Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

12 Pages«<678910>»
Luân Đôn
viethoaiphuong
#141 Posted : Sunday, July 13, 2008 2:41:24 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
!!
PC
#142 Posted : Monday, July 14, 2008 5:12:20 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Chắc chị KN cầm máy!
viethoaiphuong
#143 Posted : Wednesday, July 16, 2008 12:43:43 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Dạ đúng vậy chị PC à, hình này em co ghi chú ở đằng sau ( KN_ ) = có nghĩa là chị KN bấm máy chụp hình đó chị.
Hồi chiều nay HP vừa đưa một người đi thăm Sarcré Coeur _ vội đi và vội về, nên khá mệt.
PC
#144 Posted : Monday, September 8, 2008 5:46:06 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)



Nêú vị nào có coi phim The Da Vinci Code thì nhận ra bức hình trên là của nhà thờ Temple. Nhà thờ này nằm trên con đường Fleet nổi tiếng có nhiều nhà phố đẹp đẽ. Nằm trên một con đường hẻm nhưng người qua lại khá nhiều, đa phần là dân làm việc văn phòng. Nhà thờ mở cửa cho du khách vào miễn phí, nhưng đi mấy lần gặp lúc đóng cửa. Xem trong phim nói trên tôi được biết là các ngôi này lại không có chôn ai dưới đó. Thật tình không biết phim ảnh nói thực được bao nhiêu phần trăm, nhưng nhờ phim ảnh mà kiến thức về thế giới chung quanh của tôi mới được mở mang đôi chút. Dan Brown cho biết là nhà thờ này được đặt tên Temple để tôn vinh Solomon's Temple mà từ đó các Hiệp sĩ Templar rút ra danh hiệu của mình. Cũng theo tác giả cuốn sách gây nhiều tai tiếng này thì kiến trúc nhà thờ này theo ngọai giáo. Nó được xây không theo thiết kế quy họach hình chữ thập truyền thống của Thiên Chúa Giáo và xây dựng một nhà thờ hình tròn hoàn hảo để tôn vinh mặt trời.


PC
#145 Posted : Monday, February 16, 2009 8:43:48 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)

Wallace Collection

Lắm lúc ta cũng thôi không còn oán thán gì đám nhà giàu khi một ngày kia họ cống hiến tài sản của họ cho nhân loại. Một bữa kia ta có thể nhởn nhơ đi dạo qua dạo lại trong các nhà cửa, lâu đài của họ, nhất là vào cổng đuợc miễn phí như nhiều công trình dinh thự ở Luân Đôn mà không phải chua xót vì muốn đuợc thế nguời ta phải kề dao vô cổ họng các chủ nhân như nhiều nơi trên thế giới này phải chịu.
Đó là trường hợp của bà quả phụ của Richard Wallace đã tặng lại cho quốc gia ngôi dinh thự và bộ sưu tập quý giá của ông (từ thưà kế) vào đầu thế kỷ 20 hiện toạ lạc tại công trường Manchester ở London.

Bộ sưu tập đuợc chưng trong 25 phòng trong Hertford House. Dinh thự này nhìn ra khu đất rộng ở giữa (gọi là square), kiểu xây cất thường thấy ở London. Ở giữa là đất trống, chung quanh là các khu nhà ở. Các bãi đất trống này đuợc trồng cây trồng hoa và thành giống như công viên (hay tư viên nếu mọi nguời ở đó đồng ý là chỉ cho các nguời cư ngụ chỉ muốn dành riêng cho họ). Khu càng giàu thì cái viên này càng xinh đẹp. Và Manchester square là một trong các vườn đẹp mà tôi đuợc thấy. Hàng rào trụ sắt chung quanh không cho khách vãng lai đi vào, khi tôi đi vòng vòng tìm cổng tính buớc vô để dạo. Thấy không đuợc vô, tôi cũng hiền hậu không lấy chi bất mãn. Chẳng lẽ ăn mày còn đòi xôi gấc, phuớc báu mình có bao nhiêu đó, quá đủ rồi. Vậy là tôi buớc vào nhà và ngắm bộ sưu tập có giá trị này và cám ơn đất nuớc giàu có Anh quốc đã có cử chỉ đẹp cho du khách và nguời dân.


