Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 400 Points: 84 Location: some where out there
Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)
|
quote: Gởi bởi VanhKhuyen Thưa chị NA,
Thật sự đọc hết những dòng của chị hỏng lẽ nói phục chị nữa chắc chị chạy xa thêm chút thay vì chạy lại gần , thôi thì nói như vầy cho gọn , vk có cảm giác rất an toàn khi ở cái quán say của chị. Nói vậy cũng chưa rõ , vk trở chứng thích vào cái quán say của chị.
Hello chị VanhKhuyen, Rất vui khi biết chị thích vào quán say của NA....hihihihi....chị cứ tự nhiên SAY với bất kỳ mọi thứ, mọi vật, mọi chuyện nha....(cái này gọi là say chay đó chị !!!  tức là say không phải do rượu nha !!!) Ở trong này chị tự nhiên tha hồ say mà không sợ phiền hà đến ai ! chời ơi, nói rồi , thấy vậy không phải vậy đâu nha , chị coi chừng "bé cái lầm"...to đó chị ơi  . Còn nữa nè, chị làm ơn vui lòng giúp NA là........NA không quen nghe / đọc có ai đó "THƯA" ...trịnh trọng quá . Chị tự nhiên gọi / viết NA là đủ rồi. Hoặc nếu chị e ngại thì chị và NA cũng có thể xưng tên như vậy cũng dễ "tâm tình" hơn là "thưa" ....NA ngại quá , cứ hễ đọc thấy chị viết "Thưa chị NA" là muốn rớt tim ra ngòai rồi. quote: Thật ra chị ơi, nói chuyện thì nói tới nơi tới chốn và nói trong sự thông cảm thì vk chuộng lắm , có thời gian vk chỉ nói với cái bóng của mình , một thời gian khủng khiếp , không biết mình là ai và không biết ai có thể đưa tay cho mình với , rồi nghiệm ra nếu mình không học xong bài học " cô đơn " thì chắc không thể học được bài học nào khác. Khi đã biết chấp nhận , vk bắt đầu với tay ra ngòai , lạ chưa?
NA nghĩ, có thể chị VK nhầm lẫn giữa : CÔ ĐƠN =/= CÔ ĐỘC (NA nghĩ là vậy, nhưng để mở tự điển VN ra coi lại cho chắc ăn ) quote: VK vẫn còn giữ những dòng thư mình gửi cho bạn bè " A ơi , sao trong lòng mình không lúc nào yên , B ơi mình làm mọi chuyện từ sáng tới tối nhưng vẫn nghe trong lòng luôn khắc khỏai , giúp mình với " . VK đã đi đoạn đường quá dài , quá khó khăn đi nên nghe ra mọi chuyện vk đang giải quyết hiện nay cũng ảnh hưởng chút ít cái quá khứ không được xuông xẻ đó.
việc này NA cũng nghĩ (đoán đại) có lẽ vì chị gặp nhiều trở ngại khó khăn trong quá khứ nên chị thiếu lòng tin, thiếu nghị lực, luôn hòai nghi về bản thân mình . Hiện tại, cũng như tương lai và quá khứ không thể giống nhau được !!! Hiện tại và tương lai là hướng đích mục tiêu chị cần phải đi tới trước, đừng để ảnh hưởng của quá khứ cản trở chị . Quá khứ là những việc đã xảy ra không nên vì vậy mà buồn bực trốn chạy không dám nhìn thẳng vào nó để rút kinh nghiệm ! vì...theo NA....cái gì mình đã làm rồi (trong quá khứ) thì dứt khóat không có hối hận hay ân hận , bởi vì đó là sự chọn lựa quyết định của chính mình . Cho nên , nếu mình muốn hiện tại và tương lai mình không đi lại trên con đường khó khăn trở ngại thì mình phải tự tin, lạc quan, phải...yêu đời lên mới được . Bi quan mãi cũng không phải là cách tốt đâu chị VK !!! (ủa....nói, viết một hồi, giống như là đang xủ quẻ bói cho chị quá vậy huh chời....     ) quote: Trước khi có con và có gia đình , VK cũng không có nhiều suy nghĩ rồi mình sẽ ra sao , nhưng có nghĩ đi chăng nữa vk cũng không đủ 3 đầu , 6 tay đâu mà hình dung ra cái cảnh bây giờ vk đã và đang đối phó , khác một trời một vực NA ạ , và trong mọi hoàn cảnh chỉ còn biết nói với mình , mình đã làm the best và cho qua hết.
