tuyệt đẹp, rất hợp với tâm hồn nghệ sĩ của tôi.

c63fbf8645f3474a180d9c366eec49ec.jpg


Cậu công tử nhà tôi ở Las Vegas nắng ấm chỉ về Portland thăm ba mẹ vào những tháng hè để trốn nắng luôn chứ không thích nhìn mưa rơi như mẹ vào mùa Thu. Cũng đành thôi! Chúng tôi chưa có ý định dọn về Las Vegas vì tôi vẫn muốn chị em chúng tôi sống quây quần bên nhau theo như lời mong ước của ba má chúng tôi.

Thật tình sống ở đâu quen đó. Bây giờ tôi đã yêu Portland như quê hương thứ hai của tôi vì ở nơi đây có biết bao nhiêu là kỷ niệm dấu yêu vì thời gian gia đình chúng tôi sống ở Portland nhiều hơn thời gian chúng tôi sống ở Việt Nam.

Tôi yêu hoa hồng mùa Xuân, biển mát mùa Hạ, lá vàng mùa Thu, tuyết trắng mùa Đông ở Portland. Bốn mùa ở Portland đều đẹp trong trái tim tình cảm của tôi.

Ở Portland, tôi đã nhận được những món quà tình cảm, những lời chúc thân thương của người thân trong gia đình, của những bạn bè trong “cõi thật” cũng như trong “cõi ảo”, của những độc giả yêu mến thơ văn SL trên Oregon Thời Báo, trên các diễn đàn mà tôi góp mặt góp lời. Tất cả đã nói lên tình cảm thân mến trao cho nhau.

Xin cám ơn tất cả những cảm tình thương yêu của quý vị đã dành cho người viết khiến cho tôi cảm thấy yêu đời yêu người thêm lên. Thế mới biết con người không phải chỉ sống bằng “bánh mì, cơm gạo” cho “no bụng” mà cũng cần được vun xới thêm bằng “tình cảm thương yêu” cho “no tim” nữa đấy! “Smile!” Có phải vì tôi được sinh ra vào mùa Thu nên tôi rất thích những gì liên quan đến văn chương, nghệ thuật, tình cảm, tâm linh

Xin mời đọc bài thơ Bài Tình Thơ Mùa Thu của người viết dưới đây:



Mua Thu Tho SL 1.jpg

Bài Tình Thơ Mùa Thu



Bạn đã thấy Thu về rồi đấy nhỉ

Trên sườn đồi, bên khe núi, vườn sau

Lá trên cây nay đã đổi sang màu

Đỏ tím thẫm hay úa vàng ảm đạm



Khắp mọi nẻo sương lam giăng màu xám

Gió thu về thổi nhẹ chiếc lá rơi

Những lá kia cũng sắp sửa chia rời

Thân cây mẹ để rơi vào lòng đất



Nhìn cảnh ấy lòng chợt buồn chất ngất

Ngẫm cuộc đời nào có khác lá kia

Cũng xanh tươi, cũng héo uá, chia lìa

Là cát bụi lại trở về cát bụi!



Dẫu quyền thế, dẫu sống lâu trăm tuổi

Dẫu ngày nào má thắm nét xuân xanh

Dẫu cuộc đời lao khổ hoặc an lành

Rồi cũng phải ra đi hai tay trắng



Như chiếc lá ngày nào còn trĩu nặng

Trên cành cao tạo bóng mát cho đời

Rồi Thu về, lá vàng úa, rơi rơi

Trên phố thị, lá biến thành loài rác



Con người mãi vẫn đam mê tạo tác

Tham, Sân, Si, oán ghét, hận thù nhau

Có biết chăng rồi cũng đến ngày nào

Về lòng đất với bao nhiêu nghiệp tội



Xin dừng lại đừng tạo thêm tội lỗi

Hãy trao nhau tình thân ái, thương yêu

Trao nụ cười, làm điều thiện cho nhiều

Thì hiện tại sẽ thân tâm an lạc



Làm việc thiện, tránh bớt làm điều ác

Tỏa tâm lành đến khắp mọi chúng sinh

Đối xử nhau xin dùng một chữ Tình

Thuận Thiên Lý, Nhân Hòa và Đạo Nghĩa



Sương Lam

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam
Phượng Các
#774 Posted : Monday, December 4, 2023 1:46:28 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chỉ Có Một Tấm Lòng




4d38fee5-96cd-40fe-83e0-075337def8ec.jpg



Đây là bài số sáu trăm chín mươi (690) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Tuần rồi người viết tường thuật những niềm vui của những người cao niên ở Portland qua các sinh hoạt vui nhộn của ngày sinh hoạt Mừng Lễ Thanksgiving của Nhóm Sinh Hoạt Người Việt Cao Niên ở Portland (Nhóm SHNVCN Portland) để quý vị này có được một ít phút giây ấm lòng, vui vẻ khi thấy mình được làm "movie star" trong những youtube do người viết thực hiện cho Nhóm SHNVCN Portland.



