Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Terri Schiavo
Hoài Yên
#1 Posted : Sunday, March 27, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Hoài Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 166
Points: 0

Mấy hôm nay mở TV lên chỗ nào cũng nói về chuyện bà Terri Schiavo ở Florida và quyết định của tòa pháp viện Florida về việc bỏ ống dẫn thức ăn / nước uống của bà. Các anh chị nghĩ gì về việc này theo cương vị của nạn nhân, của một người làm cha / mẹ, của một người vợ / chồng ?

Nếu HY là bà Terri Schivano có lẽ HY cũng không muốn sống một đời sống như thế. Nhưng nếu HY ở vào cương vị cha mẹ của bà có lẽ HY cũng tranh đấu cho sự sống của bà y như vậy. Có thể còn hơn thế nữa, thí dụ như kiếm ông chồng của bà mà.... thụi cho mấy đấm...[}:)] Nhưng nếu HY là chồng bà Terri thì chắc chắn HY sẽ không giành quyền quyết định sự sống của bà khi đã có hai đứa con với bạn gái và đang sinh sống với cô ta. Vì như vậy có vẻ không công bằng với bà cho lắm...Sad
Lạnh Trọn Đêm Mưa
#2 Posted : Monday, March 28, 2005 4:16:16 AM(UTC)
Lạnh Trọn Đêm Mưa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Chào HY,

Mấy ngày nay LTDM cũng có để tâm theo dõi vụ này vì tính chất rất tình người của cả đôi bên. Không có thể dùng lý lẽ để phán quyết bên nào đúng bên nào sai.

Riêng ý kiến của LTDM thì cô Terri Schiavo là người phải chịu nhiều điều đau đớn, nhất là thể xác vì tinh thần của cô đã không còn. Giằng co giữa sự sống và cái chết của gia đình cô ta và người chồng, đã tước đi cái quyền "được chết" 1 cách bình an của cô Terri.

LTDM xin cầu nguyện cho linh hồn cô, và cầu nguyện cho những người thân của cô...Mong họ có cách giải quyết đúng đắn theo "ý nguyện được chết" của nạn nhân (cho dù không có, nhưng LTDM tin là có) chứ không phải vì lòng yêu thương của cá nhân họ...
Phượng Các
#3 Posted : Monday, March 28, 2005 12:19:03 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Có nhiều vấn đề quả thật là nhức nhối cho xã hội. Có lẽ nhờ sự quan tâm của mọi người mà rồi các nhà làm luật sẽ đưa ra các luật mới cho phù hợp với nhu cầu xã hội. Đó là những luật được rút ống trợ sinh (ghi trong chúc thư của chúng ta), tương tự như các ước nguyện cống hiến các bộ phận thân thể cho các người cần đến nó khi đột ngột lìa trần.

Tôi không nhớ đọc đâu đó, hình như là một truyện của nhà văn Bình Nguyên Lộc, quyển Tỳ Vết Tâm Linh chăng? có nói về người điên được đưa vào bệnh viện tâm thần, muốn ra khỏi viện thì phải có người phối ngẫu xác nhận lãnh về , nhưng có trường hợp người chồng lợi dụng luật này cho vợ phải ở luôn trong ấy để dễ bề vui duyên mới. Vì những người điên không có tư cách pháp nhân, phải có người bảo hộ, mà nếu gặp chồng hay vợ là kẻ táng tận lương tâm thì coi như ..... tiêu. Thật là những khe hở ghê rợn của luật pháp. [Bình Nguyên Lộc có con trai là tổng giám đốc dưỡng trí viện Biên Hòa nên ông có cơ hội thu thập nhiều dữ kiện thực tế cho quyển tiểu thuyết nói trên].

Liêu thái thái
#4 Posted : Monday, March 28, 2005 2:57:04 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Có nhiều vấn đề quả thật là nhức nhối cho xã hội. Có lẽ nhờ sự quan tâm của mọi người mà rồi các nhà làm luật sẽ đưa ra các luật mới cho phù hợp với nhu cầu xã hội. Đó là những luật được rút ống trợ sinh (ghi trong chúc thư của chúng ta), tương tự như các ước nguyện cống hiến các bộ phận thân thể cho các người cần đến nó khi đột ngột lìa trần.

Tôi không nhớ đọc đâu đó, hình như là một truyện của nhà văn Bình Nguyên Lộc, quyển Tỳ Vết Tâm Linh chăng? có nói về người điên được đưa vào bệnh viện tâm thần, muốn ra khỏi viện thì phải có người phối ngẫu xác nhận lãnh về , nhưng có trường hợp người chồng lợi dụng luật này cho vợ phải ở luôn trong ấy để dễ bề vui duyên mới. Vì những người điên không có tư cách pháp nhân, phải có người bảo hộ, mà nếu gặp chồng hay vợ là kẻ táng tận lương tâm thì coi như ..... tiêu. Thật là những khe hở ghê rợn của luật pháp. [Bình Nguyên Lộc có con trai là tổng giám đốc dưỡng trí viện Biên Hòa nên ông có cơ hội thu thập nhiều dữ kiện thực tế cho quyển tiểu thuyết nói trên].




