Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

4 Pages<1234>
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#21 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:14:58 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Tue Jun 29, 2004 7:17 pm
Thứ tư, ngày 23, tháng sáu, năm 2004
Đi thăm nữ sĩ Tuệ Nga và những thác nước ở Oregon
Tóc chị Tuệ Nga bạc trắng (hình như không có tóc đen), chị tự nhận mình là lão bà bà. Nhưng tuổi chị thì chưa cao lắm (cao như bác Trung), chỉ 65, 66 chi đó. Cao ráo, tốt tướng. Nước da chị thật đẹp và nụ cười chị thật tươi.
Nhiều người làm thơ mà ngay họ cũng không thuộc thơ của họ, nhưng chị Tuệ Nga thì trái lại, chị thuộc làu làu thơ của chị. Chị đọc hết bài này qua bài khác, trong lúc khách thưởng thức món ăn do chị nấu.
Đêm trước lúc gọi chị, để cho biết là "phái đoàn" sẽ ghé thăm chị, chị Ý sợ phiền, cứ dặn tới dặn lui chị là đừng nấu nướng gì cả, chỉ ghé thăm, rồi đưa chị đi ăn ở ngoài, rồi sau đó khách sẽ đi coi thác nước. Rồi lại sợ chị Tuệ Nga vẫn cứ nấu, chị Ý đưa phôn qua cho bác Trung, rồi ừ hử chi đó mà hôm nay lại thấy chị dọn ra đầy bàn. Chị đãi bún riêu; mì xào tôm, nấm; cơm chiên; trái cây hộp; thạch...Chị mời mọc, săn đón, bỏ thức ăn vào bát của tôi. Cảm động khi nghe chị nói không biết quý vị đến lúc nào nên cứ hâm tới hâm lui thức ăn nhiều lần.
Chị Ý nhắc là hồi xưa khi còn ở Việt Nam, nhà anh Phương Hồ và chị Tuệ Nga hay có khách khứa đến chơi, chị thích nấu nướng những món ăn đem ra đãi khách. Có một nữ thi sĩ (chị Ý ơi, em quên là ai rồi) 12 giờ khuya còn nghịch ngợm gõ cửa nhà anh chị để xin ly cà phê.
Chị Tuệ Nga ra được chừng mười tập thơ, thơ chị có âm hưởng chùa chiền, Phật pháp. Chị làm thơ dễ dàng-đứng rửa chén cũng cho ra được một bài thơ. Chị cho chúng tôi nghe nhạc do Trọng Nghĩa hát, phổ từ thơ của chị, và cũng cho nghe Hồng Vân ngâm thơ chị. Mọi người sau đó ai cũng được chị tặng cho một tập thơ.
Chị Ý nhắc lại chuyện khi chị Ý vượt biên qua được tới đảo, được kêu lên nhận 100 đô của chị Tuệ Nga gửi cho, chị Ý mừng lắm, vì thuở 1981, 82, một trăm đồng ở trại tị nạn thấy lớn lắm. Chị Tuệ Nga cho biết tiếp khi đó chị đi may (màn), có hai đồng một giờ thôi.
Lại chụp hình làm kỷ niệm...bên hai chậu đào giả, nơi phòng khách.
Từ nhà chị Tuệ Nga, bắc lại xa lộ 26, rồi lấy 84 đi The Dalles để đi đến những thác nước. Cái bản đồ, tôi vừa mua ở trạm xăng trước khi vô nhà chị Tuệ Nga đã không chỉ dẫn đầy đủ, không thấy phần nào chỉ đi The Dalles. Nhưng tôi nhớ cả chị Song Thi và Hải, con trai của chị Tuệ Nga, đều nhắc tới The Dalles và xa lộ 84 nên cứ thế mà chỉ cho Ng đi, dù trong bụng tôi cũng hồi hộp. Khoảng mười năm trước, Ng và tôi đã đi coi những cái thác này rồi, còn nhớ là chúng chỉ cách thành phố Portland chừng hai mươi dặm về hướng Đông. May quá! Thấy được dòng sông Columbia bên tay trái là lòng an tâm rồi. Khoảng này dòng sông hẹp lại, chứ không mênh mông bao la như ở Longview, hay khúc cầu Astoria.
Rồi cũng đến đúng nơi. Chẳng biết có ai trong xe hay là tôi vừa thở phào nhẹ nhõm không? Có tám cái thác nước trong khu vực này: Latourell Falls, Shepperds Dell, Bridal Veil Falls (nghe đồn có một cô dâu đã tự tử ở thác nước này), Wahkeena Falls, Multnomah Falls, Oneonta Falls, Horsetail Falls, Elowah Falls. Ngừng chơi ở Multnomah Falls rất lâu vì ở đây có tiệm bán đồ kỷ niệm, có rest-rooms, có chỗ ngồi nghỉ chân uống ly cà phê. Ng với bác Trung uống cà phê. Lại chụp hình. Cũng chụp nhiều hình ở Horsetail Falls. Bác Trung nói, tình như thác đổ! Rồi có chị lại nói, tình anh như thế đấy, nghĩa là chảy đổ hết rồi còn gì.
Từ nơi đây, nếu đi thêm chừng 9, 10 dặm thì sẽ thấy đập nước có tên Bonneville Dam, nhưng kỳ này chúng tôi đã không đi.
Lúc về lấy I-215, rồi I-215 đổ vô I-5. Đường thênh thang, lái khoẻ re.
linhvang
#22 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:18:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Tue Jun 29, 2004 10:04 pm
