Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

3 Pages123>
An Bình - Yên Ủi cõi Tâm Hồn
viethoaiphuong
#1 Posted : Thursday, October 22, 2009 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chúa đã làm gì cho con


Từ muôn thuở CHÚA giữ gìn con mãi,
Cho hoa lòng nở đẹp một hồn xuân,
Cho men đời thơm mãi chẳng hao mòn,
Cho gió mát ngợp cõi lòng nóng bỏng.

Cho lửa ấm sưởi khi hồn tê cóng,
Cho mây hồng trải lối mộng đường đời,
Cho nhạc chiều khơi dậy sóng chơi vơi,
Cho trái mộng vào tình hồng ngon ngọt.

Cho thánh thót chim rừng nghe tiếng hót,
Cho an bình rực rỡ cõi lòng êm,
Cho mộng tròn say giấc ngủ êm đềm,
Cho hoa sóng nở mùa xuân biển cả.

Cho lối cỏ tâm hồn xanh hoa lá,
Cho sắc mây vẽ nét đẹp dáng chiều,
Cho thu vàng lộng lẫy bớt cô liêu,
Cho cô độc nụ cười tươi thiếu nữ.

Cho bếp lửa sưởi ấm lòng lữ thứ,
Cho niềm tin một vô giá hành trang,
Cho an bình báu vật những lời vàng,
Cho tất cả những chân tình hạnh phúc.

Cho an ủi cứu nguy hồn đúng lúc,
Cho trái vườn chín mọng ngọt bờ môi,
Cho đơn côi lời hiền đức kêu mời,
Cho hạnh phúc vào lứa đôi xây dựng.

Muôn thế hệ cho mọi loài đất đứng,
Cho mùa xuân thay thế lạnh mùa đông,
Cho xám đen biến đổi một tình hồng,
Vạn phúc lộc vào tim màu tuyệt diệu.

# s/t Net
viethoaiphuong
#2 Posted : Friday, October 23, 2009 3:56:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Kinh Hòa Bình

Lạy Chúa từ nhân :

Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người!
Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa !
Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù,
đem thứ tha vào nơi lăng nhục ,
đem an hoà vào nơi tranh chấp ,
đem chân lý vào chốn lỗi lầm !
Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan ,
chiếu trông cậy vào nơi thất vọng !
Ðể con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm ,
đem niềm vui đến chốn u sầu !

Lạy Chúa xin hãy dạy con :
Tìm an ủi người , hơn được người ủi an;
tìm hiểu biết người, hơn được người hiểu biết;
tìm yêu mến người , hơn được người mến yêu...
Vì chính khi hiến thân, là khi được nhận lãnh!
Chính lúc quên mình, là lúc gặp lại bản thân;
Vì chính khi thứ tha , là khi được tha thứ!
Chính lúc chết đi , là khi vui sống muôn đời!

Ôi ! Thần Linh thánh ái :
Xin mở rộng lòng con , xin thương
ban xuống những ai lòng đầy thiện chí:
Ơn An bình .

LM Kim Long


http://www.vlink.com/zin...ex.php?...LBDinh.wma&m=1
viethoaiphuong
#3 Posted : Friday, October 23, 2009 3:59:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

My Peace and My Love
(thánh -ca)

My Peace, I give unto you,
It's a Peace that the world cannot give,
It's a Peace that the world cannot understand,
Peace to know, Peace to live,
My Peace I give unto you.

My Love, I give unto you,
It's a Love that the world cannot give,
It's a Love that the world cannot understand,
Love to know, Love to live,
My love I give unto you
minh nhat
#4 Posted : Saturday, October 24, 2009 3:20:12 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Minh Nhật chào chị..Xem những bài của chị MN xin gửi đến vài hình ảnh trong slide show
ĐỪNG BỎ CON CHÚA ƠI..em mời chị và cả nhà cùng xem





























[/center]

MINHNHAT
viethoaiphuong
#5 Posted : Tuesday, October 27, 2009 8:33:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi minh nhat

Minh Nhật chào chị..Xem những bài của chị MN xin gửi đến vài hình ảnh trong slide show
ĐỪNG BỎ CON CHÚA ƠI..em mời chị và cả nhà cùng xem








MINHNHAT



Cám ơn MN thật nhiều đã chia sẻ hình ảnh và lời thơ thật là ĐẸP ĐẼ và TỐT LÀNH.
Chúc MN luôn an vui nhé,
VHP
Roseheart
viethoaiphuong
#6 Posted : Tuesday, October 27, 2009 8:34:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
BÀI THƠ MÙA THU



Về (lm) Trần Cao Tường và Nguyên Long
trong một ngày tìm lá thay mầu trên ngọn Bạch Sơn (White Mountains, New Hampshire)





Đã từ lâu

Tôi muốn viết một bài thơ về Mùa Thu


Và những sáng sương mù


Về những con đường ngập lá vàng bay


Về sân đại học với nụ cười em


Như hoa cúc còn vàng tươi ký ức.





Đã từ lâu, rất lâu


Tôi muốn viết một bài thơ


Về Mùa Thu như cánh cửa tình yêu


Cho chúng ta gặp nhau giờ tan lớp


Giữa buổi chiều nắng nhuộm đỏ hàng phong.




Đã từ lâu


Tôi muốn viết một bài thơ


Về những đồi phong lá tươi màu huyết dụ


Những cánh rừng ửng nắng chớm vào thu


Nhưng làm sao tôi viết nổi vần thơ


Khi hồn còn ngây ngất bởi sắc màu


Cũng như ngày mới gặp em


Thơ chết nghẹn vì yêu qua nụ cười.




Ảnh của Cao Tường, chụp tại White Mountains, New Hampshire



Nhưng chiều nay


Trên con đường quen thuộc


Giữa hàng cây đỏ tím tựa môi em


Tôi bỗng nhận ra


Có bài thơ Mùa Thu tuyệt diệu


Đã được viết từ con tim Thượng Đế


Bằng vạt nắng long lanh


Trên màu hoa sắc lá.





Đã từ lâu, rất lâu


Tôi chưa viết được bài thơ Mùa Thu.




Boston tháng mười 2007

Tác giả: Trần Thu Miên
viethoaiphuong
#7 Posted : Wednesday, November 4, 2009 4:24:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bên Kia Sự Chết


Trên giường hấp hối, thánh Monica đã nhắn nhủ con ngài là Augustino như sau: "Mẹ chỉ xin con một điều là hãy nhớ đến mẹ khi tới bàn tiệc thánh".

Có lẽ nhiều người trong chúng ta cũng đã được nghe nhiều lời van xin tương tự phát ra từ môi miệng của những người thân của chúng ta, trước khi từ giã cõi đời... Nhưng xa mặt cách lòng, nhiều người trong chúng ta lãng quên những lời van xin thống thiết ấy.
Cần được thương, cần được nhớ: đó là khát vọng tự nhiên của con người. Không ai muốn là một hoang đảo cô đơn. Dưới cái nhìn Ðức Tin, lời van xin kẻ khác cầu nguyện cho, còn chứng tỏ một lòng khiêm tốn, một thái độ chấp nhận cái giới hạn mỏng manh bất lực của mình.
Ðể giúp chúng ta có dịp đáp lại thỉnh cầu của những người đã đi vào thế giới bên kia và để thể hiện mối tình thông hiệp "các thánh thông công", Giáo Hội ngay từ buổi đầu kỷ nguyên Kitô đã cổ động việc tưởng nhớ cầu nguyện cho những người quá cố. Những thế kỷ gần đây đã dành tháng 11 hằng năm cho việc đạo đức ấy. Hai ngày lễ mừng kính các thánh và cầu cho các linh hồn được ấn định vào hai ngày mùng một và mùng hai đầu tháng với những kinh nguyện rất ý nghĩa, nhắc chúng ta về sự hiệp thông trong Giáo Hội. Công đồng Vatican II trong hiến chế về Mầu Nhiệm Giáo Hội đã viết như sau: "Giáo Hội lữ hành hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã chết, vì cầu nguyện cho họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc lành thánh...".
Nói về sự bầu cử của các đẳng linh hồn, Công Ðồng viết như sau: "Khi được về quê Trời và hiện diện trước nhan Chúa, nhờ Người, với Người và trong Người, các thánh lại không ngừng cầu bàu cho chúng ta bên Chúa Cha...". Sự trao đi nhận lại đó vừa là một việc bác ái vừa là một bổn phận thảo hiếu đáp đền, đã thực sự củng cố Giáo Hội thêm vững bền trong sự thánh thiện.

Quỳ cầu nguyện một mình trong nhà thờ, hay ngậm ngùi đốt lên một ngọn bạch lạp tại một nghĩa trang nào, có lẽ ai trong chúng ta cũng cảm thấy bùi ngùi xúc động khi nghĩ đến những người chết và chính cái chết. Chúng ta đang đứng giữa biên giới vô hình của sự sống và sự chết. Và một cách vô cùng huyền nhiệm và sống động, những người chết đang hiện diện với chúng ta bằng một sợi dây liên kết thâm sâu, thắm thiết... Cái chết không còn là một chấm hết cuối cùng đối với chúng ta nữa. Tình yêu mạnh hơn sự chết. Chính Tình Yêu đã làm cho những người đã chết được sống và cũng chính Tình Yêu liên kết chúng tư với những người chết. Vâng, chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người được bất tử. Chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người liên kết với những người đã chết. Chỉ có Tình Yêu mới mặc cho những nghĩa cử của con người sự bất diệt.

