Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

3 Pages123>
CÕI HƯ VÔ
viethoaiphuong
#1 Posted : Wednesday, January 11, 2006 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Có một cõi hư vô?!

Tôi hay nói tôi là kẻ nhát gan nhất trên đời này và đinh ninh là vậy từ bao nhiêu năm nay- kể từ khi tôi ý thức được điều đó có nghĩa là gì?

Vậy mà tôi đã nhầm, ở đời sẽ có kẻ còn nhát gan hơn tôi gấp vạn lần kia! Đó là người bạn tri kỷ của tôi, tôi tình cờ gặp lại một nửa khác đó của tôi sau khi chúng tôi thực sự "mất tích" nhau trong đúng hai mươi năm, vì một lý do cũng thật là dễ hiểu mà cũng hoàn toàn khó hiểu(!)...

Tôi suy nghĩ rất nhiều từ bữa chúng tôi gặp lại nhau đó- mới vào mùa Giáng Sinh năm nay... tất cả còn đang nghẹt trong tôi- tim tôi (một trái tim mỏng manh và yếu đuối), hồn tôi (một tâm hồn hết sức trắng trong, mà bạn bè tôi gọi là "pha lê nhất của pha lê")- tôi chẳng thể giải thích được vì sao chừng ấy thứ quay cuồng trong đầu tôi... rồi một hôm- đúng vào chiều 1/1/2006 đây- khi tôi đi lễ ở một Hội Thánh bạn hữu ( lần đầu tiên tôi tới đây)- ở chương trình giảng lời Chúa, người giảng hôm đó nói về "Phước" trong Kinh-Thánh là gì? Đến khi ông đọc một đoạn của "truyền đạo"- tôi sững hết cả người : "...Hư vô tất thảy đều hư vô!". Mọi sự như mở ra trong đầu tôi- như ánh sáng đến với tôi không phải từ mặt trời, mà là từ trong chính đầu tôi vậy.

Khi về nhà tôi lấy Kinh-Thánh ra đọc lại đoạn "truyền đạo" đó, và cứ hút vào những dòng sau đó... tôi như bị thôi miên vào những hàng chữ lặp lại " và, đó lại là một sự hư vô"...
Đến khi tôi đọc câu kinh thánh ghi rõ mồn một "người khôn ngoan có con mắt trong đầu mình..."- tôi
run lên bần bật ! Và tôi tự hỏi:" vậy tôi là "khôn" hay ngược lại-"ngu" ? Chúa ơi!

Và cho đến mãi hôm nay tôi mới quyết định vô trang web này để khẳng định là tôi đâu có nhát gan bằng Như Tuyết- đứa bạn tìm lại được sau hai mươi năm mất tích kia? Bởi tôi biết- chúng tôi là tri kỷ thật đấy mà chúng tôi khác nhau hoàn toàn thì phải, nhưng phải vậy để hợp lại thành một con người hoàn chỉnh theo ý Thượng Đế (như người đời hay nói mỗi khi nào đó?)

Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ kể cho bạn tôi và mọi người hiểu vì sao lại "hư vô" đến thế!

Tặng Tuyết Như mến yêu đây!
viethoaiphuong
#2 Posted : Thursday, January 12, 2006 1:54:52 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cali giờ này mới bắt đầu ngày mới đây? còn Paris thì đã chiều tối rồi - chắc vậy mà tôi với Tuyết Như đã lạc nhau hoài năm tháng?
- hello ! VHP làm gì mà lẹ thế? mới ok chưa đầy nửa ngày đã tóm cổ TN vô phunuviet rồi đó à?Chúa ơi!!đang tính báo với VHP là thôi cái vụ Net ấy đi, sợ thấy mồ !!!
- trễ quá rồi TN ơi !!Ai bảo hồi đêm không thức trắng mà canh VHP? Bây giờ "nhất cử nhất động" đều phải chờ bàn tay thần kỳ của chị PCác kia- mà hình như chị ấy đi đâu mất tiêu rồi - cả tuần nay chị ấy im như thóc !
- PCac là ai vậy?
- thì là bà chủ Web phunuviet thì phải - VHP quen gọi vậy với bạn bè khi họ hay hỏi PCác là ai đó mà -PCac là ngôi sao trên trời xuống giáng trần đó TN ơi!

- Lại còn thế nữa a?Vậy mà TN từ hòi nào cứ nghĩ họ nói bóng bẩy vậy thôi chứ sao trên trời làm sao rớt xuống đay được ,nếu có thật thì trái đất này đâu còn tồn tại??
-Vậy TN tính sao với cái bài TN gởi VHP hôm qua đây? vì sẵn sàng post vô đó rồi !
- Để tính đã chứ, làm gì mà cứ như" sao băng" vậy, Chúa ơi!!
-Tại vì cái vụ hồi sáng nay VHP viết trong tùy bút báo sẽ có chuyện đó rồi - chuyện thiên tình sử của TN đó mà, ít nhất có bạn của VHP đợi xem mặt mũi TN ra sao???
- Kệ , đợi đi chút đã !!
- Châm mất rồi TN ơi - vì VHP vừa làm thế nào mà nó chạy vô mục văn mất rồi !!
- Chúa ơi cứu con !!
- allo, TN đâu rồi???

Tôi đã đùa hơi quá mức rồi, TN sẽ giận chết, nhưng nếu không nói vậy cô nàng sẽ thành đứa nhút nhát suốt đời??
viethoaiphuong
#3 Posted : Thursday, January 12, 2006 6:09:10 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Từ lúc tôi đánh liều post"thiên tình sử" của TN đến giờ, không thấy TN gọi sang, tôi lo lắm- chết thật !
Nếu quả tình TN yếu bóng vía đến thế thì tôi đâu bạo dạn gì hơn TN??
Tôi gọi cho một người bạn thân khác của tôi- mà chắc chắn đã đọc " Mùa GS kỳ diệu" đó rồi- để xem bạn tôi bảo sao với cái vụ sợ đến thót tim tôi đây? Thì được câu trả lời ngon ơ, đến lạnh lùng nữa là khác:
- Kệ TN đi ; thế nào cũng sẽ gọi cho VHP đó hay là VHP gọi đại đi - làm sao TN ăn thịt VHP qua điện thoại được??
Hóa ra cái cô nàng này bạo dạn hết chỗ nói- còn như thách cả tôi và TN nữa ấy chứ. Tôi ước gì bạn chia cho tôi và TN chỉ 1/100 cái bạo dạn đó của bạn thôi -thì có phải - 2 đứa tôi sẽ bạo dạn hơn hẳn, mà ban tôi còn tới 9/10 lòng dũng cảm đó của mình vần đủ chia cho 1/2 thế giới này??
Tôi đang còn phân tâm , chưa kịp trả lời gì, bạn tôi ở đầu dây kia nhồi thêm:
- Ủa thế VHP bị cấm khẩu à? sợ hả?( bộ bạn tôi có đôi mắt thần?)- sợ quá thì trốn vào trong giấc mơ đó VHP ơi !
Tôi hết biết nói gì thêm.
Giò này tôi vẫn còn run đây- có lẽ hết đêm nay thức trắng mất !
Mà chị PCac đi đâu ấy nhỉ?thấy rõ ràng cái "sụ nhầm lẫn" hồi sáng được điều chỉnh rồi? Mà chị PCac quả là có "mắt thần" chẳng thèm đọc thư của VHP cũng biết hết từ xa- có khi chẳng cần vô Net như người trần mình đâu -chị ấy là từ trên trời rơi xuống mà??Thế mới biết mắt mình kém quá,ban mình dù chưa là 1/2 của mình mà đã tinh đến thế? vậy hay TN cũng nhìn được tôi từ trong hư vô?thấy toi sợ quá mà trút thêm giân hờn thì tôi chết ngay đêm nay- hóa ra mất tích nhau 20 năm nay , vừa tìm lại được- qua điện thoại, còn chưa thấy mặt nhau( hẹn tới mãi tháng sáu cơ!) thì đã đưa tiễn nhau thật??
Paris đã là 23h rồi, tôi cũng phải lên nhà đây- nằm mà run có lẽ đỡ khổ hơn là ngồi mà run thế này??
Hẹn các bạn ngày mai nhé- nếu như TN gọi lại hay tôi gọi được cho TN, nếu thấy im ắng thì tôi đành chào vĩnh biệt tất cả hôm nay - vậy là tự nhiên tôi tỉnh táo đó chứ- biết hết mọi điều mà chuẩn bị trước- cả cái sụ ra đi của mình vào Cõi Hư Vô? Có lẽ tôi có con mắt ở trong đầu toi thật cũng nên?
ÔI, nhưng em phải chào từ li anh thân yêu của em sẵn đây nhé-vì em biết đến giờ đi làm về thế nào anh cúng lao vào cái máy vi tính đê check mail trước tiên -như anh vẫn hay nói với em- tin em là sự sống của anh bây giờ !Mệt mấy cũng chỉ có em là người duy nhất được anh trả lời thôi đó, mặc dù chỉ vẻn vẹn đúng 2 dòng là nhiều nhất , và luôn kết thúc-"... thăm em !"??Ngày mai có lẽ anh sẽ hết phải chiều em nhiều đến thế rồi???em cũng thăm anh ở lại vui và hạnh phúc nhiều nhé
anh hãy nối nhịp thơ giùm em, người lính trẻ của em !!em thơ !!

