Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages123>»
Buồn !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lanthanh
#1 Posted : Wednesday, October 27, 2010 4:00:00 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Lanthanh xin chào các chị ,
Hôm nay em vừa gọi điện về cho chị bạn làm chung ở bên VN. Sau khi tám chuyện trên trời dướii đất , chuyện gia đình....thì chị ấy nói em rằng :" Sao mầy nghèo và dở quá vậy? người ta đi Mỹ rồi bảo lãnh cha mẹ qua , còn mày kg bảo lãnh anh, em, cha mẹ gì hết vậy?"
Em nghe mà lòng trùng xuống, não nề , buồn quá các chị ơi.
Cho em vài dòng kể chuyện lê thê chút nha :
Trong chỗ em làm có cô bạn nhỏ hơn em đến 6, 7 tuổi gì lận. ( tên là T ). Mẹ T phải lo bán nhà , vay ngân hàng...lo cho T được đi du hoc , nói là mang tiếng du học nhưng sau này em được biết là qua Mỹ rồi có chồng , có con. Mà chồng cũng thất nghiệp ở nhà. Hay có việc là bữa có bữa kg.
Rồi sau đó một năm thì em cũng theo chồng qua Đức. Tụi em vẫn thỉnh thoảng chát chít trên mạng , cũng nghe T kể là bảo lãnh cha mẹ , đi học tiếp, chính phủ cho tiền đi học, chính phủ cho tiền mua sữa , nuôi con vì thế T làm tù tì 3 năm 4 đứa liên tiếp. Rồi nghe là chính phủ cho tiền bảo lãnh cha mẹ qua , khi cha mẹ qua giữ con cho T đi học thì chính phủ lại cho tiền cha mẹ ở nhà giữ cháu. Trời !!! em nghe mà thèm nhỏ dãi , ước gì !!!
Mẹ em cũng thường gặp lại các bạn đồng nghiệp cũ của em , rồi cũng nghe hoàn cảnh cuộc sống T bên Mỹ sung sướng như vậy , rồi nghĩ đến em. Hình như mẹ cũng hơi buồn buồn : vì đúng ra em ở Đức rất buồn , cô đơn, kg người Việt, kg Tết, kg chùa chiềng , chồng phải cày sáng đến tối. Làm suốt suốt suốt.
Hôm nay gọi điện về nói chuyện với chị Ba , lại nghe chị ấy nói cha mẹ T khám sức khỏe, chờ bay qua Mỹ. Rồi trách em sao kg như T.
Sao em buồn và chán nản quá các chị , sao mình kg được một nữa như người ta nhỉ? sao mình kg khéo léo, giỏi giang nhỉ? sao mình kg làm được việc ấy nhỉ?
Cám ơn các chị đã dành thời gian đọc tâm sự của em. Kg biết có phải em la " ếch ngồi đáy giếng " không nhỉ? .
Tonka
#2 Posted : Thursday, October 28, 2010 12:28:14 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Con trâu Tonka cũng phải tự đeo cái cầy vào cổ rồi ra đồng. Lúc nào nghỉ xả hơi thì sẽ vào tán gẫu với LThanh cho hết buồn ha.
Binh Nguyen
#3 Posted : Thursday, October 28, 2010 1:52:14 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Chào chị Lan Thanh,

Không có gì phải buồn hết á. Mỗi một nước có một chế độ cho nhập cư khác nhau. Ngay như Canada có nhiều thứ rất giống Mỹ nhưng cũng không được nhận định cư dễ như nước Mỹ. Chị Lan Thanh nên gọi phôn hỏi những người chuyên làm về luật pháp ở Đức để hỏi về chuyện định cư cho người nhà mình. Chị hỏi càng sớm thì càng sớm có câu trả lời và có thể xoay sở để thực hiện ngay. Cho dù chậm vẫn còn hơn không đấy chị ạ. Người nhà mình ở VN không biết những nỗi khó khăn của mình ở bên đây thường là trách mình nhưng nếu mình chịu khó hỏi thì câu trả lời cũng chỉ ở ngay kế bên thôi. Hễ còn nước thì cứ tát cái đã rồi hãy ngồi "buồn" sau, coi vậy chứ cũng không khó khăn lắm đâu! Ở Canada, không bảo lãnh anh chị em trên 19 tuổi được nhưng cha mẹ thì vẫn bảo lãnh được, Bình nghĩ Đức chắc cũng vậy thôi. Chị hỏi thử mấy người luật sư hay các dịch vụ ở đó xem sao. Khoan hãy chịu thua rồi buồn, hỉ?

