Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

39 Pages<1234>»
đẹp như kiếp bohemien....
Từ Thụy
#21 Posted : Thursday, February 9, 2006 9:28:43 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Chị PC viết tuỳ bút có duyên lắm Cooling. Tiếp tục nghe chị.
Phượng Các
#22 Posted : Thursday, February 9, 2006 10:54:05 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cám ơn tonka, Rose
Cám ơn Từ Thụy! Shy
Còn có 3 phút, sắp bị đá ra khỏi computer rồi! Hiện đang ở Pleasant Hill!
Vũ Thị Thiên Thư
#23 Posted : Thursday, February 9, 2006 10:05:20 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Phượng Các
Nếu còn quanh quẩn vùng Vịnh thì không sao , nhưng nếu tính chuyện đi xa hơn thì nên mang chiếc xe đi khám trước, thăm nước , thăm nhớt , bánh xe có đủ hơi không , khi chạy thì nhớ xem chừng đồng hồ , bên ấy nóng hơn , xe chaỵ không giải nhiệt được thì..nằm chơi giữa đường mệt lắm...
Mèn , đã bảo để chị lang thang cho vui mà sao nhắc mấy chuyện nầy... hic !! trong lòng lo lắng nên nói ra...thôi cứ đi chơi trước , có duyên thì sẽ có người giúp , lo gì mất vui...
TThư Phải đi rồi
Ngày an vui nha chị...
Liêu thái thái
#24 Posted : Friday, February 10, 2006 1:18:08 AM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
đẹp như kiếp bohemien....
Ánh dương lên... một xe camry...

Chúc PC những ngày vui sắp tới
Rose
chị
Phượng Các
#25 Posted : Friday, February 10, 2006 5:05:06 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Hôm nay đi với hai người bạn, lấy xe bart rôi xe bus số 5 ra Golden Gate Park cho người bạn thăm vườn Nhật ở đó. Cảnh trí vườn Nhật cho mình một cảm giác an nhàn (hello chị Suong Lam!). Sau đó qua Bảo Tàng Viện Nghê Thuật De Young coi, vé vô cửa là 10 đô, nếu có cái giấy transfer của xe bus thì được bớt hai đô. Tôi ít rành về nghệ thuật cho nên không có cái niềm say mê chiêm ngưỡng các tác phẩm nghệ thuật. Chỉ ngó ngó vậy thôi. Nhớ hồi qua Florence ở Ý đi coi các bảo tàng viện cũng thế, cũng dòm bằng ánh mắt hững hờ, xa vắng. Bạn kêu đói bụng nên phải đi ra sớm, khi đi tới Civic Center thì cả ba dòm thấy cái tiệm Buffet Seafood nên quyết định vô đó làm một bụng thay vì chờ đi tới Oakland ăn ở Chinatown như dự tính. Giá một bụng là 9 đô rưỡi. Nhưng ăn xong thì mỗi người bỏ vô 13 đô luôn tip.

Phượng Các
#26 Posted : Friday, February 10, 2006 5:07:33 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị Liêu,
Em thích bài hát đó lắm chị ạ,

Chị VTTT,
Đâu có dám lái xe đường trường chị ạ, tính đi Amtrak mà, nhưng bị mọi người hăm quá nên bỏ ý định đó rồi chị ạ!
viethoaiphuong
#27 Posted : Monday, February 13, 2006 9:05:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Thưa PCác !
HTMT dại dột vô" cung cấm" đây?
Mà hôm nay là ngày lễ TY, vừa rồi MT tìm trong đống thơ cũ kỹ, chợt thấy cái bài dưới đây - đọc lại thấy tức cười quá xá !Hồi đó vụ mấy bài thơ quanh cái tên " PCác" đó đã làm "Paris xáo động" !
Thơ với chả thẩn, lại đi cùng với cái ngớ ngẩn nhất của MT bấy nay ! Mà bài này hình như chưa ai gởi PCác? PCác đọc xong rồi xóa đi nha - MT muốn PC làm vậy nếu thấy quấy rầy PC quá ý mà ! Rất chân tình đó !
Chúc chị đi chơi vui vẻ và thú vị mọi nhẽ nha !
thân mến HTMT


Phượng thắm trong mơ !
(kính tặng chị Phượng Các !)

