Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Ngô Minh Hằng
viethoaiphuong
#1 Posted : Thursday, August 21, 2008 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)





viethoaiphuong
#2 Posted : Thursday, August 21, 2008 6:56:50 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
trích TT _ Tiếng Lòng

THƠ GỞI MẸ

(Viết theo tâm trạng một bạn trẻ )

Chiều cuối tuần trong khuôn viên đại học
Dưới bóng cây rợp mát, một mình con
Sách mở rộng nhưng con không thể đọc
Vì mẹ ơi, gió bão dậy trong hồn

Cứ như thế, con đi vào cơn lốc
Của nhớ thương, xa cách, của phân ly
Mắt con ướt, thì ra con lại khóc
Ôi từng ngày viễn xứ lệ hoen mi!

Chiều thứ bảy bạn rủ con ra phố
Con không đi, ngồi lại dưới hàng thông
Nghĩ đến mẹ Mẹ có đi thăm bố
Thắp giùm con thêm một nén hương lòng !

Con vẫn nhớ ngày nghe tin bố mất
Trong trại tù Vĩnh Phú, mẹ buồn hơn
Rồi tìm đường cho đứa con duy nhất
Đi vượt biên, dù mẹ sống cô đơn!

Từ đêm đó cánh chim trời biền biệt
Mười mấy năm mờ nhạt nẻo đường về
Con nhớ lắm, mắt mẹ nhìn tha thiết:
Đấy, hành trang, vỏn vẹn lúc con đi !

Chỉ có thế mà mẹ ơi, nặng qúa
Và mỗi ngày thêm trĩu xuống đôi vai
Đường con đi gập ghềnh đau sỏi đá
Bao nhục nhằn trong ánh lửa tương lai...

Nơi đất khách một mình con thui thủi
Hơn mười năm con sống kiếp dân Hời
Ngày ra đi, con chưa tròn chín tuổi
Nên thấm nhiều mẹ ạ nghĩa mồ côi !

Chốn quê nhà mẹ chiều chiều tựa cửa
Mong tin con từ cuối nẻo trời mây
Nghe trong gió, tiếng mẹ hiền nhắc nhở
Một ngày nào con mẹ sẽ về đây..

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về thăm nấm mộ cha con ?
Một nén nhang thơm. Cha nằm yên nghỉ
Linh hồn cha thôi khắc khoải, đau buồn!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về bên cạnh mẹ thân yêu ?
Đôi mắt mẹ sẽ khô từng ngấn lệ
Và cười vui trong những bữa cơm chiều

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về tìm lại tuổi thơ con ?
Cùng bạn tắm sông, thả diều, chọi dế
Hay lang thang trên lối cỏ, đường mòn...

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về nhìn lại núi sông xưa ?
Nơi lịch sử đã bao thời hưng phế
Nơi mẹ hiền bao giãi nắng dầm mưa!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về đối diện với Quê Hương
Bốn nghìn năm, Quang Trung, hồn chính khí
Sẽ vang ca trên vạn nẻo "thiên đường!"

Mẹ con ta cách nửa vòng trái đất
Chiều hôm nay con nhớ mẹ nhiều hơn
Xin mẹ hiểu những gì con qúy nhất
Là mẹ yêụ Là nước Việt Nam buồn !


Ngô Minh Hằng

&

KIÊ’P NHÂN SINH


Sa’ng nay gặp một đa’m ma
Một quan tài vơ’i vài ba bô’n người
Lòng chợt thâ’y bo^`i hồi thương cảm
Ta theo chân cùng đa’m người đưa
Bầu trời lâ’t phâ’t sa mưa
Ngập ngừng từng bươ’c chân thưa trong bùn

Từ lòng đâ’t côn trùng rên rỉ
Gò thâ’p cao cũ kỹ từng tên
Nhạt mờ ky’ hiệu nguyên niên
Rêu xanh cỏ ua’ phủ trên từng mồ
Phi’a bên tra’i nhâ’p nhô đây đo’
Là dăm ba ngôi mộ thêng thang
Nền xây, mo’ng đă‘p rỡ ràng
Hoa trồng, cỏ xe’n gọn gàng tô’t tươi
Chân rảo bươ’c theo người phu mộ
Khiêng quan tài tơ’i hô’ huyệt sâu
Không tiê’ng kho’c, chẳng kinh cầu
Chỉ nghe lời đâ’t ưu sầu rụng rơi…

Ba tâ’c đâ’t chôn vùi tâ’t cả
Kiê’p nhân sinh nghiệt ngã oan khiên
Dẫu ai lă‘m bạc nhiều tiền
Uy danh lừng lẫy, chư’c quyền cao sang
Hay là kẻ đầu đàng go’c chợ
Ao’ một manh, từng bữa ơn người
Một khi mă‘t nhă‘m tay xuôi
Cùng mang kiê’p phâ.n con người như nhau
Cũng khoảng đâ’t đào sâu ba thươ’c
Cũng vùi chôn đảm lược tinh anh
Và bao oan khổ nhân tình
Sự đời mặc chuyện bâ’t bình cho ai ...

Mưa lặng lẽ u hoài từng hạt
Lòng nghĩa trang bàng bạc kho’i sương
Lòng ta man ma’c sầu thương
Giọt mưa hay giọt lệ buồn trên mi???


Ngô Minh Hằng

viethoaiphuong
#3 Posted : Friday, October 10, 2008 4:20:47 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
HỠI TA, TA PHẢI LÀM GÌ ?

(Kính gởi đảng viên, quân đội nhân dân yêu nước các cấp và đồng bào Việt Nam mọi giai tầng và mọi lứa tuổi )

Hỡi anh đảng viên các cấp
Vẫn từng yêu mến non sông
Mất đi Nam Quan, Bản Giốc
Hỏi anh, lòng có đau lòng ?

Hỡi anh, cán binh, bộ đội
Cả đời gìn giữ quê hương
Mà nay Nam Quan, Bản Giốc
Về người, anh có đau thương ?

Hỡi em, các sinh viên trẻ
Tương lai, rường cột sơn hà
Mất rồi, Nam Quan, Bản Giốc
Em ơi, lòng có xót xa ?

Hỡi bác nông phu cày cuốc
Cuộc đời là mảnh đất nâu
Than ôi, Nam Quan, Bản Giốc
Mất đi, lòng bác có sầu ?

Hỡi những con dân nước Việt
Biết chăng, đảng cắt dâng người
Non sông, máu xương, cơ nghiệp
Ông cha xây dựng bao đời

Đảng đem Nam Quan, Bản Giốc
Và vùng lãnh hải, bán đi
Đảng phản quê hương, nòi giống
Hỡi ta, ta phải làm gì ???

Hỡi anh, mọi tầng, bộ đội !
Hỡi người, các cấp, đảng viên !
Hỡi em, học sinh, mọi tuổi !
Hỡi dân, ở khắp ba miền !

Có nghe sơn hà rung chuyển
Bởi người bán nước đấy không ?
Kết đoàn, hỡi toàn dân Việt
Đứng lên, đòi lại núi sông !

