Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

3 Pages<123>
GÓC NHỎ BÌNH YÊN
Phượng Các
#21 Posted : Friday, April 6, 2012 5:27:32 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Ủa, có lên youtupe rồi sao BN? Cho cái link xem với. Mấy hôm nay mò vô youtupe thấy đủ thứ trên đó!
Binh Nguyen
#22 Posted : Sunday, April 8, 2012 1:40:12 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Ủa, có lên youtupe rồi sao BN? Cho cái link xem với. Mấy hôm nay mò vô youtupe thấy đủ thứ trên đó!



Chị Phượng Các, hôm họ đưa em lên đó, em cũng không biết, cũng mò mẫm hoài không ra, cuối cùng, người ta phải gởi cho em cái link (tại về kỹ thuật là BN dở nhất! Blush) em mới biết ra mình nổi tiếng đến vậy (lên đến 18,501 lượt người xem rồi). Tongue Hôm nọ, em có đề cập đến chuyện này trong quán cóc, chị Thiên Thư bảo, thì cứ làm, đâu cần sợ anh Tây nào, em có nói với chị ấy rằng, anh Tây thì em không sợ, chỉ sợ anh Ta, vì anh Ta nhà mình khá "nhạy cảm" trong mấy vấn đề đó, em sợ anh Ta làm khó PNV nếu em táy máy đem cái link vào đây, thì PNV đuổi em ra không kịp, cho nên em không dám đem cái link vào, hi hi. Chị lên u tube, đừng có kiếm tên BN (nhân vật này không có nổi tiếng trên u tube, chỉ nổi tiếng trên d/đ PNV thôi Smile), chị kiếm tên bài hát nổi tiếng ALA của n/s VN famous nhất hiện nay với phần trình bày có "nhạc cảnh", thì chị sẽ nhìn thấy ca sĩ "nổi tiếng" trình diễn, nhưng nói trước chị đem vào PNV có thể sẽ gây rắc rối đó, hi hi... Ủa, mà chim trời, cá nước, ai muốn bắt thì bắt chớ, làm sao cản được họ cà??? Eight Ball

BN.
Tonka
#23 Posted : Sunday, April 8, 2012 8:28:33 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
chị kiếm tên bài hát nổi tiếng ALA


Trời ơi làm khó hoài. Trên trời có biết bao nhiêu a-l-a, mò mẫm hoài lâu lắm. Thương thì bỏ vô đây dùm cái đi Wink
Binh Nguyen
#24 Posted : Sunday, April 8, 2012 9:02:09 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka
Trời ơi làm khó hoài. Trên trời có biết bao nhiêu a-l-a, mò mẫm hoài lâu lắm. Thương thì bỏ vô đây dùm cái đi Wink



Big Smile Big Smile Big Smile Á, á, không phải thánh Ala đâu chị ơi, em hint tới đó là em đã lo sợ cho PNV rồi đó, hint tới đó là bằng nói huỵch toẹt ra rồi còn gì? Chị kêu trời làm em buồn cười quá đi! Chị cứ đặt câu hỏi who are u là ra câu trả lời liền đó mà.
BN.
Tonka
#25 Posted : Sunday, April 8, 2012 9:34:45 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Câu trả lời cả lố lận. Thôi lượm đại một cái, nếu thánh Ala có thương tình ... Tongue

http://www.youtube.com/watch?v=qPUPU1Hl87A


Nhắn nhủ quý độc giả nếu có xem cái youtube kế tiếp, thì at your own risk. Ala...uh...amen... Tongue
Binh Nguyen
#26 Posted : Monday, April 9, 2012 8:55:35 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
À há, nếu PNV in trouble là tại chị Tonka nhe, không phải tại em đâu à... a... men!
Chị Tonka thông minh hết biết luôn, hổng có cái gì dấu được chỉ hết! Blush
BN.
Phượng Các
#27 Posted : Monday, April 9, 2012 4:09:02 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Thì ra là chị mặc áo khoác đỏ. Cooling
Binh Nguyen
#28 Posted : Thursday, May 3, 2012 3:06:06 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Sau khi cái đó được tung lên, máy của Bình không chỉ chậm thôi mà tắt luôn tuýt xuỵt mỗi khi mình click vào cái link đó. Bởi vậy, khi nghe các chị trong PNV than d/đ bị chậm sau khi chị Tonka đưa nó vào đây, Bình "rét" quá, không dám hó hé nữa. Láng cháng, người ta tắt luôn cả d/đ thì... phiền! Tongue Lại phải bảo "lỗi tại tôi mọi đàng"! Wink Cho nên để giả mù sa mưa, Bình đành im hơi lặng tiếng, hí hí. Big Smile

Nhưng, chữ "nhưng" quái ác, mình là người... "ít" nói, biểu im hơi lặng tiếng lâu quá cũng không chịu được, lại đành phải vào đây ... nói! Smile

Hôm chào cờ vừa rồi, mèn, ban hợp ca chào cờ hùng hồn quá, có chị còn đòi đứng cạnh "ca sĩ" để dựa hơi vì thấy ca sĩ nổi tiếng, đứng gần may ra cũng "nổi tiếng" chăng? Lần đầu tiên chào cờ hát theo giàn nhạc sống của các nhạc công tí hon, thiệt cảm động làm sao. Lại còn có anh nhạc trưởng khua tay, múa chân nữa, trông rất ư là chuyên nghiệp! Chỉ có một điều đáng tiếc là ông MC chắc là khớp quá (ủa mà ổng đâu có hát đâu mà ổng cũng khớp ta? Question), nên cứ nói lộn tới, lộn lui đến hai, ba lần, ai cũng đưa mắt về phía ổng để nhắc, thiệt là bậy bạ mà. Chị đứng kế bên mình lầm bầm "trời ơi cái ông này ổng nói sai hết trơn à", mình phải húc vào tay chỉ ra hiệu cho chỉ đừng nói gì hết, vì mình đang đứng trên sân khấu. Đó, người chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp khác nhau ở chỗ đó đó, người chuyên nghiệp là cho dù bất cứ cái gì bất thường xảy ra, cũng phải làm lơ, nhặt từ chỗ đó mà đi tiếp, chứ không có đứng trơ ra, hoặc nói cái này, nói cái kia, hoặc lầu bầu hay phàn nàn, để tỏ thái độ của mình. Không, cứ phải tiếp tục đi tiếp, cho dù khúc trước không đúng, thì cũng phải cố gắng làm cho đúng khúc sau. Người chuyên nghiệp là vậy.