Tôi không biết chuyện bà Terri , nhưng bên này năm ngoái tòa xử một vụ bà mẹ giúp con trai bị tai nạn thành phế nhân được chết theo yêu cầu của nó, ông bác sĩ, cô y tá cũng vạ lây... Họ không phải ở tù, nhưng vẫn chưa có luật định về các trường hợp này, corps médical sợ lợi dụng...

BNL có nhiều truyện dính dáng đến y học như thế PC ạ, mà chị cũng không sao nhớ tựa, chỉ nhớ quyển Tân Liêu Trai vì hồi nhỏ mê lắm. Chị cũng có nhiều dịp lên BH thăm anh chị TDH và chị bạn của bà chị lớn trong nhà làm y tá ở đó, nên đã được gặp và nói chuyện đôi lần với ông NNgu Í, thú vị lắm Smile
Phượng Các
#5 Posted : Tuesday, March 29, 2005 4:54:53 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chà, ông NNI, có đúng là ổng điên không chị? Ổng soạn cuốn Hạnh Phúc Chính Nơi Bạn (dưới bút danh Nghê Bá Lí, mà sau cùng ổng phát điên lên thì ai mà dám đọc cuốn đó! Sad
Ông Bình nguyên Lộc cũng có thời vào đó 6 tháng thì phải? Còn bên Pháp chị có nghe ông Kiệt Tấn cũng có lần vào dưỡng trí viện không? (trong Vườn Chanh Miệt Biển ổng có kể!).

Hoài Yên
#6 Posted : Tuesday, March 29, 2005 6:09:48 AM(UTC)
Hoài Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 166
Points: 0

cám ơn các anh chị... Smile

một lời nguyện cầu đến bà Terri và gia đình...
Vũ Thị Thiên Thư
#7 Posted : Tuesday, March 29, 2005 7:29:28 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Các anh chị
Chuyện luật pháp bên nầy thật nan giải
Chuyện bà Terry là một.
Trong nhiều trường hợp ,v ì người hôn phối có quyền hơn cha mẹ, như chuyện gia tài , chuyện con cái...Trừ khi người hôn phối từ chối quyền thì cha mẹ mơí được
Nếu như tình thì cha mẹ naò laị muốn bỏ con, nhưng sống như Terry thì có goị là sống không??
Liêu thái thái
#8 Posted : Tuesday, March 29, 2005 2:45:54 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Chà, ông NNI, có đúng là ổng điên không chị? Ổng soạn cuốn Hạnh Phúc Chính Nơi Bạn (dưới bút danh Nghê Bá Lí, mà sau cùng ổng phát điên lên thì ai mà dám đọc cuốn đó! Sad
Ông Bình nguyên Lộc cũng có thời vào đó 6 tháng thì phải? Còn bên Pháp chị có nghe ông Kiệt Tấn cũng có lần vào dưỡng trí viện không? (trong Vườn Chanh Miệt Biển ổng có kể!).



Ông NNI điên vì có những suy nghĩ và hành động không logic với convention đời thường, như ông Bùi Giáng... và nhiều nhân vật tàng tàng khác Smile (trong đó có... chị đây Tongue, PC sợ không?). Nhưng quyển HPCNB đâu có điên tí nào ! mình đọc, rút lấy cái hay cái hữu ích cho mình, đâu cần biết tác giả điên khùng khi mô ! Cooling. Làm sao đọc lại quyển đó hè?
Chuyện "cậu năm" BNL vào đó thì chị không biết, trước hay sau 75 vậy PC?
Ông KT thì cũng vô ra dtv đều đều, lần đầu là vì ổng bị mất việc đấy ! bên này khó tìm việc, gánh nặng gia đình con cái, cộng thêm sự nhạy cảm nơi người nghệ sĩ... dễ suy sụp lắm Sad Lâu wá chị không liên lạc, chắc phải phone hỏi thăm chị Ánh chút... Chị là học trò cũ của thầy LTL anh ông KT nên cũng wen biết
hyc floating
Tonka
#9 Posted : Tuesday, March 29, 2005 5:44:40 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Nếu thật sự vì quyền lợi của Terri thì tại sao không chuyển nhượng quyền chăm sóc Terri cho cha mẹ của cô ta và để họ quyết định mọi chuyện sau đó? Thật là khó hiểu.
tvk
#10 Posted : Tuesday, March 29, 2005 8:32:55 PM(UTC)
tvk

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 305
Points: 0

Cho tvk góp ý .