Chào TN thân yêu nhất của VHP, đừng giận, đừng hờn nữa làm gì, đời ngắn ngủi lắm? TN đã mất 20 năm rồi , bây giờ hãy sống lại và sống cho cả phần của VHP nữa nghe từ trên cao VHP sẽ luôn ngó xuống Dương Trần để "dấu yêu" TN cho đến ngày bạn cũng sẽ bay lên đó với VHP?làm ban trên Thiên Đường có lẽ sướng hơn ở dưới trần gian - vì trên đõ chỉ toàn kẻ không có tội mới được ở, kẻ xấu bị xuống địa ngục hết rồi, họ sẽ chẳng nghi ngờ gì tình bạn đep như sương mai của chúng mình?
....
Chào tất cả và tất cả mọi người biết đến VHP !
Tỉ dụ mai VHP mà còn sống nhăn răng, sẽ có nhiều cú điện thoại gọi tới viếng lắm đây !
Chúa ơi !Con ở hay còn về là nơi Chúa và TN định cả, nếu tí nữa TN vẫn không gọi lại? Con thì chết run vì nhát gan rồi đây !
SOS chị PCác cứu VHP được không???
bye !!
Phượng Các
#4 Posted : Thursday, January 12, 2006 10:12:39 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Đọc viethoaiphuong thiệt tình cũng muốn nhảy nhổm theo. Big Smile

viethoaiphuong
#5 Posted : Thursday, January 12, 2006 9:53:14 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Rất cám ơn chị PCác -vậy là chị còn ở nhà?Thế chị sửa lỗi của VHP bằng cách vô net như người thường hay bắng "phép thần" vậy?? chị thì muốn làm gì mà chả được??Sướng thiệt đó !
VHP đi viết tiếp cái đoạn hôm nay nhỉ ! mắt dính chặt lại rồi- buồn ngủ vì đêm qua thức trắng với tội lỗi "trót dại "đó, phải chi đừng nghe chi PCac rủ đi viết bài kiểu này?Làm thơ thì chỉ được đau khổ thôi, chứ không thêm cái sợ hãi kiểu này?
viethoaiphuong
#6 Posted : Thursday, January 12, 2006 10:31:28 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Thật là tưởng khôn mà hóa dại nhất trên đời này là VHP đây !
Cả đêm qua thức trắng vì sợ và vì lo lắng, đợi mãi chẳng thấy động tĩnh gì từ phía Cali, còn chưa hết run, thì cũng cố dũng cảm bò đến cái điện thoại gọi đại sang Mỹ.
Im lặng như là sự chết thật! Máy reo cả 5' mà không ai nghe. Tính giờ lúc đó chỉ mới 8h tối là cùng.
Sợ quá, tôi nằm im như chết luôn, người cứ run như bị sốt rét - mặc dù đã biết sốt rét là gì đâu- ấy là bây giờ nhớ ra thì cho là vậy (!)
Đến gần sáng bên này,tôi gọi cho cô bạn ở cùng phối Bolsa vời TN:
- Bồ ơi, cứu "em" với -đi tìm đại xem có thấy nhà TN ở đâu không, để xem TN ra sao giúp "em" đi- hình như nó chết thật rồi !
- Thế TN ở số mấy?
- Đâu đã kịp hỏi từ bữa tìm thấy nhau đến giờ - chỉ nhấc máy là gọi thôi, ai dè có cơ sự hôm nay!
- Thế số điện thoại của nhà TN đâu, đưa KN xem nào !mà làm gì mà nói không ra hơi vậy?
- Thì sợ chứ còn sao nữa !
- Bình tĩnh đi, đồ thỏ đế, đụng tí là "nhè" à??
Ủa mà sao nó biết tôi đang nước mắt chảy đầm đìa??KN này đúng là có "mắt thần" thật-cái gì KN cũng biết hết -chẳng kém gì chị PCac kia - hay là???mà thôi giờ này hơi đâu mà lo vụ đó, có người đang chết cũng không chừng kia kìa !!
Tôi vội vàng đi tìm số điện thoại của nhà TN, rõ ràng hồi nãy mới để cuốn sổ ghi số tel? đây mà giờ này nó biến đâu???
Tìm cả 5', đầu kia thi thoảng KN lại eo éo - VHP ơi, còn đó không?có lẽ KN lây cái sợ rồi đây- nghĩ mình xỉu rồi chắc??
Hóa ra để cuốn sổ trong túi áo kimono mà đi tìm ở đâu !Vậy có người nói họ cầm chìa khóa trong tay mà đi tìm chìa khóa có lẽ là không sai??
- Rồi bây giờ bồ đợi nghe !

Tôi bỏ máy xuống rồi cứ thế mà đợi, đến giờ này đã là gần 5h sáng bên đó rồi, tôi,gọi cho KN đã chục lần mà cũng không ai nhấc máy cả.
Chúa ơi ! KN mà cũng làm sao nữa thì tôi sống để làm gì nhỉ???
Giờ này thì tôi muốn gục xuống thiệt rồi!
Được cái may cho bên này - là tôi chưa chết !( bạn tôi hồi sáng gọi đến nghẹt cả net ). Nhưng bên Cali thì chắc đang phát loạn??
Tôi chỉ còn có một cách duy nhất là cầu nguyện !!! Giờ này tôi mới thấy KN của tôi mới quí hóa làm sao - đúng là thần phù hộ cho VHP đây- Thượng Để gởi KN đến cho cuộc đời tôi đâu phải chỉ để chọc ghẹo nhau hoài trên Net không chán?!Merci mon Dieu !
Phượng Các
#7 Posted : Friday, January 13, 2006 1:28:44 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

Rất cám ơn chị PCác -vậy là chị còn ở nhà?Thế chị sửa lỗi của VHP bằng cách vô net như người thường hay bắng "phép thần" vậy?? chị thì muốn làm gì mà chả được??Sướng thiệt đó !