Thứ năm, ngày 24, tháng sáu, năm 2004
Đi Vancouver BC và đảo Victoria bên Gia Nã Đại
Sáng lại thức dậy đi sớm. Qua biên giới, dạo này tụi Canada cũng hỏi kỹ rồi, sau vụ Sept. 11. Ngày trước, họ chỉ hỏi đi đâu, bao lâu, rồi khoát tay cho đi. Bây giờ cũng hỏi những câu đó lại còn coi giấy thông hành của mọi người. Phải đưa hết bảy cái passports. Nhìn passports, coi mặt từng người. Thấy họ xét kỹ, mình cũng khớp nhưng kỹ như thế là tốt thôi. Không ai muốn một cái Sept.11 khác.
Vô Phố Tàu (China Town) trước để mua heo quay, bánh mì và trái cây. Vì thì giờ eo hẹp không thể tà tà dạo phố Tàu, nên mọi người ngồi đợi trên xe, chỉ có chị Nhị và tôi xuống thôi. Kiếm không ra chỗ bán bánh mì dòn (để ăn với heo quay), tôi bèn vào một tiệm bánh ngọt mua bánh bao loại không nhân. Chị Ý khen bánh bò ngon. Tôi thấy nó giống cái bánh bao mà. Cũng mua bánh bông lan. Chị Nhị mua heo quay, trái cây thì gồm có chôm chôm, vải, mãng cầu dai, khế. Cuối tháng sáu mà chưa thấy có nhãn. Nói chung thì trái cây vẫn còn hiếm hoi, chỉ có một hai tiệm là có bán. Chẳng so được với những lần tôi đi trước đây, cứ tiệm thực phẩm thì đầy trái cây để trước cửa tiệm. Mình thử đã luôn. Bây giờ vì còn ít nên thứ nào họ cũng cho vào bao ny-lông bọc kín. Chị Nhị mua nhiều quá, không “thanh toán” nổi nên tối về đành phải liệng lại trên phà. Tôi chỉ thích chôm chôm thôi, ăn sạch tay, mà cũng ngọt. Còn vải thì bắn nước tùm lum, dơ tay nữa. Mãng cầu dai cũng vậy. Thấy chị Nhị thích mãng cầu dai.
Vậy mà chị Ý, chị Quỳnh Anh cũng dọt xuống chạy vô tiệm Tàu mua vài cái áo. Lại phải đợi các chị.
Phà từ Vancouver BC qua Victoria mất 1 tiếng 35 phút. Hên quá, không có thời khóa biểu để coi giờ phà rời bến, vậy mà đến nơi đợi chừng mười phút cho tới phiên xe ở cái lane của mình được đi.
Trời mát, mây mù, đứng trên boong tàu, không thấy được những đảo chung quanh.
Vô vườn bông hồng The Butchart Gardens, trả 21 đồng (Canada) cho một người mà chị Ý với chị Quỳnh Anh đi có một chút từ cổng vào tới khu chỉ trồng bông hồng là hai chị ngồi vạ ở đó. Tôi kêu uổng tiền quá. Anh Tuấn thì chụp chỗ này, quay chỗ nọ, đi một đoạn mọi người lại phải quay đầu lại tìm anh ấy. Lúc các chị trách là anh chỉ lo chụp hoa chứ không chụp các chị, thì anh cười nói anh chỉ thích chụp hoa không rắc rối thôi. À, thì ra anh kêu các chị và tôi là hoa rắc rối!
Vậy là các chị không coi được Japanese Garden, Italian Garden, Ross Fountain...
Bác Trung không bỏ khu vườn nào. Chân cẳng bác còn ngon lành quá mà! Đây cũng không phải là lần đầu mà bác đã đến đây.
Chị Nhị hẹn cặp bạn của chị ở ngoài cổng, để rồi đưa vào vườn. Cũng là độc giả của KNM. Chị Thục là bạn của chị Nhị từ hồi mấy tuổi. Chị Nhị hay thật, chị vẫn giữ liên lạc với những người bạn thời niên thiếu. Tôi thì không: trong lúc tôi có bạn mới thì tôi đánh rơi bạn cũ. Hình như trái tim của tôi không thể chứa nhiều bạn trong cùng một lúc được?
Anh Tùng, chị Thục ở ngay đảo Victoria. Chị Thục nấu ăn giỏi, trách chị Nhị đã không cho chị cơ hội để nấu ăn đãi mọi người. Thì chị Nhị muốn như vậy mà! Đi vội vã, đâu có nhiều thì giờ, đâu có muốn làm phiền ai, nên chị đã không cho chị Thụy biết sớm, lúc ngồi trên phà chị mới gọi. Chị Thục khoe chị làm món bún chả cá ngon lắm. Chị có nụ cười thật tươi.
Tối về lại Mỹ, qua biên giới, tụi Mỹ bắt mọi người vô trong văn phòng hỏi lung tung. Qua Phố Tàu ăn những gì, có ăn thịt bò không? Có mang trái cây về không? Có mang hột gì về không? Có mang gì về không? Tôi trả lời có mang thịt heo quay về. Hỏi xong thì nó kêu mình đưa chìa khóa để nó ra khám xe. Khám một hồi thì vào trả giấy tờ, nói cám ơn, cho đi.
Trên đường về nghe radio cho biết người ta lại vừa khám phá bò Mỹ có một số bị bệnh điên (mad cow disease). Hèn gì họ hỏi mình có ăn thịt bò ở Canada không? Mọi khi đâu có câu hỏi này.
linhvang
