Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

26 Pages«<1415161718>»
Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2
minh nhat
#301 Posted : Thursday, May 21, 2009 1:36:31 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Chị ơi chị có khoẻ không?em xem hình chị và cháu bé thật dẽ thương..thấy chị hạnh phúc và thật thanh thản..em cầu mong chị và tất cả các chị trong gia đình PNV thân tâm luôn an lạc.Hôm nay em mời các chị thưởng thức slide show

MẸ

Có lúc ta quên màu tóc mẹ
Đã một thời dãi nắng dầm mưa
Có lúc ta quên nhìn trán mẹ
Còn bao nghĩ suy dù ta lớn khôn rồi
Có lúc ta quên nhìn mắt mẹ
Còn chờ ta mỏi ngóng đêm sâu
Có lúc ta quên nhìn dáng mẹ
Chợt quạnh hiu ngày ta bước vào đời
Có lúc ta nhìn thời gian qua
Đường càng xa ,vòng tay mẹ ngắn lại
Có lúc ta nghe từng nhịp đời
Mẹ thật gần sao ta quá xa !
Hát khúc hát..ai quên mình có mẹ ..!
Một ngày kia lặng lẽ bên cuộc đời !
...Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió suơng

Sống trên đời không ai là không có mẹ ..và chúng ta ai cũng đã lớn lên từ tình yêu thuơng và những hy sinh vô bờ của Mẹ..Nhưng dường như chúng ta đôi khi đã quên mất những yêu thương và hy sinh của mẹ..hôm nay em mời các chị thưởng thức những lời bài hát để nghĩ đến Mẹ và yêu mẹ nhiều hơn.Minh Nhật

http://www.mediafire.com/file/mdt4mzymhd2/Me.pps
Sương Lam
#302 Posted : Thursday, May 21, 2009 3:07:44 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
...Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió suơng




Minh Nhật thương,
Chị vẫn khoẻ, em ạ.
Bài hát về Mẹ thật cảm động!Black Eye
Chị SL thông cảm cho nỗi buồn mất mẹ của em vì chị cũng đã mất mẹ từ lâu rồi, em ạ!
Bây giờ mỗi khi nhớ về Mẹ, chị cũng thường tìm nghe những bài hát hay xem hình ảnh về Mẹ như em.

Bây giờ hạnh phúc nhỏ bé của chị là gia đình sống vui vẻ hoà thuận bên nhau.Smile Mya là niềm vui và hạnh phúc lớn nhất của chị hiện tại đó em.heart
Em bận quá mà vẫn nhớ đến chị và vào đây chia sẻ vui buồn với chị như vậy là chị thấy vui lắm. Khi nào rảnh vào đây nha em. Chúc em vui khoẻ.
Sương Lam
#303 Posted : Tuesday, May 26, 2009 3:21:27 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn, Hom nay SL xin được chia sẻ với các bạn một bài viếtAnh Ngữ do cô Huệ Hương chuyển đến vì bên chùa Bửu Hưng cũng có những Phật tử người Mỹ đến dự lễ, nên đôi khi họ cũng share nhiều mẫu chuyện hay hay như mẫu chuyện dưuơ'i đây. Xin mời các bạn thưởng thức .

PUT THE GLASS DOWN TODAY!


A professor began his class by holding up a glass with some water in it. e held it up for all to see & asked the students,' How much do you think this glass weighs?'

'50gms!' .... '100gms!' .......'125gms' ......the students answered.

'I really don't know unless I weigh it,' said the professor, 'but, my question is: What would happen if I held it up like this for a few minutes?'

'Nothing' the students said.

'Ok what would happen if I held it up like this for an hour?' the professor asked.

'Your arm would begin to ache' said one of the students.

'You're right, now what would happen if I held it for a day?'

'Your arm could go numb, you might have severe muscle stress & paralysis & have to go to hospital for sure!' ventured another student & all the students laughed.

'Very good. But during all this, did the weight of the glass change?' asked the professor.

'No'

'Then what caused the arm ache & the muscle stress?' The students were puzzled.

'Put the glass down!' said one of the students.

'Exactly!' said the professor.' Life's problems are something like this. Hold it for a few minutes in your head & they seem OK. Think of them for a long time & they begin to ache. Hold it even longer & they begin to paralyze you. You will not be able to do anything.

It's important to think of the challenges (problems) in your life, but EVEN MORE IMPORTANT to 'put them down' at the end of every day before you go to sleep. That way, you are not stressed, you wake up every day fresh & strong & can handle any issue, any challenge that comes your way!'

So, as it becomes time for you to leave office today,

Remember friend to 'PUT THE GLASS DOWN TODAY! '
Tonka
#304 Posted : Tuesday, May 26, 2009 3:29:17 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Một điều rất đơn giản nhưng đôi khi lại quá khó thực hiện.

Bỗng nhớ đến bác Hai Như Sanh, lâu rồi không được nghe bác nói chuyện.
Sương Lam
#305 Posted : Friday, May 29, 2009 3:14:19 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)

Chào các bạn,
Hằng ngày chúng ta có nghe được nhiều "tin trời sập" như thế này không nhỉ?Tongue

CHUYỆN TẦM PHÀO
LÊ BÍCH SƠN


Thưở xưa, trong một khu rừng nọ muôn thú chung sống trong thanh bình, nhởn nhơ tự tại. Ngày kia, khi bừng mắt tỉnh dậy sau một đêm dài ngủ say, gia đình nhà thỏ nghe một tràng âm thanh như sấm nổ, đất đá chuyển động mạnh làm miệng hang nhà thỏ gần như bị lấp kín… Thỏ chúa hốt hoảng la to: “Trời sập”, rồi phóng mình ra khỏi cửa hang chạy như điên hướng về phía cuối rừng. Lũ thỏ còn lại cũng phóng nhanh theo thỏ chúa, vừa chạy chúng vừa hét lớn: “Trời sập”…

Chạy được một đoạn, thỏ chúa gặp gia đình nhà ngựa đang nhởn nhơ gặm cỏ dưới ánh nắng an lành của ban mai, liền bảo: “Các bác không sợ chết à, trời đang sập đấy… chạy nhanh…”. Ngựa chúa hỏi lại: “Bác nói gì thế?”, “Trời sập” cả nhà thỏ cùng trả lời rồi tiếp tục cuộc chạy trốn. Thấy gia đình nhà thỏ chạy bán sống bán chết, gia đình nhà ngựa cùng lao theo và cũng luôn mồm hét lớn: “Trời sập, trời sập”…. Chẳng mấy chốc toàn bộ thú rừng trong cánh rừng già truyền cho nhau điệp khúc “trời sập, trời sập”… và tất cả đều hoảng hốt nối đuôi vào cuộc chạy thoát thân trước nguy cơ “trời sập”… khu rừng bình yên hôm ấy bỗng vang dậy những âm thanh “Trời sập, trời sập…” với bầy thú rừng hoang man cực độ…

