Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
7 quốc gia kỳ lạ trên thế giới
viethoaiphuong
#1 Posted : Thursday, June 11, 2009 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
7 quốc gia kỳ lạ trên thế giới
( sẽ có hình ảnh minh họa )

1. Kuwait- quốc gia không có nước

Đại bộ phận lãnh thổ Kuwait là sa mạc. Không có sông và cũng chẳng có hồ, nên 1,6 triệu dân quốc gia này luôn phải sống trong cảnh thiếu nước trầm trọng, đến rau cũng phải nhập khẩu từ nước ngoài.


2. Monaco - quốc gia không có đất canh tác

Monaco là một trong những quốc gia nhỏ nhất thế giới với tổng diện tích chưa đến 2km2. Nước này hoàn toàn không có đất dành cho nông nghiệp, nên 100% lương thực phải nhập khẩu. Thu nhập của quốc gia này chủ yếu dựa vào du lịch...


3. St Marino - quốc gia không có quân đội
St Marino là một quốc gia trong lòng quốc gia, bốn phía bị bao bọc bởi nước Ý, có diện tích khoảng 1km2 với 2 vạn dân. Quốc gia này từ trước tới nay chưa từng xây dựng quân đội, trật tự an ninh cả nước đều do lực lượng cảnh sát mong manh (hơn 40 người) đảm nhiệm. Đặc biệt hơn là St Marino không có cảnh sát PCCC cho nên mỗi khi gặp hỏa hoạn họ đều phải nhờ cảnh sát Ý, anh bạn láng giềng độc nhất trợ giúp.


4. Thuỵ Điển - quốc gia không có quán rượu
Thuỵ Điển là nước cấm rượu. Đến Thuỵ Điển người ta không thể tìm thấy bất cứ một quán rượu nào . Muốn uống rượu ở nhà hay mua rượu về uống, người dân phải xin được một loại giấy phép đặc biệt với vô vàn các chứng nhận của địa phương, nơi công tác và của bác sĩ. Kh ng những vậy khi uống rượu nếu để say (lượng cồn trong máu hơn 1%) lập tức họ sẽ bị tống vào trại cai nghiện trong vòng 3 tháng.


5. Fiji - quốc gia không có ai mắc bệnh ung thư
Fiji là một quốc đảo gồm 800 đảo nhỏ có dân số hơn 60 vạn người. Ở quốc gia này chưa từng có ai mắc bệnh ung thư . Sau khi nghiên cứu các nhà khoa học phát hiện ra rằng người dân Fiji không bị mắc bệnh ung thư là do họ ăn nhiều quả hạnh nhân khô - một loại quả hàm lượng vitamin phong phú, có tác dụng chống ung thư .


6. Nauru - quốc gia không có đất
Cũng như Fiji, Nauru là một quốc đảo thuộc châu Đại Dương. Tuy nhiên các đảo của nước này lại hình thành trên nền nham thạch san hô. Sau một quá trình biến đổi hoá học lâu dài, nham thạch san hô tạo nên một lớp phân gốc muối Axít Photphoric dày tới 10 mét. Do đó muốn trồng trọt, Nauru phải nhập khẩu đất từ các quốc gia khác.






7. VietNam - QuocGia khong co TuDo HanhPhuc, la~nh da.o boi toan bo.n Vo^Ho.c, nguoi dan deu muon bo? cha.y ra khoi nuoc
Past cai link duoi day de nghe bai hat TaiSao Anh BitMiengToi
http://www.youtube. com/watch? v=Vb8BAQNRCFQ
ductriqueanh
#2 Posted : Friday, June 12, 2009 10:18:42 AM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

7 quốc gia kỳ lạ trên thế giới
( sẽ có hình ảnh minh họa )

1. Kuwait- quốc gia không có nước

Đại bộ phận lãnh thổ Kuwait là sa mạc. Không có sông và cũng chẳng có hồ, nên 1,6 triệu dân quốc gia này luôn phải sống trong cảnh thiếu nước trầm trọng, đến rau cũng phải nhập khẩu từ nước ngoài.