hp ơi,
Chỉ cần có cái máy nối vô Net là dù ở chân trời góc biển nào lại không vào forum được. Thật là kỳ diệu cho tiến bộ của khoa học há. Approve



viethoaiphuong
#8 Posted : Friday, January 13, 2006 5:45:16 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Mãi đêm qua tôi mới gọi được cho KN – Chúa ơi ! Cô bé tự nhiên khác hẳn mội khi, nghe tôi mà như nghe người trong cõi mộng !
- Ai đó? Cái giọng mới lạ lùng làm sao- như người trên trời rơi xuống chắc? vì hồi nào tời giờ cứ nghe thấy tôi bên này là KN reo lên như cô bé 16 rất hồn nhiên, vô tư và trong sáng- muốn làm người lớn và còn chưa biết lớn thì thế nào?!)
Tôi tưởng tôi bấm nhầm số 1 nhà VN nao đó bên Cali , vì nói bằng tiếng VN mà ? hay tôi bị sao mà nghe tiếng Mỹ ra tiếng VN ?
- Dạ xin lỗi đó là KN phải không ?( tôi hỏi bằng tiếng Mỹ -rất dở của tôi)
- Yes ! KN đây !
- Vậy mà tưởng nhầm nhà ! oh, mà KN sao vậy ?
- Sắp chết !
- Gì vậy, nói giỡn hả ?Ai chết ? TN nó sắp chết à ?
- No, KN !
Tôi không tin ở tai mình nữa ! Đúng là giọng của kẻ sắp đi về « Cõi hư vô » thật – lần đầu tiên trong đời tôi hiểu thế nào về « cõi đó » ! Chúa ơi ! Tôi bất chợt kêu lên !
-Sao thế ? bị gì vậy, kể ngay đi, không chính VHP chết ngay bây giờ !!
Vậy là có thể lúc này có 1 TN đã chết, 1 KN sẽ chết và1 VHP sắp chết ????tới 3 án mạng do tôi gây ra đây !Chúa của con ơi !?
Ngay lập tức tôi thấy trong đầu hiện ra PCac - ảo ảnh , mờ mờ…vì tôi chưahề biết mặt PCác ( hình như mấy người chủ biên Web site họ bị cấm nói về mình và cấm post photo cho ban của chinh trang web đó thì phải( ?)- thành ra tôi toàn đoán mò với cai trí tưởng hơi nông cạn của tôi )-Tôi cần sự khôn ngoan và trí thông minh bao nhiêu- giờ này tôi mới ý thức là cái sự cần đó la thực tình và nhiều biết chừng nào !Thứ nhất tội đó phải bắt nguồn từ PCác – vì xúi tôi đi viết « gì đó » trên »phunuviet ». Thứ nhì là – chỉ cần đôi mắt thần của PCác là nhìn được gì ngay lúc này để nói cho tôi biết về thực tại của TN , KN ở Cali, và để cứu chính tôi ! Hóa ra đó là ý chính của sự cần – Ham sống ! Sợ chết !?( Chắc gì đó đã là sự thật nhất của mọi sự thật nơi tôi ??)

Đến giờ toi đi học rồi, hôm nay tôi cơ lớp học « thần học »,lớp tiếng Việt Nam – lại trả bài thi nữa ( về văn học VN)và 1 lớp kinh thánh chiều thứ 7. Tới mãi trễ lắm mới về.
Vậy là có 1 kẻ chắc chắn còn sống tới tối nay – đó là tôi !
Tôi biết tôi đi học hôm nay với tâm trạng không bình thường đây, mọi thứ đang quay cuồng trong đầu tôi, chắc nổ óc ra hẳn ? Thế thì sớm đi, ở nhà cho mọi người bớt phiền hà, chứ đén chỗ học sẽ khổ đến nhiều người xung quanh –trước hết là mấy giáo sư, bạn học, bạn Hội thánh đi nhóm chiều nay,…
Nếu ngày mai có bài tiếp trong mục tùy bút-« 2 chữ thật dễ thương này »- như tình cờ tôi đọc đâu đó có người thốt ra vậy thật, và còn bảo là "yêu Net nhất trên đời !!"-tôi chỉ mới nghe thấy –mẹ yêu con nhất đời( hay ngược lại) và nhất là « em yêu anh nhất đời ! ( hay ngược lại ?) , và tôi thì tôi đã từng thốt lên « Con yêu Chúa của con nhất đời và suốt đời ! Nhưng xin Ngài hãy để "nàng thơ" ở lại với con cũng trọn đời con - vì nàng thơ trong trắng tuyệt vời và rất xứng đáng với TY mà Chúa vẫn dạy moi người phải biêt yêu thương nhau!?mà "nàng thơ" là cõi "hư vô" kia mà?». Yêu net thì quả là »hư vô « ?
Thì có nghĩa là tôi còn chưa chết !
viethoaiphuong
#9 Posted : Saturday, January 14, 2006 4:35:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Khóc... tình thơ !
(KN,TN)

Vậy là em đã ra đi
Hồn tôi u xám, nói gì nữa đây
Tim tôi những giọt máu đầy
Lặng rơi xuống Tuyết...tiễn mây cuối trời...

Khẽ khàng tôi gọi em ơi !
Nơi kia cầu Chúa- nghỉ ngơi yên bình
Mỗi ngày cùng với bình minh
Nơi đây anh nguyện chung tình bên em.

Dẫu rằng nắm đất màu đen
Anh nhờ Thơ Trắng- sẽ đem Như... về
Cùng nhau nối lại lời thề
Muôn câu thi tứ tràn trề, mênh mang...

Giờ con đò đã sang ngang
Lòng anh vời vợi...giữa đàng...hư vô
Thân tùng, một bóng đơn cô
Hỡi em có nhớ...anh chờ nơi đâu???