Phượng hồng- đọng mãi tuổi ấu thơ
Đỏ thắm trên sân mỗi cửa trường
Trên lối đi- về nơi phố vắng
Đôi hàng Phựợng vĩ rực bến sông…

Phượng hồng một nhánh- đã trong mơ
Ta hái trên tay một chiều về
Thăm trường xưa cũ nơi xứ Huế
Để tặng cho người ấy ta thương…

Bây chừ Huế ấy vẫn đâu đây
Hoa vẫn trong ta đỏ một trời
Dẫu người xưa đã xa xa lắm
Có Phượng thắm hồng- gió vương mây…

Tên người «Phượng Các»- phải hoa kia
Đã ở trong ta mãi tháng ngày
Ta đã mơ Em chiều Hạ Trắng
Ta đã ướp tình với tên Em?!

Ôi ! Đời sao lại có tên Em
Để sớm Thu nay gió đổi chiều
Để cho ta bỗng về bến cũ
«Nhặt nhánh Phượng hồng tặng riêng em !»*

Bên trời Huế ấy phải sớm nay
Phượng Vĩ đơm bông một trời đầy
Nhớ bóng áo dài bay trong nắng
Phơn phớt ánh hồng ấy theo mây


Paris -23h le 28/6/2005

* thơ VHP “Huế thơ”
Phượng Các
#28 Posted : Tuesday, February 14, 2006 4:05:25 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị vhp ơi,
Cám ơn chị về bài thơ tặng PC trên đây. PC không biết làm thơ nên không làm lại tặng chị được. Cứ để cho vui nha chị, xóa làm gì.
Chị muốn nghĩ tên PC với nghĩa nào cũng được. Nếu vì đó mà người thơ sáng tác được một bài thơ thì càng vui. Tâm hồn chị thật là tràn đầy mơ mộng và lãng mạn làm sao đâu. Hổng biết ngòai đời thật thì chị ra sao? Có hay thơ thẩn vừa đi vừa làm thơ, mà quên cả cuộc sống chung quanh?


Nhanai
#29 Posted : Tuesday, February 14, 2006 3:33:07 PM(UTC)
Nhanai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 400
Points: 84
Location: some where out there

Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)


Na bận rộn quá nên không biết chị PC đang du lịch một vòng...nước Mỹ khởi đầu từ SF xuống miền nam Cali và....đến những nơi chị sẽ , đang, sắp .... tới ...!!!


Một chiếc xe con,....nếu chị lái xe đi, giữa đường không có tiền đổ xăng hoặc tiền ăn trưa, tối, hoặc cần chỗ ngủ qua đêm ..... trong trường hợp thẻ của chị không còn có thể cà được hoặc bị thất lạc, mất , chị có thể gọi số 411 - liên lạc trực tiếp với tổng đài, báo cho tổng đài biết, họ sẽ sắp xếp cho chị nơi gần nhất để chị có thể lái xe đến đổ xăng, hoặc mua thực phẩm không phải trả tiền hoặc có nơi cho chị nghỉ qua đêm an toàn hơn ..... với điều kiện : record phải clear với bất kỳ any crime / felony / etc....!!!

Chúc chị may mắn , bình an , và.... hãy luôn tin rằng dù chỉ một mình, chị vẫn có guardian angel watch over chị ... so...don't worry , be happy !!!


Kisses



NA


Phượng Các
#30 Posted : Wednesday, February 15, 2006 3:25:22 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bạn rủ đi ra biển xem mặt trời lặn. Cả ba người ra biển Martinez vào lúc hoàng hôn đã xuống khá sâu rồi. Bạn chỉ vào nền trời có hai vệt mây đỏ hồng và khen nức nở. Có họa sĩ nào pha được màu đó? Bạn nói nếu tôi còn ở lại vùng Bay thì ngày 18 tháng này có triễn lãm tranh ở San Jose của một số đông họa sĩ người Việt. Rất tiếc là ngày ấy tôi không còn ở vùng Bay nữa. Tôi cũng nhận được thư của họa sĩ Thanh Trí (tác giả bức Trăng và Thi Nhân bìa quyển Tuyển Tập Phụ Nữ Việt) báo cho biết. Tôi cám ơn họa sĩ đã rất bận rộn mà vẫn nhớ đến tôi và cho biết có thể có sự tham dự của họa sĩ - tôi không rõ họa sĩ triển lãm tranh hay là chỉ đến xem tranh. Chắc là thế nào cũng có sự tham gia triển lãm của các nữ họa sĩ như Trương thị Thịnh, Lê Thị Quế Hương (chị của hai nhà văn Lê Thị Huệ và Lê Thị Thấm Vân), Lâm Quang Kim Phượng....