6. Nauru - quốc gia không có đất
Cũng như Fiji, Nauru là một quốc đảo thuộc châu Đại Dương. Tuy nhiên các đảo của nước này lại hình thành trên nền nham thạch san hô. Sau một quá trình biến đổi hoá học lâu dài, nham thạch san hô tạo nên một lớp phân gốc muối Axít Photphoric dày tới 10 mét. Do đó muốn trồng trọt, Nauru phải nhập khẩu đất từ các quốc gia khác.



có tí ti thời gian rảnh vào đây théc méc chơi:
"Đại bộ phận lãnh thổ" nghĩa là sao dị chị VHP?
"châu Đại Dương" nằm ở đâu hở chị VHP? Năm châu mà em được học hồi xửa xừa xưa là Á, Âu, Mỹ, Úc, và Phi (hay là kiến thức của em bị... lỗi thời rồi Question)

Huệ
#3 Posted : Friday, June 12, 2009 10:56:16 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi ductriqueanh
có tí ti thời gian rảnh vào đây théc méc chơi:
"Đại bộ phận lãnh thổ" nghĩa là sao dị chị VHP?
"châu Đại Dương" nằm ở đâu hở chị VHP? Năm châu mà em được học hồi xửa xừa xưa là Á, Âu, Mỹ, Úc, và Phi (hay là kiến thức của em bị... lỗi thời rồi Question)


Cho chị ăn cơm hớt chút nha. Chắc Quế Anh quên đó. Châu Úc chính là châu Đại Dương (Australia continent or Oceania continent). Nước Úc chỉ là một phần của châu Úc hay châu Đại Dương (giống như châu Mỹ có nước Mỹ, Canada, Argentina, vân vân). Người ta thường dùng chữ châu Úc cho dễ nhớ, vì ở Bắc cực cũng có "ocean" mà không gọi là "ocean" như phía Nam cực. New Zealand cũng là một nước lớn thuộc châu Đại Dương. Hồi chị còn nhỏ cũng học là châu Đại Dương, nên bây giờ chị còn nhớ.

Quế Anh xem thêm danh sách các nước ở mỗi châu trong cái link sau đây nhé.

http://en.wikipedia.org/...f_countries_by_continent

Cảm ơn Việt Hoài Phương. Huệ cũng đang chờ đọc thêm bài này của VHP. Rose

Binh Nguyen
#4 Posted : Friday, June 12, 2009 10:17:30 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

quote:
Gởi bởi ductriqueanh
"Đại bộ phận lãnh thổ" nghĩa là sao dị chị VHP?
"châu Đại Dương" nằm ở đâu hở chị VHP? Năm châu mà em được học hồi xửa xừa xưa là Á, Âu, Mỹ, Úc, và Phi (hay là kiến thức của em bị... lỗi thời rồi Question)


Châu Úc chính là châu Đại Dương (Australia continent or Oceania continent). Nước Úc chỉ là một phần của châu Úc hay châu Đại Dương (giống như châu Mỹ có nước Mỹ, Canada, Argentina, vân vân).
Hồi chị còn nhỏ cũng học là châu Đại Dương, nên bây giờ chị còn nhớ.




Cooling Chị Huệ, "hồi còn nhỏ" của tụi em, hình như là không được dạy điều đó, nên chính Bình cũng không nhớ hay không biết giống ĐTQA. Blush

"Đại bộ phận lãnh thổ" chắc là đa số phần đất của lãnh thổ, hay nước nào đó.

BN.

BN.
Việt Dương Nhân
#5 Posted : Friday, June 12, 2009 11:37:02 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Chào QA, H, BN & tất cả nhà PNV !
Chúc tất cả bình an va éhạnh phúc.Rose
Rose

VHP ơi ! 7 "rinh" bài có hình dìa góp đây nha ! Rose

7 Quốc Gia Kỳ Lạ Trên Thế Giới

1 - Kuwait- quốc gia không có nước



Đại bộ phận lãnh thổ Kuwait là sa mạc. Không có sông và cũng chẳng có hồ, nên 1,6 triệu dân quốc gia này luôn phải sống trong cảnh thiếu nước trầm trọng, đến rau cũng phải nhập cảng từ nước ngoài.

2 - Monaco - quốc gia không có đất canh tác



Monaco là một trong những quốc gia nhỏ nhất thế giới với tổng diện tích chưa đến 2 km2.. Nước này hoàn toàn không có đất dành cho nông nghiệp, nên 100 % lương thực phải nhập cảng. Thu nhập chính của quốc gia này dựa vào du lịch.