Không phải dễ gì lúc nào cũng có một ban nhạc chuyên nghiệp, hoặc những ca sĩ với tư cách chuyên nghiệp, nhưng dám lên sân khấu hát mà không chịu rèn luyện lấy một ít tư cách chuyên nghiệp thì bài hát cũng coi như bỏ đi, người hát làm mất giá trị của bài hát. Hôm qua, tôi nói với anh xã, chán nhất là những ca sĩ lên "đóng tuồng"! Anh hỏi "Đóng tuồng là làm sao?" Tôi nói, ca sĩ đứng lên sân khấu nhưng chỉ có nhép miệng thôi chứ không có hát thật. Anh bảo "Ôi dào! Tưởng gì, thiếu gì các ca sĩ chuyên nghiệp hát nhép miệng kia, có gì đâu mà phải thắc mắc?!" Tôi bảo "Em chấp nhận anh hát sai, hay hát dở hay hát nhép miệng cũng được nhưng đó phải là lời hát của anh, chứ anh đâu thể nào bỏ giọng hát của Đan Nguyên vào máy, xong đứng nhép miệng giả bộ như giọng hát của mình đang hát vậy, đó không phải là giọng của anh, đó là giọng của ĐN mà?" Anh bảo: "Ừa há, như vậy là lường gạt!" Tôi bảo lường gạt quá đi ấy chứ, y chang như thằng Trung Quốc hôm thế vận hội vừa rồi, để khuôn mặt của con bé này, mà lại để giọng ca của con bé khác, rõ ràng là lường gạt! Họ coi thường khán giả cũng như coi thường người hát quá. Anh hát dở cũng được, anh hát sai cũng được, anh không có ban nhạc sống để đánh đàn cho anh hát, thì anh cứ để nhạc karaoke vào mà hát, cũng đâu có sao đâu, cho dù có dở hay hay cũng chính là anh hát. Còn để máy hát thì cứ để máy hát thôi, anh đứng lên sân khấu làm gì. Hoặc giả, anh có thể để máy hát rồi làm những động tác múa gì đó khả dĩ còn chấp nhận được, chứ cứ đứng giả là mình đang hát mà thật ra là máy hát, trông thiệt... bực mình hết sức! Anh bảo, ối, chuyện của thiên hạ em bực mình làm gì cho mệt.

Đã bảo tính mình "ít" nói mà, chuyện của thiên hạ nhưng nếu mình cứ im lặng, không nói ra người ta lại cứ tưởng người ta làm hay, người ta sẽ cứ thế mà làm hoài, mình cứ thành bị lừa hoài, vừa bực mình mà lại vừa mang tiếng ngu, người ta lừa mình mà mình không biết gì hết, cứ thế mà coi rồi cứ im lặng chấp nhận. Shocked

BN.
1 user thanked Binh Nguyen for this useful post.
viethoaiphuong on 7/4/2012(UTC)
Binh Nguyen
#29 Posted : Monday, May 14, 2012 11:45:19 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Hôm thứ sáu vừa rồi, tôi cùng hai đứa con gái đi coi ca nhạc kịch Les Misérables (Những người khốn khổ) ở trường thằng con trai diễn, dĩ nhiên nó được đóng một vai trong những vai quan trọng làm thành tên phim "những người khốn khổ", vai...... "beggar"! Big Smile Tôi đùa, cái thằng, tưởng được đóng vai nào, té ra được đóng vai những người khốn khổ, mà... khổ thật! Nó mặc đồ rách rưới cùng với những người khốn khổ khác hát hợp ca theo ban nhạc hợp xướng của trường nó. Lúc chúng nó hát trên sân khấu phải có thêm một ban hợp ca ở dưới hát phụ theo, vì chắc chắn tụi nó không có đủ "micros" để cho hết từng đó những đứa "khốn khổ" mỗi đứa một cái. Thấy mấy đứa khốn khổ vai chính hát rõ ràng quá, y như trong sân khấu thính phòng, tôi đâm ra nghi ngờ, ối, hay là tụi nó đang hát nhép miệng, còn thì là mà tụi nó đã thâu âm trước rồi? Đúng là dị ứng với những người hát nhép miệng mà. Tongue

Để xóa tan sự nghi ngờ tôi quay qua hỏi đứa con gái nhỏ "con nghĩ tụi nó hát có micro không vậy?" Nó bảo "I think this school is rich, they can afford the wireless micros no problem" Với lại, chỉ có vài người vai chính mới có micro thôi, những người vai phụ thì không cần. Tôi hỏi "Con không nghĩ tụi nó thâu âm trước đâu hả?" Nó nói "Of course not!" Tôi nó "vậy là tụi nó đang hát "live" đó hả, sao mà hay quá vậy? Con tôi nhìn tôi ngạc nhiên, chắc nó nghĩ mẹ "weird"! Thiệt đúng là tại thấy dối trá nhiều quá nên đâm ra nghi ngờ đủ thứ mà, chứ tụi nó hát và trình bày hay thật, đúng là làm cho ra làm! May mà thằng nhóc chịu vào trường này, chứ nó vào trường của con chị nó đang học có khi nó sẽ không có những hoạt động như vậy, vì trường chị nó chẳng thấy có cái show gì hết, ngoại trừ vài buổi ca nhạc đêm giáng sinh, không phải một ca nhạc kịch "hoành tráng" như vậy! Tôi nói với đứa con gái lớn hy vọng nó chỉ thích diễn kịch chơi chơi thôi, chứ đừng chọn cái nghiệp đó, vì sợ không dễ kiếm việc làm. Con gái tôi bảo "You never know"!? Thấy nó tập ráo riết cho vở kịch, tôi vừa mừng mà vừa lo. Mừng vì nó biết sinh hoạt chung với bạn bè trong trường, không ra ngoài chơi bậy bạ, lo vì không biết nó có học được các môn khác không, mà theo mình thường thường những môn khác mới quan trọng chứ cái môn kịch thì không có gì quan trọng!