Cuối cánh rừng già, gã sư tử đang ngái ngủ nghe văng vẳng những tràng âm thanh “trời sập, trời sập” ngày một lớn dần, rồi lớn dần… Gã vươn vai đứng dậy, trước mắt gã là cảnh bầy thú rừng đang nối đuôi chạy hỗn loạn, con nọ đạp con kia để chạy, không con nào nhường con nào. “Quái lạ, chuyện gì thế nhĩ?” gã sư tử rung mình…

Đàn thú ngày một đến gần, đến gần… rồi cuối cùng tất cả đều đến cuối rừng, nơi gã sư tử đang đứng đợi. Gã sư tử hỏi: “Chuyện gì thế các bác?”, “Trời sập” hổ chúa trả lời. Sư tử hỏi tiếp “Trời sập ở đâu?”, “Trời đang sập” hổ đáp. Gã sư tử nhìn về cánh rừng không thấy bất kỳ một dấu hiệu nào gọi là “trời sập”, cao cao trên các cành cây đàn chim vẫn líu lo ca hát, cây cỏ vẫn thì thầm những điệp khúc của một buổi ban mai an lành, ánh nắng buổi sáng nhẹ nhàng chiếu xuyên qua các tàng cây tạo nên một buổi bình minh thơ mộng… Quay lại nhìn hổ chúa, sư tử hỏi: “Ai bảo bác trời sập?”. Hổ trả lời: “Nhà bác ngựa hoang”. Lại hỏi gia đình ngựa hoang thì ra nhà thỏ…

Dưới sự dẫn đầu của sư tử, tất cả thú rừng lần theo dấu vết những thông tin được cung cấp bởi gia đình họ thỏ. Kết quả cuối cùng của “cuộc điều tra” ấy là: một trái dừa khô lâu ngày không ai hái đã rụng xuống cái hang nhà thỏ khi cơn gió buổi sáng đi qua… tạo thành “tin trời sập”…
*
* *
Ôi! Cuộc đời tràn ngập những chuỗi dài của vô số “tin trời sập”, có mấy ai đủ tỉnh táo để kiểm chứng thực hư ?


New York - Hoa Kỳ, Jan 2007
LÊ BÍCH SƠN

minh nhat
#306 Posted : Wednesday, June 3, 2009 8:35:33 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0



Minh Nhật chào các chị..các chị có khoẻ không..?hôm rày em bận đi "HỌC LÀM NGƯỜI '..Hôm nay em nhớ chị Sương Lam và các chị em ghé vào gửi 1 bài mời các chị xem nhe..em thương mến chúc tất cả các chị của Phụ nữ việt thân tâm lúc nào cũng An lạc

Ðại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học, liền học Thạc sĩ, rồi lại học Tiến sĩ. Sau nhiều năm, cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.

Một hôm người đồ đệ này trở về, thưa với ngài Tinh Vân: "Bạch Sư Phụ nay con đã có học vị Tiến sĩ rồi, sau này con phải học những gì nữa?" Ngài Tinh Vân bảo: "Học Làm Người", học làm người là việc học suốt đời chẳng thể nào tốt nghiệp được.
Ngài Tinh Vân cho rằng, bất luận là sĩ nông công thương, người ở tầng lớp nào có học tập là có tiến bộ, nay cùng chia sẻ với mọi người về những điều cần phải học.

Rose Thứ Nhất, "Học Nhận Lỗi". Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết chính là một lỗi lầm lớn. Ðối tượng mà mình nhận lỗi có thể là cha mẹ, bạn bè, mọi người trong xã hội, thậm chí nhận lỗi với con cái hay là người không tốt đối với mình, nhận lỗi như vậy bản thân chẳng mất mát gì, ngược lại còn thể hiện được sự độ lượng của bản thân. Học nhận lỗi là một điều rất tốt, là sự tu tập lớn.

Rose Thứ Nhì, "Học Nhu Hòa". Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta lại mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời con người ta mới có thể tồn tại dài lâu được, chứ cứng làm chi cho chịu thiệt thòi. Tâm nhu hòa là một tiến bộ lớn trong việc tu tập. Người ta thường hình dung những người cố chấp, thì tấm lòng của họ, tính cách của họ rất lạnh, rất cứng y như một miếng sắt vậy. Nếu chúng ta có thể điều hòa hơi thở, điều hòa thân tâm, dần dần điều phục tâm như ngựa hoang, như vượn chuyền cành này khiến cho nó nhu hòa mềm mại, thì cuộc sống mới vui tươi hơn, mới lâu dài được.

Rose Thứ Ba, "Học Nhẫn Nhục". Thế gian này nếu nhẫn được một chút thì sóng yên biển lặng, lùi một bước thì biển rộng trời cao. Nhẫn, vạn sự được tiêu trừ. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không. Các vị muốn sống, muốn sinh tồn, muốn sinh mạng này thì cần phải biết nhẫn, có thể hiểu rõ những đúng sai, thiện ác, tốt xấu của thế gian, thậm chí chấp nhận nó.

Rose Thứ Tư, "Học Thấu Hiểu". Thiếu thấu hiểu lẫn nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?

Rose Thứ Năm, "Học Buông Bỏ". Cuộc đời như một chiếc va li, lúc cần dùng thì xách lên, không cần dùng nữa thì đặt nó xuống, lúc cần đặt xuống lại không đặt xuống, cũng như kéo một túi hành lý nặng nề không tự tại chút nào cả.. Năm tháng cuộc đời có hạn, nhận lỗi, tôn trọng, bao dung, mới làm cho người ta chấp nhận mình, biết buông bỏ thì mới có thể tự tại được.

Rose Thứ Sáu, "Học Cảm Ðộng". Nhìn thấy ưu điểm của người khác chúng ta nên hoan hỷ, nhìn thấy điều không may của người khác nên cảm động. Cảm động là tâm thương yêu, tâm bồ tát, tâm bồ đề; trong cuộc đời mấy mươi năm của tôi, có rất nhiều câu chuyện, nhiều lời nói làm tôi cảm động, cho nên tôi cũng rất nỗ lực tìm cách làm cho người khác cảm động.

Rose Thứ Bảy, "Học Sinh Tồn". Ðể sinh tồn chúng ta phải duy trì bảo vệ thân thể khỏe mạnh, thân thể khỏe mạnh không những có lợi cho bản thân, mà còn làm cho gia đình bạn bè yên tâm, cho nên đó cũng là hành vi hiếu để với người thân.
Tonka
#307 Posted : Wednesday, June 3, 2009 8:56:24 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Hi Minh Nhật. Cái bài học làm người này có lẽ chúng ta ít nhiều đều biết đến nó, nhưng ta lại thường xuyên ỷ y cho rằng mình biết rồi và do đó thường xuyên quên thực hành. Thỉnh thoảng có người nhắc nhở mình lại là một điều hay. Cám ơn MN Rose

Sương Lam
#308 Posted : Thursday, June 4, 2009 7:38:57 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Minh Nhật thương,
SL cám ơn MN rất bận nhưng vẫn nhớ đến chị SL và các anh chị em PNV và đã vào đây chia sẻ nhiều tài liệu và hình ảnh rất hay, rất hữu ích.heartRose
Thật là một thiện duyên tốt đẹp đã đưa em đến PNV và đặc biệt ở MCTNTL này và từ đó chị em mình hiểu nhau và thương mến nhau hơn. Em dễ thương, hiền hòa như người trong ảnh.BlushKisses
Chị SL thiển nghĩ, hạnh phúc bình thường và giản dị là ở nụ cười và tâm hồn an tĩnh. Mỗi khi cười hình như ai cũng... đẹp hơn một tí Big Smilevà tâm hồn an tĩnh hình như giúp ta có thể kiểm sóat lại tâm ý, hành vi và lời nói của mình có điều gì sai trái hay không?Question