BN.
Lanthanh
#4 Posted : Thursday, October 28, 2010 3:58:25 AM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Em cám ơn chị Konta và chị Bình Nguyên nhiều ,
Đôi lúc ngồi cảm thấy cô đơn, buồn nên nghĩ vậy. Ngẫm nghĩ sao mình kg theo người mình yêu qua Mỹ để giờ theo duyên nợ vợ chồng qua Đức. Người em yêu 4 năm chỉ vì giận hờn, hiểu lầm em cắt đứt sang sông 1 cái rụp qua Đức cái vèo. Rồi khoảng tháng nay người ấy lại liên lạc , biết được tin tức của em , rồi cũng nói chuyện giận hờn, trách móc...........ôi " tình cũ kg rủ cũng tới".
Ủa sao hôm nay em bán than hơi nhiều và lung tung quá?Eight BallEight BallEight Ball
Mà đang buồn , vào đây thì thôi cho em trút hết cái buồn luôn nha các chị.
Chị BN : bên Đức này kg có luật bảo lãnh cha mẹ qua định cư, chỉ bảo lãnh diện du lịch thôi à. Nhưng hoàn cảnh em thì kg cho phép và cũng kg được dù diện du lịch. Em buồn ở đây là sao có người quá hạnh phục , sung sướng mà cũng có người quá cô đơn, buồn tủi thân phận vậy thôi.
Chúc các chị buổi tối vui vẻ.
viethoaiphuong
#5 Posted : Thursday, October 28, 2010 8:18:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
VHP sáng giờ vào đây mấy lần rồi đó LT và BN với KT à,
mà cũng chỉ biết lắc đầu... đến đoạn dưới nầy of LT thì... phải cừ TO thôi à.
vì tự dưng thấy có một anh chàng từ bển Mỹ chạy vô...Smile

vui vẻ lên chứ LT và nghe theo lời khuyên of BN á, đó là cách tốt nhất.
TK đi cày về chưa giờ nầy?
VHP thăm và chúc tất cả cùng an vui
ductriqueanh
#6 Posted : Thursday, October 28, 2010 4:01:15 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Chị Lanthanh đừng "nghe nói" mà buồn, ai mà chẳng nói được, có thật hay không lại là chuyện khác. Em nói thiệt nha, không phải em "vơ đũa cả nắm đâu" nhưng những người lợi dụng các chương trình trợ giúp của chính phủ để mà đẻ liền tù tì 3, 4 đứa thì đâu có hay ho gì mà khoe. Chương trình đó theo lẽ là để giúp cho những người không may gặp phải hoàn cảnh khó khăn, lại ôm đồm tay xách nách mang hai ba đứa con, chính phủ muốn lo cho mấy đứa nhỏ này nên mới phải lo trợ cấp cho cha mẹ tụi nó trong lúc họ đi kiếm việc làm hoặc trở lại trường học. Nhưng tiếc rằng chương trình đã bị nhiều người (lười) lợi dụng, rồi nằm nhà đẻ hết đứa này đến đứa khác để tiếp tục nhận trợ cấp, kiếm cớ này nọ để không phải đi làm, khiến cho những người chịu cực đi làm phải đóng thuế để mà nuôi họ, thử hỏi có bất công không?
Khi đang lãnh trợ cấp chính phủ, nghĩa là những người có lợi tức thấp, thì ngay cả việc mua một chiếc xe trị giá vượt quá mức ấn định cũng còn có thể bị cắt trợ cấp, chứ đừng nói là có tiền về VN chơi tíu tít, lại còn có tiền bảo lãnh người thân sang Mỹ. Theo em thấy thì, một là khoe khoang cho người khác... thèm và... buồn, hai là đang làm chuyện không ngay thẳng để đánh lừa các chương trình trợ giúp của chính phủ Mỹ. Chị Lanthanh đừng thèm bận tâm nhé.
Lanthanh
#7 Posted : Thursday, October 28, 2010 9:50:58 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

VHP sáng giờ vào đây mấy lần rồi đó LT và BN với KT à,
mà cũng chỉ biết lắc đầu... đến đoạn dưới nầy of LT thì... phải cừ TO thôi à.
vì tự dưng thấy có một anh chàng từ bển Mỹ chạy vô...Smile

vui vẻ lên chứ LT và nghe theo lời khuyên of BN á, đó là cách tốt nhất.
TK đi cày về chưa giờ nầy?
VHP thăm và chúc tất cả cùng an vui