Người già thường hay tủi thân, đau buồn khi con cháu dần dần quên sự hiện diện của ông bà, cha mẹ trong đời sống hằng này vì ai cũng bận rộn với sinh hoạt riêng tư của mình. Đặc biệt ở Mỹ con cháu thích sống biệt lập để có đời sống tự do hơn là sống chung với cha mẹ, nên đa số những người cao niên ở Mỹ thường sống "chỉ có hai chúng mình thôi nhé" trong ngôi nhà rộng thênh thang hay sống âm thầm lặng lẽ nơi viện dưỡng lão.



Nhiều người đã ví von "Xứ Mỹ là thiên đường của tuổi trẻ nhưng là địa ngục của tuổi già.", không biết có đúng không?

Người viết xin có lời mừng cho quý vị cao niên được sống chung với con cháu trong tình cảm gia đình của văn hoá Việt Nam ngày xưa.



Người viết cũng là người "không còn trẻ nữa" nên cảm thông tâm tình của quý vị cao niên nên đã có ý nghĩ lập ra khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn trên Oregon Thời Báo để quý vị cao niên có được những ít phút giây thư giãn, an lạc tinh thần khi đọc những lời tâm tình và những câu chuyện thiền ngắn gọn do người viết, một người cùng một lứa tuổi không còn trẻ nữa " như họ đã viết như là đang nói chuyện với họ vậy đó.



Cũng thật là phúc duyên cho người viết được tâm tình với quý vị cao niên cùng một tâm cảm như mình vì người viết thật tình cũng được vui khi có người đến gặp và nói với tôi rằng: "Có phải chị là Sương Lam, tác giả viết mục Một Cõi Thiền Nhàn hằng tuần trên Oregon Thời Báo? Tôi đã đọc và thích những bài viết của chị vì đã giúp tôi có được một ít phút giây thư giãn tinh thần. Hôm nay được gặp chị, nhìn chị cũng còn trẻ so với tuổi của chị và chị viết những bài thơ hay lắm đấy! "



Mèn ơi! Vui quá! Tôi cũng vui luôn vì có người nói những lời từ ái này với tôi. Ai mà không thích nghe những lời nói dễ thương này, nhất là "phe kẹp tóc" như tôi, phải không Bạn?

Và tôi vẫn tiếp tục viết bài vào mỗi tối thứ hai dù rất mệt cho đến ngày nay vì ít ra tôi cũng đã làm được việc theo ý nguyện của mình từ lâu bây giờ đã thực hiện được. Smile!

MCTN PhatSenBinhAnSuckhoe - Copy.jpg







Người xưa thường nói: “Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định” người viết tạm hiểu là “Mỗi một miếng ăn miếng uống, mỗi một sự việc nào cũng đều đã được trời định sẵn trước rồi”.

Tôi cũng lại nghe nói: “Tu một trăm năm mới được đi chung một chiếc thuyền. Tu một ngàn năm mới nên duyên chồng vợ”

Mèn ơi! Không biết các câu nói trên có đúng không, chứ khi xem phim kiếm hiệp Hồng Kông hay phim tình cảm xã hội Đại Hàn, bạn và tôi thường nghe những nhân vật chính trong phim khi gặp cảnh trái ngang, trắc trở thường hay nói “Xin hẹn lại kiếp lai sinh” hoặc là “Xin hẹn lại kiếp sau để chúng mình gặp lại nhau”, chứ đâu cần phải chờ đến một trăm năm để được cùng đi chung một chiếc thuyền, hay một nghìn năm để được cùng làm đám cưới nên duyên chồng vợ. Lâu quá trời!

Người viết dài dòng văn tự để mở đầu câu chuyện cho vui mà thôi chứ người viết là một Phật tử nên luôn luôn tin tưởng mọi việc trên đời đều là do duyên nghiệp mà ra.