Ngày qua ngày , thấy mình không trở nên một bà mẹ dịu dàng chút nào , mà trở thành một bà la sát thứ thiệt , nói thật mình rất sợ con mình hư hỏng ,bên ngoại , bên nội đều chửi , tai nào nghe cho hết , nhưng nếu nó ngoan , ngọai nội gì đều dành là cháu của họ , chắc cũng mát mặt lắm.
chời ơi......thì lúc còn trẻ chưa bị gia đình ràng buộc, suy nghĩ khác , phóng khoán hơn, tự do hơn chớ chị ! Có gia đình rồi, tự nhiên "chững chạc" và "trưởng thành" hơn trong mọi vấn đề . Vì.....đâu còn phải 1 mình nữa mà là 2 mình...rồi thì 3, 4 mình..... NA nghĩ tự nhiên lúc đó cái biết lo thôi . Ờ, mà cứ nghe mấy chị "than thở" rằng...thì là mà...có gia đình chồng con rồi....chẳng còn thấy mặt trời mặt trăng chi hết , nghe sao ỏai wa'....điệu này NA ở vậy cho rồi ... Mẹ lo lắng hết tất cả , có gia đình mắc công tóc xanh thành tóc bạc ờ .... quote: Nhục
Tôi chưa từng biết nhục . Nhục là gì ? Cái gì làm không được thì thôi , tôi coi như số phần mình chưa tới , có chi đâu mà nhục .
Tôi lớn lên bị cha mẹ mắng lười biếng cũng chả thấy cái gọi là nhục , thi rớt vì học dốt , cha mẹ thì dằn vặt xấu hổ với hàng xóm , tôi cũng buồn lắm chứ , thiếu điều chẳng dám ra khỏi nhà , nhưng độ nửa tháng , tôi lại vác cái mặt mình ra , trong nhà hoài chịu sao nổi .
Từ đó tôi thề , tôi mà may mắn có đứa con nào , tôi không cao vọng về nó , nó ra sao cũng được , miễn là đừng thành cao bồi , du đãng , bắn giết người vô tội , còn giỏi dở ra sao , tôi cũng chấp nhận hết .
Cả hơn tuần rồi tôi mang thằng bé con nhà mình đi bơi . Nhìn nó có chút xíu , người ta hỏi tôi nó mấy tuổi , tôi bảo đã lên ba . Những người đi qua , có người bảo , good job , có người bảo chưa được đâu . Đúng vậy , ngày đầu thằng bé khóc như mưa đòi về . Ngày thứ hai , nhúng được hai cái chân xuống nước . Ngày thứ ba nhúng thêm hai cái tay với nửa cái mình .... Thế đã là nhiều với tôi rồi . Tại tôi cứ ngồi riết bên mép hồ năn nỉ nó mà . Các cậu lifeguard thấy tội , cho mượn cái ghế , tôi ngồi mà đâu có yên .
Tuần thứ nhất trôi đi lặng lẽ . Tuần thứ hai, tôi bảo cô giáo " Này , thế hôm nay cô làm gì thì làm nhá , chồng tôi bảo tôi cứ ngồi mãi đây thì có sang năm thằng bé cũng chẳng biết bơi cô ạ " , rồi tôi kết luận " it' s up to you , now " .
Cô giáo thận trọng hỏi tôi , " Chị nghĩ tôi nhúng đầu nó xuống nước dạy nó thở được chưa ? " . Tôi thành thật , " Này cô , không có lúc nào là good time , cũng không có lúc nào là bad time , cỡ như tôi cô nhúng đầu xuống nước tôi còn sợ huống chi là thằng bé , nhưng nếu tập cho nó biết bơi phải qua kinh nghiệm như vậy , cô cứ làm cô ạ , tôi chả phản đối gì đâu " . Cô giáo thật dễ chịu , cười với tôi tươi lắm .
Ngày đó thằng bé bị nhúng đầu 3 lần , khóc đủ ba lần , cô giáo điếc tai , cho nó nghĩ 10 phút sau đó . Khi cô đến gần bế nó ra xa , nó vừa nhận ra cô giáo chạm cánh tay vào người nó , nó vội leo lên bờ như thằng chết nhát ... mắt lăm lét nhìn tôi cầu cứu .
Nếu không nhớ lời thề không được thấy nhục khi con không làm được chuyện gì , chắc tôi đã cho nó một mẻ ( cũng không có định thế he he ) nhưng tôi bỗng hiểu ra tại sao cha mẹ tôi lại thấy nhục vì tôi thi không đậu , không thể làm ông này , bà nọ ra đường cho người ta kính trọng khác với trước kia , tôi trách cha mẹ mình đã không thông cảm cho tôi và đừng bắt tôi thành người khác . Hèn gì mỗi điều tôi cải lại cha mẹ tôi lúc trước , cha mẹ tôi đều bảo , sau này mày sẽ hiểu .