Em cám ơn chị VHP nha ,
Bởi vậy em mới buồn , tự trách : sao ngày ấy mình hổng đợi theo chàng qua Mỹ? để được như chúng bạn giờ được đi học, mỗi tháng gửi thùng hàng về cho gia đình....( cái này thì em hơi ghen tị !!!).
Lanthanh
#8 Posted : Thursday, October 28, 2010 9:59:45 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
quote:
Gởi bởi ductriqueanh


Chị Lanthanh đừng "nghe nói" mà buồn, ai mà chẳng nói được, có thật hay không lại là chuyện khác. Em nói thiệt nha, không phải em "vơ đũa cả nắm đâu" nhưng những người lợi dụng các chương trình trợ giúp của chính phủ để mà đẻ liền tù tì 3, 4 đứa thì đâu có hay ho gì mà khoe. Chương trình đó theo lẽ là để giúp cho những người không may gặp phải hoàn cảnh khó khăn, lại ôm đồm tay xách nách mang hai ba đứa con, chính phủ muốn lo cho mấy đứa nhỏ này nên mới phải lo trợ cấp cho cha mẹ tụi nó trong lúc họ đi kiếm việc làm hoặc trở lại trường học. Nhưng tiếc rằng chương trình đã bị nhiều người (lười) lợi dụng, rồi nằm nhà đẻ hết đứa này đến đứa khác để tiếp tục nhận trợ cấp, kiếm cớ này nọ để không phải đi làm, khiến cho những người chịu cực đi làm phải đóng thuế để mà nuôi họ, thử hỏi có bất công không?
Khi đang lãnh trợ cấp chính phủ, nghĩa là những người có lợi tức thấp, thì ngay cả việc mua một chiếc xe trị giá vượt quá mức ấn định cũng còn có thể bị cắt trợ cấp, chứ đừng nói là có tiền về VN chơi tíu tít, lại còn có tiền bảo lãnh người thân sang Mỹ. Theo em thấy thì, một là khoe khoang cho người khác... thèm và... buồn, hai là đang làm chuyện không ngay thẳng để đánh lừa các chương trình trợ giúp của chính phủ Mỹ. Chị Lanthanh đừng thèm bận tâm nhé.


Em cám ơn chị ductriqueanh nha ,
Vì hai gia đình : Lan thanh và nhỏ bạn ấy cũng quen biết nhau từ hồi nhỏ. Ba mẹ hai bên đều biết , thì ba mẹ T này thỉnh thoảng chạy qua nhà mẹ Lanthanh nói chuyện khoe này khoe nọ, rồi mình gọi điện về cho mẹ nghe mẹ kể lại như vậy. Mình cũng giải thích nói rõ mẹ biết rồi , thế mà lâu lâu me T này xẹt qua : nào là T mới gửi thùng hàng về , con bà có gửi kg? rồi T nó mới mua nhà, bảo lãnh tui qua giữ cháu cho nó đi học? rồi bên Mỹ sướng lắm, sống như thiên đàng kg sợ nghèo đói , sao bà kg bảo LT nó bảo lãnh qua giữ cháu?..........
Em nghe mà cứ dạ dạ cho xong.
Lanthanh
#9 Posted : Thursday, October 28, 2010 10:11:38 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chị VHP ơi ,
Chị viết anh chàng từ Mỹ chạy vô làm em mắc cười quá Big SmileBig Smile
Em bị sốc hơn 1 tháng luôn đó chị , làm việc nhà mà cái đầu nó cứ lơ lơ lửng lửng, tâm trí đâu đâu. Chị có tin là em lái xe mà quên cài dây đeo luôn đó , có lần khép cửa hờ kg dính mà lái xe bon bon , có khi cài số 3 mà ra đường chính làm xe ì ì ạch ạch , xe sau chạy tới bóp kèn hú hồn hú vía luôn.Tối ngủ mà cứ mơ mơ màng màng. Cái này kêu là : ngọai tình tư tưởng í chị !!SadSad
Bởi vậy vì sao mà em tự học mọi thứ , học làm bánh mì, bánh kem, nấu nướng..........làm đủ mọi chuyện để kg nghĩ lung tung nữa. Thậm chí trồng cây , rau cỏ luôn.
Giờ là em bình tĩnh , ổn định lại rồi đó. Giờ nghe chuyện này càng chán thêm.
Vậy chứ lâu lâu mà giận chồng, gây nhau là em bị " ngã " liền đó. Cũng may biết trang web này nên buồn buồn gì thì cứ vào đây mà than với thở cho vui với đời.
Chúc chị luôn vui.
Tonka
#10 Posted : Friday, October 29, 2010 1:18:47 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Bạn của LThanh đẻ 4 đứa con, vậy thì mấy đứa con là cái máy đẻ ra tiền rồi đó, hèn chi cô ta không cần đi làm mà có tiền gởi quà về VN, đi chơi vi vút. Chính phủ sẽ nuôi mấy đứa bé cho đến 18 tuổi.