Biển Martinez có cái cầu cây bắc ra sông đã đổ nát, trở nên thẩm màu..... Tôi phân vân tự nhủ, bây giờ mà dọn cái cầu nát này đi thì cũng khẳm tiền. Vài con vịt loăng quăng kiếm ăn trên khúc biển cạn nước. Bạn bảo thấy chúng thảnh thơi sung sướng.... Cứ mỗi khi nghe ai nhìn chim cá vịt trong thiên nhiên và khen chúng sung sướng là tôi lại nhớ đến lời đối thọai của Trang Tử và Huệ Tử. Cá vui! Anh không phải là cá làm sao biết cá vui ? Anh không phải là tôi, tại sao biết tôi không biết!
ductriqueanh
#31 Posted : Wednesday, February 15, 2006 3:42:30 AM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Bây giờ mà em muốn được... thất nghiệp đi đó đi đây như chị cũng hõng có được, nghiệp còn nặng vai Black Eye, dù có... kẹt tiền chút xíu nhưng thong dong như chị trong một thời gian biết đâu lại là... cái thù trong đời. Em có một... mơ ước là thực hiện một "roadtrip" từ tây sang đông, hoặc vui hơn nữa là hiking xuyên bang, nhưng mơ ước chỉ là ước mơ thôi, không biết khi nào mới thực hiện được Sad Nhưng mà vẫn cứ mơ Smile
Khi nào chị xuống nam Cali, nhớ liên lạc với em. Ở đây có nhiều quán cho dùng internet free lắm Smile
Phượng Các
#32 Posted : Wednesday, February 15, 2006 11:34:59 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Nhân Ái, ductriqueanh ơi,
Đâu có phải đâu, đâu có đủ sức mà lái xe đi trên con đường thiên lý. Mới đầu tính đi Amtrak từ bờ Tây sang tiểu bang trung Mỹ, nhưng nghe nhiều người hăm quá cho nên bỏ ý định đó rồi. Phải đi bằng máy bay thôi.

Cám ơn NA và ductriqueanh nha. Rose

Phượng Các
#33 Posted : Saturday, February 18, 2006 7:44:54 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
ngodong:
Chị PC ơi lạnh không? dưới em lạnh qu'a luôn nè.

Bạn vàng ơi,
Hôm nay trời bên đây đổ tuyết vào buổi sáng. Sáng ngủ dậy thấy trời mờ mịt, tuyết rơi lả tả. Bông tuyết nhẹ thôi. Tôi ngồi bên cửa sổ phòng ăn ngắm tuyết rơi. Nghe nói vùng này một năm chỉ đổ tuyết vài ngày thôi. Tôi đã từng thích ngắm tuyết rơi cũng như mưa rơi. Tôi cũng ưa thích ngắm nắng lên trên vạn vật. Ủa, hóa ra tôi yêu tất cả những sinh họat của đất trời. Miễn chúng đừng quá đáng để tàn hại sinh linh như giông gió, sóng thần, động đất hay núi lửa phun. Buổi chiều thì nắng lên, trời trong lại. Tôi chỉ có một mình trong nhà, loay hoay chờ một cú điện thọai mà người bạn nhỏ hẹn sẽ gọi vào lúc 1 giờ trưa, mà bây giờ đã là 6 giờ rồi. 6 giờ của tôi là 3 giờ của bạn, là 3 giờ của tôi cách đây mấy ngày khi tôi chưa bay qua đây....Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta thay đổi giờ khắc như thế, có cái gì kỳ diệu khi giờ của tôi và giờ của bạn khác nhau. Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta biết nhiều thứ mà thuở nhỏ chúng ta chỉ được biết qua sách báo mà không bao giờ hy vọng được thể nghiệm. Như đi máy bay, như được vượt qua Nam chí tuyến, như được ... tính tính tính tình tang tang tang ..... cuộc đời mình như chiếc thuyền nan.....trôi nó trôi bềnh bồng ....đi tới Mê hi cô ....
Đợi hòai cú điện thọai mà không thấy thì tôi bỏ cuộc, lấy áo pardessus khóac vào người, mang giầy, mang găng, đội nón nỉ, quấn khăn foulard (chiếc khăn bạn đan cho tôi đó, không biết bạn còn nhớ?). Xong rồi tôi bước ra ngòai. Ngòai đường vắng ngắt, không một bóng người. Tôi ngắm khu nhà tôi đang ở. Khu nhà xây theo quy họach, cũng giống như khu nhà của hai vợ chồng chị bạn tốt bụng mà tôi cư ngụ cách đây mấy ngày. Nhưng nhà ở vùng này rộng hơn, giá nhà "mềm" hơn nhiều. Nếu tôi muốn sở hữu một cái nhà thì chắc là tôi phải dọn qua đây. Nghe nói khi ca sĩ Thanh Tuyền và Shayla sang đây hát để gây quỹ từ thiện gì đó, thì Thanh Tuyền có bảo là hồi đó giờ đi hát khắp nơi trên nước Mỹ mà chưa từng thấy nơi nào buồn như nơi đây. Sad
Ở ngòai lạnh quá thể, Cây cối ở đây trơ trụi chớ không có evergreen như vùng chị Linh Vang (và của Cát Nhu nữa chớ!). Tôi tháo găng ra, thò tay bóc một nhúm tuyết, tuyết trắng, màu trắng tinh tuyền, trắng tóat. Herman Melville trong Moby Dick đã dành mấy trang để nói về màu trắng, và ông nói rất đúng cái cảm nhận vi tế cực kỳ rằng màu trắng coi vậy mà lại cho ta cái cảm giác rờn rợn hơn bất cứ màu nào khác (kể cả màu đen) khi chung quanh ta chỉ toàn là nó, của tuyết, của băng, của ánh trăng trùm khắp. Một nhà văn mà tả được những cảm nhận bình thường mà tế nhị của lòng ta mà chưa ai thấy thì ta chợt thấy nhà văn ấy thật là nhà văn..... lớn! Wink


