Hoa thân mến,
Tất cả mọi ace trong PNV này đều rất buồn cho hoàn cảnh của em, và ai cũng cố gắng khuyên nhủ em nên bình tỉnh để giải quyết vấn đề.
Phần chị thì chị nhìn sự việc rất thực tế.
1) Về pháp lý, em hoàn toàn thua rồi. Khi chung sống với nhau em đã không làm hôn thú, một hình thức cần thiết đối với pháp luật để hai người danh chánh ngôn thuận là vợ chồng. Em mới có hai con với họ thôi, chứ dẫu em có 10 con đi nữa, em vẫn chỉ là cái bóng đi bên cạnh đời chàng, và ngược lại .
Khi một trpng hai người không còn thương yêu nhau nữa, cả hai có quyền rời bỏ nhau dễ dàng. Pháp luật không thể trừng trị người phản bội (tình cảm), vì họ có thể tuyên bố người kia chỉ là bạn tình, hoặc bồ/kép, hoặc bạn chung nhà v...v... trong quãng đường tìm hiểu (như chị đã có nói đến, lần trước ) Quãng đường này có thể một vài tháng/năm mà cũng có thể dài vô tận . Sự chung chạ dẫn đến chuyện có con, thì khi đó pháp luật bắt họ phải cấp dưởng tiền nuôi con cho đến khi chúng 18 tuổi.,dẫu trong khai sinh có khai tên cha là (hắn) hay không khai (mà DNA tìm thấy con em đúng là huyết thống của (hắn).
Quãng đường tìm hiểu đã đưa em đến ngày hôm nay , 17 năm, để em nhìn được rõ chân tướng người em vẫn tin là chồng.
Đối với pháp luật, tài sản nào đứng tên em, thì là của em. Tài sản nào đứng tên của người kia, là của người kia. Xử dụng common-law để chia của là hạ sách, vì sẽ vô cùng tốn kém tiền luật sư cũng như hao mòn nhân lực. Nếu như he là Michael Jackson, quá nhiều tài sản để lại thì nên làm, bằng như he chỉ có ít trăm ngàn đô (cho vậy đi cho rộng rãi) cũng không đáng, vì kiện tụng vô cùng nhiêu khê, mà khi xong rồi bao nhiêu tiền đều vào tay luật sư hết.
Lời khuyên của chị trên kia, chị lập lại, lúc này em nên dùng lý trí : rất bình tỉnh, âm thầm thu dọn mọi tiền bạc, gia sản vào một mối để thủ thân và nuôi con trong tương lai. Nếu cần, phải rất dịu ngọt, chiều chuộng, để đạt được mục đích.
Trên mặt pháp lý, người kia mới chính là vợ của anh ta. She có quyền ghen với em, mà em thì không. Em phải hiểu rõ như thế. Em không có quyền đặt chip thu băng chuyện trò giữa họ vì em đã xâm phạm vào quyền vợ chồng của họ. Bây giờ, đối với pháp luật, trong đời chàng, em đang nằm ở vị trí người thứ ba. Trong cuộc tình này, em đến trước nhưng đã về sau !!!!

2) Về mặt tình cảm, I am sorry, em cũng thua luôn.
Tình yêu ngày nào họ dành cho em, không còn nguyên vẹn nữa, nếu không muốn nói là.... hết. Hai con chỉ là kết quả của một mối tình khi còn thắm thiết. Còn hai con bây giờ chỉ còn là bổn phận (phụ cấp và thăm viếng). Em đừng nuôi hy vọng họ nghĩ lại, vì đó là điều bấp bênh, có thể xảy ra mà cũng có thể không. Em còn trẻ chán, đừng ngồi đó chờ cho người ta hồi tâm . Thời gian chờ đợi sẽ làm cho người đàn bà mòn mỏi và già nhanh chóng. Mình chỉ nên trung trinh tiết liệt với người trung thành với mình, còn họ đã phản bội thì chớ nên thương tiếc. Thu dọn chiến trường chờ dịp ra đi là thượng sách
Dẫu gì, trong câu chuyện buồn này, chính em đã hại em, khi yêu cầu anh ta .... giúp lập hôn thú với người chị dâu kia. Đó là một sai lầm lớn nhất trong đời, đem trứng giao cho ác.