Câu chuyện Terri còn có thêm khía cạnh tiền bạc. Ai săn sóc Terri sẽ được sử dụng một phần số tiền kếch sù mà Terri được bồi thường trước đây. Không biết rằng, nếu phải bỏ tiền túi ra để chăm lo cho Terri, cha mẹ Terri có chống đối mạnh như vậy không ? Và nếu không phải chia món tiền bồi thường kếch sù kia (để săn sóc Terri), chồng Terri có chống lại việc tiếp tục giữ Terri bằng life support system hay không?
Tonka
#11 Posted : Wednesday, March 30, 2005 1:57:03 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Anh T, tonka cũng nghĩ là phải có một cái gì khác nữa trong vấn đề này nên họ mới tranh chấp quyết liệt như vậy, chứ sau một thời gian dài như vậy, thương yêu cũng giảm dần mà chỉ còn lại bổn phận. Mà bổn phận và kiên nhẫn thì cũng có giới hạn, không thể kéo dài được mãi mãi.
Phượng Các
#12 Posted : Wednesday, March 30, 2005 3:30:47 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Đây là bài viết của Mme Ngô bên DT:

Dà, vụ ni tui theo dõi kỹ (để lấy thêm kiến thức) nên tui xin có ý kiến như sau :
Tuy là công giáo thuần thành và tuy mùa phục sanh mới qua xong nhưng tui thiệt sự nghĩ rằng có lẽ không nên kéo dài thêm đời sống của T.S nữa.
Một đời sống vô vọng nếu kéo dài sẽ là một nỗi đau khổ cho tất cả mọi người, tinh thần cho gia đình và thể xác cho người bịnh. Tui nói vậy vì tui tin rằng cô T.S xác tuy ở đó nhưng hồn thì đã tận đâu đâu từ 15 năm nay mất rồi ! Mọi tranh chấp sau khi đã giải quyết xong thì, than ơi, cái xác ấy sẽ trở thành một gánh rất nặng nề, rồi ... bỏ thì thương vương thì tội. Mà sức người lại có hạn ! Kinh nghiệm chiến trường dòm thấy hàng ngày nha.

Trong cuộc tranh chấp giữa gia đình và người phối ngẫu đã có rất nhiều lý do gây hiểu lầm trầm trọng, mà rồi vì thành kiến định kiến người ta đã không thể giải thích và thông cảm lẫn cho nhau.
Giả sử đã xảy ra những việc sau thì tình trạng có sẽ khác đi chăng ?

1. Không có hơn 2 triệu tiền bồi thường thiệt hại.
T.S bị bulimia, vào nhà thương vì ói mửa. Bệnh viện coi sơ sài rồi cho dzìa mà không làm bất kỳ một blood test (malpractice là vậy nha). Về nhà, cô bị electrolyte-unbalance do cao potassium nên vô cardiac arrest. Thời gian ngưng tim quá dài, não bị thiếu oxygen quá lâu nên không thể hồi phục irreversible. Tracheostomy lúc đầu rồi sau tháo ra và cô vẫn thở bình thường (vì thở là một relfex) thế nhưng vì coma nên được nuôi bằng tube feeding.
Thông thường 1-3 tháng sau tai nạn mà không có một dấu hiệu nhỏ về hồi phục thì coi như ... xong. Mà cô thì bị liệt tứ chi tetraplegy spastic form và liệt như thế trong 15 năm rồi, trời ạ ! Kỳ trước coi TV thấy có ông neurologist tuyên bố ngon lành, rằng cô có thể hồi phục một phần tay hoặc chơn, còn có thể đi được nữa chớ. Nghe vậy tui xém té ghế ! Sau này thì tin tức nói cha nội neurologist ni đã từng và hiện đang có rắc rối với y sĩ đoàn do hay quảng cáo giựt gân để ... câu khách.
Người ta (y hình) giữ cô sống cho dù sống đời thực vật (dà cô đang sống đời thực vật, các cử động ta thấy bên ngoài hoàn toàn là phản xạ, tui thực sự tin như thế) chỉ vì phần nhỏ người ta vẫn còn tin vào ‘phép lạ’ và phần lớn là việc kiện tụng với bịnh viện khi ấy chưa giải quyết xong.

Ít lâu sau khi lãnh tiền, chồng cô xin rút ống nuôi để côù chết trong ... dignity ! Gia đình cô phản đối và tranh chấp bắt đầu.
Chồng cô tuyên bố bằng lòng hiến số tiền bồi thường phần của cô (vì ông ấy cũng được bồi thường thiệt hại y hình khoảng ½ triệu thì phải. Việc này phải hiểu như là sau khi đã thanh toán chi phí y tế và trang trải luật sư trong vụ kiện malpratice)) cho Hội đoàn từ thiện nếu gia đình cô để cô chết trong an bình. Gia đình cô bảo : Thay vì để cô chết, hãy đưa tiền đó cho họ để họ chăm lo cho cô.
Chồng cô không chịu. Tranh chấp leo thang.

