Dà, tui xin vái chào cả Xứ, riêng chào cô Hiền Vi. Hổm nay theo dõi vụ radio đó nha. Ai ngờ không phải nghề mà cũng sanh nghiệp. Nghiệp của cô PC là internet, của cô Hiền Vi là la-dô, của chú Chín Út là web. Nghe nói chú ấy phải đi ra đi dzô đặng back up. Mèn, tui hổng hiểu back up là chi nhưng nghe đi ra đi dzô hoài thì tui cũng ... chóng mặt ! Còn vụ ra-đi-ô thì hồi đầu có hiểu lầm nên sanh ấm ớ, cứ tưởng ra đi mà cần cái ô vì trời đang ... mưa. Đọc một hồi té ra là chuyện truyền thanh. Thiệt là bé cái lầm !
Sau đây tui xin tán tiếp vụ Terry Schiavo
...............................
Terry Schiavo bị ngưng tim do rối loạn điện giải (electrolytes) có thể là hậu quả của bulimia. Ngưng tim đồng nghĩa vơi ngưng tuần hoàn. Ngưng tuần hoàn đồng nghĩa với thiếu dưỡng khí não. Và 4 phút ân huệ đã qua, não bộ của cô đã bị thương tổn vĩnh viễn.
Trong điều trị, người ta gắn máy thở, sau khi tim hồi phục và tình trạng dần dần ổn định thì người ta mở ống khí quản tracheostomy và đặt feeding tube gastro-jejunostomy. Rồi ống khí quản được rút ra khi Terry bắt đầu thở được tự nhiên, hô hấp sau đó hoàn toàn là phản xạ.
Thời gian trôi qua, hy vọng hồi phục ngày càng mỏng lại. Liên hệ tình cảm giữa Micheal và cha mẹ vợ vẫn tốt đẹp, gia đình Terry khuyến khích việc Michael nên có bạn gái (dà, bạn gái thôi nha)
Khi vụ án đã xong xuôi và sau khi tiên lượng bệnh tật đã rõ ràng thì Michael Schiavo xin rút feeding tube. Lúc này Micheal đã có ‘partner’ và sắp có con.
Tranh chấp khởi sự và ngày càng leo thang với ý kiến đối chọi nhau của các BS chuyên khoa thần kinh từ cả hai phía :
- Michael Schiavo cho rằng T.S đang sống đời sống hoàn toàn thực vật, não bộ Terry đã không thể hồi phục và những vận động hiện thời nếu có chỉ là phản xạ. Mọi nổ lực duy trì đời sống này là vi phạm ý nguyện của người bệnh ....
- Cha mẹ Terry chống việc rút ống vì họ tin rằng não bộ con gái vẫn còn hoạt động, rằng với chăm sóc và với thời gian Terry có thể hồi phục một phần ...
Diễn tiến sau đó là một cuộc chiến tranh (và dĩ nhiên kèm theo rất nhiều mất mát) liên quan đến nhận thức về nhân bản tôn giáo xã hội chánh trị ... lùng tùng xèo rối rắm hết biết !
Vì đâu mà rồi nên nỗi ? Thì vì tình và tiền chớ còn vì chi nữa đây, trời !
Giả sử T.S ngưng tim và chết liền tại chỗ. Mọi việc tự nó sẽ thu xếp ổn thỏa. Michael sẽ ôm lấy áo quan khóc hù hụ. Tang chế nào rồi cũng nguôi ngoai và cuộc đời vẫn tiếp tục, việc kiện tụng cũng chưa chắc đã xảy ra vì gia đình chấp nhận dễ dàng chuyện vắn số (dĩ nhiên đây chỉ là giả thuyết của tui)
Nhưng ... Terry không chết liền nên từ đó người ta tìm ra chuyện hyperkalemia, nguyên nhơn làm tim ngưng. Rồi người ta đâm đơn kiện nhà thương và BS. Ngay cả khi bệnh viện làm đầy đủ bổn phận, việc ngưng tim có thể sẽ vẫn xảy ra (số mạng mà) nhưng vì có thiếu sót nên rồi bệnh viện và BS điều trị ra toà vì malpratice.
Giả sử rằng chuyện hy vọng thắng kiện rất mỏng manh, trường hợp này việc rút ống sẽ giản dị : Vì tài chánh không có để theo đuổi vụ án, vì thời gian chưa đủ dài để manh nha những mầm mống bất đồng giữa cha mẹ vợ và con rể (ông ấy chưa kịp ... làm lại cuộc đời !)
Dĩ nhiên những giả sử trên đã không hề xảy ra : T.S có tiền bồi thường, Michael có liên hệ tình cảm và có con. Mầm mống bất hoà bắt đầu rồi hốt nhiên việc rút ống trở thành cái cớ để chiến tranh bùng nổ.
Nhìn vào sự việc, tui nghĩ rằng tình đã là một yếu tố quan trọng. Cho dù được cha mẹ vợ khuyến khích nên có bạn gái, nhưng ... sự việc có gia đình riêng và xin rút ống sau khi lãnh tiền bồi thường đương nhiên sẽ gây nghi vấn, đã tạo cảm nhận (sai lạc) về chuyện mất mát tình cảm : tình vợ chồng và tình gia đình - Michael Schiavo rất gắn bó với gia đình vợ.
Thêm vào đó là từ những ý kiến của một vài chuyên viên y tế có thẩm quyền (nhưng do thiếu kinh nghiệm hay do muốn câu khách) cha mẹ Terry đề nghị với Micheal chuyển nhượng quyền chăm sóc Terry sang cho họ, và họ bị từ chối. Việc từ chối này bị nghi ngờ như Micheal muốn kết thúc nhanh chóng cho rảnh nợ để ôm tiền và sống cuộc đời mới !
