Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
Thứ sáu, ngày 30, tháng chín, năm 2005 Tôi nghe Cali nóng quá, bạn văn bảo, trong nhà mà đã 80 độ rồi, nói chi là ở ngoài trời. Rồi lại cháy rừng, cháy nhà, bà con phải di tản. Chuyện bão lụt, lo chưa xong, vết tàn phá còn hiện hữu, nỗi thương đau vẫn chưa nguôi. Bây giờ lại đến chuyện cháy. Thiên tai hoài, có phải vì là năm Dậu không? Như là năm Dậu mà dân Việt mình đã gặp nạn đói, người chết nằm đầy đường, phải có xe đến xúc đi. Chợt nhớ đến trận bão Katrina vừa rồi, số người chết là một ngàn và mấy chục thôi, chứ không phải cả 10 ngàn như ông thị trưởng của thành phố New Orleans mới đầu đã hốt hoảng tiên đoán như vậy, và cũng không có vụ hai ngàn tù nhân của một nhà tù nào đó đã chết vì lụt, và cả một làng Việt với 600 người đã trôi ra biển, mất luôn trên bản đồ, như một tờ báo Việt đã đăng. Nơi tôi đang mưa, là chuyện bình thường thôi, vì là xứ mưa. Đêm qua, mưa to gió lớn, sáng ra, đã thấy lá vàng rụng đầy sân sau. Lá của cây poplar trên miếng đất hoang rụng qua đất nhà tôi, sao chẳng rụng ở ngoài đó để mình khỏi dọn? Nhìn cảnh lá rụng đầy sân, cảm tưởng như là nhà bỏ hoang! Tôi biết là Ng chờ cho lá rụng hết hay rụng thật nhiều thì mới dọn. Tôi chẳng dọn nên than phiền làm gì, vì dĩ nhiên là Ng cũng đã thấy rồi. Hôm nay, ngày cuối của tháng chín, còn ba tháng nữa là hết năm dương lịch. Mỗi ngày mỗi mau tối, mỗi đi gần vào...mùa đông! Dạo này, ngày nào tôi cũng mang theo cái áo lạnh, cho chắc ăn, dù rằng buổi trưa khi mặt trời lên, nắng ấm cũng khoảng 70 độ. Nếu không bị mưa thì trời mùa thu mát mẻ, đẹp lắm. Tháng tới, có lẽ phải đem áo khoác ra là vừa rồi. À, cái vụ tăng tiền natural gas, tức là tiền sưởi trong nhà, báo bữa nay đăng nói là sẽ lên 14%, là tăng không nhiều; nhưng nếu kể trong vòng ba năm nay thì tiền gas đã tăng gấp đôi. Báo cũng cho biết là tuyết đổ khá nhiều trên núi rồi, nên năm tới sẽ có đủ nước dùng, không phải lo nạn thiếu nước nữa. Hè rồi, tuy nói lo thiếu nước, nhưng thấy thiên hạ vẫn xài bình thường, đâu có cấm đoán gì. Chiều thứ sáu. Ng với tôi đi ăn tiệm. Chiều nay, tôi về nhà rồi cùng đi với Ng. Tuần trước, đói quá, vì cả ngày có họp, buổi trưa không rảnh để kiếm gì ăn, chỉ ăn vội một cái muffin, không đủ no, nên về gần tới Lakewood là tôi hẹn Ng ra ngay tiệm phở, tôi sẽ chờ ở đó. Tôi nói với Ng là tôi mệt và đói quá. Cả ngày không làm gì, chỉ ngồi nghe, hết diễn giả này tới diễn giả nọ, rồi sếp nói, vậy mà mệt, cái đầu của mình mệt đó mà. Rồi ăn mấy cái cookies cũng chẳng êm được cái bụng. Tôi than và than. À, bánh trái này là do tụi bán sỉ Costco tặng không-nó chỉ xin đặt một cái bàn ở hành lang để thu nhận thêm members mới. Thấy có cái phôn tay thật tiện! Tôi lại nghĩ thời buổi này mà không có phôn tay và Internet, thì làm sao sống chứ, hì hì...
|