PC
#146 Posted : Thursday, February 19, 2009 7:07:02 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
The National Gallery

Tôi nhận "diện" đuợc các danh tài nổi tiếng như Leonardo da Vinci, Rembrandt, Van Gogh, Hogarth, Van Dyck, Michelangelo, Constable, Monet qua các tác phẩm của họ chưng bày trong viện bảo tàng....Khi đứng truớc bức Sunflower của Van Gogh tôi thấy mình có vẻ xạo, điá hết nói nổi. Là vì có biết con khỉ mốc gì nghệ thuật mà cũng đẩy cái mục kỉnh lên, đứng thừ nguời ra mà biểu diễn cái màn chiêm ngưỡng một bức hoạ nổi tiếng của ông hoạ sĩ cuối đời đã kết thúc bằng một phát đạn vào đầu. Một cậu sinh viên từ Mỹ sang Cambridge học hè đã dắt tôi tới loạt tranh nổi tiếng của Hogarth Mariage à- la- mode và say sưa cắt nghĩa cho tôi về ý nghĩa của các chi tiết trong tranh (Tôi làm như mình không hiểu lời chú thích bên duới để cho hắn sống trọn vẹn trong sự sung sướng đuợc khai tâm mở trí cho một kẻ lúc nào cũng có bộ mặt rất khờ khạo).

Khi đi thăm các phòng tranh tôi thường nghĩ tới nữ hoạ sĩ Thanh Trí, vì sự đam mê nghệ thuật hoạ của bà đã xúc chạm lòng tôi. Lẽ ra bà mới là nguời nên đứng truớc các bức tuyệt phẩm của nhân loại, chớ không phải là cái kẻ dốt nát về nghệ thuật là tôi. Tôi chỉ làm chật chội các phòng tranh thường xuyên đông đúc nguời thưởng ngoạn. Vâng đúng vậy, National Gallery của London ở công trường Trafalgar là một trong các bảo tàng đông nguời lai vãng hơn cả. Có lẽ chỉ thua có British Museum, nhưng nguời đi xem có vẻ mặt nghệ sĩ, cốt cách hơn ở nơi kia. Thiệt mà, với một cá nhân, ta có thể còn lầm lẫn về tâm hồn thể hiện ra dáng vẻ, nhưng một con số đông thì tự nhiên ta có thể nhận ra cái nét nào chung của họ. Tướng tự tâm sinh, tôi hoàn toàn tin vào điều này.

PC
#147 Posted : Sunday, March 1, 2009 12:59:11 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Geffrye Museum

Nằm ở đường Kingsland Road, con đường có nhiều tiệm Việt - quán ăn, chợ, tiệm nails,... Viện nằm ở bên đường thấy ít người lai vãng. Có lẽ vì nó ở vào khu không hấp dẫn du khách bao nhiêu. Người đến viếng là tại họ muốn viếng chớ không phải là vui chân hay tiện đường mà ghé vào như một số viện bảo tàng khác. Khu đất sân phía trước có nhiều cây cổ thụ tỏa bóng khiến cho khung cảnh có vẻ âm u, nhất là thành phố London không có nhiều ngày nắng ấm bao nhiêu.

Đây là viện trưng bày các cảnh nhà cửa, nội thất, bàn ghế, bày trí... của các nhà thuộc giới trung lưu Anh quốc từ 1600 cho tới hiện tại. Chủ nhân có thể là thương gia, công tư chức, bác sĩ, thẩm phán v..v....Có những căn nhà từng trệt là tiệm, tùng, từng trên là nhà ở như ở VN mình. Hình ảnh các phòng ốc trong nhà tiến triển qua từng thơi đại làm cho người đi xem có được cái nhìn tổng quát về cách sống của dân trung lưu Anh trải dài 400 năm. Những người nghèo ở Anh được hưởng chương trình housing của nhà nước hiện nay có thể có được nơi cư ngụ với phòng ốc như giới trung lưu Anh cách đây mấy trăm năm.

PC
#148 Posted : Sunday, March 1, 2009 7:35:40 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)


Một tủ sách dành cho độc giả tiếng Việt ở một thư viện ở London.

Khi tới một thành phố nào mà tiện là tôi sẽ đi tìm cái thư viện của thành phố đó coi thử cho biết. Có những thứ (thói quen, sở thích, điều quan tâm....) sẽ đi với ta cho hết cuộc đời. Nhà Phật gọi đó là cái nghiệp. Thích đọc sách là một sở thích mà từ thuở ấu thơ tôi đã thấy hiện diện với mình như một sự đương nhiên chớ không biết là không phải ai cũng thích như mình. Sau này ra đời tiếp xúc, mới biết không phải ai cũng thích đọc sách như mình.