VHP- HTMT Paris 9h30 - 15/1/2006
viethoaiphuong
#10 Posted : Sunday, January 15, 2006 4:42:22 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hồi sáng nay tôi còn đang trong trạng thái vật vờ như sắp chết- vì từ cái lúc nghe "no, KN!"... tôi cứ như kẻ mất trí khôn. Chiều hôm qua tôi bỏ lớp học với thi cử,...- vì biết đi cũng chẳng để làm gì.Tôi ngồi một góc yên tĩnh nhất - "cầu nguyện!".Hình như tôi cũng thức trắng thêm đêm nữa thì phải???
Nên sáng ra- tôi chỉ có ý thức là sáng rồi là vì có tiếng bấm chuông ở dưới.Tôi khoác thêm cái áo len vứt ngay cạnh chỗ tôi ngồi gục đêm qua - có lẽ cả 10 phút sau tôi mới xuống mở cửa ( mà qoái lạ - người đàn ông lạ vẫn đứng đó, mà không hề nhấn chuông lại lần nào nữa cả - bộ anh ta biết tôi ở nhà và hiểu cả sự chậm trễ này của tôi- có khi chờ thêm bao lâu nữa cũng không thay đổi sự chờ này !?). Anh ta chẳng hỏi gì ngoài việc chìa ra 1 cái gói nhỏ như đã được gói cẩn thận, và nói trong hơi thở nhẹ như gió ban mai và ấm như nắng chiều thu:
- xin lỗi chị, chị có thể cho tôi gởi chị cái này được không ạ- cho bạn chị !
Nhìn mặt anh, tôi đã muốn ngất xỉu - trời ơi! cái nỗi buồn tưởng chết đi được kia của tôi- không thấm gì với cái bi thương của anh ta !
Tôi hết nói được gì và hỏi gì thêm, ngoài câu trả lời như cái máy:
- dạ, anh đưa tôi đi, tôi sẽ giúp anh !
Anh chưa kịp nói gì hơn, ngoài câu:
- Cám ơn chị lắm, chúc chị may mắn !
Chỉ thế rồii anh quay đi như chạy trốn tôi!
Tôi sững cả người, chưa hiểu gì xảy ra.
Hay anh thấy điều gì bất thường ở tôi? cái mặt cũng sắp chết của tôi? hay vì anh biết cái mặt như thật chết rồi của anh sẽ làm tôi chết mau hơn?
Anh đi khỏi, tôi như cái xác không hồn, trở vào ngồi bệt xuống chân lầu ngay đó để trấn an.
Lâu lắm tôi mới ý thức được tôi là tôi và tôi sao ngồi đó?
Tôi đưa cái bọc lên coi - thấy có lá thư dán bên ngoài - gởi KN. Lật phia sau không thấy ghi gì hơn.
Tôi run bần bật hết cả người.Chạy ra ngoài nhìn xem hay lúc đó tôi sơ ý làm rơi thư hay cái gì đó nữa chứ??Không có gì, chỉ có gió lùa tạt mạnh vào mặt tôi buốt như cắt, cái lạnh của mùa băng giá vừa đến- còn nguyên si đây !
Tôi trở lại, nhìn lại lá thư dán ngoài đó - thấy bỏ ngỏ, ở trong là một tấm thiệp màu trắng- trắng vô cùng- tôi như chưa hề nhìn thấy loại thiệp trắng như thế bao giờ từ trước tới nay.Trên thiêp không có gì ngoài 1 dòng địa chỉ email - chỉ toàn là ký hiệu chữ cái- không thể sắp lại thành tên tuổi hay ý nghĩa gì cả. Giờ này chỉ có 2 chữ cái KN dán vào mắt tôi. Chúa ơi ! Tôi như sực tỉnh hẳn !
viethoaiphuong
#11 Posted : Sunday, January 15, 2006 5:11:53 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhưng rồi tôi chỉ thực sự tỉnh mộng khi nghe thấy tiếng của bé Mai Thy gọi nho nhỏ trên lầu :
- Mẹ ơi, sáng nay con không đi nhà thờ với mẹ đâu – vì con thấy đau họng quá !
- Thôi con ở nhà với hai chị đi vậy.
À, ra bây giờ đã là 9h sáng ! Còn đúng 30’ nữa là tôi đi lễ rồi nhỉ ?Thật cám ơn cậu út, nó lúc nào cũng nhớ mọi chuyện của mẹ.
Tôi lật đật chạy lên lầu, việc đầu tiên mà tôi làm là mở máy vi tính – Như có điều gì đó giục tôi phải làm ngay việc này.
Tôi vô net, rồi thử để đ/c email lạ lùng kia(thực tình tôi làm vậy nhưng trong đầu không tin là ok- vì đ/c kiểu này tôi chưa từng thấy bao giờ- họa may là của Thiên Đế !)
Thật là kỳ, tôi có cảm giác như tôi chưa kịp gõ hết các chữ cái lằng nhằng xếp rất lộn xộn kia thì thấy đã hiện ra trước màn hình một bức thư – chữ đời trần này hẳn hoi, mà bình tâm hơn tôi thấy rõ ràng là một bài thơ, để màu đen ( !).Và thât kinh ngạc hơn dưới cái tựa đề hết sức rùng rợn kia có mấy chữ cái để trong ngoặc đơn ( KN- TN) "Khóc... tình thơ !"– cái này thì tôi ngay lập tức tự cho là gì rồi ( đầu óc tôi mà tỉnh tí tẹo là tôi đoán mọi thứ giỏi lắm - ấy là bạn bè tôi hay bảo vậy !)
Rồi ở dưới cùng bài thơ là cái dòng chữ kiểu lạ lùng kia- tôi sực tỉnh –thấy đó là chính cái đ/c email tôi đang mở đó thôi( ?) Mà lạ nữa là ở dưới lại có đề ngày tháng và giờ hẳn hoi (9h30 15/1/2006) – tôi nhìn vào góc phải của cái máy tính –thì rõ ràng là mới có 9h10. Vậy là người này ở đâu đó xa lắm ( thời gian đi trước bên này bao nhiêu giờ đó ?). Nhưng rồi tôi cũng như có ánh sáng chạy vút qua cái não "si mê" của mình – tôi liếc tìm ngay chỗ thường mà thư nào gởi tới cũng có đề giờ gởi đi(+00X00 hoặc- 00X00) –mà thấy rõ ràng là đúng với cái giờ tôi mở thư này đó chứ ( ??)- nghĩa là thư này đi trước cả thời gian của ánh sáng mặt trời ?lúc đó lại hiện ra dòng chữ -Paris -ngay ở chỗ mà người viết hay đề - Rõ ràng- "Paris- 9h30- 15/1/2006."
Tôi cũng chẳng bụng dạ đâu thắc mắc điều đó lúc này, vì cái nội dung của lá thư làm tôi chú ý- Tựa hồ như tiễn biệt người về thế giới bên kia .Tôi chẳng hiểu gì nữa cả. Sau đó tự nhiên tôi còn đọc được một hàng chữ rất bí ẩn ở ngay dưới bài thơ( ồ mà sao hồi nãy tôi không để ý điều này ? hay là dòng chữ này mới được gởi đến tức thì ??)- Chuyển ngay cho người được « khóc » bài thơ này !
Tôi bỗng nước mắt dàn dụa như mưa tự bao giờ chờ sẵn- tôi chợt nhớ đến KN và TN của tôi ! Không hiểu sao lúc đó tôi thấy rõ ràng là tim tôi ngừng đập ,người tôi trongtrạng thái rỗng không hoàn toàn- như là bay vậy !Thế mà đầu tôi thì tỉnh táo lắm, tôi như cái máy tính nhanh nhất- thay vì phải rời đ/c thư kia rồi vô tìm đ/c người khác, thì tôi lại chẳnghiểu sao bấm vao chữ « trả lời », mà kỳ lạ thay – đó lại hiện lên đúng đ/c của người tôi cần tìm «KN…@... » và chẳng cần phải khó khăn gì gõ bàn phím - ở trong phần nội dung của thư đã là bài thơ kia ! Tôi chỉ kịp nhấn chỗ « gởi đi », sau đó máy tự động tắt cái rụp !( Chưa bao giờ tôi nghe thấy tiếng máy tắt kêu to vậy – như cố tình đánh thức trí não tôi – đã có sự « kết thúc » !)
viethoaiphuong
#12 Posted : Monday, January 16, 2006 6:01:07 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Sáng Chủ nhật này tôi đi lễ ở Hội Thánh với tâm trạng thật kỳ lạ.
Tôi mặt đồ đen, nhưng mà rất đẹp( bạn tôi hay bảo vậy- VHP hợp với đồ màu đen và màu tím, hay những màu thật nhã thôi !).
Tôi quàng chiếc khăn mây màu hồng mà KN gởi tặng tôi hôm đầu tiên gặp nhau qua Net này đây.
Lúc tôi bước vào nhà thờ, nhiều người đến ôm hôn tôi, có bác kia lớn tuổi nhất ở đó( bác đã 93 tuổi, nhưng hôm làm sinh nhật cho bác, bác nhất định bảo chỉ 92 tuổi thôi, vì bác ghét con số "3"- hồi bác 83 tuổi bác suýt qua đời vì lý do gì đó,nên bây giờ bác bảo sợ số"3"!)- Bác chạy lại ôm chặt lấy tôi hôn rất lâu và bảo" hôn con nhiều cho đã!" - tự nhiên trước mắt tôi đó là một người thiếu phụ trẻ lắm, ánh mắt tràn tình thương yêu Thiên Thánh. Tôi bảo bác - con cũng rất nhớ bác!Rồi có nhiều người nữa chạy lại hôn tôi- đó là chuyện thường tình ở đây - mỗi khi gặp nhau( đó không phải là cái hôn bình thường mà ta gặp nhau ngoài đường dù là bạn bè thân biết từ lâu, có gì đó đặc biệt lắm đối với tôi, mà có lần tôi giải thích tại sao cho một người bạn- bị có người tưởng là khô khan- vì anh là nhà toán, thì anh rất đồng ý với tôi về điều tôi giải thích đó!)
Giữa chừng buổi lễ, tự nhiên tôi nhớ tới TN, KN và thế là nước mắt cứ chảy dàn dụa như đứa trẻ thơ.Nước mắt chảy nhiều đến độ thấm vào tấm khăn mây nhẹ và mỏng tang như mây kia, và ngấm dần vào da thịt nơi cổ tôi, làm ướt cái dây chuyền nho nhỏ có cái mề đay nhỏ- cây thánh giá nhỏ với Đức Chúa Jesus bị đóng đinh trên đó(Con gái tôi mua tặng hồi Nôel mới rồi, nó có bảo- quà này không mắc tiền lắm đâu, mà mình biết là mẹ thích nhất bây giờ - ý nói cả nhà tặng tôi đó!)
Lúc đầu tôi cảm thấy hơi lạnh từ chiếc mề đay nay ngấm vào da thịt tôi- mát lạnh rồi sau đó cứ nóng dần lên - thứ sức nóng lạ lắm, không bỏng rát mà êm dịu làm sao- như thể cái lò sưởi nhỏ tí hon cho hơi ấm đủ vừa với cái trái tim bé nhỏ của tôi nằm sâu trong lồng ngực.
Nước mắt tôi cầm lại từ từ với lý trí của tôi, vì sau đó tôi sẽ lên đọc 1 đoạn kinh thánh- để làm câu gốc cho bài giảng hôm nay.
Khi tôi đọc xong đoạn kinh thánh và trở xuống, có chị bạn ngồi kế đó khẽ ôm nhẹ lấy tôi và nói "cám ơn chị !"
Lúc hết lễ rồi tôi mới chợt sửa lại khăn quàng nơi cổ tôi, và thật bàng hoàng thấy cái khăn mây màu hồng ấy đã chuyển thành màu" tím ngát"- đúng như tôi hay mường tượng về cái màu tím đó trong thơ của tôi.Vậy là có thực màu "tím ngát" chứ đâu phải chỉ là do tự nghĩ ra?Tôi cũng phải thốt lên- đẹp tuyệt vời KN ơi !Cảm ơn KN vô cùng! Rồi chợt nhớ chuyện gì trong đầu, tôi không muốn khóc nữa, mà chỉ muốn giữ mãi cho mình sự dịu êm quá đỗi bất ngờ và kỳ diệu này. Tôi bỗng khẽ kêu lên "Cám ơn Chúa của con!"
viethoaiphuong
#13 Posted : Tuesday, January 17, 2006 9:10:27 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Lúc ở nhà thờ thì tôi tỉnh táo thế, mà về đến nhà là tôi lại là cái con người mất hồn, khi nhớ đến TN và KN. Tôi như chết rồi 2 hôm nay, mọi việc trong nhà tôi để kệ mấy cha con tụi nhỏ- muốn làm gì thì làm (khác hẳn mọi khi- không ai được đụng bất kể việc gì từ nhỏ tới lớn-tức là việc vặt ấy !). Đến sáng nay tôi như sực tỉnh, tôi chạy đến cái máy tính- vẫn có thể còn một phương cứu giúp tôi ?
Vào net, tôi tìm lại đ/c của người đàn ông bí ẩn cách đây 3 hôm đó(mặc dầu cũng chẳng hi vọng anh ta còn nằm trong mạng internet)
Tôi loay hoay một lúc thì mở được vào net.
Tôi vào chỗ thư gởi đến, rồi ngạc nhiên- thấy đ/c lạ vẫn nằm yên không nhúc nhích.
Khi tôi bấm vào định chỉ để « trả lời » thôi, thì thấy bức thư thứ hai tức thì-như nó đã nằm đó từ 3 hôm nay –ngay sau lúc tôi đi nhà thờ đó.
Một bức thư vẫn hơi khá bí ẩn, chia làm hai phần- vó để màu khác nhau, nên tôi dễ dàng đoán :
Phần 1 là một cái thư thường, xong tôi đọc kỹ thì là sự chỉ dẫn - ở phi trường chỉ đưa mã số này ra là có người lo cho chị tất cả việc còn lại. Và 1 hàng địa chỉ bên Mỹ- Cali. Tôi chợt nhớ tới TN và KN, xong không biết đó là đ/c của TN hay KN? vì TN thì còn chưa đưa đ/c cho tôi- chỉ toàn nói điện thoại rồi cũng chẳng nhớ đê hỏi nhau –chi biết là ở thành phố Cali.
KN thì đã có lần tôi hỏi, mà cô nàng cũng bí ẩn lắm, cứ bảo để từ từ đã, sắp đến khi nào phải gặp nhau bên này- vội gì chuyện đó.Như chuyện điện thoại đó –cũng phải cả gần tháng sau KN tin tôi không làm gì hại đến KN thì mới cho. Chúng tôi chỉ mới liên lạc qua điện thoại chưa đầy một tuần nay thôi- tức là sau khi tôi tìm được TN có một tuần thì phải.
Phần 2 lại là một bài thơ khá dài, chữ màu tím ngát ! Vừa nhìn thấy cái màu tím ngát đó tôi đã run lên – đúng cái màu khăn của KN tặng đã đổi màu khi tôi ở nhà thờ đó(!) – vậy là cõi ảo cũng có màu tím ngát?! Ớ dưới cái tựa đề nghe rất chi lãng mạn «Mội dải tới Thiên Đường » là chữ trong ngoặc đơn (KN)- À ra đây là chỉ dành cho KN thôi đây, chứ không như bài thơ trước là khóc cả KN và TN?
Chỉ kịp nhìn lại tựa đề bài thơ là tôi hiểu ngay chuyện hệ trọng nhất – KN đã lên Thiên Đường ! Còn TN thì chắc là đi về chiều ngược lại….tôi bỗng như khẽ kêu- "lạy Chúa con, đừng vậy ! TN là một Thiên Thần đó ạ !".
viethoaiphuong
#14 Posted : Tuesday, January 17, 2006 9:29:19 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Một dải tới Thiên Đường !
(KN)

