Trước hết tui xin lỗi các WOmen trong đây vì tội chạy vào mà không xin phép! Nhưng mà tui thấy hơi ấm ức vì mấy điều các WOmen bàn lựn thiếu mất những điều rất quan trọng, và có vài suy nghĩ chỉ một chiều và quơ đũa quơ cả nắm.
Trước hết không phải người đàn ông Việt Nam nào về Việt Nam đều đi chơi bời bậy bạ hết! Cá nhân tôi đã về VN rất nhiều lần, có năm đi cả 2 chuyến - nhưng chưa hề nhìn một người đàn bà nào ở Việt Nam với cặp mắt thèm thuồng, hay có ý nghĩ gì bậy bạ với ai hết. Không phải khoe khoang cùng các WOmen, nhưng tôi nghĩ cũng có nhiều người đàn ông khác như tôi vậy. Mấy WOmen nghe cái gì xấu, thì nghĩ tất cả là như vậy. Như thế thì làm sao tiến bộ được!
Thứ hai, khi vợ hay chồng ngoại tình, chưa chắc là 100% lỗi của họ! Một ông chồng, ngày đêm say sưa rượu chè, không chịu lo cho gia đình, không tỏ một bằng chứng nào yêu thương vợ con, để rồi người vợ đi tìm người khác, thì người đàn ông đó có lỗi hay không? Hay là một bà vợ, ngày đêm chỉ lo tiền bạc, không chịu nấu nướng, thủ thỉ với chồng, không chịu trang điểm 1 chút nào hết, chỉ ỷ y mình có thằng chồng trong tay rồi, cần gì làm đẹp, cần gì tu chỉnh nữa, để rồi, người chồng một ngày nào đó không còn chịu đựng nữa, phải đi tìm người khác.
Thứ ba, cái sợi dây ràng buộc hôn nhân là tình yêu. Khi tình yêu giữa 2 người chấm dứt, thì hôn nhân sẽ tan vỡ. Vâng, ly dị rất là đau đớn. Nhưng đau đớn hơn nữa, là khi 2 người không còn thương nhau (hay là một trong 2 người không còn thương người kia nữa) mà phải sống chung với nhau. Có khi họ sống chung vì con cái, cho đến khi con họ trưởng thành thì đường ai nấy đi!
Yes, you can fall in love... and you can also fall out of love. I hope none of you will experience the second!