Tôi đã lục lọi các thư viện ở San Francisco, East Bay, San Jose, Seattle, Sydney, Melbourne, và tất nhiên là London. Để coi tủ sách Việt có bao nhiêu cuốn, tựa sách loại nào, nguồn sách từ đâu mà tới. Nói chung, Mỹ, Anh, Úc đều na ná nhau về các điạ hạt kể trên, nhưng dĩ nhiên là lượng sách ở Mỹ thì dồi dào hơn. Nhìn tiếng Việt ở một nơi xa xứ vẫn làm cho lòng tôi ấm áp và bâng khuâng cho cái thuở thiếu thời, đã coi việc đuợc vào mượn sách trong thư viện là cả một niềm hạnh phúc.
PC
#149 Posted : Thursday, April 16, 2009 12:44:38 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Tower of London

Địa điểm này có trong các tour du lịch nên du khách rất đông đúc. Mà ở Luân Đôn nơi nào lại không đông đúc trong mùa du lịch. Giá vé vô cửa là 17 anh kim. So với các nơi khác thì tôi thấy giá vé như vậy là cao quá. Hay là tại đi nhiều nơi quá rồi cho nên tôi có tâm lý coi thường, vì với các du khách chỉ đến London có vài ngày (theo như cái tour bạn tôi đi 11 nước Âu châu) thì sẵn dịp ngay tại Luân Đôn có cái cơ ngơi xây dựng từ cả ngàn năm nay thì nên đi là phải quá rồi. Trong khi điện Buckingham chỉ mở cửa có vài tháng mỗi năm. Nhưng tính cách lịch sử của nơi này cũng làm người xem nôn nao khi biết rằng đây từng là nơi nhốt các tội phạm, nổi tiếng nhất là Nữ hoàng Eliz đệ nhất. Đáng đồng tiền bát gạo để coi là các bộ trang sức của vương quốc Anh. Có nhà khi vào bên trong tôi phải bỏ cuộc vì quá đông người mà sự di chuyển lại chậm chạp, chỉ sợ bí hơi quá mà xỉu thì nguy.



Nằm cạnh con sông Thames và cạnh cầu Tower Bridge (một đặc trưng của London), khu này còn là một chỗ đi dạo lý tưởng của khách du. Nói cho ngay, đi dạo ở London cũng là một cái thú. Có khi nhìn vào đám đông tôi thấy dường như toàn là du khách (giống như Paris vậy!). Nghĩa là nếu vì lý do gì mà ngành du lịch tê liệt thì coi như đường phố vắng ngắt. Nhìn người người đi dung dăng dung dẻ, nét mặt hớn hở, vui vẻ, thảnh thơi (đi chơi mà!) ta cũng nghe vui thú trong lòng. Chắc chắn sau này nhớ lại London tôi sẽ nhớ nhiều đến những nơi chốn la cà tà tà dạo bước ngó đông ngó tây, ngó lui ngó tới như dọc theo sông Thames này.


Nguyễn Thị Tê Hát
#150 Posted : Friday, April 17, 2009 4:35:34 AM(UTC)
Nguyenthitehat

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 481
Points: 201
Woman
Location: Oklahoma

Thanks: 2 times
Was thanked: 23 time(s) in 20 post(s)
Rose

Đọc và xem những hình ảnh trên mới thấy thế giới có nhiều nơi mà mình nên đến một lần trong đời.
Cám ơn PC

Rose
Tehat
PC
#151 Posted : Friday, April 17, 2009 4:51:53 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Cám ơn chị tehat đã vào xem và nhận lấy trong loạt bài này một chút lợi ích. Được biết chị đang tính chuyện Âu du, PC cũng đồng ý với tonka là nên lấy một cái tour nếu muốn có cái nhìn tổng quan về Âu châu. Truờng hợp chị cần gặp bạn bè hay bà con thì xếp mục này trước hay sau tour (giống chị Ba Tê). Đi du lịch tour có cái lợi là mình khỏi phải lo lắng chuyện ăn ngủ và đi tham quan. Tour guide có nhiều kinh nghiệm để giảng giải các nơi chốn mình đi qua. Trừ Anh ra, các nơi khác ngôn ngữ bất đồng cũng gây khó khăn cho mình nếu không ở trong tour. Tính ra, có khi đi tour còn rẻ hơn là tự mình đi và lo mọi chuyện vì họ có hợp đồng với khách sạn v..v...Nhân dịp kinh tế suy thoái toàn cầu, nhiều nơi hạ giá du lịch, đi lúc này là hợp thời điểm quá rồi.
Mong được đọc các kinh nghiệm du lịch Âu châu của chị.