Đứng lên trị phường bán nước
Là làm nhiệm vụ công dân
Đứng lên xóa đời bạo ngược
Là ta xây dựng, góp phần

Không ai có quyền quay mặt
Khi mà sông núi đau thương
Không ai có quyền chia cắt
Dâng người tài sản quê hương !!!

Ngô Minh Hằng
27.4.2002
viethoaiphuong
#4 Posted : Monday, January 26, 2009 8:37:07 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
THƠ XUÂN
(Gởi về Mẹ Việt Nam và Đồng Bào Việt Nam thân mến với tất cả lòng thương nhớ và lời cầu chúc thành công trong cuộc đấu tranh Tự Do Dân Chủ của Quê Hương)

Mẹ ơi lại một mùa xuân đến
Lại một mùa xuân cách núi sông
Mấy chục năm trời xa Mẹ thế
Con buồn ghê lắm. Mẹ buồn không ?
Mẹ buồn, mắt tím màu thương nhớ
Những đứa con đời như nhánh sông
Như cánh lá rơi mùa lốc cuốn
Như chim mất tổ giữa muôn trùng
Thương con, mẹ hẳn chan hoà lệ
Nước mắt từ tim buốt tận lòng !
Tiếng khóc phải buồn như tiếng thở
Của đời chìm đắm cảnh lao lung
Của người ở lại trong hờn tủi
Của kẻ ra đi giữa mịt mùng
Con thấy Mẹ buồn, con khổ lắm
Khổ vì con để mất non sông...
Khổ vì con thấy quê yêu dấu
Quằn quại đau thương giữa bão bùng !

*
Mẹ ơi, lại một mùa xuân đến
Con phải làm gì cứu núi sông !
Con phải - Mẹ ơi - con phải rửa
Mối hận tan nhà, hận quốc vong !
Mối hận còn chồng thêm nỗi nhục
Tha hương, nhục ấy đắng bên lòng !
Giặc kia còn đó, con còn phải
Mài kiếm bên trời cứu núi sông !
Từ buổi mất đi rừng núi cũ
Mùa xuân phục quốc vẫn chờ mong
Tình yêu đất nước, tình dân tộc
Đã thắp trong con ngọn lửa hồng
Mong ngọn lửa kia cùng biển lửa
Soi đời, xoá xạch mọi xiềng gông !

*
Mẹ ơi, lại một mùa xuân đến
Xuân gợi mơ xưa, giấc mộng lòng
Mộng cưới cô nàng bên xóm Hạ
Mộng thành chiến sĩ giữ non sông
Giang tay ôm trọn vòng quay đất
Bốn biển tung hoành mộng kiếm cung
Nhưng Tháng Tư đen tan vỡ hết
Tháng Tư hoa nụ nát từng bông !
Tháng Tư, ngã xuống đời oan nghiệt
Ai giết đời trai tự vỡ lòng !?
Thôi, đứng dậy cười, lau nước mắt
Rồi đem lòng trải với non sông
Nếu tầm tay với chưa dài đủ
Con cháu mai này sẽ tiếp công
Thà rách mà làm Người Tị Nạn
Cho tình sông núi mãi tình trong
Đấy, lời Mẹ dặn, lời tâm huyết:
"Chớ bán quê hương, phản giống dòng !"

*
Mẹ ơi, lại một mùa xuân đến
Và muà xuân đến chẳng chờ mong !
Tri kỷ, chân tình, ai đấy nhỉ
Giữa đời điên đảo đứa thành ông ?
Giữa thời nhân nghĩa là ngu dại
Phá sản lương tâm, khánh kiệt lòng
Lúc bước chân đi con đã biết
Xảy đàn, tan nghé, chợ chiều Đông
Nhưng không ngờ được rằng phiên chợ
Buồn đến đau thương, đến não nùng
Phiên chợ khối người rao bán đấy
Nhưng toàn viễn tưởng với hư không!
Cái con cần đó, tìm không thấy
Chỉ thấy nhân gian rất mịt mùng
Chỉ thấy lòng đời là hạn hẹp
Tình đời có thủy lại vô chung!
Thấy con, mái tóc màu sương tuyết
Mà nợ giang sơn vẫn chất chồng
Và vẫn từng đêm ngồi đối vách
Từng đêm thao thức với non sông
Từng đêm rồi lại từng đêm thế
Non nước trơì ơi vẫn khốn cùng
Non nước khi không còn ác thú
Quốc thù, thưa Mẹ, mới là xong!
Một ngày, con nghĩ, không xa, sẽ
Thấy lại huy hoàng cảnh núi sông
Thấy được nhân tài trong bốn cõi
Góp vào tim óc, góp vào công
Góp hồn xây lại căn nhà Mẹ
Cho nắng mùa xuân lại nắng hồng
Cho lá thư xuân con gởi Mẹ
Xanh tình núi biếc, thắm tình sông
Và vui như pháo đêm trừ tịch
Hiển hách mùa xuân của chiến công!
Con sẽ quì hôn dòng quốc sử
Hôn mà nước mắt cứ rưng rưng
Mẹ ơi, con sẽ cầm tay Mẹ
Để hát vang lên khúc nhạc mừng
Tiếng hát quốc ca chào đất nước
Cờ Vàng rộn rã gió bay tung !

*
Mẹ ơi, lại một mùa xuân đến
Xuân chốn tha hương quá lạnh lùng
Tống cựu nghinh tân ai đó nhỉ
Mà con với một ngọn đèn chong
Xuân con không có mai, đào nở
Nhưng có Quê Hương ngự giữa lòng
Có bóng Cờ Vàng trong bóng Mẹ
Có ngày rực rỡ của non sông
Có con bay giữa đàn chim Việt
Về dựng giang sơn cõi Lạc Hồng!

Ngô Minh Hằng


VÀO XUÂN

Mẹ ơi vào Xuân rồi Mẹ
Nhưng sao đời vẫn lạnh lùng
Nụ mai cuối vườn chưa hé
Lòng trời mưa tuyết rưng rưng....

Để ngày tha hương thêm đắng
Cho con nhớ Mẹ xót lòng
Nhớ một thuở nào xa thẳm
Vườn đời nụ biếc sương trong

Và ngày trẻ thơ bên Mẹ
Phiến hồn ngọc trắng long lanh
Mẹ như mưa xuân nhè nhẹ
Rắc lòng con ngát màu xanh

Nên cõi mơ con thần thoại
Vườn đời vẽ dấu chân tiên
Tình người tương thân tương ái
Đơn sơ, chân thật, hòa hiền...

Nhưng rồi một hôm địa chấn
Xô con ngã giữa đấu trường
Hồn con mang sầu quốc hận
Vì người cướp mất quê hương!!!

Như quê, tim con vụn vỡ
Đau niềm sông núi đau thương
Tháng Tư, kinh hoàng máu đổ
Giang sơn dưới gót bạo cường

Nay con xứ người phiêu giạt
Xa quê, xa cả Mẹ hiền
Lòng con Mẹ ơi, nắng hạn
Thèm nguồn mưa Mẹ tinh nguyên

Thèm một mùa xuân nắng ấm
Vườn đời có dấu chân Tiên
Có lá cờ vàng gió ngập
Có dân hạnh phúc ba miền

Mẹ ơi vào Xuân rồi Mẹ
Kìa, như bóng én đang về
Con nghe đâu đây tiếng trẻ
Hát bài Phục Quốc mừng quê...