Michael Schiavo (y hình) nhìn sự việc hoàn toàn khác. Vì rằng não bộ hư hỏng không thể hồi phục, giữ ống nuôi là kéo dài một đời sống đã hoàn toàn vô vọng, ý niệm về thời gian lại quá mơ hồ.
Chiến tranh đã kéo dài gần 10 năm. Michael cáo buộc cha mẹ Terry, rằng họ đã không (hay không muốn) nhìn thẳng vào sự thật, rằng họ muốn kéo dài đời sống con gái họ (nhưng lại là vợ tôi) chỉ vì ... tiền, rằng họ muốn làm khó dễ để trả thù chỉ vì ... tình . Vân vân và vân vân ...
Tuy rằng yêu Terry nhưng tình yêu ni đã bịù những yếu tố bên ngoài tạo chia rẽ cả hai phía rất trầm trọng. Mà rồi vì thiếu đối thoại nên sanh thiếu cảm thông. Cha mẹ Terry không đặt mình vào địa vị của Michael để nhìn ra, rằng khi giao Terry cho cha mẹ vợ thì trách nhiệm và liên hệ sẽ vẫn còn, Michael không thể ‘phủi tay’ để thong thả sống cuộc sống mới được, và trên nhứt là Terry thực sự đã chết ...
Michael cũng không đặt mình vào địa vị của cha mẹ vợ để tin rằng Terry có thể từ từ sẽ khá lên, vì có thể khá được nên việc rút ống nuôi đồng nghĩa với ‘giết người’ mà người đây lại chính là con gái họ, đau lòng là thế !
Sau cùng sự việc méo mó và biến thành tranh chấp, đôi bên đều biểu dương sức mạnh của quyền lực : quyền làm chồng và quyền làm cha mẹ. Cô Terry bị kẹt ở giữa, bị lôi hết từ trung tâm này qua trung tâm kia. Án lệnh rút ống và duy trì ống liên tục thay đổi. Rồi cả nước chúi mũi vào khi sự kiện đi xa hơn do việc can thiệp của các chính trị gia và báo chí truyền thanh, lợi dụng vấn đề để nhảy vào ăn có !
Nghe nói rằng ... Michael Schiavo đã dấu hồ sơ bệnh lý của Terry, cấm đoán việc thăm nuôi của gia đình vợ. Không rõ tình yêu gắn bó của Michael có suy giảm sau ngần ấy năm và sau khi ông đã có đời sống mới với người khác ?
Trong khi ấy thì tình thương của cha mẹ không có điều kiện nên nó không vụ lợi. Vì thương yêu nên mới tranh chấp và duy trì đời sống cho con (và duy trì bằng mọi giá) Có lẽ cha mẹ Terry đau xót nên không nhìn ra vấn đề : Não bộ hư hỏng và liệt trong 15 năm thì khả năng hồi phục không còn nữa, những vận động còn lại hoàn toàn là phản xạ (ngay cả phản xạ bắp thịt đầu mặt, cho cái cảm tưởng sai lầm là người bệnh đang cười hay đang đáp ứng lại các kích thích, than ơi !).
Giả sử như một phần rất nhỏ não bộ còn hoạt động thì ... sau 5-10 năm, những hoạt động này từ từ cũng sẽ thoái hoá. Và cũng giả sử rằng Michael giao Terry lại cho cha mẹ nàng rồi làm màn ‘giã biệt’ thì diễn tiến sẽ ra sao ?
Tui tưởng tượng thế này : Sau khi mọi cảm xúc đã lắng xuống và qua đi, người ta mới thấm thía thế nào là hoàn cảnh và trách nhiệm. Hoàn cảnh là ... cha mẹ Terry đã lớn tuổi cả rồi, sức khoẻ không còn nhiều nữa , chưa kể là nếu chẳng may họ chết trước thì họ sẽ ra đi mà không an lòng (anh chị em, khả năng nếu có cũng chỉ giới hạn vì họ còn gia đình riêng)
Michael cấm không cho gia đình Terry vào và ở bên cạnh Terry những phút cuối cùng có thể vì : hoặc Michael muốn tiếp tục quyền lực của mình, hoặc vì Michael muốn tránh những rắc rối cho (và với) gia đình Terry. Rắc rối này có thể là nỗi đau lòng mà rồi vì không cầm được sẽ gây náo động nhà thương, cản trở Terry ra đi êm thắm.
Tui thiệt lòng tin rằng, chuyện xin rút ống nuôi cho Terry, nếu thực sự vì tình yêu cho vợ như Michael đã tuyên bố, thì đây là một chuyện hạp lý phải làm và nên làm. Quyết định việc này không phải dễ dàng bởi trách nhiệm và hậu quả, nếu có, sẽ đè nặng tinh thần lâu dài mãi về sau, mà nếu có đối thoại và cảm thông, tui nghĩ lẽ ra quyết định này cần sự hổ trợ của gia đình Terry.
Vấn đề là khi ống nuôi được rút ra người ta sẽ phải làm gì để Terry thong thả nhẹ nhàng chết lần sau chót - tui nói thế bởi tui thực sự tin cô ấy đã chết từ 15 năm trước rồi - Người ta còn cần chuẩn bị tâm lý cho người sống để nỗi thương tâm của họ dịu bớt đi.
Vì rằng chết tuy là chia lìa nhưng không chia lìa vĩnh viễn , bởi rồi chúng ta tất cả sẽ có ngày gặp lại.
Vài hàng thô thiển.