Bảy lời dạy nói trên, đúng như Tonka đã nói, chúng ta đều biết nhưng rồi lại đều...quên. Thỉnh thoảng được đọc lại, có người nhắc nhở vẫn tốt, phải không em? Chị SL hy vọng nhiều người sẽ nhớ lại và cố gắng thực hành khi đọc đến những lời dạy này.Blush

Chị cũng rất thích hình ảnh và những lời khuyên trong PPS "Những người bạn chân thành" của em gửi cho chị, nhưng em bận quá nên không post lên đây được. Wink Thôi để chị SL thay em, đưa lên những hình ảnh này của em để chia sẻ với các bạn, em nhé.Kisses Nếu được xem chính bản PPS thì vẫn hay hơn vì có nhạc đệm và hình ảnh rõ đẹp hơn.Blush
Chị sẽ tìm cách đưa nhạc vào đây. PPS này có 21 tấm hình và SL sẽ post từ từ. Bạn nào thích thì email cho SL biết để gửi PPS này đến bạn thay cho Minh Nhật rất bận.Tongue

Xin mời các bạn thưởng thức hình ảnh đẹp mà MN chia sẻ với các bạn dưới đây:















Chúc Minh Nhật của chị vui khoẻ và thỉnh thoảng vào đây chia sẻ nhiều điều hay lạ khác để mọi người cùng vui.Eight Ball










Sương Lam
#309 Posted : Friday, June 5, 2009 7:13:56 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)

Chào các bạn,
Hôm qua Portland bị bão nhẹ. Trên đường đến nhà Mya, SL thấy một cây đỗ ngã làm hư hại một xe nhỏ. Không biê't có ai bị thương không? Một vài trường trung học phải hủy bỏ lễ ra trường vì mất điện và dời lại ngày khác. Ngày mai ở Portland có parade mừng Lễ Hội Hoa Hồng nhưng hình như trời sẽ mưa.Black Eye Thật tội nghiệp cho những ai đi trong đoàn diễn hành.Blush Cầu trời ngày mai trời không mưa hoặc có mưa nhẹ mà thôi để mọi người có một ngày vui cuối tuần sau một năm chuẩn bị.Rose
Hôm nay, SL xin mời các bạn xem tiếp những hình ảnh trong PPS "Những người bạn chân thành" của MN gửi đến nhé.












































Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ bên người thân trong gia đình và bạn bè.Smilebeerchug
Chị SL cám ơn MN đã gửi đến chị PPS này để chị chia sẻ với các bạn trong PNV. Chị em chúng mình hôm nay có một niềm vui nho nhỏ rồi, phải không MN?heart




minh nhat
#310 Posted : Friday, June 5, 2009 8:06:39 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Chị ơi ,chị làm em thật mắc cở ,em có làm cái gì đâu chứ ! chị mới thật là nhiều công đức đi sưu tầm những cái hay ,cái đẹp về để trao tặng tha nhân..những PPS này em có cũng khá nhiều để rồi em gửi cho chị nhe ,chị có khoẻ không? cuối tuần rồi em kính chúc chị và toàn thể gia đình thật đầm ấm & hạnh phúc.Thương chị.MN
minh nhat
#311 Posted : Friday, June 5, 2009 8:12:17 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

quote:
Gởi bởi Tonka

Hi Minh Nhật. Cái bài học làm người này có lẽ chúng ta ít nhiều đều biết đến nó, nhưng ta lại thường xuyên ỷ y cho rằng mình biết rồi và do đó thường xuyên quên thực hành. Thỉnh thoảng có người nhắc nhở mình lại là một điều hay. Cám ơn MN Rose





chị Tonka ơi ,chị khoẻ không?em cám ơn chị đã ghé vào ủng hộ em..chị nói đúng lắm những điều trên em nghe hoài nghe mãi tuy nhiên em vẫn quên thậm chí có khi cái đầu thì nhớ đó nhưng cái ý lại cứ đi quẹo ngõ khác..em hư ghê lắm đôi khi ân hận nhưng sau đó lại đâu vào đấy..nghe thì thật dễ nhưng làm thì khó ghê phải không chị..cuối tuần em chúc chị và gia đình thật vui..Thương chị.MN
minh nhat
#312 Posted : Monday, June 8, 2009 8:45:31 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Hôm nay em xin gửi đến các chị và để cám ơn chị Sương Lam đã hướng dẫn cho em biết cách lấy hình từ trong PPS ra của Slide show CẦU MONG...và đây cũng là lời cầu mong của em gửi đến tất cả mọi người..Em chúc chị và tất cả các chị trong gia đình Phụ nữ Việt luôn hạnh phúc.MN




























MINH NHẬT
Tonka
#313 Posted : Monday, June 8, 2009 9:08:14 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Cám ơn Minh Nhật Wink
Chữ của slide này hơi nhỏ và màu sắc lẫn vào trong hình nên hơi khó đọc. Dù sao cũng cám ơn những người người bỏ công làm ra slide này, lấy hình ra, upload lên và dán vào đây cho mọi người đọc. Rất là nhiều công floating

Sương Lam
#314 Posted : Wednesday, June 10, 2009 6:01:57 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
MN ơi va các bạn ơi,
Em thông minh quá!Blush Mới hướng dẫn sơ sơ mà em đã làm dược rồi! ApproveBravo!Rose
Thế là từ nay chị SL có được thêm một "trợ thủ xuất sắc" phụ giúp chị SL giữ vườn và trồng thêm cây cảnh cho MCTNTL này càng ngày càng thêm khởi sắc.Rose Mỗi khi thấy được một hoa xinh cỏ lạ nào xuất hiện ở khu vườn này, SL mừng lắm vì khách dừng chân nơi đây sẽ được ngắm thêm một nụ hoa xinh và đọc thêm nhiều điều hay lạ khác nữa. Cooling Cám ơn MN và các anh chị em đã góp tay góp sức vun trồng khu vườn này.heart

Hôm nay SL xin mời các bạn ngắm thiên hạ qua khung cửa sổ và ngắm lại mình trong gương nhé.Wink




Chiếc Gương và Cửa Sổ

Huệ Thiện (sưu tầm & chuyển ngữ)

Có một phú ông tên Hạo Tường luôn cảm thấy trong cuộc sống của mình thiếu thốn một cái gì đó, nên ông quyết định lên đường tìm Thiền sư để tham hỏi.
Khi gặp Thiền sư: “Thưa ngài! Tôi có rất nhiều tiền, muốn thứ gì thì có thứ đó nhưng lại không cảm thấy vui và hạnh phúc được”. Vị thiền sư mời ông ta đứng trước một cửa sổ được làm bằng kính và hỏi ông thấy được những gì qua ô cửa kính đó. “Dạ, con thấy những đoàn người tất bật, hối hả qua lại trên những con đường, có khi bằng phẳng, có khi gập ghềnh, khúc khủyu nữa”.

