Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 400 Points: 84 Location: some where out there
Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)
|
quote: Gởi bởi Phượng Các
quote: ngodong: Chị PC ơi lạnh không? dưới em lạnh qu'a luôn nè.
Bạn vàng ơi, Hôm nay trời bên đây đổ tuyết vào buổi sáng. Sáng ngủ dậy thấy trời mờ mịt, tuyết rơi lả tả. Bông tuyết nhẹ thôi. Tôi ngồi bên cửa sổ phòng ăn ngắm tuyết rơi. Nghe nói vùng này một năm chỉ đổ tuyết vài ngày thôi. Tôi đã từng thích ngắm tuyết rơi cũng như mưa rơi. Tôi cũng ưa thích ngắm nắng lên trên vạn vật. Ủa, hóa ra tôi yêu tất cả những sinh họat của đất trời. Miễn chúng đừng quá đáng để tàn hại sinh linh như giông gió, sóng thần, động đất hay núi lửa phun. Buổi chiều thì nắng lên, trời trong lại. Tôi chỉ có một mình trong nhà, loay hoay chờ một cú điện thọai mà người bạn nhỏ hẹn sẽ gọi vào lúc 1 giờ trưa, mà bây giờ đã là 6 giờ rồi. 6 giờ của tôi là 3 giờ của bạn, là 3 giờ của tôi cách đây mấy ngày khi tôi chưa bay qua đây....Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta thay đổi giờ khắc như thế, có cái gì kỳ diệu khi giờ của tôi và giờ của bạn khác nhau. Có cái gì kỳ diệu khi chúng ta biết nhiều thứ mà thuở nhỏ chúng ta chỉ được biết qua sách báo mà không bao giờ hy vọng được thể nghiệm. Như đi máy bay, như được vượt qua Nam chí tuyến, như được ... tính tính tính tình tang tang tang ..... cuộc đời mình như chiếc thuyền nan.....trôi nó trôi bềnh bồng ....đi tới Mê hi cô .... Đợi hòai cú điện thọai mà không thấy thì tôi bỏ cuộc, lấy áo pardessus khóac vào người, mang giầy, mang găng, đội nón nỉ, quấn khăn foulard (chiếc khăn bạn đan cho tôi đó, không biết bạn còn nhớ?). Xong rồi tôi bước ra ngòai. Ngòai đường vắng ngắt, không một bóng người. Tôi ngắm khu nhà tôi đang ở. Khu nhà xây theo quy họach, cũng giống như khu nhà của hai vợ chồng chị bạn tốt bụng mà tôi cư ngụ cách đây mấy ngày. Nhưng nhà ở vùng này rộng hơn, giá nhà "mềm" hơn nhiều. Nếu tôi muốn sở hữu một cái nhà thì chắc là tôi phải dọn qua đây. Nghe nói khi ca sĩ Thanh Tuyền và Shayla sang đây hát để gây quỹ từ thiện gì đó, thì Thanh Tuyền có bảo là hồi đó giờ đi hát khắp nơi trên nước Mỹ mà chưa từng thấy nơi nào buồn như nơi đây. Ở ngòai lạnh quá thể, Cây cối ở đây trơ trụi chớ không có evergreen như vùng chị Linh Vang (và của Cát Nhu nữa chớ!). Tôi tháo găng ra, thò tay bóc một nhúm tuyết, tuyết trắng, màu trắng tinh tuyền, trắng tóat. Herman Melville trong Moby Dick đã dành mấy trang để nói về màu trắng, và ông nói rất đúng cái cảm nhận vi tế cực kỳ rằng màu trắng coi vậy mà lại cho ta cái cảm giác rờn rợn hơn bất cứ màu nào khác (kể cả màu đen) khi chung quanh ta chỉ toàn là nó, của tuyết, của băng, của ánh trăng trùm khắp. Một nhà văn mà tả được những cảm nhận bình thường mà tế nhị của lòng ta mà chưa ai thấy thì ta chợt thấy nhà văn ấy thật là nhà văn..... lớn!
(cho phép NA viết tiếp thêm đoạn trước và sau khi tuyết rơi ..... nơi chị PC nhen....) đêm qua, ngòai trời đổ mưa. Dự báo thời tiết cho biết có mưa đá ở các vùng cuối mũi nam, tây nam của IN nơi giáp biên giới với phía bắc của Louisville (nơi tôi ở) không xa lắm là thành phố của chị không bị ảnh hưởng nhiều nên tôi đỡ lo . Vừa coi thế vận hội mùa đông, vừa coi tin khí tượng báo, tôi nghĩ đến "bà chị" ở xứ "Golden Gate" .....chẳng biết nghe tin mưa đá, và có tuyết rơi sẽ thế nào? Thời tiết nhiệt độ lên xuống thất thường trong mùa đông. Hôm qua trên 40F, hôm nay gần 10 F , ngày mai thì khoảng 30-35F. Chẳng biết cái lạnh miền đông có giống cái lạnh ở miền tây hay không...... !!! Gởi vội mấy hàng pm cho chị, tôi đi ngủ vì thức quá đêm xem thế vận hội và hẹn mai sẽ gọi thăm. 9 giờ sáng ra khỏi nhà tôi giật mình vì lối xe bên hông nhà , ngòai đường phủ đầy tuyết trắng xóa. Tuyết đang rơi. Thích thật !!! nhưng......phải mất 30 phút tôi mới ra khỏi nhà sau khi nổ máy làm nóng xe lên . Vậy là tôi lên trường trễ, project tôi đang làm không thể xong trước giờ tôi hẹn gọi thăm chị . 1 giờ, tôi nhìn đồng hồ, tới giờ hẹn rồi, mà cái project chưa xong ....thôi thì ráng làm xong rồi gọi lại cho chị . 3 giờ tôi mang mớ project lên nộp, phát hiện ra bị thiếu một phần "causes" thế là lại loay hoay tìm , search, viết....... 5 giờ cái project tạm hoàn chỉnh. Tôi chạy vội xuống public phone, gọi cho chị ngay. Chuông reng ở đầu giây bên kia , có lẽ chị đã ra khỏi nhà. 6 giờ tôi gọi lại vẫn không gặp được . 6:30 tôi gọi lại lần nữa vẫn không gặp được . ....... wow.... "bà chị" giỏi thiệt, đất lạ , cảnh lạ ...... đi ra ngòai một mình không sợ lạc hay sao? trời lại đang tuyết, chẳng biết có lái xe hay không , mà nếu có lái xe chẳng biết có an toàn không.....gì chớ, lái xe ngay trong lúc tuyết rơi, không cẩn thận có thể xảy ra tai nạn như chơi. Ăn cơm tối xong, gọi lại cho chị, cũng không gặp được ...... đang nghĩ, .....chẳng biết phong cảnh IN có hữu tình không, mà làm cho chị ......buồn chẳng thèm lên tiếng.....??? Những năm trước đây, cũng có nhiều ca sĩ đến hát trình diễn / gây quỹ từ thiện vv và vv..... lúc đến cũng như đi, ai nấy cũng bảo là.... xứ gì buồn quá. Cộng đồng người Việt lèo tèo dăm ba que , đi ra đi vào gặp toàn người ngọai quốc. Họ nhất định là ....không bao giờ ở / định cư tại những nơi giống như thế này. Tôi lại nghĩ khác...... nhưng đó là suy nghĩ của tôi nhưng nói , viết ra cũng chẳng làm thay đổi được quan niệm sở thích sống của mỗi người, thôi thì cứ nghe..... nhìn.... biết vậy ....là đủ . Hy vọng sẽ gặp chị NA
|