XUÂN HÀ NỘI

(gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam - Riêng tặng các bạn một thời thân quen Hà Nội)

Tôi sẽ mời em thăm Xuân Hà Nội
Khi hoa vàng rực rỡ khắp non sông
Có mẹ bên con, vợ sánh vai chồng
Vui ca bản Việt Nam ngày phục quốc

Cùng với đồng bào, ta cao ngọn đuốc
Làm lễ thượng kỳ ở giữa Thăng Long
Lá cờ vàng bay rợp khắp non sông
Trong nắng mới chào mùa Xuân rất mới

Có toàn quốc hân hoan hồn trống nổi
Trước đền Hùng thắp lại nén nhang thiêng
Trẻ đứng sau già lễ tạ Tổ Tiên
Mừng đất nước thoát qua ngày khốn khó

Ơi Hà Nội, khoảng trời tôi thương nhớ
Năm cửa Ô thân mến qúa trong lòng
Quan Trưởng, Cửa Nam, Cầu Giấy, Cửa Đông
Và Cửa Bắc, nơi anh hùng Hoàng Diệu

Đã tuẫn tiết vì quân thưa, lực yếu
Vũ khí thô sơ không giữ nổi thành
Nhưng tướng hùng không để thẹn sử xanh
Đem mạng sống chứng minh tình sông núi

Nào, mời em, đường hoa, xin bước tới
Đến Hồ Gươm tìm lại tuổi trăng đầy
Ngắm bóng rùa thần trôi giữa bóng mây
Mà hãnh diện từng trang hùng quốc sử

Cầu Thê Húc đợi tình người viễn xứ
Về tìm màu áo lụa thuở hoa niên
Đến Hồ Tây tìm thanh khiết hương sen
Tiếng guốc mẹ tìm vang đường Quan Thánh

Qua Trấn Quốc, rẽ vào hồ Trúc Bạch
Ngắm liễu gầy tay hứng lá bàng rơi
Con đường kia là Phố Hiến em ơi
Đôi nhẫn cưới chờ ai nơi Hàng Bạc

Nửa thế kỷ hơn người ta tàn ác
Nước dân đau, Hà Nội đã kinh hoàng
Nhưng ngày ta về với Mẹ Việt Nam
Thì Hà Nội phải là mùa xuân ngát

Bởi trong đất, trưởng thành muôn dòng thác
Đang tìm về với biển, dựng mùa hoa
Như ta về với Mẹ Việt Nam ta
Bằng chính nghĩa, bằng cờ vàng dân tộc!

Mẹ Việt mừng con xanh dòng lệ ngọc
Tôi mừng đời, hôn đất mẹ rưng rưng
Pháo nổ, cờ bay, toàn quốc tưng bừng
Quê tôi đấy, thưa em, Xuân Hà Nội !

*


XUÂN QUÊ NỘI

Ngày xưa, xuân biê’c, về thăm Nội
Nội đón tôi ngay ở cổng làng
Xe đậu, ghe’ nhìn qua cửa sổ
Thấy làn tóc trắng, gió mơn man

Nội nheo đôi mắt qua tròng kiếng
Nhìn khách trên xe chảy xuống đường
Tôi mới nghiêng mình ra khỏi cửa
Dang tay Nội đón với yêu thương!

Nội cười, mắt ướt hai viền mắt
Tiến lại gần hơn đón bước tôi
Rời khỏi cửa xe, tôi chạy đến
Ôm chầm lấy Nộị “Nội yêu ơI” !!!

Xoa đầu Nội bảo: "Chà, thằng bé
"Mới đó mà coi lớn dữ à!
"Sẽ chẳng bao lâu cưng của Nội
"Cao bằng chú Út, đẹp như cha !"

Tôi cười, lòng gội mùa xuân thắm
Lộng lẫy muôn tươi những nu.đào
Chân sa’o, đường làng, bên cạnh Nội
Nghe hồn ngọt lịm tiếng ca dao

Líu lo tôi kể bao nhiêu chuyện
Nội lắng tai nghe, thú vị cười
Chuyện lớp, chuyện trường, thêm chuyện bạn
Những ngày học tập, phút vui chơi...

Con đường về xóm xanh mơn cỏ
Mấy chú bồ câu đứng rỉa lông
Một đám gà con theo bước mẹ
Cung mây, e’n liệng giữa mây hồng

Cơm chiều Nội nấu canh thiên lý
Cá rán giòn thơm chấm với tương
Một dĩa dưa hành, tô thịt mặn
Chưá đầy tình Nội, nghĩa quê hương

Bàn thờ Nội đốt trầm nghi ngút
Phật tỏa hào quang, khói tỏa hương
Trừ tịch, giao thừa, nghe Nội khấn
Nội cầu dân Việt hết đau thương

Nhưng rồi Nội chết trong oan ức
Giữa phu’t Giao Thừa pha’o giặc rơi
Như một thân cây ai đốn gục
Nội tôi ngã xuống với dân tôi!!!

Nội tôi ngã xuống như dân tộc
Như núi sông tôi buổi đảng về
Và những linh hồn oan thác đó
Muôn đời linh hiển với sơn khê

Tôi thương Nội quá, thương quê qúa
Dân tộc tôi ơi, lửa hận thù
Ai nhóm, ai khơi mà khốc hại
Bắt đầu từ đâ’y, một muà Thu

Giờ đây đâ’t kha’ch, xuân thiên hạ
Tôi nhớ Xuân xưa rộn tiếng cười
Tôi nhớ Quê Hương và nhớ Nội
Xa rồi, xa lắm thuở xuân tươi

Ơi mùa xuân biếc miền quê nội
Sẽ mãi là hương tẩm thă‘m lòng
Và sẽ là hoa mừng chiê’n thă‘ng
Cho ngày phục quô’c cư’u non sông


*



XUÂN DIỄM MỘNG

(Như một lời chúc tốt đẹp của mùa Xuân, xin
gởi tặng Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân yêu,
quốc nội và hải ngoạị Đặc biệt về những
người đang thật sự dấn thân đấu tranh cho
một Việt Nam Không Cộng Sản dưới mọi
hình thức trong và ngoài nước)


Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Xuân đến, lòng con lại nhớ nhà
Từ lúc con làm thân tị nạn
Quê người, xuân thắm của người ta
Riêng con, xuân xám, xuân rưng lệ
Tiếc nhớ quê xưa, thuở mượt mà
Hà Nội, Sài Gòn, thành phố Huế
Chao ơi là mộng với là hoa
Viễn Đông hòn ngọc xinh tươi ấy
Vẫn mãi trong con chẳng nhạt nhòa
Vẫn thắm hồn con từng nét vẽ
Dịu dàng nhưng lại rất kiêu sa
Giống như cô gái xuân mười bảy
Trang phục đơn sơ vẫn mặn mà
Bởi núi sông mình ôi hiển hách
Co’ ngàn trang sử nét son pha
Có Xuân Quảng Trị Hè An Lộc
Dũng cảm tinh thần Tết Đống Đa
Ngước mặt nhìn ngươì trong bốn biển
Màcon hãnh diện bởi Sơn Hà !
Con bồi, con đắp, con thương mến
Mong được muôn đời mãi gấm hoa
Con quí, con thương màu áo lính
Ơn người giữ nước đã xông pha
Ngăn quân Cộng sản từ phương Bắc
Xâm lược miền Nam, đất Quốc Gia
Vi phạm Ba Lê, bàn hội nghị
Đắp mô, pháo kích giết bao nhà
Pháo trường, pháo chợ dân lành chết
Xác trẻ tang thương cạnh xác già
Bới gạch con tìm xương thịt vụn
Mà lòng con nát, lệ con sa !!!
Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Con chẳng mừng Xuân, chẳng mứt, trà
Từ Tháng Tư Đen, ngày mất nước
Xuân nào hồn cũng dậy phong ba
Xuân nào hồn cũng đầy thương tích
Biển cũ, rừng xưa, những xót xa
Sống ở quê người là sống tạm
Vì rằng quê ấy của người ta!
Xứ mình dẫu có bao nghèo khổ
Thì vẫn non sông, tổ quốc nhà
Bởi lũ vô thần còn thống trị
Nên con và Mẹ vẫn lìa xa
Dẫu con và Mẹ đời ngăn cách
Yêu Mẹ, tình con vẫn thiết tha
Cạnh đám về làng khoe áo gấm
Và bày lạy giặc kiếm vinh hoa
Là đàn theo đóm ăn tàn đóm
Gõ trống khua chiêng cứ rộn nhà
Thêm bọn gian hùng khoe chống cộng
Nhưng lòng thủ đoạn với điêu ngoa
Một tay cầm gậy, tay cầm nón
Hiểm ác thua chi bọn cộng tà
Lưỡi rắn miệng hùm phun nọc độc
Hại người chân chính, quyết xông pha
Vẫn còn thưa Mẹ, lòng trung nghĩa
Vì nước, gian nan chẳng nệ hà
Linh hiển, đuốc thần đang bén lửa
Biển Đông, sóng dậy chẳng còn xa
Nên quê phải có ngày quang phục
Cờ sẽ vàng tươi khắp mọi nhà
Triệu trái tim hồng trong bốn cõi
Sẽ cùng dựng lại núi sông ta

Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Lại một mùa Xuân nữa vắng nhà
Lại một mùa Xuân con khất Mẹ
Xin cho con chậm một mùa hoa
Cho con chậm lại vì con sẽ
Về với mùa Xuân của Đống Đa
Với vạn con tim ngời đuốc lửa
Với lòng dũng cảm của Ông Cha
Góp tay triệu triệu người trong nước
Lấy lại từng phân biển đâ’t nhà
Sông núi phải đòi, dâng tổ quốc
Nam Quan, Bản Giốc, đảo Hoàng Sa
Mùa xuân, thê’ giơ’i vang lời chúc
Những ca’nh hoa Xuân thă‘m vạn nhà
Dân tộc từ đây vui hạnh phúc
Không còn chìm nổi với phong ba !
Cờ Vàng rực rỡ bay trong nắng
Ba cõi quê hương lại mượt mà
Trân trọng con quì hôn đất Mẹ
Mừng ngày chính nghĩa được thăng hoa
Mẹ ơi, đại cuộc khi tròn việc
Sẽ sáng vô cùng nghĩa Quốc Gia
Sẽ sạch nhà tù trên đất nước
Độc tài tàn ác thảy tiêu ma
Anh hồn Tử Sĩ thôi hờn tủi
Bởi nỗi oan khiên đã nhạt nhòa
Những nấm mồ hoang đều ấm lại
Vì lòng nhân bản Quô’c gia ta...
Cuô’i cùng, xuân â’y, con và Thắm
(Cô bé ngày xưa ở cạnh nhà)
Quì trước bàn thờ hương khói ngát
Tơ hồng, Nguyệt Lão, lễ Giao Thoa ...
Nàng cười duyên dáng mà đôn hậu
Đón nhận tình yêu rất thật thà
Con sẽ chồng hiền, nàng vợ đảm
Theo nền đạo lý của Ông Cha
Gia đình muôn thuở là đơn vị
Kiến tạo non sông, dựng thái hoà

Từ đấy, thơ con: Xuân Diễm Mộng
Điểm tô đất Mẹ vạn màu hoa ....

Ngô Minh Hằng


viethoaiphuong
#5 Posted : Friday, February 20, 2009 11:55:34 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
TA VỀ

Một mai ta sẽ trở về
Bóng ta gọi nắng con đê đầu làng
Quốc ca từng nhịp hát vang
Gió reo và lá cờ vàng tung bay
Cây đa ấy, lũy tre này
Đón ta lá cũng vẫy tay lá mừng
Ta về, mắt mẹ rưng rưng
Núi sông vào hội trùng phùng hoa đăng
Ta về, phô’ cũ ta thăm
Đem tin vui xóa đau thầm, giải oan
Ta về, lòng biển hân hoan
Sóng reo mừng nước Việt Nam hoàn hồn
Ta về, rừng cũ ta hôn
Từng viên đất lạnh vuì chôn bạn tù
Gọi hồn từ cõi âm u
Đứng lên rũ sạch thiên thu oan hờn
Ta về, ghé đỉnh Trường Sơn
Hiển linh Tử sĩ thoát hồn vào mây
Ta quỳ, ôm nhánh cỏ may
Vô danh, muôn thuở còn đây, anh hùng
Ta về, ơi núi, ơi sông
Cờ bay vàng khắp ruộng đồng như hoa...

Ngô Minh Hằng
viethoaiphuong
#6 Posted : Sunday, April 12, 2009 9:39:25 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
KHI TỔ QUỐC ĐÃ VANG LỜI HIỆU TRIỆU
(Thân mến gởi Đồng Bào mọi giới, mọi lứa tuổi, quốc nội và quốc ngoại)


Không thể được Nam Quan! Không vĩnh biệt !
Aỉ thiêng kia, đất cũ phải về ta
Núi sông này là xương máu Ông Cha
Thì con cháu sao buông lời vĩnh biệt ???

Mau, xin gióng những hồi chuông khẩn thiết
Để muôn người, bao thế hệ vùng lên
Giang sơn ta, niềm kiêu hãnh Rồng Tiên
Không cho phép bạo quyền chia cắt thế

Nào, ta hãy lấy khăn lau mắt lệ
Như ngày xưa Nguyễn Trãi đã lần lau
Để dựng cho đời cơ nghiệp nghìn sau
Như Phù Đổng, Trưng Vương, như Ngũ Lão

Chỉ sông biếc mà thề lời Hưng Đạo
Gọi trăng vàng mài kiếm báu Đặng Dung
Việt Nam ơi, đâu hiển hách anh hùng ?
Xin hãy đáp tiếng hờn sông núi gọi !

Nhục bán nước đã sóng gầm bão nổi
Trong chí hùng, máu thắm, trái tim son
Đừng ngôì yên, vuốt mặt, nuốt căm hờn
Hỡi toàn quốc, đã đến giờ hành động !!!

Dừng thụ động, đợi chờ và than khóc
Sử Lạc Hồng cần lắm những Quang Trung
Sát vai nhau mà gìn giữ núi sông
Như một thuở những Vua Hùng dựng nước!