#23 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:21:57 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Wed Jun 30, 2004 10:05 pm
Thứ sáu, ngày 25, tháng sáu, năm 2004
Hôm nay thì đi gần thôi. Chạy một vòng Ruston Way, con đường nằm dọc theo bờ vịnh ở Tacoma. Trời xanh, biển xanh. Vô Point Defiance Park mới hay Taste of Tacoma đã bắt đầu tuần lễ này. Thường thì nó rơi tõm vào cái weekend có lễ Fourth of July. Mới 10 giờ sáng nên lều, thức ăn, nước uống còn đang được đem đến. Bèn đi Seattle. Chạy một vòng đường Jackson, nhìn phố xá Việt Nam. Bác Trung đề nghị ăn trưa ở Mì La Cay. Anh Tuấn chắc nhớ nhà nên kêu một dĩa cơm. Rồi chị Nhị cũng kêu một dĩa cơm. Hừm, vào tiệm mì mà kêu cơm thì chẳng đúng điệu tí nào. Không nhớ chị Ý với chị Quỳnh Anh kêu mì gì. Bác Trung với Ng kêu mì vịt tiềm. Tôi share dĩa cơm với chị Nhị, vì chị ăn như mèo. Và tôi kêu thêm một ly chè ba màu cho tôi.
Sau đó đi Seattle Center, Space Needle. Đến Seattle thì phải đi thăm Space Needle, bởi vì cái tháp này tiêu biểu cho Seattle.
Mấy hôm rày trời đẹp quá. Nắng nhưng không nóng quá. Đi bộ dưới những hàng cây. Lại nói chuyện ngày xưa chàng phải theo Ngọ về bao lâu thì mới được nàng bằng lòng. Bây giờ, đám trẻ chả còn đi theo như thế nữa đâu. Thích ai thì nói ngay.
Ghé nhà người cháu của bác Trung. Chờ một người khách mà người khách đó cuối cùng đã không đến.
Chợt nhớ là đã quên đi một nơi cũng rất đặc biệt: Pike Place Public Market.
Về lại Tacoma, buổi tối ăn ở nhà hàng Yen Ching. Có cả ba má tôi. Bác Trung và các anh chị đãi. Vừa bước vào bàn thì nghe ai kêu L. L., nhưng tôi lại chẳng để ý. Rồi người bồi bảo tôi có người kêu tôi. Thì ra: American grandma của tôi, Grandma Connie, và người em của bà, Great Aunt Ruth. Giới thiệu mọi người với nhau. Grandma của tôi năm nay được 95 tuổi rồi mà bà còn tỉnh táo lắm. Great aunt Ruth 82 hay 83 chi đó.
Các chị chê thức ăn Tàu, nói ăn ở nhà ngon hơn.
linhvang
#24 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:25:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Thu Jul 01, 2004 9:27 pm
Thứ bảy, ngày 26, tháng sáu, năm 2004
Mọi người đang điểm tâm với bún bò Huế thì phôn tay của chị Nhị reng. Chị Nhị nhận ra giọng nói của người gọi và hỏi, “anh Lân hả?” Nhưng bên kia đầu dây, người ấy cứ từ tốn kêu, “Không! Không...Tôi khách hàng muốn đăng quảng cáo trên Kỷ Nguyên Mới...” mà không chịu nhận mình là nhà biên khảo Lê văn Lân, đang gọi từ Austin, Texas.
Bác sĩ Lê văn Lân hỏi thăm nhóm Kỷ Nguyên Mới, sau đó muốn nói chuyện với anh Phạm văn Tuấn (chuyên mục biên khảo với nhau nên ái mộ nhau mà), rồi cũng muốn nói chuyện với Linh Vang của Một Góc Trời Tây Bắc. Tôi kể cho ông nghe chuyện tôi có một người bạn Net ở Dallas đã từng đi du lịch qua Tàu với nhà biên khảo Lê văn Lân, tôi và bạn bè nói với anh ấy, anh ngon lành quá được đi du lịch với nhà biên khảo nổi tiếng này. Bác sĩ nghe xong cười nói:
-Nhớ nói với anh ấy: Nhưng Linh Vang được nhà biên khảo gọi nói chuyện thì Linh Vang còn ngon lành hơn!
Bác sĩ hỏi tôi tại sao lấy bút hiệu Linh Vang. Tôi nói: Chữ Linh của Gio Linh, chữ Vang của (nhà thờ) La Vang.
Ông cười:
-Tôi lại thích lấy cái bút hiệu Rượu Vang hơn!
Tôi sẽ lên Net kể cho nick Voi Hồng Phượng bữa nói chuyện này. Vui quá thôi!
Ăn sáng xong, ba tôi đưa các anh chị đi một vòng Tacoma coi thắng cảnh.
Rồi 1 giờ về sửa soạn đi dự Chiều thơ Hà Bỉnh Trung tổ chức tại Tổ Đình, trên Seattle.
Sẵn qua chơi Seattle kỳ này, bác Hà Bỉnh Trung cũng có một buổi họp mặt thân hữu để bác tặng sách mới (của bác cho bạn bè và độc giả của bác). Bác có tập truyện Hình Ảnh Cũ và tập thơ Một Ánh Sao Băng, là tác phẩm thứ 20, 21.
