quote:
Gởi bởi Lavang
Em hỏi các chị nè, các chị có giới hạn con cái mình đọc sách gì không? Em hay dẫn tụi nó đi thư viện, lần gần nhất, đứa 5 tuổi thì lấy mấy cái sách thiếu nhi, đứa 9 tuổi thì lấy:
Harry Potter dictionary
Starwar a complete dictionary
Wii for dummies
Calvin and Hobbes Cartoon book
Popular Science Magazine
Lúc bộ phim mới vừa ra, ông xã em dẫn nó đi coi, về ảnh nói ảnh nghĩ mấy phim đó chắc cho teengager nó đúng hơn, nên tụi em nói với nó là tụi em không muốn nó đọc
Nên đọc ~ cuốn sách có tính cách giáo dục hơn. Nói xong em nghĩ.....nhưng mà cuốn nào...
Theo Bình, đừng cấm nó đọc Harry Potter, Harry Potter Dictionary thì lại càng không nên cấm, vì "Dictionary" thôi mà? Lâu lắm, có một lần Bình tào lao tâm sự trong đây, chỗ nào (?) nhớ được... chết liền!

Năm đó, Bình còn nhỏ lắm, chắc cỡ con của La Vang bây giờ, Bình rất thích đọc truyện, nên thấy cuốn Nửa Chừng Xuân của Tự Lực Văn Đoàn, Bình lấy đọc ngay, chị của Bình sau đó thấy la: "Trời ơi mày dám coi tiểu thuyết. Tao mách bố cho mày coi!" Tuổi đó, coi tiểu thuyết là cái gì ghê gớm lắm, dễ sợ lắm, nhưng cuối cùng thì sao? Bình cũng sống bình thường như bao nhiêu người khác, nếu không dám khoe là hiểu tâm lý người khác hơn nhiều người, chỉ có điều "khác thường" là trong các anh chị em họ, Bình viết được truyện, hay viết truyện, hay làm thơ. Con Bình nó không đọc những truyện Bình hay đọc hay loại truyện Bình thích đọc nhưng đó là tuổi của nó, phong trào, fashion của nó, nó biết nó thích cái gì, bạn bè nó đa số thích cái gì, thì tự động nó biết nó thích đọc sách gì, truyện gì. Mình muốn biết cuốn sách nào tốt, cuốn sách nào xấu, tốt nhất là chính mình nên đọc nó trước rồi đưa nó đọc sau. Harry Potter cũng có ý giáo dục trong đó, chứ không phải mơ mơ, màng màng hết đâu. Hôm trước Noel, phim ra phần đầu của cuốn cuối, sách tụi nó đã đọc hết mà chúng nó vẫn bắt mình dắt đi coi, thế có... tốn tiền không kia chứ?

Nhưng mà Bình vẫn dắt tụi nó đi coi, cho tụi nó biết được sự khác nhau giữa phim ảnh và truyện. Thấy Harry Potter cũng đã hơi lớn lớn (có cả kiss nhau trong phim), thế mà tụi nó vẫn hào hứng theo dõi chính là kỹ thuật và chi tiết của câu chuyện chứ không phải phần kissing, mình thấy mình bỗng dưng... lạc hậu! Đến gần cuối phim, có lúc Bình đã... ngủ gục, vì... mệt quá!

Về, nói cho tụi nó nghe, tụi nó cười, tại mẹ không hiểu câu chuyện từ những cuốn phim trước, thế có... quê không cơ chứ???

Qua những lần hỏi cả những người bạn khác rồi, Bình quyết định không cho cháu vào trường Gifted nữa. Bắt buộc nó vào đó, không có bạn, nó buồn, nó chán, nó không chịu học, mình còn thấy ân hận hơn. Thôi kệ, cho nó sống theo tuổi của nó vậy. Nghĩ nhiều mệt óc quá và Bình tin rằng trường nào cũng muốn học trò học tốt cả.
BN.