Mỗi lần chúng ta hy sinh cho một người nào đó, mỗi lần chúng ta săn sóc một người đau yếu, an ủi một người đau khổ, bênh vực một người cô thế, hay cùng với những người khác dấn thân để canh tân cuộc sống... Chúng ta đang tiến dần đến sự bất tử.

Yêu thương chính là tái sinh, là sự thông dự vào sự sung mãn của cuộc sống. Ðó phải là niềm tin của chúng ta trong ngày hôm nay khi chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho người quá cố. Xin Chúa nâng đỡ Ðức Tin yếu kém của chúng ta, xin Ngài ban thêm niềm hy vọng cho chúng ta.

Trích sách Lẽ Sống
viethoaiphuong
#8 Posted : Tuesday, November 10, 2009 7:57:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Nguyện Lòng Xin Chúa

tiếng hát : Kyra Nguyen
Nhạc - Hòa âm : Nguyễn Minh Châu
Thơ : Hồ Duy Hạ

viethoaiphuong
#9 Posted : Thursday, December 17, 2009 7:44:20 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
NGƯỜI

SUỐT ĐỜI

LẮC CHUÔNG GIỮA CHỢ




Gần cuối tháng 12 dương lịch năm nay có một thiệp chúc Xuân đến với tôi thật sớm, trước Tết Nguyên Đán cả tháng . Đó là một điều lạ. Tôi chưa hề nhận một thiệp xuân nào sớm như vậy, từ trước đến nay. Điều lạ thứ hai là cùng một bao thư với thiệp chúc xuân này, tôi có cả một thiệp chúc mừng Giáng Sinh đến trễ cả tuần. Hai điều lạ này được giải thích trong một mảnh giấy nhỏ viết tay kèm theo. Qua mảnh giấy nhỏ này, thắc mắc của tôi được giải tỏa: anh con thấy trong các giấy tờ để lại của người cha mới chết một thiệp Giáng Sinh và một thiệp chúc mừng Năm Mới Ất Dậu. Mỗi tấm thiệp được để trong một bao thơ có đề sẵn địa chỉ của tôi. Anh con bỏ cả hai tấm thiệp vào một bao thơ rồi gởi cho tôi. Coi như thay người chết gởi lời chúc tới ông bạn còn sống. Lá thư bất ngờ cũng báo cho tôi biết một cái chết bất ngờ. Cùng một lúc với những lời chúc tốt đẹp là một nỗi buồn thật lớn đến với tôi. Tôi biết từ nay tôi vĩnh viễn mất một ông bạn hàng xóm tốt bụng của tôi từ hơn hai mươi lăm năm qua. Tội nghiệp ông già, biết mình tuổi đã cao, sống nay chết mai, nên ông đã chuẩn bị sẵn những gì cần phải làm. 24 lần Giáng Sinh và 24 lần Tết Nguyên Đán đã qua chưa lần nào gia đình tôi thiếu các tấm thiệp chúc mừng của ông. Năm nay, năm thứ 25, ở giờ phút thứ 25, giờ phút cuối của cuộc đời, ông vẫn không quên chúng tôi.



Thật sự thì chúng tôi là bạn hàng xóm chỉ trong hai năm đầu khi chúng tôi đến Mỹ. Mới chân ướt chân ráo nhập vào một dòng sống hoàn toàn mới lạ, không có một người thân quen, chúng tôi thấy tạm yên lòng cư ngụ trong một căn nhà nhỏ tại một khu khá tạp nhạp, toàn là dân da đen và dân Nam Mỹ có lợi tức thấp; hiếm thấy một người da trắng lạc lõng đi ngang qua xóm. Sau hai năm gia đình chúng tôi làm ăn có khấm khá hơn và các con cũng cần có những trường tốt hơn nên chúng tôi dời đến một nơi khác, cách chỗ cũ hơn một giờ lái xe. Hai năm ở cạnh nhau đã đủ cho một tình hàng xóm nẩy nở. Những năm còn lại chúng tôi vẫn hay gặp gỡ, nhứt là vào những dịp lễ lạc hay ăn mừng năm mới, mừng sinh nhật....hoặc thăm hỏi tin tức nhau qua thư từ và điện thoại.

Thuở đó là vào khoảng cuối năm 80, chúng tôi đến Mỹ trong cái lạnh cóng da của một nhiệt độ đông đá. Căn nhà chúng tôi mướn thuộc căn nhà đã quá cũ, cả trăm năm tuổi, vách ván, sàn gỗ kê trên những cục gạch xi măng khiến gió lạnh chui vào nhà một cách dễ dàng từ bốn bên và từ dưới sàn nhà. Ba đứa con tôi tuổi từ một rưỡi đến 12 tuổi, chúng mặc vào nhiều lớp áo quần mà răng vẫn đánh lặp cặp. Đó là những giờ đầu tiên khi chúng tôi mới dọn vào nhà. Tôi thấy một cái máy sưởi đặt âm trong vách nơi phòng khách, tôi vặn hết nút nầy đến nút nọ mà vẫn không thấy hơi nóng phát ra. Túng cùng, vợ tôi đưa ý kiến là nên nhờ người ở nhà kế bên sang chỉ dẫn. Tôi rất ngại ngùng khi phải gõ cửa nhà người hàng xóm không quen vì lúc đó đã hơn mười giờ đêm. Chỉ cần không đầy một phút, ông hàng xóm đã làm chiếc máy sưởi tỏa hơi nóng. Rồi vợ con ông mang cả đống quần áo ấm cho chúng tôi, có cả mấy bao potato chips họ nói là ăn cho ấm bụng. Cả nhà chúng tôi cảm ơn. Ông hàng xóm nắm chặt tay tôi, ông nói rõ và chậm từng lời, sợ rằng tôi chưa quen tiếng Mỹ. Tôi vẫn còn nhớ như in hình dáng cao gầy, gương mặt đen mun làm rõ hàm răng trắng và đôi tròng mắt trắng nhìn thẳng vào mắt tôi. Ông nói là ông luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi, đừng ngại ngùng gì hết. Ông cho tôi số điện thoại, bảo cứ gọi ông hay vợ con ông bất cứ khi nào chúng tôi cần. Ông nói ông tên là Otis Clark, nhưng ông thích được gọi là The Bell Ringer, hãy gọi ông là Ringer cho gọn. Thuở đó cả nhà chúng tôi gọi ông là Ringer, coi như là một cái tên riêng; sau nầy mới biết ý nghĩa của nó và biết vì sao ông Otis thích được gọi như vậy. Sau cái đêm đầu tiên đó thì chúng tôi cần họ nhiều trăm lần nữa trong suốt hai năm ở gần nhau và cả khi ở xa nhau. Ông bà là cố vấn của gia đình chúng tôi về đủ mọi chuyện. Từ chuyện ông Ringer dạy tôi cách sử dụng máy cắt cỏ, máy xén cỏ đến việc thay nhớt cái xe. Bà Ringer thì từ việc đưa vợ tôi và các con đi ghi danh ở trường, đến việc dạy vợ tôi tiết kiệm bằng cách mua hàng sale và cách dùng coupons khi đi chợ. Khi chuyện trò với chúng tôi, họ nói chậm rãi, rõ ràng từng tiếng. Đặc biệt là họ hay gợi chuyện để chúng tôi nói. Tiếng Mỹ chúng tôi khá hơn nhờ gia đình này. Cách sinh hoạt chúng tôi được xuôi chèo mát mái hơn trong cái xã hội lạ lẫm nầy phần lớn là nhờ họ. Cũng qua gia đình nầy chúng tôi có cái cảm tưởng đầu tiên là người Mỹ tử tế.Về sau chúng tôi biết ông bà Otis không những chỉ tử tế với riêng gia đình chúng tôi hay vài gia đình trong khu xóm, mà ông bà nầy tử tế với tất cả mọi người. Điều nầy thì tôi xin được nói sau. Cái ấm áp của đêm đầu tiên đó đã bắt đầu cho một nghĩa tình lân lý kéo dài suốt hai mươi lăm năm nay. Suốt thời gian đó chúng tôi thương mến và hiểu nhau hơn. Bà Otis mất 12 năm trước, sau đó cậu con trai duy nhứt đi làm xa, ông già Otis đã nghỉ hưu từ hơn hai mươi năm trước. Ông sống một mình trong căn nhà cũ, nhưng ông không cô đơn vì chừng như công việc chiếm hết thì giờ của ông. Muốn đến thăm ông, chúng tôi phải thông báo vài ngày trước. Hoặc đôi khi tự dưng ông ghé nhà tôi ngủ một đêm để kể cho chúng tôi nghe chuyện đời. Các con tôi rất thích nghe Uncle Ringer kể chuyện. Càng hiểu tâm tình của ông và càng biết nhiều những sinh hoạt của ông, chúng tôi càng quí trọng ông. Bây giờ thì ông đã đi rồi. Tấm thiệp Xuân Ất Dậu tôi chưa kịp gởi cho ông. Những dòng tưởng nhớ này như lời cuối cùng chúng tôi tiễn đưa ông, người hàng xóm tốt bụng.