Nhanai
#34 Posted : Saturday, February 18, 2006 10:46:03 AM(UTC)
Nhanai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 400
Points: 84
Location: some where out there

Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
ngodong:
Chị PC ơi lạnh không? dưới em lạnh qu'a luôn nè.

Bạn vàng ơi,
Hôm nay trời bên đây đổ tuyết vào buổi sáng. Sáng ngủ dậy thấy trời mờ mịt, tuyết rơi lả tả. Bông tuyết nhẹ thôi. Tôi ngồi bên cửa sổ phòng ăn ngắm tuyết rơi. Nghe nói vùng này một năm chỉ đổ tuyết vài ngày thôi. Tôi đã từng thích ngắm tuyết rơi cũng như mưa rơi. Tôi cũng ưa thích ngắm nắng lên trên vạn vật. Ủa, hóa ra tôi yêu tất cả những sinh họat của đất trời. Miễn chúng đừng quá đáng để tàn hại sinh linh như giông gió, sóng thần, động đất hay núi lửa phun. Buổi chiều thì nắng lên, trời trong lại. Tôi chỉ có một mình trong nhà, loay hoay chờ một cú điện thọai mà người bạn nhỏ hẹn sẽ gọi vào lúc 1 giờ trưa, mà bây giờ đã là 6 giờ rồi. 6 giờ của tôi là 3 giờ của bạn, là 3 giờ của tôi cách đây mấy ngày khi tôi chưa bay qua đây....Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta thay đổi giờ khắc như thế, có cái gì kỳ diệu khi giờ của tôi và giờ của bạn khác nhau. Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta biết nhiều thứ mà thuở nhỏ chúng ta chỉ được biết qua sách báo mà không bao giờ hy vọng được thể nghiệm. Như đi máy bay, như được vượt qua Nam chí tuyến, như được ... tính tính tính tình tang tang tang ..... cuộc đời mình như chiếc thuyền nan.....trôi nó trôi bềnh bồng ....đi tới Mê hi cô ....
Đợi hòai cú điện thọai mà không thấy thì tôi bỏ cuộc, lấy áo pardessus khóac vào người, mang giầy, mang găng, đội nón nỉ, quấn khăn foulard (chiếc khăn bạn đan cho tôi đó, không biết bạn còn nhớ?). Xong rồi tôi bước ra ngòai. Ngòai đường vắng ngắt, không một bóng người. Tôi ngắm khu nhà tôi đang ở. Khu nhà xây theo quy họach, cũng giống như khu nhà của hai vợ chồng chị bạn tốt bụng mà tôi cư ngụ cách đây mấy ngày. Nhưng nhà ở vùng này rộng hơn, giá nhà "mềm" hơn nhiều. Nếu tôi muốn sở hữu một cái nhà thì chắc là tôi phải dọn qua đây. Nghe nói khi ca sĩ Thanh Tuyền và Shayla sang đây hát để gây quỹ từ thiện gì đó, thì Thanh Tuyền có bảo là hồi đó giờ đi hát khắp nơi trên nước Mỹ mà chưa từng thấy nơi nào buồn như nơi đây. Sad
Ở ngòai lạnh quá thể, Cây cối ở đây trơ trụi chớ không có evergreen như vùng chị Linh Vang (và của Cát Nhu nữa chớ!). Tôi tháo găng ra, thò tay bóc một nhúm tuyết, tuyết trắng, màu trắng tinh tuyền, trắng tóat. Herman Melville trong Moby Dick đã dành mấy trang để nói về màu trắng, và ông nói rất đúng cái cảm nhận vi tế cực kỳ rằng màu trắng coi vậy mà lại cho ta cái cảm giác rờn rợn hơn bất cứ màu nào khác (kể cả màu đen) khi chung quanh ta chỉ toàn là nó, của tuyết, của băng, của ánh trăng trùm khắp. Một nhà văn mà tả được những cảm nhận bình thường mà tế nhị của lòng ta mà chưa ai thấy thì ta chợt thấy nhà văn ấy thật là nhà văn..... lớn! Wink








