Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Thanh Tuyền
Phượng Các
#1 Posted : Sunday, January 16, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)



Thanh Tuyền

Trường Kỳ

Thanh Tuyền tên thật là Phạm Như Mai, sinh ở Đà Lạt, đến năm gần 17 tuổi chị về Sài Gòn sống. Khi ở Đà Lạt, Thanh Tuyền theo học trường Bùi Thị Xuân cho đến khi thi xong Trung Học. Sau đó chị tiếp tục học ở trường Lê Văn Duyệt cho tới hết lớp 12.

Thanh Tuyền có năng khiếu về ca nhạc ngay từ khi còn nhỏ với sự chỉ dẫn căn bản về nhạc lý của người cậu và một số giờ học nhạc ở trường. Trong lứa tuổi nhi đồng, Thanh Tuyền đã tham gia nhiều buổi văn nghệ do trường tổ chức, cũng chính vì vậy mà khi mới lên 10 tuổi - với ước vọng trở thành ca sĩ - đã được mọi người gọi là “thần đồng” với tên thật là Như Mai sau khi đi dự thi giải “ Thần Đồng” tổ chức tại Đà Lạt vào năm 59. Giải này do tổng thống Ngô Đình Diệm đặt ra dành cho các thiếu nhi. Cuộc thi này được diễn ra ngay tại sân vận động của thành phố với rất đông khán giả tham dự và cô bé Như Mai đã oanh liệt chiếm được hàng đầu với nhạc phẩm “Nắng Đẹp Miền Nam”. Tuy nhiên cho đến khi về Sài Gòn, chị mới đi hát thật sự. Thanh Tuyền cho là gặp được rất nhiều may mắn khi đến với lãnh vực nghệ thuật vì chỉ 3 tháng sau, vào mùa Hè 64, sau khi về đến Sài Gòn là tên tuổi chị đã được biết đến. Hãng đĩa nhạc Continental của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông đã mời chị ký giao kèo độc quyền ngay sau khi chân ướt chân ráo từ Đà Lạt về đến Sài Gòn. Trong một lần nhạc sĩ Mạnh Phát lên Đà Lạt có dịp được nghe chị hát tại một buổi buổi lễ phát phần thưởng do Bùi Thị Xuân tổ chức ở hội trường Hòa Bình, ông đã chú ý ngay đến giọng ca này, và đó cũng là người đã có công khám phá ra giọng hát trong số những giọng hát tiêu biểu của nền tân nhạc Việt Nam sau này để giới thiệu với nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông. Thật ra thì nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông đã có dịp được nghe giọng ca của cô bé Như Mai qua đài phát thanh Đà Lạt mà làn sóng bắt được tại Sài Gòn, trong chương trình văn nghệ của Bộ Thông Tin. Lúc đó nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông giữ chức vụ đại úy và nhạc sĩ Mạnh Phát làm dưới quyền ông. Sau đó ông nhờ nhạc sĩ Mạnh Phát lên Đà Lạt để tìm ra giọng hát Như Mai với nhạc phẩm “Vọng Gác Đêm Sương”, đúng vào dịp phát phần thưởng nói trên. Sau đó ông hỏi thăm các giáo viên để gặp cô bé vừa trình diễn trên sân khấu để hướng dẫn vào con đường nghệ thuật đúng như ước nguyện của Thanh Tuyền.

Tuy nhiên Thanh Tuyền còn ngại vì số tuổi còn nhỏ chưa được 17, phải sống xa gia đình quả là một điều khó khăn vào thời đó. Cuối cùng vấn đề được giải quyết bằng cách nhạc sĩ Mạnh Phát đề nghị bố mẹ của chị để nhận chị làm con nuôi với các thủ tục do luật pháp qui định. Đề nghị trên đã được bố mẹ chị thỏa thuận, và sau đó chị theo nhạc sĩ Mạnh Phát về Sài Gòn để chính thức bước vào con đường ca nhạc. Tên Thanh Tuyền chính thức ra đời từ đó do hai nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông và Mạnh Phát đặt cho chị.

Từ mùa Hè 64 cho đến đầu năm 65 thì tên tuổi Thanh Tuyền đã nổi bật, một phần do giọng hát thiên phú của chị, một phần nữa là do giám đốc hãng đĩa Continental là nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông đã dồn mọi nỗ lực trong việc “lăng xê” dòng suối trong của Đà Lạt này trên báo chí cũng như trên đài phát thanh nên từ thành thị đến thôn quê, đâu đâu người ta cũng nhắc nhở tới tên Thanh Tuyền.

