Hé lô Ngô Phu Nhơn,
Choa ! sau khi dọt tới dọt lui, cuối cùng thì bà đầm cũng đã trở lại PNV để hoa hoè hoa sói dí ace nhà này gùi .
1) Tớ hay giỡn ba lia (thật đó giả đó), nhưng giỡn ở những nơi tụ ba tụ bảy lia chia bàn tán này nọ . Còn những nơi kín cổng cao tường, thì tớ rất.... nghiêm, và hổng thích ai xí xọn.
Dẫu cho trước kia lời khen của phu nhơn có thật lòng chăng nữa, mà ở chỗ không nên lấc cấc, lại mở miệng ba xí ba tú - rô bi nê, rô bi neo - thì tớ hay dễ xì nẹc. Ở những nơi như vậy, khen hay chê cứ tùy ý, nhưng lời lẽ phải thích hợp với chỗ mình đang đứng.
2) Ngô-phu-nhơn (đọc lên thì biết ngay boong đó là một người đàn bà lấy chồng họ Ngô và ở cấp không-tầm-thường trong xã hội), nghe hay chán (sounds good), cớ chi lại phải dùng nick Mme Ngô ? rồi lại boa loa kêu tớ nhìn lầm người ? Tại đương sự muốn người ta nhìn lầm, mới mượn danh "người kia" để xài đấy chứ !
Khi người Việt nhắc tới hai chữ Mme Ngô, không ai không nghĩ đến Bà Trần Lệ Xuân, vợ của Ông Ngô Đình Nhu. "Mme Ngô" không những chỉ người Việt biết, mà cả thế giới đều biết đến một thời. Dẫu cá nhân này tốt hay xấu, bà đã là một nhân vật lịch sử của nước Việt Nam. Danh gọi Mme Ngô, mặc dù không có copyright, nhưng mặc nhiên đã trở thành.... bất khả xâm phạm
. Bất cứ ai xử dụng nó đều làm cho tớ thấy .... .không ổn.
Người ngọai quốc, khi addresser với phu nhơn, đương nhiên họ gọi phu nhơn là Mrs Ngo (bên Mỹ) và Mme Ngo (bên tây) nhưng nên nhớ là không có dấu ^ (dấu mũ) . Khi dùng Mme Ngô, nửa Việt nửa Tây, thì tự nhiên bị đụng tới danh gọi quốc tế của bà Trần Lệ Xuân. Nói là quốc tế, vì chỉ người ngọai quốc (hay người Việt sống ở hải ngọai) mới gọi bà Trần Lệ Xuân là Mme Ngô, chứ người trong nước thì gọi bà ấy là Đệ Nhất Phu Nhân Ngô Đình Nhu.
Trên đời, việc trùng tên trùng họ là sự thường. Họ Kennedy không hề độc quyền ở Hoa Kỳ, và họ Ngô cũng không hề độc quyền cho gia đình cựu Tổng Thống Ngô Đình Diệm.
Tuy nhiên có những danh gọi mà khi nói đến, người ta biết ngay nhân vật đó là ai , thuộc giòng họ có-một-không-hai nào .
Xin lỗi phu nhơn, lời tớ bộc trực, nghĩ sao nói dị, nhưng thật sự tớ rất thích chữ ký của ma-đàm hôm nay. Rất hoan hỉ rua Ngô-phu-nhơn thật chặt để kết tình chị em
Mọi việc từ trước đến nay, bỏ qua nhen.
3) Theo lời của bà đầm nói thì chắc người nhà của bà đầm mới đi Boston dìa ? vì tớ và ÔCN có đến Boston để gặp quần hùng, kỷ niệm 4 năm kết hợp của cô Tấm và Lão Trượng.
Quả Lão Trượng nhờ đũa thần mà.... trẻ dza . Sáng sáng cắp ô đi, chiều vác ô dìa, đều đặn bảy ngày một tuần. Lái xe phom phom.
Bí quyết của sự cải lão hoàn đồng : luôn luôn keep him productive + keep him moving. Đứng một chỗ (stay still) -------> đi từ từ đến với Thần Chết.
Trong dịp này, tớ ngồi cùng bàn với Me xừ và Bà đầm Dr. Lê văn Lân. Định nheo mắt nói với him là Linh Vang gửi lời hỏi thăm, nhưng mọi người đều bận.... vớt tiền (bán sách và bán CD) nên tớ quên khuấy mất !!!!
Giấy ngắn tình dài, nhà bác đã khen tớ thì tớ rất cảm kích. Xin có lời thăm hỏi đến người nhà của bác.
Linh Vang ,
Hình như bà đầm Ngô và nàng Linh Vang nhà mình hay bạ đâu xâu đó. Đây là mục cây cỏ hoa lá, không thấy nói gì về đề tài cây Kim Thất Tai, mà nường cứ ọt xu rê hòai hòai à !
Ở trong này, Mme Ngô và Linh Vang lại bắt chước nàng PC lái xe không thắng (no brakes), bạ đâu ủi đó !!!!!
Tái bút :
Trong kỳ đi Boston vừa rồi, tớ có vào ngồi nghe các vị Giáo Sư Y Khoa làm presentation nhiều đề tài, trong đó có đề tài nói về thuốc trị gan (của một số thuốc trị gan đang được bán trên thị trường người Việt) rất nguy hiểm .
Định viết lại để chia sẻ với các ace, nhưng.... bận quá chưa làm được