Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
*Thư của "Vu Ngan Thuong" -VHP- HTMT- gởi tình net (xin ai yeu nguoi viet thu nay hay doc !)
Thế là đêm nay tôi lại mất ngủ nữa rồi đây. Chẳng hiểu sao nữa, từ hôm có «sự cố TN- KN »tới nay tôi bị mất ngủ triền miên. Tôi phải viết thư cho ít nhất một người bên PNV và phải tìm cách nào giải thoát hồn tôi, chứ sắp đến ngày phải đi Mỹ tới nơi rồi – bao nhiêu việc phải sắp xếp, vì đã là một cái gia đình rồi thì mình đâu chỉ còn là của mình riêng nữa? Tôi đang nghĩ vậy thì thấy bên cạnh cuốn Kinh Thánh tôi hay để kế bên chỗ tôi làm viêc viết lách hàng ngày- để dễ tìm đọc khi nào đó tôi chán thật cái cõi thực này , và khi tôi cần tìm sự giải thích nào đó cho trí não của tôi, … thôi thì cả triệu thứ tôi tìm được trong đó, chứ không phải như người đời hay dùng 101 hay 1001 thứ. Vừa giở ngay trang đầu phần mục lục đó- vì tôi hay tra trước xem điều tôi tìm ấy có khả năng ở chương nào, phần nào….Thì thấy ngay cái thiếp của « anh bí ẩn » kia- mấy hôm này tôi quen gọi vậy cho dễ, vì vẫn chưa định được tên anh cụ thể là gì – dẫu tên VN hay tên Tây. Nhìn lại cả dòng chữ cái dìa tít mù khơi đó, tôi tự nhiên phát hiện thấy ít nhất một điều hơi lạ là chỉ có đúng vai nguyên âm, còn lại toàn là phụ âm.Tôi hi hoáy lấy bút ra xếp thử với mấy cái nguyên âm quá ít ỏi đó- theo thói quen rất buồn cười là là cứ lấy chữ cái nào mà là từ tên mình hay con mình, hay bạn mình,…trước tiên. Nên khi vừa gõ vào chữ V thì lập tức VU(?) Sau đó tôi gõ N thì lập tức- NGAN(?) Kế tiếp chữ T thì hiện ra – THUONG(?) Còn lại cả 7 chữ nữa toàn phụ âm cả. Chưa hiểu sao với cái vụ đó, kệ cho lung tung nằm đó. Tôi vô net, vào đ/c của « anh bí ẩn » : «VU NGAN THUONG »-HTMT- VHP Kỳ lạ vậy ??tên gì tôi chưa thấy bao giờ trên thế gian này từ khi tôi biết đọc chữ hay biết nghe !Nhưng mấy cái chữ xếp sau đó thì tôi quen lắm rồi – đến độ thuộc lòng cả khi mơ !Vì dễ ợt- đó là chữ viết tắt tôi hay để dưới mấy cái gọi là «thơ» của tôi đó mà- cho có vẻ có «bút hiệu» như ai !! Tôi vô tình ngó vào đống chữ cái lung tung đang nằm kia –ghạch bớt dần từng chữ - thì lạ thay vừa đủ với dư thêm hai dấu!? mà hồi nào tôi có để ý tới hai cái dấu này đâu nhỉ ? hay mới được thêm vô ?Anh bí ẩn làm gì chả được ? vì đó là « cõi ảo » của anh ta ? Ngay dưới đó có dòng chữ nhỏ xíu, tôi phải lấy kiếng đeo vô mới đợc được- « đó là lỗi tại chị hôm pots bài « Khóc … » của KN và TN đã vô tình để bút hiệu của chị ở dưới đó.Đâu có sửa gì được « quá khứ » đâu ?Vậy từ giờ chị cứ để như vầy nhé khi nào tôi gởi gì cho bạn chị.Chứ để "anh bí ẩn » nghe kỳ qua !( tôi chợt hỏi trong đầu tôi : « bộ anh nghĩ cái tên của anh « Vu Ngan Thuong » kia là tên hay và là bình thường chắc ? Chúa ơi ! ngay lúc đó tôi cảm thấy ánh cái màn hình máy tính rung rung, rồi chớp nháy một cái rõ nhanh- như kiểu sẽ cup máy hay như kiểu cười giỡn : Chị chả hiểu gì cõi hư vô đó thôi và cười rất hiền từ. Lần đầu tiên tôi nghĩ là người « cõi ảo » biết cười thật !Còn không thì cứ nghĩ họ rất đăm chiêu nghĩ ngợi hay buồn rấu. Thế là bây giờ tôi đã có tên anh với đ/c net của anh rồi «Vu Ngan Thuong- VHP-HTMT !? @... » Tôi vô lại hộp đ/c xem có chắc ăn là anh ngồi im trong đó thiệt không? không, anh cũng ở trong net như mọi người thật- vậy là người đời và người « cõi ảo » có thể vẫn bên nhau trong thế giới vi tính này, mà có lần chị PCác nhắn tin cho tôi ngợi khen nức nở đó thôi- chắc hẳn chị ấy hiểu cõi thế giới vi tính hơn tôi- và hẳn gần với cõi ảo hơn. Chợt nhớ ra-thì cái "cõi hư vô" tôi post trong trang web của chị ấy đó thôi!! Tôi bấm vào đ/c đó thử- thì thấy ngay thư gởi đến tự bao giờ- nhanh đến nỗi tôi không thể nghĩ rằng lại được gởi mới tức thì ! Một lá thư xanh !Nhìn đã thấy mát rượi tâm hồn chứ đừng nói gì tới con mắt được đọc lá thư ấy ? Trái tim nhỏ bé của tôi tự nhiên đập loạn xạ cả lên- rõ vớ vẩn, già rồi( ồ ai bảo trái tim người già thì bị cấm đập như kiểu trái tim người trẻ một khi nào đó mà việc đập của trái tim đó đâu có phụ thuộc vào nó – mà vào kẻ khác-kẻ gây ra tội ác hay đem đến tình yêu !Tạm gọi là vậy cho đỡ dài dòng- vì cái mà trái tim tôi chỉ tôi quan tâm giờ này là cái màu xanh huyền diệu kia…