Muốn bảo lãnh cha mẹ con cái thì người bảo lãnh phải có thu nhập tương đối đều đặn trong vòng 3 năm (tức là có đi làm đóng thuế). TK mới nghe kể chuyện bà kia bảo lãnh gia đình 3 người sang Mỹ. Bà chỉ ăn tiền già và đi làm chui. Với tiêu chuẩn này thì bà không đủ điều kiện bảo lãnh. Bà ra ngoài Bolsa trả tiền cho một cơ sở dịch vụ nào đó (mấy ngàn đồng) để họ làm giấy chứng nhận sẽ bảo trợ về mặt tài chánh, vậy là bà hội đủ điều kiện bảo lãnh gia đình đó sang. Vậy mới biết là người ta có đủ đường lối mẹo vặt để xoay sở.

TK nghĩ bên Đức cũng cho bảo lãnh thân nhân nhưng phải mất thời gian lâu hơn và có thể điều kiện khó khăn hơn. Anh rể của TK bảo lãnh cha mẹ sang, nhưng chuyện này đã lâu lắm rồi.
Lanthanh
#11 Posted : Friday, October 29, 2010 4:52:49 AM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

Bạn của LThanh đẻ 4 đứa con, vậy thì mấy đứa con là cái máy đẻ ra tiền rồi đó, hèn chi cô ta không cần đi làm mà có tiền gởi quà về VN, đi chơi vi vút. Chính phủ sẽ nuôi mấy đứa bé cho đến 18 tuổi.

Muốn bảo lãnh cha mẹ con cái thì người bảo lãnh phải có thu nhập tương đối đều đặn trong vòng 3 năm (tức là có đi làm đóng thuế). TK mới nghe kể chuyện bà kia bảo lãnh gia đình 3 người sang Mỹ. Bà chỉ ăn tiền già và đi làm chui. Với tiêu chuẩn này thì bà không đủ điều kiện bảo lãnh. Bà ra ngoài Bolsa trả tiền cho một cơ sở dịch vụ nào đó (mấy ngàn đồng) để họ làm giấy chứng nhận sẽ bảo trợ về mặt tài chánh, vậy là bà hội đủ điều kiện bảo lãnh gia đình đó sang. Vậy mới biết là người ta có đủ đường lối mẹo vặt để xoay sở.

TK nghĩ bên Đức cũng cho bảo lãnh thân nhân nhưng phải mất thời gian lâu hơn và có thể điều kiện khó khăn hơn. Anh rể của TK bảo lãnh cha mẹ sang, nhưng chuyện này đã lâu lắm rồi.



Chị Tonka , giờ chị nói em mới hiểu : hèn chi bạn em gửi đồ mỹ phẩm , quần áo., dầu thơm ...đem vô chỗ em làm nhờ mẹ bạn ấy bán dùm hòai à. Cũng có chị bạn nói em sao kg làm giống T , nhưng buôn bán kiểu đó xã em kg cho làm. Về VN là bạn ấy mỗi năm mỗi về : sung sướng cuộc đời luôn !! Em 4 năm rồi mới về chỉ 1 lần thôi à. Có lần em nghe gì " tem food???" cái vụ này thì hơi lạ nên em kg rõ , nghe bạn em nói mỗi tháng cứ ra chợ tha hồ mà lấy food kg cần trả tiền , rồi sửa,, tả nhiều quá thì đem về VN. Em thấy ở xứ Mỹ vậy là sống sung sướng thỏai mái hơn bên đây.
Giờ em mới biết , ở Mỹ cũng nhiều đường đi giống giống VN.
Em cám ơn chị , chúc chị buổi tối vui vẻ nha.
Mến
*Các chị đừng buồn em nha : có gì thì các chị cứ nói em biết và hiểu. Chứ ở nhà suốt em cũng kg biết ức giáp gì nhiều đâu.
Tonka
#12 Posted : Friday, October 29, 2010 5:13:24 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chương trình trợ cấp của chính phủ ưu đãi các bà mẹ và con nhỏ. Mẹ và bốn con (không tính ông chồng) thì mỗi tháng chắc được lãnh $2000-$3000 (hay hơn thế nữa), thêm tiền food stamp để đi mua đồ ăn riêng, rồi tiền sữa cho con nít. Riêng tiền sữa và food stamp đủ để ăn cho cả nhà, do đó số tiền hàng tháng dư rất nhiều do con nít không có nhiều nhu cầu. Ngoài ra còn rất nhiều khoản lặt vặt được cho thêm nên họ sống rất rủng rỉnh. Giầu thì không giầu (có khi họ giầu thiệt không chừng Tongue) nhưng họ sống rất thoải mái không âu lo về tài chánh hay bảo hiểm sức khoẻ. Tiền bạc với họ có thể vài ngàn không có nghĩa lý gì nhưng với những người đi cầy tám tiếng một ngày và đóng thuế thì luôn được chi tiêu cẩn thận. Giống như Quế Anh đã nói, một số người lợi dụng những kẽ hở như vậy nên mình cũng đành nhìn mà cười trừ thôi Big Smile