3 - St Marino - quốc gia không có quân đội



St Marino là một quốc gia trong lòng quốc gia, bốn phía bị bao bọc bởi nước Ý, có diện tích khoảng 1,2 km2 với 2 vạn dân. Quốc gia này từ trước tới nay chưa từng xây dựng quân đội, trật tự an ninh cả nước đều do lực lượng cảnh sát mong manh (hơn 40 người) đảm nhiệm. Đặc biệt hơn là St Marino không có cảnh sát PCCC cho nên mỗi khi gặp hỏa hoạn họ đều phải nhờ cảnh sát Ý, anh bạn láng giềng độc nhất trợ giúp.

4 - Thuỵ Điển - quốc gia không có quán rượu


Thuỵ Điển là nước cấm rượu. Đến Thuỵ Điển người ta không thể tìm thấy bất cứ một quán rượu nào. Muốn uống rượu ở nhà hay mua rượu về uống, người dân phải xin được một loại giấy phép đặc biệt với vô vàn các chứng nhận của địa phương, nơi công tác và của bác sĩ.

Không những vậy khi uống rượu nếu để say (lượng cồn trong máu hơn 1 %) lập tức họ sẽ bị tống vào trại cai nghiện trong vòng 3 tháng.

5 - Fiji - quốc gia không có ai mắc bệnh ung thư



Fiji là một quốc đảo gồm 800 đảo nhỏ có dân số hơn 60 vạn người. Ở quốc gia này chưa từng có ai mắc bệnh ung thư. Sau khi nghiên cứu các nhà khoa học phát hiện ra rằng người dân Fiji không bị mắc bệnh ung thư là do họ ăn nhiều quả hạnh nhân khô - một loại quả hàm lượng vitamin phong phú, có tác dụng chống ung thư.

6 - Nauru - quốc gia không có đất



Cũng như Fiji, Nauru là một quốc đảo thuộc châu Đại Dương. Tuy nhiên các đảo của nước này lại hình thành trên nền nham thạch san hô. Sau một quá trình biến đổi hoá học lâu dài, nham thạch san hô tạo nên một lớp phân gốc muối Axít Photphoric dày tới 10 mét. Do đó muốn trồng trọt, Nauru phải nhập cảng đất từ các quốc gia khác.

7 - Nước Việt Nam CHXHCN



Quốc Gia không có Tự Do Hạnh Phúc, lãnh đạo bởi toàn bọn Việt Gian vô học, phản nước hại dân, nơi mà hầu hết dân chúng đều muốn trốn chạy.
Past cái link dưới đây để nghe bài "Tại Sao Anh Bịt Miệng Tôi" :
http://www.youtube.com/watch?v=Vb8BAQNRCFQ

Nguồn >> http://www.congdongnguoiviet.fr...nh/0906VaiQGdacBietH.htm
ductriqueanh
#6 Posted : Saturday, June 13, 2009 12:15:38 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

Cho chị ăn cơm hớt chút nha. Chắc Quế Anh quên đó. Châu Úc chính là châu Đại Dương (Australia continent or Oceania continent).




Cám ơn chị Huệ, hình như là em không được học, cho nên hôm nay biết thêm được điều mới Cooling
Cám ơn chị VHP, mấy tấm hình đẹp quá chừng!
viethoaiphuong
#7 Posted : Saturday, June 13, 2009 5:36:44 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
* chuyện này chỉ có duy nhất ở quốc gia kỳ lạ thứ 7 (trong danh sách trên đây )


Cô Giáo bị buộc thôi việc vì khuyến khích học sinh tìm hiểu thông tin trên Internet

RFA

Báo chí Việt Nam gần đây đưa tin một giáo viên dạy văn tại trường chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm, tỉnh Quảng Nam, là thạc sĩ Nguyễn Thị Bích Hạnh, bị cho thôi việc vì “sử dụng bục giảng làm nơi tuyên truyền những nội dung trái với quan điểm của chính sách Nhà Nước. Cô Hạnh còn bị buộc tội "xuyên tạc đường lối của Đảng, chủ trương pháp luật của Nhà nước, vi phạm quan điểm nội dung giáo dục trong việc cập nhập khai thác, truyền bá trang web phản động, phản giáo dục.”