Đôi dòng chữ không bao giờ chở hết
Những cõi lòng với dào dạt yêu thương
Lời chưa hết, mà dòng đời đã hết
Bay về đâu, đôi mảnh vỡ còn vương?!

Tôi sẽ gởi những linh hồn mai tới
Sống cho mình và cho kẻ tôi thương
Dòng trinh trắng, mảnh tình nơi sương khói
Nối giùm tôi- một dải tới Thiên Đường !

.........

Bài thơ này hơi bị dài, mà tôi thì quên chưa hỏi ban biên tập của trang Web này xem post thơ vào đậy như bài thơ"Khóc...." hôm trước ấy thì có hợp lệ không?
Tôi đành post vào mục thơ- trang của Việt Hoài Phương vậy !- khí không phải lắm?vì ai đọc vô tình tưởng là thơ tôi thì lôi thôi to mai sau?( nếu như còn có mai sau!) Nhưng tôi có cách để bạn đọc phân biệt với thơ của chính tôi( nói là "thơ" tôi hơi mắc cỡ với các "quí anh", "quí chị" đã lẫy lừng danh tiếng xưa nay trên web hay ngoài đời rồi. Thực ra tôi hay bảo với bạn bè quen biết tôi nếu vô tình họ biết tôi "nhàn cư vi..." sinh chuyện "thẩn thơ" viết vớ vẫn mấy cái chẳng vần điệu gì như người ta quy định xưa nay trong cái gọi là thơ ca...là "VHP còn chưa sinh ra trên cõi đời này"-nên đọc thì ráng tưởng tượng vậy, nhưng tốt nhất là đừng đọc "thơ" tôi -kẻo lại thất vọng và rồi sỉ vả tôi,. Tội nghiệp "nàng thơ" của tôi, ít nhất đó là của cái tâm hồn quá ư không bình thường của tôi, như các bạn đã thấy qua câu chuyện ấm ớ- hư ảo này. Nhưng chú ý là tôi phải đề tựa to tướng đó
"cõi hư vô "- để ai thích sống thật thì đừng tò mò vô đây.Như tôi thi bị bỏng tay một lần, lần sau nhìn thấy nước đá bốc hơi là tôi đã sợ rồi !)
viethoaiphuong
#15 Posted : Wednesday, January 18, 2006 2:02:57 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
*Thư của "Vu Ngan Thuong" -VHP- HTMT- gởi tình net (xin ai yeu nguoi viet thu nay hay doc !)