Khi ông Văn Giang (JeanValjean) bị cảnh sát bắt lại vì đã ăn cắp những muỗng nĩa bằng bạc của nhà thờ, cảnh sát đem ông tới nhà thờ để đối chứng với vị linh mục của nhà thờ, ngài nói (ý quên, hát): "Sao anh đi sớm vậy? Anh còn để quên một số muỗng nĩa bạc của anh ở đây nè." Nước mắt tôi trào ra, toàn bộ nội dung của câu chuyện "Những người khốn khổ" đã bị bỏ quên trong tôi lâu lắm, dễ chừng có mấy chục năm, trở về rõ mồn một. Hành động cao cả, bao dung, độ lượng của vị linh mục đã cứu rỗi được linh hồn của một kẻ lạc đường. Rồi từ đó cho đến cuối cuộc đời, ông Văn Giang cứ sống và chạy trốn để giữ vững linh hồn của mình, ông nuôi dưỡng Cosette (con của một cô gái giang hồ đã chết) như con ruột của mình.

Mấy đứa học trò đóng quá hay, hát quá hay, không chừng còn hay hơn cả ngoài rạp hát của những ca nhạc kịch chuyên môn! Cả hội trường im lặng (không biết có nín thở không) theo dõi ráo riết vở kịch, thấy không ai cầm máy quay phim hay chụp hình, tôi đưa máy lên, lại bỏ máy xuống, có thể người ta không cho chụp hình quay phim chăng? Láng cháng mà đưa máy lên người ta đuổi ra thì quê chết, bỏ máy xuống nhưng vẫn tiếc hùi hụi vì chúng nó hay quá đi, đúng là không khen không được! Con bé lớn thấy tôi hỏi là có được chụp hình không, nó bảo "No, mẹ, don't do it!" Chắc là nó thấy người ta có để giấy báo là không được chụp hình, quay phim ở đâu đó chăng, nên mới nói mình một cách dứt khoát như vậy?

Con bé lớn có vẻ khoái vở nhạc kịch, nó đòi đi coi lại vào ngày hôm sau, chỉ có mình nó đi, còn tôi đã có kế hoạch đi dự buổi tiệc khác, nên không đi với nó nữa. Con bé nhỏ cũng không đi nữa, nó có vẻ không thích thú lắm như chị nó, nên đi với mẹ. Với những tác phẩm văn học như vầy, nếu có cơ hội tôi cũng đi coi lại lần nữa. Bởi mới nói, con bé lớn có vẻ thích viết văn giống mẹ.

BN.

1 user thanked Binh Nguyen for this useful post.
viethoaiphuong on 7/4/2012(UTC)
Binh Nguyen
#30 Posted : Saturday, June 30, 2012 6:59:48 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
"Gởi gió cho mây ngàn bay...", mấy cái PM cũ của tôi trong diễn đàn này đã mất hết. Không phải vì tôi không muốn giữ mà vì tôi làm biếng quá, và cũng không có thì giờ để vào mà giữ. Thôi thì, cứ "gởi gió cho mây ngàn bay...", cũng tính viết thêm một câu nữa, nhưng không thuộc, nên đành "gởi gió cho mây ngàn bay" thôi vậy! BigGrin

Những cái PM vui buồn từ cả lúc tôi mới vào PNV, lúc chị VK viết thư cho tôi, rồi chị TK, SA cũng viết thư cho tôi, rồi cả sau này chị Mưa, chị Mai cũng viết thư cho tôi ... Tôi bỏ hết, "gởi gió cho mây ngàn bay" hết, nhất định buồn vui gì cũng không giữ nữa, cứ như ngưới ta nói "ba lần dọn nhà bằng một lần cháy nhà", và đây chỉ mới là ... lần thứ nhất! Mình cũng tập làm quen đi là vừa. Dancing

Hôm vừa rồi gặp chị bạn, chị khoe chị đã gởi 7 bài cho tờ báo ở đây và họ đã xác nhận là sẽ lần lượt đăng bài chị. Tôi nghĩ thầm, ừ, rồi để coi. Hồi trước tôi cũng gởi một bài, họ cũng nói là sẽ đăng mà tôi chẳng bao giờ thấy đâu hết, cho nên tôi rút ra kết luận, không tin được những gì người ta nói, mà mình cũng không rảnh để nặn óc viết bài rồi họ lại để "gởi gió cho mây ngàn bay" như vậy! Shame on you Phí công của tôi quá!