Thanh Tuyền nổi tiếng lần đầu tiên với nhạc phẩm “Dấu Chân Kỷ Niệm”, nhưng hơn một năm sau đó, vào năm 66 khi chị về cộng tác với hãng đĩa Asia (tức Sóng Nhạc) qua sự giới thiệu của bố nuôi là Mạnh Phát thì Thanh Tuyền mới thật sự được biết đến rất nhiều với “Đà Lạt Hoàng Hôn” và nhất là “Nỗi Buồn Hoa Phượng”. Tuy nhiên chị vẫn có sự thỏa thuận với nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông là vẫn tiếp tục thu thanh cho Continental với điều kiện là một số nhạc phẩm trong một tháng. Sau đó liên tiếp Thanh Tuyền đã ký giao kèo với một hãng đĩa lớn khác là Việt Nam

Một điều khá lý thú là mặc dù tên tuổi của Thanh Tuyền đã nổi như cồn nhưng chị rất ít được khán giả biết mặt, ngoài một vài hình ảnh đăng tải trên báo chí thời đó, vì phương diện truyền hình vào lúc này còn rất phôi thai. Một thời gian sau, chị góp mặt lần đầu tiên trong một chương trình nhạc của Phạm Mạnh Cương và liên tục trong những chương trình khác, khán thính giả mới biết đến hình ảnh của một Thanh Tuyền.

Thanh Tuyền có tất cả 4 người con, tất cả đều thích âm nhạc, nhưng trong số chỉ có Shayla theo nghiệp của mẹ. Từ khi qua đến hải ngoại, Thanh Tuyền vẫn giữ cho mình được một chỗ đứng vững vàng. Sau trên hàng chục năm theo đuổi nghiệp cầm ca, trong năm 2000, Thanh Tuyền đã cho phát hành một video đặc biệt về cuộc đời của chị...

Trường Kỳ
2001
Việt Dương Nhân
#2 Posted : Friday, February 11, 2005 11:36:19 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Nữ Ca Sĩ Thanh Tuyền

Phượng Các
#3 Posted : Saturday, June 18, 2005 9:58:57 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Thanh Tuyền

Biển Nhớ

Mùa hè 1964 NS Mạnh Phát (MP) dẫn cô bé Phạm Thị Như Mai về đến Saigon thì đưa cô bé đến gặp NS Nguyễn Văn Đông (NVĐ) ngay . Lúc đó NVĐ còn đeo lon Đại Úy và đang là giám đốc hãng dĩa Continental . Hãng dĩa mời "cô bé " ký giao kèo độc quyền ngay !

Thật ra, nhạc sĩ NVĐ đã biết đến "cô bé " từ lâu . Có lần ông mở Đài Phát Thanh Đà Lạt (cũng nhờ đài này mà NS Từ Công Phụng nổi tiếng) tình cờnghe tiếng hát của cô bé Như Mai . Ông thấy giọng hát rất hay và có nhiều triễn vọng . Thế là ông nhờ nhân viên dưới quyền lên Đà Lạt tìm cô bé . Nhân viên này chính là MP và MP đã tìm được cô bé tại buổi lễ phát thưởng của trường Bùi Thị Xuân như BN đã kể .

Về đến Saigon, cô bé lo lắng lắm vì còn nhỏ mà phải sống xa gia đình, nhất là ở thành phố phồn hoa đô hội lắm cạm bẫy này . May cho cô là cô được MP nhận làm con nuôi với sự đồng ý của cha mẹ ruột đang sống ở Đà Lạt .

Cách đây không lâu cô nói với ký giả Trường Kỳ: "Khi về ký độc quyền với hãng dĩa Continental, lúc chọn tên thì thầy Mạnh Phát và chú Nguyễn Văn Đông không thích tên Mai vì muốn thay đổi, hơn nữa đã có một số nghệ sĩ lúc đó có tên này . Tên Thanh Tuyền chính là do hai thầy đặt . . . tại vì mình gốc ở Đà Lạt là nơi có nhiều thác, nhiều suối nên lấy tên Thanh Tuyền nghĩa là suối nước trong . . . mấy thầy thường nói là đã khám phá một giòng suối trong ở Đà Lạt" .