PC
#152 Posted : Wednesday, April 22, 2009 6:11:26 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Arundel Castle


Từ trạm London Bridge tới Arundel mất khoảng hơn một tiếng rưỡi. Tôi thích hệ thống chuyên chở công cộng của Anh biết mấy. Ở Calif từ San Francisco muốn đi tới Sonoma tôi phải chọn phương tiện xe hơi, ngoài ra không có cách nào khác. Nhưng ở Anh hệ thống xe lửa và xe bus giúp ta tới nhiều địa điểm xa xôi nhất. Ngồi trên xe lửa mà ngắm cảnh hai bên đường tôi vẫn thích hơn là cứ chăm chăm ngồi sau tay lái một chiếc xe hơi (trừ phi có ai lái xe cho mình ngồi khỏe ru bên cạnh!).

Hai bên đường khung cảnh đáng yêu quá. Xanh là màu chủ đạo. Xứ nhiều mưa có khác (khác với Calif hay Úc khô khan thiếu nước). Nhìn nhà cửa thấy đời sống dân chúng sung túc chớ không phải càng ra khỏi thành phố thì thấy dân cư có vẻ nghèo như ở .... VN ta! Kiểu nhà cũng đặc biệt Anh, chỉ một ít nơi là xây dựng theo lối mình thấy ở Mỹ - những căn nhà góc cạnh khô khan. Tuy chưa đi thăm nhiều miền Đông Bắc Hoa Kỳ nhưng tôi cũng thấy nhà cửa ở Mỹ mé đó chịu nhiều ảnh huởng nhà cửa kiểu Anh hay Âu châu nói chung. Nghĩa là cứ hễ nhóm dân nào tới Mỹ thì khi xây nhà họ cũng muốn xây theo kiểu nhà của nuớc họ nếu được. Vì vậy ở Calif ta thấy nhiều nhà kiểu Anh, kiểu Tây Ban Nha, vườn nho ở Napa rất ư là giống với Tuscany ở Ý....

Arundel là một thị trấn xinh xắn, mang nhiều nét cổ xưa. Người Anh cố gắng giữ lại càng nhiều càng tốt những nét cổ kính trong kiến trúc. Chắc họ cũng biết các nét này đã hấp dẫn du khách biết bao nhiêu. Ai lại muốn đi thăm viếng một nơi mà nhà cửa kiến trúc của nó giống y như nơi mình ở bao giờ. Nhiều lúc tôi thấy ngán tới tận cổ khi nhìn thấy mấy cái resort ở miền biển Việt Nam giống y chang như các resort hiện đại . Nghĩa là cũng cái quầy ba bán nuớc giải khát, bên cạnh là cái hồ bơi, cũng mấy cái dù hình cái nấm với một hàng ghế bố ở dưới. Đặc điểm của Việt nằm ở đâu ?



Tôi chưa đếm thử xem đây là cái lâu đài thứ mấy mà tôi đã đi xem, nhưng vừa nghe quảng cáo là phim sắp ra mắt khán giả The Young Victoria đã có dùng lâu đài này làm nơi bấm máy. Vé vào cửa là 15 anh kim, và nó không làm tôi thất vọng như cái lâu đài Tower of London có kể trên. Chủ nhân là Duke of Norfolk. Tước vị này đuợc thừa kế cha truyền con nối. Vị quận công từ trần vào năm 2003, hiện bà vợ của ông vẫn còn sống và bức họa vẽ bà cũng được đưa lên chưng bày trên tường. Nguời kế thừa do còn sống nên chưa có hình đưa lên. Nhưng hình ảnh chưng trên một cái bàn kế bên khiến khách vẫn đưọc xem cho biết mặt gia đình dòng họ này. Thấy họ có năm đứa con. Lâu đài được cho du khách vào xem chỉ là một phần vì gia đình vẫn còn cư ngụ ở một phần bên kia.