Một chị bạn khác muốn viết bài cho cuộc thi viết về Mẹ, chị cũng hỏi tôi có nên không, tôi hối thúc chị là nên mà còn phải nên viết lẹ lên vì người ta đã sắp hết hạn. Chị bảo chị sẽ đưa bài của chị cho tôi coi thử để cho ý kiến nhưng sau đó tôi thấy hình như chị trù trừ, như là không muốn đưa, không biết vì chị viết không kịp hay là vì chị muốn giữ bí mật cho đến giớ chót? Tôi đã sửa bài cho PNV khá nhiều, cái tâm tư này tôi đã gặp quá nhiều, tôi nói để chị an tâm, rằng tôi chỉ sửa lỗi chính tả, chứ còn câu văn, câu cú tôi ít khi nào có ý kiến, mặc dù nhiều khi người viết đúng là không biết làm sao để cho câu văn của mình gọn lại, cứ tràng giang, đại hải một cách vô ích! Chị bảo, không sao, chị muốn nghe ý kiến thật lòng, tôi nói, làm cho chị mất lòng hay làm cho người khác mất lòng là điều em không bao giờ muốn nhưng vì tính em đôi khi trực tính, nhiều khi không khéo, vô tình làm cho người khác mất lòng, chứ thật tình là em không bao giờ muốn vậy. Nói đến vậy mà chị cũng không đưa, tôi cũng im luôn, không thúc nữa. Thứ nhất, tôi cũng chẳng có nhiều thì giờ để coi cho chị. Thứ nhì, mình cũng không thể ra vẻ là mình tò mò quá. Thứ ba, tôi nghiệm bản thân mình từ xưa tới giờ, tốt nhất là không nên mua thêm việc, vì tôi đã nhiều việc lắm rồi mà cũng chưa hoàn thảnh công việc của mình một cách hoàn hảo thì còn mua thêm việc làm gì? Shame on you

Cứ tưởng thế là êm, chị đưa hay không đưa gì thì cũng không ảnh hưởng gì đến tôi! Đến lúc đó thì chị lại gọi qua đòi gặp tôi gấp, tưởng gì, té ra là chị muốn đưa bài của con chị cho tôi coi để thông dịch giùm vì con chị sinh ra và lớn lên ở đây, dĩ nhiên bài của nó được viết bằng tiếng Anh nên cần phải dịch ra tiếng Việt cho người Việt đọc. Và đây là "nghề của nàng" mà, nên tôi nhận lời ngay và tôi vội vàng kiếm cách lên PNV vì PNV đang đổi khuôn mặt mới tôi còn chưa biết làm sao để đánh tiếng Việt như mọi lần. Tôi nói với chị, em không dám chắc là sẽ đánh được dấu tiếng Việt vì lý do kỹ thuật. Cái xấu nhất là em sẽ đánh tiếng Việt không dấu, rồi chị ráng đọc mà sửa lại vậy, nhưng để coi. Tôi đã mày mò vào được diễn đàn với khuôn mặt mới này, đánh tiếng Việt có dấu đàng hoàng và hơn tất cả, tôi rất tâm đắc với bài tiếng Việt của mình, tiếng Anh của cháu đã hay, tiếng Việt của tôi hình như còn ... hay hơn! Tôi tâm đắc vì hy vọng tôi đã diễn tả được hoàn toàn cái ý của cháu gởi gắm trong bài của cháu. Và tôi đã không lầm, sau khi nhận được bài dịch của tôi, chị viết email trả lời và khen bản dịch của tôi hay quá! Làm lỗ mũi tôi cũng phổng lên! Blushing Và sau đó thì chị gởi bài của chị cho tôi đọc để cho ý kiến. Có lẽ, sau cái bài của con chị, chị mới đủ tự tin đưa bài của chị cho tôi đọc, nhưng mà như vậy là tốt rồi, ít ra là chị đã tin tưởng tôi. Và tôi cũng chỉ cần như vậy thôi.

BN.

1 user thanked Binh Nguyen for this useful post.
viethoaiphuong on 7/4/2012(UTC)
Binh Nguyen
#31 Posted : Sunday, July 8, 2012 8:11:38 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Originally Posted by: Binh Nguyen Go to Quoted Post
"Gởi gió cho mây ngàn bay...",

Hôm vừa rồi gặp chị bạn, chị khoe chị đã gởi 7 bài cho tờ báo ở đây và họ đã xác nhận là sẽ lần lượt đăng bài chị. Tôi nghĩ thầm, ừ, rồi để coi. Hồi trước tôi cũng gởi một bài, họ cũng nói là sẽ đăng mà tôi chẳng bao giờ thấy đâu hết, cho nên tôi rút ra kết luận, không tin được những gì người ta nói, mà mình cũng không rảnh để nặn óc viết bài rồi họ lại để "gởi gió cho mây ngàn bay" như vậy! Shame on you Phí công của tôi quá!


Họ đã đăng một bài của chị như đã hứa, "Đoá Hồng Nhung." Ngồi chờ mấy đứa nhỏ tập văn nghệ, tôi lấy một tờ báo ra đọc và thấy bài của chị. Tôi vội vàng đem ra khoe chị vì chị cũng là một phụ huynh của các cháu trong ban văn nghệ. Chị mừng quá, bảo: "Trời ơi, bài của tui được đăng rồi mà tui còn chưa biết Cám ơn B nghe!" Tôi cười khen chị nếu cả 7 bài chị đều viết hay như vậy thì đúng là người ta sẽ từ từ đăng hết các bài của chị. Chị vừa đùa vừa thật: "Tui biết chắc bài của tui hay mà!" Tôi cười nhớ lại lời của một chị phụ huynh khác hay nói với tôi mỗi lần tôi khoe tôi giỏi một cái gì đó: "Coi bả kìa, đến một tỉ cái tự tin luôn!" BigGrin

Đó là điều mà tôi khác chị. Tôi không dấu tên tôi, mỗi khi viết bài, hay viết truyện, nhưng ai không biết tôi là ai thì tôi cũng giữ bí mật luôn, không bao giờ tiết lộ bút hiệu của mình. Chả thế mà, chẳng ai biết đến tôi, nhiều khi còn hiều lầm là của một "đấng trượng phu" nào đó. Có người còn hỏi nhà báo "Ông nào viết bài đó hay vậy?" Tôi bảo anh chủ báo, đừng bao giờ tiết lộ tôi là ai, vì đó là đặc điểm của tôi. Người nào tinh ý lắm mới biết được tôi là ai? Và họ coi tôi là đàn ông thì cũng xong, không sao cả, vì đó là văn phong của tôi, muốn vượt lên cái lẽ "thường tình"! Razz Hà hà ...