2. Ông D. Schiavo vẫn độc thân và không hề dính líu tới một người đàn bà nào khác nữa trong khi quyết định xin rút ống nuôi.
Ông DS có mối liên lạc rất gắn bó và mật thiết với gia đình vợ. Thời gian đầu họ đã được cha mẹ vợ giúp đỡ rất nhiều. Việc này phải được hiểu như là họ coi ông như con.
Ông D.S nói, vợ ông đã từng phát biểu rằng, nàng không thích sống bằng ống nuôi nếu chẳng may bị tai nạn (trong dịp coi 1 phim chiếu trên TV), nên xin rút ống chính là thực hiện ước nguyện của nàng.
Cô bồ cũ (nghĩa là trước người hiện tại) tố cáo : Nó nói láo, chính nó nói với tôi là nó bịa đặt ra thế để việc xin rút ống nuôi thêm nặng ký. Người ta đòi cô này ra đối chất trước toà thì cô ta từ chối vì ... sợ (sợ nó chớ hổng sợ toà !)
Hiện ông DS đã có hai mặt con với người tình đương nhiệm.

Mai uýnh tiếp theo tại đây, bây giờ thì tui đi dzìa cho con bú cái đã !

VanhKhuyen
#13 Posted : Wednesday, March 30, 2005 5:53:09 AM(UTC)
VanhKhuyen

Rank: Newbie

Groups:
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 465
Points: 0

em nghĩ không ai có thể quyết định chuyện này ngòai gia đình cô ta , cha hay mẹ.
y học có thể nhìn thấy cô ta không sống , chữ sống hiểu theo nghĩa đầy đủ các chức năng, suy nghĩ ăn ngủ , nhưng với cha mẹ và anh chị em cô ta thì cô ta vẫn sống.

không ai ở trong trường hợp có người thân thập tử nhất sinh như vậy rất khó hình dung được cảm nhận gia đình người ta nghĩ sao thì không thể nói chết hay sống.

Cái chuyện rút ống dinh dưỡng cho người ta chết không khác chi giết người ta.

Đạo đức , pháp lý , và nhân bản đều không ok.
Mme Ngô
#14 Posted : Thursday, March 31, 2005 2:32:25 PM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)

Liêu phu nhơn.
Kính chào bà.

Tui là Mme Ngô. Nghe bà nhắc tới vụ án mạng bên tây, tui có để ý vụ ni rồi sau đó bận quá không theo dõi nữa. Từ sáng tới giờ tìm hộc bơ trong PRDT bài tui đã viết về chuyện nớ mà tìm hổng ra. Tui nhớ họ tên là Hubert. Cậu Hubert bị đụng xe y hình năm 19 tuổi, bị locked-in syndrome, liệt tứ chi và aphasic, chỉ có thể cử động duy nhứt một ngón tay cái. Cậu sống với tracheostomy (ống thông khí quản) và với jejunostomy (feeding tube). Cậu còn hoàn toàn tỉnh và có thể ra dấu làm hiệu bằng mắt. Tuy không liên lạc trực tiếp được với bên ngoài nhưng ... cậu đã cùng mẹ viết một quyển sách và mong ước được chết trong ... dignity !
Rồi bà Hubert đã giúp con hoàn thành ý nguyện. Câu Hubert chết vào lúc 21 tuổi. Sách được tung ra bán đúng 24 tiếng sau. Người ta tin rằng bà Hubert đã đạo diễn, đã tính toán kỹ thời điểm của cái chết và thời điểm sách phát hành để biện minh việc làm của mình, như thế đây là một vụ giết người có chủ mưu, 1st degree murder.
Vụ này đã kết thúc như thế nào hở bà ? Lý luận của toà và của biện hộ ra sao ?

Cách đây vài năm, tại miền tây Canada cũng xảy ra một trường hợp giết người vì lý do nhơn đạo (by compassion) Một người cha 50 tuổi đã giết đứa con gái 13 tuổi bị bại não cerebral palsy của mình, bằng cách bế cô nhỏ vào xe hơi trong garage và mở máy. Ông ấy được coi như đang ở trong tình trạng tuyệt vọng cùng cực - severe depression. Tuy vậy toà vẫn tuyên án 12 năm tù ở cho người cha khốn khổ này.

Bài viết của tui dở dang mà tui thì xìu quá nên không viết tiếp được nữa. Có lẽ phải chờ ít bữa cho cái tâm nó bình lại chút xíu chăng ? Tui thiệt sự không nhìn đây như một án mạng mà là một giải thoát. Nếu là án mạng thì nó có đầy đủ ý nghĩa nhơn đạo cần phải có, người ta đã làm vì nạn nhơn và cho nạn nhơn tức cô T.S.
Riêng cha mẹ và chồng cô tui thấy có chi đó không ổn từ cả ở hai phía. Đã có quá nhiều nghi ngờ hiểu lầm thiện chí của nhau chăng, dù rằng cả hai bên đều nhơn danh vì lòng thương yêu với cô để ... chiến đấu sống còn với nhau , trời ạ ! Tiền và tình đã là hai yếu tố quan trọng trong tranh chấp chăng ?

Về nhà văn Bình Nguyên Lộc, người con trai của Tô tiên sanh sau chết vì bệnh ung thư máu cấp tánh acute leukemia. Lá xanh rụng trước lá vàng, cái chết này đã là một nỗi thương tâm và đau đớn khó quên !
Mme Ngô
#15 Posted : Saturday, April 2, 2005 8:35:23 AM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)

Mèn, kiếm hòai rồi cũng ra ha. Đây là một bài viết đã cũ rồi, nhưng vì nó tương tợ như trường hợp của TS nên tui xin dán nó vô đây cho bà con đọc lại.
Trân trọng.