Nhớ tới ông Otis là tôi nhớ tới điều mà ông đã nói với tôi khi hai người ngồi uống bia ở sau nhà ông hơn hai mươi năm trước. Ông chỉ nói có một lần mà tôi mãi nhớ hoài. Ông Otis nói ông nợ cuộc đời quá nhiều, sợ rằng cả đời của ông, ông cũng không trả nổi. Ông mất ở tuổi tám mươi lăm. Một đời người như thế cũng gọi là dài. Nhưng cái nợ với cuộc đời mà ông tự nguyện gánh trên vai đã hết chưa hay ông vẫn còn khệnh khạng vác xuống tuyền đài? Nghĩ tới điều nầy khiến tôi càng thương ông, vì tôi biết một khi thế giới nầy còn hỏa hoạn, thiên tai, chiến tranh, bịnh tật và xã hội này còn những kẻ nghèo đói, tật nguyền, không nhà, không miếng ăn, không cái mặc... thì The Bell Ringer thỏi đồng đen của tôi vẫn ngày ngày muốn làm người lắc chuông nơi cửa chợ. Tôi biết ông muốn mãi mãi là người lắc chuông, dù cho trăm năm, dù cho ngàn năm nữa. Người đàn ông da đen cao, gầy, xương xẩu, ít học mà có trái tim to như trái núi, một tấm lòng dào dạt mênh mông như nước đại dương. Gần cả đời lắc chuông giữa chợ kêu gọi tình thương, chắc chỉ có một ông Otis Clark nầy. Ông nói từ khi nhận diện được những đau khổ của cuộc đời đến với riêng ông, ông muốn được góp phần nhỏ mọn của mình làm vơi đi ít nhiều những đau khổ cho càng nhiều người càng tốt. Ông Otis kể với mọi người về cuộc đời của ông. Cậu bé Otis lúc mới 5 tuổi đã là một bé mồ côi cả cha lẫn mẹ. Người ta nói cha mẹ cậu một hôm từ thị trấn Cheyenne của tiểu bang Wyoming mang đứa con trai Otis 5 tuổi xuôi nam lập nghiệp, mong thoát khỏi kiếp tôi đòi. Lúc tới gần dãy Rocky Mountains thì ông bà Clark mất tích trong một trận bão tuyết. May mắn được cứu, cậu bé Otis sống lang thang không nhà với người cha nuôi nghiện rượu và với một con chó đói. Cha con ngày ngày kiếm miếng ăn nơi khu Lincoln Park của tiểu bang Colorado . Khi cha nuôi chết, cậu Otis 10 tuổi đã biết phải tìm cái sống bằng chính sức lực và ý chí của mình. Tiếp tục ước muốn của cha mẹ, Otis xuôi nam, sống vất vưởng trên các đường phố với đủ ngành nghề, từ bán báo đến quét dọn nhà hàng, lau chùi cầu tiêu công cộng.... Lớn hơn một chút, Otis về vùng đồng cỏ Texas làm các công việc nơi trang trại, chăn bò, vắt sữa, lái máy cày. Cuộc đời Otis thật sự thay đổi ở tuổi 18 khi một ân nhân đem Otis về thành phố lớn, dạy cho ít chữ nghĩa và dạy nghề thợ tiện. Từ đó Otis đứng vững vàng trên hai chân mình. Cũng từ đó chàng thanh niên Otis bắt đầu nghĩ tới một sự trả ơn cho người đã cứu mình ra khỏi vùng u tối. Otis cũng không thể quên những cảnh khổ chung quanh, cảnh khổ mà suốt quãng đời niên thiếu mình đã chịu. Những ngày cuối tuần người ta thấy chàng thanh niên Otis la cà nơi các công viên, hay các góc đường dưới cầu xa lộ mang những bịch đồ ăn thức uống cho những người không nhà. Nhiều người trong số nầy đã được Otis giới thiệu việc làm, tạo dựng lại cuộc đời và tiếp tục trả ơn đời như anh Otis. Một thanh niên da trắng thất tình thất chí, bỏ học, bỏ nhà cửa đi làm homeless, Otis tới lui, chuyện trò, khuyên nhủ, rồi đem về nhà nuôi ăn học. Ngày anh thanh niên nhận bằng kỹ sư điện, anh đã ôm Otis giữa hội trường mà khóc như một đứa con nít. Nhiều lần Otis đến các nhà tạm trú cùng với các người thiện nguyện phục vụ những bữa ăn cho người vô gia cư. Sau khi tham dự thế chiến thứ Hai, người lính giải ngũ Otis biết được các hoạt động cứu trợ rất hữu hiệu của hơn 3000 đơn vị phục vụ thuộc tổ chức thiện nguyện The Salvation Army. Otis bắt đầu tham gia hoạt động cho The Salvation Army kể từ đó. Cũng kể từ đó Otis chỉ thích được gọi là Người Lắc Chuông- The Bell Ringer. Từ mùa đông năm 1945 The Bell Ringer tên Otis bắt đầu mặc bộ đồng phục của The Salvation Army, cầm cái chuông đồng đứng tại các cửa chợ vào những ngày lễ để kêu gọi lòng hảo tâm của con người đối với con người.

Những ngày đầu ở Mỹ, không ai trong gia đình tôi biết The Salvation Army là gì. Chúng tôi chỉ biết tổ chức thiện nguyện Đạo Binh Cứu Khổ này qua người hàng xóm mà chúng tôi gọi là Ringer. Vào những ngày cuối tuần hay những ngày lễ như Thanksgiving hay Christmas chúng tôi thấy Ringer cùng các bạn của ông mặc vào tấm áo choàng màu đỏ, choàng phủ phía trước ngực và phía lưng, trên có in dấu hiệu của The Salvation Army và có dòng chữ: I Am A Bell Ringer. Người bell ringer tay cầm cái chuông đồng nhỏ đứng lắc chuông bên cạnh cửa ra vào tại các khu chợ. Người hảo tâm bỏ tiền vào cái thùng đỏ có nắp khóa kín, treo trên cái giá 3 chân. Hai năm ở bên cạnh ông tôi biết thêm rất nhiều điều về The Salvation Army, một tổ chức quốc tế được hình thành từ năm 1865 tại Luân Đôn để giúp đỡ về mặt tinh thần và vật chất cho cho những người kém may mắn trên toàn thế giới, không phân biệt chủng tộc hay tôn giáo. Bằng vào cố gắng tích cực của cô bé 16 tuổi tên Eliza Shirley, một di dân gốc Anh, Tổ chức được du nhập vào Mỹ từ năm 1880 với chi nhánh đầu tiên ở New York City . Các con tôi thì có bên cạnh một nhân vật sống để nghe, để biết và để học những bài học quí giá về tình người. Thằng con lớn của tôi đã gia nhập The Salvation Army ngay sau khi tốt nghiệp đại học hồi năm 1992. Ông Ringer trông thật hào hứng mỗi lần nói chuyện với chúng tôi về công việc lắc chuông của ông. Công việc nào thì cũng có niềm vui, nỗi buồn. Nhưng với ông Ringer thì suốt mấy mươi năm lắc chuông, ông chỉ có niềm vui, ông quả quyết nói với chúng tôi như vậy. Ông không có nỗi buồn. Ông lắc chuông xin tiền, có người cau có với ông, ông cười tươi đáp lễ. Có người ngước mặt làm ngơ, ông thương cho họ và cầu nguyện cho họï.Thỉnh thoảng có người mua cho ông bữa ăn trưa hay một chai nước uống, ông vui vẻ cảm ơn. Trên chục năm trước, có em nhỏ tự nhiên rời tay mẹ, chạy tới kéo ông ngồi xuống, hun một cái chụt vào má ông, rồi bé kề tai nói với ông rằng bé thương ông quá, khi lớn bé sẽ làm như ông. Chuyện đã xảy ra thật. Cô bé 5 tuổi lúc ấy đã không đợi khi lớn mới thực hiện được lời hứa với người Bell Ringer nơi cửa chợ. Lúc 7 tuổi, cô bé biết bày ra một cái bàn đặt bên lối ra vào công viên gần nhà để bán nươc giải khát vào mỗi cuối tuần. Cô bé đã kiếm được vài chục đồng mỗi tháng. Người ta mua nước lemonade của em như là một cách giúp em thực hiện ước muốn của mình. Mỗi năm, đúng vào buổi chiều trước ngày Lễ Giáng Sinh, Christmas Eve, như một hẹn ước bất thành lời, cô bé đến gặp người Bell Ringer của cô, thân mật nói những lời chúc lành với ông rồi nhét vội món tiền góp nhặt cả năm vào cái thùng 3 chân màu đỏ. Năm nào cô cũng làm như vậy, hơn chục năm rồi. Cô bé gọi ông là Ringer. Ông gọi cô là Little Santa. Như vậy là đã đủ cho một sự quen biết nhau. Có lẽ cả hai không thấy cần phải biết tên thật của nhau. Họ biết họ đang làm gì. Có một lần vào đầu năm 82, ông Ringer hăm hở nói với tôi về một đồng tiền vàng, một loại gold coin, trị giá hơn 200 đô la, lần đầu tiên được một người bí mật nào đó bỏ vào thùng tiền tại Chicago. Rồi sau đó cứ mỗi lần một nơi nào đó nhận những đồng gold coins thì ông Ringer đều cho tôi hay để cùng vui với ông. Nhiều khi ông chỉ ghé nhà tôi một vài phút đồng hồ chỉ để thông báo những tin vui như vậy. Chẳng hạn như hồi năm 85, một người nào đã bỏ vào thùng ở thành phố Kirsville, bang Missouri, một đồng gold coin sản xuất 20 năm trước cuộc Nội Chiến, có giá trị cả ngàn đô la; đủ cho một nhóm hơn trăm người nghèo có một bữa ăn Giáng Sinh thịnh soạn. Hàng năm, như là một trò chơi nhân hậu tốt đẹp từ một hay nhiều nhà hảo tâm bí mật, những đồng gold coins cứ rơi vào nơi nầy, nơi nọ; đến nay tổ chức The Salvation Army nhận được hơn 300 đồng gold coins. Năm năm trước, ông Ringer của tôi muốn có một đồng gold coin rớt vào cái thùng của ông coi như quà sinh nhật thứ 80 của ông. Mùa Giáng Sinh năm đó rồi cũng qua, lễ mừng sinh nhật của ông cũng đã qua mà đồng gold coin cũng chưa chịu đến với ông. Ông than với tôi là các đồng gold coins vẫn chưa chịu xuôi Nam . Tôi an ủi ông rằng ông đã nhận và đã cho biết bao nhiêu là những đồng gold coins từ cả sáu mươi năm nay rồi. Một tuần trước lễ Giáng Sinh năm nay, từ một nơi cách xa tỉnh nhà hàng ngàn dặm, xem báo tôi thấy loan tin nhân viên Salvation Army tìm thấy một đồng vàng tên là South African Krugerrand bọc trong một đồng bạc giấy, có lẽ người bí mật muốn tránh tiếng kêu khi bỏ vào thùng ở trước cửa một tiệm Walgreens trên đường West University của Houston. Đây là lần đầu tiên một đồng gold coin trị giá 400 đô la đã xuôi Nam , đã đến Houston . Tự nhiên tôi thấy vui và nghĩ ngay tới ông bạn già Ringer của tôi. Tôi bỏ lững cột báo tại đây, không muốn đọc tiếp tên người bell ringer để được hồi hộp mà nghĩ rằng chính cái thùng tiền của người Ringer thân mến của tôi đã nhận được đồng tiền quí hiếm ấy. Có thể lắm chứ. Ở cái tuổi 85, người Bell Ringer của tôi không còn bao nhiêu ngày tháng nữa. Chẳng lẽ niềm mơ ước của ông không thành sự thật sao?