Thế là đêm nay tôi lại mất ngủ nữa rồi đây. Chẳng hiểu sao nữa, từ hôm có «sự cố TN- KN »tới nay tôi bị mất ngủ triền miên.
Tôi phải viết thư cho ít nhất một người bên PNV và phải tìm cách nào giải thoát hồn tôi, chứ sắp đến ngày phải đi Mỹ tới nơi rồi – bao nhiêu việc phải sắp xếp, vì đã là một cái gia đình rồi thì mình đâu chỉ còn là của mình riêng nữa?
Tôi đang nghĩ vậy thì thấy bên cạnh cuốn Kinh Thánh tôi hay để kế bên chỗ tôi làm viêc viết lách hàng ngày- để dễ tìm đọc khi nào đó tôi chán thật cái cõi thực này , và khi tôi cần tìm sự giải thích nào đó cho trí não của tôi, … thôi thì cả triệu thứ tôi tìm được trong đó, chứ không phải như người đời hay dùng 101 hay 1001 thứ.
Vừa giở ngay trang đầu phần mục lục đó- vì tôi hay tra trước xem điều tôi tìm ấy có khả năng ở chương nào, phần nào….Thì thấy ngay cái thiếp của « anh bí ẩn » kia- mấy hôm này tôi quen gọi vậy cho dễ, vì vẫn chưa định được tên anh cụ thể là gì – dẫu tên VN hay tên Tây. Nhìn lại cả dòng chữ cái dìa tít mù khơi đó, tôi tự nhiên phát hiện thấy ít nhất một điều hơi lạ là chỉ có đúng vai nguyên âm, còn lại toàn là phụ âm.Tôi hi hoáy lấy bút ra xếp thử với mấy cái nguyên âm quá ít ỏi đó- theo thói quen rất buồn cười là là cứ lấy chữ cái nào mà là từ tên mình hay con mình, hay bạn mình,…trước tiên.
Nên khi vừa gõ vào chữ V thì lập tức VU(?)
Sau đó tôi gõ N thì lập tức- NGAN(?)
Kế tiếp chữ T thì hiện ra – THUONG(?)
Còn lại cả 7 chữ nữa toàn phụ âm cả. Chưa hiểu sao với cái vụ đó, kệ cho lung tung nằm đó.
Tôi vô net, vào đ/c của « anh bí ẩn » :
«VU NGAN THUONG »-HTMT- VHP
Kỳ lạ vậy ??tên gì tôi chưa thấy bao giờ trên thế gian này từ khi tôi biết đọc chữ hay biết nghe !Nhưng mấy cái chữ xếp sau đó thì tôi quen lắm rồi – đến độ thuộc lòng cả khi mơ !Vì dễ ợt- đó là chữ viết tắt tôi hay để dưới mấy cái gọi là «thơ» của tôi đó mà- cho có vẻ có «bút hiệu» như ai !! Tôi vô tình ngó vào đống chữ cái lung tung đang nằm kia –ghạch bớt dần từng chữ - thì lạ thay vừa đủ với dư thêm hai dấu!? mà hồi nào tôi có để ý tới hai cái dấu này đâu nhỉ ? hay mới được thêm vô ?Anh bí ẩn làm gì chả được ? vì đó là « cõi ảo » của anh ta ?
Ngay dưới đó có dòng chữ nhỏ xíu, tôi phải lấy kiếng đeo vô mới đợc được- « đó là lỗi tại chị hôm pots bài « Khóc … » của KN và TN đã vô tình để bút hiệu của chị ở dưới đó.Đâu có sửa gì được « quá khứ » đâu ?Vậy từ giờ chị cứ để như vầy nhé khi nào tôi gởi gì cho bạn chị.Chứ để "anh bí ẩn » nghe kỳ qua !( tôi chợt hỏi trong đầu tôi : « bộ anh nghĩ cái tên của anh « Vu Ngan Thuong » kia là tên hay và là bình thường chắc ? Chúa ơi ! ngay lúc đó tôi cảm thấy ánh cái màn hình máy tính rung rung, rồi chớp nháy một cái rõ nhanh- như kiểu sẽ cup máy hay như kiểu cười giỡn : Chị chả hiểu gì cõi hư vô đó thôi và cười rất hiền từ. Lần đầu tiên tôi nghĩ là người « cõi ảo » biết cười thật !Còn không thì cứ nghĩ họ rất đăm chiêu nghĩ ngợi hay buồn rấu.
Thế là bây giờ tôi đã có tên anh với đ/c net của anh rồi «Vu Ngan Thuong- VHP-HTMT !? @... »
Tôi vô lại hộp đ/c xem có chắc ăn là anh ngồi im trong đó thiệt không? không, anh cũng ở trong net như mọi người thật- vậy là người đời và người « cõi ảo » có thể vẫn bên nhau trong thế giới vi tính này, mà có lần chị PCác nhắn tin cho tôi ngợi khen nức nở đó thôi- chắc hẳn chị ấy hiểu cõi thế giới vi tính hơn tôi- và hẳn gần với cõi ảo hơn. Chợt nhớ ra-thì cái "cõi hư vô" tôi post trong trang web của chị ấy đó thôi!!
Tôi bấm vào đ/c đó thử- thì thấy ngay thư gởi đến tự bao giờ- nhanh đến nỗi tôi không thể nghĩ rằng lại được gởi mới tức thì !
Một lá thư xanh !Nhìn đã thấy mát rượi tâm hồn chứ đừng nói gì tới con mắt được đọc lá thư ấy ?
Trái tim nhỏ bé của tôi tự nhiên đập loạn xạ cả lên- rõ vớ vẩn, già rồi( ồ ai bảo trái tim người già thì bị cấm đập như kiểu trái tim người trẻ một khi nào đó mà việc đập của trái tim đó đâu có phụ thuộc vào nó – mà vào kẻ khác-kẻ gây ra tội ác hay đem đến tình yêu !Tạm gọi là vậy cho đỡ dài dòng- vì cái mà trái tim tôi chỉ tôi quan tâm giờ này là cái màu xanh huyền diệu kia…

"Dấu yêu của anh!" -( nghe đã thấy hương vị tình yêu lắm , mặc dù hơi lạ- thường người ta viết "yêu dấu..." ? chứ ai lại hơi kỳ kỳ thế này, mà tự nhiên cái «nàng thơ» của tôi mò về : "thế mới thơ" chứ !!Lại còn đoạn này nữa !!
"Sao em lại giận hờn anh hoài vậy ?Em giận làm chi cho em buồn em khổ thân em !Sao em không thể nghĩ khác hơn cái điều nó đang nằm trong đầu em và tra tấn em từ sáng qua- anh thấy qua giọt cà phê đắng ngắt chảy từng giọt trong bữa sáng của em đó thôi…em bảo em đâu thích đắng cay, vậy mà em thích đắng ngắt từ bao giờ vậy ?Chẳng lẽ từ hôm anh bảo với em là anh thích cà phê không đường ?Em ghen phải không ?Anh biết là em sẽ như vậy từ khi anh "như thế" - mà anh có được sống không em ?Anh và em xa nhau giữa hai cõi mịt mù trời-đất. Ngày bên anh đã vào đêm thì bên em mới là bắt đầu? Anh vô Net tìm em mà em thì ngủ khì khì giờ đó, anh đang có chuyện điên đầu với Net mấy hôm nay, em không biết hay em biết mà làm ngơ ?Anh phải tự đi giàn hòa mọi chuyện- để quay trở lại với Net vì em thôi, chứ không anh đã đi luôn khỏi "cõi ảo" đó rồi ?Em biết vậy mà còn giận hờn anh ư?? Hơn nữa em biết là em đã lấy mất trái tim anh rồi, lấy luôn quá khứ của anh, tương lai có lẽ cũng mong vậy. Hiện tại này anh cũng còn phải làm người trần tục đó thôi- phải chi mình gặp nhau từ kiếp trước có hay không ? –nếu vậy ta đã ở mãi trên Thiên đàng rồi, dắt nhau xuống trần gian làm chi cho khổ ??
Như hôm qua đó, anh chỉ có một bông súng trắng tinh đẹp nhất trên đời nay- anh dâng em làm quà tặng sáng- có một mảy may tiếc chi trong tâm tưởng mình. Đó là «quà tặng trắng»của nàng thơ cho anh sáng qua ,còn như vừa mới vớt từ trong hồ cá của «tình thơ» ra – anh tặng lại em mà anh biết là «tình thơ» không buồn, hoặc có buồn cũng chỉ ít ít thôi khi hiểu ra vấn đề thật nhất ?( vì «tình thơ» cao thuợng lắm !)
Em muốn chi ? em buồn chi ? sao em chẳng nói ra – em không thích nói thật thì em nhờ nàng thơ nói giùm em được mà- nàng thơ của em đẹp lắm, em biết không ?Anh đọc đôi khi con rớt nước mắt trong net đó thôi ??Hay em có làm việc đó rồi mà còn đang chơi trò "bịt mắt" với lòng em?
Trên Net em có tới cả trãm bút hiệu kia?anh đâu dám tự đi mò rồi lại bị chê là "đoán sai" và khổ nhất là lại ghen ấy chứ! Rõ là trẻ thơ!!
Anh vẫn bảo với em- ở đời tất cả chi mình nhìn- vật đó, sự viêc đó ra sao trước mắt mình là phụ thuộc vào chính con mắt mình với cái đầu mình ấy phải không ?Em hiểu câu đó ra làm sao ?
Anh cũng bảo em – điều đẹp đẽ trong em sẽ đem lại sự đẹp đẽ cho người khác ? vì ai chả thích được điều đẹp đẽ và tốt cho mình ?Hãy nghĩ người khác cũng được quyền và được cơ hội như mình- thì sẽ dễ biết bao nhiêu – cho trước hết là mình rồi thứ đến là mọi người xung quanh ?
Anh biết chắc là em sẽ hết giận hờn rồi từ ngay giờ này khi anh thức trắng đêm để chỉ nghĩ về em, về Net ( mà em bảo em yêu Net như người tình lý tưởng ?Chúa ơi ! anh thì chưa thể nghĩ thế được đâu- vì anh đang nghĩ em là người tình lý tưởng của anh kia !!) .
Gởi em bao nhiêu nụ hôn say mơ của nàng thơ diệu vợi- em muốn bao nhiêu em cứ việc có thôi- khi em nhìn vào những vần thơ của anh ?
Vui lên nghe «dấu yêu» của tình thơ anh !

