quote:
Gởi bởi Bông Trang
khổ cái là người già hay để tiền trong nhà.Má chồng không còn minh mẩn lắm nên tất cả đều do ba chồng cất, kêu ox đi kiếm nhưng anh không chịu làm vì nói làm như vậy kỳ quá ,nên cũng huề trất luôn.
Đến hôm nay thì thấm mệt,chưa làm bài tập để trả bài khi đến lớp nên hôm nay trốn học luôn.
Chị Bông Trang, rất lo khi thấy ba chồng chị phải vào nhà thương, mong bác chóng lành và tai qua nạn khỏi.

Tội nghiệp chị, mới ngày thứ hai mở quán đã gặp chuyện lo, nhưng chị vẫn vào đây chia sẻ được với mọi người, Bình nghĩ chia sẻ được như vậy chị cũng đỡ lo đi, nhiều khi lại học hỏi được nhiều điều như các chị khác đã dặn dò ở trên mà nhiều khi trong lúc lo lắng mình nghĩ không ra.
Chị làm Bình nhớ ba chồng Bình, ông cụ bị Alzheimer, ngày xưa ông cũng là người giữ tiền, đến một lúc nào đó, khi vào nhà cầu, ông xé tiền ra, bỏ vào cầu tiêu mà chẳng hiểu sao lại không giật nước đi, nên đến lúc người nhà vào nhìn thấy, thế là từ đó ông không thể được giữ tiền, hay bất cứ thứ gì nữa. Mùng 5, hay mùng 10 tết, gặp ông cứ hỏi, chào ông, tết con chúc ông mạnh khỏe, ông lì xì đi, là ông rút tiền ra lì xì ngay, bất biết ngày đó ngày mấy và cứ cười cười như vui lắm. Nghe chuyện nhiều người bảo cái tâm của ông tốt, lúc nào cũng lấy tiền ra cho, nhưng người nhà thì vẫn lo, biết là đầu óc ông không còn minh mẫn nữa. Những người lú lẫn, họ sống như trong mơ, trí óc của họ không còn làm việc nữa chị ơi!

Bình cứ hay cười ax Bình, bảo anh coi chừng giống bố, vì anh cũng hay quên. Thế nhưng, dạo sau này, Bình cũng có lúc hay quên, tự nhiên nó quên như vậy, Bình lại đâm lo, không biết có khi nào mình lại bị căn bệnh thời đại đó không? Kể cho mấy đứa nhỏ nghe, chúng bảo, mẹ nên lên internet, đọc cái website nào đó nhiều hơn, để vận dụng trí óc, chứ nếu không nó sẽ mụ đi thiệt đó, ông trời kêu ai người đó dạ thôi, không biết đâu mà lần đâu. Đó là lý do tại sao Bình hay vào trong đây, dạo internet chơi, hi hi... Wow, cái cớ này tốt quá, phải không?
Dạo này, Bình cũng có nhiều thứ để nhớ lắm, mà cũng đã quên rất nhiều, cho nên cứ phải viết vào sổ, và lên lịch ở khắp nhà để giúp cho mình nhớ, chứ nhiều quá, không nhớ hết được, chị ơi! Bình làm thành thói quen, nói chuyện với ai, Bình cũng phải viết xuống nội dung của cuộc nói chuyện luôn vì nếu không sẽ không nhớ được là mình đã nói chuyện gì. Không biết vì mình có nhiều việc làm hơn xưa hay vì mình đã lớn tuổi mà cảm thấy mình không còn minh mẫn như xưa nữa???

Ngay cả viết, Bình cũng không viết được nhiều như xưa nữa, Bình hay quên hơn không biết vì Bình không có thời gian để viết xuống, hay vì Bình làm biếng, không chịu viết xuống, nên đầu óc không còn minh mẫn nữa, nên không biết viết cái gì nữa. Kể ra cho mấy đứa nhỏ nghe, thấy tụi nó nhìn Bình ái ngại, thấy tội nghiệp quá, Bình lại cười, ôi dào, là nói vậy thôi chứ mẹ vẫn còn minh mẫn chán, đừng có lo, hi hi...
Ủa, quán của chị mà làm gì Bình tràng giang, đại hải dữ vậy ta? Hông sao, hông sao, chị BTrang thông cảm đi nha, Bình đang mài giũa cho đầu óc mình minh mẫn đó, vì Bình viết xuống thế này, là chỗ Bình có thể sửa tới sửa lui câu cú, chính tả nữa đó, cho đầu óc mình làm việc mà, hi hi hi...

BN.