Có những thuận duyên và cũng có những nghịch duyên. Nếu gặp thuận duyên thì vui vẻ, hòa hợp, thương mến nhau. Nếu gặp nghịch duyên thì buồn phiền, chia rẽ, oán ghét nhau. Nếu chúng ta cùng gieo duyên lành thương yêu, quý mến nhau thì chúng ta sẽ được cùng nhau sống chung hoà bình vui vẻ, tâm ý hòa hợp. Nếu chúng ta lở tạo nghiệp xấu do tham, sân, si thì chúng ta sẽ sống trong chiến tranh thù hận, oán ghét nhau. Chúng ta ai cũng muốn yêu thương và được yêu thương cả, nhưng vì các ác nghiệp tham, sân, si, mạn, nghi, ác, kiến kia đã dẫn dắt chúng ta làm những điều sai trái, tạo nên những ác nghiệp và những nghịch duyên làm cho ta phải sống “Khổ” như nhà Phật đã dạy.

Xét lại trong thân tình gia đình cha mẹ, con cái, anh chị em, thân nhân của chúng ta, tại sao có cha mẹ may mắn có phúc có con cái hiếu để thương yêu giúp đỡ cha mẹ, lại cũng có cha mẹ bất hạnh vô phúc gặp con cái bất hiếu gây phiền buồn đau khổ cho mẹ cha? Có gia đình anh chị em hòa thuận nhau nhưng cũng có gia đình anh chị em ghét bỏ nhau?

Nhiều người cho rằng tiền bạc, vật chất đã tạo nên sự thương yêu hay oán ghét đó. Điều này chưa hẵn là đúng vì cũng có nhiều gia đình giàu sang, danh vọng đầy đủ nhưng vẫn sống không có hạnh phúc, vẫn oán ghét thù hận nhau. Đời sống của những gia đình thuộc hoàng gia quý tộc Anh Quốc hay của nhiều quốc gia khác trên thế giới đã cho ta thấy điều này là sự thật. Bên cạnh những giá trị của vật chất, tiền bạc, còn có giá trị của tình cảm, tâm linh, đạo đức nữa. Nhiều khi những giá trị tình cảm, tâm linh, đạo đức này lại có ảnh hưởng nhiều, lại quyết định cả cuộc đời của bạn và tôi. Bạn có đồng ý chăng?



Riêng cá nhân người viết, nhờ có phúc lành được gieo duyên với Phật pháp, trải qua bao sóng gió của cuộc đời và theo với tuổi đời, trong hạnh phúc hay trong đau khổ, người viết chấp nhận những gì đã xảy ra trong cuộc đời của mình, cố gắng tu tập hạnh lành, tránh làm việc ác, như người viết đã tâm tình trong bài viết “Âu cũng là duyên nghiệp” trước đây của tôi.

Và cũng với tâm ý đó, người viết đã cố gắng “Do the best I can” trong việc tạo niềm vui cho mình, cho người để chúng ta sống cuộc đời an vui, tươi đẹp hơn trong cõi hồng trần.



Nhờ duyên lành, người viết đã lập được khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn để tâm tình, để chia sẻ những gì người viết biết được, đọc được, sưu tầm được qua sách vỡ, qua internet, qua email bạn gửi để chúng ta cùng có được một niềm vui nho nhỏ trong ngày. Dĩ nhiên sự hiểu biết về Phật pháp, về thiền định, về khoa học kỹ thuật, về văn học nghệ thuật, về nhiều vấn đề khác nữa của người viết rất giới hạn vì có những bậc cao minh thức giả khác hiện đang có mặt ở nơi đây, nhưng họ “không” hay “chưa” xuất hiện mà thôi. Chúng ta hãy chờ họ xuất hiện nhé. Mong thay!



Người viết chỉ xin làm:

“Tôi xin làm đốm lửa.

Một đốm lửa nhỏ thôi.

Sưởi ấm tình cô lữ

Nơi xứ lạ quê người



Mộng tầm thường bé nhỏ

Làm đốm lửa, vầng mây

Làm thuyền xưa, hoa nụ,

Chấm phá bức tranh quê »

(Thơ Tôi Xin Làm của Sương Lam)



Được tâm tình với thân hữu, với độc giả bốn phương, nhất là với quý vị cao niên ở Portland là niềm vui trong ngày mà người viết đã chọn.



Suy nghĩ tích cực.jpg




May mắn thay, có những thuận duyên đã đến với người viết trong khi phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn này. SL xin kể cho bạn nghe nhé.