Tôi đọc xong mà còn chóng cả mặt vì yêu lây từ họ !
Mà tôi chẳng biết thư này gởi cho ai mới khổ chứ ? Thôi, tôi thấy anh ta nhắc Net gì gì… thì thảy đại vô Net- họ sẽ tự biết tìm mà đọc ?
Trái tim con người ta là kỳ lắm, khi họ yêu ai- tự nhiên con mắt chỉ biết đi tìm người họ yêu – dù ở chân trời góc bể nào ?
Mà đôi này nghe ra « dữ dội » đây, qua Net – tôi chưa bao giờ tin điều này mặc dù có nghe người ta «cảnh báo» rồi !
Tôi thầm ghen với cái cô được gọi « dấu yêu » kia, chắc là cô cũng « dấu yêu » lắm nhỉ !?

viethoaiphuong
#16 Posted : Thursday, January 19, 2006 7:17:43 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hẳn em còn nhớ cái lần đầu mình gặp nhau trên Net Trinhnu chứ nhỉ ? Anh thì không bao giờ quên cả cho đến tận hôm nay và mãi mai sau-
Em tình cờ thấy thơ anh bên PNV ? em hỏi-
- Anh là trai hay gái hả «chàng thi sĩ » ?
- Thế em quên là em đã gọi « chàng… » đó sao ?
-A, mà trên Net thì khó tin lắm anh ạ !
- Thế sao em nói là khó tin ?vì như anh khi vô đây là anh chỉ nghĩ tất cả đều như mình- để tìm đọc điều gì mình quan tâm, đọc bài của mấy người bạn anh họ đăng trong này lâu rồi- bạn anh bảo anh vô đó , chắc để bạn tìm đọc cho dễ đó mà với lại học hỏi người khác viết ra sao để mà mình được lớn lên cùng mọi người. Đơn giản vậy thôi.
-Vậy là em « bị sao » rồi à ? nên mới hỏi anh vậy ?
- Dạ không phải vậy đâu ạ ? vì là ….
- Vì sao ?Sợ chi đâu, trên net ai mà ăn thịt em được dẫu điều đó làm người kia nổi khùng ?
-Tại vì thơ của anh, đọc đôi lúc nghĩ là « anh thơ » mà đôi lúc lại rõ ràng là « em thơ »( ướt nhão nhoẹt nước mắt !)- thì em nghi….
- Thế em đọc thơ bằng gì ?bằng tâm hồn em, bằng trái tim em hay chỉ bằng mắt thôi đó ?
- Dạ em đọc bằng mắt như mọi người, bằng hồn nữa chứ ạ, vì em có tâm hồn thơ lắm chứ bộ .Mà em cũng đọc bằng …khi em đã cảm….
- Ủa em bị cảm lạnh hay cảm nóng ? nếu vậy thì dùng thuốc Tây chữa , chứ vô net làm chi ? trong Net anh chưa thấy trang « quầy thuốc chữa cảm… »
-Thôi đi mà, anh chẳng hiểu em nói chi cả, thất vọng thiệt đó, người gì mà chỉ biết «cầu nguyện »
- Sao em biết anh đang cầu nguyện đây này.Bộ em có « mắt thần « ?
- Khó gì đâu đọc thơ anh chỉ mươi bài thế nào cũng đã thấy « Chúa… » của anh đó thôi.
-Vậy mà anh cũng chẳng để ý nữa, vì điều đó với anh đã thành thói quen rồi.
- Bây giờ anh nói đi- anh là trai hay gái ??
- Thế ra em vẫn còn áy náy vì anh à ?Sao vậy ??
- vì là … xin anh nói đi cho em yên tâm ? Vì nếu là gái thì em đọc thấy « an toàn » hơn ? còn là trai thì em được « Y… » hơn !
-Thế ra em vô net là để tìm bàn kết nghĩa hả, bộ nhà em chỉ có mình em và bạn em ít lắm hay ở xa nên phải hẹn nhau gặp ở chỗ »hư ảo » này phải không.
- Cú tạm coi như vậy ? Bây giờ anh nói đi, không thì …
-
viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, January 20, 2006 8:36:14 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Rồi thì điều gì phải xảy ra nó cũng đến lúc phải xảy ra?
Tôi chỉ biết cám ơn Thượng Đế về những gì Người đã ban cho tôi lúc này -như là món quà tuỵệt vời nhất mà con người ta thực ra sinh ra ở đời này chỉ trông mong nhất cái điều đơn giản đó thôi?
Tôi định viết nhiều hơn, và muốn viết mãi để cái cảm giác huyền diệu này sẽ được ghi nhận cho chính tôi và sẽ truyền sang cho tất cả ai được đọc những dòng "huyền diệu " này đây.


Vậy mà tôi chợt nhận thấy có sự lạ trong cái máy nhà tôi?!
Hôm qua có hai người lạ đã nhảy vô cái góc nhỏ êm dịu này của tôi và họ viết cho nhau gì đó- y như là ở chính nhà họ vậy?Nhà tôi làm gì có khách mấy hôm nay??Thiệt hết biết và hết hiểu sự bí ẩn này?
Một tia sáng vụt lóe lên trong đầu tôi - như một ánh sao băng thật sự, chứ không như tôi hay nói xưa nay mà chẳng thấy nó cụ thể ra sao !!Thật tuyệt !!!
Đã gọi là "cõi hư ảo" thì còn gì phải đáng ngạc nhiên khi thấy có sự tưởng là không thật kia?
Vậy từ nay nếu bạn vô tình đọc tùy bút này thì phải biết phân biệt:

- nếu bút hiệu " VHP" -là chính tôi đang viết bài này.
-nếu thấy"Vu Ngan Thuong"-VHP-HTMT - là người đàn ông bí ẩn
- nếu không đề gì - là của bất kỳ ai đó muốn dùng mấy của tôi- lạ,người?