Cũng trong dịp này, bác giới thiệu phái đoàn Washington DC, là thành viên của Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật vùng Hoa Thịnh Đốn mà bác làm hội trưởng: Quỳnh Anh, Phạm văn Tuấn, Lê thị Ý, Lê thị Nhị. Tôi cũng được bác giới thiệu vì chính bác đã khám phá ra tài năng mới là tôi. Điều thích thú là nhờ tên tôi được giới thiệu mà một bạn sinh hoạt tuy cùng hai diễn đàn Đặc Trưng và Phụ Nữ Việt với tôi mà chưa lần nào gặp nhau đã nhận ra tôi. Chị đã đến gặp tôi và cứ cầm lấy bàn tay (phải) của tôi mà hôn rối rít. Các anh chị đi cùng đã ngạc nhiên quá. Các anh chị có thấy là em út nổi tiếng chưa nào?
Trên đường về, Ng cho xe ghé vào Emerald Queen Casino của người da đỏ thuộc bộ lạc Puyallup để các chị bấm nút thử thời vận, bởi vì bên Maryland và Virginia nơi các chị ở không có casinos. Nghe các chị nói phải qua West Virginia mới có. Mới ngồi có một, hai phút mà tôi ăn được mười mấy đồng, còn chị Quỳnh Anh thì ăn 40 đồng. Tôi nói với chị Quỳnh Anh, thôi em cashout cầm tiền cho chắc ăn đó chị, chơi nữa không chừng em thua. Chị Quỳnh Anh nói, mình cũng vậy, thôi chị em mình đi lấy tiền đi. Hai chị em đánh bạc được ăn thấy vui quá, nhưng chị Ý với chị Nhị thì lại thua. Tôi nói, vậy thì em với chị Quỳnh Anh ăn tiền của hai chị rồi. Chị Nhị cười nói, còn gì nữa, trả lại đây!
Ng thì kêu, đen tình thì đỏ bạc, đen bạc thì đỏ tình.
Chị Quỳnh Anh không có máu cờ bạc, nên tôi hiểu chị khi nghe chị nói, mình xin ông Trời đừng vì cho mình"đỏ bạc" được một lần mà bắt mình phải "đen tình" suốt cuộc đời. (Chị QA ơi, em vừa đỏ bạc vừa đỏ tình đó!)
linhvang
#25 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:28:42 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Fri Jul 02, 2004 10:53 pm
Chủ nhật, ngày 27, tháng sáu, năm 2004
Năm giờ rưỡi sáng, ba tôi gọi phôn tay của tôi (vì sợ phá giấc ngủ của khách), nói hôm nay trời còn đẹp đó, đi núi Rainier chơi đi. Thế là cũng ráng đi thăm một danh lam thắng cảnh nữa của vùng Tây Bắc. Lệ phí vô cổng để lên núi tuyết Rainier vẫn còn mười đồng cho một chiếc xe. Tôi tưởng xăng nhớt lên, vật giá lên thì nó cũng phải lên chứ. Cho xe ngừng ở một địa điểm gần con suối lớn để ăn sáng. Đêm trước còn chần chừ chưa biết có đi hay không, làm má tôi đã không ngâm đậu xanh để nấu xôi, nên sáng nay chỉ có xôi trắng ăn với chả, với ham thôi, vậy mà ăn ở ngoài trời vẫn thấy ngon ghê. Anh Tuấn lại chụp hình, quay phim. Chẳng thấy hoa dại nở nhiều như mọi năm, chẳng hiểu vì thời tiết mới ấm hoa chưa nở hay có nở mà tàn rồi? Lên tới đỉnh Paradise thì thấy bao nhiêu là nhóm với áo quần, giày ống, đồ nghề đã chuẩn bị kỹ càng để leo núi tuyết. Các chị thì không leo núi nhưng vô cái lữ quán duy nhất kiếm rest-rooms mà thăm!
Một tuần lễ trôi qua thật nhanh. Ngày nào thời tiết cũng nắng đẹp, không mưa. Thế là tôi khoái quá, vì cứ sợ trời mưa thì không biết sẽ đưa bác Trung với các anh chị đi chơi đâu nữa.
Tối khuya thì đưa anh Tuấn với các chị lên phi trường. Chia tay lưu luyến, hẹn gặp lại nhau bên Virginia. Tháng mười qua xem lá vàng hay tháng tư qua xem hoa anh đào nở.
Chuyến bay đêm. Chẳng biết các anh chị có ngủ được không? Các chị qua chơi mà không quên mang quà tặng tôi. Bây giờ mới hiểu, à thì ra chị Nhị hỏi size của tôi là vì vậy. Cám ơn các chị.
linhvang
#26 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:30:54 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tại bệnh rề rề cả tuần nay (sốt nhẹ, ăn không thấy ngon, thèm món này món nọ mà ăn lại không taste được, tức lắm), chứ không thì sẽ viết thêm về chuyến đi chơi với nhóm KNM cho chị PC nhễu nước miếng chơi. Chẳng hạn, có người kêu Lê thị Ý phản chiến như Trịnh Công Sơn, chị Ý kêu chị không phản chiến, bài thơ (có câu Ngày mai đi nhận xác chồng...) nói lên tâm trạng đau thương của phụ nữ trong thời chiến thôi. Chẳng hạn, một mối tình ray rứt mấy chục năm chôn dấu trong tập thơ Tình Trong Cõi Mộng của chị Quỳnh Anh. Có rất nhiều chuyện ngòai lề mà LV nghĩ sẽ có giá trị sau này cho những ai muốn tìm hiểu về những nhà văn, nhà thơ này. Mà bây giờ lại...riêng tư quá, không viết ra được. LV chỉ có thể đưa vào nhật ký riêng của LV thôi.