Ta đoàn kết là ta làm phải được
Nếu chưa xong, con cháu tiếp theo đời
Hỡi Nam Quan, máu thịt của ta ơi !
Ta không thể nhìn bạo quyền chia cắt!

Đừng vì bởi an thân mà cúi mặt
Còn bạo quyền, tổ quốc mãi còn đau
Ta phải làm gì cho những đời sau
Cho ta nữa ? để giống nòi rạng rỡ ?


Đã khóc tiếng đầu đời là đã nợ
Nợ non sông, tổ quốc, nợ gia đình
Ta phải làm gì cho đươc chết vinh
Hơn sống nhục, sống một đời hèn yếu !

Khi tổ quốc đã vang lời hiệu triệu
Khi hồn thiêng sông núi đã cần ta
Đứng lên nàọ Vì nước, hãy xông pha
Dẫu lấy máu rửa hờn cho nhục nước !

Ngô Minh Hằng
viethoaiphuong
#7 Posted : Saturday, August 8, 2009 2:58:13 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
CHÚT TÌNH ĐÀ LẠT


Bao năm em xa Đà lạt
Hẳn lòng thương nhớ vô cùng
Bao năm tôi xa Đà lạt
Lịch buồn rụng xuống rưng rưng ...


Ơi em, má hồng Đà lạt
Hồn xanh rừng lá Ái Ân
Mắt trong nước hồ Than Thở
Miệng cười, tiên nữ hiện thân !


Từ khi tôi xa Đà lạt
Em và tôi cũng xa nhau
Bơ vơ gầy đôi cánh hạc
Mộng tan bọt nước chân cầu


Từ khi em xa Đà lạt
Xám trời, mây nhuốm màu tang
Quân trường buồn như phố núi
Nhìn nhau, lệ đỏ trăm hàng !


Từ khi tôi xa Đà lạt
Thơ tôi chất ngất thơ buồn
Từ khi em xa Đà lạt
Hoa cười, nụ cũng đau thương !


Từ khi mình xa Đà lạt
Trời buồn, vạn nẻo mù sương
Thương em môi hồng phai nhạt
Thương tôi một kẻ lỡ đường !


Trên bước độc hành viễn xứ
Hữu tình ta gặp lại nhau
Má em vẫn hồng vương nữ
Tình em vẫn lửa nhiệm màu


Xin em chút tình Đa lạt
Sưởi hồn tôi chốn tha hương
Cho lòng còn tia nắng nhạt
Sau bao năm tháng đoạn trường !

Song Châu Diễm Ngọc Nhân


Trích thi phẩm Dư Âm

viethoaiphuong
#8 Posted : Saturday, December 19, 2009 2:09:23 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


BẢN THÁNH CA



Đêm đen, tuyết trắng, chao ơi, lạnh!
Kéo mũ con che phủ kín đầu
Dò dẫm bước đi từng bước một
Thánh đường, con đến xẻ niềm đau


Chúa nơi hang đá Bê - Lem đó
Hẳn biết rằng đêm rất lạnh lùng
Hẳn biết rằng con, người ngoại đạo
Đang tìm đến Chúa. Chúa bao dung!


Trời đêm lấp lánh nghìn sao lạ
Con ngước lên tìm một ánh thôi
Thiên địa chập chùng muôn dấu hỏi
Vì sao con kiếm vẫn xa xôi...


Hai ngàn năm trước ngôi nào nhỉ
Dẫn lối Ba Vua diện kiến Người ?
Mà để hai ngàn năm tiếp đó
Con tìm, không thấỵ Thấy trùng khơi !


Thấy trong nghiệt ngã, cơn hồng thủy
Sông núi chìm vào cuộc biển dâu
Con én mời xuân, xuân ngại tới
Ưu tư, lòng én ngẩn ngơ sầu


Đêm nay, thưa Chúa, quê hương ấy
(Một khoảng hành tinh vắng mặt trời )
Đón Chúa giáng trần bao kẻ đã
Đón bằng nước mắt tủi hờn rơi !


Ba Vua mừng Chúa, tay dâng lễ
Con chỉ nghèo nàn: Một trái tim
Chất ngất niềm đau. Hồn lữ thứ
Bơ vơ như một ánh sao chìm...


Bơ vơ trong nỗi sầu vong quốc
Vỡ tổ, bên trời một bóng chim
Xin Chúa dìu con bằng cánh gió
Đưa con về mái ấm bình yên


Ngày con đứng trước căn nhà cũ
Hoa thắm bình minh nở vạn lòng
Con hát Thánh ca mừng tổ quốc
Đã qua rồi một thuở suy vong


Ngô Minh Hằng



viethoaiphuong
#9 Posted : Friday, January 15, 2010 2:42:49 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Máu đã đổ dưới chân thánh giá Núi Thờ - Đồng Chiêm
06/01/2010


TIẾNG THÉT ĐỒNG CHIÊM


Đồng Chiêm ??? Tiếng thét Đồng Chiêm !!!
Giáo dân nhìn cảnh, lòng thêm sững sờ
Bao năm trên đỉnh Núi Thờ
Tôn nghiêm Chúa ngự mà giờ .... hỡi ơi !
Quỉ ma đội lốt con người
Đem hình tượng Chúa tơi bời đập tan
Đạn cay, cảnh sát, công an
Hung hăng, bạo ngược, dã man, tệ tình !
Đồng Chiêm đau đớn, bất bình
Tay ngăn, miệng đọc lời kinh nguyện cầu
Dùi cui, roi điện bỗng đâu
Như mưa, trút xuống trên đầu giáo dân ...
Tay không, hứng búa vô thần
Vô phương tự vệ cho thân, cho đời
Chao ơi, phẩm giá con người
Còn thua loài vật dưới trời Việt Nam!
Đồng Chiêm trước đảng hung tàn
Thịt rơi, máu đổ, hờn oan ngất trời
Tại sao ở giữa cõi người
Mà loài quỉ đỏ khơi khơi lộng hành
Triệt phá đạo, giết dân lành
Thiêng liêng Thánh Gía tan tành đập đi !
Cõi đời, sao dựng âm ti
Bắt dân thờ đảng, thờ chi Đất - Trời!
Thái Hà, đảng đã cướp ngôi
Tam Toà đảng dập tơi bời, nào yên
Bây giờ đến lượt Đồng Chiêm
Vì đâu giáo phận, chùa chiền máu loang ...

Hỡi ta, bâ’t khuâ’t Việt Nam
Pha’ tan tù ngục bạo tàn, đứng lên !
Tre ngà, ngựa să‘t, nhung yên
Ta mau đập na’t gông xiềng trói ta
Công an, quân đội nước nhà
Ai thương dân nước, diệt tà, cứu nguy !
Đổi thay vận nước đến kỳ
Đồng Chiêm thét gọi, xin vì núi sông!


