quote:
Gởi bởi thuyvu
" ...các bạn có biết nó bị mẻ lúc nào không?..."
biết, bể thì bỏ ngay lập tức , dùng nó thì lạng quạng chảy máu.
tay mình làm rớt thì nó mới bể chứ, nâng niu nó thì làm sao nó bể được, của bền tại người mà
bình việt nam quả là có ưu tư với con người
Có một ngày con gái nói với mẹ: "Cái tô mẻ rồi, mẹ còn giữ làm chi?" Rồi cô cố gắng dùng hết sức bình sinh bẻ đôi cái tô đó ra, để rõ ràng là nó bể rồi thì mẹ sẽ không xài được nữa mà phải bỏ đi. Cái tô vỡ đôi, tay người con gái bị chảy máu, lúc đó mới thấy mình ngu, và mới hiểu ý mẹ. Người con gái quay sang hỏi mẹ: "Kỳ ha mẹ, chẳng biết mấy cái tô này nó mẻ lúc nào?" Người mẹ trả lời: "Lúc con rửa, con va chạm chúng vào với nhau, hoặc chúng chạm vào cái vòi nước, mẻ một tí mình không để ý, mãi sau rồi mới thấy."
Người con gái không đi mua mấy cái tô chén kiểu nữa, mà đi mua đồ sành, cô nghĩ rằng, mua đồ sành bền hơn, và cô cố gắng nâng niu, vì "của bền tại người", cô tin rằng cô không va chạm chúng vào đâu thì chúng sẽ không mẻ. Một lần người con gái rửa chén, xà bông trơn, cô tuột tay làm rớt cái tô này vào cái tô kia. Cô nói với chính mình: "Bộ tính đập hết mấy cái tô hay sao vậy trời? Thiệt là đoảng!" Nhìn xuống, một cái tô vỡ đôi, còn một cái tô chỉ mới bị nứt một tí. Dĩ nhiên, cô quăng cái tô vỡ đôi vào thùng rác, còn cái tô nứt, cô vẫn để đó, không dám bẻ đôi nữa, vì nhớ tới kinh nghiệm chảy máu lần trước của mình, cô cất nó lên rổ làm ráo.
Khi người chồng của người con gái lấy nhằm cái tô nứt, chàng bèn quăng nó luôn vô thùng rác, khỏi cần suy nghĩ, vì trước sau gì thì rồi nó cũng sẽ bể, mà nếu người khác đụng vào còn có thể bị đứt tay, chảy máu. "Cẩn tắc vô áy náy", chàng vẫn thường nói với nàng như vậy, mà không hiểu sao nàng vẫn cứ tiếc một cái tô mẻ?
Mấy tháng sau, người con gái của mẹ, cũng là người vợ của chàng, nhìn mấy cái tô sành, với những vết mẻ rất trơn tru, không thể làm đứt tay người cầm được, nàng tự hỏi : "Cái vết mẻ này đã xảy ra khi nào?" Và câu hỏi vẫn không có câu trả lời.
Cho bạn vài phút suy gẫm đó!
Bình nguyên
Tháng 9, 2007.