Ủa, vậy là chị Ý bị cho là phản chiến qua bài thơ đó hả chị? Chị bảo là chị ghi trong nhật ký rồi những chi tiết văn học ấy sẽ không đuợc đưa ra trình làng hay sao? Hay là chị hỏi hai chị ấy coi hai chị có chịu để chị đưa ra cho độc giả biết hay không? Có thể họ sẽ OK đó chứ!
Phượng Các
linhvang
#27 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:33:17 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Wed Jul 07, 2004 9:50 pm
Chị PC ơi,
Các chị KNM thường vào đây đọc bài. Nhất là chị Quỳnh Anh. Nếu LV mà kể về mối tình mấy chục năm của chị ấy ở đây thì chị ấy sẽ nghỉ chơi LV đó. Nhưng nếu LV không viết xuống thì LV sẽ quên, nên đành phải viết rồi cất vào một nơi khác thôi. (Nếu một mai nhật ký bị bán cho người ta gói xôi thì cũng sẽ có người đọc được đó mà! Như thế thì không phải lỗi tại em đã không giữ lời hứa, phải không chị QA? )
À hôm đi chơi, chị Ý, chị Nhị kể chuyện cuốn nhật ký của ông Phạm Quỳnh được bày bán ở sạp sách báo cũ trên lề đường, có người mua về rồi tìm thân nhân của ông Phạm Quỳnh giao lại-hình như ông Vương Hồng Sển? Bà cô ruột-chị của ba-của các chị lấy ông Phạm Quỳnh.
linhvang
#28 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:36:05 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
linhvang viết:
À hôm đi chơi, chị Ý, chị Nhị kể chuyện cuốn nhật ký của ông Phạm Quỳnh được bày bán ở sạp sách báo cũ trên lề đường, có người mua về rồi tìm thân nhân của ông Phạm Quỳnh giao lại-hình như ông Vương Hồng Sển? Bà cô ruột-chị của ba-của các chị lấy ông Phạm Quỳnh.