Ngô Minh Hằng


Ghi chu':

Ngày 6 tha’ng 1 năm 2010, Cây Tha’nh Gi’a trên Nu’i Thờ (còn gọi Nu’i Chẽ) của Gia’o xư’ Đồng Chiêm (xã An Phu’, huyện Mỹ Đư’c, Hà Nội) bị ca’c lực lượng vũ trang của nhà đương quyền Việt cộng trệt ha.. Khoảng hơn 600 dân quân tự vệ, công an và cảnh sa’t đã dùng dùi cui, roi điện , lựu đạn cay, cho’ trận phong toả gia’o xư’ Nghĩa Ai’, Tụy Hiền, Đồng Chiêm. Gia’o dân đã kêu gọi họ ngừng tay, bị ho.đa’nh đập tàn nhẫn . Nhiều người bị thương. Hai người đã phải câ’p cư’u tại bịnh viện.


viethoaiphuong
#10 Posted : Sunday, January 17, 2010 4:58:40 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


XUÂN GIỮA ĐÔNG MIÊN

Đất khách chiều đông trắng tuyết rơi
Ai lay, hoa tuyết rụng lưng trời
Rưng rưng, cánh mỏng theo triền gió
Đậu xuống hồn tôi cánh ngậm ngùi

Từ cách xa quê nửa địa cầu
Quê và tôi vẫn nhớ thương nhau
Chiều nay tuyết trắng hồn hoang đảo
Đá nhức đường gân, sỏi buốt sầu

Vẫn chuyện đau buồn của núi sông
Quê hương giục giã vẫn bên lòng
Phần tư thế kỷ bao mùa tuyết
Tuyết hỡi, tha hương đủ lạnh lùng!

Đã đủ. Ơi người thức dậy chưa ?
Dậy đi, tổ quốc mỏi mong chờ
Dậy đi tay nối bàn tay để
Đất nước vàng bay một sắc cờ

Tôi bước trong rừng tuyết trắng bay
Từng bông tuyết lạnh níu chân giày
Vẫn mơ lửa ấm, xuân huyền nhiệm
Xuân giữa đông miên, én họp bày...

Ngô Minh Hằng

viethoaiphuong
#11 Posted : Friday, January 22, 2010 9:29:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



HOÁ THÂN

Đêm lắng, vàng rơi bóng Thái Âm
Cung mây ngũ sắc tỏa hương trầm
Ôi ai Lưu Nguyễn, ai Từ Thức
Giữa hội hoa đăng rộn nguyệt cầm !

Bắc đẩu nhạt nhòa trong bóng sương
Hùng Tinh lộng lẫy nếp y thường
Ta nâng chén đắng, hồn lưu xứ
Mà ngẩn ngơ sầu đêm viễn phương

Mà thấy quanh ta vắng bóng người
Bốn ngàn năm cũ bỗng xa xôi
Lũ sâu say ngủ bên triền lá
Thoát xác, reo vui, huyễn mộng cười

Em ngả vai mềm trên võng trăng
Lửng lơ huyền diệu nhịp cung hằng
Trong ta nghèn nghẹn lời du tử
Bóng nguyệt buồn hơn bóng hải đăng!

Ta cúi nhìn xem chút phận ta
Mông mênh trời đất vẫn không nhà
Bao giờ, em hỡi, bao giờ nhỉ
Thấy lại nghìn xưa bóng cổ loa

Thấy lại uy linh chiếc nỏ thần
Rùa dâng bảo kiếm, én dâng xuân
Đường gươm Nguyễn Huệ, roi Phù Đổng
Để được mừng em phút hóa thân

Ngô Minh Hằng
viethoaiphuong
#12 Posted : Sunday, March 21, 2010 7:04:23 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


GIAO CẢM

Em tựa trăng rằm, tựa ánh sao
Ma’ tươi hồng ngọc, miệng hoa đào
Tình em, cánh én mang ngày mới
Ngày của muôn hoa hé nụ chào

Lãng tử, tôi, người của gió sương
Của mây trăm hướng, nă‘ng ngàn phương
Hốt nhiên, trời đất giờ giao cảm
Em đến, đời vui cách lạ thường !

Em đến , quanh tôi bỗng diệu kỳ
Em cười, thế giới hết sầu bi
Em xanh áo lụa, mây trời thẹn
Em bước, muôn hoa vội bái quì

Em đến, đời sao thắm sắc hương
Và như bất biến giữa vô thường
Xin em, Ngọc Nữ! Dừng chân lại
Chia xẻ cùng tôi những mến thương ...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân



viethoaiphuong
#13 Posted : Monday, March 29, 2010 12:14:53 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

THẾ SỰ


1.
Thế sự chao ơi, qúa nhiễu nhương
Hư hư, thực thực biết đâu lường
Dân lành tăm tối đời trâu ngựa
Giặc dữ huy hoàng mộng bá vương
Thương kẻ trung thành bồi tổ quốc
Giận loài phản trắc phá quê hương
Ngày nào hải ngoại ta đoàn kết ...
Trừ sạch nằm vùng, sạch bất lương ?!

2.
Trừ sạch nằm vùng, sạch bất lương
Thì người tị nạn chốn tha phương
Mới không chán nản, không phân hóa
Thêm vững tin yêu, vững lập trường
Vì cộng, khi xưa rời lãnh thổ
Vì ta, này lúc giữ biên cương
Lằn ranh Quốc - Cộng mà minh bạch
Cờ sẽ bay vàng khắp cố hương !


Ngô Minh Hằng

viethoaiphuong
#14 Posted : Thursday, April 1, 2010 6:40:22 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


LỜI MỘT THUYỀN NHÂN

(tặng tất cả Thuyền Nhân Việt Nam trong cuộc
vượt biên đau thương nhất của lịch sử loài người)

Tôi đang sống cuộc bình yên
Nơi hương nhãn tiến thơm riêng một vùng ( 1)
Lớn cùng với núi với sông
Tôi yêu trang sử hào hùng nước tôi
Yêu dân, bao chục triệu người
Sống đời nhân bản, xây đời cần lao ( 2)
Thông minh, bất khuất, anh hào
Yêu quê, xương trắng máu đào, dựng quê
Hóa Giang dũng cảm lời thề
Diên Hồng trống giục bốn bề liệt oanh
Quê tôi là một bức tranh
Rừng vàng, biển ngọc, núi xanh, kiêu hùng ....

Thế mà Bến Hải một dòng
Ai đem chia cắt để lòng nước đau
Để cho vườn nhãn rưng sầu
Tôi nhìn vườn nhãn nghẹn câu giã từ
Triệu người dân Bắc di cư
Vào Nam tưởng đã được như mong cầu
Nào ngờ hăm mốt năm sau
Miền Nam cũng lại đỏ ngàu máu tươi (3)
Đau thương ngập chín tầng trời
Người không được sống kiếp người, thảm chưa !
Dân thành vượn thuở hoang sơ
Quê hương thành chốn có thừa nhà giam
Đau lòng, tôi bỏ Việt Nam
Ra khơi, vượt biển, tôi làm Thuyền Nhân !