Tôi chợt nhớ câu trách móc rất dễ thương của "tình thơ": Anh tặng em bông súng trắng có ghi rõ"hoa trong hồ cá nhà anh" vậy mà em bảo chỉ thấy có mỗi bông súng trắng dễ thương nhất đời, chứ có thấy con cá nào trong hồ đâu?
Vậy mà anh như đọc được sự nghi ngờ của tôi, viết cảnh báo:"anh ghi rõ "hồ nhà anh",vậy mà em nói ý như đó là hồ công cộng vậy?" hay là anh thấy là tôi làm gì với bông súng trắng mà tôi "sám hối" với anh là tôi yêu nhất bông súng trắng, và thật cảm động là anh tình cờ tặng tôi niềm yêu mến nhất đó của tôi !Phải tôi đã dám để vào bài thơ tặng một người bạn thơ khác ngay hôm đó cái bông súng của anh- chỉ với mục đích làm đẹp cái "nàng thơ" của tôi chứ đâu nghĩ tôi lại chia cái tình cảm của anh cho người khác mà anh chưa biết và biết đâu rất nhiều người vô tình đọc bài thơ đó và thấy mình cũng muốn tặng người nào mình yêu nhất đời mình bông súng trắng đó?
Vậy là lại thêm một sự "hư vô " nữa?!
viethoaiphuong
#18 Posted : Sunday, January 22, 2006 5:12:19 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Có bao giờ em biết được không em?
Cõi hư vô vẫn cứ mộng êm đềm
Em về lại dù chỉ trong giây phút
Cho thỏa lòng dòng thơ mãi còn thêm...


KN à, anh biết là em còn đâu đó giữa cõi thật nhất này.
Anh gởi tặng em một vần thơ còn dang dở
Em hãy viết giùm anh, cho hai trái tim thương mến tình trắng trong được về chung nơi hẹn- ô cửa ấy màu tím , phải không em?!


Vu Ngan Thuong - VHP-HTMT
viethoaiphuong
#19 Posted : Tuesday, January 24, 2006 11:37:47 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Thời gian
(Văn Cao –h/s trường Bonnal những năm 20)

Thời gian qua kẽ tay
Làm úa những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
rơi như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Chỉ những câu thơ là vẫn còn xanh
Chỉ những bài hát là vẫn còn xanh
Và đôi mắt em
Như hai giếng nước.



KN mến thân,
Hôm rồi KN nhắc đến Thế Lữ?
Cái bài thơ của Thế Lữ mà KN thích đó, cũng là bài VHP thích nhất của Thế Lữ.
Mà KN biết không: Thế lữ, Văn Cao là học cùng trường trung học với VHP đó, các vị ấy học những năm 1920 -hồi trường Bonnal của Hải Phòng mới ra đời, còn VHP thì học vào những năm đầu của 1970.
Hè rồi 2005, trường này tổ chức 85 năm ngày thành lập trường, có in 1 tập thơ gồm 85 bài thơ và nhạc- lựa chọn của các học trò cũ của trường trong các thế hệ. Bọn bạn gởi cho VHP 1 cuốn, thật ngạc nhiên khi đọc đến Văn Cao và Thế Lữ.....
Ngạc nhiên bởi vì không hề biết Văn Cao người gốc HP( mà VHP thì mê Văn Cao lắm- thơ của ông đó), còn Thế Lữ thì khi đọc cuốn "thi ca Việt Nam 1932-1941" của Hoài Thanh và Hoài Chân viết 1941- khi đọc đến Thế Lữ thì rất bàng hoàng- ông này hay thế mà VHP đâu có biết tiếng khi nào - VHP thích họ tả cái cảnh mỗi khi "nàng thơ" nhập vào Thế Lữ ra sao...
Hải Phòng là thành phố không lớn lắm; cái con đường mà nhà VHP ở đó là con đường khá nổi tiếng của thành phố này, nên có lần VHP nói giỡn chơi với "sư phụ" của VHP - ồ, biết đâu có lần nào đó VHP bước vô tình vào vết chân xưa của Thế Lữ...nên VHP thích cái gì đó thật khác lạ của thi ca, như muốn vùng ra khỏi cái xiềng gông của bó buộc về âm vận, niêm luật,....
Vậy mà lại còn học chung một trường nữa thì có khi lại còn ngồi chung lớp, chung bàn hay chung ghế nữa cũng nên???thì cứ việc mơ đi, "có ai đi đánh thuế giấc mơ đâu mà sợ?"( đó là một đứa bạn thân của VHP ở Đà Lạt luôn nói vậy!)
Thơ của Văn Cao thì chỉ có bài trên đó in trong tập thơ của trường lần này, bài đó VHP rất thích!
Chợt nhớ tới đôi mắt "như hai giếng nước" của đứa học trò nhỏ trong thơ Văn Cao và đôi mắt của cô bé mà hai đứa mình cùng thích nhất ấy mỗi khi đi tìm nhau (Em?)


Tặng KN món quà mừng tuổi Tết Nguyên Đán 2006 đó nghe - độc đắc đây !?
viethoaiphuong
#20 Posted : Wednesday, January 25, 2006 9:28:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
"Xin đừng về
nhắc hai chữ "phôi pha"
Kỷ niệm xưa
đâu có đổi từng ngày
Dẫu thời gian-
con đường đi vô tận
Người còn đây
Thơ thêu dệt...nối vần."


Tôi bừng tỉnh hẳn bởi mấy câu thơ ấy" khuấy động" tâm linh !
Nhìn quanh cái căn phòng tôi đang ở đây. Chăn nệm thơm tho, mới tinh, tất cả đều là gam màu xanh nhạt...dễ chịu làm sao ! Xung quanh, trên tường của chính cái phòng ngủ này và hầu hết các nơi khác trong cái căn hộ này, hầu như chỉ treo tranh của một họa sỹ tài hoa nào đó.Cứ nhìn kiểu cách pha nước màu vẽ là biết liền- của cùng một chủ nhân mà ra. Màu sắc các bức tranh được chuyển đổi tài tình thiệt, nên chưa nhìn kỹ xem tác giả muốn thể hiện gì qua bức họa , đã thấy mê li vì sự hài hòa được nhận cảm bằng con mắt của tôi đang dừng trước nó.
Tôi vậy là đã ở Cali đến ngày thứ ba rồi đó.
Mà lại ở trên chính cái con phố Bolsa nổi tiếng bởi các "nàng thơ" Việt Nam nơi đó, hay dù không ở nơi đó bao giờ.Thế mà tôi đã biết gì về con phố đó đâu .
Hàng ngày tôi cứ đúng cùng một giờ vào buổi sáng - chiếc taxi quen thuộc đến chở tôi đi hết một vòng như qui định sẵn, rồi sau cùng là về cái tòa nhà trắng toát bên góc một đường phố tĩnh yên. Người lái taxi chào tôi như thường lệ, chúc tôi được thư thái , đừng lo âu rồi tất cả sẽ qua đi...và hẹn tôi tối nay nhé !
Tôi lặng lẽ đi vào nhà thương, đã thành rất thân thương với tôi từ hôm đầu tiên tôi có mặt ở Cali này, vô cái thang máy ở góc trái hành lang chính của cửa vào. Nhấn nút thang lầu 9, sau đó rẽ tay phải, tìm phòng 909- nơi cuối hành lang bên trái. Tôi đẩy cánh cửa phòng bệnh nhân , bước vào vội vã... hai "nàng tiên" của tôi vẫn nằm đó như đang trong giấc mơ dài nhất và đẹp nhất của đời người phụ nữ. Kỷ Niệm nằm phía cửa vào, Tuyết Như nằm phía gần cửa sổ. Tôi lần lượt lại hôn lên trán của hai "thiên thần" như qui định rồi -nếu lúc vào tôi hôn KN trước, thì lúc ra về sẽ hôn TN trước. Và nếu ngày hôm nay tôi hôn KN trước, thì ngày mai tôi hôn TN trước.Một sự luân hồi về công bằng luôn có sẵn trong tiềm thức của tôi từ khi tôi còn rất trẻ tới bây giờ.Bởi vậy bạn bè tôi ít khi phải thắc mắc gì về tôi trong cái tự nhiên nhất, và thật nhất đó của tình cảm con người với con người, nhất là một khi họ quí mến nhau thực sự.
Việc đầu tiên là tôi ngó xem cuốn bệnh án treo ở khung giường của từng người, xem có gì thay đổi trong lúc tôi không ở đó từ chiều tối hôm trước.
Users browsing this topic
Guest
3 Pages123>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.