Truyện của chị viết về một người mẹ độc thân cố gắng nuôi đứa con trai để không phụ lòng nó thương mẹ, không muốn san sẻ tình thương của mẹ cho người khác vì chị sợ không đủ bổn phận với con. Người mẹ không nỡ bỏ con, hy sinh tất cả cho nó. Đến khi nó đủ lông đủ cánh, học xong, đi làm, nó rời bỏ mẹ nó trốn đi luôn sau khi ăn cắp của mẹ nó hai trăm ngàn qua đường ngân hàng và tặng lại cho mẹ nó một Đoá Hồng Nhung, để mẹ nó tự lo trả nợ. Câu chuyện làm tôi cảm động thương cho người mẹ độc thân. Vâng, nếu tất cả 7 chuyện chỉ đều viết hay như vậy, thì chị có đầy đủ khả năng để tự tin! Rose

BN.
Binh Nguyen
#32 Posted : Wednesday, July 11, 2012 5:24:13 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Chị mặc cái áo hơi rộng, một người quen hiểu lầm là chị đang mang thai và hỏi chị thai kỳ đã được mấy tháng? Chị quê quá trả lời, "tôi mang giùm cho con dâu tôi", người đó xin lỗi chị rối rít, còn chị thì thấy hối hận là mình đã mặc cái áo đó, và giận cả cái người vô tình đã hỏi một câu vô duyên! Tôi nói chuyện với chị, chị kể lại sự cố cho tôi nghe và có ý trách cái người nói chuyện vô duyên. Tôi bảo chị, họ nói vậy chứng tỏ chị còn rất trẻ, chị còn có thể mang thai được, lẽ ra chị phải cám ơn họ vì họ đã khen chị còn trẻ mới phải! Chị như ngộ ra được điều gì, cười tươi và nói, "Ờ há, sao mình không nghĩ theo phương diện "positive" như vậy, mà cứ nghĩ theo "negative" để để bụng giận người ta chi cho ... mệt!?

Thế đó, cũng cùng một vấn đề, cùng một câu chuyện, mà người ta có nhiều cách dẫn giải khác nhau, để suy nghĩ và ứng phó như thế nào, để có thể là người lạc quan, yêu đời, hay lúc nào cũng u buồn, giận hờn, ủ dột!

BN.
Binh Nguyen
#33 Posted : Monday, July 16, 2012 6:06:19 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Tôi gởi bài dự thi Viết về Mẹ, đơn giản vì các anh chị quen biết bảo Bình viết đi, vì Bình cũng thuộc thành phần "cây bút không chuyên", không viết nhiều, không đăng sách một cuốn riêng cho mình bao giờ, cũng không ai biết BN là ai, (ngoại trừ những người trong PNV) thì với mọi người người ta vẫn cho mình là "cây bút không chuyên nghiệp"! Ừ, nếu vậy viết thì viết, và tôi viết, đơn giản và dễ dàng như tôi đã từng viết mỗi khi mình đã kiếm được cái chủ đề nào đó để mà viết. Razz

Tôi không hy vọng tôi thắng giải, vì đọc các bài khác hay quá lại thấy bài của mình cũng... thường thôi, nhưng tính tôi hay phá giỡn nên tôi hay giỡn với các anh chị quen là kỳ này nhất định đi giật giải, đến nỗi một anh quen bảo "mèn, chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng kìa". Tôi giỡn với anh: "em đe đến hàng huyện, hàng nước luôn đó chớ, hàng tổng mà ăn nhằm gì!" Smile Toà báo kêu tôi đi dự buổi phát giải, tôi đi ngay, còn rủ tất cả mọi người cùng đi, vì cứ đinh ninh là mình đi chơi cho vui thôi, chứ đâu có tính là mình được giải. Anh xã tôi còn bảo sao em không kêu gọi mọi người vào Vote cho em, tôi bảo "em ngồi cho có tụ thôi, chứ đâu có tính giật giải gì đâu, mà nếu lỡ như bài của mình có hay thiệt thì tự động "hữu xạ tự nhiên hương" thôi đấy mà, đâu có sao, ham danh, ham lợi để làm gì?" Ấy thế, cái mình không trông đợi thì nó tự nhiên tới, tôi đoạt được giải nhì một cách vẻ vang! Giải nhì, mà các anh chị trong toà soạn còn sợ có người sẽ nghi ngờ hay tại nhỏ Bình quen biết nhiều người quá, biết đâu ban giám khảo biết nó rồi nên thiên vị chăng?

Nhà văn Nguyên Hương là một trong những vị giám khảo cũng không ngờ bài đó là của tôi, cũng không biết BN là ai (đã nói BN chỉ là celeb của PNV thôi mà! Razz ), nhưng quen trong đời thường thì cô NH có biết tôi, vì bác, bố, và chú tôi đều có tên trong hội văn bút VN ở Canada. Hà hà, dầu gỉ tôi cũng là hậu duệ trong một gia đình hay viết văn, thơ, thì ít nhiều cũng có một tí gien di truyền chứ. Chỉ có điều ít có người biết tới tôi vì tôi ít khi nói cho mọi người là mình cũng là người hay viết, tôi thích bí mật, không thích cho ai biết tôi là ai, tôi nghĩ như vậy tốt hơn, mọi người cứ biết tôi là một cô Bình bình thường là được rồi, không có văn chương gì hết, vì đó là một thế giới khác, tôi không phải là tôi bình thường nữa, tôi hoá thân trong nhân vật, dùng tâm lý nhân vật để mà viết. Lẽ ra, tôi nên học về tâm lý thì phải hơn.

BN.
1 user thanked Binh Nguyen for this useful post.
tocnguyet on 7/19/2012(UTC)
Binh Nguyen
#34 Posted : Friday, July 20, 2012 6:13:39 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Bây giờ thì chắc nhiều người đã biết tôi là ai vì tuần báo VT đã đăng hình và tên của những người trúng giải lên trang đầu của tờ báo tuần này.