Thuyền Nhân, nhắc chuyện Thuyền Nhân
Tưởng như hỏa ngục gian trần hiện lên
Nào là bão tố giữa đêm
Sóng nhồi, tàu vỡ, người chìm, ván trôi...
Nào dao hải tặc giết người
Thất thanh, thiếu nữ thét nơi mạn thuyền
Nào tàu chết máy, lật nghiêng
Người theo sóng cuốn, người thiêm thiếp chờ
Nào người tàu lạc đường mơ
Xương phơi tră‘ng đảo san hô, cạnh tàu !
Nào giây thuỷ táng thương đau
Chồng ghì giữ vơ, mẹ gào ni’u con ...
Mây đen, sóng cũng đen ngòm
Biển to, người bé tí hon ... hãi hùng
Nào tàu mất tích biển đông
Không còn dấu vết trên dòng nước xanh
Người may, cặp bê’n an lành
Thương người nửa cuộc, lòng canh ca’nh sầu
Thuyền Nhân, chuyện chẳng hết đâu
Kể thêm nữa chỉ lòng đau xót lòng

Vì ai con Lạc cháu Hồng
Chết đau đớn giữa biển Đông thế này ???
Oan hồn dân Việt còn đây
Nỗi hờn còn đó, vẫn đầy , vẫn đau....
Biển đông sóng vẫn dậy sầu
Hỡi người chung những nhịp cầu nhớ, quên ...?

Ngô Minh Hằng

1- Nhãn là thổ sản râ’t đặc biệt của vùng Hưng Yên. Quả Nhãn vị Ngọt, mùi thơm, cơm dày, hột nhỏ. râ’t ngon. Xưa để tiê’n vua nên gọi là nhãn tiê’n.

2- Lao động và chuyên cần. xin đừng hiểu lầm vơ’i tên một đảng pha’i chi’nh trị
3- 1954 VC chia đôi Bă‘c Nam VN tại sông Bê’n Hảị


viethoaiphuong
#15 Posted : Saturday, May 15, 2010 9:13:29 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

XUÂN HẸN


Xuân về con vẫn chưa về được
Đường của con đi lắm muộn phiền
Gió cản đường bay, rừng cản lối
Hẹn lần hẹn lữa đã bao phen ...

Đời con đã lỡ bao nhiêu hẹn
Mẹ ạ, con nào muốn thế đâu !
Chẳng lẽ đổ thừa cho số mệnh
Nên con nhận chịu những buồn đau !

Ngày đó, tháng Tư, ngày quốc hận
Hờn căm nhìn đỏ núi cùng sông !
Mẹ xem, tức tưởi con buông súng
Hỏi nỗi đau nào đến thế không ???

Rách nát chinh y, cung kiếm gãy
Đau buồn tủi nhục kiếp hàng binh
Mẹ ơi, con đó, thằng con mẹ
Mười mấy năm trôi chốn ngục hình !

Nay sống bơ vơ miền đất lạ
Nửa là Mán dại, nửa người Kinh
Ôi thằng đã dở, ông càng dở
Cúi mặt, con hay tự rủa mình !

Con vẫn mơ ngày con trở lại
Trước khi tất cả bóng phù vân
Được quỳ bên mẹ, hôn lên đất
Được khóc, trời ơi, dẫu một lần ...

Ôi, giấc mơ đời con ấp ủ
Ngày về bên Mẹ sẽ không xa
Con đem nắng ấm, đem hy vọng
Trải khắp quê hương, tặng mọi nhà !

Và đây gió mới, khung trời mới
Tiếng hát yêu thương, nhạc thái bình
Còn nữa, tự do và hạnh phúc
Để đền bù một thuở điêu linh ...

Cho dù con lỡ bao nhiêu hẹn
Nhưng sẽ một lần chẳng lỡ đâu !
Ngày ấy cờ vàng trên đất Mẹ
Nam Quan phất phới đến Cà Mau !

Ngô Minh Hằng

(Trích Gọi Đàn)


viethoaiphuong
#16 Posted : Thursday, November 25, 2010 7:53:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



LỜI CÁNH CHIM RỪNG
(Gởi chiếc lồng chim)

Chim kia nếu hót có hay
Xin cho chim hót gọi bày đầu non
Bao la dưới đỉnh trời tròn
Quản chi năm tháng véo von gọi đàn
Nếu chim xa cảnh non ngàn
Lồng vàng khóa ngọc huy hoàng nhốt chim
Thì buồn, chim sẽ lặng im
Và không hót nữa lời tim cho đời
Bởi chim thiếu vắng bầu trời
Tự do, rừng thẳm biển khơi, tung hoành ...
Núi sông… nhuộm đỏ... tô xanh
Làm sao chim hót cho thành lời hay !?
Thôi chim xin cứ ... thế này
Xoải đôi cánh trắng chim bay trên ngàn
Quê hương còn ách bạo tàn
Thì chim còn hót gọi đàn, thế thôi ....

Lồng son xin để cho người
Núi rừng kia với chim trời của nhau ....


Ngô Minh Hằng




viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, December 3, 2010 6:23:41 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



CHIẾC LÁ RỪNG PHONG


Sáng nay trở lạnh. Bóng Thu sang
Lác đác rừng phong rụng lá vàng
Ta đứng thu mình trong áo ấm
Đợi hoài, chuyến bus chẳng đi ngang

Mắt nhìn theo chiếc lá vàng rơi
Gió cuốn bao nhiêu phận lá rồỉ
Đưa lá đi về muôn nẻo lạ
Vùng trời nào nhỉ có xa xôi???

Gió dìm lá xuống dưới tầm sâu
Rồi hất tung lên đỉnh ngọn sầu
Hỏi lá quay cuồng trăm hướng gió
Gió về muôn nẻo. Lá về đâu ...

Lá về đâu nhỉ. Lá về đâu
Tan tác, cô đơn khắp địa cầu
Lá có thương thân, đời viễn xứ
Có hờn bãi biển hóa nương dâu ?

Phương trời vô định, lá buồn không?
Xa cội, niềm đau hẳn úa lòng
Chắc lá đêm ngày thương nhớ lắm
Những mùa Thu có gió thu trong

Một mai lá mục với thời gian
Có xót xa đau phận lá tàn?
Hồn lá chắc gì siêu thoát được
Khi rừng phong cũ vẫn quan san!


Ngô Minh Hằng
viethoaiphuong
#18 Posted : Monday, December 6, 2010 10:36:36 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


ĐƯỜNG THU

Sương đọng cành thu trắng mốc meo
Con đường thiên lý dáng cong queo
Một bờ đá núi cao vời vợi
Dăm cụm hoa rừng thấp tẻo teo
Bát ngát mây trời, mây đục vẩn
Bao la sông nước, nước trong veo
Ta đi giữa cảnh trời thu biếc
Lá đỏ đường thu gió thổi vèo

Ngô Minh Hằng


&&

ĐƯỜNG THU

Xóm vắng đường thu đất điểm meo
Người về một bóng lối quanh queo
Bên đồi cây cối cành trơ trụi
Dưới lũng vịt trời dáng ốm teo
Xao xác mai ngàn, chiều ảm đạm
Cô liêu liễu dặm, gió vi veo
Ngoảnh nhìn cố quận lòng cô quạnh
Thảng thốt heo may chợt lướt vèo !