(cho phép NA viết tiếp thêm đoạn trước và sau khi tuyết rơi ..... nơi chị PC nhen....)


đêm qua, ngòai trời đổ mưa. Dự báo thời tiết cho biết có mưa đá ở các vùng cuối mũi nam, tây nam của IN nơi giáp biên giới với phía bắc của Louisville (nơi tôi ở) không xa lắm là thành phố của chị không bị ảnh hưởng nhiều nên tôi đỡ lo . Vừa coi thế vận hội mùa đông, vừa coi tin khí tượng báo, tôi nghĩ đến "bà chị" ở xứ "Golden Gate" .....chẳng biết nghe tin mưa đá, và có tuyết rơi sẽ thế nào? Thời tiết nhiệt độ lên xuống thất thường trong mùa đông. Hôm qua trên 40F, hôm nay gần 10 F , ngày mai thì khoảng 30-35F. Chẳng biết cái lạnh miền đông có giống cái lạnh ở miền tây hay không...... !!!

Gởi vội mấy hàng pm cho chị, tôi đi ngủ vì thức quá đêm xem thế vận hội và hẹn mai sẽ gọi thăm.
9 giờ sáng ra khỏi nhà tôi giật mình vì lối xe bên hông nhà , ngòai đường phủ đầy tuyết trắng xóa. Tuyết đang rơi. Thích thật !!! nhưng......phải mất 30 phút tôi mới ra khỏi nhà sau khi nổ máy làm nóng xe lên . Vậy là tôi lên trường trễ, project tôi đang làm không thể xong trước giờ tôi hẹn gọi thăm chị . 1 giờ, tôi nhìn đồng hồ, tới giờ hẹn rồi, mà cái project chưa xong ....thôi thì ráng làm xong rồi gọi lại cho chị . 3 giờ tôi mang mớ project lên nộp, phát hiện ra bị thiếu một phần "causes" thế là lại loay hoay tìm , search, viết....... 5 giờ cái project tạm hoàn chỉnh. Tôi chạy vội xuống public phone, gọi cho chị ngay. Chuông reng ở đầu giây bên kia , có lẽ chị đã ra khỏi nhà. 6 giờ tôi gọi lại vẫn không gặp được . 6:30 tôi gọi lại lần nữa vẫn không gặp được . ....... wow.... "bà chị" giỏi thiệt, đất lạ , cảnh lạ ...... đi ra ngòai một mình không sợ lạc hay sao? trời lại đang tuyết, chẳng biết có lái xe hay không , mà nếu có lái xe chẳng biết có an toàn không.....gì chớ, lái xe ngay trong lúc tuyết rơi, không cẩn thận có thể xảy ra tai nạn như chơi.

Ăn cơm tối xong, gọi lại cho chị, cũng không gặp được ...... đang nghĩ, .....chẳng biết phong cảnh IN có hữu tình không, mà làm cho chị ......buồn chẳng thèm lên tiếng.....???