Gia tài của họ (phần chưng cho khách coi) thấy cũng phát ngợp. Trước tiên du khách tôi đi lên phía cột cờ coi phần phòng thủ của lâu đài. Đó là cái tháp tròn cao nhất mà các lâu đài hay có. Nơi lính canh vẫn gác trông chừng coi có gì lạ ở chung quanh. Ở giữa pháo đài có một cái hầm dùng để lưu trữ các thức cần, và cũng là nơi nhốt các tù nhân đặc biệt. Cầu thang đi lên pháo đài cũng hẹp chỉ vừa một người đi, cho nên nó phải là đường một chiều. Lúc trở xuống tôi thấy một chị dắt con xuống, thay vì chị đi xuống trước và đứa bé theo sau để đỡ sợ cho nó hơn, thì chị lại để nó xuống trước, làm đứa bé sợ quá, cứ hỏi thăm bao giờ thì ra khỏi nơi đây. Đứa bé ở vào độ tuổi không nhỏ quá để vòi mẹ ẳm, mà cũng không lớn quá để có thể đi một mình (như anh của nó đã lon ton xuống trước đứng dưới chờ). Nhìn cầu thang uốn éo tôi thấy cũng khó mà một người ẳm con có thể đi xuống được . Đứa bé đang ở độ tuổi học hỏi để có thể lớn lên với cuộc đời. Tôi nhìn thấy nỗ lực thể hiện trong thái độ của nó.

Phần hai đi thăm cơ ngơi của cải của dòng họ Duke of Norfolk này mới là cần phải trình vé ra. Du khách được dẫn đi qua mấy chục phòng chưng bày đủ thứ trong tài sản của họ. Từ các bộ binh khí gươm dáo chĩa với các bộ áo chiến bằng sắt mà ta hay thấy trong các phim thời trung cổ (tòa lâu đài này xây vào đầu thiên niên kỷ thứ hai) cho tới các khẩu súng kiểu mút cờ tông mà trong các phim đánh nhau giữa quân Anh và Mỹ ta hay thấy. Có những thanh kiếm dựng đứng cao hơn một nguời lớn (tới 9 feet). Chắc là đồ nghề của đao thủ phủ chăng.
Cũng phải thêm là tuy số luợng nguời đi coi không đông đảo mấy (so với các điểm tham quan ở ngay London) nhưng nếu dừng lại để đọc tỉ mỉ từng chú thích thì người đi sau phải chờ khá lâu, cho nên tôi tranh thủ đọc loáng thoáng mà thôi. Vả lại nếu cái gì cũng ngưng lại đọc thì thời gian thăm viếng lâu đài sẽ khá lâu, sợ sẽ trễ nãi khi phải trở lại London. Đó là thiếu sót mà tôi cứ ấm ức. Như cái phòng chưng bàn billard, đó là sự thu nhỏ lại của một trò chơi ở ngoài trời (trò gì ?). Môn chơi này đương thời bị các vị lãnh đạo tinh thần phê bình nên nguời ta chế ra cái bàn này để chơi trong nhà cho đỡ ghiền . Vì lẽ đó mà bàn billard có màu xanh, tuợng trưng cho cỏ . Rồi để giữ cho mặt bàn khỏi hư khi không chơi, bàn đuợc trùm lại bằng tấm vải màu đỏ. Khi Nữ hoàng Elizabeth đệ I ra lệnh xử trảm bà Mary, Queen of Scots thì xác bà hoàng này được quấn trong một tấm khăn phủ màu đỏ của bàn billard của bà.

Phòng đại sảnh là căn phòng rộng và lớn nhất lâu đài (nơi dành cho các buổi tiếp đón chính thức và khiêu vũ mà ta hay thấy trong các phim vua chúa Âu châu) có hai bộ da con sư tử nằm nhe răng chình ình ra đó. Săn bắn là một thú vui thuờng ngày của các ông hoàng bà chúa và dĩ nhiên để khoe khoang thành tích, họ treo la liệt các đầu hươu nai còn nguyên sừng gắn trên tường. Rồi bàn, ghế, tủ, bình phong, đồng hồ, tuợng, đăng đăng đê đê bày ra đó. Khách ngắm nghía để tưởng tượng ra cảnh sống phong lưu của một phẩm trật cao nhất trong triều đình.

