Chào các anh chị,
Trước tiên xin cáo lỗi với các anh chị vì sự chậm trễ, do tuần vừa qua chị Trinh khá bận rộn nên việc gởi tiền cho cô Tuyết và bé Thư mãi đến trưa nay mới thực hiện được. Gdt xin tường thuật chuyến viếng thăm hồi trưa này, phần hình ảnh xin mọi người chờ anh chàng Tiêu Phong post lên há.
Lẹ lên dùm nha TP, anh chàng này chắc mê phim kiếm hiệp lắm đây 
11g30, cùng xuất phát từ Phòng khám Đa khoa Tân Trụ, Q. Tân Bình, nhóm chúng tôi gồm chị BS Kiều Trinh, Tiêu Phong và gdt, ngược con đường Trường Chinh hướng về chùa Vạn Đức nằm trên đường Lê Văn Quới thuộc Q. Bình Tân. Chị Trinh đã nhờ thầy Tòan hẹn trước với hai gia đình nói trên gặp chúng tôi lúc 12g tại chùa để nhận tiền. Con đường dẫn vào chùa khá xấu và ngoằn ngoèo khó nhớ, nếu thả gdt một mình đi đến đó lần thứ hai chắc gdt sẽ bị lạc trong vô số những con hẻm, những con đường cần quẹo trái, quẹo phải. Khi đi ngang qua khu nghĩa địa Bình hưng hòa, lòng gdt bỗng thấy nao nao trước cái lẽ sinh tử vô thường của đời người. Các vị tu sĩ Phật giáo thường dùng cái chết của con người để quán tưởng đến cái lẽ vô thường của sinh mạng, của kiếp người mà giác ngộ. Đến chùa đúng vào giờ tụng kinh thời trưa, mấy chị em ngồi chờ thầy Toàn, chờ khỏang một lúc thì cả thầy và hai gia đình đều xuất hiện . Sau khi chị Trinh nói rõ lý do và mục đích gặp mặt ngày hôm nay với hai gia đình, chúng tôi đã thay mặt các anh chị PNV trao cho cô Tuyết 1.120.000 VND và chị Cúc , mẹ bé Thư 500.000 VND ( tỷ giá $ 100 = 1.620.000 VND). Khi hai gia đình cảm ơn và ngỏ ý ra về, TP và gdt đã theo chân họ về nhà.
Chị Nga, một chị hàng xóm tốt bụng chở giúp cô Tuyết đến chùa đã dẫn chúng tôi ghé qua nhà vợ chồng cô Tuyết trước. Gọi là nhà chớ thật ra đó là một căn phòng ước chừng 18 m2, giá thuê cho căn phòng nhỏ xíu này là 300.000 đ/ tháng. Chú Hinh, chồng cô Tuyết, năm nay 55t, chú đi bán vé số kiếm được khỏang 25.000đ/ ngày. Thử hỏi cách chi tiêu số tiền đó, chú nói trừ ra 5.000 đ tiền chú ăn trưa dọc đường, còn lại 20.000 đ chú đưa cô Tuyết dành dụm để trả tiền thuê nhà và chi tiêu sinh họat cho hai người. Cô chú có hai người con, người con lớn đã có gia đình, có việc làm nhưng cũng quá nghèo không thể nào trợ giúp cho cha mẹ, đứa con nhỏ của cô chú năm nay 15t được người cậu (anh trai của cô Tuyết) nhận nuôi giúp, gdt hỏi người anh đó có giúp cho cô, chú được gì không, cả hai đồng thanh bảo: “Ảnh nhận nuôi giúp thằng nhỏ, cho nó đi học đàng hòang là mừng và cảm ơn lắm rồi. Vả lại, ảnh cũng không khá giả gì”. Lúc từ giã cô chú để đến nhà bé Thư, cô cầm tay gdt nhờ chuyển lời cảm ơn chân thành đến các anh chị trong PNV, cô mong có thể mau mau lành bệnh để phụ chú kiếm tiền, chớ hiện giờ cô chẳng thể làm gì với cái cột sống bị vẹo gây đau nhức và bất tiện vì khi đi lại cô cần phải có người đỡ một bên.
Rời nhà cô Tuyết, chúng tôi đến nhà bé Thư cách đó mấy con hẻm. Vợ chồng anh Thự - chị Cúc, mẹ bé Thư quê quán ở tận Quảng Nam vừa vào mưu sinh tại Saigon, căn nhà chúng tôi ghé vào là nhà của anh trai anh Thự. Hai anh chị hiện đang tá túc tại đây, đồng lương công nhân của anh Thự chỉ đủ xoay sở cho việc ăn uống của ba người và thuốc thang cho bé Thư, đứa con đầu lòng của hai anh chị. Do thể trạng của bé Thư khá yếu ớt nên chị Cúc hầu như ở bên Thư suốt ngày, chẳng thể đi làm phụ kiếm tiền với chồng. Theo lời anh chồng chị Cúc, bé Thư thỉnh thỏang lại bị lên cơn co giật trông thật tội, người lớn rất xót xa nhưng lực bất tòng tâm. Anh nói: “Mong sao cho bé có thể tự đi lại, ngồi lên được là mừng lắm rồi” Không biết phải nói gì ngòai những lời động viên, chúng tôi từ giã ra về.
Quay lại chùa dùng cơm chay theo lời mời của thầy Toàn, dùng một bữa cơm thanh tịnh mà lòng sao thấy nặng trĩu trước nỗi đau của hai gia đình vừa gặp. Chị Trinh về trước do có hẹn với bệnh nhân, TP và gdt một phen vất vả tìm đường trở về nhà, nhìn con đường đầy những ổ voi (chớ chẳng phải ổ gà) gdt thầm phục tay lái của anh chàng TP, gdt mà chạy một mình chắc là liên tục đo đường tự nãy giờ rồi, có những ổ voi lớn như cái ao, chạy không khéo sụp xuống đó chắc là vừa ướt vừa bị gãy răng chớ chẳng phải chơi.

Chị Trinh giao cho gdt nhiệm vụ tiếp tục liên lạc với hai gia đình này để hỏi han tình hình, gdt sẽ báo cho các anh chị khi nào nhận được kết quả khám của cô Tuyết và bé Thư.
Để kết thúc bài viết này chúng tôi xin mạn phép thay mặt vợ chồng cô Tuyết và gia đình bé Thư nói lời cảm ơn chân thành đến các anh chị ân nhân ở PNV, không chỉ là lòng tri ân trước sự hổ trợ vật chất mà còn là sự giúp đỡ rất quý giá về mặt tinh thần của các anh chị.

Mến chúc các anh chị vui và sức khỏe
gdt