Bị chết và được chết.

Bị chết là không có lựa chọn, là thinh không có màn Nam Tào Bắc Đẩu khơi khơi khóa sổ bộ đời. Được chết là số chưa tới nhưng cứ nhứt định nằng nặc dũ áo đòi ra đi !
Trợ tử – euthanasia, trong cách định nghĩa này, gọi là được chết.

Hôm 23 tháng 9 vừa qua, cả nước Pháp xôn xao. Bà Humbert 47 tuổi đã bỏ một liều thuốc ngủ barbiturate cực mạnh để kết liễu đời sống của cậu con trai 22 tuổi theo lời yêu cầu của cậu ấy. Bà bị bắt và bị kết án giết con - murder by compassion. Cậu Humbert liền được đưa vào phòng săn sóc đặc biệt Intensive care unit ICU và được tận tình cứu chữa. Gia đình Humbert ồn ào, rằng xin hãy tôn trọng ý định của cậu, cậu chỉ muốn chết trong ... dignity. Bác sĩ ICU cũng ồn ào, rằng họ đang làm theo đúng lương tâm chức nghiệp. Còn báo chí thì ... được dịp tăng số bán mệt nghỉ !!
Một quyển hồi ký của cậu Humbert được phát hành ngay ngày hôm sau 24 tháng chín. Theo gia đình Humbert thì quyển sách ni do cậu Humbert viết với sự cộng tác của mẹ cậu và một nhà báo chuyên nghiệp.
48 tiếng sau đó, ngày 26 tháng chín, không rõ vì cứu hổng nổi hay vì lời yêu cầu của gia đình được chấp thuận, BS ICU quyết định rút ống (nghĩa là ngưng máy hô hấp nhân tạo) Bà Humbert được tạm tha để vào gặp con lần chót. Sau đó thì bà được bail out, đóng tiền thế chân về nhà chờ hầu toà (tiếng việt trong sáng kêu bằng ... tại ngoại hầu tra!) Vụ án chưa xử, ai ở tây nếu theo dõi xin báo cáo lên đây cho tui biết với nha.

* * *

Murder by compassion là giết người vì thương người, thấy người khổ nên giúp họ kết thúc nỗi đọa đày. Cách đây vài năm ở miền tây Canada, một ông đã giết đứa con gái l4 tuổi bị bại não cerebral palsy lúc sanh, bằng cách ẵm cô nhỏ bỏ vào xe hơi trong garage và mở máy. Cô nhỏ chết vì ngộ độc CO – oxyde de carbone . Dĩ nhiên khi giết con ông đã không hỏi coi nó có thích chết hay không, thành ra bản án của ông thoạt đầu là giết người có chủ mưu (1st degree murder), sau được cải danh là ngộ sát (manslaughter). Ngộ sát vì khi phạm tội ông đang ở trong tình trạng suy nhược tinh thần trầm trọng - severe depression. Trường hợp Humbert gọi là trợ tử euthanasia vì có sự yêu cầu của người chết (muốn chết nhưng không có khả năng để tự kết liễu đời mình)

Bên Mỹ Dr Kervokian được mệnh danh là bác sĩ của tử thần - death doctor vì ông là chuyên gia trong lãnh vực trợ tử. Người muốn chết được Kervokian đưa vào tĩnh mạch một loại thuốc dùng trong gây mê với một liều lượng thật mạnh. Người ta ghép ông nhiều lần vào tội murder by compassion, nhưng rồi cũng không có chuyện trừng phạt theo luật hình hộ gì ráo (y hình ông có bị y sĩ đoàn khuyến cáo và rút giấy phép hành nghề thì phải ? )

Tui lang bang về trợ tử nói chung. Sau đây là nói riêng về trường hợp Humbert. Theo như báo chí truyền thanh thì Humbert sống hạnh phúc với gia đình và có một tương lai đầy hứa hẹn . Nhưng ... năm 19 tuổi, sau một tai nạn lưu thông thảm khốc thì cậu vĩnh viễn bị tật nguyền. Cậu bị câm, bị mù và bị liệt cả tứ chi (trừ một ngón cái bên phải còn nhúc nhích được). Chi tiết chỉ có vậy theo báo chí.
Liệt kiểu ni thì ... tui rành lắm lận. Nó vầy nè :
Não chia ra thành hai bán cầu. Trung tâm các vận động tứ chi nằm hết trên phần vỏ não, trải đều ở hai bán cầu từ trước ra sau. Vì có sự giao thoa các dây thần kinh vận động ở cầu não (pond, chỗ nối não bộ với tủy sống spinal cord) thế nên nếu vỏ não bên phải bị trục trặc thì vận động tay chân bên trái sẽ bị ảnh hưởng (bại hoặc liệt). Tương tự như thế, chấn thương bên trái thì tay chân phải sẽ bị.
Tui nghĩ cậu Humbert đã bị một hội chứng có tên Locked –in Syndrom. Cậu bị liệt tứ chi vì than ơi, chấn thương nằm ngay tại cầu não nơi giao thoa vận động. Câu câm vì liệt thanh quản, có thể cậu liệt cả hô hấp nữa chưa chừng. Để giúp cậu thở, người ta sẽ mở ống khí quản tracheostomy, có thể chưa chừng phải dùng máy để bơm dưỡng khí vào ventilo-assistance nếu bị nặng. Để giúp cậu ăn uống, người ta sẽ mở ống dạ dày gastrostomy / jejunostomy và bơm dung dịch hypernutritional qua đó. Cậu bị mù có thể vì chấn thương đụng tới retin hoặc tới thần kinh thị giác ở vỏ não

