Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 400 Points: 84 Location: some where out there
Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)
|
Ba ngày rồi, tranh cũng vừa khô. Cọng tranh tươi chuyển màu xanh nhạt như màu mây trời. Giũ sạch tất cả các lá cỏ mây bám dưới gốc, tranh bây giờ mỗi cọng đều rời ra rõ rệt không bám víu vào nhau như lúc mới cắt. Đầu đuôi đâu đó được xếp đặt ngay ngắn bó thành những bó cỡ 2 vòng tay ôm. Bao nhiêu bó tranh thì đủ để lợp cái chòi....có thể là phải cần hai chục hay gần ba chục bó mới đủ . Tranh tốt như thế này lợp nhà cũng phải 3 hay 4 năm mới thay tranh khác. Ngạc nhiên, từ đâu tại sao mình lại biết nhiều như vậy ? Người ta nói biết nhiều khổ nhiều có đúng không? có thể mà cũng không , cũng chẳng biết ! Kệ, biết chút chút thì cũng không hại gì , dẫu sao cũng chưa làm ra tiền để kêu người làm thì phải tự học vậy.
Trời nắng, mệt, vừa khát nước vừa nóng....uống vội vài ngụm nước. Nước để lâu thế mà vẫn lạnh, mát và ngọt làm sao ! Bắt chước theo mọi người vậy mà hay , giữ nước được lạnh mãi. Xung quanh không bóng người chỉ có sự im lặng và tiếng sột soạt giũ tranh của chính mình. Nhìn quanh chẳng có bóng mát nào ngoài cái bóng của cây cỏ hôi to đàng kia. Không sao, mình cũng chẳng phải to con lớn tướng gì. Một góc nhỏ cũng đủ ngồi mươi mười lăm phút.....!
Ngước nhìn bầu trời cao chợt nhớ tới ký ức tuổi thơ hồi nhỏ (không hiểu sao mà vẫn nhớ mãi được ? ! dù lúc đó mới 5 tuổi). Lần đó trong lúc chờ Bố đi làm về, Mẹ mở cửa cho mấy anh chị em ra ngòai hàng hiên ngồi chơi....Mẹ hỏi từng đứa một sau này lớn lên các con làm gì nuôi Bố Mẹ? Tới lúc Mẹ hỏi thì câu trả lời :" lớn lên con sẽ đi bán bong bóng lấy tiền nuôi Bố Mẹ" "tại sao không học thành tài mà lại muốn đi bán bong bóng nuôi Bố Mẹ" "con muốn được bay như bong bóng. Được bay cao, ở trên đó con thấy được Bố Mẹ, thấy được anh M, anh B, chị B, thấy các em...thấy được mọi người dưới đất đang làm gì. Bong bóng bay được hoài đó mẹ " "Đi bán bong bóng cực lắm không được. Con phải học thành tài mới nuôi Bố Mẹ được" "Bán bong bóng cũng có nhiều tiền vậy...!!! " Mẹ ngạc nhiên nhìn với ánh mắt lo lắng . Chiều về, Mẹ kể lại cho Bố nghe "ước mơ" bán bong bóng.....thế là Bố gọi vào roi nhấp nhấp "không bán bong bóng gì hết ! Lo ăn mau lớn rồi còn đi học. Không học sau này bán buôn gì....ai cho bán..." ....Những câu trả lời, câu hỏi ngây ngô đó chẳng biết có phải là cái sự "lận đận" báo trước hay không vì cũng như cái bong bóng càng muốn bay cao thì càng dễ vỡ dễ nổ tung và cũng như cái bong bóng....chờn vờn....lượn lờ bay cao thấp theo sự điều khiển của sợi dây cột bên dưới nó... cứ bay...bay thật tội nghiệp. Cứ bay đến khi cái bong bóng không còn là bong bóng không còn có thể tự nó nhẹ nhàng cất mình bay lên khi nó càng ngày càng xìu xẹp đi. ......!!!
Ngày xưa thì mơ được như cái bong bóng để bay, lớn dần phát hiện ra bong bóng không bay xa được....vỡ mộng !!! và rồi từ ngày nào chẳng nhớ cái ý niệm biết tự tay ta làm ra tất cả (có hay không?) thì ước mơ bay cao hóa thành mây ngày mỗi lớn hơn. Ước mơ làm mây bay không sợ nổ tung không sợ bị đột nhiên biến mất giữa không trung , ước mơ hóa mình làm mây cứ bay cao, bay... bay không định hướng , nhẹ nhàng thanh thản trôi.....vô định không điều gì ràng buộc !!! .... .....
Trời chuyển mưa...mây đen từ xa kéo về. Những hạt mưa lạc loài từ đâu chợt rơi quất vào mặt lạnh buốt làm tan đi ước mơ lạ đời . Có ai bay được khi linh hồn chưa thoát khỏi xác phàm....! Vâng , ước mơ chỉ là ước mơ và ước mơ chưa thể xảy ra được vì mình chưa muốn bay nhưng vẫn cứ "ước gì mình bay được, bay thật cao, bay thật xa, bay khỏi cái nơi này....như mây vậy cứ bay hoài bay mãi không ngừng " ....