Còn đây là buổi văn nghệ Tuổi Trẻ Tiếp Nối đã được đài SBTN Toronto ghi nhận lại, các chị nhìn xem mẹ đứng ỏ đâu, con đứng ở đâu nhá:


http://www.youtube.com/w...eature=player_embedded#!

BN.
Binh Nguyen
#35 Posted : Tuesday, January 8, 2013 8:01:12 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Ngày 8 tháng giêng,

Khai bút ngày 8, cho hên, đọc theo tiếng Hán là "bát", "giống giống chữ phát của chữ "phát đạt", để may ra, năm nay ăn nên làm ra, phát đạt, dồi dào, dư dả thời gian để ngồi ... viết sách! Tuyển tập Phụ Nữ Việt 2013. BigGrin

Những ngày lễ tết của Tây đã qua, dư âm vẫn còn, sửa soạn cho mùa Tết ta sắp tới, lại chuẩn bị, lại ăn, đùa với mọi người cứ sau một mùa lễ là lại lên mấy ký, hí hí... Nhưng không ăn không được, người ta nấu ngon, mình nấu cũng ... ngon, mà biểu không ăn thì ... uổng quá! Kệ, cứ ăn, hết mùa tết, lễ, nhịn cho nó ốm o lại, từ từ tính sau, còn bây giờ thì cứ ... ăn! BigGrin

Chạy! BigGrin

BN.
Binh Nguyen
#36 Posted : Tuesday, January 8, 2013 10:22:41 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Biểu viết, mới viết được vài chữ là lại chạy, thiệt chẳng giống ai, thế mà cứ bảo viết thành một quyển sách dầy thiệt dầy, chẳng biết làm sao để mà viết được. Mới viết được vài chữ lại chạy như vậy, chữ nó cũng chạy lung tung theo, làm sao mà sắp xếp nó lại cho nó thành bài thành bản được? Nhớ một lần bố tôi nói, viết là phải viết liền một mạch, khi đang có ý tưởng là phải viết liền, chứ nếu không nó sẽ quên đi mất. Sống trong cái xã hội lúc nào cũng chạy như điên thế này mà biểu ngồi xuống một lúc cho yên để mà viết coi bộ khó quá. Đang ý tưởng khúc này, để đến ngày mai nó lại ra một ý tưởng khác, không mạch lạc được với ý tưởng trước nữa, làm sao nó gẫy gọn và mạch lạc cho được? Đó là chưa nói, chuyện hôm qua tính nói, không có dịp nói, hôm nay đã quên mất tiêu, hà hà, thế là xong luôn, làm biếng viết tiếp, đời mất đi những "áng văn chương bất hủ", ha ha...

BN.
Binh Nguyen
#37 Posted : Friday, February 1, 2013 6:47:01 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
"Số giàu đem đến dửng dưng
Lọ là con mắt tráo trưng mới giàu"

Tôi nhớ câu ca dao này của Việt Nam, anh nhà tôi hay bảo, làm quái gì có chuyện dửng dưng, cày quá trời đây còn chưa được, chứ ở đó mà dửng dưng! Ơ hay, dửng dưng là cái gì mình có được hơn người là coi như giàu rồi, là coi như dửng dưng mà có rồi, cái đó là trời cho đấy chứ, đâu phải cày cục mà có?!

Chuyện gần đây nhất, hôm Hội Chợ Tết vừa rồi, chị Q bảo tôi bảo thằng con tôi mặc khăn đóng áo dài để đón ông Thủ tướng lần đầu tiên tới thăm Hội Chợ Tết của người Việt Nam, đó là một niềm vinh dự. Tôi bảo nó, nó nhăn nhăn, không chịu làm. Cái tính cái thằng vẫn thế, không thích biểu diễn, khoe khoang, ăn diện, tôi cũng chỉ nói nói nhẹ nhẹ thôi, chứ không ép nó bao giờ. Nghĩ thầm, biểu nó đi mua quần, mua áo bình thường để mặc đi học thôi mà nó còn từ chối, không đi, biểu nó mặc áo dài, lại còn đội khăn đóng nữa, cái quốc phục lạ lẫm này coi bộ khó quá, biểu thì biểu chơi cho vui thôi chứ không nghĩ là nó sẽ làm. Nó từ chối, không làm, thì đã nói ở trên là nó nhăn nhăn, ra vẻ khó chịu. Tôi giỡn, nói giọng giống như nạt nó, hay những lúc giận dữ la mắng nó: "Mẹ bảo con làm, là làm, không được quyền thắc mắc gì hết, nghe chưa?" Nói xong, tôi cười, rồi tôi quay qua chị Q. bảo: "Nó không mặc đâu chị ơi, cái thằng này nó khó lắm, kệ nó đi!" Thế rồi, tôi loay hoay với những công việc khác, lo cho những đứa khác trong ban nhạc tụi trẻ. Lát sau, chị Q. xuống nói với tôi: "Q. đã nói được thằng N. nó mặc áo dài rồi đó chị B." Tôi hỏi "Thiệt không?" Chị bảo "Thiệt chứ sao không thiệt." Tôi nói: "Chị hay quá, chị nói làm sao mà nó nghe vậy?" Chị nói: "Thì cũng nói bình thường thôi." Cách bình thường của chị là cách nào, tôi cũng không tìm hiểu nữa, nó chịu mặc là tốt rồi, coi như là đã được trúng một số nho nhỏ. Smile