Chị linhvang,

Chị nói các chị là các chị nào?

Chị viết nhật ký là viết trên computer hay là vẫn còn lối cổ điển? Bây giờ mình thấy viết trên computer nhanh biết bao nhiêu, mà vẫn chẳng viết được. Nghĩ lại các nhà văn ngày xưa phải viết bằng tay mà cho ra đời bao nhiêu tác phẩm. Bà Tùng Long, Nguyễn Văn Trương, Nguyễn Hiến Lê.... người nào cũng cả trăm đầu sách. Bây giờ mới thấy nể họ!
linhvang
#29 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:38:23 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Sat Jul 10, 2004 5:54 pm
Các chị là chị Lê thị Ý, Lê thị Nhị. Con gái Bắc Ninh đấy nhé. À, chị Ý kêu là Bắc Hà, chỉ hai nơi Bắc Ninh & Hà Nội, chắc sinh đẻ Bắc Ninh mà lớn lên ở Hà Nội. Anh Phạm văn Tuấn kêu chọc con gái Bắc Ninh...lẳng lơ. Chị Quỳnh Anh cũng là gái Bắc Ninh. Hôm lên Seattle, có người nói giọng chị QA giống như người vùng bể (LV có nghe nhưng chẳng nhớ nó ở đâu), chị QA không chịu, đòi phải là gái Bắc Ninh. Bữa đó, có đem truyện Nửa Câu Quan Họ (Câu Hát Tìm Nhau) của Quế Hương ra kể lại cho mọi người (trong xe van) nghe-chị Nhị kể.
LV vẫn viết nhật ký bằng lối viết tay-cuốn nhật ký nhỏ thì mới cho vào cái xách tay được.
Nghĩ tới thời của ông Tolstoy thì còn kinh khủng hơn nữa chứ! Ông viết tay (Chiến Tranh và Hòa Bình), xóa sửa lung tung, chằng chịt những chữ, rồi bà vợ của ông chép lại thành một bản thảo sạch sẽ khác để ông đọc rồi lại xóa sửa nhiều lần nữa...thế mà ông cho ra đời bao nhiêu là cuốn sách. Còn bây giờ mình sướng quá, còn sướng hơn cả thời dùng máy đánh chữ, muốn xóa chữ nào là quay "đầu" lại xóa, vậy mà không ai viết được gì cho ra hồn, thế có đáng trách không?
Cũng nhớ hồi xưa có người còn viết ở mặt sau những cái hóa đơn, những trang giấy học trò còn sót lại, vì giấy mắc quá...bây giờ thì giấy computer bỏ recycle đem về xài không hết! Tờ giấy trắng tinh chạy ra giữa những cái reports đó, để phân biệt những cái reports của người này người kia, thấy phí ghê.
linhvang
#30 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:41:57 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Sat Jul 10, 2004 6:42 pm
Chị ơi,