Thôi đi ngủ đi cú nường, trễ lắm rồi đó Wink
ductriqueanh
#13 Posted : Friday, October 29, 2010 12:22:43 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi Lanthanh



Giờ em mới biết , ở Mỹ cũng nhiều đường đi giống giống VN.



Không chỉ ở Mỹ mà ở đâu cũng sẽ "giống" VN nếu như người VN đem thói quen và nếp sống của bên VN đi khắp nơi. Không phải bản tính của người VN là như thế nhưng đó là vì xã hội VN với luật lệ lỏng lẻo khiến cho những người đi vòng đi tắt đi chui đi bậy không bị trừng phạt gì, lại "làm gương" cho người khác làm theo, hóa ra trở thành những "chuyện thường tình thế thôi", hầu như ai cũng sống như thế nên cho là điều hiển nhiên và không còn cảm thấy căn bản đạo đức của mình đang bị... bào mòn.
Người Mỹ kỵ nhất là gian dối, từ nhỏ đã được đào luyện như vậy nên đã trở thành thói quen. Không phải họ không biết cách gian dối, mà là không có thói quen nên khi làm điều gian dối tự chính họ đã cảm thấy xấu hổ không cần ai biết. Hơn nữa pháp luật nghiêm minh, nên dân cũng có phần dè dặt khi gian dối với chính phủ. Tất nhiên ở Mỹ thì cũng có thành phần tội phạm, đã gian thì gian tới trời chứ không làm những chuyện nhỏ nhặt.
Nói tóm lại, xã hội có thể làm hỏng nhân cách con người nếu người đó chỉ biết chạy theo các giá trị xã hội mà quên đi những giá trị đạo đức khác của con người.
Lanthanh
#14 Posted : Friday, October 29, 2010 11:26:59 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Em cám ơn chị Tonka và chị ductriqueanh that nhiều lắm ,
Chị Tonka nói rõ như vậy giờ em mới hiểu vì sao mà bạn em kg đi làm gì cả chỉ ở nhà đẻ thôi mà " giàu " sụ". Chị ơi , nếu vậy thì cứ ở nhà thảnh thơi mà lãnh tiền đó rồi bỏ ống heo có sướng kg? Rồi tiền đó mình để dành sắm xe hơi, nhà cửa???
Em cũng chưa hiểu : vì sao em có anh bạn ( người iêu cũ Black EyeBlack Eye) của em đó ! Anh ta làm gì mà đến 2 job , kg có thời gian rảnh cuối tuần vậy mà than với em là phải kiếm thêm Job để mà cày? Hay như chị đó , em thấy chị cũng " trâu đeo cái cày " suốt. Vậy sự giàu và nghèo kg phân biệt rõ ràng như bên VN mình hả?
Em ví dụ nha : như chị mà cày suốt vậy là để dành tiền giàu lắm đó.
Bản thân em : thì em còn ăn bám theo chồng , kg đi làm gì được vì em còn phải học tiếng Dức cho thạo. Kg bằng cấp, kg nghề nghiệp hichihchic
Chúc chị cuối tuần thật vui.
Lanthanh
#15 Posted : Friday, October 29, 2010 11:54:26 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chị ductriqueanh ,
Bản thân em cũng nhiễm tính xấu bên VN nhiều lắm chị. Bởi vậy em với xã nhà em gây nhau suốt à. Xã nhà em sống đây hơn 35 năm , miền Tây Đức , du học rồi ở lại làm việc luôn, cho nên tính tình như người Đức. Còn em chính gốc Việt luôn.
Ngày đầu tiên em vừa đến Đức, xã chở em đi ra xa lộ , em muốn đi vệ sinh. Vừa xuống xe là em chạy nhào nhào đẩy người khác ra rồi đứng chình ình ngay cửa toilet. Quay đầu lại ai cũng xí xô xí xào , nhìn mình gớm luôn. Hồi lâu nhìn qua bên kia thấy xếp hàng ,em quê 1 cục bẽn lẽn chui ra ngòai sau đứng SmileSmile : bài học đầu tiên của em.
Vài ngày sau đi chợ , em chen em lấn em lấy đồ , em thò tay bóc thử ăn bỏ xuống. Xã em nhắc em bỏ xuống. Ra tới quầy tính tiền em ào ào đẩy xe chạy lên. Bị xã níu áo kéo xuống. Bài học kế của em đó chị.
