Queen MaryCó người khách ở xa tới Nam Cali muốn đi lên tàu Queen Mary cho biết\. Thì đi! Từ downtown Long Beach (bạn có thể tới đây bằng xe điện Blue Line như trên có nói) chúng tôi bắt chuyến Passport. Năm nay xe bus Passport chỉ còn có duy nhất một tuyến, không còn phân biệt Passport A, B hay C như lúc trước. Hai tuyến P B và A đã đổi thành số, chỉ còn Passport trơn mà thôi chính là tuyến C, và cũng chỉ có chuyến này chở free. Năm ngoái A và B cũng free đoạn từ và tới downtown đến Alamatos. C tận cùng ở ngay bãi đậu xe của Queen Mary\. Ai đi xe hơi thì vào thẳng đây\. Có lần trên chuyến xe bus thấy có một nhóm người Á Châu, giống như dân làm việc cho tàu du lịch biển Carnival mỗi tuần cập bến Long Beach một đêm.
Vé vào thăm có nhiều hạng, sau cùng chúng tôi chọn hạng rẻ nhất, gồm có đi coi khu có ma và cái tour tự đi với máy nghe được cho mượn. Đi chơi! Hào hứng quá! Mọi người tập trung lại để đúng 12 giờ là có người hướng dẫn đi coi khu có ma\. Nguyên do là tin đồn có ma ở khu swimming pool của tàu, ở ngoài hành lang một số phòng, và tại khu máy nơi chiếc tàu có lần đụng xắn làm hai một chiếc thuyền Đức trên chở 300 người chết chìm không cứu kịp\. Cả nhóm hơn 20 mạng được cho đi vào thang máy đi qua các phòng tắt đèn tối thui, chỉ thỉnh thoảng có đèn nhỏ hoặc đèn pin rọi rọi cho thêm phần ma quái, phòng đi qua làm như bỏ phế, bụi bặm, bàn ghế phủ khăn trắng coi lạnh lẽo thê lương\. Khu swimming pool ở trong chớ không phải như kiểu mới bây giờ người ta hay xây ở tầng trên hết để tiếp được ánh mặt trời.
Người hướng dẫn cũng dùng vài chiêu thức để hù ma du khách, nhưng hình như tác dụng không bao nhiêu, có người cười rộ lên là khác, nếu đây là Việt nam, tôi sẽ chỉ mánh cho họ, chỉ cần đọc mấy câu thơ của Hàn Mặc Tử sau đây, cũng khiến thiên hạ nổi da gà:
Ai đi lẳng lặng trên làn nước,
Với lại ai ngồi khít cạnh tôi?
Mà sao ngậm kín thơ đầy miệng,
Không nói không rằng nín cả hơi?
Chao ôi! Ghê quá trong tư tưởng,
Một vũng cô liêu cũ vạn đời!
Chao ôi ghê quá! Chao ghê quá!
Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi! Nhìn mà buồn cho vật đổi sao dời\. Khi chiếc tàu hải hành này mới ra đời nó đã lẫy lừng biết bao nhiêu với các nhân vật tiếng tăm từng có mặt ở đây. Thời đó người ta đi tới các châu lục bằng tàu chớ máy bay chưa tân tiến đủ để chở khách ... Chèn đét ơi, đụng tới chuyện này là lại vướng vào một lãnh vực mà mình còn lơ tơ mơ quá đi
Xong là thấy đói bụng, ghé vào phòng ăn để .... ăn\. Phòng ăn có cái view tuyệt vời nhìn ra thành phố Long Beach với sóng biển vây quanh\. Hình như lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác rộn ràng của một cuộc đi ăn mà lại nhìn ra một cảnh biển và phố xinh đẹp như lần này\. Các món ăn thì không có gì đặc biệt\. Tôi gặp xui khi dĩa cánh gà chiên lại quá mặn\. Sau đó tôi chùi miệng và than phiền với bồi bàn\. Anh ta bảo là tôi có muốn kêu thế món gì không, sẽ bù cho món này\. Còn đang ngần ngừ thì anh đề nghị món cháo nghêu ...Tôi gật đầu\. Vậy là tôi được thế món đó\. Ít nhất cũng phải vậy chớ, nếu cảnh đẹp, tiệm sang trọng mà nuốt không trôi cái dĩa của mình thì đúng là xui tận mạng! Tôi lẩn thẩn nghĩ thầm là các món chiên là đáng nghi lắm\. Chảo dầu được chiên đi chiên lại biết bao lần\. Thật sự ăn tiệm thì có gì đâu mà ngon\. Nếu nấu ở nhà mà người ta đem "tâm tình hiến dâng" vào đó thì còn ngon gấp bội các món trong tiệm tùng\. Khổ nổi là tôi có tâm mà lại không có tầm - nói theo giọng trong nước bây giờ\. Tâm đó là tâm hồn ăn uống, còn tầm là .. là ...gì ta?.... Trên tường có treo hình cuả các nhân vật tiếng tăm từng đi tàu\. Tôi kết cái tấm hình chụp hai vợ chồng công tước Windsor liền. Các người nổi tiếng khác phần đông là tài tử điện ảnh của Hollywood.