Tại mình ở xứ Mỹ văn minh nên mình tưởng giấy là rẻ, chớ các tờ giấy ấy đến từ các khu rừng cây của Nam Mỹ đem về đây phục vụ cho chúng ta. Cứ nghĩ đến một ngày nào điạ cầu không còn các rừng cây bạt ngàn nữa mà rụng rời. Chỉ có 5% dân số trên trái đất, nhưng nuớc Mỹ này hàng năm tiêu thụ 30% nguồn năng lượng của điạ cầu. Cứ nhìn các sở rác mà thấy ngộp, nhiều thứ còn mới còn xài đuợc mà đã phải bỏ đi. Thực phẩm chúng ta thưà mứa trong khi 2/3 nhân loại không đủ ăn.

À, chị đã có tập thơ của chị Lê Thị Ý rồi thì tại sao không làm một cử chỉ đẹp Smile là viết cho độc giả vài bài thơ của chị ấy và giới thiệu trong mục Các Tác Giả Nữ VN. Nếu mà chị viết giới thiệu với tính cách là thân hữu văn nghệ thì bài viết còn có nét đặc biệt hơn nữa đó chứ! Wink
Phượng Các
linhvang
#31 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:44:19 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Sun Jul 11, 2004 10:14 pm
LV được chị Lê thị Ý tặng cho hai tập thơ:
Quê Hương và Người Tình-1992
Vùng trời dấu yêu-2000
Từ từ LV sẽ gõ và đưa một số bài thơ hay lên đây nha.
linhvang
#32 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:46:20 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Mon Jul 12, 2004 5:47 am
Chị LV hạnh phúc quá, lần nầy được đi chơi và còn quà tặng đầy ắp nữa
TT cũng mong chị từ từ chia cho các bạn chung vui đó
Chúc chị an vui
TT
linhvang
#33 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:51:43 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Sun Jul 18, 2004 8:51 pm
Chủ nhật, ngày 18, tháng bảy, năm 2004
Trời vẫn tiếp tục nắng ráo khoảng 80 độ, từ hôm phái đoàn KNM về lại Washington DC. Rau cỏ trong vườn lên nhanh ăn không kịp. TV, radio cho biết là sẽ mưa ngày hôm nay-mà vẫn chưa thấy mưa.
Hôm qua, Boeing đưa ra một tin thật vui. Cả hai tờ báo lớn ở đây là tờ PI và TNT đều đăng ngay trang đầu: Boeing sẽ mướn lại 3000 người. Tôi biết có một ông người Việt tháng trước đã được kêu lại rồi, trong lúc ông vừa khai trương một tiệm phở mới được hai tháng. Chẳng biết rồi ai sẽ coi ngó tiệm phở cho ông đây? Và những người đang có giốp quét dọn ở nhà trường? Quay lại với Boeing thì lương cao hơn rồi, nhưng có bền không? Bao giờ thì nó lại ốp mình nữa? Nhưng lương machinist trung bình được 60 ngàn, gấp đôi giốp quét dọn, thì cứ làm cho có tiền cái đã, chừng nào bị ốp nữa hẵng hay. Tôi đoán vậy.
Thật ra thì con số 3000 cũng chẳng thấm gì so với con số 36 ngàn mà Boeing đã thải từ sau vụ Sept.11.
Thư viện nơi tôi làm cuối tài khóa lại mua tùm lum sách vở cho hết tiền-chứ không mua thì năm tới xin nữa không được. Chẳng thấy cuốn Việt Nam nào! Toàn là sách báo Đại Hàn, vì vùng tôi ở có nhiều người Đại Hàn hơn người Việt. Dĩ nhiên là cũng mua sách báo viết bằng tiếng Mỹ. Ông Steve nói với tôi vì ít người Việt đọc mà lại đã có báo Kỷ Nguyên Mới do tôi tặng hàng tháng nên ông sẽ đề nghị với thư viện không mua báo Hồn Việt nữa, để tiết kiệm được tiền! Thế là tôi thấy tội cho Hồn Việt sẽ mất đi một khách hàng mua báo. Rồi tôi lại không có báo đó để đọc.
Đêm qua đi chơi về khuya, hai giờ sáng, nên hôm nay, tôi với Ng chỉ loay hoay ở nhà, quanh quẩn sân trước, vườn sau. Đám dấp cá lên tốt tươi, tôi nói với Ng, mình phải ráng ăn rau này thật nhiều vì là một vị thuốc đó, bên tiểu bang mặt Đông của bác AnhMy bán mắc lắm, tới $5.50/một pound lận đó. Cây cà chua, trái ra nhiều thì thôi, loại trái nhỏ như cherry mà có hình dạng như trái lê, rồi đây tôi sẽ tha hồ mà ăn tươi. Rau răm không làm gì cho hết, mà mỗi khi cắt ăn thì tôi vẫn giữ thói quen để dành cọng, lại cắm vào lọ nước cho ra rễ, rồi đem trồng nữa!
linhvang
#34 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:55:54 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
linhvang:
Đêm qua đi chơi về khuya, hai giờ sáng, nên hôm nay, tôi với Ng chỉ loay hoay ở nhà, quanh quẩn sân trước, vườn sau. Đám dấp cá lên tốt tươi, tôi nói với Ng, mình phải ráng ăn rau này thật nhiều vì là một vị thuốc đó, bên tiểu bang mặt Đông của bác AnhMy bán mắc lắm, tới $5.50/một pound lận đó. Cây cà chua, trái ra nhiều thì thôi, loại trái nhỏ như cherry mà có hình dạng như trái lê, rồi đây tôi sẽ tha hồ mà ăn tươi. Rau răm không làm gì cho hết, mà mỗi khi cắt ăn thì tôi vẫn giữ thói quen để dành cọng, lại cắm vào lọ nước cho ra rễ, rồi đem trồng nữa!