Sợ nhất là vụ học lái xe của em : bên VN em đã có bằng ( Papa em chi tiền nhậu , rồi lúc thi thực hành bên VN ông thầy giám khảo đề nghị em chi tiền 300 ngàn để ăn sáng ,chấm thi ) vì thế em đậu dễ dàng , kg chỉ riêng em mà ai ai ai ai cũng dễ dàng có 1 bằng lái xe hơi. Qua đây em đăng ký đổi qua bằng lái của Đức , bà cô giáo nói em lái 1 vòng cho bả coi. Mới có 5p mà bả la ong ỏng um sùm , quay đầu xe về trường học lại. ( vì em lái theo kiểu VN : kg cần nhường ai hết, thấy trống vắng là ta vượt lên, kg nhường bên phải, kg nhường đi bộ , thậm chí thấy ai nhấp nhấp sắp xuống đường là tăng ga vọt lẹ , thấy đèn vàng tăng ga vọt , ). Em thấy vậy cũng tốt nếu mình học lái thực hành lại. Rồi đến lúc đi thi lần 1 em bị rớt thực hành. Đăng ký thi lại lần 2 , lần này em cứ tưởng như bên VN là chi tiền cho xong , cho đậu. Ngày đi thi em nói xã em cho tiền ông giám thị ăn sáng đi bị xã la te tua , giải thích này nọ. Vậy mà cuối cùng lần 2 em đi thi đậu đó chị , ông thầy khen nức mũi Cooling Cooling Cooling. Nhưng có hiểu gì đâu , xuống xe ổng bắt tay chồng em chúc mừng rồi nói " vợ mầy tao nói nó chạy đúng bảng 40km/h mà nó nhấn ga chạy 60km/h??? mà nó có quan sát trái , phải trước sau quá tốt , lẽ ra rớt lỗi tốc độ nhưng tao cho đậu ".
Nói chung thời gian đầu sống ở đây em hoàn toàn kg thích nghi được , giờ mới được 4 năm nên cũng tạm tạm hòa nhập chút chút. Thực ra chỗ thành phố , làng em ở toàn là dân Đức , kg có người Việt nên em khó mà hòa nhập ngay được nhưng cũng nhờ vậy mà em học hỏi và rèn luyện luôn nhân cách của mình mới hay. Nói vậy chứ nhiều khi cũng buồn thúi ruột luôn đó chị.
Chúc chị cuối tuần vui vẻ nha.
Tonka
#16 Posted : Saturday, October 30, 2010 8:38:25 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Tại sao không ở nhà hưởng trợ cấp của chính phủ? Mỗi người, mỗi gia đình sang tới đây với một mục đích nào đó. Hưởng trợ cấp an nhàn thật nhưng mình phải tuân thủ theo một số luật lệ của chính phủ đưa ra. Số tiền còn dư không dùng hết thì phải dấu diếm cất riêng chứ không để trong trương mục ngân hàng được. Không thể mua nhà. Và nhiều nhiều điều kiện ràng buộc khác nữa. Nếu chính phủ phát giác ra mình gian dối thì họ sẽ cắt trợ cấp và bắt phạt nữa. Mục đích của những chương trình trợ giúp này là để giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn. Khi vượt qua được giai đoạn khó khăn thì nên bước ra tìm đường khác mà đi. Nếu ai thích lối sống như vậy thì là việc của họ. Có lẽ không mấy ai muốn con cháu của mình sống ăn bám ỷ lại vào xã hội trừ những trường hợp đặc biệt hay bất khả kháng hay gì gì đó. Những người đi làm, cầy một hai hay ba jobs thì chính phủ cũng chẳng bao giờ xía vào chuyện của mình miễn là mình đóng thuế đầy đủ, làm công dân gương mẫu. Các thế hệ con cháu kế tiếp cũng theo gương đó mà tiến lên, sống một cuộc sống tự lập. Những người đi làm chân chỉ hạt bột như thế này họ không thật là giầu đâu, nhưng họ sống với một tinh thần thoải mái, dùng đồng tiền do mình kiếm được cũng thấy hãnh diện và thích thú hơn. Mấy chục năm nay, lớp người Việt bỏ nước ra đi đã nhờ vào sự giúp đỡ của chính phủ trong thời gian chân ướt chân ráo nơi xứ lạ quê người nay đã thành công rất nhiều trong mọi lãnh vực. Họ đã và đang góp phần trả lại phần nào cái ơn đó. Đó là điều rất hãnh diện của dân Việt.