Bây giờ nhận được tin ông mất, tôi thấy dù cho đồng tiền ấy có rơi vào thùng của ông hay không thì ông cũng là người đón nhận và phân phát nó, cũng như ông đã đón nhận hàng vạn tấm lòng vàng và phân phát hàng ngàn đồng tiền vàng trong suốt hơn sáu mươi năm làm người lắc chuông giữa chợ.

Cả cuộc đời ông, ông cũng đã cho thiên hạ rồi!



Ông Otis Clark, người Bell Ringer của tình thương, chúc ông ngàn đời yên ngủ trong niềm mến yêu của những người khốn khó. Ông ngủ nhưng tiếng chuông đồng của ông vẫn còn rung trên tay của cả ngàn người khác tiếp nối ông. Khi những trái tim còn biết thổn thức thì tiếng chuông đồng còn ngân vang. Bằng cách nầy hay bằng cách khác, tình thương luôn có mặt trên thế gian nầy. Cô bé 7 tuổi đã biết đem những đồng tiền nhân nghĩa đến gởi gấm ông. Cô bé ấy bây giờ là một thiếu nữ và vẫn là người Santa Nhỏ Bé của ông, vẫn hàng năm làm nhiệm vụ của một Ông-Già-Nô-En-Có -Thật.



Ngủ đi ông, The Bell Ringer , người hàng xóm tuyệt vời của tôi.



Trần Bang Thạch

tranbt21@yahoo. com

viethoaiphuong
#10 Posted : Thursday, December 17, 2009 6:27:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Chúc Mừng Đêm GIÁNG SINH

Hợp ca : Mây Tím - Kyra Nguyen - Tiểu Muội
Nhạc : Võ Vĩnh Thuận
Hòa âm : Nguyễn Long Khánh
Lời : Võ Vĩnh Thuận (Lời 1)-Tiểu Muội (Lời 2)








Tuyệt Vời .............................!!!
Đa tạ các nhạc sĩ và ca sĩ đã tặng cho mùa Giáng Sinh năm nay một bản nhạc thật là đẹp và ý nghĩa !
Cám ơn trang web HHHH về những món quà âm nhạc đã được gửi đi ngàn phương trời bằng phương tiện điện toán thật là super hôm nay với Net .
Trong vườn nhà HHHH có bao nhiêu hoa hồng sáng nay cũng xin tặng hết cho các sĩ và nhạc sĩ nhé
HTMT

viethoaiphuong
#11 Posted : Sunday, December 20, 2009 3:44:58 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Sự Khiêm Tốn của Những Vì Sao

Linh Mục Nguyễn Công Ðoan, SJ, Việt Nam

Tôi cũng muốn nói với bạn về bí quyết giữ tâm hồn yên tịnh, khiêm tốn trong lúc hoạt động tất bật cũng như khi ẩn dật thảnh thơi, trong khi chói sáng như sao trời, cũng như lúc bị lãng quên như bụi đất (Lc 17, 7-10)..

Bạn hãy ngắm sao trời long lanh.
Khi rực lên chỉ lối soi đường,
Lúc ẩn mình trong mây u tối.
Nhưng bao giờ sao cũng sáng,
Bởi vì toàn thân sao là khối lửa tinh nguyên.
Dù bị chú bé hiểu lầm sao là đom đóm,
Hay được người hoa tiêu dõi mắt nhìn theo,
Sao vẫn ở chỗ mình và vẫn cứ long lanh.
Bởi vì tận đáy lòng sao là sao sáng.
Sao long lanh theo lệnh Ðấng Tối Cao,
Sao cứ đốt khối tinh vân trong bụng,
Cho bừng lên muôn vạn ánh huy hoàng.
Bởi vì tận đáy lòng sao là sao sáng.
Sao long lanh ca tụng Ðấng Tạo Thành.
Sao sáng thế mà không hề kiêu ngạo,
Không hợm mình không lừa dối một ai.
Bởi vì tận đáy lòng sao là sao sáng.
(Sir 40,9-10)
Bạn ơi, nếu tận đáy lòng bạn, lửa tin yêu bừng cháy,
cả cuộc đời bạn nộp hết cho Ngài,
thì Ngài có thể đặt bạn làm sao Bắc Ðẩu,
hay lập lòe như một đốm hải đăng,
hoặc cho bạn lặng chìm trong cát bụi,
lòng bạn vẫn cứ yên hàn.
Bạn có biết tại sao người ta mất bình an,
kiêu ngạo lúc thành công,
nản lòng khi thất bại?
Ấy là tại đáy lòng lửa tin yêu không cháy,
nhưng bừng lên một thứ lửa yêu ma,
lấy thành công danh giá mà mê hoặc,
muốn tự mình thành sao sáng giữa trời cao.
Người ta sống cho mình chứ chẳng phải cho ai,
và lại càng không phải cho Thiên Chúa.
Người ta tự tôn mình trên tất cả,
làm trung tâm, làm chóp đỉnh trời cao.
(Lc 10,17-20)
Nếu bạn sống như tất cả bạn là của Chúa,
và chỉ làm theo thánh ý của Ngài,
thì cho dầu bạn thành công hay thất bại,
được suy tôn hay bị đạp dưới chân,
thì lòng bạn vẫn cứ được bình an thư thái,
bởi vì bạn chỉ biết sống cho Ngài.
Anh thầm mong em giống một vì sao
và tận đáy lòng em là sao sáng.
Cho tình yêu Chúa muôn đời tỏ rạng,
và lòng tin rực rỡ giữa trời cao.

viethoaiphuong
#12 Posted : Tuesday, December 22, 2009 1:15:05 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


LỜI NGUYỆN CẦU
XIN KÍNH DÂNG
TRÁI TIM VÔ NHIỄM


Ca?m xu'c nha^n tin Tượng Đức Mẹ tại Nhà Thờ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam ở Sacramento Chảy Huyết Le^.



Nhìn nhân loại trong nghiệt ngòi dâu bể
Trong hận thù, trong tội lỗi đau thương
Mẹ sầu muộn, mắt tuôn dòng huyết lệ
Như xót xa cho muôn cảnh đoạn trường



Con nhìn lệ chảy dài từ mắt Mẹ
Mà xốn xang, bao cảm xúc dâng đầy
Vâng, thưa Mẹ, tình hình trong bốn bể
Qúa thăng trầm....con biết nói sao đây !?



Có phải Mẹ thấy những lòng hung hiểm
Thấy sân si tàn ác ngập lên đời
Thấy đạo đức, thấy lương tâm khánh kiệt
Nên đau buồn mà huyết lệ tuôn rơi ???