ngungo cũng thích ăn rau dấp cá nhưng chỉ ăm dặm với chả giò thôi. Mà ăn như vậy thì sao ăn được nhiều mà nên vị thuốc. Còn rau răm ngungo nghe nói có vị thuốc diệt dục nên mấy người tu hảo lắm. Hihi...
linhvang
#35 Posted : Wednesday, November 24, 2004 10:57:57 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Tue Jul 20, 2004 5:19 am
Chị Linh Vang và Ngungo

" Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay "

Câu hát ru TT nghe lúc còn thơ, cho đến bây giờ đọc Ngungo lại nghĩ đến sự chịu đựng của con người trong câu nầy ví như..rau răm
Vậy tính chất của cây rau răm??

TT
linhvang
#36 Posted : Wednesday, November 24, 2004 11:00:28 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Wed Jul 21, 2004 6:15 pm
vuthithienthu viết:
Chị Linh Vang và Ngungo

" Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay "

Câu hát ru TT nghe lúc còn thơ, cho đến bây giờ đọc Ngungo lại nghĩ đến sự chịu đựng của con người trong câu nầy ví như..rau răm
Vậy tính chất của cây rau răm??


Nghe nói là hai câu này ra đời để ám chỉ tình cảnh của bà vợ vua Lê Chiêu Thống khi ở bên Tàu. Sau khi vua chết rồi thì bà trở nên lạc lòai trên xứ người, thật là khổ sở.
Phượng Các
linhvang
#37 Posted : Wednesday, November 24, 2004 11:02:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Fri Jul 23, 2004 7:18 pm
Thứ sáu, ngày 23, tháng bảy, năm 2004
Vẫn chưa có trận mưa nào từ hôm phái đoàn Kỷ Nguyên Mới qua chơi, nghĩa là nắng cả tháng rồi. Nhưng hai hôm nay nóng quá, nhiệt độ đã lên trên 90 độ F. Như hôm nay, Tacoma 97 độ và Olympia 99 độ. Sáng sớm mặt trời vừa lên là đã 70 độ rồi. Trời mid 90s như thế này ra ngoài sông, hồ chơi mới đúng! Vậy mà phải ngồi trong sở làm việc! Bình thường tháng này nhiệt độ khoảng 75, 76. Nhưng không hẳn là nó không bao giờ làm mình ngạc nhiên chơi.
Bạn ở Arizona bảo tôi kêu than cái gì, chừng nào trên 100 như bên đó thì hãy kêu than. Vậy mà bạn rủ tôi qua chơi! Tôi thấy TV cho biết hàng xóm láng giềng là Portland, Oregon cũng nóng dữ, 103 độ. Tôi chợt nhận ra mỗi khi trả lời e-mail cho ai, đôi khi cả người vừa mới quen biết, tôi hay có thói quen chêm vài hàng nói về thời tiết lúc đó của vùng Tây Bắc. Nhưng rồi e-mails gửi trả lại cho tôi thì không thấy ai nhắc tới thời tiết nơi vùng họ ở. Hóa ra thì mình ...lẩm cẩm!
Thật sự khi ngồi trong sở có máy lạnh chạy mát thì không biết thời tiết đang nóng tới cỡ nào, cho tới khi bước ra ngoài, và leo vô xe. Cái ghế nóng, cái vô lăng nóng. Phải chịu trận một hồi rồi sau đó mới thấy cái máy lạnh trong xe có hiệu nghiệm. Cả một đoạn đường lái xe về, tôi cứ nghĩ tới Evergreen, chẳng biết EG làm gì cho bớt nóng. EG không thích nóng, mà lại nóng cỡ này.
Về nhà tôi vội ra thăm cây bầu và cho nó ưu tiên uống nước ngay. Tuần trước, Ng mới cắm mấy nhánh cây khô cho nó dựa đỡ, chứ chưa làm giàn. Đã lú những nụ bông. Cây cà chua loại trái nhỏ như trái cherry ra lá sum suê đã có nhiều chùm lủng lẳng. Ng đã phải cắt bỏ bớt lá đi, nói như vậy thì mới có nhiều trái được. Đây là năm đầu tiên, tôi trồng loại cà chua này-nhỏ như cherry nhưng lại có hình dáng của trái lê. Khi chín, sẽ đổi sang màu vàng. Chứ không là màu đỏ hay màu cam.
Sáng nay Puget Sound này cũng có một tin vui. Microsoft tuyên bố sẽ mướn 3 ngàn người cho vùng này và bảy ngàn người nữa ở khắp thế giới. Hai hôm trước tôi ngạc nhiên nghe nó nói sẽ chia tiền lời, ba đồng cho mỗi cổ phần. Ba đồng là lớn đó. Xưa nay, ít khi nào nó chia tiền lời. Tôi thấy Nokia năm nào cũng chia, nhưng mà chỉ mấy chục xu thôi. Tuần trước thì Boeing cho biết sẽ mướn lại ba ngàn người. Có lẽ không lâu tiểu bang này sẽ có một tương lai xán lạn hơn?
linhvang
#38 Posted : Wednesday, November 24, 2004 11:06:17 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Thu Jul 29, 2004 10:05 pm
linhvang viết:
Thứ tư, ngày 23, tháng sáu, năm 2004
Phái đoàn xuống đông, bảy người, nên anh chị mượn thêm cái nhà bên cạnh đang để bảng bán nhà. Nhà này chỉ có hai phòng ngủ. Buổi sáng, Ng hỏi tôi có nghe tiếng nước suối chảy không? Tôi nói có nghe tiếng nước chảy nhưng không biết nó ở đâu. Thì Ng chỉ cho tôi thấy cái con suối nhỏ bên kia hông của căn nhà. Bác Trung với anh Tuấn nằm phòng gần con suối nhỏ mà lại nói không nghe gì cả. Tôi cười nói với mọi người là chắc Ng và tôi sẽ mua căn nhà này để anh chị em Kỷ Nguyên Mới hằng năm vào mùa hè có chỗ về nghỉ mát. Anh Mạnh với chị Song Thi nói LV nên mua đi, họ để giá 109 ngàn nhưng chắc trả 1 trăm ngàn thì họ bán liền. Anh Mạnh cho biết con suối này chảy vào một cái hồ gần đấy, nhưng không phải là cái hồ mà tôi đã thấy khi từ lộ 101 rẽ vào.


Chị lv,
Chị nói PC nói cái nhà giá 100 ngàn là có lộn không, nên phải trở lại góc trời của chị để lôi nó ra nè.

Vùng WA thì PC có lên một lần, thật ra thì ở Oregon vài tháng và rất thích các tiểu bang này, nên nghĩ là lên đó ở cũng thích đó chứ!
linhvang
#39 Posted : Wednesday, November 24, 2004 11:08:18 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Gởi: Thu Jul 29, 2004 10:22 pm
À há! Nhưng đó là Oregon chị ơi, dưới đó nhà chắc là rẻ hơn nữa. Vả lại, cái nhà này nhỏ, chỉ có hai phòng thôi, mà tiêu chuẩn bây giờ nhà phải có ít nhất là ba phòng đó. Thành phố đó nhỏ xiu xíu hà, chưa tới một ngàn dân, nằm ven biển, sát đường 101, mùa hè vui, nhưng mấy tháng mùa đông chẳng có ma nào ghé qua, buồn chết đi, đi về thành phố lớn là Portland thì mất tới hai tiếng lái xe, đường mỗi bên lại chỉ có một lane thôi.
Nói chơi thôi, chứ LV thích ở chỗ nào mà còn thấy được người Việt, dù chỉ thấy cuối tuần khi đi chợ quán. Chỗ chị Song Thi ở không có một gia đình Việt nào ngoài hai vợ chồng chị ấy. Chị ST khoảng 65, 66 mà trông còn ngon lành ghê á.
Chị PC vào web của LV, mở MGTTB13 thì sẽ thấy hình mọi người. Chụp xa nên không rõ mặt khi đưa lên web, nhưng cũng thấy được dáng người. Từ trái sang phải: anh Phạm văn Tuấn, bác Hà Bỉnh Trung, chị Song Thi, chị Nhị, chị Quỳnh Anh, chị Ý, lv, Ng. lv dựa chị Ý!
Phượng Các
#40 Posted : Thursday, November 25, 2004 2:27:02 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị LV,
Nếu chị post lại nhiều bài trong một relpy thì lẹ hơn đó chị.
Users browsing this topic
Guest (9)
4 Pages<1234>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.