Cái này là LT sờ trúng bài tủ của ĐTQA rồi

. ĐTQA bên ngành dược đó LT. Nhưng mà nói cho LT nghe, đừng có thất vọng nhá. Như Lavang nói vậy đó. Coi vậy mà hỏng phải vậy! LV chỉ đi làm Spring Break chớ tui hồi đó ngay high school phải vừa làm lab assistance, tới khiên báo chồng chồng nặng thấy tía luôn, đôi khi người ta cần làm việc trong nhà bếp bệnh viện cũng chơi luôn ! Mỗi tuần 15-20 giờ đó bà con mới đủ tiền đổ xăng & dating chớ. Hè thì intern full time, mần thêm job phụ hoặc lấy lớp. Có 1 mùa hè tui chơi luôn nguyên cái semister của Falls, điên! Không làm cũng ok thôi, chỉ có điều no money tiêu khiển.

với lại resume nó trống trơn à! Tới năm ba có kinh nghiệm resume look better lương bổng khá hơn mới làm ít giờ còn 10 tiếng/ tuần $14/giờ thời đó coi như rất cao cho sinh viên rồi. Wow! giờ nghĩ lại thấy mình trâu thiệt [}:)]
Nếu như LT nhất định di cư sang Hoa Kỳ, bạn lại có chồng con, nghĩa là đã có trách nhiệm, có tuổi rồi, mọi thứ không đơn giản đâu. Chồng bạn ở VN hay Mỹ. Nếu ở Mỹ, có income thì financial aid cũng khó xin lắm nếu chồng bạn lương hương khá. Còn lương thường mà bạn có khả năng học cao thi` xin tiền cũng đỡ hơn nhiều. Trợ cấp chánh phủ thời nay cũng khó nuốt lắm. Họ bắt đi làm công quả rất nhiều giờ nếu mình không đi làm. Với thêm rất nhiều "Lavang & co-workers" đi vòng vòng kiểm kê thành ra khổ lắm chớ 0 vừa! Thành ra nhiều người bỏ welfare đi làm vì thấy "ít lợi". Vấn đề chánh là có chồng con mà đi học thì trừ phi có ông bà giúp đỡ không công thôi chớ không cách gì làm nổi, vì đàn bà mà, mình đâu có vô tư với mấy cái việc không tên ở nhà được. Nhất là bạn có ý định chọn pharmacy vì cái ngành này đâu có dễ xơi. Chưa con thì đỡ. Có con thì coi như...hỏng biết nói sao cho vừa!
Còn ông bà mà đi làm, dù là giữ con cháu, có thể nhà nước trả lương, nhưng họ sẽ cắt giảm phần tiền già chớ hông cho hưởng cả hai 100% cùng lúc đâu. Tính ra tổng cọng sẽ có hơn. Nhưng mà coi chừng cắt cái thẻ mua thuốc thì mệt liền.
Như HH đã nói! Ở Mỹ nào không có gì là free hết. Chỉ có lao động là free thôi LT ơi. Nếu như bạn có ý chuẩn bị sang HK, thì chuẩn bị tinh thần làm giàu cật lực. Trừ khi người bảo trợ giàu có & sẵn sàng cho không tất cả (cái này chắc khó hơn lên trời vì đèn nhà ai nấy sáng dù là anh em ). Không thì 5 năm đầu đời sống kinh tế của người mới sang sẽ khá eo hẹp. Lúc đó ban có thể buồn & thất vọnng khi nhìn chị ngó em. Nhưng cái tốt nhất đây là đất cơ hội cho người có tinh thần & nghị lực. Người Việt đa số mình giỏi cày, bởi vậy mê đất này lắm vì cho họ có cơ hội trở mình. Vấn đề cốt lỏi lại không hẳn là $$$$, mà là học lực & ham làm. Bạn nên chuẩn bị vốn liếng ngọai ngữ & khoa học & ngành nghề thì dễ hội nhập vào xã hội, dù không theo con đường bút ngữa thì mình đi làm việc. Nhất nghệ tinh, nhất thanh vinh. Đừng vội nghĩ đến số tiền trên trời rớt xuống vì thật sự nó giống như tuyết rơi xứ này vậy, vài tháng là tan liền! Số tiền đó không bền. Mọi thứ không vô tư như người bạn của bạn miêu tả đâu. Nếu thời thế của bạn lỡ cỡ thì cũng không sao. Mình còn thế hệ sau để đào tạo mà.
Còn nếu bạn chọn một cuộc sống đơn giản thì cũng không có gì làm mình phải lo toan cả. Chỉ là cơm gà thường xuyên

Mấy con gà thời nay cũng rắc rối chớ hỏng vừa ! Con thì đòi chạy bộ. Con thì đòi organic! Còn đang ở bênTa^y chỉ muốn cùng bàn cho vui thì