Theo chị hiểu, thủ tục bảo lảnh vợ/chồng đi ngọai quốc đoàn tụ rất rườm rà, chứ không đơn giản. Có cơ quan còn đòi hình ảnh đám cưới hay một số chi tiết chứng minh là hai bên đã ăn ở với nhau, hoặc hai bên đều độc thân v....v.... Trong thời gian 4 năm để hoàn tất thủ tục đó, chắc chắn hai đương sự đã gặp gỡ nhau nhiều lần, đã có cơ hội đi chơi, đi ăn hoặc "tìm hiểu " cận sát để nảy sinh tình cảm. Trong thời gian đó thì em nói
Trong 4 nam "phan ai nay lo" tui em coi nhu la ly than, em đã đánh mất tình yêu mất rồi !
Người đàn ông đó không được chung chạ với vợ (?) thì sẽ đi tìm ân ái hay an ủi ở nơi khác.
Em không nên đi báo cho cơ quan Immigration làm gì, vì chỉ gây thêm phiền lụy cho em, vì chính em có nhúng tay trong vụ này như một đồng lõa. Cũng theo lời em, thì người chồng thiệt (người đàn ông đó bây giờ đã trở thành ex-husband của she rồi) nhu nhược. Well, anh ta bây giờ chỉ là cái bóng bên đời nàng thôi, làm được gì ??? . Mà cũng theo lời em, she hay gây với anh ta, chứng tỏ she muốn rời anh ta rồi.
Cái khó khăn của she bây giờ là ông chồng mới đang thất nghiệp cho nên she chưa cùng anh ta chung sống mà thôi.
Anh ta đề nghị she vào tạm trú ở Women Center là một điều thật ngu. Chỗ này chỉ dành cho những người vợ bị chồng bạc đãi (đánh đập) hoặc đàn bà bị cô thế (như trường hợp chị và các con khi mới đến Mỹ, không có người giúp đỡ ).
Trên giấy tờ anh ta là chồng, sẽ có vấn đề đấy. Chớ cái ông kia, đâu còn là chồng nữa đâu, đâu có bổn phận phải nuôi bã, đâu có đánh đập bã ? Bã mà chui vô Women Center, là chính quyền bắt người đứng tên trên hôn thú (chồng) lãnh về ngay.
Khi đó em có cho bã vào sống trong nhà em không? Hoặc nếu họ đi thuê nhà riêng, ngủ chung thì em sẽ đau lòng biết dường nào????
Họ đường đường được quyền ngủ chung, em không cần phải đi rình mò để bắt tại trận làm gì cho mất công phiền muộn thêm
3) Nếu anh ta hồi tâm, muốn dứt khóat với người kia, thì phải ly dị bã và làm hôn thú với em .
Cũng vất vả đa ! vì mới đoàn tụ, lại ly dị và cưới vợ mới ( là em !!!!

) sẽ đặt nhiều nghi vấn với cơ quan INS -----> còng số 8 nằm ở đây cho cả 4 đương sự liên hệ
Nhân gian có câu, "chín con chưa phải là chồng " , đúng như thế. Nhiều khi mình ăn ở với người ta có tới 9 mặt con, có hôn thú đàng hoàng, rồi đùng một cái họ bỏ mình theo hình bóng khác thay , tờ giấy thú bị xé cái rột , huống chi em !
Mong em phải thật bình tỉnh , phải thật sáng suốt để vạch một con đường mới... cứu nguy. Chớ dại dột làm điều gì để trả thù. Vì trả thù không giải quyết được việc gì cả , mà chỉ đưa mình vào con đường tù tội và các con bị bơ vơ, mất cha mất mẹ.
Chúng sẽ là nguồn an ủi đáng tin cậy nhất của em đó
Chị mỏi tay rồi. Ngưng nhé.
HKKM
Em nên cầu nguyện thật nhiều. Chú tâm cầu nguyện cho mình được bình tỉnh, không làm chuyện bậy
May God bless you ...