Thiền sư chẳng nói gì và mời ông ta đứng trước một chiếc gương soi, hỏi ông thấy gì qua chiếc gương đó. “Con thấy chính mình…” phú ông đáp.

Thiền sư ôn tồn nói: “Chiếc gương được làm bằng kính, cửa sổ cũng được làm bằng kính, nhưng cửa sổ thì trong suốt nên có thể thấy được bên ngoài, có thể nhìn được người, cảnh vật xung quanh ta nhưng chiếc gương thì phủ một lớp sơn phía sau hoặc một tấm gỗ nên chỉ có thể nhìn được mình mà thôi, khi trong con người mình có thể gỡ bỏ đi lớp sơn hay tấm gỗ kia thì lúc đó con sẽ nhìn thấy người khác, lúc con nhìn thấy người khác con sẽ cảm thấy hạnh phúc với những gì đang có”.

Lời bạt: Bạn có là người hạnh phúc không? hay là người luôn bận rộn với cuộc sống hiện đại này? Hoặc ta cảm nhận cuộc sống mình mỗi ngày một vui hơn? Mỗi ngày chúng ta chạy danh cầu lợi. Ở đâu đó, chúng ta đã có một góc của sự bình yên và hạnh phúc nhưng chưa bao giờ thay đổi góc độ nhìn để dung nạp, tha thứ cho người khác. Chỉ khi nào ta hiểu được hai chữ "dừng bước". Ta đứng lại để tiếp nhận người khác đang tồn tại, họ hiện hữu trong sự tương quan của ta, ta dừng lại để nhìn, để hiểu và để thương. Khi thương được mọi người ta sẽ thương chính mình.

(nguồn: Phật Giáo Đại Chúng)

minh nhat
#315 Posted : Wednesday, June 10, 2009 9:22:16 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Em cám ơn chị..bài pháp rất hay với câu kết luận thật là ý nghĩa...Khi thương được mọi người ta sẽ thương chính mình..Hôm nay em xin được gửi đến chị và tất cả..Silde show CHÂN LÝ CUỘC ĐỜI..và em cũng xin được lấy hình ảnh ra để mọi người dễ theo dõi và ai muốn xem hình ảnh và nhạc đệm thì xem slide show PPS này ,Chân lý cuộc đời gồm 26 hình ảnh em sẽ lần lượt đưa lên để cả nhà thưởng thức

http://www.mediafire.com...j5xjj/ChanLyCuocDoi.ppt
































minh nhat
#316 Posted : Wednesday, June 10, 2009 9:24:07 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

























Thương mến chúc chị và tất cả tâm hồn luôn An lạc.MN
Sương Lam
#317 Posted : Monday, June 15, 2009 3:24:55 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
MN ơi,
Cám ơn em đã vào post một bài và hình ảnh rất hay. Tiếp tục nha em.Rose
Hôm nay SL xin mời các bạn thưởng thức mẫu chuyện nhỏ dưới đây để xem mình là hạt lúa nào nhé.Wink

Bạn có thể click vào link dưới đây để nghe nhạc trong khi đọc bài viết luôn cho vui.Blush

http://www.thuvienhoasen...autunggiotnangroi-2.wma






Chuyện về hai hạt lúa



Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.

Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.

Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...

Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

Tôi hi vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này...

VÂN ANH

(Theo Rabouni)

--- o0o ---
Nguồn: http://www.tuoitre.com.vn

Trình bày: Linh Thoại

(Nguồn: Tu viện Quảng Đức)


minh nhat
#318 Posted : Wednesday, June 17, 2009 9:59:27 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Chị ơi em gửi bài này vào đây được không..?nếu không được chị gỡ ra cho vào chỗ khác cho em nhe.Em cám ơn chị.MN



Đi thăm nơi Phật Bà Quán Thế Âm thị hiện ở thiền viện Chân Nguyên

Câu chuyện về một vùng đất khô cằn, giữa sa mạc cách khá xa thị tứ được một vị sư quyết tâm dựng lên một thiền viện, rồi ở đó từ mấy năm qua, đã là một điểm gây nhiều tò mò cho chúng tôi. Nhà văn Lâm Tường Dũ, người đã có dịp cùng vợ lái xe hơn 2 tiếng từ trung tâm Little Saigon để đến Thiền viện Chân Nguyên lễ Phật, chiêm ngưỡng những sự huyền diệu ở nơi đây, khi kể lại cho chúng tôi nghe, ông còn thêm thắt nhiều mẩu chuyện lạ lùng khác, lại càng kích thích trí tò mò, lòng hiếu kỳ của nhóm nghệ sĩ VAC (Việt Artists Club). Thế là sáng thứ Bảy, 26 tháng 4, 2008, chúng tôi rủ nhau, tất cả 6 người lên đường lái xe đến Thiền viện Chân Nguyên. Chúng tôi gồm có Họa sĩ Mạc Chánh Hòa, nhà thơ Hoài Mỹ, nhà thơ Dr. Yêu, vợ chồng nhà văn Lâm Tường Dũ và tôi (Etcetera) lái chiếc xe Van lên đường rời Bolsa vào lúc 9:30 sáng. Lộ trình đi như sau: Từ Little Saigon, lấy 22 E, đến 57 N, qua 91 E, tới 15 N, đến Bishop, qua tới 395N Hwy. Trên đường đi, phái đoàn của chúng tôi dừng lại để giải lao chừng 15 phút. Xong đâu đó, lên đường tiếp. Độ 12 giờ, tới nơi. Thiền viện Chân Nguyên nằm ở vùng sa mạc Adelanto, rộng 15 mẫu. Chỉ mới dựng được một bức tượng Phật Bà Quán Aâm cao 17 thước, có tòa sen soi bóng xung quanh. Một con đường lát xi măng dẫn từ đầu đường vào chân tượng do một vị Phật tử ở Washington DC. được chữa lành bệnh cúng dường. Hai bên con đường có 18 vị La Hán, mỗi vị tốn phí hết $2,400 cũng do một số Phật tử được chữa lành bệnh ung thư phát tâm cúng dường. Ngoài ra, chánh điện và khu thiền viện chưa có, trống hơ trống hốc. Vị sư trụ trì phải sống tạm thời trong một căn mobile home. Thấy chúng tôi đến, vị sư trụ trì ra đón. Cái nóng như thiêu đốt, giữa sa mạc mênh mông. May mà có gió, nên nóng có lúc hóa thành lạnh. Chúng tôi gặp, có dịp nói chuyện với thầy Thích Đăng Pháp, trụ trì của Thiền viện. Câu chuyện lý thú giữa chúng tôi và thầy được ghi lại như sau.

Đôi nét về thiền viện Chân Nguyên

VW: Miếng đất này thầy mua từ bao giờ?

Thích Đăng Pháp (TĐP): Các phật tử cúng dường, và chúng tôi mua cách đây khoảng 7 năm. Mới đến xây dựng từ 3 năm nay. Rộng khoảng 15 mẫu.