Hay mẹ thấy những đàn con lưu lạc
Lòng quang minh, trung nghĩa chẳng còn bao
Thấy vực thẳm, thấy bờ sâu kiếp nạn
Mẹ sầu lo nên mắt lệ tuôn traò ???



Thì xin Mẹ với trái Tim Vô Nhiễm
Hãy đưa tay ban muôn phép nhiệm màu ...
Cho kẻ ác sửa mình mà cải biến
Cho lòng lành, nhân loại biết thương nhau !



Ôi, Trinh Nữ! Me.nhân từ, thánh thiện !
Mẹ quyền năng, hiền đức, Mẹ đồng trinh!
Xin ghé mắt, thương đàn con nước Việt
Ban dựng đời vui, dân chủ, công bình !!!



Ngô Minh Hằng


viethoaiphuong
#13 Posted : Monday, December 28, 2009 5:18:37 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hình ảnh hang đá Bê Lem
NơiChúa Giêsu sinh ra 2000 năm trước
.




Hang Đá Bê Lem - Nhà Thờ Giáng Sinh
Grotto of Bethlehem - The Church of Nativity

Tọa lạc cách thành phố Jerusalem 8 km về hướng Nam, nhà thờ Giáng Sinh ở Bêlem là một trong những nhà thờ cổ nhất trên thế giới có sinh hoạt liên tục từ lúc xây dựng vào thế kỷ thứ tư đến nay.

Nhà thờ được xây cất ngay trên hang đá Bê lem. Chứng cứ đầu tiên về hang Bê lem được tìm thấy trong quyển sách của ông Justin Martyr viết vào khoảng năm 160.
Năm 327 thánh nữ Helène, mẹ của hoàng đế Constantin I cho xây cất nhà thờ Giáng Sinh.

Năm 529 nhà thờ bị đốt cháy trong cuộc nỗi dậy Samaritan.

Năm 565 hoàng đế Justinian I cho xây dựng lại và tồn tại đến nay.

Khi Bê lem bị người Ba Tư xâm chiếm vào năm 614, viên chỉ huy Shahrbaraz đã không ra lệnh tiêu hủy nhà thờ này vì nhìn thấy hình ba vị Vua phương Đông với trang phục của dân Ba Tư.

Trong các lần chiến tranh với Hồi giáo, nhà thờ đã ngụy trang bằng cách làm cổng vào nhỏ lại và mặt tiền không có vẽ là nhà thờ. Đó là lý do tại sao ngày nay nhà thờ Giáng Sinh không có chút gì uy nghi cao cả.

Có lẽ nhờ thế, nhà thờ Giáng Sinh đã giữ được tinh thần đơn sơ khó nghèo như lúc Chúa sinh ra cách nay 2000 năm!





Khu nhà thờ Giáng Sinh nhìn từ quảng trường Máng Cỏ (Manger Square)



phải cúi mình xuống mới vào được hang đá



Chánh điện bên trong nhà thờ - Trên nền nhà là nơi khai quật...



Nơi Chúa Giêsu sinh ra được đánh dấu với ngôi sao 14 cánh
Các chữ vòng quanh bên trong ngôi sao: Hicde Virgine Maria Jesus Christus Natus Est
Có nghĩa là: Nơi đây Trinh Nữ Maria đã hạ sinh Đức Giêsu Kitô


viethoaiphuong
#14 Posted : Monday, December 28, 2009 10:42:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Giáng Sinh và Hang đá

Thân gởi quý vị và các bạn một số hình ảnh các hang đá
đang được triển lãm tại Giáo xứ Việt Nam Paris
nhân dịp Lễ Giáng Sinh 2009
(cho tới Lễ Ba Vua)

Hang đá số 15



Hang đá số 14



Hang đá số 14 (gros plan 1)



Hang đá số 14 (gros plan 2)



* by Anh Khoa
viethoaiphuong
#15 Posted : Saturday, January 16, 2010 6:42:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chiều cao của đời tôi là gì?



Tôi tôn vinh những người được Thiên Chúa gửi đến để chuyển nguồn sống của Ngài đến cho tôi,
cho tôi được làm người Việt Nam Công Giáo hôm nay: họ là cha mẹ, ông bà, tổ tiên, và Giáo Hội tôi.
Niềm Vui Sống Ðạo
Ðức Tổng Giám Mục Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận



Thập Ðại Thành Công:
Chiều cao của đời tôi là gì?
Là trung thành với Thiên Chúa, với Hội thánh, với Tổ tiên, với Tổ quốc
Nhìn lên, tôi sống mối tương quan với cha mẹ, ông bà, tổ tiên, và cao hơn cả là Ðấng Tối cao - Thiên Chúa, Tổ của tổ tiên, người Cha chung của nhân loại.

Với Thiên Chúa tôi trung thành:
"Ngươi phải yêu mến Thiên Chúa là Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi" (Mc 12, 30).

Tôi tôn vinh những người được Thiên Chúa gửi đến để chuyển nguồn sống của Ngài đến cho tôi, cho tôi được làm người Việt Nam Công Giáo hôm nay: họ là cha mẹ, ông bà, tổ tiên, và Giáo Hội tôi.

Các tôn giáo của nước tôi, truyền thống văn hoá dân tộc tôi dạy tôi biết thảo kính cha mẹ, ông bà, tưởng nhớ biết ơn tổ tiên, tôn vinh tổ quốc, non sông đất nước, quê hương mà bao thế hệ cha ông đi trước đã đổ xương máu để vun trồng và bảo vệ. Ðó là gia sản chung, niềm tin chung của truyền thống văn hoá đồng bào tôi qua Ðạo Ông-bà.
Nhưng tôi "Tôi đã làm gì về ơn Phép Rửa của tôi?"

Ðây là câu nói của Ðức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã chuyển đến người Kitô hữu Pháp trong chuyến viếng thăm quốc gia nầy của Ngài vào dịp lễ Mừng kỷ niệm 1,500 năm Vua Clovis chịu phép rửa. Vì đã nhận phép rửa tội, tôi được mang danh Kitô hữu, nhưng cuộc sống của tôi có phải là hình ảnh trung thực của Ðức Kitô, là chứng nhân tình yêu Thiên Chúa mà Ðức Kitô đã từng thực hiện, hay là tôi đã mang danh mà không sống thực, và lắm lúc tôi đã sống như kẻ phản chứng. Thánh Gandhi đã từng phát biểu thành thật rằng: "Tôi yêu Ðức Kitô, nhưng không thích Kitô hữu".

Làm Kitô hữu chân thực, tôi không thể không biết đến Ðức Kitô là ai, hay không học hỏi Phúc âm, thờ ơ và dững dưng với giáo hội là thân thể sống động của Ngài!

Là Kitô hữu trung kiên tôi không thể không sống đạo, nghĩa là sống như Ðức Kitô đã sống, bằng lời nói, việc làm để rao truyền Nước Thiên Chúa ở giữa mọi người.

Là Kitô hữu chí tình, tôi không thể nguội lạnh, không thấm nhập cuộc sống của Thiên Chúa trong Chúa Kitô qua các bí tích; và không thể chấp nhận làm một tế bào chết, ù lì, thụ động, không cảm xúc bên cạnh muôn ngàn tế bào sống động làm nên Giáo hội của Chúa.

Là người con của Tổ Quốc Việt Nam, tôi không thể chỉ biết tôn vinh quá khứ của tổ tiên bằng lời nói, nhưng còn phải dấn thân phục vụ cuộc sống cộng đồng người Việt trước mắt, đóng góp sức lực của mình kiến tạo hoà bình và thịnh vượng cho đồng bào quê hương hôm nay cũng như tương lai.
Chỉ có Thiên Chúa
1- Chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban đức Tin
Nhưng bạn có thể là chứng nhân của đức Tin
2- Chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban đức Cậy
Nhưng bạn có thể mang tin tưởng đến cho tha nhân
3- Chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban đức Ái
Nhưng bạn có thể chỉ cho người khác biết bạn phải yêu thế nào..
4- Chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban bình An
Nhưng bạn có thể gieo rắc sự hiệp nhất
5- Chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban sức mạnh
Nhưng bạn có thể ở bên cạnh để nâng đỡ người thất vọng.
6- Chỉ có Thiên Chúa là đường đi
Nhưng bạn có thể chỉ con đường ấy cho anh chị em
7- Chỉ có Thiên Chúa là ánh sáng
Nhưng bạn có thể làm ánh sáng đó toả rạng trước mặt tha nhân
8- Chỉ có Thiên Chúa là sự sống
Nhưng bạn có thể truyền cho người khác ý chí muốn sống.
9- Chỉ có Thiên Chúa làm được những điều dường như không thể được,
Nhưng bạn có thể làm những điều có thể được;
10- Chỉ có Thiên Chúa là Ðấng tự hữu
Nhưng Ngài muốn nhờ vào bạn


viethoaiphuong
#16 Posted : Tuesday, January 19, 2010 10:07:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tình Thánh Giá