Đứng trong giàn chào ông Thủ Tướng, thấy mấy đứa nhỏ xinh xắn và dễ thương hết biết, một loạt mấy đứa trong nhóm ban nhạc mặc khăn đóng áo dài, vừa ngộ nghĩnh, vừa đẹp đẽ, vừa dễ thương! Thằng bé, nhưng lớn lắm rồi, vì đã cao hơn mẹ nó, cứ múa may làm trò, đứng không yên trong bộ khăn đóng áo dài đạo mạo, nhưng khi ông Thủ tướng đi ngang qua thì nó cười thật tươi, một anh phó nhòm đã chụp được cái hình đó và đem đăng báo, ngay trang đầu. Thằng bé đứng giữa ông Tổng trưởng Di trú Jason Kenney, ông Thượng Nghị sĩ Ngô Quang Hải, và ông Thủ tướng Canada Stephen Harper. Tôi đã không ngờ là nó chịu mặc áo dài, lại càng không ngờ là nó được chụp hình toàn với những người nổi tiếng đương thời. Tôi nói đùa với mọi người, mèn, 20 hay 25 năm nữa mà nó được trở thành một trong ba ông đó, ông nào cũng được, thì bức hình này sẽ rất có giá, không chừng sẽ bán được cả triệu đô, hi hi... Lúc đó, đúng là trúng số, mơ không thấy nổi, nhưng mà... biết đâu? BigGrin

Tôi cũng hân hạnh được đứng trong giàn chào, vì chị Q. nhờ tôi dắt giùm mấy đứa nhỏ vô làm giàn chào vì chị đã nhận công việc đó nhưng chị cũng lại nhận một công việc khác quan trọng hơn, nên phải nhờ đến tôi làm giùm công việc này. Thì đã bảo "Số giàu đem đến dửng dưng" mà, mình có số được cái hân hạnh đó, thì tự nhiên nó sẽ đến với mình. Lúc mới vào, một chị khác, là trưởng của một nhóm thiếu nhi khác, chắc là cô giáo dạy tiếng Việt, dắt theo một nhóm đông các em thiếu nhi cũng để đứng làm giàn chào, hỏi tôi: "Chị có trách nhiệm trong nhóm đứng làm giàn chào không? Hôm qua, đi họp mình đâu có thấy chị?" Câu hỏi có vẻ hơi trịch thượng, giống như tôi là người không phận sự mà vẫn vào nơi dành cho những người có phận sự. Tôi trả lời tỉnh bơ: "Em đâu có biết đâu? Chị kia chĩ nhờ em làm thì em làm, chỉ là dắt mấy đứa nhỏ vô đây thôi mà. Nếu không ai nhờ, làm sao em biết chỗ này mà tới? Lại còn dắt theo một đám trẻ mặc khăn đóng áo dài nghiêm chỉnh như vậy nữa?" Hình như thấy mình vô lý, chị bỏ đi, không hỏi nữa. Thì dĩ nhiên phải thế chứ, tôi đâu có cầu cạnh cho công việc này? Nó được dửng dưng đem đến cho tôi mà?

Tôi kể chuyện này lại cho mấy chị bạn nghe, mấy chị bảo, người ta ganh tị với tôi thôi, đừng thèm để ý! Tôi cười bảo mấy chị, em đâu có để ý làm gì, cái chuyện người ta ganh tị với em là chuyện bình thường rồi, ai hơi đâu để ý cho... mệt! Người ta "ganh tị." vì em "đệp" nè, "dễ xương" nè lại "đa tài" đủ thứ, nên khi chị Q. giao việc cho em chĩ nói chĩ rất yên tâm rằng em sẽ hoàn thành tốt công việc. Hà hà, ..., đúng là "số giàu đem đến dửng dưng..." BigGrin Razz

BN.
Binh Nguyen
#38 Posted : Thursday, February 14, 2013 7:00:02 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Lại nói về tôi, lại khoe khoang những gì mình đã làm được, một cô bạn rất ghét cái tính đó của tôi, mỗi lần tôi nói về tôi thì tôi và nó lại có chuyện ... cãi nhau, đến nỗi tôi sợ, không biết mình có khoe khoang quá hay không nữa?

Trong nhóm bạn nào lúc nào cũng có người này, kẻ kia, thiên hạ hay nói "chín người mười ý", nhưng tôi thì lại thấy "chín người đến chín chục ý" lựng, vì cái ý nào mình cũng thấy hay cả, thì thiên hạ cũng vậy thôi, một người mười ý thì chín người phải đến chín chục ý chứ?

Mấy hôm nay, trong nhóm các anh chị tôi quen cũng có lời qua, tiếng lại, nói gần, nói xa, nói thẳng, nói cong đủ kiểu vì người này không đồng ý cách hành xử của người kia, nhưng ngại, không dám nói, vì nói là mất lòng, mà không nói thì ... ấm ức, cho nên các anh chị hỏi tôi là nói hay không nên nói thẳng với người hành xử không đúng đó và có ý mời người đó ra khỏi nhóm? Đa số mọi người muốn cắt đứt với người đó, tôi thì lại không muốn mất bất cứ một người bạn nào, nên tôi bảo cho dù người đó đã làm ảnh hưởng đến tôi trực tiếp, tôi cũng không muốn cắt đứt với người đó.

Thư qua, thư lại, bây giờ thời đại điện tử, nên chỉ cần vài cái gõ cóc cóc, là thiên hạ có thể nói hết những gì họ muốn nói. Tôi lặng yên đọc, không dám trả lời, vì như đã nói, tôi nhiều "tài" lắm rồi (mà "tài" thường đi với chữ "tai" một vần!), BigGrin nên tôi không thích có thêm cái tài 'giải quyết vấn đề" nữa (không giải quyết được thì cứ nói không giải quyết được đi, còn bày đặt nguỵ biện hoài!) Razz Nhưng hôm nay, thấy người đó chỉ trích người khác, tôi cảm thấy mình không thể im lặng được nữa, tôi bèn mon men lên tiếng. Trước khi gởi đi, tôi đọc đi, đọc lại mấy lần, để ý từng chữ một, chỉ sợ mình thẳng thắn quá sẽ mất lòng mà cong vẹo quá thì người ta không hiểu nổỉ. Thư gởi đi rồi mà tôi vẫn lo lắng không biết mình có nên gởi nó đi không? Gởi xong thư đi, tôi mắc bận trả lời trên điện thoại cho công việc của mình, thì tôi thấy điện thoại di động của tôi reo, tôi không nhấc lên nhưng thoáng thấy tên chị văn sĩ, tôi hết hồn, wow, nhanh đến vậy sao?