VW: Khi nào ngôi chùa mới được xây?

TĐP: Hiện nay, các Phật tử chỉ cúng dường các tượng Phật, đường đi mà thôi. Chưa có nhiều người phát tâm vào việc xây ngôi thiền viện. Thầy muốn dựng một nhà tăng với 18 phòng, trong đó mỗi phòng có khoảng 3 giường để các Phật tử đến đây tu tập, thiền quán. Phía trên, tầng trên là thiền đường, chỗ tụng niệm, giảng pháp. Căn nhà tăng này dự trù tốn kém khoảng $650,000-$700,000.

VW: Còn phần Chánh điện của Thiền viện, chi phí thế nào?

TĐP: Tòa chánh điện thì khác, chi phí khoảng 1.5 triệu-2 triệu đô la mới xây được.

VW: Phần đất này thầy đã trả tiền hết chưa?

TĐP: Đất của thiền viện đã được các Phật tử đóng góp, trả xong. Do Thiền viện đứng tên đất.
VW: Còn vấn đề điện, nước thế nào?

TĐP: Hiện nay chưa có điện. Thầy phải dùng một máy điện nhỏ, công suất thấp, chỉ đốt đủ điện mỗi đêm 2 tiếng trong chánh điện tạm, để đảnh lễ, cầu nguyện. Nếu muốn có điện kéo từ ngoài vào trong chùa, mất khoảng $20,000-$30,000. Phần này chưa có ai giúp. Còn nước, hiện nay một số Phật tử giúp cho một tài khoản đủ để đào một cái giếng, lấy nước để tiêu dùng và tưới cây.

VW: Trong khoảng bao lâu có thể khởi công xây chùa?

TĐP: Tất cả còn tùy thuộc vào số tiền các Phật tử đóng góp. Chưa biết đến bao giờ. Tuy nhiên, giấy phép xin cất chùa có thời hạn là 3 năm, kể từ năm 2008-2010 là phải xây cất cho xong.

VW: Thời tiết ở đây thế nào?

TĐP: Ở đây như anh thấy, là sa mạc. Thời tiết nóng bắt đầu từ tháng 6, cao điểm là tháng 10. Trung bình từ 100 độ-105 độ.

VW: Còn các cây xanh xung quanh chùa, theo thầy cần độ bao nhiêu cây?

TĐP: Tôi nghĩ cần khoảng từ 300-400 cây. Riêng cây Bồ đề tôi có thử trồng, nhưng đến mùa đông lạnh, nó không sống nổi. Mùa đông ở đây bị đông đá.

VW: Vì sao thầy lại chọn một nơi hoang vu, xa xôi hẻo lánh như thế này để dựng thiền viện?

TĐP: Ngày trước, đức Phật và các vị tổ đều chọn những nơi vắng vẻ, hoang vu để tu hành. Chính những nơi vắng, xa chốn hồng trần sẽ giúp cho việc tu hành phát nguyện nhanh hơn. Đối với tôi, những xáo căn, xáo trần cũng đỡ vướng mắc hơn. Nên tôi muốn dựng thiền viện này để thực hiện hạnh tu của mình. Sau nữa, tôi muốn dựng một thiền viện có tầm vóc hơn, để lại cho Phật pháp sau này. Đất sa mạc dù sao cũng rẻ hơn, rộng hơn để dựng thiền viện. Ai cũng biết chỉ có người sinh thêm, đất không sinh thêm, từ từ rồi các Phật tử cũng biết đến.

VW: Đời sống tu tập ở đây thế nào? Có nhiều Phật tử đến thăm thiền viện không?

TĐP: Tôi ở đây một mình. Lúc đầu tôi về xây dựng nên, Phật tử không ai biết hết. Có khi cả tháng không có một bóng người biết để đến. Tôi là nhà tu, đã kiên trì tu hành. Trước hết tôi muốn phát nguyện hạnh tu của mình, tôi nghĩ nếu mình tu hành đàng hoàng, các vị bồ tát sẽ hỗ trợ. Sau đó, có nhiều thuận duyên đã đến.

VW: Nhìn xung quanh, sau mấy năm xây cất, tuy có chút bóng dáng của ngôi chùa, nhờ có bức tượng Phật Bà, nhưng xem ra vẫn còn hoang vu quá.

TĐP: Đúng. Hoang vu, buồn bã lắm. Đến độ trước đây, tôi có nuôi một con chó, không biết có phải nó ăn chay không nổi hay không, mà rồi một hôm nó cũng bỏ tôi đi đâu mất. Rồi một người quen là Bác sĩ Mạc Biền cũng giới thiệu cho tôi một chư tăng trẻ đến ở, giúp chúng tôi. Thế nhưng vị tăng trẻ này cũng nói: “Bạch thầy, con không muốn bị biến thành một cây xương rồng ở chốn sa mạc này!” Vị tăng trẻ cũng không chịu nổi thời tiết khắc nghiệt, ngày nóng đêm lạnh ở đây. Một vài vị sư khác tới ở một hai tháng, cũng không chịu nổi, đành bỏ đi. Mùa đông lạnh lắm, nhất là gió, gió mạnh lắm. Thiếu nước, thiếu điện, đầy khó khăn. Thực sự, nếu có một quan niệm đúng về tu hành, như ngày xưa các vị tu hành phải đi vào những khu rừng già hàng tháng trời, trong điều kiện thiếu nước, thiếu ăn,… mà các ngài còn tu được, còn bây giờ, việc cũng dễ thôi. Đâu có thiếu ăn, thiếu uống, thiếu gì đâu. Không phải đi khất thực là hạnh phúc lắm rồi.

VW: Vấn đề ăn uống của thầy thế nào?

TĐP: Khi tôi kéo mobile home về đây sống, tu hành, vấn đề ăn uống không bao nhiêu. Tôi chỉ ăn chao, tương, mua rau ăn mà thôi. Con chó có lẽ ăn chao, ăn tương mặn quá, chịu không nổi. Tôi nói, “Này con, patê Việt Nam đây, con ăn đi…” Nó ăn một chặp chịu không nổi.
VW: Con chó tên gì?

TĐP: Nó tên là Lucky.

Những hiện tượng màu nhiệm ở thiền viện Chân Nguyên

VW: Thưa thầy, vì sao có nhiều chai nước lọc để trước chân tượng Phật Bà thế này?

Thích Đăng Pháp (TĐP): Các chai nước này là do các Phật tử có niềm tin, thỉnh xin từ thiền viện Chân Nguyên, mang đến chân tượng Phật Bà để cầu xin ơn trên cứu giúp gia đình, người thân của họ.

VW: Xin thầy kể cho nghe một vài trường hợp có phép lạ chữa bệnh.

TĐP: Đây là lư hương (thầy chỉ vào một lư hương bằng đá rất lớn) của một Phật tử pháp danh là Diệu Vân ở tận Las Vegas, có một người thân bị coma 3 năm, nằm yên không nói được. Người nhà tới đây xin nước, có lòng thành, mang về nhà cho người ốm uống, bỗng tỉnh ra, tay chân cử động, tuy chưa nói được. Gia đình đó đến tạ ơn, cúng dường cho Thiền viện lư này. Ngoài ra, một số người bệnh khác cũng đến cầu xin, uống nước, căn bệnh cũng thuyên giảm.