Khi Đấng Thánh dang tay chịu nạn
Lời yêu thương đã nối kết đất trời
Cây gỗ xưa nở rộ cánh hoa tươi
Hương tình Chúa toả lan trời dương thế
Ôi Thánh Giá – Cây Vàng, bao thế hệ
Ngước trông lên như điểm tựa vĩnh hằng
Dù biển đời nghìn trùng sóng bủa giăng
Niềm tín thác trên con thuyền Thánh Giá
Khi Đấng Thánh cất lên lời tha thứ
Can-vê xưa tan bóng đêm sự dữ
Tình Trời cao đã cảm hoá quân thù
Ánh bao dung đã soi chiếu nghìn thu
Nẻo đường trần dù chia rẽ ganh đua
Bao lớp người cùng nhìn về Thánh Giá
Niềm sắt son dưới bóng cờ Vua Cả
Mong hợp hợp đoàn trong Vương Quốc Tình Yêu
Ôi Thánh Giá, nguồn sức thiêng vĩ diệu
Đã vực lên vô số những tâm hồn
Từ đớn đau trong đêm đen u ám
Bởi bất bất công và bạo lực tang thương
Này người ơi, xin hãy ngước trông
Bóng oai linh Giường Thiêng Chúa Cả
Này người ơi, hiệp dâng lời tán tạ
Cây Ân Tình nên giá cứu độ ta
Hãy tìm về với đồi xưa Thánh Giá
Mà lắng nghe tiếng vọng bởi Trời
Đừng quay gót khi lệ thánh trào rơi
Tình Giêsu vẫn thiết tha mời gọi
Xin thành tâm sấp mình hối lỗi
Trước oai linh Thánh Giá diệu vời !
18.1.2010
J.B. Nguyễn Quốc Tuấn
(Đại Chủng viện Vinh Thanh)


Thank You For The Cross Lord...by Hillsong
http://www.youtube.com/w...qzoEjgU&feature=related
viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, February 26, 2010 12:02:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Lời Nguyện Mùa Chay

Cúi xin Chúa nhậm lời con cầu nguyện
Xin mở lòng con tịnh trong mùa chay
Để con khỏi cuồng say theo dục vọng
Biết cầu kinh rung động trước tình Ngài

Tình yêu Chúa thật thiêng liêng cao cả
Vì loài người Chúa đã chịu hy sinh
Cho quân dữ đóng đinh trên Thập Tự
Máu của Ngài cứu rỗi trong Thánh Kinh

Cúi xin Chúa cho con cùng chia sẻ
Mùa chay này con trẻ theo chân Cha
Vác Thánh Giá lánh xa bao cám dỗ
Dù nhọc nhằn khốn khổ chẳng kêu ca

Cúi xin Chúa nhậm lời con cầu nguyện
Xin giữ gìn con khỏi cảnh hoang mang
Xin cho các linh hồn được ban thưởng
Lên Nước Trời được chiêm ngưỡng Thánh Nhan

Con lặng lẽ đêm nay nhìn Thánh Giá
Lòng nghẹn ngào khi Chúa vác trên vai
Đếm từng bước bi ai vì nhân loại
Con nguyện lòng nghe Chúa gọi mùa chay

battai
25 - 2 - 2010
viethoaiphuong
#18 Posted : Saturday, February 27, 2010 1:09:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


BẢY THỨ QUÍ HƠN VÀNG



Có nhiều người cho rằng

VÀNG là thứ quí nhất



Điều đó thì chưa chắc

Vì đời còn nhiều thứ

Có thể quí hơn VÀNG !



1

SỨC KHỎE không quí sao?

Hẳn là quí lắm chứ!



Có VÀNG nhưng ốm đau

Lúc nhất sinh thập tử

VÀNG quí? SỨC KHỎE quí ?

Ai chết, mang VÀNG theo???



2

TỰ DO không quí sao?

Hẳn là quí lắm chứ!



Có VÀNG nhưng tội tù

Suốt ngày nằm một xó

Khi nước mất nhà tan

Nhục nhằn thân nô lệ



Những khi ấy thử hỏi :

VÀNG quí hay TỰ DO ???



3

BÌNH AN không quí sao?

Hẳn là quí lắm chứ !



Thà rằng ít của cải

Mà thờ Đức Chúa Trời

Đặng BÌNH AN tự tại

Còn hơn lắm tiền bạc

Mà rối rắm tơi bời !!!



Sách Châm Ngôn có câu :

“Thà ăn bát canh rau

Mà đầm ấm thương yêu

Còn hơn ăn bò mập

Mà gấu ó lẫn nhau !”

[Châm ngôn 15:16-17]



Xem vậy thì đủ biết :

Sự BÌNH AN là quí

Chứ VÀNG chẳng quí đâu !!!



4

ĐẠO LÝ không quí sao?

Hẳn là quí lắm chứ!



ĐẠO LÝ dạy con người

Sống khác với loài thú !!!



Nhờ ánh sáng ĐẠO LÝ

Con người nên giá trị

Khác với bọn ngu si !!!



ĐẠO LÝ Đức Chúa Trời

Là đỉnh điểm tuyệt vời

VÀNG sao so sánh đặng

Với ĐẠO LÝ của Ngài ???



5

LINH HỒN không quí sao ?

Hẳn là quí lắm chứ !



Lời Chúa phán rất rõ :

“Ích lợi chi cho kẻ

Chiếm được cả thế gian

Nhưng LINH HỒN sứt mẻ?”

[Mác cô 8:36-37]



Có VÀNG, mất LINH HỒN

Khác gì bầy ác quỉ

Biến quê hương giàu đẹp

Thành địa ngục trần gian ???



6

DANH DỰ không quí sao ?

Hẳn là quí lắm chứ !



Lời Chúa là ánh sáng

Qua đó Ngài hé lộ

Cho mọi người biết rằng :



“Danh tiếng tốt quí hơn

BẠC VÀNG và tiền của !”

[Châm ngôn 22:1]



Có VÀNG, mất DANH DỰ

Kẻ chê, người chưởi rũa

Mang tiếng xấu để đời

Còn gì buồn hơn nữa ???



Vậy VÀNG hay DANH DỰ ?

Thứ nào quí báu hơn ???



7

THIÊN ĐƯỜNG không quí sao ?

Hẳn là quí lắm chứ !



Có VÀNG mà hung dữ

Cứ giết người, cướp của

Cứ tham lam, ích kỷ

Cuộc đời như địa ngục

VÀNG sao sánh THIÊN ĐƯỜNG ???



Phải, THIÊN-ĐƯỜNG-là-đây

Là-bây-giờ, lúc-này



Là-LINH-HỒN, ĐẠO-LÝ

Là-BÌNH-AN, SỨC-KHỎE,

Là-DANH-DỰ, TỰ-DO



Ai cho VÀNG là quí

Hơn những thứ vừa kể

Là kẻ ấy lầm to!!!



VÀNG, theo sách KHẢI HUYỀN :

Nhiều nơi trong Nước Chúa

Chỉ là loại vật liệu

Được dùng để trải đường !

[Khải Huyền 21:21]

Saigòn, ngày 13.8.1985



Thuận Châu PHAN VĂN KHẢI

(Phỏng theo một bài giảng của MS. Quoc Fok Wo – Singapore)
viethoaiphuong
#19 Posted : Wednesday, March 3, 2010 5:04:00 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
CUỘC ĐỜI LÀ MỘT CHUYẾN ĐI



"Đời tôi là một chuyến đi, đi tìm hạnh phúc vô biên".

Có lẽ mỗi người chúng ta cũng có cảm tưởng như bài ca ở trên: cảm thấy đời mình là một chuyến đi. Đi từ ngày này sang ngày khác, đi từ khát vọng này sang khát vọng khác. Chẳng lúc nào chúng ta không ước mơ, và không điều gì làm chúng ta thỏa mãn hoàn toàn. Trong những ước muốn nhỏ to đó, chúng ta đi tìm một hạnh phúc vô biên, ban đầu chúng ta không hiểu là Thiên Chúa. Như thế dù muốn hay không, suốt đời chúng ta đi tìm Thiên Chúa. Chúng ta có thể tìm Thiên Chúa bằng nhiều cách: Có người đi tìm Thiên Chúa qua việc đọc kinh, xưng tội, rước lễ, suy gẫm và nhiều cách khác nữa, nhưng thử hỏi họ đã gặp được Thiên Chúa chưa? Không phải một vị Thiên Chúa xa lạ mơ hồ, nhưng là một Thiên Chúa thân mật sống động, một Thiên Chúa tình yêu. Thử hỏi có cách nào tốt nhất để gặp được Thiên Chúa hay không? Để giải đáp cho câu hỏi này chúng ta thử nhìn lên ảnh Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên đồi Golgotha, nơi đó ta có thể nhìn thấy nhiều hạng người đến nhìn xem Chúa, nhưng họ không gặp được Ngài.

Hạng người thứ nhất đã không gặp được Chúa là những kẻ qua đường. Phúc Âm ghi lại rằng: "Có những kẻ qua đường thấy Chúa bị đóng đinh thì cười chê và nói: ông này có tiếng hay làm phép lạ, ông bảo: hãy phá đền thờ đi, và ông sẽ xây lại trong ba ngày, sao lúc này ông không tự cứu mình đi. Nghe thế Đức Giêsu làm thinh không trả lời gì và những kẻ qua đường chỉ nhìn thấy Chúa như là một kẻ đáng khinh, họ không nhận ra Ngài là một Thiên Chúa". Tại sao vậy? Thưa vì họ nhẫn tâm. Gặp một người đang đau khổ cả thể xác lẫn tinh thần mà họ không biết xót thương lại còn nỡ lòng chế nhạo. Thái độ nhẫn tâm này cản trở họ gặp được Thiên Chúa.