Xong rồi thì trở lại nhận máy nghe và tự đi khám phá theo chỉ dẫn trong máy\. Nào là lên tuốt trên để ngắm nghía các thứ\. Nói nào ngay tôi có đi cruise một lần rồi, tàu Carnival khởi hành ở bến San Pedro cách đây mười mấy năm, nhưng đâu có được đi vào phòng thuyền trưởng, phòng chỉ huy, phòng liên lạc của tàu được đâu\. Ba^y giờ thì được đi lạo lạo trong đây, chiếc tàu tân tiến nhất thời ấy\.
Do mới đọc về bà Wallis và ông vua thoái vị Edward cho nên tôi bỗng xao xuyến khi đi dạo trên các nơi từng có bước chân của hai vợ chồng họ. Trong tàu có vài nơi treo hình các nhân vật này\. Đây là nơi hai vợ chồng công tước Windsor đứng trên boong tàu chụp tấm hình ăn mặc lịch sự của họ ...Tôi lạng tới lạng lui, nghĩ là may ra đụng được cái bóng quế của họ, cái mà theo một số người không tin có ma, cho ma chỉ là cái phần tưởng (thức) của chúng ta, như một làn sóng toát ra khi chúng ta hiện diện hay đi qua bất cứ nơi nào\. Trong suốt bao ngày lênh đênh trên mặt biển, các người ấy đã làm gì cho qua giờ đây\? Họ đi ăn trong phòng ăn mà tôi mới ăn khi nãy, họ đi vô bar nhắm nháp các loại rượu thượng hạng của các nước, họ đi mua hàng hoá trong các tiệm trên tàu, họ xem hát trong cái rạp nho nhỏ, họ tắm táp chơi đùa, nằm ngửa nghiêng cho các "em" tẩm quất cho sướng thân, hoặc nằm trên các ghế dựa ngắm màu xanh xanh của biển trải tận chân trời. Đó là cuộc sống xa hoa của những kẻ sung sướng đệ nhất trong thế giới này, với điều kiện là trong tâm hồn họ hoàn toàn thảnh thơi, không một mối lo toan nào hết\. Không biết bà Wallis có vui vẻ thiệt không nhỉ, trong khi ở bên trời kia có một đám người đang chửi rủa bà hết cỡ ...Tội nghiệp bà quá đi\.
Ở phòng shopping có một phòng nhỏ bên ngoài có để một cuốn sách ghi tên khách đi trên tàu với ghi chú là không được chụp hình vì sẽ vi phạm tác quyền gì đó\. Tôi đoán là đó là danh sách của các hành khách từng đi trên tàu từ lúc hạ thuỷ cho tới khi về hưu chăng\? Dò trên danh sách, thấy có họ Nguyen, họ Phan ...Tôi không có thì giờ để tìm các họ khác ....Người Việt nào đã từng là hành khách của chiếc tàu này\?
Chiếc tàu này khi được đưa về đây từ Southampton, Anh quốc vào năm 1967, đã biến thành một khách sạn\. Tôi đi luồn qua hành lang phòng thấy cũng giống như các hành lang của các phòng khách sạn ở Las Vegas, nhưng hẹp hơn\. Mới đầu tôi tưởng là nguơ`i ta giữ lại phòng của công tước Windsor để cho khách coi, nhưng tôi không thấy đâu hết, không biết hay là tại mình đi theo tua tự đi nên huốt mấy chi tiết này.
Sau đó thì chúng tôi đi vào một phòng ghi lại lịch sử của con tàu Queen Mary từ lúc ra đời cho đến khi về hưu đến nằm tại bến tàu Long Beach này\. Khách được dịp đi xuống tận các tầng dưới để xem máy móc của tàu\. Nhìn thấy mà khâm phục cho trí thông minh của loài người! Trên tường có tấm bản đồ thế giới\. Tôi chạy lại xem coi Việt Nam ra sao vào thời đó\. Té ra bản đồ không có ghi chú, và Việt Nam cùng với Lào, Miên được vẽ dồn cục thành một màu: lúc đó Pháp là ông chủ cai trị ba nước Đông dương! Trong giai đoạn ở Long Beach thấy có hình của thủ tướng Thatcher, dường như là khi bà sang Mỹ bà có tới thăm chiếc Queen Mary này ..Dù sao cũng có hình nữ hoàng Anh nằm hai ba nơi ở trong chiếc tàu này\. Người Anh nào đi sang Hoa Kỳ hẳn cũng thấy nao nao khi thấy hơi hướng Anh quốc còn vương vấn đâu đây.
Đi ra khỏi cửa mà tôi thấy bịn rịn\. Trời hôm nay lúc mưa lúc nắng ...Long Beach theo thống kê có 345 ngày nắng trong năm, mà khách đến chơi lại gặp lúc mưa ...Nhưng so lại thì miền Đông Bắc sắp hứng cơn bão tuyết, mình đang ở góc trời này, còn kêu ca gì nữa ...
Tàu hải hành Carnival và Queen Mary
Long Beach nhìn từ tàu Queen Mary