1. Thứ nhất là ban điều hành ORTB đã cho phép SL được « khẩn hoang lập ấp » trong giang sơn của ORTB, nhờ thế SL có được một khu vườn nho nhỏ MCTN trên ORTB. Quý vị này luôn luôn dành mọi sự ưu ái đặc biệt để SL được tự do canh tác khu vườn này trong suốt 14 năm qua. Xin cảm tạ lòng ưu ái của ban điều hành ORTB.



2. Thứ hai là «phu quân» của người viết, tuy không phải là người thuộc giới «văn thơ nghệ sĩ», nhưng vẫn âm thầm ủng hộ và khích lệ cho «nội tướng» của mình đi làm những việc thiện lành, đem niềm vui nụ cười đến cho mọi người trong lúc «tuổi không còn trẻ nữa» Nói vậy chứ tôi phải «an việc nhà» xong rồi mới đi «lo việc thiện hạ » được để không bị ông xã «càm ràm». Xin cám ơn «tướng công».



3. Thứ ba là độc giả bốn phương trên «cõi ảo internet» và quý vị nam nữ cao niên ở «cõi thật Portland» đã đón nhận và chịu khó theo dõi tâm tình của SL trên ORTB hằng tuần. Có nhiều cụ bà, nhiều cụ ông trong khi đi chợ mua sắm, ăn uống, hay đi sinh hoạt cộng đồng đã đến gặp người viết và nói lên lời ái ngữ, khích lệ tinh thần người viết. Thật rất cảm động. Thật rất vui mừng. Xin cảm ơn quý vị độc giả mục MCTN.

Xin mời xem youtube "Chỉ Có Một Tấm Lòng" do người viết thực hiện thay cho lời cảm ơn của tôi đến những người bạn đồng tâm cảm để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay.



Youtube Chỉ Có Một Tấm Lòng

fca35131-b218-4579-b269-150d2cf94597.jpg
https://www.youtube.com/watch?v=F5hwCY-DTY0



Suong Lam Portland



https://www.pinterest.com/pin/801640802449053979/

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.





Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam
Phượng Các
#775 Posted : Friday, March 1, 2024 1:23:51 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Niềm Vui Bình Dị sau ngày Tết Giáp Thìn 2024


HanhPhuc BinhAn (1).jpg

Đây là bài số bảy trăm lẻ một (701) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Thế là những ngày Tết Giáp Thìn 2024 đã qua mau và bây giờ chúng ta lại trở về với các sinh hoạt thường nhật trước đây. Quý ông bà nội ngoại vẫn tiếp tục chăm sóc, thương yêu các cháu nhỏ, giúp ba mẹ của chúng an tâm đi làm kiếm tiền về nuôi con. Tuổi trẻ học trò vẫn tiếp tục đi học ở nhà trường. Người lớn trẻ nhỏ có những sinh hoạt khác nhau trong đời sống hiện tại, miễn là có sức khỏe và bình an là được, là tốt lắm rồi.



Người viết cũng thường đi tìm những tài liệu, những bài viết vui vui, nhưng ta cũng có thể học được những điều hay lạ, hữu ích từ những câu chuyện này để mà thay đổi cách suy tư, quan niệm sống, giúp cho đời sống của mình thoải mái, nhẹ nhàng, vui vẻ hơn lên.

Xin mời Bạn cùng đọc với tôi những ý tưởng hay hay vui vui qua bài thơ ‘Được và Tốt’ dưới đây. Bài thơ hay này do Sư Cô Huệ Hương chuyển tiếp đến chia sẻ với người viết lâu rồi, người viết thấy hay và hợp với đời sống hiện tại nên xin được tiếp tục chuyển chia sẻ tiếp với bạn hữu đọc cho vui. Kính tri ân Sư Cô Huệ Hương.



Được và Tốt



Sống 1 kiếp người, bình an là được .
2 bánh 4 bánh, đi được là được.
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được
Người xấu người đẹp, dễ coi là được
Người già người trẻ, miễn khỏe là được
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được
Ông xã về trễ, miễn về là được.
Bà xã cằn nhằn, chăm lo là được.
Khi con còn nhỏ, dạy dỗ thật nghiêm
Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng xong.
Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được.
Nhà to nhà bé, có chỗ ở là được.
Hàng hiệu hay không, mặc được là được.
Tất cả phiền não, biết xả là được.
Kiên trì cố chấp, biết bỏ xuống là được.
Không phải có tiền, muốn gì cũng được.