Trên vách tôi thấy có mấy bức họa chụp các vị trong phẩm phục Giáo Hoàng La Mã. Nghĩa là dòng họ này từng gắn bó mật thiết với Giáo hội Công giáo, trong khi Anh quốc đã chọn Tin Lành làm quốc giáo. Do vậy mà tôi còn thấy cả một tủ đựng các vật tùy thân của bà hoàng theo Công giáo Mary, Queen of Scots: vòng đeo cổ, xâu chuỗi rosary .... Nhìn vòng đeo cổ hạt trai của bà, tôi bùi ngùi nghĩ tới cái kinh khủng của một kẻ phải nhận án tử hình và đi ra pháp trường đưa cổ cho đao thủ phụp lưỡi đao xuống như trong phim Elizabeth, The Golden Age .

Cung điện, lâu đài nào của các nơi tôi xem qua thuờng hay có nhà thờ trong nội thất, lớn nhỏ tùy gia chủ, chứng tỏ tôn giáo chiếm một phần rất quan trọng trong đời sống tâm linh con người ở Âu châu.
Lâu đài có một vị linh mục thuờng trú, và với nguyên tắc sống đơn giản và khổ hạnh, thời khoá biểu của linh mục rất tẻ nhạt dưới con mắt trần thế. Ngài phải thức giấc lúc 2 giờ sáng, cầu nguyện, rồi trong ngày đi đến nguyện đường để làm lễ cho toàn gia chủ. Căn cứ vào bề thế của nguyện đuờng, tôi đoán là chắc mọi nguời đều đuợc tham gia lễ chăng ? Tuy là tôi không quả quyết điều này.
Ở Hoa kỳ, luật lệ tách rời giáo quyền ra khỏi chính quyền quả nhiên là một buớc quan trọng cho công cuộc xây dựng một đất nuớc mới mẻ.

Tại sao nhà của dòng họ Duke of Norfolk mà lại có dính dấp với bà hoàng Victoria ở đây ? Nguyên do là bà Victoria có lần tới viếng thăm cơ ngơi này trong vài ngày. Trứớc khi nữ hoàng tới thăm, chủ nhân lâu đài đã được báo cho biết trước .... hai năm để chuẩn bị. Trời đất ơi, cái vinh quang của một bà hoàng Anh quốc! Phòng ngủ dành đón nữ hoàng Victoria có lẽ được thiết trí chỉ dành cho bà mà thôi, vì thấy nguyên phòng vẫn được giữ yên. Có ai dám phạm tội khi quân mà trèo lên giường bà từng nằm mà lăn lộn trên đó! Nguời ta còn kính trọng nữ hoàng lắm chớ, tuy không khắt khe thành luật như ở Thái Lan, nhưng khi thực tập cho binh sĩ thao tác ở lâu đài Windsor, nguời đóng vai nữ hoàng cũng phải đuợc chọn lựa trong những gia nhân thâm niên, đàng hoàng, chớ không phải bá vơ bá viếc mà đuợc chọn . Và khi đeo cái bảng "Queen" vào ngực thì phong thái phải chỉnh tề, chớ có ẹo tới ẹo lui mà bị ....bị cái gì thì tôi chưa biết!

Phòng dùng làm thư viện, nghiên cứu làm tôi chú ý nhất (tôi vốn thích không khí của thư viện từ bao đời nay!). Phòng khá lớn, ấm cúng, hai bên vách và gác lửng chứa rất nhiều sách trong tủ. May không có cuộc cách mạng đổ máu nào, để có cái màn "phần thư" tan tành bao công của sưu tập của dòng họ.

Ai không muốn lên lầu xem phòng ngủ của lâu đài thì chỉ phải trả có 13 anh kim. Các phòng ngủ cũng cỡ như các phòng ngủ của các căn nhà lớn ở Mỹ, và các giường ngủ với khăn trải giường, khăn phủ giường, mền gối thì cũng sang trọng cỡ trong Nordsrom, Macy chưng bày mà thôi (các tấm khăn có thêu chỉ vàng hay không thì tôi không biết). Tính ra, họ khác với chúng ta ở áo quần lộng lẫy, chớ còn giường ngủ, phòng tắm, nhà tiêu thì cũng đại loại như cái mà nguời đương đại đang dùng, nếu không muốn nói là nhiều người trong chúng ta còn chưng dọn sang trọng hơn họ, nhất là bathroom!

