Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,044 Points: 3,390 Location: Lục điạ hình trái táo Thanks: 340 times Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
|
Mật Khải (The Prophet) - Kahlil Gibran Bản dịch của Yên Hồng
Tác phẩm MẬT KHẢI ( THE PROPHET ) ,nguyên tác bằng tiếng Anh ở thể thơ tự do của KAHLIL GIBRAN (1883-1931 ),nhà thơ Mỹ gốc Liban ( Lebanon ),xuất bản lần đầu tiên ở Mỹ năm 1923,cho đến nay đã được dịch ra hơn 40 ngôn ngữ trên thế giới,được đánh giá là tác phẩm văn học tầm cỡ quốc tế.
Trước đây đã có bản dịch tiếng Việt của Phạm Bích Thủy do nhà xuất bàn Hiện Đại phát hành tại Sài Gòn ngày 20 tháng 03 năm 1975.
Do cao hứng sau khi đọc được nguyên tác trên internet,tôi đã dịch sang thể thơ Việt Nam từ hồi còn bên Yahoo 360,nay xin post lại ở đây mỗi ngày một chương để thân tặng tất cả bạn bè.
YÊN HỒNG ...................................................................................
Chương 1. THUYỀN ĐẾN
Đạo sư Almustafa trong khi đứng trên bờ biển ngoài thành Orphalese để chờ thuyền đến đón về quê,ông nhìn lại mảnh đất thân yêu nơi ông đã trải qua 12 năm ấp ủ chân lý trong cô đơn trên đỉnh núi cao nhất không xa ngoại thành.
Ông thì thầm tự nhủ :
Đây chẳng phải là bộ y trang ta giũ bỏ hôm nay Mà chính là thịt da tự tay ta lột xẻ. Cũng chẳng phải một tư duy ta gởi lại Nhưng là trái tim đã dịu ngọt bởi khát khao.
Phải chăng phút chia ly cũng là giây hội ngộ ! Phải chăng hoàng hôn ta cũng chẳng khác bình minh ! Ta sẽ hiến gì cho những cuộc đời dang dở ? Sẽ hiến dâng những cây cành trĩu quả ngọt trong tim.
Khát vọng ta sẽ như suối nguồn bùng vỡ Để rót tràn khoảng trống kiếp nhân sinh. Trong tay Đấng Toàn Năng ta chỉ là cây đàn nhỏ bé Là ống sáo đơn sơ mang hơi thở của Ngài.
Là kẻ kiếm tìm trong chiều sâu lặng lẽ Ta sẽ chọn kho báu nào để phân phát an nhiên ? Nếu hôm nay là vụ mùa đích thực Sao ta chẳng nhớ ra thủa gieo hạt đầu tiên !
Nếu phút này phải dâng đèn đốt lửa Ngọn lửa kia nào phải lửa riêng ta Trong bóng đêm ta sẽ nâng cây đèn rỗng Để người lính canh châm lửa rót dầu.
Than ôi ! Những gì có thể thốt lên sao ít ỏi ! Để lại trong ta còn một biển vô ngôn ! Ôi năng lực ngữ từ sao kém cỏi Chẳng thể nào tát cạn một biển hồn !
Than ôi ! Một lần thở nữa thôi trong tĩnh lặng Một lần nhìn lưu luyến chốn xa sau Rồi ta sẽ cùng lênh đênh chìm nổi Như một viễn dương nhân giữa những viễn dương nhân.
Hỡi biển mẹ bao la hằng thao thức Nguồn tự do duy nhất của suối sông ! Lượn khúc chót,dòng này còn tuôn chảy Còn thì thào lặng lẽ một lần thôi. Rồi ta sẽ trong vòng tay biển mẹ Giọt vô biên về giữa giọt vô biên.
(Hết chương 1)
|