Tâm tốt việc tốt, có thể thay đổi số mệnh。
Ai đúng ai sai. Trời biết là được.
Tu phúc tu thân, kiếp sau càng tốt.
Thiên địa vạn vật, tùy duyên là tốt
Có rất nhiều việc, nhìn xa trông rộng
Mọi người đều tốt, ngày ngày đều tốt
Anh tốt tôi tốt, thế giới sẽ tốt
Nói tóm lại, tri thức là quan trọng nhất.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là tốt,
Vẫn còn chưa hiểu, xem lại 2 lần

(Nguồn: bài thơ không thấy đề tên tác giả - email của Sư Cô Huệ Hương chuyển đến)

Người viết cũng thường nói với phu quân của người viết rằng: "Xin hãy sống lạc quan yêu đời một tí, bớt nghe những bản nhạc buồn rên rỉ, bớt đọc những bài thơ, bài viết thở than sướt mướt, trách mắng lẫn nhau, bớt xem những phim, hình ảnh hành động tàn bạo.

Cuộc đời đã là bể khổ rồi, chúng ta cần phải vui lên mà sống, chứ thở than than thở hoài càng mang thêm bịnh nữa, chứ chẳng có lợi ích gì cả.

Người viết cũng từng đã "ba chìm, bảy nổi, chín cái lênh đênh" nhưng rồi cũng phải chấp nhận những gì đã làm cho mình không vui, đứng dậy và tiếp tục đi tiếp vì không ai giúp mình bằng mình tự lo, tự giúp mình trước nhất". Không xem phim, xem hình ảnh tàn bạo để các chủng tử tàn ác đó không lưu trữ trong tiềm thức của mình chờ giờ xuất hiện.



Người viết thích uống trà vì khi uống trà ta thấy tâm hồn ta lắng đọng lại qua hương vị thơm ngon nhẹ nhàng của trà chứ không phải cái ngọt ào ào đến như khi tôi uống một ly coca.



Cô cháu nội Mya cũng biết ý bà nội nên đã tặng bà nội chiếc ấm trà rất đẹp với một hộp trà xanh để bà nội thưởng thức khi ăn bánh trung thu hay trong những lúc mưa rơi tuyết lạnh ngồi bên song cửa uống trà cho ấm lòng một chút.




BinhtraMyatang 2.jpg

Người viết thích uống trà nên đã thực hiện youtube Trà Thiền và thực hiện các Board về Trà trên website Pinterest của người viết để quý bạn đồng tâm cảm cùng thưởng thứ với người viết

Mời bạn cùng xem với tôi nhé.



1-Youtube Trà Thiền Sương Lam thực hiện

Hãy tận hưởng hương trà đầy thiền vị trong một ít phút giây tĩnh lặng hiện tại.

https://www.youtube.com/watch?v=IActYyB5xlc
7,857 views Dec 5, 2012



Suong Lam Portland

https://www.pinterest.com/pin/801640802449747685/



2-Board Tea 71 Pins
Tea
https://www.pinterest.com/suonglamportland/tea/



3-Board Uống Trà - Drink Tea 168 Pins



https://www.pinterest.co...1ng-tr%C3%A0-drink-tea/



Trong khi đi tìm tài liệu để viết bài hôm nay, tôi tìm được bài thơ hay



Bên Tách Trà Cuối Năm – Như Nhiên – Thích Tánh Tuệ

của Thầy Thích Tánh Tuệ đăng trong Blog BanMaiHong's Blog nên xin phép ban biên tập trang nhà BanMaiHong cho phép tôi được mang về đây chia sẻ với bạn hữu vì Thầy Thích Tánh Tuệ cũng đồng một ý nghĩ như tôi khi viết về Trà.



Xin mời qúy bạn cùng thưởng thức và xin cảm ơn BBT BanMaiHong's Blog.

Kính tri ân Thầy Thích Tánh Tuệ


Bên Tách Trà Cuối Năm – Như Nhiên – Thích Tánh Tuệ


Thân ái mời nhau một tách trà

Mình ngồi quán niệm một năm qua

Một năm bước tới hay lùi lại

Đường Đạo đã gần hay vẫn xa

Ngày vẫn trôi ngày, năm hết năm

Ngọn đèn Tỉnh thức sáng trong tâm ?

Mình đang thực Sống hay tồn tại,

Đã quyết lòng buông những lạc lầm ?