Người yêu cũ của LThanh đi cầy suốt ngày chắc vì anh ta hụt lấy vợ, thành ra thời gian rảnh nhiều quá nên đi cầy cho khuây khỏa chăng WinkTongue Hy vọng anh ta mau chóng kiếm được cô vợ khác Big Smile
Xứ Đức rất lạnh không như California nắng ấm chan hòa. Tuy nhiên cuộc sống ở Đức an nhàn, ít bon chen và hưởng thụ nhiều hơn. LThanh hãy vui hưởng cuộc sống đó đi beerchug Từ từ làm quen với xã hội mới đời sống mới, kiếm một công việc cho mình để tự kiếm ra đồng tiền và gởi về cho gia đình. Nói thật nha, TK đã thấy nhiều gia đình vì việc gởi giúp gia đình mà sinh ra nhiều chuyện lắm đó. Tiền mình kiếm được mình gởi thì đỡ phần nào Wink

Nói trở lại chuyện bảo lãnh đi nước ngoài. Hồi sau 75 có vụ đi vượt biên và từ đó thiên hạ thích đi xem bói. Hễ thầy bói cầm tay mình ngắm nghía một hồi rồi phán: "Cô có số sống ở nước ngoài" là coi như khoái chí tử Big Smile Vậy mà rồi sao? Bao nhiêu người ra đi? Bao nhiêu người đến bến bờ tự do? Bao nhiêu người thác dọc đường? Và bao nhiêu người phải trở lại VN. Ngẫm lại thì thấy con người ta dường như là có số thật, đi hay ở, giầu hay nghèo, sống lâu hay chết sớm.
Bữa nay tui nói nhiều quá Big Smile
Lanthanh
#17 Posted : Saturday, October 30, 2010 9:03:43 PM(UTC)
Lanthanh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 335
Points: 0

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chị Tonka mến ,
Em rất cám ơn chị đã dành nhiều thời gian nói cho em hiểu rõ hơn cuộc sống này. Em chưa từng đi đây đi đó nên kg biết rõ vấn đề này đâu. Nay chị nói chi tiết em mới biết thực , hư.
Chị cho em hỏi tí nha :
1. Bên Mỹ có nhiều trường hợp sống vậy kg? Em nghĩ nếu bên VN là hàng ngàn hàng nghìn người ăn bám tiền XH ăn ở kg cho sướng. Đủ mọi cách mà moi tiền , mình lấy tiền XH rồi nhờ người khác đứng tên mua nhà mua xe....
2. Có sự phân biệt giữa lớp người đi làm và lớp người thất nghiệp ăn tiền XH kg?
3. Nhìn vẻ bên ngòai , chi phí...chắc kg ai biết họ là ăn bám XH đâu hả chị? Em hỏi câu này vì tháng trước em có về VN , về cơ quan cũ chơi. Thì được nghe nhận xét : em nhìn vô biết VK nghèo , còn T thì biết ngay VK giàu, chi phí thỏai mái, mời bạn bè đi ăn nhậu, hát karaoke, ở Hotel chứ kg ở nhà.......
Chúc chị luôn vui nha chị.
Em Lanthanh
Binh Nguyen
#18 Posted : Saturday, October 30, 2010 11:00:18 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

