quote:
Gởi bởi gdt
Chị Năm, gdt mang cái post của chị ở bên kia sang đây để trả lời cho tiện
quote:
Gởi bởi namtrau
Hôm trước chị với Buổi Sáng hứa là bảo trợ học bổng cho 2 em ở xóm ve chai, nhưng mà nghe nói khó khăn quá không biết là các em ấy có chuyển về ban ngày được không? Nếu được thì số tiền này của hai em đó niên học sắp tới. Nếu không thì để sau tính. Thấy mấy đứa nó tội nghiệp quá, không biết mình có thể giúp đỡ cách nào khác không?
..... tụi em sẽ thu xếp để đến thăm gia đình một lần nữa, xem việc của tụi nhỏ đã lo đến đâu rồi.
Hôm qua chúng tôi đã cùng đến thăm gia đình hai chị em Duyên và Nam. Hổm rày Saigon đón những cơn mưa lớn, biến vài con đường thành những dòng sông. Đoạn đường gần Bến xe Q8 bị hư hỏng khá nhiều, những ổ gà, ổ voi trở thành những hố nước bẫy người đi đường. Tiếc là chúng tôi không mang theo máy chụp hình để chụp con đường kinh khủng này.
Đi vô nhà của chị em Nam, phía trước vắng hoe, chúng tôi gọi mãi mới thấy một cô gái nhỏ từ nhà sau chạy ra. Hỏi thăm mẹ con bé, hóa ra chị đang ngồi lột củ hành tím bên nhà chị hàng xóm để kiếm dăm ba ngàn cho gia đình. Chúng tôi hỏi thăm về việc xin chuyển lớp cho hai đứa nhỏ, tôi không bị bất ngờ khi nghe chị nói "Không chuyển được" nhưng có đôi chút thất vọng len vào tâm trí vì tôi đã từng hy vọng có một phép màu nào đó xảy ra cho hai chị em Nam. Rốt cuộc chẳng có phép màu nào trong cuộc sống khắc nghiệt này giúp chúng được ngày ngày (chớ chẳng phải đêm đêm) được cắp sách đến trường. Chị Hoa, má của hai chị em Nam, nói "Tui đã gặp cô Mai hiệu trưởng, khi nghe tui nói tui không có đủ các giấy tờ cần thiết thì cổ biểu tui về nhà làm đơn, đem lên C.A xin chứng nhận đang ở tại địa chỉ này rồi đem nộp lên đây, chúng tôi sẽ xem xét" chị nói tiếp " Nhưng tui không biết chữ, nhà tôi không ai biết viết đơn, với lại hai đứa nhỏ nghỉ học luôn rồi"
Nghe đến đây, gdt hết sức bất ngờ liền vội hỏi sao chị không nhờ ai bíêt chữ viết dùm cho chị, sao chị lại để cho con mình nghỉ học, sao chị không gọi cho tôi. Để trả lời một loạt câu hỏi của tôi, chị Hoa nói " Tui không gọi cho cô vì tui đâu có xin chuyển lớp cho mấy đứa nhỏ được, không xin được thì gọi làm chi. Tôi sợ làm phiền cô. Tui cũng không nhờ người viết đơn vì tui ngại, tui cho mấy đứa nhỏ nghỉ học vì thằng Nam về nhà nói với tôi " Cô con dạy kỳ quá à ! Cô chép bài lên bảng, biểu tụi con chép vô tập rồi biểu về nhà học bài đi. Con hổng biết đọc" "
gdt trộm nghĩ, chắc chị nói ngại là ngại cái nhiêu khê, rối rắm của thủ tục hành chính khi có việc phải nhờ cậy cửa "công", mà cho dù đã chạy vạy để lo được mọi giấy tờ con chị cũng chưa chắc được nhận vô lớp ban ngày vì hai chị em Nam vẫn chưa đạt được "tiêu chuẩn" cần thiết. Chị nói tiếp " Tụi tui tính cho tụi nó vô học trường tư ở dưới kia. Họ không đòi hỏi giấy tờ chi hết. Năm học mới này họ nhận hai chị em nó vô học lại lớp 1"
Thoạt nghe tôi cũng thấy mừng vì tưởng chị nói đến hê thống trường bán công hay dân lập chi đó. Thôi kệ, tụi nhỏ học mấy trường này cũng tốt nhưng hỏi kỹ một hồi thì té ra nơi tụi nhỏ sắp đi học chỉ là một dạng lớp học gia đình tự mở ở nhà. Theo học lớp học này, tụi nó chỉ biết chữ chớ không được cấp giấy tờ, bằng cấp chi cả. Sau này khi lớn lên, tụi nó cũng chẳng có giấy tờ chi lận lưng để có thể xin đi làm ở các công ty, xí nghiệp đàng hoàng như người ta. Vậy là " Con sãi ở chùa vẫn quét lá đa". Chị Hoa nói như tự an ủi mình "Thôi chỉ mong tụi nhỏ biết chữ là mừng rồi, tui mong tụi nó học đến lớp 2, lớp 3 cũng được... để đừng dốt như tụi tui" Chị quay sang chỉ con bé tôi gặp ở trong nhà hồi nãy, con bé bưng tô cơm ra ngồi ăn kế mẹ từ nãy giờ để hóng chuyện " Hổm rày nghe nói có mấy người đi ghi tên mấy nhà có mấy đứa nhỏ cở tuổi con nhỏ này để cho đi học nghề miễn phí, mà sao hổng thấy ghé nhà tui. Nếu nó mà được đi học nghề cũng đỡ" Tôi hỏi thì biết nó tên Sang, 17 tuổi ( khộng biết con bé Nguyệt mà AB nhắc đến trong chuyến đi phát quà là con bé nào nhỉ? Hay là nó có hai tên. Tiếc là đã không cầm theo máy ảnh
). Con bé Sang này cũng hay vác cái bị trên vai đi lượm ve chai như mấy em nó để kiếm tiền.
Không biết bao giờ mấy chị em trong gia đình này và các em nhỏ khác trong cái xóm nhỏ này mới thoát khỏi cái nghiệp " vác bao trên đôi vai gầy bé nhỏ, đi lang thang khắp hang cùng, ngỏ hẹp " để mưu sinh đây?