HG ơi, có TK đây, kể sơ cho HG nghe nha.
Con bé con của tôi nó bị bịnh phải mang đi bác sĩ hôm 30 tết. Dự định nghỉ mấy ngày xả hơi mà rốt cục phải nghỉ thêm vài ngày vì nó cứ bị nóng và ho quá chừng luôn, đâu có đi học được. Tối hôm qua bầu trời đổi tông sang màu xám, mưa lất phất cho đến đêm về sáng thì rơi nặng hạt. Bây giờ chỉ một màu xám xịt trông chán chết

Khổ nỗi là hội chợ tết của sinh viên sẽ bắt đầu hôm nay, mấy người có gian hàng bán quà bánh này kia chắc là sẽ mất toi một ngày kiếm lợi

Sáng ngày mai thì hội chợ mới chính thức khai mạc nhưng cũng có thể bị mưa rơi rớt lại của ngày hôm nay. Mười mấy hai mươi năm nay họ tổ chức hội chợ được trời thương nên ít khi bị mưa lắm, cũng giống như đại hội diễn hành xe hoa hồng của Pasadena vào đầu năm Dương lịch vậy đó. Sáng mồng một chúng tôi đi chùa xin lộc

Sắp sửa rời nhà thì phône reng. À, Xuân Nhi đang trên đường lái xe từ San Diego lên Little Saigon, hẹn gặp với anh Con Ong, chị Vi Hoàng và cô Thúy để đi chùa xin lộc. Cô ta chúc cho TK đủ hết các điều tốt đẹp nhất mà cô có thể nghĩ

. Tk cũng chúc cô năm nay dừng chân giang hồ cho mọi người được ăn tiệc mừng của cô. Cô cười to, "Chân em có cái nốt ruồi đi chị ơi", "Thì phải rồi, đâu phải một cái nốt ruồi mà mỗi ngón chân là một cái lận!"

Mới hơn 10 giờ mà các chùa đã đông ơi là đông. Điểm dừng chân đầu tiên là Tịnh Xá Minh Đăng Quang. Thầy trụ trì là Hòa Thượng Thích Giác Nhiên hình như đang tổ chức lễ cầu siêu cho các vong nhân trên biển đông, ai muốn đi thì liên lạc gấp về chùa. Thầy dời chùa về nơi này rộng rãi khang trang nhưng trông không giống một ngôi chùa tí nào cả. Tịnh Xá có nhiều những căn phòng lớn nhỏ rải rác trên một khu đất, từng là văn phòng của một cơ quan nào đó. Lễ lạy xong xuôi, cho mỗi đứa con một tờ giấy xanh xanh bỏ vào thùng quỹ phước sương. Sau đó đi quanh chùa xem hoa, mắt dáo dác xem thày để lộc ở đâu

À đây rồi, nguyên cả thùng bánh, cứ việc lấy bao nhiêu thì lấy. Bên ngòai lề đường tôi thấy có đậu một chiếc xe bus của khách hành hương có lẽ đến từ San Diego. Đó đây là những cành đào hồng và mai vàng rực rỡ, cúc đại đóa vàng chói những mười mấy bông một chậu hơn hẳn cái chậu hoa tôi mua chỉ có 7 đóa, rồi thì sen hồng tươi tắn. "Thầy, sen đẹp quá thầy ạ!" "Ừ, ngày hôm qua nó còn tươi hơn nữa." Mọi người nhìn nhau cười rộ, toàn hoa sen giả cả, nhưng mới nhìn vào thì ai cũng phải trầm trồ tới khi ghé mắt nhìn kỹ

Địa điểm kế tiếp là chùa Việt Nam không thể thiếu được trong danh sách. Tới nơi may quá là may có chỗ đậu xe ngay trong sân chùa. Nơi đây còn đông hơn chỗ lúc nãy, thiên hạ chen chân mà đi. Chùa xây hai tầng, chánh điện ở trên và phòng ăn nằm dưới. Và cũng thế, lạy phật xong, cúng dường, xin lộc (lộc kỳ này là những quả quýt đường to, vàng, mát mẻ, cầm nặng tay) Tôi tiện tay thỉnh luôn một cuốn lịch có hình những chú tiểu thiệt là dễ thương. Sân chùa có nhiều tượng bồ tát, có tượng Quan Âm tay cầm bình nước cam lồ ngay trước hồ sen với những con cá vàng nhỏ. Tín hữu quỳ lạy xì xụp trước tượng Phật Bà xin xâm. Tôi nghe nói có người sau khi lắc ra được một quẻ xâm thì cầm cây xâm đó đi đâu hỏng biết thay vì trả nó về lọ xin xâm để những người tới sau có thể dùng

