quote:
Gởi bởi Khánh Linh
BTrang dạo này viết nhiều ghê nha.
Chị Khánh Linh.
Lúc trước cũng ngượng ngùng vì thấy ba cái việc mình làm thật là tầm thường.Trong khi bao nhiêu người họ dùng thời gian của họ làm những việc ích lợi và cao cả hơn thì họ làm gì có thời gian để kêu ca như mình.Mà cứ ngặm câm hoài coi bộ mình cũng không khá gì hơn,cốt khỉ vẫn hoàn cốt khỉ.Thôi thì dành chút thời gian viết ra cái sau đó đi làm công chuyện coi bộ chạy re hơn là không viết rồi cứ nhùng nhằng trong đầu.
Cuộc sống mà thiếu những cuộc đối thoại qua lại làm cho mình như thiếu sinh lực.Mình không biết phải làm gì,nói ra gặp được người cho lời khuyên chân tình và hữu lý làm mình thấy mình bớt chui vào ngõ cụt.
Như những lời của chị HKKM và chị Thiên Thư nói ,nghe đơn giản vô cùng nhưng em vô cùng tâm đắc.
Có nhiều khi mình làm nhưng không biết để làm gì.Mấy năm nay toàn sống chung với người già,khi họ ra đi để lại những vật dụng hay quần áo hay nữ trang vàng bạc rồi nhà cửa đất đai mà cả đời họ chắt chiu dành dụm.Bây giờ bị lôi ra quẳng đi như quần áo,bán đổ bán tháo như đồ cổ quí giá hay nữ trang nhà cửa đất đai .Rồi ngẫm nghĩ những câu chuyện của những người trong gia đình mình.Mỗi cuộc đời là một câu chuyện khác nhau nhưng chung qui là ai cũng dành dụm chắt chiu hay lấy của người làm của mình để khi nhắm mắt xuôi tay,cái của đó chui vào tay kẻ khác mà cái người sở hữu thì sống thật là chật vật.
quote:
Gởi bởi Phượng Các
Chia buồn về con mèo chết nha. Mình cũng từng có con pet trong nhà hết tuổi thọ, khi chúng chết thật buồn quá, cái buồn đến mình không ngờ nỗi.
Em cám ơn chị đã chia buồn.Hai hôm nay em bị ám ảnh về con mèo,khi nhớ lại những hành động hay thái độ của nó em thấy loài mèo thật là tinh khôn.Không biết em có nuôi lại một con khác hay không?
Càng ngày càng không muốn dính líu gì tới vật nuôi trong nhà nữa.Hồi đó có đến nhà chị bạn thấy chị nuội gà vịt để ăn thịt.Bắt chước chị nuôi ai dè không có can đảm làm thịt vì thấy tụi nó cũng biết đủ thứ.
Tụi nó tự đi kiếm ăn,tối mò về chuồng.Cuộc khẩu chiến trong chuồng vịt cũng làm mình thấy nao lòng khi thấy loài nào cũng vậy,con lớn thì hiếp đáp con nhỏ.
Nuôi bốn năm nay ngày nào cũng phải cho ăn,lâu lâu phải dọn chuồng ,nhiều khi ngán quá mà không biết làm cách nào.Vậy đó chuyện nọ nó xọ chuyện kia, toàn chuyện tầm xàm bá láp vậy mà vô tay mình,mình gở nó hỗng ra.