Vườn cảnh của các lâu đài cũng là một hạng mục nên xem. Hỏi tôi phân biệt vườn có đặc tính nuớc nào thì tôi chịu thua. Chỉ biết đại khái các vuờn theo Nhật thì ở San Francisco trong Goden Gate Park có dành một phần, cũng hấp dẫn nguời xem (ở San Jose cũng có một cái). Còn vườn theo Ý hay chưng tuợng và các hũ, lọ dựa vách tường, với các bồn nuớc phun ào ào lên. Vườn theo Pháp thì như ở Versailles với những khuôn như bàn cờ đuợc cắt tỉa gọn gàng. Còn vườn Anh ? Hay có hoa trồng trong bồn hình tròn rải rác trong vườn chăng ? Vậy thì không chừng nó giống với vườn cảnh ở Thảo Cầm Viên Sài Gòn hay Tao Đàn! Các vườn Anh hay có một lối đi trên là vòng kẽm để cây leo làm bóng mát trên lối đi. Nhà kiếng trong khu vườn này cũng không có gì đặc biệt, nhưng có hai nhà nho nhỏ khá cầu kỳ với các chưng bày trang trí trong đó. Rồi các kỳ hoa dị thảo, vuờn hồng một khoảnh - mà tôi ngần ngừ không tính bước vào vì tháng này đâu phải mùa hồng nở!



Thấy trời đã ngả về chiều, đến lúc từ giã rồi, trước khi trở lại London, nhóm du khách tôi đã bước vào một quán ăn trong thị trấn, và nhận ra rằng khác với London, các nơi xa xa ít thấy các sắc dân thiểu số. Dân chúng sống ở đây tuyệt đại đa số là da trắng, thì gọi họ là dân Anh hết đi! Dù bạn là Ấn độ, Việt Nam có quốc tịch Anh thì khi trò chuyện mình cũng cứ gọi dân da trắng là dân Anh. Kỳ vậy đó!



PC
#153 Posted : Monday, May 18, 2009 5:17:46 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Osterly Park

Nằm trong một khu công viên rất rộng lớn với nhiều nét như ở thôn trang, có nông trại nuôi ngựa, có cả một khoảnh lớn trồng lúa mì, có ao nhân tạo. Và nổi bật nhất là toà nhà xinh đẹp do kiến trúc sư nổi danh Robert Adam xây nên. Đi cũng mỏi chân mới vô tới tòa nhà. Nhưng tôi không có vào trong thăm xem.

Tôi có đọc trong báo mới đây cho biết tài tử vai nữ chính trong phim City Lights của Charlie Chaplin là Virginia Cherrill đã được đưa về đây sống với chồng thứ ba (bà có cả thảy 4 đời chồng) là chủ nhân toà nhà này, Earl of Jersey. Năm 1949, toà nhà đuợc chủ nhân thừa kế của dòng Earl of Jersey tặng lại cho quốc gia và mở ra cho công chúng vào thăm.



PC
#154 Posted : Thursday, June 4, 2009 10:00:16 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các
St Paul là ngôi nhà thờ lớn thứ hai sau thánh đường St Paul ở Rome, tôi nghe nói vậy.

Vừa mới đọc một tài liệu du lịch thì Saint Paul's Cathedral ở London là thánh đường vòm lớn hàng thứ tư trên thế giới , sau thánh đường Saint Peter ở Rome, Cathedral ở Milan (Ý Đại Lợi) và Cathedral ở Seville (Tây Ban Nha).
Sương Lam
#155 Posted : Friday, June 5, 2009 2:37:31 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
PC ơi,
Đọc mấy bài du ký của PC, SL mới biết rằng có nhiều điều hay lạ mà mình chưa biết.Tongue PC có sao Thiên Mã chiếu mạng hay tọa thủ ở cung Thân, cung Mệnh của PC hay sao mà PC đi lang thang nhiều nơi quá vậy?QuestionApprove
PC
#156 Posted : Saturday, June 6, 2009 12:38:59 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Dạ, chỉ tay em có đường xuất ngoại chị SL ơi. Giấc mộng từ bé của em là đuợc đi lang thang, tuy không hoàn toàn như ý muốn nhưng cũng đã đuợc phần nào an ủi.
Sương Lam
#157 Posted : Saturday, June 6, 2009 9:13:14 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
PC ơi,
Mỗi người tìm thấy hạnh phúc theo cách riêng của mình.Question
Mừng cho PC có chút "hạnh phúc nhỏ nhoi" hay "hạnh phúc lớn lao" trong từng bước lang thang của PC.Blush Nhiều người muốn được "hạnh phúc lang thang" như PC nhưng không đưọc đấy!Wink Cái chân cái giò còn khoẻ thì cứ việc lang thang.BlushWink
xv05
#158 Posted : Saturday, June 6, 2009 12:09:18 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Năm 1949, toà nhà đuợc chủ nhân thừa kế của dòng Earl of Jersey tặng lại cho quốc gia và mở ra cho công chúng vào thăm.