Tôi vẫn phải nói cho xong cuộc điện thoại. Tôi vẫn phải đi đón mấy đứa nhỏ đi học về, nấu nướng cho tụi nó ăn và quan trọng hơn hết là tôi vẫn phải ăn, vì không có thực thì làm sao vực được đạo? Bây giờ mà tôi gọi lại cho chị trong lúc bụng còn đói meo, mà lỡ chị quất cho vài ba tiếng đồng hồ thì thật là ... khốn khổ! Smile Ăn uống no nê xong, tôi gọi cho chị, vừa gọi vừa lo, không biết là chê hay là khen đây, nhưng chắc chắn là chị muốn nói chuyện về cái thư tôi mới gởi đi. Chị bảo, cái thư của tôi quá hay, nói hết những gì chị muốn nói mà không nói được, tất cả những gì tôi nói đều chính xác, những từ tôi dùng là vừa đủ, không thừa, cũng không thiếu, chị đọc đi, đọc lại cái thư của tôi cho .. tôi nghe, những câu mà chị đắc ý nhất! Tôi nghe chị khen mà phổng lỗ mũi, tôi nói tôi đang lo là sẽ bị chửi, chị bảo bởi vậy chị thương tôi là vậy đó, nghe cảm động làm sao!

BN.
Binh Nguyen
#39 Posted : Saturday, February 16, 2013 2:02:27 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Tự nhiên chúng tôi trở thành thân nhau hơn, tôi và chị văn sĩ NSTN, sau khi phải cùng nhau đối phó với một người. Chị vẫn là văn sĩ và phải công nhận nhỏ B đúng là "đa sĩ". Lâu lâu chị nghĩ chữ gì không ra, tôi nói chữ đó ra, chị đắc ý nói ngay "chính xác" bởi vậy mới nói em là đa sĩ! Chị nói chị là văn sĩ "quý tộc", chị hay nói những từ văn hoa như từ ngữ của "công chúa", từ ngữ trong hoàng cung, tôi cười tôi bảo còn em chỉ chuyên dùng ngôn ngữ ... chợ Cầu Muối! Muốn đối phó với "giang hồ hiểm ác", chỉ có ngôn ngữ của tôi mới trị được thôi, ngôn ngữ của công chúa không làm gì được. Nhưng tôi nói chị đừng lo, Công chúa cần gì là có em "cứu giá" ngay, không cần phải lo lắng gì hết. Chị mới biết tài viết của tôi qua mấy lá thư vừa rôi, đã làm chị khen lấy khen để là tôi viết lá thư quá hay, không thừa một chữ, không thiếu một câu, nói được chính xác những gì chị muốn nói. Mà văn chương của tôi mạnh mẽ, không ướt át, quý tộc như văn chương của chị, tôi cười, đã bảo là em dùng văn chương chợ Cầu Muối mà, chị dùng không quen không viết được như vậy đâu! Chúng tôi cười hi hi, chị biết tôi hay giỡn, không xét nét từng câu, từng chữ của tôi. Tôi biết chị hiền, vì mỗi lần chúng tôi nói giỡn cái gì mà hơi bậy bạ là chị bịt tai lại không muốn nghe, bởi vậy tôi nói chị làm sao mà đối phó với giang hồ hiểm ác được. Chị chưa biết tôi cũng là "Công chúa" nhưng tôi là "Công chúa" trong dân gian, không phải công chúa trong hoàng cung, đến khi nào chị biết tôi cũng là "công chúa" thì chúng tôi sẽ còn nhiều trận cười nữa.

BN.
Binh Nguyen
#40 Posted : Monday, March 25, 2013 12:26:51 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Mấy hôm nay tôi quá bận rộn, bận rộn với "cơm áo, gạo tiền", không liên lạc với các chị quen, thiếu hẳn những trận cười thoải mái. Tuần trước, phải đem con đi diễn cho lễ Hai Bà Trưng, tôi cũng chỉ kịp đem con ... bỏ chợ, rồi các bác, các cô muốn dắt đi đâu thì dắt, muốn chở về chừng nào thì chở! Tôi chẳng biết chúng nó hát hò ra sao nữa. Và các anh chị phụ huynh đã quyết định không nhờ anh nhạc sĩ nữa, dù tôi đã nhiều lần nói anh chị không nên "cắt đứt" như vậy, nhưng hình như ai cũng mệt mỏi, không muốn điều đình với một người cứng nhắc quá nữa. Hay là tại tụi nhỏ có "đủ lông, đủ cánh" rồi, các bậc cha mẹ nghĩ chúng nó biết vậy đủ rồi, không cần học hỏi thêm nữa? Mỗi lần tôi bênh anh nhạc sĩ, thì chị văn sĩ lại nói với tôi dù sao mọi người làm vậy cũng còn đỡ "ác" hơn em, em viết một lá thư nói hết những gì mọi người muốn nói, rồi treo để đó, chứ nhất định không chịu "gút" lại! Tôi cười hì hì, em đâu có ác vậy, em chỉ nói sự thật thôi nhưng có điều "ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu, nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ". Mỗi lần tôi hát câu này trong bài Phượng Hồng, thì có người lại nói với tôi, "Cái chị Bình này coi bộ cũng văn thơ dữ hén?" Hà hà, tôi là "đa sĩ" mà, văn thơ chỉ là một phần nhỏ cũng "đa sĩ" thôi.

BN.
Users browsing this topic
Guest
3 Pages<123>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.