VW: Theo thầy, có sự tác động bởi sự cầu xin của thầy, hay ở đây hoàn toàn do niềm tin của bệnh nhân vào đấng tối cao?

TĐP: Các bệnh nhân có nhờ tôi cầu nguyện giúp họ, trợ duyên thôi. Còn cái chính, tôi nghĩ là do sự thành tâm của Phật tử, có duyên đối với Phật, hay nghiệp bệnh được biến mất là do sự cầu xin tha thiết quá.

VW: Còn bức tượng Phật Bà Quán Aâm, ai đã cúng dường?

TĐP: Đây là một phép lạ đã xảy ra cho một người Phật tử người Mã Lai. Hai vợ chồng giàu có không có con. Một lần vợ chồng đi hành hương ở Aán Độ, tới Nepal, hai vợ chồng thăm vườn Lâm Tỳ Ni, Ngũ Đài Sơn ở Trung Quốc để cầu tự. Phép lạ xảy ra, khi về nhà, bà vợ cấn thai, sinh ra một đứa con trai. Từ đó hai vợ chồng rất tin vào đức Phật, mặc dù họ theo Hồi giáo. Hai vợ chồng vui sướng là có con, nhưng niềm vui chưa thỏa, đứa con mắc bệnh, không nói được. Thế là hai vợ chồng đi Mỹ hành hương đất Phật. Đó là năm 2005, trong phái đoàn có tôi cùng đi. Sau khi nghe hai vợ chồng tâm sự, từ chuyện cầu tự đến chuyện con không nói được. Ông chồng cũng không giấu tôi là bị mắc bệnh ung thư. Tôi đã giảng giải về sự linh ứng và cứu khổ của ngài Quán Thế Aâm, khuyên ông ta nên thành tâm cầu nguyện. Tôi cũng hứa sẽ trợ duyên, cầu xin đức Phật Bà Quán Thế Aâm cho họ. Sau khi đi hành hương trở lại Mã Lai, tôi có gửi cho họ và đứa con trai một vài chai nước lọc được tôi đích thân cầu nguyện trên chánh điện của tổ đình thiền viện. Khoảng 3 tháng sau, ông này gọi điện thoại báo cho biết là uống nước thiêng mà đứa con đã nói được. Riêng ông Mã Lai này, căn bệnh ung thư thuyên giảm đến 60%! Thế là ông ta đã hứa sẽ cúng dường cho thiền viện Chân Nguyên trước mắt là hàng rào vòng đai miếng đất 15 mẫu, sau đó là bức tôn tượng Quán Thế Aâm bằng đá trắng. Hàng rào xung quanh được hoàn tất năm 2005, ông ta cùng thầy về Đà Nẵng tìm nhà điêu khắc, chọn hình ảnh tượng để tạc bức Quán Thế Aâm bồ tát. Mãi đến năm tháng 5, 2006 mới tìm được một khối đá vừa ý tại ngọn núi ở Đồng Hới, Vinh, chiều dài khoảng 8 thước 50. Cty điêu khắc chạm tượng từ tháng 5, 2006 và hoàn tất, chở bức tượng từ Đà Nẵng tới Hoa Kỳ tháng 12, 2006. Tôn tượng đặt trên bệ bê tông cốt thép sâu 6 mét, cao 3.5 mét, chiều cao tổng thể từ mặt đất là gần 12 mét. Tôn tượng dựng xong ngày 21 tháng 10, 2007. Chi phí toàn bộ cho bức Tôn tượng Phật Bà Quán Aâm hết gần $100,000 USD. Có thể xem đây là một phép lạ đến từ thiền viện Chân Nguyên.

VW: Nghe nói có một chú bé đến lễ Phật với hiện tượng lạ?

TĐP: Đúng, cho tới nay tôi không biết tên chú bé này. Chỉ biết là cha mẹ chú bé đưa đến lễ Phật ở chánh điện. Chú tự nhiên ngồi thiền theo thế kiết già, một thế ngồi rất khó, rất đau chân nếu ngồi không quen. Thế mà chú bé khoảng 3, 4 tuổi này ngồi tư thế này trong vòng 15 phút, không động đậy cục cựa gì. Ai cũng ngạc nhiên. Chưa hết, ra về, chú bé còn để lại đôi giày, nhất định không chịu mang giày về, cho dù cha mẹ có khuyên bảo cách nào cũng không chịu. Chú bé đi chân đất ra ngoài. Hiện nay thầy còn giữ đôi giày của chú bé làm kỷ niệm.

VW: Còn chuyện đức Quán Thế Aâm hiện ra thế nào, xin thầy kể lại?

TĐP: Chuyện thế này, vào lúc 5 giờ 30 sáng Chủ Nhật, ngày 25 tháng 11, 2007, tôi tập công phu trong chánh điện xong, tôi đi ra ngoài, thấy một ánh hào quang từ trên trời rọi xuống ngay điện thờ tôn tượng Phật Bà Quán Aâm. Hiện tượng lạ này làm tôi bật khóc, quì xuống cho tới 6 giờ sáng. Những cư dân trong vùng kéo đến khá đông. Họ bảo rằng “Đức Mẹ hiện về!” Tôi không phản đối ý tưởng của họ. Vì tôi nghĩ nếu họ tin là Đức Mẹ thì cũng được, vì người cũng là vị cứu khổ cho nhân loại. Hôm đó là ngày lễ Khánh thành bức tôn tượng Phật Bà QuánThế Aâm. Hào quang rọi sáng liên tục cho đến lúc buổi lễ chấm dứt lúc 11 giờ rưỡi. Aùnh hào quang tàn dần, trước sự chứng kiến của khoảng 500 người có mặt.

VW: Báo chí Mỹ địa phương có đến thu hình ảnh, viết bài không?

TĐP: Có tờ Daily Press ở đây tới viết bài, đăng đầy đủ hình ảnh. Nhiều người thấy cảnh này đã quì xuống lạy, khóc vì cảm động.

VW: Trong đời tu tập của thầy, có bao giờ thầy thấy hiện tượng lạ như vậy chưa?

TĐP: Tôi đọc trong sách vở thì nhiều, nhưng chưa bao giờ tận mắt thấy. Đó là lần đầu tiên tôi được chứng kiến Phật thị hiện ra trước mắt. Tôi rất mãn nguyện là trong đời tu hành của tôi, được một lần nhìn thấy hiện tượng lạ này. Đó là một niềm vui, củng cố niềm tin cho tôi vượt qua những khó khăn, thiếu thốn ở đây.

VW: Xin thầy cho biết đôi chút về thân thế của thầy cho Phật tử được biết?