– Mời bạn ngồi yên với Đạo tình

Cho hồn lắng đọng giữa lời Kinh

Xuân lai, xuân khứ… lòng thanh thản

Bên tách trà Xuân thấy lại mình…



Như Nhiên – Thích Tánh Tuệ



Ngày Mùng Một Tết, các thành viên gia đình Nguyễn Hữu đã cùng nhau đi lễ Chùa đầu năm mới như truyền thông Ba Má chúng tôi đã làm trước đây.

Xin được chia sẻ với qúy bạn thân yêu của tôi niềm vui ngày Mùng Một Tết Giáp Thìn 2024 qua youtube dưới đây:



viber_image_2024-02-10_13-56-32-163.jpg




1-Gia Đình Nguyễn Hữu đi lễ chùa Mùng Một Tết Giáp

https://www.youtube.com/watch?v=gs9vzFLQTgQ



Một niềm vui khác là cậu công tử nhà tôi từ Las Vegas về ở với ba mẹ trong những ngày Đông lạnh lẽo nên ngôi nhà nhỏ của chúng tôi thấy ấm lên đôi chút dù bên ngoài thời tiết giá lạnh vô cùng.

Ngoài những buổi cơm ăn ở nhà do mẹ nấu, cậu công tử đã chở ba mẹ đi ăn nhà hàng bên ngoài để thay đổi khẩu vị vì cả hai "lão trượng" và "lão bà bà" không dám lái xe ban đêm rất nguy hiểm đối với người già.



Mời bạn cùng vui với gia đình nhỏ bé chúng tôi nhé.



2-Youtube Gia đình Minh Sương Vương ăn cơm gia đình ở nhà



IMG_5846.JPG


https://www.youtube.com/...v=KqSmfzK3U1M&t=43s



3- Youtube MSV đi ăn tối ở nhà hàng 2-25-24

20240131_192059.jpg


https://www.youtube.com/watch?v=1g4B9-VZd0Q



Xin hãy vui mà sống với cái Tâm an lạc, nếu có thể được, phút giây nào mừng phút giây đó. Hạnh Phúc đến từ những điều bình dị đó, Bạn ạ. Bạn đồng ý với tôi chăng?

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-Mctn 701-ORTB 1131-2282024)


Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com

http://www.youtube.com/user/suonglam

https://www.pinterest.com/suonglamt/
Phượng Các
#776 Posted : Friday, March 15, 2024 1:41:17 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Hãy Cứ Sống Vui Dù Biết Mình Già



Lam-sao-de-nguoi-cao-tuoi-song-vui-khoe-co-ich-1.jpg




Đây là bài số bảy trăm lẻ hai (702) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Bây giờ là Tháng 3, những bụi hoa Daffodil ở sân trước vườn sau nhà tôi đã bắt đầu hé nở báo hiệu mùa Xuân sắp đến, nhưng ở Portland, khí hậu bên ngoài vẫn lạnh cóng. Cậu công tử nhà tôi chở ba mẹ đi ăn ngoài ban đêm, dù đã mặc áo ấm nhưng "lão trượng" và "lão bà bà” chúng tôi vẫn thấy lạnh run. Mà hể bị lạnh thì thế nào chúng tôi cũng nhảy mũi, ho hen. Mặc dầu cả hai chúng tôi uống hết một hộp thuốc NyQuil Severe Cold and Flu 24 viên để được ngủ yên ban đêm, nhưng sáng thức dậy cả chàng và nàng vẫn thỉnh thoảng ho lên vài tiếng cho rộn ràng mái ấm nhỏ bé của chúng tôi.

Con người lúc trẻ thì khỏe mạnh nhưng càng về già thì lại càng đau yếu nhiều hơn, giống như cây hồng cây lê của nhà người viết càng ngày càng cằn cỗi, thoái hoá không cho trái lớn như lúc mới trồng được nữa.

Con người cũng vậy, càng lớn tuổi các bộ phận trong người càng trở nên suy yếu nên không bị bịnh này thì cũng bị bịnh khác. Chúng ta cũng cần nên biết sự lão hóa của cơ thể chúng ta để tìm cách ăn uống đúng cách, vận động thể chất hợp lý, để bồi bổ và tăng cường sức khỏe hầu để tránh bớt đi một phần nào hậu quả tai hại của sự ăn uống, vận động không đúng cách đưa đến những bịnh nguy hiểm chết người.