Và tôi đã hiểu ra thật ... không phải hiểu mình đang nhục đâu nhé , tôi chấp nhận khả năng thằng bé , chấp nhận vô điều kiện .. Tôi hiểu ra tại sao cha mẹ xấu hổ về mình , một sự hiếu biết chưa quá muộn khi tôi còn cơ hội gặp gỡ cha mẹ để tự hứa với mình sẽ không cải lại ông bà điều gì nữa ...
Chẳng biết có làm được không đây , thôi thì ráng vậy .
Vành Khuyên
Đọc mẩu chuyện ngắn của chị xong, NA cảm thấy bùi ngùi .....làm cha mẹ thật khó !!! Cha mẹ nào cũng thương con nên thường kỳ vọng nhiều về con . Nhưng đôi khi sự kỳ vọng của cha mẹ đặt quá nhiều vào con cái vô tình làm cho con cái cảm thấy đó là một trọng trách, một gánh nặng chứ không còn là một sự khuyến khích khơi gợi động viên tài năng hướng đi theo năng khiếu thiên tính bẩm sinh của đứa con . Phận làm con cũng khổ ..... "bị" gò bó khác với "tự" gò bó trong một khuôn khổ nhất định . hì hì hì..... nghe chị kể chuyện chị dẫn con đi học bơi ....chời ơi....nếu là NA , NA cũng phải "wa.t" chị một tăng nhen !!!! tại sao hả ? Bà chị ơi là bà chị ......trước khi dẫn con đi học bơi lội, chị phải tập thằng bé làm quen với nước trước , cho thằng bé cái cảm giác "thích thú" khi ở trong nước . Bằng cách nào huh ??? bằng cách là : chị đi mua 2 cái áo cứu sinh hoặc là 2 cái phao tập bơi cho 2 mẹ con để mặc vào . Sau đó mỗi tuần vài ngày chị dẫn thằng bé đi bơi ở mấy cái gym club chẳng hạn như YMCA hay các câu lạc bộ thể dục nào đó . Chị phải xuống hồ bơi cùng thằng bé.....và tập cho nó làm quen dần từ từ với nước trong hồ (vì trong hồ bơi thường lớn và rộng, dù nước sâu hay cạn, nhưng tâm lý của trẻ con thấy nước trong hồ lớn mà lại xanh thì đều có cảm giác sợ hãi mà !!!) ....cứ vậy tập từ từ thì nhóc con của chị không còn bỡ ngỡ hoảng sợ nữa....rồi từ ở gần mé hồ, chị đẩy cho nhóc con ra xa chút (phải có mặt áo bơi hay mặc phao nha) .....rồi thì từ từ thử tiếp à cho vừa bơi vừa dúi mặt xuống nước ....từ bước một tạo cho cháu cái cảm giác thích thú say mê ham thích mới đúng . ....chời....dẫn con đi học bơi mà con chưa quen nước chị đồng ý cùng cô giáo cho nhúng đầu thằng bé xuống nước 3 lần như vậy .... thằng nhóc sợ khóc thét là đúng rồi !!!!   như vậy cả mẹ và cô giáo vô tình đã tạo cho thằng bé ấn tượng xấu đó là : Sợ nước và sợ cả cô giáo dạy bơi !!! Như vậy....lỗi này không phải là do thằng bé đâu nhen..... là do mẹ của bé sơ ý đó !!! chị thử làm theo gợi ý của NA xem cháu có tiến bộ không ? Tạo điều kiện khác cho nhóc bé xem sao , nếu cháu không tiến bộ vẫn sợ nước thì lúc đó chị mới buộc phải chấp nhận khả năng của cháu . Và khi đã bằng lòng chấp nhận về khả năng của cháu, thì không có gì là xấu hổ cả !!! (vì nếu cha mẹ xấu hổ có nghĩa là đồng ý với mặc cảm khiếm khuyết của đứa con) . Phải act như người Mỹ á... "it's OK honey , you are doing fine, I am proud of you !!! "  (mặc dù biết con yếu kém vẫn phải nói như vậy vì biết đâu vì lời nói động viên khen thưởng an ủi của mẹ, nhóc con lại cố gắng học bơi thì sao huh....???? ) (ừa....ủa.....NA chỉ viết và nghĩ ra như vậy thôi nha chứ không phải kinh nghiệm gì đâu, chị đừng nghĩ là đọc như vậy rồi cho là NA tài nhen.......(tài lanh thì có á.....!!!! ) hihihihi...) . Tới giờ họp thượng đỉnh rùi....Na dzọt ....!!! chị cứ tự nhiên vào say với NA nếu chị thích . Khi rảnh và có thời gian, NA sẽ cùng say với chị sau . Have a good week . NA
|