Những năm trước đây, cũng có nhiều ca sĩ đến hát trình diễn / gây quỹ từ thiện vv và vv..... lúc đến cũng như đi, ai nấy cũng bảo là.... xứ gì buồn quá. Cộng đồng người Việt lèo tèo dăm ba que , đi ra đi vào gặp toàn người ngọai quốc. Họ nhất định là ....không bao giờ ở / định cư tại những nơi giống như thế này.

Tôi lại nghĩ khác...... nhưng đó là suy nghĩ của tôi nhưng nói , viết ra cũng chẳng làm thay đổi được quan niệm sở thích sống của mỗi người, thôi thì cứ nghe..... nhìn.... biết vậy ....là đủ .



Hy vọng sẽ gặp chị



NA
Vũ Thị Thiên Thư
#35 Posted : Saturday, February 18, 2006 3:33:26 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Phượng Các
Thứ năm , người bạn cùng sở vào muộn , chị ấy bảo phiá bắc đang giông bão, mưa đá...
Tối qua Wind chill -20 F , lúc ra khỏi sở nhìn nắng sắp tắt, chưa kịp mang gloves , những ngón tay buốt...muà đông bên nầy , khi nhìn nắng trong vắt bên ngoài thì nên cẩn thận , nhiệt độ và sức gió lạnh vô cùng
Sáng nay nhiệt độ xuống single [ -2F ] tối nay về , mở xe , chiếc xe khục khặc...
Chị Phượng Các
Khi cẩn thận khi ra ngoài , mặc áo , khăn quàng , và găng tay
Bảo trọng
linhvang
#36 Posted : Saturday, February 18, 2006 5:37:20 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị PC,
Hồi tối coi TV thấy có chiếu cảnh tuyết bên chị đang ở.
Bên này, trời đã tạnh gió, nhưng vẫn còn lạnh, TV "hù" là tối nay sẽ xuống 15 độ, nên ban ngày vừa đem chậu rodi ra phơi nắng (được cưng vì nó vừa ra mấy cái nụ hoa, mà cũng vừa mang về làm của mình năm nay), vội phải khiêng vào nhà lại.
Ng có một ngày dọn dẹp ứ hự mà vẫn chưa xong. Nhánh thông, trái thông rớt tùm lum. Ng đòi chặt mấy cây thông này hòai, nhưng tụi này còn đang tính toán mướn Mỹ hay Việt chặt cho rẻ đây.
Phượng Các
#37 Posted : Monday, February 20, 2006 5:34:33 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị VTTT, chị LV.
Ở đây lạnh vậy thì trên chỗ hai chị chắc là còn buốt giá nhiều hơn?