Thế rồi chỉ vài tháng sau, cô bé nổi tiếng . Đầu năm 1965, người dân miền Nam từ thành thị đến thôn quê ai cũng biết đến ca sĩ Thanh Tuyền (TT) . Phải nói đây là một hiện tượng trong làng tân nhạc VN thời đó .

Bài hát mở đầu sự nghiệp lẫy lừng của cô là bài "Dấu Chân Kỷ Niệm" của NS Thúc Đăng (các bạn biết Thúc Đăng là ai rồi ha) .

Cô nổi tiếng nhanh chóng là nhờ ở giọng ca thiên phú và nỗ lực "lăng xê" không ngừng nghỉ của NVĐ và hãng dĩa Continental . Đã vậy, cô còn được MP dạy nhạc lý và luyện giọng . Vợ của MP là ca sĩ đàn chị Minh Diệu cũng truyền cho cô nhiều bí quyết .

Viết đến đây tự nhiên BN thấy mừng mừng tủi tủi . Mừng là mừng cho cô TT nhưng tủi là . . . tủi cho mình . BN hát nghe cũng được lắm chứ mà sao không được ai khám phá, nâng đỡ hay lăng xê gì cả . Chắc "tui" phải đi nắm áo nhạc sĩ Phạm Anh Dũng mới được . Biết đâu, giọng ca "khi trong thì như tiếng suối chảy, khi đục thì như đường phèn" của "em" được thu dĩa để bà con vào Internet "đao lốt" .

TT tuy là ca sĩ nổi tiếng trong chớp mắt nhưng không vì thế mà "giàu đổi bạn, sang đổi vợ" . Cô vẫn giản dị trong tà áo lụa màu trắng, vẫn cắp sách đến trường Lê Văn Duyệt ở Gia Định cho dến khi xong Trung Học . Thuở ấy chưa có TV nên rất ít người biết mặt TT . Thế là cô nữ sinh Phạm Thị Như Mai thảnh thơi vui đùa hồn nhiên, ăn quà vặt, ăn chè, uống nước mía mà không sợ bị người ái mộ để ý hay quấy rầy . . . xin chữ ký .

Biển Nhớ
5/2002
Phố Rùm
dactrung.net
bienchet
#4 Posted : Saturday, April 8, 2006 11:54:59 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0



Bài viết của Nữ Ca Sĩ Thanh Tuyền
Trích trong Báo Doanh Nhân - Texas
Số 16 tháng 11 năm 2005

Đang chập chờn mệt mỏi gần thiếp đi bởi chuyến lưu diễn hơn 2 tuần bên Úc về đến Mỹ ngủ một đêm chưa quen giờ lại tiếp tục bay lên Charlort hát cho chị em Trúc Linh và Trúc Lam. Tôi thèm ngủ vô cùng. điện thọai của Tín Bùi, một trong những phóng viên trẻ của Báo Doanh Nhân gọi làm tôi tỉnh giấc. Tín Bùi nhắc tôi bài viết cho Báo Doanh Nhân cho kịp báo tháng 11 này. Gác điện thọai tôi nằm suy nghĩ tại sao tôi lại sốt sắng, hăng hái nhận ngay lời đề nghị của Tín Bùi của Trí lẹ làng quá vậy, không đắn đo, cân nhắc. Từ lâu tôi đã quyết định chỉ trừ khi đi show tôi mới tiếp xúc với mọi người. Ngòai giờ ấy ra tôi chỉ luôn khép kín. Nhiều bạn bè quen biết thắc mắc hỏi tôi "làm ca sĩ sướng. thấy bà nổi tiếng ai cũng biết, sao chị sợ đám đông". Đúng, tôi sợ thiệt nhưng phải chấp nhận. không chấp nhận không làm nghệ sĩ được. Nghệ sĩ là người của quần chúng, của thị phi, của kẻ thương, người ghét, của sự khen, chê. Dù muốn dù không, dù thương tôi hay ghét tôi, khán gỉa cũng phải chấp nhận tôi đã có mặt trong làng âm nhạc hơn 40 năm qua - 40 năm qua không phải dễ dàng cho một đời người nghệ sĩ như tôi.

Hơn 40 năm qua, cái thời miệt mài truy nã công danh nay đã ngủ yên trong tâm khảm, giờ đây tôi chỉ muốn hát như để làm một cái gì đó cho quê hương, cho trọn vẹn với lời thầm nguyện của một đêm ra bãi xuống tàu vượt biển.