Hạng người thứ hai không gặp được Chúa là những tư tế và luật sĩ. Theo Phúc Âm, thì các trưởng tế và luật sĩ đã thách thức rằng: "Nếu ông là vua Israel thì hãy xuống khỏi thập giá đi rồi chúng ta sẽ tin". Những người này đã không gặp được Chúa vì họ có ác tâm.

Và hạng người thứ ba không gặp được Chúa là những binh lính Roma thi hành án lệnh giết Chúa. Họ nhìn thấy Chúa như một tử tội và không gặp được Ngài như một vị Thiên Chúa, Đấng Cứu Thế, vì họ có dã tâm. Đành rằng họ phải hành động theo lệnh của thượng cấp, nhưng họ đã đi quá giới hạn của mình. Không ai buộc họ phải khích bác Chúa, nhưng họ đã làm như thế vì mị dân và dã tâm. Thái độ này đã cản trở họ gặp Chúa.

Hạng người thứ tư đã không gặp được Chúa đó là người trộm bên tay tả Chúa Giêsu. Anh ta đã nói khích Chúa rằng: "Nếu ông là con Thiên Chúa thì hãy cứu mình đi và cứu tôi với". Anh ta đã không gặp được Chúa vì anh ta có lòng tiểu tâm, ích kỷ.

Có một người đã gặp được Chúa, đó là anh trộm bị đóng đinh phía bên tay hữu Chúa Giêsu. Bí quyết giúp anh gặp được Chúa là chính tâm hồn biết thương người. Anh thấy bên cạnh mình có một người bị kết án oan nên lên tiếng bênh vực, cả khi đám đông gần đó hò reo lên án. Anh dám nói trong khi không một ai, dù các người thân tình nhất của Chúa cũng không dám hé môi nói nửa lời an ủi Chúa. Thấy anh có lòng thương người như vậy, Chúa Giêsu liền ban ơn và đáp lại rằng: "Hôm nay anh sẽ về Thiên đàng với Ta". Thế là anh trộm lành đã gặp được Chúa.

Mùa chay mời gọi mọi người trở về với Thiên Chúa, trở về với chính cõi lòng thâm sâu của mình. Hãy nhìn lại thái độ sống của mình trong những tháng ngày qua, mình là ai trong bốn hạng người trên? Có thể xưa nay ta cũng đã thoải mái sống như họ? Nghĩa là nhìn thấy Chúa bên cạnh nhưng không gặp được Ngài. Mỗi khi ta đối xử tệ bạc với người khác, đó là lúc ta đối xử tệ bạc với Chúa, đó là lý do tại sao ta không gặp được Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết thương người, vì đó là con đường dẫn chúng con đến gặp Chúa. Chúa đang chờ đợi chúng con đằng sau những con người đau khổ. Xin giúp chúng con yêu thương họ và gặp được Chúa nơi họ. Amen!

Ngọc Nga (Sưu Tầm)

viethoaiphuong
#20 Posted : Thursday, March 4, 2010 6:48:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
MÙA LÁ BAY


Lưu Minh Gian

Người lữ khách tần ngần trước cánh rừng thu, như đang cố gom vào tầm mắt cả khung trời vàng rực. Chỉ là tình cờ chàng đặt chân đến nơi đây. Chỉ chốc nữa thôi chàng sẽ rời chân khỏi chốn này. Cuộc đời người lữ khách là một chuỗi những gặp gỡ tình cờ vắn vỏi.
Có những cuộc gặp gỡ tình cờ lại dìm người ta trong ngợp chìm cảm xúc. Có những gặp gỡ mới mẻ nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác như đã thân quen tự thuở nào. Cũng có những gặp gỡ vắn vỏi thoáng chốc mà cứ lưu lại trong lòng người nhiều điều dai dẳng không thể gọi tên. Như buổi gặp gỡ chiều nay...
Người lữ khách quay lưng bước đi chầm chậm, mang theo bức tranh vừa mới định hình trong ký ức. Bức tranh của một chiều thu vàng. Bức tranh bất biến...
Gió.
Rừng thu xao xác.
Lá thu bay.
Những chiếc lá lìa cành phiêu diêu trong gió vừa thong thả điệu đàng vừa ngẫu hứng tự do. Vệt đi nhè nhẹ của lá khiến người ta mường tượng đến vọng âm nhỏ dần đều trong hồi kết của một bản giao hưởng. Những chiếc lá lặng lẽ gieo mình xuống lòng mẹ đất. Là hoàn tất của một cuộc hành trình hiện hữu.
Bản giao hưởng lịm tắt.

----- _ -----

Bản giao hưởng ấy đã khởi đầu với những nốt nhạc xanh. Những nốt nhạc xanh được gieo trên nền trời đông xám xỉn. Sau một thời gian dài phơi mình trong gió lạnh, những nhánh cây khô trần trụi bỗng dưng bung ra bao chồi non lúp xúp. Run rẩy, từng chiếc lá non xuất hiện giữa trời. Vẫn còn đó dấu tích của những bọt tuyết mỏng mảnh bám lại trên cành cây. Vẫn còn đó hơi lạnh căm căm của những cơn gió lùa.
Đẹp làm sao sự chào đời của những chiếc lá xanh non ! Lá đã không được gởi vào một thế giới ấm áp rực rỡ, bởi lẽ chính sự hiện diện của lá sẽ khiến cho thế giới quanh mình nên rực rỡ ấm áp. Lá đã không chào đời trong một thế giới phong phú và đầy sức sống, bởi lẽ chính sức sống của lá sẽ làm cho thế giới nên phong phú. Ơn gọi của lá là mang đến một bộ mặt mới cho thế giới này. Lúc màu xanh non vừa ló dạng cũng là lúc cái xám xỉn u ám của trời đông vụt tắt...
Ngày mới.
Nắng lên.
Những chiếc lá non mỏng mảnh như tơ lụa và biếc xanh như ngọc ngà. Những chiếc lá ngậm sương trong veo óng ánh dưới nắng trời. Lá đã khởi đầu hành trình sống của riêng mình với cái đẹp tinh khôi trong trẻo như thế ! Chạy suốt hành trình sống, lá sẽ còn tiếp tục làm đẹp cho đời bằng cái tinh khôi trong trẻo như thế !…

----- _ -----

Sớm mùa xuân.
Lá mang nơi mình sứ điệp của sự sống mới mẻ và của niềm hy vọng ngợp tràn. Gam màu tươi sáng của lá xua tan đi tấm màng thảm đạm chết chóc đang bao phủ cả địa cầu. Sức sống hồn nhiên của lá làm loãng tan cả khung trời tù đọng u ám. Dưới những tia nắng trời, màu xanh tươi của lá rực lên như một bức tranh tinh khôi sáng lạng giữa một thế giới trong trẻo và tươi tắn.
Với lá, sức sống rừng rực giữa lòng cây được hiện thực hóa, những gì tiềm tàng trong lòng mẹ đất được hiển lộ ra giữa trời. Sức sống ở mức khởi đầu trên những vòm lá mong manh yểu điệu nhưng lại đẹp đẽ kỳ diệu biết bao. Đẹp như cái khởi đầu mong manh mà vĩ đại, bé nhỏ mà vô cùng vô tận của sự sống. Kỳ diệu như mầu nhiệm của cả đất trời được tích tụ và lớn dần lên trong hình thể dịu dàng của một chiếc lá…
Với những chiếc lá xanh non, mùa xuân tấu lên khúc dạo đầu tươi tắn của bản giao hưởng. Những bước đi dò dẫm và rón rén. Những thao tác khởi động chậm rãi mà điệu đàng. Những khởi đoạn đầy biến tấu ngẫu hứng... Tất cả khiến người ta mường tượng đến một dòng chảy ngút ngàn vô tận.
Trưa mùa hạ.
Khi cả địa cầu chìm trong cái nắng nồng oi ả, lá mang đến một sự bình yên dịu mát. Tiếng gió đưa vòm lá rì rào như tiếng sóng biển vọng về từ phía xa xa. Tấu khúc của gió và lá khiến người ta quên đi những thanh âm bộn bề đang diễn ra giữa lòng cuộc sống. Màu xanh thẫm dịu dàng của lá giữ người ta lại trong cái bình yên lắng đọng. Những vòm lá đan tay nhau tạo nên chút bóng mát êm đềm cho kẻ lữ khách trên đường trần nắng nôi…
Mỗi chiếc lá đều có một lịch sử. Mỗi chiếc lá đều được định hình nên từ những tương tác đa chiều của cuộc sống. Nóng và lạnh. Nắng và mưa. Sương và gió… Thế nên mỗi khóm lá là một công trình. Bước chân vào đời, lá được tự do để thể hiện công trình tấu khúc của cuộc đời mình. Duyên dáng và điệu đàng bao nhiêu có thể. Kiêu sa và đỏng đảnh bao nhiêu có thể… Để rồi sau một thời gian sống, lá trở thành một phần không thể thiếu của cây. Lá cố định nên hình thù và đời sống của cây. Lá là ngôn ngữ để cây đối thoại với trời. Lá là khuôn mặt để cây trình diện với đời.
Với những chiếc lá xanh um, tấu khúc mùa hạ cuộn chảy cách đầy đặn dào dạt, cách sung mãn tràn trề. Trong tấu khúc mùa hè có sự đan xen của biết bao thanh âm và sắc màu đa dạng. Đa dạng như chính sự tổng hợp của những tương tác ngược chiều. Đa dạng như chính cuộc sống.
Chiều mùa Thu.
Cả rừng lá đứng yên bất động trong một vùng không gian vàng rực. Bản giao hưởng ùa tràn đến đỉnh cao, rồi bất thần ngưng lại trong khoảnh khắc lắng đọng của cảm xúc. Bản giao hưởng mùa thu mang vẻ đẹp của đỉnh cao tròn đầy. Cả vùng không gian vàng như không thể vàng hơn được nữa, đồng điệu đồng sắc như thể không bao giờ bị chia cắt phân ly nữa. Có điều gì đó cứ đang từ từ dồn lại. Có điều gì đó cứ đang chực chờ bùng vỡ.
Sắc vàng của ánh nắng chiếu vào vòm lá bỗng trở nên vô nghĩa. Hơi ấm của nắng trời trượt dài trên bề mặt lá… Không còn khả năng đón nhận nắng trời, những chiếc lá mùa thu chuẩn bị bước vào một chuyến hành trình mới. Không còn ôm đồm nhận lãnh. Không còn vần vũ đổi thay…

