quote:
Gởi bởi Lanthanh
Em chào các chị ,
Hôm qua " bức xúc " quá buồn buồn ngồi lê đôi mách lê thê viết ra hết. Tối nằm nghĩ lại : sao em rắc rối ghê 
.
cửa đóng gầm, hầm hầm....tưởng đâu ăn thịt em luôn, sợ hú vía , chạy luôn. Về nhà em phone cho ox em kể nghe , ox em nói :" thấy chưa bị người ta ăn hiếp , người ta sai luật mà cũng sợ , em chỉ giỏi ở nhà ăn hiếp chồng, con ". Em tắt đài luôn.
Chúc các chị một ngày vui vẻ.

Cái mục
Buồn này coi bộ lại
Vui nha!

Tui thì thuộc loại ham dzui, thấy 8 là tui 8 lại liền, my favourite number mà, hi hi hi...
Tất cả những chuyện Lan Thanh kể ở trên làm Bình cười quá xá. Mèn, sao mà L Thanh có ông xã giống Bình quá dzậy ta? Cách đây mười mấy năm Bình về VN, Bình về một mình sau ox vì anh phải về trước sắp xếp nhà cửa cho Bình ở cho... thoải mái!

Về tới phi trường, Bình quen lệ ở bên này, nhường hết cho mọi người đi trước vô hải quan, còn mình thì cứ:
Đi đâu mà vội mà vàng?
Mà vấp phải đá mà quàng phải dây?
Thủng thỉnh như chúng chị đây
Chẳng đá nào vấp, chẳng dây nào quàng.Nên mình xếp hàng chót lót, ở ngoài thì đợi đổ mồ hôi, mồ kê, còn mình cứ từ từ mà tính, nhìn thiên hạ xếp hàng, chen lấn chơi. Cuối cùng đợi lâu quá, ax phải kêu người dzô coi Bình có đi lạc đi đâu hông, hay là đổi ý theo ông Tây nào đó đi Tây luôn rồi. Người anh họ vô thấy Bình đứng ở hàng cuối cùng, hết nói luôn, hi hi hi. Bình hổng quen chen. Hồi mới qua Toronto, đi với chị chủ nhà băng qua đường ngay phố Tàu, Bình đứng nhường hết xe này đến xe kia, không băng qua được, chị chủ nhà phải kéo Bình đi, còn bảo: "Cô đứng đợi đó đến ngày mai cũng không băng qua được đâu." Về đến VN, mẹ chồng dẫn đi chợ, bà cũng phải kéo băng qua đường, cũng nói câu y chang như vậy, trong khi mình thì sợ đủ thứ, cứ nhường hết cho... chắc ăn!

Nói chung là... nhát! Hi hi hi nhưng đời thường "thánh nhân đãi kẻ khù khờ" nên được nhiều người... "xương", người ta lấn đường cho mình đi, hi hi hi...
Lái xe thì còn ngon ác luôn, cô em chồng thấy mấy đứa cháu qua đây mới có mấy tháng hay một năm là lấy được bằng lái xe, cô hỏi chị thấy có ai dở như em không, qua đây 6 năm rồi mới có bằng. Bình cười, cô chưa dở bằng tui, qua đây 9 năm mới có bằng đó, who cares? Hông có bằng thì càng giống như bà chủ, đi đâu cũng có người đưa rước, sướng như tiên, có sao đâu, hi hi hi! Hồi mới có bằng, chạy xe ra xa lộ, làm anh hùng xa lộ, đến lúc dzô đường trong, không kịp ngừng đèn đỏ, vượt qua luôn, ông cảnh sát ra đứng giữa đường cản xe Bình lại, kêu mình ngừng. Mới biết lái xe mà, có biết ông cảnh sát nhìn ra làm sao đâu, nghĩ thầm trong đầu, "thằng cha khùng nào đứng giữa đường đây ta?" Hỏi ax ngồi kế bên, ai dzậy, giờ phải làm sao, ảnh nói: "Ổng là cảnh sát, kêu ngừng thì phải ngừng thôi." Nghĩ nhanh trong đầu, sách dạy lái xe kêu ngừng thì phải ngừng qua "lề phải", để nhường cho xe khác đi, thế là mình lách qua để ngừng phía bên phải. Thế là vóila, ông cảnh sát nhảy qua một bên la chói lói: "You want to kill me? You want to kill me?" Bình xanh mặt, sợ quá trời luôn, thiện tai, thiện tai, con "hiền như masoeur" mà sao đổ oan cho con tội giết người? Ha ha ha, ông cs cho tờ giấy phạt 190, ax bảo, ở đây phạt trên 100, bảo đảm trừ 3 điểm, mà người nào cũng chỉ có 7 điểm để trừ thôi, hết 7 điểm là treo bằng luôn khỏi lái xe, nếu có mua bảo hiểm thì tiền BH sẽ lên mát trời ông địa luôn, ha ha ha...
Ông cs thấy mặt mình xanh quá như muốn khóc nữa, hỏi: "Mày chưa bị cảnh sát gọi bao giờ hả?" Nghĩ thầm trong bụng, con có chạy xe đâu mà gặp cs, mà lúc nào cũng là người gương mẫu, nhường nhịn mọi người, làm sao mà gặp cs được? Về đến nhà, hỏi ax mình phải làm gì, ảnh bảo, đóng tiền phạt thôi, chứ đâu cần phải làm gì, lỗi của mình vượt đèn đỏ ràng ràng còn cãi gì nữa? Thế là Bình viết cheque trả tiền phạt ngay, xong đợi ngày chúng phán trừ 3 điểm. Vậy mà, đúng là "thánh nhân đãi kẻ khù khờ", họ lấy tiền của Bình xong, mấy tuần sau gởi trả lại cho Bình tấm cheque khác đúng số tiền 190 đồng, với lý do ông cảnh sát đã nộp hồ sơ phạt trễ hơn tấm cheque của Bình. Thế là Bình được tha bổng, không có tội gì hết, hi hi hi, đúng là hôm đó ông cảnh sát ổng ăn chay và cũng sau lần đó, Bình chạy xe cẩn thận hơn, nhường được ai đi trước là nhường, đèn đỏ, bảng STOP là ngừng hẳn đàng hoàng, không bao giờ giỡn chơi với luật pháp, cho dù chẳng có ai ở đó canh chừng mình hết. Cái xã hội này đã đào tạo Bình thành con người như vậy, Bình rất cám ơn họ. Ủa quên chỗ này Gỡ Rối Tơ Lòng, mà sao tui 888 nhiều dzậy ta?

BN.