Những ngày giữa tháng 8 mùa hè nóng bỏng. Trung tâm Asia về Houston. Đây là lần đầu tiên Trung tâm Asia về Houston để quay Video - 75 Âm nhạc - Vì là một trong những ca sĩ nòng cốt của trung tâm. bắt buộc tôi phải có trách nhiệm khi trung tâm họ về chính nơi cư ngụ của mình. Tôi sống ở đây gần 25 năm, vậy mà rất nhiều người cứ tưởng tôi sống ở Cali. Một lẽ rất dễ hiều bởi tôi ít tiếp xúc, ít ra ngòai cộng đồng.

Tôi lo vận động, sắp xếp, quảng cáo cho Asia, thế là cái duyên nó tới, vô tình tôi đọc báo Doanh Nhân, càng đọc tôi càng thích, không chính trị, không bè phái, khách quan, vô tư xây dựng, không tiểu thuyết màu mè với những cây viết trẻ sống và lớn lên tại Hoa Kỳ. Tôi gọi điện thọai với ý định trao đổi quảng cáo cho trung tâm Asia, không ngờ gặp nhau rồi, trước mặt tôi 3 người bạn còn quá trẻ, có em gọi tôi bằng cô, tự dưng trong lòng tôi dậy lên lòng mến phục, phục những tài năng trẻ của những người con đất Việt, sanh ra và lớn lên tại xứ người nhưng không bao giờ quên được nòi giống dân tộc Việt Nam. Qua sự trao đổi, bỗng nhiên tôi nhận lời phụ trách mục - Sân Khấu và Cuộc Đời - cho tờ báo này. Bây giờ ngồi đây viết những dòng chữ này tôi bỗng sợ hãi, sợ hãi bởi mình có phải là nhà văn, nhà báo gì đâu mà viết với lách. Từ lúc qua Mỹ cho đến bây giờ, tôi không đủ kiên nhẫn để ngồi viết một lá thư cho bất cứ ai ngay cả cha mẹ của tôi khi còn sống. Gọi điện thọai là tiện nhất. Bây giờ phải viết, viết cái gì đây?.

Tín Bùi nói :"chị hãy viết những gì chị muốn nói trong đời sống văn nghệ sĩ của chị là được rồi". Tôi ngại thật, nhưng tự trấn an ở đời không cái gì qua sự thành thật là phải có một tấm lòng. Hôm nay tôi lấy tấm lòng để viết ra đây nhiều sự sâu kín của những người sống với nghệ thuật như tôi. Ai cũng nói "làm ca sĩ sướng thấy mồ đi khắp mọi nơi". Dạ thưa có, chúng tôi vui nhiều lắm. Nhưng riêng tôi từ bao lâu nay, tôi chỉ vui sau thiên hạ khi thấy tất cả mọi người đều vui, những nỗi buồn, đau khổ của tôi, tôi luôn chôn dấu, không bao giờ muốn mọi người chia với tôi. Bởi tôi là thế, không giống ai cả.

Ngày quay video cho trung tâm Asia ở Houston, trước đó 2 ngày tôi được tin Cha tôi chết tại Việt Nam, lòng đau xót vô cùng nhưng ngòai mặt lúc nào cũng cố giữ bình thản đễ tiếp tục làm việc cho hoàn tất trách nhiệm của một người nghệ sĩ, tôi nghĩ rằng cuốn video "75 Âm Nhạc" phát hành ra chắc chắn tôi sẽ xấu đi rất nhiều, nhìn kỹ mặt mũi của tôi không còn hồn vía gì cả.

Tôi không về thọ tang cha được bởi vì nghệ thuật, tôi sống được đến ngày hôm nay cũng nhờ nghệ thuật, vì nghệ thuật tôi không dám bỏ nửa chừng để bay vế Việt Nam lo cho đám tang của cha tôi, cho dù tôi là đứa con gái trưởng trong gia đình 15 người con. Nhưng rồi sự việc gì rồi cũng trôi qua, đời là vô thường cõi tạm, sắc sắc không không, hạnh phúc hay khổ đau rồi cũng sẽ thành kỷ niệm. Tôi chỉ có kỷ niệm và đó là tất cả những gì tôi mang theo. Tôi càng thấy gắn bó với kỷ niệm, tôi sanh ra và lớn lên tại Đà Lạt - một thành phố cao nguyên xứ lạnh sương mù năm tháng. Đà Lạt của tôi đẹp, Đà Lạt của tôi hiền lành, thơ mộng. Đà lạt của tôi thủy chung, có bao dung, nhân ái.

