Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,837 Points: 0
|
:..Thư Cho Người Tình..: 5.11.2006 Anh, Bỗng, em nhớ và nghĩ tới Anh, em mỉm cười - Rồi thèm khát ánh mắt trìu mến đầy yêu thương và vòng tay âu yếm ấp áp của Anh. Hồi xưa ấy, em đi làm xa với Anh - Khoảng ba ngày Anh thấy em ít nói chuyện lại là Anh hỏi : "Đêm nay em muốn làm "hoa hoang dã" phải không ?" . Em nhìn Anh, ánh mắt vụt sáng lên. Em tươi cười gật gật đầu và nũng nịu nói : "Đêm nay Anh cho em đi chơi một mình há !". Đó là "tật xấu" của em - mà em chắc chắn ngoài Anh ra - không một người đàn ông nào chấp nhận được - Bởi vì em không thích ai kè-kè bên em hoài. Thỉnh thoảng em thích "cô đơn"một mình đến một nơi xa lạ hoàn toàn không quen với một ai cả. Nơi xa lạ đó, em muốn uống, muốn ăn, muốn nói chuyện cách gì với người lạ tùy thích và em cũng quan sát "RỪNG ĐỜI" nữa. Có khi em ăn mặc thật sang, có lúc em ăn mặc giống như những "Kẻ Không Nhà". Hi hi... lẽ đương nhiên trong túi em có đem theo tiền. Em vui cười trò chuyện tùy người, tùy cách, tùy kiểu gì. Thật ra nói chuyện năm mười phút là cũng biết thành phần nào ??? Nhưng, nhưng... Nếu gặp người chơi "đóng tuồng" kiểu như em thì chắc chắn cũng bị "lầm". Em dám chắc ít ai "chơi trò thay áo thử người" như em. Chỉ bộ quần áo thay ra mặc vào là dươí cặp mắt của người đời liền xoay chiều đổi hướng đánh giá khác hẳn 100% liền tù tì. Em "chơi trò" này từ hồi còn trẻ với "sân khấu ĐỜI" và hai trường "Học Đại Sài Gòn" qua tới "Học Đại Paris" này. Để trở lại "cánh hoa rừng" - Em được đi chơi một mình "quậy" cho đã đời rồi trở về với tâm hồn của "cánh hoa vườn" không "rừng rú" nữa ha ha - Chẳng biết tại sao ? Nhưng chỉ có Anh hiểu em - Mà Anh đã thường nói , Anh hiểu em hơn em hiểu em. Vì vậy em mới cho Anh là ngươì đàn ông thông minh xuất chúng và dễ thương tuyệt vời... Em là hoa dại của rừng đêm Anh là Quân Tử trái tim mềm Gặp nhau đêm "Lễ Tình Yêu" ấy Đôi lòng kết chặt hăm mấy năm (1983 - 2006) Nhảy ra vài "con cóc" cho Anh nè . Mà Anh ơi ! Đêm nay Paris lạnh quá rồi. Em ngồi bên cửa nhìn trăng trôi Nhớ Anh, nhớ lắm, vô cùng nhớ Nhưng đã nguyện rồi, chỉ thế thôi !
Mãi mãi khắc ghi tình Anh đã_đang và mãi mãi cho em. ......................
|