Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,775 Points: 1,317
Thanks: 139 times Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
|
quote: Gởi bởi ductriqueanh Hé lô chị KL, Em thấy nhiều khi cha mẹ còn căng thẳng hơn tụi nhỏ, mà cũng bị "peer pressure" chứ chẳng chơi, cứ nghe người này người kia khoe con của họ mà... nóng mặt dìa nhà ép lũ nhỏ học thêm nữa, thêm nữa, nhiều khi không phải vì tụi nhỏ mà tại vì cái niềm kiêu hãnh của mình
Sao nói cái gì cũng giống như tui nghĩ vậy nè!
quote:
Trở lại đề tài cho con học nhạc. Ban đầu có thể là do mình chọn cho nó học, nếu nó thích, nó sẽ cố gắng học, còn nó không thích, em nghĩ là không nên ép, làm cho nó bị căng thẳng thêm, mỗi khi trình diễn tiếng nhạc nghe rất gò bó, không có "thoát" giống như những em thật sự thích nhạc.
QA học nhạc 2, 3 năm, tuy nhiên đã có thể hiểu nhạc một cách sâu xa và nói gần hết những điều KLinh muốn nói. Bởi vậy có khi nghe nhạc thấy không có hồn và nhạt nhẽo, v..v..
quote:
À nói chuyện học nhạc, đúng là người VN rất thích cho con đi học piano nhưng em không biết tại sao, trông nó... sang trọng tiểu thư (đối với con gái) chăng? Có lần nói chuyện với người quen, bác này tính khá khôi hài, có con gái, cho học piano, hỏi tại sao, bác nói học piano thì ngồi thẳng thớm, mỗi khi trình diễn được làm " nhân vật quan trọng", trong khi học violin thì sợ con bị nghẹo cổ, lệch vai, mỗi lần đi trình diễn ngồi... một đống, mắt mờ không tìm thấy con mình ngồi đâu. Đàn bass thì quá nặng thân gái làm sao vác. Guitar sợ sưng mấy ngón tay ngà ngọc. Học cello thì lại càng... nô nô cho con gái, ai đời cứ phải... dạng chân kẹp cây đàn. Học các loại sáo thì sợ con hụt hơi, xệ má. Kèn thì sợ mang tiếng con gái... thổi kèn. Trống thì giống con trai. Cuối cùng, chỉ có piano là... cứu cánh Hồi nhỏ mẹ em cũng cho em đi học piano, đâu được hai ba năm, nhưng rồi em tự thấy mình không có khiếu nên xin mẹ cho nghỉ, may quá mà không bị mẹ ép tiếp tục học đàn, đối với em là một... cực hình vì em không biết... đọc nốt. Người ta nhìn vào bản nhạc thì biết đánh, còn em thì phải ngồi "giải mã" sang số, nhìn vào số thì em đánh được. Cách này chỉ... chữa cháy nhỏ chứ không chữa cháy lớn được. Ở cấp thấp đánh từng tứng tưng thì làm được, chứ lên cấp cao, một lần đánh tới mấy ngón, cộng thêm đủ các ký hiệu nhanh chậm mạnh nhẹ, "giải mã" sao cho hết? Nhất là khi đem sách vô lớp, cô giáo hỏi cái gì đây? Em đâu dám nói thiệt, đành... trốn biệt, chuyển sang học vẽ. Em thích vẽ nhiều hơn thích nhạc rất nhiều. Ngòai nhạc còn có các môn khác để thư giãn, hát, nhảy múa, vẽ, võ, v.v. ...
Người bản xứ không chọn riêng một lọai nhạc khí nhất định nào cho con học như người VN, vì vậy trong ban nhạc của các trường trung học, con gái cũng xử dụng nguyên dàn trống cho nó oai, hoặc thổi kèn tuba để khi cần biểu diễn hay cổ võ cho đội football thì có thể múa tuba bằng cách xoay theo nhiều chiều hướng khác nhau, trông vui lắm. Người VN có lẽ thích vẻ sang trọng của phái nữ lẫn đàn piano khi ngồi chơi đàn (như QA nói) và cái âm thanh phong phú của nó cho nên thích cho con học piano. KLinh mua đàn làm bạn tri kỷ từ hồi còn độc thân lận, khi rảnh rỗi gõ dăm ba notes cũng cảm thấy yêu đời lắm rồi. Có điều mỗi khi di chuyển thì phải trả thêm tiền cho piano, rồi tune up mỗi năm. Sau này nhân tiện có sẵn đàn nên cho con học. Nghe QA kể chuyện học nhạc vui thiệt: nếu cứ phải “giải mã” ngôn ngữ âm nhạc bằng những con số thì không biết sẽ làm cho người nghe tưởng tượng hình ảnh hay ý tưởng nào chất chứa trong tác phẩm? Phương trình toán học hay hóa học chăng? Just j/k. Âm nhạc là một ngôn ngữ mà khi nhìn vào bản nhạc người có năng khiếu sẽ diễn đạt cái ngôn ngữ ấy một cách dễ dàng bằng âm thanh của giọng hát và các nhạc cụ. Ở bậc cao thì âm nhạc càng phức tạp hơn về lý thuyết cũng như đòi hỏi thời gian luyện tập, và sight reading giỏi là khả năng cần có. Hôm nào QA cho xem ké vài họa phẩm nhe! Hồi nhỏ KLinh cũng thích chơi với màu sắc, tìm mua bút chì màu loại mềm để tô vẽ, và bà chị còn bày chơi cả màu nước nữa. Học các môn nghệ thuật khác tùy theo sở thích vẫn đem lại nhiều hứng thú, ngoài ra có biết bao nhiêu loại nhạc có thể thưởng thức một cách thoải mái, thay vì bỏ thời gian học hỏi môn không phải là sở trường của mình.
quote:
Mình cho nó học, nhưng sau này nó muốn trở thành... dương cầm thủ chuyên nghiệp, không biết là mình có... an lòng không, hay lại vẫn muốn nó thành bác sĩ?
How about makes someone like Mark Zuckerberg, not a doctor, not a musician, but a prodigy, a college dropout and... a young billionaire, huh? You still have time, I guess.
|