(còn tiếp)
bienchet
#5 Posted : Friday, April 14, 2006 9:23:10 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0



Sân Khấu

Cuộc Đời

Định mệnh đã đưa đẩy tôi xa rời Đà Lạt, rõ ràng là một sự sắp đặt mà chúng ta quen gọi là duyên số. Định mệnh đã xui tôi bỏ Đà Lạt, một thành phố nhìn ai cũng thấy bạn bè, thân thuộc. Quê hương của tôi đó, thành phố của tôi đó. Nếu ai đến một lần sẽ nhớ mãi, đến rồi không muốn đi, đi rồi lại muốn trở lại. Tôi nhớ ngôi trường Bùi Thị Xuân, nhớ những tháng ngày tuổi thơ trinh nguyên với chiếc áo dài trắng, cặp sách đến trường từ con phố Duy Tân chợ Hoà Bình tới trường vào những buổi sáng rét lạnh, nhớ những buổi điểm tâm vỏn vẹn chỉ có tô cháo trắng ăn với muối. Mẹ tôi là một bà mẹ quê mùa, hiền hậu chất phát, ăn học chỉ biết viết và biết đọc là may lắm rồi. Lòng chỉ ước ao con mình được ăn học. Vốn con nhà nghèo, bà nghĩ nuôi con mình cho học hết tiểu học là bà mừng lắm rồi. Bản tính của tôi ngay từ nhỏ đã hiếu động không bao giờ chịu an phận. Tôi phải học và bằng mọi cách tôi cố gắng thi đậu vô trường trung học Bùi Thị Xuân, bởi khi tôi vào được trường này rồi, gia đình tôi sẽ không cần phải lo kiếm tiền đóng học phí nữa. Thật sự ước mơ lúc đó của tôi là học, ráng lấy tệ lắm cũng được bằng trung học, nếu không tiếp tục đi học, thì ít nhất cũng đi dạy, làm được cô giáo làng, có một điều lạ là lúc nhỏ ai cũng nói tôi hát rất hay, lớn lên nếu được làm ca sĩ thì không thua ai. Tôi không bao giờ dám nghĩ tới vì đó là điều tôi mong ước, và nghĩ sẽ không bao giờ đến với tôi. Nhưng rồi cuộc đời đưa đẩy, tôi trở thành ca sĩ một sớm một chiều năm 1964, khi về Sài Gòn nổi tiếng với bài hát "Nỗi Buồn Hoa Phượng". Có lúc tôi nhìn gương và tự hỏi có phải là tôi hay không? Sao mà lẹ thế, lúc đó vừa 17 tuổi, cái tuổi chưa hề biết phấn son trang điểm, nét quê mùa chưa xóa được, để trở thành một ca sĩ tiếng tăm cả Miền Nam đất nước. Tôi cảm ơn hai Ông Thầy của tôi, nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông - tác gỉa nổi tiếng bài ca "Chiều Mưa Biên Giới", nhạc sĩ Mạnh Phát - tác gỉa những ca khúc nổi tiếng như "Hoa Nở Về Đâu", "Nỗi Buồn Gác Trọ" đã biến hóa cuộc đời của tôi đã đổi tên tôi từ Như Mai ra Thanh Tuyền. Cảm ơn cuộc đời đã ân sủng dành cho tôi.

Bởi thế đừng bao giờ ai hỏi tôi "Tại sao tôi hay tìm tới người nghèo, tìm tới những người bất hạnh. Tại sao tôi bình dân, tôi không giống như những "siêu sao" phải làm màu làm dáng. Tôi quan niệm dễ dãi với cuộc đời, cuộc đời sẽ dễ dãi với tôi. Đối với tôi trên đời này không có gì quan trọng cả. Cái qúy giá nhất của cuộc đời tôi là cha mẹ, nay cha mẹ tôi đã mất, thì trên đời này không có gì đối với tôi để quan tâm, chỉ cố gắng để dành tiền dư chút ít đi làm việc thiện, giúp những gì người ta cần giúp. 40 năm đi hát, có bao giờ tôi thấy mình xuống dốc đâu, bởi rất dễ hiều tôi không bao giờ nghĩ tôi là siêu sao, là lên "đài cao danh vọng" gì đâu mà thấy bị xuống. Tôi vẫn là tôi, trước sau như một.