"Dấu yêu của anh!" -( nghe đã thấy hương vị tình yêu lắm , mặc dù hơi lạ- thường người ta viết "yêu dấu..." ? chứ ai lại hơi kỳ kỳ thế này, mà tự nhiên cái «nàng thơ» của tôi mò về : "thế mới thơ" chứ !!Lại còn đoạn này nữa !! "Sao em lại giận hờn anh hoài vậy ?Em giận làm chi cho em buồn em khổ thân em !Sao em không thể nghĩ khác hơn cái điều nó đang nằm trong đầu em và tra tấn em từ sáng qua- anh thấy qua giọt cà phê đắng ngắt chảy từng giọt trong bữa sáng của em đó thôi…em bảo em đâu thích đắng cay, vậy mà em thích đắng ngắt từ bao giờ vậy ?Chẳng lẽ từ hôm anh bảo với em là anh thích cà phê không đường ?Em ghen phải không ?Anh biết là em sẽ như vậy từ khi anh "như thế" - mà anh có được sống không em ?Anh và em xa nhau giữa hai cõi mịt mù trời-đất. Ngày bên anh đã vào đêm thì bên em mới là bắt đầu? Anh vô Net tìm em mà em thì ngủ khì khì giờ đó, anh đang có chuyện điên đầu với Net mấy hôm nay, em không biết hay em biết mà làm ngơ ?Anh phải tự đi giàn hòa mọi chuyện- để quay trở lại với Net vì em thôi, chứ không anh đã đi luôn khỏi "cõi ảo" đó rồi ?Em biết vậy mà còn giận hờn anh ư?? Hơn nữa em biết là em đã lấy mất trái tim anh rồi, lấy luôn quá khứ của anh, tương lai có lẽ cũng mong vậy. Hiện tại này anh cũng còn phải làm người trần tục đó thôi- phải chi mình gặp nhau từ kiếp trước có hay không ? –nếu vậy ta đã ở mãi trên Thiên đàng rồi, dắt nhau xuống trần gian làm chi cho khổ ?? Như hôm qua đó, anh chỉ có một bông súng trắng tinh đẹp nhất trên đời nay- anh dâng em làm quà tặng sáng- có một mảy may tiếc chi trong tâm tưởng mình. Đó là «quà tặng trắng»của nàng thơ cho anh sáng qua ,còn như vừa mới vớt từ trong hồ cá của «tình thơ» ra – anh tặng lại em mà anh biết là «tình thơ» không buồn, hoặc có buồn cũng chỉ ít ít thôi khi hiểu ra vấn đề thật nhất ?( vì «tình thơ» cao thuợng lắm !) Em muốn chi ? em buồn chi ? sao em chẳng nói ra – em không thích nói thật thì em nhờ nàng thơ nói giùm em được mà- nàng thơ của em đẹp lắm, em biết không ?Anh đọc đôi khi con rớt nước mắt trong net đó thôi ??Hay em có làm việc đó rồi mà còn đang chơi trò "bịt mắt" với lòng em? Trên Net em có tới cả trãm bút hiệu kia?anh đâu dám tự đi mò rồi lại bị chê là "đoán sai" và khổ nhất là lại ghen ấy chứ! Rõ là trẻ thơ!! Anh vẫn bảo với em- ở đời tất cả chi mình nhìn- vật đó, sự viêc đó ra sao trước mắt mình là phụ thuộc vào chính con mắt mình với cái đầu mình ấy phải không ?Em hiểu câu đó ra làm sao ? Anh cũng bảo em – điều đẹp đẽ trong em sẽ đem lại sự đẹp đẽ cho người khác ? vì ai chả thích được điều đẹp đẽ và tốt cho mình ?Hãy nghĩ người khác cũng được quyền và được cơ hội như mình- thì sẽ dễ biết bao nhiêu – cho trước hết là mình rồi thứ đến là mọi người xung quanh ? Anh biết chắc là em sẽ hết giận hờn rồi từ ngay giờ này khi anh thức trắng đêm để chỉ nghĩ về em, về Net ( mà em bảo em yêu Net như người tình lý tưởng ?Chúa ơi ! anh thì chưa thể nghĩ thế được đâu- vì anh đang nghĩ em là người tình lý tưởng của anh kia !!) . Gởi em bao nhiêu nụ hôn say mơ của nàng thơ diệu vợi- em muốn bao nhiêu em cứ việc có thôi- khi em nhìn vào những vần thơ của anh ? Vui lên nghe «dấu yêu» của tình thơ anh !
Tôi đọc xong mà còn chóng cả mặt vì yêu lây từ họ ! Mà tôi chẳng biết thư này gởi cho ai mới khổ chứ ? Thôi, tôi thấy anh ta nhắc Net gì gì… thì thảy đại vô Net- họ sẽ tự biết tìm mà đọc ? Trái tim con người ta là kỳ lắm, khi họ yêu ai- tự nhiên con mắt chỉ biết đi tìm người họ yêu – dù ở chân trời góc bể nào ? Mà đôi này nghe ra « dữ dội » đây, qua Net – tôi chưa bao giờ tin điều này mặc dù có nghe người ta «cảnh báo» rồi ! Tôi thầm ghen với cái cô được gọi « dấu yêu » kia, chắc là cô cũng « dấu yêu » lắm nhỉ !?
|