Gần đây người viết tìm được tài liệu “Khi nào các bộ phận con người bắt đầu thoái hoá” trên internet. Tài liệu này rất hữu ích giúp chúng ta hiểu rõ về con người của chúng ta hơn để rồi từ đó chúng ta có thể thay đổi nếp sống, cách sinh hoạt, cách ăn uống cho thích hợp với sự thay đổi thể chất này.

Tài liệu này rất dài nên không thể trình bày trong phạm vi bài viết 4 trang này của người viết được. Người viết chỉ xin tóm tắt những điểm chính để chia sẻ với các bạn mà thôi nhé.

Khi nào các bộ phận trong cơ thể con người bắt đầu thoái hóa?

R.jpg
(Nguồn: Hình sưu tầm trên internet)

Già là một điều không ai tránh khỏi. Hiện nay các viện nghiên cứu y khoa đã cho biết một cách chính xác các bộ phận trong cơ thể của con người bắt đầu thoái hóa từ lúc nào. Các bác sĩ người Pháp đã tìm thấy chất lượng tinh trùng bắt đầu suy thoái từ tuổi 35, bởi thế khi người đàn ông 45 tuổi thì một phần ba số lần mang thai sẽ dẫn đến sẩy thai. Angela Epstein đã viết trong Daily Mail, tuổi của các bộ phận trong cơ thể bắt đầu suy thoái như sau:

1.- Não bắt đầu suy thoái lúc 20 tuổi .

2.- Ruột bắt đầu suy giảm từ tuổi 55.

3.- Bọng đái bắt đầu suy thoái từ tuổi 65 .

4.- Vú bắt đầu thoái hóa từ năm 35 tuổi .

5.- Phổi lão hóa từ tuổi 20

6.- Giọng nói bắt đầu yếu và khàn kể từ tuổi 65.

7.- Mắt lão hóa từ năm 40

8.- Tim lão hóa từ tuổi 40.

9.- Gan lão hóa từ năm 70.

10.- Thận lão hóa năm 50.

11.- Tuyến tiền liệt lão hóa vào năm 50.

12.- Xương lão hóa hóa vào tuổi 35.

13.- Răng suy từ tuổi 40.

14.- Bắp thịt lão hóa từ năm 30

15.- Nghe giảm đi kể từ giữa năm 50.

16.- Da suy giảm kể từ năm 20.

17.- Vị giác và khứu giác giảm từ năm 60.

18.- Sinh sản mất khả năng từ năm 35.

19.- Tóc lão hóa từ tuổi 30.

Làm thế nào để làm chậm sự lão hóa?



Già không phải là một bệnh nhưng già tạo điều kiện cho bệnh phát sinh và phát triển; cần chú ý một số đặc điểm sau:

- Người già thường mắc nhiều bệnh cùng một lúc, có bệnh dễ phát hiện, nhưng cũng có bệnh rất kín đáo, tiềm tàng, nguy hiểm.

- Triệu chứng ít khi điển hình, không ồ ạt, không rõ rệt, nên khó chuẩn đoán, dễ sai lạc nếu ít kinh nghiệm.

- Khả năng phục hồi sức khỏe sau các trận ốm thường chậm hơn so với người trẻ, nên sau điều trị phải có thời gian an dưỡng.

Một số biện pháp làm giảm tốc độ lão hóa:



6b106c90-6933-4297-9cdd-4a004c040953.jpg


Học thuyết âm dương của y học cổ truyền chứng minh con người là một chỉnh thể giữa âm dương, giữa khí và huyết. Luôn luôn thăng bằng với nhau từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong theo một quy luật nhất định, để duy trì sự sống của con người được bền vững dài lâu. Vì thế muốn giảm tốc độ lão hóa cần phải:

Về tư tưởng luôn luôn lạc quan yêu đời, chủ động gạt bỏ những cái làm ảnh hưởng đến bộ não, hạn chế tối đa nỗi cô đơn, giải quyết tốt nhất mối quan hệ xã hội và gia đình, có triết lý sống đúng; phải chú ý cả 3 vấn đề: lẽ sống, lối sống và hành động sao cho khoa học văn minh để loại trừ 7 nguyên nhân gây bệnh của Đông y là : hỷ, nộ, ưu, tư, bi, kinh, khủng.