Đọc cái này làm em nhớ đến nơi em ở đó chị PC. Cách đây mười mấy năm có ông tỷ phú hay triệu phú gì đó muốn tặng một dinh thự lớn nổi tiếng cho chính phủ tiểu bang để mở ra cho công chúng xem, tượng tự như tòa nhà chị nói ở trên, nhưng chính phủ từ chối vì nội tiền bảo trì tòa nhà (vào thời điểm đó) cũng tốn hao công quỹ đến mười mấy triệu đô la mỗi năm lận.
PC
#159 Posted : Sunday, June 7, 2009 4:03:02 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Chị SL,
Đúng vậy đó chị ạ. Như đọc trong cuốn Biên Tà Tà của ông Hoàng Mai Đạt thấy có nói về ước mơ của ông bà Võ Phiến, mong được du lịch Âu Châu, nhưng bận bịu đủ thứ, tới lúc thảnh thơi muốn đi thì sức khỏe không còn cho phép nữa. Tạng em cũng yếu, nhưng cũng cố gắng lết trên đường đời. Đã vậy tuần trước em còn nằm chiêm bao thấy mình ngồi ngòai đường như dân homeless. Black Eye Sáng ngủ dậy bần thần tự hỏi hay là nên sắm bị gậy là vừa!

xv ơi,
Quả đúng, tiền bảo quản một dinh thự rất là nhiều. Ngay như cái nhà mình ở cũng vậy, nếu muốn cho nó sạch sẽ thơm tho đẹp đẽ thì chi phí còn nhiều thay, huống chi ba cái lâu đài dinh thự. Nhưng họ không có kế họach lấy tiền vô cửa hay sao? Điện Buckingham của Hoàng gia Anh đang có dự tính kéo dài thời gian cho thăm viếng hàng năm để kiếm thêm ngân quỹ - hiện nay mỗi năm chỉ mở cửa có hai tháng mà thôi.

PC
#160 Posted : Sunday, June 7, 2009 5:22:45 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Peace Pagoda



Nằm trong Battersea Park.
Lại thêm một dịp cho tôi bì bõm trong mớ chữ nghĩa. Tôi dịch Pagoda là chùa, mà chùa theo tiếng Việt là nơi thờ Phật có tăng hay ni trụ trì. Thành ra theo bản đồ thành phố tôi đã lần mò tới đó. Nói cho ngay, trước đây có dịp đi ra ngọai ô bằng xe hơi, tôi đã trông thấy cái chùa này bên dòng sông Thames rồi, và định bụng có ngày tới viếng. Tới nơi thì hóa ra đây phải gọi là một cái đền mới đúng định nghĩa mà tôi thường tưởng. Nghĩa là không có ai trụ trì cả. Chỉ là một cái đền với bốn mặt có tôn tượng của Phật Thích Ca mô tả bốn biến cố quan trọng nhất trong đời Ngài: Phật đản sanh, Phật thành đạo, Phật chuyển pháp luân, và Phật thị tịch. Đền do Hội tăng ni và Phật tử Nhật Nippozan Myohiji thành lập để kỷ niệm năm Hòa Bình 1984.

Tôi nhớ có đọc vài truyện ngắn Nhật, người dịch gọi chùa Nhật là đền (Ngôi Đền Vàng). Đọc trong đó thì mới biết đó là Chùa, vì có sư trụ trì. Không hiểu sao người ta lại gọi chùa là đền. Nhưng ở đây người ta gọi kiến trúc này là Pagoda. Vậy nghĩa là trong tiếng Anh không có phân biệt giữa đền và chùa?

Chùa ở bên dòng sông thì thật là ý nghĩa. Ngày xưa vua Càn Long từng hỏi một vị tăng khi hai người đứng nhìn thuyền bè qua lại trên sông: "Thiên hạ đi đâu mà tấp nập quá vậy?", Vị tăng trả lời:" Họ đi tìm danh lợi". Ngày xưa tôi thấy câu trả lời hay ho biết bao nhiêu, nhưng giờ đây tôi có một câu trả lời khác. "Mọi người đi theo nghiệp lực của mình, có bao nhiêu người thực sự biết họ đi đâu".





Users browsing this topic
Guest (3)
12 Pages«<678910>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.