Giàu hay nghèo chẳng khác gì nhau, khác chăng là nhân cách của con người, biết đối xử biết tôn trọng lẫn nhau. Danh vọng, tiếng tăm, vật chất đối với tôi không là gì cả. Tôi đã có tất cả, và đã mất tất cả. Chỉ là bọt bèo mà thôi.

Là một người sống đời ca hát, chân đã đi mòn mỏi trên quê hương chỉ trừ Miền Bắc - Hà Nội, tới giờ này tôi chưa hề biết tới dù là từng đi khắp năm châu bốn biển, gặp gỡ cả triệu người, nắng cũng đi, mưa cũng lội, bốn biển là nhà, đi đâu cũng thấy quê hương, đi đâu cũng thấy anh em, bạn bè thân thích. Cả đời tôi biết bao nhiêu là kỷ niệm. Làm sao tôi nhớ hết đây, nhiều lúc tôi bàng hoàng ngẩn ngơ tưởng chừng như một cơn mơ.

Lòng nặng trĩu muốn vàn kỷ niệm, có những đêm tôi không ngủ được, nhìn bóng đêm, nước mắt lặng lẽ rơi, tôi đã hiểu thế nào là khóc lẻ loi một mình.

Chuyến đi Úc vừa rồi, khá đông ca sĩ, thành công tối đẹp, video Vân Sơn hoàn tất Live Show, trong chuyến đi này có nữ ca sĩ Thanh Hà - Thanh Hà kể tôi nghe chuyện xích mích giữa cô và ca sĩ Hương Lan. Cũng bởi vì hai chữ "Cải Lương" , 2 chữ "nhạc sến". Chữ nhạc sến này, thực sự sau 75 tôi mới nghe nói đến. Theo tôi cả hai em đều hiểu lầm nhau vì bị người khác làm chia rẽ.

Thanh Hà nói "trong nốt nhạc có nốt nhạc nào nói nốt nhạc đó là nốt nhạc sến hay không? chị đi hát cho đến bây giờ, không biết bằng tuổi chị, em có còn được hát giống như chị hay không? chị hát nhạc loại gì? mà chị đi show còn nhiều hơn em, tại sao? tự dưng phân biệt nhạc này với nhạc nọ. Còn cải lương, chị có biết hồi nhỏ em là người mê cải lương hay không? Em là ca sĩ em có ngu dại gì mà dám đi chê cải lương" Tôi tin Thanh Hà, chắc chắn Thanh Hà không bao giờ dám phát ngôn vô ý thức như thế. Hơn nữa Hương Lan là một trong những ca sĩ có tài, tân cổ vẹn toàn. Tôi dám nói, dù có thề hệ trẻ vươn lên, nhưng vẫn chưa có ai có thể thay thế được tài nghệ của Hương Lan được, cái tính tình bộc trực, mau mắn đôi khi bị người khác lợi dụng nhằm chia rẽ trong giới ca sĩ.

Bởi nói cho cùng, nghệ sĩ đa số nhẹ dạ, trong đó cũng có tôi, không có lập trường, vì thề mãi tới bây giờ hội nào cũng có, từ cái hội cái bang, cái răng, cái tóc gì cũng có chỉ có hội nghệ sĩ là chưa có, nhiều khi nghĩ lại thấy mắc cở thật tình, có đôi lần tôi và anh Nam Lộc dự định kêu gọi anh chị em trở lại nhưng rồi mạnh ai nấy sống, làm chúng tôi củng thấy nản lòng, theo suy nghĩ của tôi, mình là nghệ sĩ, nghệ sĩ có tài thực sự bằng chứng mình đứng được lâu và đã ở trong lòng khán gỉa thì mình phải hãnh diện vì được khán thính gỉa yêu cho đến bây giờ, tại sao phải thắc mắc, mặc cảm vì hai tiếng cải lương hay nhạc sến.