Muốn được thảnh thơi phải có kiến thức, phải có hiểu biết để nhìn nhận vấn đề sao cho đúng đắn qua báo chí, đài phát thanh, truyền hình để làm chủ được mình và giáo dục cho gia đình, con cháu giảm các nỗi bực dọc và tự chăm lo cho mình.

Thường xuyên luyện tập đều đặn về trí tuệ và thể lực như đọc sách báo, nghe đài, xem TV… đồng thời tập thể dục thể thao, đi bộ, tập thở, tĩnh tâm thư giãn, v.v… phù hợp với hoàn cảnh và sức khỏe từng người.

Kiên trì áp dụng 10 bài học về sức khỏe của Nhật Bản, đất nước được mệnh danh là “vương quốc của tuổi thọ” vì có tuổi thọ cao nhất thế giới hiện nay.

10 bài học đó là:

- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau

- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua

- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả

- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần

- Bớt đi xe, năng đi bộ

- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn

- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn

- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn

Những bài học trên có tác dụng rất lớn đối với những người bị tăng huyết áp, bệnh tim mạch, ung thư dạ dày, viêm gan…

Biết cách sống, ta có thể làm chậm được quá trình lão hóa, kéo dài được tuổi thọ, có thể điều chỉnh được chiếc đồng hồ sinh học trong con người chúng ta chạy chậm lại, ta cũng có thể giữ bộ máy cực kỳ tinh vi của ta được bền vững lâu dài hơn.

( Nguồn: Trích trong Bao Mai.blogspot).

Thôi thì ta cứ vui mà sống trong hiện tại với gia đình, với con cháu hơi đâu mà lo nghĩ nhiều làm chi cho mệt vì có lo nghĩ nhiều quá con bò vẫn trắng răng và con người không ai thoát khỏi vòng sinh lão bịnh tử.

Xin bạn hãy sống với cái Tâm bình thường của Đạo thì bạn sẽ thấy vui liền.

Bình thường tâm
- Bạch thầy, sống theo Đạo một cách siêng năng là thế nào?
- Khi đói hãy ăn, khi mệt hãy ngủ.
- Đó là những điều mà mọi người thường làm mà?
- Không, không ! Hầu hết mọi người đều không làm như vậy. Khi ăn, mọi người đầy những suy tư, ao ước và khi ngủ lại đầy những lo toan.

Lời bình
Có bao nhiêu người mà mỗi sáng thức dậy mà đầu óc không bận bịu những chuyện quá khứ?
Con người phải vứt bỏ những điều nguy đã gây ra bão tố nội tâm và sống theo bản chất nguyên thuỷ của họ vì Đạo nằm ngay trong đời sống hằng ngày.

Xin mời Bạn đọc bài thơ Những Kẻ Trường Xuân của Thầy Thích Tánh Tuệ để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay của người viết. Kính tri ân Thầy.



184c0b31-c7c5-4c8b-b90a-568d4c1a32e1.jpg
( Nguồn: Hình sưu tầm trên internet)



Những Kẻ Trường Xuân

Họ, người không tuổi tác
Bao Xuân vẫn không già
Họ cứ hoài trẻ mãi..
Xinh như là bông hoa..


Họ là ai thế nhi?
Mà khác với người ta
- Họ là người có thật
Ở dưới trần, không xa!


Họ là người lạ lắm
Rất dễ dàng bỏ qua
Có khi nhìn cả giận
Dăm phút sau cười xòa.


Họ cũng yêu, cũng ghét
Đôi khi họ cũng buồn
Họ cũng thường xét nét..
Nhưng Biết, rồi họ buông!


Họ là người rất lạ
Chẳng toan tính, thiệt hơn
Hay nói lời: ''Thôi kệ!''
Mặc đời kia xem thường...


Họ là người rất ngộ
“Hồn nhiên như cô tiên!”
Sống với lòng rộng mở
Dẫu nhiều khi.. không tiền!


- Họ là người Biết Đạo
Biết cảm ơn cuộc đời
Cười trong mọi hoàn cảnh
Chẳng Xuân về mới vui..


Họ là người rất đẹp
Dù đời nhiều Xuân qua
Họ trẻ nơi thần thái
Chứ đâu vì nước da..


Họ là người rất lạ!
Gặp được là thắng Duyên

Chẳng tin? soi gương thử

Biết đâu chừng… rất quen!!


Như Nhiên Thích Tánh Tuệ

Chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 702-ORTB 1132-3-6-24)



Sương Lam
Users browsing this topic
Guest
39 Pages«<373839
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.