linhvang
#38 Posted : Monday, February 20, 2006 5:46:30 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hai ngày nay chưa ra khỏi nhà nên không biết lạnh cỡ nào. Cách đây một tiếng ngồi ở bàn làm việc nhìn ra, thấy tuyết đang rơi trên mái garage, từng viên nhỏ, cứng, giống như hail- mưa đá-, mà là tuyết đó, vì cái màu trắng đục thật đục. Hôm qua, chị Nguyên cho biết sẽ xuống chơi, nhưng điệu này, chắc là hết dám đi.
Phượng Các
#39 Posted : Monday, February 20, 2006 6:42:32 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Hôm qua đi thăm một vài người quen ở cách đây vài tiếng lái xe. Trời rất lạnh, không có hàn thử biểu nhưng có thoáng nhìn vào báo cáo thời tiết của web thì thấy là 10 độ F ở một thời điểm nào đó. Thấy nước đá trên nhiều xe, nhiều ao vũng loáng thoáng hai bên đường. Bây giờ mới biết nông nỗi của những người ở xứ lạnh và là một lý do khiến cho có cuộc Tây tiến của người Việt vào thời mới định cư khi chính phủ Mỹ nhận hơn 100 ngàn người tị nạn Việt Nam sau 1975.
Hai bên đường cây cối trụi lũi trụi lơ. Thỉnh thoảng cũng thấy loại cây thông nhưng không nhiều. Tôi thích mình có kiến thức về thổ nhưỡng học và thảo mộc học để biết thêm về sự phân bố đất đai và cây cỏ tại các vùng đất mình đi qua. Trước đó tôi có nói với người bạn nọ là tôi rất thích môn địa lý. Không biết đó là lý do tôi thích du lịch, hay ngược lại, chính vì thích du lịch mà tôi thích môn địa lý. Rồi hôm nay, ngồi trên xe tán dóc, tôi lại bảo với người quen là tôi cũng ưa môn lịch sử nữa. Cái nào cũng thích thì rốt lại không thành chuyên gia được. Ngô sinh dã hữu nhai, nhi tri dã vô nhai. Dĩ hữu nhai tùy vô nhai, đãi hỉ!
Xe có ngừng lại một lần tại Rest Area. Một người vui miệng kể khi về VN một lần đi trên đường du lịch, bạn phải trả 6 đô la cho một lần xả nước từ cơ thể ra ngòai (trong khi người không phải Việt kiều chỉ trả có vài ngàn đồng VN - bị đối xử phân biệt một cách quá quắt như vậy chỉ khiến cho lòng càng thêm chán ngán cái quê hương cũ của mình). Ở Mỹ trong các rest area thì khỏi phải trả. Đi chơi ở Mỹ thì thích là vậy, mọi thứ đã được tổ chức khá chu đáo (đúng hơn là rất chu đáo theo tôi). Ngay cả nước lã trong các vòi nước uống công cộng. Nhớ lại hồi đi Ý du lịch, lúc nào cũng phải kè kè theo chai nước vì họ không có vụ cung cấp nước uống miễn phí tại các nơi công cộng như ở Mỹ. Mỹ rộng rãi, Mỹ thừa thải, Mỹ tràn lan.... Chỉ có một điều nhức nhối khi so với các quốc gia Âu Châu, Đại dương châu và Canada là không thiết lập nổi hệ thống dịch vụ y tế phổ cập cho toàn dân (tại bọn tài phiệt ngành này mạnh quá hay sao? mà khuynh đảo được quốc hội lưỡng viện trong các dự thảo lọai này được đệ nạp lên?).
Hai bên đường toàn là đồng bằng, không thấy núi như khi đi dọc theo đường "cái quan" của California. Tới một chỗ thấy xe cảnh sát chóa chóa, tới gần thì ra một cái xe ở hướng đường ngược lại bị lật chổng bốn vó lên trời. Tai nạn làm kẹt xe dòng xe bên đó. Bên hướng mình ai nấy tự dưng chạy chậm lại, thấy bàng hoàng quá, lật kiểu đó thì chắc là từ chết tới bị thương nặng. Nhìn tai họa của kẻ đồng hành mới hoảng hốt nhìn lại cách lái xe của mình ?

Đến nơi, tôi có một cuộc gặp gỡ thật vui, thật thú vị với những người quen biết cũ không gặp từ hơn 10 năm nay, có người tới hơn 15 năm. Những người lớn ngày xưa nay đã già, những đứa trẻ đã trưởng thành, những đứa bé được sinh ra. Nời vùng đất lạnh lẽo đó đã có thêm một nhúm người Việt hiện diện. Bữa tiệc vẫn thấy được các lọai rau nhiệt đới như tía tô, kinh giới làm tôi khá ngạc nhiên. Nhưng họ phải đi xa cả giờ mới tới tiệm thực phẩm Á Châu, mới có các quán ăn Việt Nam. Ai cũng có ước mơ về California nhưng nghề nghiệp đã ổn định, nhà đã mua (giá chỉ bằng một phần năm giá nhà ở Cali), con cái đã hội nhập vào cộng đồng Mỹ, về mà con không chịu về thì làm sao. Về đó thì phải có tiền thì mới sống thỏai mái được, họa may chỉ trúng số! Người bạn than dài thở vắn khi đứa con gái duy nhất của họ đã quá gắn bó với cuộc sống Mỹ. Cả trường trung học cùng lứa với nó chỉ có mình nó và thằng Nhật nọ là người Á Châu, làm sao mà tìm được một thằng rể người Việt để còn cảm thấy mình khỏi mất con!
linhvang
#40 Posted : Monday, February 20, 2006 7:07:07 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đi tới đâu, viết tới đó, thấy có lý quá phải không chị PC?
LV rất thích đọc những bài viết như thế này của chị. Biết đâu trong cái rủi có cái may, rủi mất giốp nhưng lại may thành nhà văn du ký, Mỹ có loại nhà văn này đó nha chị, travel writers. Approve
Users browsing this topic
Guest (4)
39 Pages<1234>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.