TĐP: Nói về cái tôi là đáng ghét. Tôi xin phép miễn nói nhiều về mình. Tôi chỉ xin được vắn tắt thế này, tôi từng theo học trường Pháp, trong trường dòng được 12 năm. Tôi xin cha mẹ được rửa tội, cha mẹ tôi nói phải cân nhắc thật kỹ trước khi có quyết định. Tôi có hỏi một vị cha người Pháp một câu, nếu ngài đáp được cho tôi thỏa mãn, tôi theo đạo liền. Cha Pháp nói tôi cứ hỏi, tôi thưa rằng: “Thưa cha, nếu nói rằng trên đời này có nhiều nỗi khổ quá. Mỗi giống dân đều có nỗi khổ riêng, từ nghèo đói, chiến tranh, ngu dốt. Ngược lại có một số quốc gia như Mỹ lại quá sung sướng. Tại sao nỗi khổ niềm hạnh phúc không đồng đều?” Vị cha nói: “Đó là ý của trời!” Tôi không thỏa mãn câu trả lời. Tiếp đó, tôi đọc sách Phật, trong đó có giải thích cặn kẽ về duyên, nghiệp, tại sao có hạnh phúc, tại sao có khổ đau. Tại sao có người giàu kẻ nghèo, tại sao có người sướng kẻ khổ v.v. Đó là cái nghiệp. Nếu có nhân xấu, tất phải đón nghiệp xấu. Nếu làm ác, sẽ gặp ác. Tôi thấy có lý. Tôi đi tu theo Phật. Bây giờ tôi đã 65 tuổi, thấy nhiều, hiểu nhiều và nhận ra rằng, chính khoa học cũng chứng minh là có nghiệp. Như bỏ một viên sỏi vào hồ nước, tạo ra một làn sóng. Sóng này đi hết chu kỳ, rồi dội lại chính nó bằng chính lực mà nó phát đi. Hay khi chúng ta hô to trong sa mạc, tiếng vọng sẽ vọng lại chính ta.

Nỗi cô độc và những ma sống, ma chết hiện hình

VW: Thầy ở đây một mình, thầy có buồn không?

TĐP: Buồn thì không. Tu đâu có thấy buồn. Chỉ thấy cô đơn, cô độc, độc hành. Nhiều lúc đó, khi thấy lòng cô đơn, tôi càng gặm nhấm và hiểu nỗi cô đơn của đức Phật tu hành trước đây. Ngài cũng đã một mình chiến đấu ở rừng hoang, với thú dữ,… bằng bản năng của mình, ngài làm được. Ngài nói rằng, không có con đường trải thảm đỏ đi đến hạnh phúc. Con đường đến hạnh phúc phải gạn lọc, từ tinh thần tới vật chất. Những tham sân si sẽ nổi lên. Phải chiến đấu với nỗi cô đơn. Phải độc hành để đi, để thăng hoa trên đường tu. Ở đây, tôi không nghe tiếng xô bồ, mắt không nhìn thấy hình ảnh của cuộc đời nhiều. Aên uống qua loa, đạm bạc. Thân lúc nào cũng thanh tịnh.

VW: Nhiều ngôi chùa ở Little Saigon, đông đảo Phật tử đến cuối tuần, dịp tết, rằm, rất vui,… thầy thấy rằng tu ở nơi đông vui tốt hơn hay chỗ vắng vẻ tốt hơn?

TĐP: Tôi không dám phán xét ai. Mỗi vị có cách hành đạo riêng. Tôi có lẽ vì dại nên tìm nơi vắng vẻ, người khôn người tìm chốn lao xao… (cười).

VW: Nhưng theo thời gian, biết đâu thiền viện Chân Nguyên sẽ đông khách thập phương nghe tin, kéo nhau đến chiêm ngưỡng các hiện tượng lạ xảy ra ở đây, lúc đó thầy sẽ ở lại hay tiếp tục tìm nơi vắng vẻ?

TĐP: Năm nay tôi đã 65 tuổi. Cũng là cao tuổi rồi, không biết tới lúc anh nói, tôi sẽ ra sao (cười). Hạnh nguyện tu hành của tôi không biết bao lâu. Tôi luôn luôn nhớ ơn công sức của bá tánh giúp tôi tu hành, mỗi ngày ăn cơm của họ, tôi đều nghĩ tới ơn của họ và cố gắng tu tập. Chuyện thành hay bại, không quan trọng. Tôi có niềm tin bất thối là thiền viện sẽ thành tựu. Hiện tượng Phật Bà Quán Aâm hiện ra là một điều lạ rất đáng suy nghĩ.

VW: Ở đây một mình, có bao giờ thầy bị trộm, cướp đến phá rối hay không?

TĐP: Có. Một lần. Ở gần đây, tôi nghe nói có một trại tù, tôi không biết tên. Một lần đó, có một người trốn tù, nhảy qua hàng rào, vào trong thiền viện định ăn cắp xe của tôi. Thấy động, tôi đi ra xem tình hình thế nào. Chắc cũng nhờ chư thiên chư Phật độ trì. Tôi nói, “Thầy chỉ có một cái xe, để đi chợ mua đồ ăn. Nếu quí vị cần, tôi xin đưa ra bến xe bus, và xin tặng cho $100 để đi.” Ông ta suy nghĩ một lúc, rồi đồng ý để tôi đưa ra bến xe. Nhất định không lấy tiền, chỉ chào rồi đi. Ông ta là một người Mỹ, mũi cao, mắt sâu.

VW: Ngoài ra, khách vãng lai có ghé thăm thiền viện?

TĐP: Trước khi Phật Bà hiện ra, cả tháng không có ai đến. Sau đó, báo chí có viết về nơi này, hầu như tuần nào cũng có người lên thăm thầy, mang thêm thức ăn, đồ uống cho thầy. Nhiều người từ khắp nơi đến, từ San Diego, Santa Ana, Las Vegas v.v. Họ giúp tôi tài chánh đào giếng, mua máy phát điện v.v.

VW: Thầy tự nấu ăn?

TĐP: Cách đây độ 10 phút lái xe, có ngôi chợ Mỹ, có đầy đủ đậu hũ, rau trái. Tôi mua về ăn qua loa.

VW: Công việc chùa đang xây dựng khá nặng nề, thầy cần có người giúp chứ?

TĐP: Cũng may là tôi có sức khỏe, ơn trên cho tôi khá dồi dào. Tôi thuê xe cày, cứ thế mà cày, làm tất cả.

VW: So với ở Việt Nam, ở Mỹ tu hành khác nhau thế nào? Nơi nào dễ tu hành hơn?

TĐP: Tuy ở Việt Nam đời sống có khó khăn hơn. Nhưng tôi thấy người ta có niềm tin hơn. Bên này nhiều người bận rộn, không có thời gian nhiều để chăm lo đời sống tín ngưỡng của mình. Các vấn đề giao tế, dân sự ở Việt Nam cũng dễ hơn. Ở đây đi vào đời sống vật chất quá, vấn đề tôn giáo bị lãng quên, không được chú trọng nhiều
.
VW: Sống một mình ở chốn hoang vu, thầy có thấy những hiện tượng ma quái hiện ra hay không?