Điều đau lòng là ... não bộ của cậu còn nguyên vẹn ! Cậu tỉnh táo suy nghĩ bình thường nhưng không tiếp xúc liên lạc được với xung quanh. Cậu bị ... locked in ! Để liên lạc với bên ngoài bằng dấu hiệu yes hay no, người ta viết ra một bảng alphabet 24 chữ cái chia làm 4 cột . Cậu muốn nói chi thì ra dấu, thường bằng cách nhướng mày hay chớp mắt, rồi người ta hỏi cậu : hàng 1 hay 2 hay 3 hay 4, rồi chữ nào trên hàng đó, và cứ như thế người ta xếp những chữ đó lại để thành câu hỏi hay câu trả lời . Đại khái liên lạc kiểu đó thì chậm vô cùng. Cuộc sống của cậu tùy thuộc vào người khác. Caregivers trong trường hợp này thường là vợ chồng hay cha mẹ, vì chỉ ở những người này mới có chuyện yêu và hy sinh không điều kiện ! Nhưng ... sức người thì có hạn mà thử thách (của chúa, của trời) thường lại quá lâu dài nên rồi sớm muộn chi cũng có lúc caregivers ... quị ngã, tạm thời hay vĩnh viễn !

Tui nghĩ bà Humbert đã ngã vĩnh viễn cùng với con mình . Theo lời bà thì cậu Humbert có nói với mẹ : Vì mẹ đã cho con sự sống, nay sự sống ấy đã không còn ý nghĩa nữa thì con muốn rằng cũng chính mẹ sẽ cất nó đi . Và bà Humbert sữa soạn giúp con chết . Vấn đề ở đây không phải là hành động trợ tử mà là những tính toán tỉ mỉ của bà, mà theo một số nhà tâm lý học, người bị severe depression thường không có sức để làm việc đó ! Bà Humbert đã giúp con viết quyển sách, giúp cách nào thì thiệt khó có thể cắt nghĩa được, vì nếu phương tiện liên lạc duy nhất của người bệnh với bên ngoài là ráp chữ thì trong 3 năm đó, quyển sách khó có thể thành hình.
Ba năm là thời gian tính từ khi bị tai nạn. Thông thường trong 6 tới 12 tháng đầu người bệnh vẫn còn bám víu vào hy vọng sẽ khá, thành ra trong thời gian ni thường là bị anxious mà không depressed. Mãi tới khi hy vọng thực sự không còn thì depression mới xuất hiện, và người ta có ý định chết !

Quyển sách của cậu Humbert là do mẹ cậu viết hộ và được ông nhà báo chuyên nghiệp edit rồi thẩy qua cho nhà xuất bản . Sách được phát hành 1 ngày sau khi chuyện trợ tử xảy ra. Chuyện ni nó hổng phải ngẫu nhiên ha, thời điểm của nó được tính toán kỹ. Thành ra rồi người ta nghi ngờ bà Humbert đứng chủ mưu. Và dĩ nhiên việc này sẽ không có lợi khi bà ra trước toà xử án ! Rồi sẵn trớn người ta lại nghi ngờ thêm rằng có thật ý định chết từ cậu Humbert không, hay là do mẹ cậu gợi ý và áp đặt, một hình thức projection những cảm xúc của chính bà qua quyển sách và qua cái chết của con, chỉ vì bà đã không chịu đựng được những đau đớn tinh thần và thể xác của chính con mình !
Giả sử như rằng cậu Humbert chết, bà Humbert ra tòa chịu án (như ông canadian ở trên) rồi sau đó quyển sách mới tung ra thì có lẽ người ta chấp nhận dễ dàng hơn chuyện bà Humbert giết con chỉ vì bà đã quá yêu con !

Nhưng nói để mà nói, phê phán chi cũng là những phê phán chủ quan và lệch lạc hổng chừng, vì đã đoạn trường thì chỉ có ai qua cầu rồi mới hay mà thôi !

