Originally Posted by: Nguyệt Hạ
Trong thời gian chờ đợi, tặng Bình Nguyên mấy cánh hoa nè.
Cám ơn chị Nguyệt Hạ cho Bình chậu hoa đẹp quá! (Phải mà có hoa thiệt thì tốt nhỉ?) Hì hì, j/k. Chị Nguyệt Hạ ở đâu vậy? Có gần Toronto không? Chị có hay đi về phía này không? Hình như chị cũng ở TX phải không? Khi nào chị sắp qua đây, nhớ lên đây báo một tiếng, Bình sẽ chuẩn bị chào đón ngay. Cơm tấm, hủ tiếu gì ở đây cũng đặc biệt cả, chị nên thử hết cho biết.
Bình sắp đi về phía Cali, ai có gần Bắc Cali, muốn "diện kiến" và "xin chữ ký" của Bình Nguyên thì vui lòng báo trước ở đây, Bình sẽ cho ngày, giờ, địa điểm để đón tiếp các quý anh chị. Chắc chắn là Bình sẽ làm phiền chị Ngô Đồng để cho điểm hẹn, ai muốn diện kiến nhà văn Ấu Tím thì cũng lên tiếng cho Bình biết luôn, để Bình mời cho bằng được nhà văn Ấu Tím tới buổi họp mặt ngày hôm đó. Hoặc văn sĩ nào muốn diện kiến độc giả của mình thì cũng lên tiếng cho Bình biết luôn, để Bình tiện bề sắp xếp nhé, hí hí!
Thời gian với Bình lúc nào cũng eo hẹp, tuần nào cũng không bận cái này cũng bận cái kia, cứ hẹn làm sinh nhật, rồi bbq để hái lê, và khoản đãi vì trúng giải, mà rối vẫn không làm được, các chị quen cứ hỏi Bình hoài mà thiệt tình là cứ đi suốt, muốn làm mà làm không được, thành ra cứ phải cười trừ. Thêm một độc giả níu áo hỏi, đọc bài trúng giải của BN rồi, sao không thấy đoạn kết? Làm tui cứ lật tới, lật lui tờ báo để tìm đoạn kết hoài mà tìm không được, sao kết thúc kỳ dzậy? Còn thiếu đoạn kết đó nha, tui đang chờ coi đoạn kết. Lại cười ... trừ! Cái đặc biệt của câu chuyện là ngừng ở đó, để ... dụ khị độc giả coi tiếp bài khác của mình mà, hi hi ...
Đó là cách để quảng cáo cho truyện ngắn tiếp theo, thí dụ như truyện Con Nga rồi, thì mai mốt có truyện Hậu Con Nga hay Con Thùy, Con Thúy, Con Thụy, Con Thủy nào đó chăng? Có một nam độc giả thì bảo, Bình vẫn còn thiếu một chuyện về bà Mẹ vợ. Chà, cái bà mẹ vợ là cái bà mà các đức ông chồng hay nói xấu nhiều nhất, tui dại gì nói, nói để các chị trong PNV hè nhau chửi tui à,
No way!
Tuần này tính qua Mỹ thăm nội cũng đi chưa được, về thủ đô Canada thăm ngoại cũng đi chưa được luôn, vì phải ở lại để giúp các anh chị ở chùa làm buổi gây quỹ giúp tu bổ các mộ phần thuyền nhân ở ĐNA. Chẳng lẽ người ta nhờ mình lại từ chối, việc gì cũng có ý nghĩa của riêng nó, người ta không nhờ thì thôi, đã nhờ thì mình nên giúp. Hôm qua, chở mấy anh lên đài TV để quảng bá cho buổi gây quỹ đó, gặp một chị quen, chị hỏi sao chị B không lên phỏng vấn luôn? Hà hà, mình có phải là người tổ chức đâu mà phỏng vấn mình? Chị đùa, không phải người tổ chức thì cũng ca sĩ chính vậy? Mèn, ừa, đúng ha, sao người ta không phỏng vấn "ca sỉ" hay "văn sỉ" dzậy cà, "chữ nghĩa" tui "đầy một bụng", mà sao không ai phỏng dzấn mình hết, wê thiệt!
Đó, cứ muốn đi đây, đi kia, mà rồi rốt cuộc vẫn hẹn lần, hẹn lửa! Cứ muốn làm cái này, cái kia mà cuối cùng lại phải hát "Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!" Sau buổi gây quỹ, lại đến buổi picnic với nhóm nhạc thiếu nhi, cũng ... không đi không được, mình là "hoạt náo viên" chính mà!
Rồi còn chuyện viết, cũng muốn viết thêm mấy cái kết cuộc, hoặc là mấy cái sequel, mà cũng đâu có thời gian để viết đâu, nên đành lại phải ... cười trừ vậy. May ra, đó là phong cách "độc đáo" của BN, mai mốt đi thi giải ... cười ... hở mười cái răng của chị 3T, hi hi ...
BN.