Bữa nay tui nói nhiều quá Big Smile



Nói nhiều mà làm cho mọi người
  • ra thì cũng nên nói lắm. Blush Approve

    BN.
  • mua
    #19 Posted : Saturday, October 30, 2010 11:33:56 PM(UTC)
    mua

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 35
    Points: 0

    Smilemến chào chị LanThanh,thấy mấy chị xí xọn cho em theo xí xọn chút nhen,vấn đề chị đang gặp hầu như rất nhiều người Vietnam mình gặp phải,lúc trước em cũng nhức đầu với bame. em về chuyện cứ hay so sánh con cái mình với con cái những người chung quanh,hình như bao nhiêu gửi về cũng hg đủ,cứ làm như bên Mỹ này cứ chạy vào nhà bank là rút tiền ra bao nhiêu cũng được,con cái nhà người này gửi về cái gì mình fai? nói con mình gửi hơn hg thôi thua con người ta sao,mỗi lần em gọi về thăm là thấy than ( nguyen cả 1 gánh than) sao mình cũng nuoi con như người ta mà sao mình vô phước,em nổi sùng hỏi<bame có muốn con đi buôn ma túy để có tiền gửi về hg> hehehhee...làm 2 ong bà hết hồn hg dám than,cộng thêm riết em chẳng muốn gọi về nhà nữa,ba em hay nghe tin tức tìm hiểu nên dần ong cũng hiểu thêm về cuộc sống bên đây,cuoc sống bame em ben VN thoải mái lắm nhưng cứ đi qua nhà ai chơi nghe họ nói thêm lên là về trách móc con cái mình,em đem 1 câu chuyện do Kevin(con trai út em)nó nói với em lúc ảnh học lớp 2 kể lại cho bame. ngheBig Smile,bữa đó ảnh đem cái tờ điểm của trường về,đa phần là điểm A nhưng cũng có vài môn điểm B,em tỏ vẻ hg hài lòng và nói momy muốn tất cả những điểm của con đều là điểm A,momy nghĩ con làm được mà,cháu nó nhìn em với cặp mắt tròn xoe và nóiEight Ball momy à,David bạn của con điểm nó còn thấp hơn con nhưng momy nó cũng rất happy& om nó nói là she vui với tất cả những điểm nó make tại she hiểu nó đã try the best rồi,tại sao hg bao giờ momy happy với những điểm con có mà phải hơn những bạn khác momy mới vui,em ôm cháu vào lòng mà cảm thấy mắc cơ...,chị LT có đồng ý với em là người VN mình vốn có tánh đó hg,bame. em hg những hay so sánh con cái mình mà đem cả cháu ra so sánhBig Smile,em chỉ nhe miệng cười & nói con hạnh phúc với 2 đứa con của con,dù đôi lúc các cháu nó cũng có những cái hư làm mẹ buồn nhưng ko bao giờ con muốn đem con của con ra so sánh với con những người khác để làm cho mình buồn và con mình hg được vui,tuy lời của em có thẳng làm bame. hg được vừa ý nhưng dạo sau này em thấy bame. em thay đổi,an hưởng tuổi già& hạnh phúc với những gì hiện tại mình đang có,thoi em phải chạy đây..trễ giờ rồi,xí xọn với chị sau,em chúc chị LTvui&sáng nay xuống bếp nhớ nở nụ cười & hát to<cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,ta có thêm 1 ngày nữa để yêu thương>Big SmileKisseslove you chịRoseApprove
    Tonka
    #20 Posted : Sunday, October 31, 2010 2:12:11 AM(UTC)
    Tonka

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,643
    Points: 1,524

    Thanks: 95 times
    Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
    Đời sống ở Mỹ cũng như các nước Tây Âu rất giống nhau, cũng có những trợ giúp của chính phủ về mọi mặt. LThanh sống thêm một thời gian rồi cũng sẽ hiểu hết. Xã hội nào hay cộng đồng di dân thiểu số nào cũng có những vấn đề của họ. Có lẽ vì họ đến từ những nước quá nghèo khổ nên hễ thấy cơ hội là họ chụp giựt liền, kèm theo đó là đủ hết các mánh lới để luồn lách. Họ có thể mua nhà cửa hay có cơ sở làm ăn do người khác đứng tên dùm nhưng vẫn hưởng trợ cấp của chính phủ. Không thể nào kể hết những chuyện đó đâu Big Smile Nhưng nói chung thì họ chỉ là một thiểu số thôi tuy cái thiểu số đó cũng đang làm đau đầu và hao hụt cái hầu bao của chính phủ. Cái ông già gì đó có nói một câu cũng đúng: Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người Tongue Trăm năm nữa thì con người (thế hệ mới) khi được sống trong hoàn cảnh mới sẽ tự gội rửa để thành con người mới thích nghi với đời sống mới. Chỉ cần thêm ít thời gian nữa.

    Theo sự chủ quan của mình thì TK nhận thấy người Việt mình bên đây không có chảnh. Người giầu và nghèo, người đi làm hay hưởng trợ cấp, nói chung không có sự phân biệt. Người nào cũng có cái nhà để ở, cái xe để đi, bất cứ ai cũng có thể sắm được. Nhà to hay nhà nhỏ, xe mới hay xe không mới, đối với tui chẳng có là cái gì hết.

    Đang viết mà phải bỏ ngang để đi công chuyện nên bây giờ trở lại thì quên hết mình muốn nói cái gì rồi. Thôi lúc khác nghĩ ra thì lại nói Big Smile
    Users browsing this topic
    Guest (2)
    13 Pages123>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.