* * *

Sau đây là một cái chết khác.
Ông Richard Wielanowski gốc Balan 42 tuổi cao ráo khoẻ mạnh và đẹp trai, không uống rượu không hút thuốc . Ông làm programmer cho một công ty nổi tiếng. Ông có vợ đẹp con xinh, cuộc sống bảo đảm và hạnh phúc. Nhưng ... chẳng may ông bị heart attack và ngưng tim. Rồi ông đi vào coma và được thở máy. Một tuần sau đó, BS tim của ông coi như vô vọng nên đề nghị ... rút ống. Bà Wielanowski từ chối và xin đổi BS điều trị.
Ông Wielanowski nằm mơ màng như thế gần 2 tháng thì tỉnh dậy. May mắn thay ông không bị một dư chứng nào về vận động nhưng não của ông thì nó thoái triển, ông thành đứa con nít 2-3 tuổi cần có người đi theo để nhắc chừng tất cả từ A đến Z . Rồi ông được chuyển qua Viện phục hồi chức năng (để học làm ... người lớn) Hồi đầu thì ông ngơ ngác, 1 tháng sau thì ông đã biết buồn (bằng cách ... nhỏ lệ). Người ta coi đó như là một dấu hiệu tốt. Rồi ông xuất viện về nhà với vợ con.

Bốn tháng sau đó, bà Wielanowski phải chạy ra ngoài có chút việc, chừng về thì ông đã mở cửa đi mất. Báo chí truyền thanh truyền hình loan tin và đăng hình ông, vì ông mất trí nhớ nặng nề nên ai có gặp ông ở đâu thì xin báo ngay dùm, ông cần uống thuốc trợ tim, nếu không tim ông nó kẹt lắm. Một tuần sau đó, người ta vớt được xác ông Wielanowski ở dòng sông cách nhà hổng mấy xa. Vì không có autopsy nên không thể biết được nguyên do cái chết. Ông té xuống vì tai nạn, vì tim trục trặc ? Dám ông quyết định nhảy xuống đó hổng chừng ? Ông Wielanowski đi sang một thế giới khác chắn chắn phải tốt đẹp hơn. Người đáng thương là người sống, là vợ ông, bà Wielanowski. Bà sống trong một niềm ân hận, nói đủ thứ chuyện phải chi : phải chi mà bà đừng đi ra ngoài, phải chi mà bà nhờ người ngó chừng ổng vv ...
Tui thì nghĩ rằng số phần của ông đã định từ đầu, từ khi ông ngã xuống trong cơn tim đầu tiên. Nhưng vì Trời cảm được cái tình yêu chồng của bà nên đã cho ông sống thêm với bà 6 tháng nữa. Rồi ông phải đi thôi vì giờ đã đến, biết đâu như thế lại chẳng tốt hơn ?

Nói thế nhưng lòng tui thiệt có thắc mắc nhiều phần. Theo ý bạn thì ông Wielanowski ông ấy .... bị chết hay ... được chết ???

TB : Nổi tiếng trong lãnh vực trợ tử là Dr Kervokian alias Dr Death. BS Kervokian 74 tuổi hiện đang ngồi đếm lịch trong tù. Nghe nói ông đã bị y sĩ đoàn rút bằng hành nghề và bị xử 3 bản án liên tiếp do đã giúp người bịnh chết. Một trong 3 trường hợp này được thu hình với đầy đủ chi tiết rồi được mang lên chương trình 60 Minutes của CBS trong một cuộc phỏng vấn CBS dành cho ông. Tòa án đã dùng cuộn phim này như bằng chứng buộc tội.
Ngòai đời Dr Kervokian là BS chuyên khoa bịnh lý pathology và ông là chuyên viên giảo nghiệm tử thi autopsy. Theo lời một số các tâm lý gia, BS Kervokian có trục trặc tinh thần chút đỉnh. Ông không lập gia đình, sống cô độc rất ít bạn bè và chuyên sưu tầm những tranh ảnh liên quan đền tử thần và cái chết.
Tuy Dr Kervokian tuyên bố đã giúp hàng trăm người chết trong dignity và dù bị lôi ra tòa vài lần rồi nhưng ông vẫn được tha bổng do thiếu bằng chứng buộc tội. Người ta nói vì thóat hòai nên ông Kervokian sanh tự mãn rồi có delusion of grandeur , rồi ông ra mặt thách thức công lý bằng những tape phim thu hình lúc giúp bịnh nhơn chết, thọat đầu thì... không thấy mặt ông trong phim, nhưng sau tự mãn tăng dần nên rồi sa đà, ông tỉnh bơ chui luôn vào phim giúp vui óc tò mò của khán giả. Kết quả là ông đi tù... nghe nói 7-10 năm chi đó. Hiện nay trong tù ông đang học luật và có ý định lấy bằng luật sư !