Một ngày lại qua đi. Đã có người hàng xóm chịu đổi công vào rừng chặt cây làm cột ,làm rui làm mè , làm đòn giong, đòn tay, làm kèo , làm xà ngang xà dọc. Chỉ còn đắp thêm nền nhà cho cao, đào mấy cái lỗ chôn cột, cần thêm một mớ dây mây và dây lạt để cột nữa là xong.....!!! Hy vọng lần này mình có thể làm nên một mái nhà như mong muốn.....
.................
(mèn....lại mới đó biến hình trốn đâu rồi.......qua tháng 7 và lễ ma quỷ rồi mà  j/k....ý là....đồng thưa nhà vắng le hoe nên ma hiện ra hô biến huh.... "tui" hổng sợ ma đâu nha....nhát "tui" , "tui" nhát lại ráng chịu đa !!! ...hihihihihi  j/k ....mèn...mới post mà nó chạy đâu mất rồi....!!! ) Nền nhà mới đắp cao , đất còn ướt đỏ xốp làm sao đào lỗ chôn cột được . Lại phải đợi thêm vài ngày, chờ mưa xuống đất dẻ lại nền nhà cứng nẻ hơn . Thật đúng là nhà xây không ở lại ở nhà tranh vách tre . Sung sướng nhẹ nhàng tấm thân không ưa lại ưa việc nặng . Ừ, thì tại cái tính nó vậy, biết làm sao hơn. Chẳng phải nó không muốn nhưng nó sợ...sợ nó sẽ không là nó bởi nó biết tham vọng của nó lớn lắm..!!! và nó tin chắc khi tham vọng của nó đạt được, nó không còn những đức tính thương người đồng loại nữa . Thôi thì , thà cứ thế này, để nó còn được hiểu biết được trong con người nó còn có chút tình người mà không phải là những độc tài, độc đoán, độc quyền lạnh lùng, xơ cứng như gỗ ..... !!!
Mấy hôm trước nghe mấy người hàng xóm xung quanh bày vẽ cho cách làm sao giữ cột nhà được lâu không bị mối xông. Mom men lại gần nghe chuyện hỏi thăm, thì ra chỉ cần một hai vốc nắm tay to than tro còn ấm bỏ vào cái lỗ trước khi cho cột xuống thêm vào 1/4 chén muối hột thì mối không xông, kiến không đục rỗng thân cột . Hay thật !!! Nhưng làm nhà cần bao nhiêu cây cột cái . Nhà 2 gian thì 3 cây, 3 gian thì 4 cây ! chỉ vậy thôi sao ? ! Cột lớn là thế, cột con thì phải 6 cây....nhiều vậy ! thì làm nhà mà !!! Kể ra đếm tính tất cả các kèo xiên xà ngang đòn giong , đòn tay thì cũng cả khối ! rồi còn làm ruôi mè nữa... gian nan quá vậy !!!! thì...nhà mà...!!!
Hàng xóm đến giúp người ta bàn ra tính vào , nghe như nghe sấm chẳng hiểu gì ngòai những từ cột lớn cột con cột cái cột mẹ cột cha....!!! Cây cột cái là cây cột lớn chống giữ mái nhà . Ví người đàn ông trụ cột trong gia đình như cây cột cái che chở bảo vệ gia đình như cây cột chống giữ mái nhà che nắng che mưa cho vợ cho con ....... càng nghe....càng rối mù....!!!
Nhà xây lâu ngày dài tháng có sụp lở ? nhà tranh dựng cột lâu ngày có bị ruỗng ruột mối xông kiến đục gãy đổ ? nếu gãy thì phải thay cột mới mái nhà mới vững....vậy thì.......chao ơi cái lý thuyết vặn vẹo véo von nghe mãi cũng không thông ! ....Đem ra hỏi hàng xóm , mọi người cười rằng sao khéo ví von ngộ nghĩnh. Để trong lòng thì không rõ, thắc mắc mãi .
Giọng ca của nữ nghệ sĩ Thanh Nga phát ra từ chiếc radio gần đó đang hát đến đoạn Thái Hậu Dương Vân Nga thay Tiểu Chúa trao ấn soái cho Lê Hoàn vang lên thiết tha.......Ông hàng xóm đánh tranh sang thật, mang cả radio mở nghe giữa buổi trưa hè....có lẽ đang mê mải thả hồn lắng nghe nuốt từng lời ca tiếng nhạc của tuồng Thái Hậu Dương Vân Nga.....!!! Người gì hà tiện quá, nhờ chỉ cho cách đánh tranh 6 cọng cho tấm tranh chắc, lại chỉ cho cách đánh 4 cọng . Dấu nghề mà !!! Bây giờ thì đừng có mong dấu nghề nữa...học lóm được rồi ...nhất định tấm tranh của mình sẽ chắc , dầy, và khít khao hơn tấm tranh của ổng cho coi...!!!!
......
Trời lại mưa .....thu dẹp lại mấy bó tranh đánh dỡ dang lại.....chờ khi mưa tạnh làm tiếp...!!! NA
|