Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Registered Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,669 Points: 28  Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
|
Tour đi đảo chơi là cái trò thứ hai tôi hưởng ở Cairns. Tổ chức cực kỳ chu đáo, tôi chỉ nhận ra điều này sau khi đi hai tour khác tương tự ở Thái Lan và Nha Trang sau này.
Xe bus đến đón khách tận khách sạn. Chở tới bờ sông nơi có chiếc thuyền đón mọi người. Từ đó đi ra đảo khoảng hơn 30 phút. Khi đi trên sông thì thật là thú vị. Tôi ra ngòai đứng ngay mũi tàu để hưởng không khí và ánh nắng ấm áp. Cảnh vật hai bờ sông thấy có nhiều cây đước (hay mấm?), nghĩa là cũng giông giống như rừng sác ở Cần Giờ. Nhưng khi đi cửa biển rồi thì với tôi là một sự khủng khiếp. Sóng đánh vào mũi thuyền, nước văng tung toé. Tôi tìm cách đi lần vào bụng thuyền nhưng không còn kịp nữa, vì thuyền lắc lư mạnh và sóng tiếp tục đánh vào. Tôi đành níu cây sắt chịu trận. Có lẽ tôi bị ám ảnh bởi chuyến đi vượt biên ngày xưa, cho nên cứ lên ghe lên tàu ra biển là thấy sợ hãi. Nhìn lại sóng nước mênh mông, tôi thấy hồi xưa sao mà tôi gan cùng mình. Hay là tại điếc không sợ súng, đi một lần là xuôi rót, chớ như những người đi hụt một lần, trở về nhà bỏ luôn ý định vượt biên. Các nhân viên trên thuyền (những người phụ trách tour) có tới phân nửa là các thanh nữ. Họ mặc bikinis, và làm việc mạnh mẽ, xông xáo, sốt sắng không thua gì các thanh niên. Có một cô người Nhật làm thêm công việc hướng dẫn bằng tiếng Nhật cho các du khách Nhật khá đông trong tour. Điều này cho thấy là Nhật là thành phần đáng kể cho các tuyến du lịch ở Úc nói chung và Cairns nói riêng. Có không ít những người đi du lịch một mình, điều này ít thấy ở người Việt ta, đi chơi đâu cũng phải rủ người đi cho có bạn. Nhất là phụ nữ lại càng không dám đi một mình.
Ra gần đảo thì có ca nô tới chở mọi người vào đất đảo. Đây là đảo không có người ở. Chỉ dành để đón các tour như kiểu này mà thôi. Mọi sự xây cất đều giới hạn tối đa để khỏi gây quấy nhiễu sinh thái của đảo. Chỉ có một tấm lều thật lớn với các bàn ăn gỗ ở dưới, xa xa nữa là toilet. Ngòai ra không có dấu vết gì khác. Và du khách được khuyến cáo không được lượm sỏi, sò ốc, hay hái lá, nhổ cây gì cả. Nhờ vậy mà mọi người còn được dịp thấy đồi mồi, rùa... bơi nhởn nhơ đâu đó. Tôi nghĩ, có lẽ bao người đều chấp hành nghiêm chỉnh luật lệ. Bãi cát rất nhiều sỏi, đá, vỏ ốc lạ và đẹp, nhưng mọi người chỉ đi ngắm, không ai thò tay mặt, đặt tay trái nhón lấy đem về nhà làm của riêng hay làm kỷ niệm gì cả. Thật ở xứ văn minh có khác. Ở VN tôi nghe nói có người tàn phá thiên nhiên, họ chơi hòn non bộ mà cưa bứng cả một khối thạch nhũ trong hang động về. Thật đáng buồn cho đất nước xinh đẹp của chúng ta. Tour guide hướng dẫn mọi người đi một vòng nhỏ hòn đảo, vừa cắt nghĩa về vùng biển này, vừa chỉ những con vật trên bãi cát, như sao biển, hải sâm (?) - con vật giống dưa leo, có màu đen đen. Tôi nghĩ chắc hệ sinh thái vùng biển VN mình cũng giống giống vùng này vì khí hậu nhiệt đới . Có dịp để so sánh và tôi thấy thì Nha Trang tuyệt vời nhờ có nhiều đảo ở ngòai khơi.
Màn hấp dẫn nhất với tôi là mỗi người được phát cho mượn một bộ đồ sát da và kiếng đeo có ống thở để nhảy xuống biển xem san hô dọc theo bờ biển. Do không biết bơi nên tôi cùng hai bà nữa bám theo ông hướng dẫn để được anh ta giúp đỡ. Cả bốn người đeo vô một bánh hơi để anh kéo ra ngòai, và chúi đầu vào nước xem san hô mọc ở dưới. Thật là đẹp quá và cũng là một kinh nghiệm mới lạ cho tôi. Được xem rất nhiều phim tài liệu chiếu cảnh đẹp ở dưới mặt biển, nhưng nếu ta trực tiếp nhìn ngắm thì có cảm giác thú vị mà nằm nhà xem phim không thể nào so sánh được.
|