Như tiếng hát của tôi cũng vậy, có người không thích, chủ quan phê bình tôi hát nhạc sến, nhạc bình dân, có người khen tiếng hát cô Thái Thanh là trưởng gỉa, là trí thức. Dù chê hay khen, cô Thái Thanh vẫn là Thái Thanh, Thanh Tuyền vẫn là Thanh Tuyền. Mỗi người được trời ban cho năng khiếu riêng, tài nghệ có sắc thái cá biệt, có thể so sánh phở này ngon hơn phở kia, tivi này xài tốt hơn tivi nọ, nhưng trong nghệ thuật thì lại không có tiêu chuẩn so sánh, vì nghệ thuật là nghệ thuật, không thể so sánh hát bội hay hơn cải lương, cải lương hay hơn hồ quảng. Trưởng gỉa, trí thức là gì nhỉ, bình dân là gì nhỉ, thông thường người ta luận bàn trí thức là giàu sang, là có học - bình dân là giới lao động, tay lấm chân bùn, nghèo, ít học. Ai cũng đều biết, đều có thể phê bình rất dễ nhưng làm nghệ thuật không phải là chuyện dễ làm và cũng không nên đưa linh hồn nghệ thuật vào lãnh vực phân biệt giai cấp khi thưởng thức nghệ thuật.

Tiếng hát nào cho người có học, tiếng hát nào cho người thất học, không có tiếng hát nào của riêng ai cả. Người nghệ sĩ truyền đạt giọng hát của mình xâm nhập thẳng vào tim óc của đại chúng, hoàn toàn không gửi riêng cho trí thức, thành phần thượng lưu và lập dị, bạn thích hay không thích vậy thôi.

Âm nhạc, tân nhạc, cải lương, hát bội, hồ quảng mỗi bộ môn đều có nét đặc thù của nghệ thuật, phán xét cải lương thuộc giai cấp bình dân, tân nhạc thuộc lớp trí thức có học và đi đến nhận định "biết thưởng thức tân nhạc mới được trở thành người trí thức", phán xét như vậy vô tình giẫm lên sự phản bội nguồn gốc lịch sử của dân tộc. Chính nhân gian đã sáng tạo ra thiên văn học, nghệ thuật và âm nhạc. Nhạc Việt Nam chỉ tuyệt vời với người Việt Nam, vì nó là tâm sự riêng mà chỉ có người Việt Nam mới cảm nhận được, mới có đủ nhịp cầu cảm thông hiểu nó.

Là nghệ sĩ tôi biết rõ tất cả nghệ sĩ chúng tôi đều muốn được mọi người thương yêu, mong đem tiếng hát, tài năng của mình làm đẹp cuộc đời, làm thăng hoa đời sống. Bởi cuộc đời đã quá nhiều nhiễu nhương, đau khổ, những điều tận thế đã lần lượt báo hiệu, còn chờ gì nữa mà không thay đổi cuộc sống, hãy sống vui lên, những chê khen - giận hờn, cố chấp, tỵ hiềm ghét bỏ xin hãy quên đi để sống cho một ngày đáng sống kẻo không còn kịp nữa.

Trước sau gì rồi cũng một cõi đi về, nếu có một ngày đi về xin cho tôi được đi trên đoạn đường thanh thản

Thanh Tuyền
bienchet
#6 Posted : Friday, April 14, 2006 10:46:44 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0















Từ Thụy
#7 Posted : Wednesday, November 8, 2006 7:37:58 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)



Từ Thụy
#8 Posted : Wednesday, November 8, 2006 7:41:05 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)

Phượng Các
#9 Posted : Saturday, July 7, 2012 11:06:38 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Phượng Các
#10 Posted : Saturday, October 6, 2018 8:35:23 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Tâm tình cùng khán thính giả

https://www.youtube.com/watch?v=6GZQsj6SF-U
thuytien
#11 Posted : Tuesday, October 16, 2018 10:39:04 PM(UTC)
thuytien146

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 10/16/2018(UTC)
Posts: 1
Points: 3
Location: hcm

Cảm ơn m rất thích nghe giọng hát của nữ ca sĩ này
Phượng Các
#12 Posted : Friday, August 16, 2019 11:19:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
https://www.youtube.com/watch?v=jM3fLLeVxd4

Để đánh dấu 55 Năm Kỷ Niệm Tiếng Hát Thanh Tuyền, Trung Tâm Thúy Nga hân hạnh giới thiệu Live Show Trực Tiếp Thu Hình với chủ đề Thanh Tuyền - Một Đời Cho Âm Nhạc. Được tổ thức tại Pechanga Resort Casino (Temecula, CA) ngày 1 tháng 9, 2019
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.