SL xin cám ơn Tonka, Bình Nguyên, XV05, Từ Thụy, Linh Vang, Huệ, Ngô Đồng, Ốc Hương, Liêu Thái Thái, Vũ Thị Thiên Thư, Phượng Các đã hiểu và cảm thông cùng với SL.
Trong cuộc đời của mình, nếu có được người hiểu và cảm thông với mình như thế quả là một phúc duyên tốt đẹp.
Dĩ nhiên là không ai hoàn hảo cả, lúc nào chúng ta cũng cần phải học hỏi từ người này hoặc người khác, nhỏ tuổi hay lớn tuổi hơn mình vì 70 tuổi vẫn còn phải học nơi người 71 tuổi kia mà.
SL vẫn cần phải học hỏi nhiều hơn nữa vì vẫn có những điều mình chưa biết và xin cám ơn những gì mà quí anh chị em đã chia sẻ, đóng góp.
Mỗi khi có chút gì phiền muộn, SL chạy đến ôm cô cháu nội Mya vào lòng, nhìn vào gương mặt ngây thơ dễ thương của Mya, hoặc ra vườn xem hoa ngắm cảnh, hoặc nhìn lên trời xanh mây trắng là hết phiền muộn ngay
vì khuông mặt vô tư đẹp như thiên thần của trẻ thơ, vẻ đẹp thanh thoát của hoa cảnh, thiên nhiên đã làm cho SL thấy rằng cuộc đời này vẫn còn có nhiều cái đẹp lắm mà tại sao mình không thưởng thức lại đeo mang chi những sự phiền muộn trong lòng? Thế là sau đó, SL thấy cái tâm mình an lạc trở lại.
SL vẫn còn có nhiều điều muốn được chia sẻ với các anh chị em và cũng thích được nghe các bạn tâm tình chia sẻ để chúng ta cùng có thể biết thêm nhiều điều mình chưa bìết hoặc là để chúng ta cùng nhau tìm về những kỷ niệm, những tình cảm của một thời đã qua rất có giá trị cho đời sống tình cảm, tinh thần của chúng ta.
Khi nào có “yên sĩ phi lý thuần” trở lại, SL sẽ kể cho các anh chị em nghe những gì SL muốn chia sẻ đến các anh chị em trong tình mến thương, vui vẻ với nhau.
Chúc các anh chị em vui với những gì mình đang có trong hiện tại và quên đi những phiền muộn, nếu có.