Hương Saigon mến họa
(December 03, 2010)

viethoaiphuong
#19 Posted : Tuesday, December 28, 2010 7:53:20 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Lời Ru Con Của Người Mẹ Da Vàng


Ru con, ai hát bên đời
Từng câu, từng tiếng sầu rơi... Tiếng lòng!
À ơi, con biết hay không
Cha con vì núi, vì sông, vì nhà
Oai hùng lửa đạn xông pha
Giữ gìn bờ cõi sơn hà Việt Nam
Chẳng may vận nước lầm than
Xâm lăng, lũ giặc bạo tàn cướp quê
Rừng sâu, ngục thẳm tứ bề
Cha con giặc nhốt, chưa về cùng con...

À ơi, con ngủ cho ngon
Để mai khôn lớn con còn cứu quê
Hóa Giang, con tiếp câu thề
Chưa tan giặc nước, chưa về bến sông!
Cứu dân thoát cảnh khốn cùng
Năm châu không hổ đứng trong cõi người
Mở gương quốc sử mà soi
Kiên cường, bất khuất là nòi Việt Nam!

À ơi, con ngủ cho ngoan
Lời ru, tiếng mẹ da vàng, lênh đênh
Cha nay bọt sóng đầu ghềnh
Hùm thiêng nuốt hận, phong trần thi gan
Từ ai bức tử giang san
Ba miền đất nước bẽ bàng, đớn đau
Dựng cờ quang phục ngày sau
Tương lai, hy vọng, đặt vào nơi con....

À ơi, con ngủ cho ngon
Ngủ say trong giấc mộng tròn, mộng xinh
Để mai thức với bình minh
Vươn vai cho cuộc chuyển mình núi sông!

Ngô Minh Hằng

viethoaiphuong
#20 Posted : Thursday, January 20, 2011 11:48:44 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)





XUÂN DIỄM MỘNG
(Như một lời chúc tốt đẹp của mùa Xuân, xin gởi tặng Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân yêu, quốc nội và hải ngoại. Đặc biệt, về những người đang thật sự dấn thân đấu tranh cho một Việt Nam Không Cộng Sản dưới mọi hình thức trong và ngoài nước)

Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Xuân đến, lòng con lại nhớ nhà
Từ lúc con làm thân tị nạn
Quê người, xuân thắm của người ta
Riêng con, xuân xám, xuân rưng lệ
Tiếc nhớ quê xưa, thuở mượt mà
Hà Nội, Sài Gòn, thành phố Huế
Chao ơi là mộng với là hoa
Viễn Đông hòn ngọc xinh tươi ấy
Vẫn mãi trong con chẳng nhạt nhòa
Vẫn thắm hồn con từng nét vẽ
Dịu dàng nhưng lại rất kiêu sa
Giống như cô gái xuân mười bảy
Trang phục đơn sơ vẫn mặn mà
Bởi núi sông mình ôi hiển hách
Có ngàn trang sử nét son pha
Có Xuân Quảng Trị, Hè An Lộc
Dũng cảm tinh thần Tết Đống Đa
Ngước mặt nhìn người trong bốn biển
Mà con hãnh diện bởi Sơn Hà !
Con bồi, con đắp, con thương mến
Mong được muôn đời mãi gấm hoa
Con quí, con thương màu áo lính
Ơn người giữ nước đã xông pha
Ngăn quân Cộng sản từ phương Bắc
Xâm lược miền Nam, đất Quốc Gia
Vi phạm Ba Lê, bàn hội nghị
Đắp mô, pháo kích giết bao nhà
Pháo trường, pháo chợ dân lành chết
Xác trẻ tang thương cạnh xác già
Bới gạch con tìm xương thịt vụn
Mà lòng con nát, lệ con sa !!!

Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Con chẳng mừng Xuân, chẳng mứt, trà
Từ Tháng Tư Đen, ngày mất nước
Xuân nào hồn cũng dậy phong ba
Xuân nào hồn cũng đầy thương tích
Biển cũ, rừng xưa, những xót xa
Sống ở quê người là sống tạm
Vì rằng quê ấy của người ta!
Xứ mình dẫu có bao nghèo khổ
Thì vẫn non sông, tổ quốc nhà
Bởi lũ vô thần còn thống trị
Nên con và Mẹ vẫn chia xa
Dẫu con và Mẹ đời ngăn cách
Yêu Mẹ, tình con vẫn thiết tha
Cạnh đám về làng khoe áo gấm
Và bày lạy giặc kiếm vinh hoa
Là đàn theo đóm ăn tàn đóm
Gõ trống khua chiêng cứ rộn nhà
Thêm bọn gian hùng khoe chống cộng
Nhưng lòng thủ đoạn với điêu ngoa
Một tay cầm gậy, tay cầm nón
Hiểm ác thua chi bọn cộng tà
Lưỡi rắn miệng hùm phun nọc độc
Hại người chân chính, quyết xông pha
Vẫn còn thưa Mẹ, lòng trung nghĩa
Vì nước, gian nan chẳng nệ hà
Linh hiển, đuốc thần đang bén lửa
Biển Đông, sóng dậy chẳng còn xa
Nên quê phải có ngày quang phục
Cờ sẽ vàng tươi khắp mọi nhà
Triệu trái tim hồng trong bốn cõi
Sẽ cùng dựng lại núi sông ta

Mẹ ơi, đất khách, Xuân đang đến
Lại một mùa Xuân nữa vắng nhà
Lại một mùa Xuân con khất Mẹ
Xin cho con chậm một mùa hoa
Cho con chậm lại vì con sẽ
Về với mùa Xuân của Đống Đa
Với vạn con tim ngời đuốc lửa
Với lòng dũng cảm của Ông Cha
Góp tay triệu triệu người trong nước
Lấy lại từng phân biển đất nhà
Sông núi phải đòi, dâng tổ quốc
Nam Quan, Bản Giốc, đảo Hoàng Sa
Mùa xuân, thế giới vang lời chúc
Những cánh hoa Xuân thắm vạn nhà
Dân tộc từ đây vui hạnh phúc
Không còn chìm nổi với phong ba !
Cờ Vàng rực rỡ bay trong nắng
Ba cõi quê hương lại mượt mà
Trân trọng con quì hôn đất Mẹ
Mừng ngày chính nghĩa được thăng hoa
Mẹ ơi, đại cuộc khi tròn việc
Sẽ sáng vô cùng nghĩa Quốc Gia
Sẽ sạch nhà tù trên đất nước
Độc tài tàn ác thảy tiêu ma
Anh hồn Tử Sĩ thôi hờn tủi
Bởi nỗi oan khiên đã nhạt nhòa
Những nấm mồ hoang đều ấm lại
Vì lòng nhân bản Quốc gia ta...
Cuối cùng, xuân ấy, con và Thắm
(Cô bé ngày xưa ở cạnh nhà)

Quì trước bàn thờ hương khói ngát
Tơ hồng, Nguyệt Lão, lễ Giao Thoa ...
Nàng cười duyên dáng mà đôn hậu
Đón nhận tình yêu rất thật thà
Con sẽ chồng hiền, nàng vợ đảm
Theo nền đạo lý của Ông Cha
Gia đình muôn thuở là đơn vị
Kiến tạo non sông, dựng thái hoà

Từ đấy, thơ con: Xuân Diễm Mộng
Điểm tô đất Mẹ vạn màu hoa ....

Ngô Minh Hằng

Users browsing this topic
Guest
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.