TĐP: Ma quỉ hiện ra nhiều lắm. Anh phải biết là chùa thường cúng cho cô hồn, người chết oan khuất, không nơi nương tựa, nên rất nhiều hồn ma xuất hiện ở nơi đây. Ngoài con đường kia, nhiều người bị đụng xe chết bất đắc kỳ tử, khi chết đột ngột quá, không biết đường về, cứ lang thang vất vưởng. Vong linh oan khuất nhiều lắm. Nói thế này, nhiều buổi chiều bận rộn, chưa kịp cúng, đám hồn ma hiện ra nói, “Thầy ơi, bọn con đói, thầy chưa cho ăn…”

VW: Họ là những hồn oan nhiều chủng tộc khác nhau?

TĐP: Đúng. Khi tôi thấy Mỹ đen, khi thấy Mỹ trắng, khi thấy Mễ. Có lúc tôi thấy hồn ma bị nát bấy cái đầu vì bị tai nạn xe. Chính tôi có lần phải xin: “Đừng cho thầy thấy, xin cứ nói, báo cho thầy biết là được rồi, đừng cho thấy hình tướng máu me, thầy thấy nhiều, bị yên trí những hình ảnh đó không tốt, mặc dù thầy không sợ… Nếu các con làm thầy lo lắng, không cúng được, các con đói cho mà xem.” Tôi phải nói như vậy.

VW: Những hồn oan này về thường xuyên?

TĐP: Nếu tôi cúng đều đặn, không có hồn nào về. Nếu quên cúng, là hiện về liền. Những hồn oan này cũng giúp phần nào cho tôi. Tôi biết. Có nhiều trở ngại xảy ra, có họ bảo vệ phần nào. Tôi kể một câu chuyện thế này. Một lần tôi thử “thách thức” họ, tôi nói, “Thầy cúng cho các con nhiều rồi, hôm nay hết gạo nấu cơm, nếu các con kiếm gạo đâu được cho thầy nấu, thử coi.” Thế là đúng 10 giờ sáng, có người mang gạo tới. Họ bảo vệ cho thầy như vậy đó. Có nhiều khi tôi đi ra ngoài vào ban đêm, tôi thấy nhiều bóng đen cũng đi đến phía tôi một cách vội vã, tôi làm nghiêm, nói đừng đùa thầy, bóng đen biến mất.

VW: Có hiện tượng nào lạ lùng, đòi hỏi những thứ khác ngoài chuyện ăn uống hay không?

TĐP: Đa số không đòi hỏi gì hết. Chỉ muốn ăn. Thầy cầu xin cho họ, mong họ đừng bám víu vào những nơi tạm bợ này. Thầy cầu xin cho vong linh họ sớm đầu thai, đi qua cảnh giới khác bớt đau đớn, đau khổ hơn. Hay trở về làm kiếp con người. Tôi nói nếu họ không đi đâu được, cứ về lại thiền viện để nương tựa, nghe kinh nghe kệ. Nhờ các vị bồ tát độ trì cho bớt khổ.

VW: Có vong linh người Việt nào về cho thầy biết tâm nguyện của họ hay không?

TĐP: Có. Gần đây có một cái vong đàn ông, về xin thầy dạy cho ngồi thiền. Vong này báo mộng cho tôi biết rằng khi còn sống, rất thích thiền. Bây giờ hồn chết, chưa siêu thoát, muốn học thiền. Xin tôi học thiền. Khi tôi tỉnh dậy, tôi chỉ nghĩ đó là giấc mơ như những giấc mơ khác. Nhưng một lần, buổi đêm, khi tôi đang ngồi thiền, nghe thấy tiếng rọt rẹt gần tôi. Trong nhà đóng kín cửa, không có ai, không có chút gió nào, tiếng động rọt rẹt gần đó là hồn ma muốn xin thiền. Tôi lên tiếng nói: “Nếu hồn muốn học thiền, ngồi im, đừng cục cựa như vậy là không phải ngồi thiền.” Khi tôi nói như vậy, tiếng động yên
.
VW: Vì sao thầy biết vong này người Việt?

TĐP: Vong này nói tiếng Việt, mặt bầu bĩnh, phúc hậu, tướng tốt lắm. Hồn này mới xuất hiện gần đây, độ vài ba tháng. Mỗi khi thầy ngồi thiền, để cho cái gối gần đó, dạy cho ông ta ngồi thiền. Có lúc nghe rột rẹt, tôi đều nhắc, tiếng động im. Lạ lắm.

(Câu chuyện với thầy Thích Đăng Pháp còn khá nhiều chi tiết lý thú, liên quan đến những hiện tượng siêu nhiên, thần bí mà thầy kể lại giọng thản nhiên, không có gì lạ lùng. Trong vòng 2 tiếng đến với thiền viện Chân Nguyên giữa sa mạc hoang vu, nóng hoa cả mắt, bỗng thấy chốn này không phải là nơi bình thường. Chính thầy Đăng Pháp cũng xác nhận rằng, một vị cao tăng người Tây Tạng đến thăm thiền viện, cho biết rằng khu đất của thiền viện nằm trên một hàm rồng, và cách đó không xa về hướng Tây bên kia xa lộ 395 là đất thuộc đuôi rồng. Vị cao tăng đó được một vị Phật tử ở San Diego mua cho 5 mẫu đất cúng dường, giúp vị cao tăng Tây Tạng dựng một tịnh xá để tu tập, trong tương lai sẽ xây chùa.
Đường tu hành khá gian nan, chuyện xây chùa, tạo nghiệp tạo đức cũng trùng trùng điệp điệp, không biết đâu mà lường. Chuyện Phật bà hiện ra, rồi con chó bỏ chủ, chuyện ma quỉ hiện đến xin ăn, đòi tập thiền,… tất cả như những vòng tròn xoáy sâu vào sự tò mò của tôi. Thầy Thích Đăng Pháp tiễn đoàn phóng viên, nghệ sĩ ra xe, còn nhắn nhủ, rủ rê rằng: “Ở đây vào những đêm trăng, đêm rằm, cảnh vật u huyền, đẹp không tả được, nếu có duyên, muốn ngắm trăng thanh, soi lòng mình, quí vị có thể trở lại…” Lời mời thật hấp dẫn. Sống lâu ở thành phố, hơn mấy chục năm chưa bao giờ thưởng thức ánh trăng, tại sao không làm một chuyến thứ hai, mang túi ngủ ra ngoài trời, giữa sa mạc để ngắm trăng, để nghe oan hồn rục rịch tìm về cõi dương?)ª

Sương Lam
#319 Posted : Wednesday, June 17, 2009 3:07:29 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
MN ơi,
Cám ơn MN đã post bài viết này để chị SL và các anh chị em khác biết đuợc ý nguyện tu hành tốt đẹp của một vị tăng sĩ và những điều khó tin nhưng có thật Blush SL thiển nghĩ, bất cứ chuyện thiện lành nào cũng đáng được tán thán công đức.Blush
Em xem PM của chị nhé.

Thương mến,
Nguyen Giang
#320 Posted : Thursday, June 18, 2009 12:48:08 PM(UTC)
Nguyen Giang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 37
Points: 0

bài viết của chị SL hay quá à, em sẽ cố gắng làm theo à. Hoa cho chị nàyRoseRoseRoseRose. Tuổi già rất hợp thiền nhàn chị nhỉ, nhất là đã 2 cháu như em.
Users browsing this topic
Guest (4)
26 Pages«<1415161718>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.