quote:
Gởi bởi linhvang
Cái chỗ nứt đó nghi là do sức nặng của thùng sách và rồi lại bị bưu điện liệng tới liệng lui, chứ nếu thấy vết nứt trước như vậy thì đã cho băng keo rồi.
Hé hé, đó là một cách ngụy biện, đó chị Tonka. Chị cứ càm ràm tiếp đi.
(Lâu quá, không thấy ai đánh nhau hay cãi nhau, mình xúi cho người ta cãi nhau chơi để mình ngồi coi, hi hi hi.) Này nhé, cái anh... thư ký nào đó của chị LV, bịt cái đầu thùng sách lại bằng băng keo, thì chắc chắn nó phải "bục" ra để... thở.. ở chỗ khác. Và nó đã chọn cái chỗ "ọc ạch" nhất của nó. Nếu anh có dư keo, ràng thêm một hai đường chung quanh, thì đã không đến nỗi. Còn nếu không, anh ràng băng keo ngay giữa thùng, thì nó đỡ bung ra hơn ở đầu thùng như vậy.
Hôm qua, em đi chùa Hương... Ý quên, hôm qua, Bình ra gởi sách cho một chị (fan của chị LV) ở Toronto, Bình bỏ MỘT cuốn sách vào cái phong bì vàng, nó hơi to, nên Bình, gói nó cho nhỏ lại và dán băng keo lên, cho make sure nó khỏi bung ra. Ra tới bưu điện, họ charge như một gói hàng, vì nó quá dầy, cô gái làm ở bưu điện nói, "Chị gởi đến hai cuốn sách, nên nó đã oversize của cái thư, chúng tôi phải tính tiền như kiện hàng", đến gần 6 đồng lựng! Bình đính chánh, "Tôi chỉ gởi có một cuốn sách, ngay Toronto, thì chỉ có hai, ba đồng thôi, mới phải chứ?" (học cách càm ràm của chị TK) Cô ta không tin, lấy ra, bỏ qua bỏ lại cái thuớc đo thư của bưu điện, và kêu nó không lọt, cuốn sách của Bình có thể phải bị stuck lại đâu đó ở somewheres. Đó là cái tội, gói kỹ quá, làm cho nó bị dày lên, for sure là nó bung ra không nổi, nhưng tiền cước thì cũng for sure là nhiều hơn, hi hi hi.
Hết thời gian để sửa lại, hết thời gian để trì hoãn gởi đi, và hết thời gian để... càm ràm! Nên Bình quyết định gởi đi express luôn, hôm nay for sure là chị ấy nhận được, thành ra phải trả 7 đồng mấy cho cái "kiện hàng", một cuốn sách đó! Đã nghèo, còn mắc cái eo, nói ra đây các chị lại kêu "càm ràm", nhưng có những cái không tính hết được, cẩu thả cũng khổ, mà kỹ quá cũng khổ! Híc híc.
BN.