. Sau đó thì dĩ nhiên là xuống phòng ăn xếp hàng ăn cơm, gần trưa rồi còn gì nữa. Chu choa ơi, cơm chùa nó ngon cái gì đâu đó, một miếng đậu hũ chiên kho với cải dưa, của cải, nấm đông cô, nấm rơm và chắc là có chút chao với bột ngọt, ngon sao là ngon. Lại còn bánh chưng và dưa món nữa chứ, họ đưa mỗi người cả nửa cái bánh chưng, ăn sao cho hết. Tuy nhiên bánh chưng năm nay không ngon bằng mọi năm, nhân đậu xanh không được vừa vặn và thơm mùi tiêu như mọi khi, nhưng có ăn là tốt lắm rồi. Rời chùa VN, chúng tôi lái xe tới chùa Dược Sư cũng nằm trên một con đường, nhưng cách đó hai đoạn đường ngắn. Ni sư trụ trì là người đã quy y cho tôi năm xưa. Chùa bán đồ chay ở phía sau và mọi người chen lấn xô đẩy giành giựt mua những hộp đồ ăn. Bên trong có những nồi cơm điện lớn, mọi người tự bới cơm và ăn với những món đồ họ vừa mua xong. Rời chùa Dược Sư, sẵn con bé con vừa uống thuốc xong đã thấy hơi khoẻ, chúng tôi chạy ngay sang chùa Liên Hoa cách đấy không xa. Chùa nho nhỏ nhưng thanh tịnh. Chung quanh chánh điện có một con đường lát gạch vòng quanh sân chùa, chen qua những gốc bưởi và mãng cầu, để thường ngày thày và các đệ tử đi hành thiền. Năm nay thày đã cho đổ xi măng có lẽ để cho sạch sẽ, dễ chăm sóc và an toàn cho những người lớn tuổi. Trong chánh điện, năm nay có đặt những hàng ghế giống như trong nhà thờ bằng cẩm lai đỏ, có lẽ để cho các vị lớn tuổi không thể ngồi xệp xuống đất mà tụng kinh được nữa. Trong vườn có hòn non bộ và những con cá koi to tướng. Mồng một chỉ có ăn và ăn, chúng tôi lại lăn xuống bếp mua bún xào, gỏi cuốn xực ngay tại chỗ và luôn thể lột vỏ luôn những quả quýt thầy vừa cho lộc khi nãy

Đã hai giờ trưa, con bé con đã thấm mệt, thôi đi về cho nó nghỉ, hẹn thứ bẩy này đi thêm vài chùa nữa cho đủ chục

Nhất định thứ bẩy này tôi phải ghé chùa Trúc Lâm Yên Tử để xem nghệ thuật trang trí đặc biệt của thầy trụ trì với những bông hoa cúc màu xanh nho nhỏ cặm vào quả bưởi hay những ổ thạch bày cúng trên bàn thờ và những bông hoa lững lờ trôi trong cái lư đồng đựng đầy nước để ngay trước chánh điện, đơn sơ nhưng trang nhã và nghệ thuật. À còn phải đi chùa Bảo Quang nữa chớ, ở đó có bán bánh tiêu ngon lắm, năm ngoái chúng tôi còn được ăn bún riêu nữa, hừm biết bao chỗ để đi và bao thứ để ăn

. À lại còn chùa của sư bà Diệu Từ nữa chứ, sư bà từ Nhật sang Mỹ lập chùa, sư bà viết nhạc cho đệ tử hát "Người ơi sao người dễ thương!", nhìn lại mình sao tôi thấy mình không dễ thương chút nào hết cả chỉ toàn những tánh xấu và xấu mà thôi

Chùa sau cùng trong lộ trình thứ bẩy của chúng tôi sẽ là Phật Học Viện Quốc Tế nơi thờ cha mẹ chồng tôi, và sau đó là về nhà chị chồng ăn tết

Nhìn ra cửa sổ, mưa vẫn rơi ...