----- _ -----

Bầu trời xám xỉn nặng nề như chiếc lồng của định mệnh úp trùm trên vạn vật. Trời nổi cơn giông gió. Rừng cây nghiêng ngả. Cái chết nhẹ tựa lá bay...
Đôi khi, thế giới sống tàn bạo và phũ phàng hơn những gì người ta tưởng nghĩ. Con người say sưa nói về sự sống. Con người mê mẩn trước những nét đẹp của cuộc đời. Mấy ai nhìn ra cái chết ngay giữa lòng của sự sống? Mấy ai nhìn thấy cái phù du vắn vỏi ngay giữa lòng của cái đẹp? Sống là một tiến trình đổi thay bất tận. Ngay giữa dòng tuôn chảy của sự sống, luôn có bao điều đang vùn vụt qua đi. Qua đi là vĩnh viễn. Sống là bước đi từng ngày. Những bước chân hướng về cái chết.
Sống, như cái gì đó chợt đến chợt đi. Sống, như một lần lóe sáng lên giữa cõi thâm u, rồi một lần vụt tắt giữa trời giông gió. Đâu là ý nghĩa của việc xuất hiện đột ngột rồi tan biến cũng đột ngột? Đâu là cuộc đời thực của lá? Giữa hàng loạt những đổi thay liên tiếp, đâu là bộ mặt thật của lá? Đẹp tươi, xanh thẳm, vàng ươm… chỉ để rồi chóng vánh tàn lụi sao? Buông mình theo bao biến đổi hào nhoáng của những sắc màu phù du, chỉ để cuối cùng mục rữa và tan nát sao?
Chết. Là chấm kết? Là lặng lẽ trở về như một phần tử vô danh giữa lòng mẹ đất?...
Mọi sự đã được sinh ra từ giữa lòng mẹ đất. Và mọi sự sẽ trở về với lòng mẹ đất… Đất mẹ mang nơi mình một nguồn năng lượng sống dạt dào vô tận. Tất cả những gì có mặt trên cõi đất đều đến từ nguồn năng lượng ấy, đến để hưởng dùng nguồn sống dồi dào ấy. Rồi mọi thứ sẽ trở về, sẽ lại trở thành một phần năng lượng vĩnh cữu của lòng mẹ đất. Có chớm nở thì cũng có héo tàn. Có một thời để có mặt hiện hữu thì cũng có một thời để qua đi. Đó là định luật của đất. Cái mới được đưa vào hiện hữu luôn đi kèm với một cái cũ phải chết đi. Nhờ thế mà bộ mặt của thế giới luôn tươi mới. Nhờ thế mà sự sống trở nên một dòng luân chuyển bất tận chứ không bị tù đọng cứng ngắc...

----- _ -----

Gió thổi...
Lá bay...
Là tình cờ gió thổi lá bay, hay là một bàn tay nào đó đang đưa dẫn từng bước đi của lá? Từ những nốt nhạc xanh non, từ những hòa âm dào dạt, từ khúc kết rực vàng... tất cả như đã được trình tấu bởi một bàn tay nghệ sĩ tài tình. Một sự trình tấu đa dạng mà liên tục. Một sự kết nối thần bí mà hữu hiệu. Một sự đưa dẫn mềm mại mà rõ ràng, nhẹ nhàng mà dứt khoát...
Theo sự hướng dẫn của bàn tay ấy, mọi sự cứ đều đặn bước đi theo ơn gọi của cuộc đời mình. Ơn gọi là một chuyến hành trình được chuẩn bị bởi một ai đó, từ một thời buổi xa xăm nào đó. Ơn gọi tiềm tàng mà liên tục, sâu xa mãnh liệt, bí ẩn mà hữu hiệu... Ơn gọi vượt trên tất cả những đổi thay hào nhoáng được thể hiện ra bên ngoài.
Ơn gọi của lá là dự phần làm nên sự sống.
Dang tay đón nhận nắng trời, lá nâng niu từng hạt nắng và chắt chiu từng làn hơi ấm. Lá lặng lẽ âm thầm dồn tất cả những gì nắng trời gởi vào đời mình để chuyển thành nguồn sự sống và thông chuyển cho cây, theo một cơ chế bí ẩn đã được phú bẩm vào đời mình. Lá là hội tụ của của những tương tác vô hình mà hữu hiệu. Cuộc đời lá là một sự đáp trả liên tục ân huệ sự sống đã được nhận lãnh từ lòng mẹ đất. Với lá, sự sống không chỉ là một dòng chảy vọt lên từ đất mẹ, sự sống còn là một kết tụ đọng lại giữa lòng vũ trụ, ngang qua những chiếc lá mỏng manh...
Lá thực thi sứ mạng cuộc đời mình không phải bằng những hào nhoáng bên ngoài, nhưng bằng những hoạt động âm thầm liên lỉ bên trong. Bên ngoài là dáng vẻ thanh thoát nhẹ nhàng, bên trong là hàng loạt những hoạt động sống không ngừng diễn tiến. Bên ngoài là cái vẻ duyên dáng mỏng mảnh, bên trong lá không ngừng vận động với tốc độ luân chuyển khủng khiếp của sự sống. Bên ngoài là cái vẻ lãng tử vô lo, bên trong lá đang liên lỉ thực hiện sứ mạng đời mình. Bên ngoài là cái vẻ tung tăng nhí nhảnh, bên trong lá đang dần đi tròn định mệnh cuộc đời...
Tất cả những thành quả đời mình, lá âm thầm chuyển về làm nguồn sống cho cây. Lá là một kênh lãnh nhận và thông chuyển sự sống...

----- _ -----

Chiều.
Gió.
Gió thổi lá bay tan tác. Xác lá xếp chồng lên nhau phủ vàng cả mặt đất. Lá vẫn cứ rơi đều. Như vô tâm. Như hờ hững. Như phó mặc buông mình theo một sức hút bí ẩn nào đấy. Như chẳng cần phải quan tâm đến sống hay chết, mất hay còn. Rơi một cách tự nhiên chậm rãi. Rơi như một điều gì đó cứ qua đi nhẹ nhàng mà dứt khoát đến độ chẳng bao giờ có thể vãn hồi...
Chàng lữ khách dừng chân bên khu vườn cũ. Lặng người nhìn xác lá rơi. Những chiếc lá theo nhau trên hành trình tìm về nguồn cội. Đâu có gì là vô tình vô nghĩa...
Đôi khi có nghĩa hay vô nghĩa không phụ thuộc ở những điều người ta đứng bên ngoài và xét thấy. Có rất nhiều điều được tỏ lộ mà con người không đủ sức đón nhận. Chỉ những người bước đi dấn thân vào cuộc sống mới hiểu được lý lẽ kỳ diệu của cuộc sống. Chỉ người nào bước chân trên chuyến hành trình mới hiểu được những thôi thúc mãnh liệt trong từng nhịp chân bước.
Được đưa vào đời, ai cũng mang trên vai mình một sứ mạng nào đó. Sống là liên tục ra đi để hoàn thành sứ mạng cuộc đời mình. Một khi đã liên tục quen với việc được dẫn đi trong suốt hành trình cuộc đời, có ai lại ngại ngần với việc tiếp tục buông tay để được đưa dẫn...
Cuộc sinh tồn nào cũng chỉ có một thời.
Rồi mọi sự sẽ qua đi.
Như những chiếc lá.
Có những cuộc hiện hữu chóng vánh, nhưng đâu có vô nghĩa...
Xin được sống trọn vẹn sứ mạng cuộc đời mình như một chiếc lá
Để nghiệm ra một sự thật quý giá:
Cái chết nhẹ tựa lá bay...

Lưu Minh Gian
Roma 08.11.2009
Users browsing this topic
Guest (2)
3 Pages123>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.