Liêu thái thái
#16 Posted : Saturday, April 2, 2005 3:19:18 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

Thưa Mme Ngô,
L. bận wá nên hôm wa có đọc bài nhắn của Mme mà không sao trả lời nổi, vì phải kiểm chứng nhiều thứ Smile. Hôm nay đọc bài mới do Mme dán bài cũ lên Smile, vừa Shy vừa tò mò muốn biết thêm nên vội nắm chuột !
(tạm thời xưng L , có thể đọc elle, ngôi thứ ba vì tính xưng em với Mme mà thấy Mme nói phải về cho con bú Smile , biết đâu Mme ít hơn L cả chục tuổi Tongue )

Bà Humbert không phải đi tù, nhưng cái bộ nhớ của L chán wá, hết biết bà được tha bổng hay là có án tù treo ! Dư luận vẫn xôn xao kẻ theo người chống chuyện trợ tử. Riêng L thì mong có 1 đạo luật cho phép viết di chúc đời sống testament de vie, để người khác làm theo ý khi đương sự không thể communiquer nữa.

Báo cáo rồi, L xin hỏi tiếp, nhân Mme tả cái vụ liệt của Vincent Humbert... L có anh bạn bị ALS, rùng rợn ở chỗ mình biết mình từ từ tới gần cái chết, mà không ai làm chi được... Mme có thể nói thêm cho L và mọi người cùng học hỏi không?

Kính chúc Mme thân tâm thường an lạc,
L

Vũ Thị Thiên Thư
#17 Posted : Sunday, April 3, 2005 1:52:13 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Mme Ngô
TT quen với một vài người , thân nhân bị MS [ Multiple Sclerosis ]
Đau nhất là mình nhìn thấy hàng ngày mà không có phương cách gì...Đến lúc chỉ nằm đó mà không thể cử động và chết từ từ...
Phượng Các
#18 Posted : Wednesday, April 13, 2005 2:47:24 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Liêu thái thái
(tạm thời xưng L , có thể đọc elle, ngôi thứ ba vì tính xưng em với Mme mà thấy Mme nói phải về cho con bú Smile , biết đâu Mme ít hơn L cả chục tuổi Tongue )


LTT à,
Mme Ngô viết văn hàm súc, ý tứ sâu xa, nhiều khi viết vậy mà không phải vậy. Con có nhiều nghĩa. Tiết Ứng Luông gọi Phàn Lê Huê là mà chưa chắc thua tuổi của Phàn. Còn thì đâu chỉ có nghĩa là... chiêu bánh ít (hello chị HaiBanhIt!). Shy
Theo em nhặt nhạnh ráp lại các dữ kiện qua các bài viết của Mme Ngô thì Mme Ngô thuộc hàng trưởng thượng trong đây, có lẽ same same tuổi tác với chị Việt Dương Nhân.
  • Wink



  • Liêu thái thái
    #19 Posted : Wednesday, April 13, 2005 4:16:43 PM(UTC)
    Liêu thái thái

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,677
    Points: 786
    Woman
    Location: thôn bọ ngựa

    Thanks: 8 times
    Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

    Ra là vậy Smile merci PC Rose

    Chị cũng nghĩ Mme Ngô là bậc trưởng thượng, nhưng cũng có bị hố mấy lần rồi nên... bớt loi toi, cẩn tắc vô áy náy muh !

    Mme Ngô lặn lâu wá ! Mme ơi em mong Mme wá chừng ! Rose

    floating
    Liêu thái thái
    #20 Posted : Saturday, April 16, 2005 1:59:32 AM(UTC)
    Liêu thái thái

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,677
    Points: 786
    Woman
    Location: thôn bọ ngựa

    Thanks: 8 times
    Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

    Mme Ngô ơi
    em mới thấy bản tin này, chép luôn vô đây :

    LUẬT CHO QUYỀN ĐƯỢC CHẾT

    Trong số các luật vừa mới thông qua có luật tạm dịch là «quyền để chết». Không phải chích thuốc cho chết sớm dù theo ý người bịnh (euthanasie), chuyện đó vẫn bị cấm theo như quyết định của Thượng Viện ngày 13.4. Trái lại, sau nhiều tháng tranh luận và trước trường hợp của Vincent Humbert, luật đặt ra một quyền «để chết ». Điều đó có nghĩa là từ nay, y sĩ có quyền quyết định, mà không sợ bị truy tố, ngưng giữ mạng sống để «bảo vệ phẩm giá của người bịnh » có nghĩa là để cho người bịnh hết đau đớn.

    Về phía người bịnh, biết mình vô phương cứu chữa, có thể từ chối chữa thuốc và y sĩ phải tôn trọng ý chí của người này. Đối với những người đang bị hôn mê, luật đặt ra bản văn gọi là « chúc thư cuối đời (testament de fin de vie) ». Theo điều 7 của luật này, từ nay chúng ta có thể viết giấy trắng mực đen ý chí muốn để lại một chúc thư như thế này. Mỗi người có thể chỉ định «một người tin cẩn» để có quyết định và quyết định của người này hơn hẳn ý kiến của tất cả những người khác không phải là y sĩ.

    Vấn đề này còn sẽ được nói nhiều trên báo chương trong những ngày tới.

    (Từ Nguyên - congdongvn)

    Chúc Mme vui khỏe luôn

    Users browsing this topic
    Guest (3)
    2 Pages12>
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.