Chúng tôi liên lạc với nhà giáo này để tìm hiểu sự việc. Cô cho biết, cô tốt nghiệp thạc sĩ tại Đại Học Đà Lạt với luận văn có đề tài “Hoàng Cầm Trong Tiến Trình Thơ Việt Nam Hiện Đại.” Và cô cũng nói rằng, chính cô đã chọn Quảng Nam làm mảnh đất khởi đầu cho nghề dạy học của mình. Xin giới thiệu bài phỏng vấn của biên tập viên Thiện Giao với cô Nguyễn Thị Bích Hạnh sau đây.

Bị điều tra và buộc thôi việc

Thiện Giao: Xin được hỏi, các danh từ “thôi việc,” “đuổi việc,” và “ngưng hợp đồng,” danh từ nào phù hợp nhất với hoàn cảnh của chị?

Nguyễn Thị Bích Hạnh: Tôi nghĩ không có danh từ nào phù hợp với hoàn cảnh của tôi cả. Tôi nghĩ tôi làm việc với tinh thần nghiêm túc và với tâm huyết của một nhà giáo. Quyết định của Sở Giáo Dục làm tôi không hài lòng.

Quyết định này không rõ ràng. Bản thân họ, những người ra quyết định, cũng không hiểu rõ những chuyện giữa tôi và học trò. Họ chỉ nghe thông tin từ học trò, từ công an và từ những người khác. Họ làm việc với nhau rất lâu, và rồi đưa ra quyết định buộc thôi việc tôi.

Tôi thấy rằng hành động của họ là vi phạm quyền dân chủ và không tôn trọng nhân quyền. Họ xử lý công việc liên quan đến tôi mà không hỏi ý kiến tôi và ngay khi công an điều tra sự việc, họ cũng không gặp tôi. Họ chỉ áp lực sang Sở và Sở đưa đến quyết định như vậy.

Thiện Giao: Cơ quan nào có tiếng nói quyết định trong vụ của chị?

Nguyễn Thị Bích Hạnh: Cơ quan có tiếng nói quyết định trong sự thôi việc tôi là Sở Giáo Dục. Nhưng trước đó thì Sở không biết điều gì cả. Công an điều tra trước, điều tra học trò rất kỹ, rất lâu. Sau đó thì họ gặp Hiệu Trưởng, làm việc với Giám Đốc Sở, và Sở đưa ra quyết định buộc thôi việc tôi.

Thiện Giao: Giữa chị và trường Nguyễn Bỉnh Khiêm có hợp đồng làm việc không?

Nguyễn Thị Bích Hạnh: Tôi về tỉnh Quảng Nam theo diện thu hút nhân tài. Sở Giáo Dục phân tôi về trường chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm.

ooOoo

Quý vị đang theo dõi cuộc phỏng vấn Đài chúng tôi với cô giáo dạy văn Nguyễn Thị Bích Hạnh, người vừa bị cho thôi việc tại trường chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm vì “xuyên tạc đường lối của Đảng … truyền bá trang web phản động …” Thạc sĩ Bích Hạnh cho biết cô khuyến khích học trò chuyên của mình bớt chơi game mà nên dành thời gian tìm kiếm tri thức trên mạng. Cô đã giới thiệu với học trò các website, chẳng hạn talawas, Hợp Lưu, Tiền Vệ. Liên quan đến luận văn thạc sĩ, cô Bích Hạnh cũng nhận định “Nhân Văn Giai Phẩm cùng nhóm Sáng Tạo là 2 nhóm có khả năng cách tân thơ, cách tân nền văn học Việt Nam. Tiếc rằng nhóm Nhân Văn Giai Phẩm đã bị dập tắt nhanh chóng…” Xin tiếp tục theo dõi cuộc phỏng vấn sau đây.

Tuyên truyền chống Nhà nước?

Thiện Giao: Báo chí nói chị có những bài giảng không đúng đường lối chính sách luật pháp của Nhà Nước. Theo trí nhớ, chị có nói những điều như vậy với học trò của mình?

Nguyễn Thị Bích Hạnh: Tôi có nói, nhưng với nội dung thế này. Khi lên lớp, tôi dạy bài “Hai Đứa Trẻ,” một bài tiếng Việt, một bài phỏng vấn và trả lời phỏng vấn. “Hai Đứa Trẻ” là bài giảng văn rất hay, nhưng thời lượng không cho phép. Khi dạy xong theo phân phối chương trình, tôi có nói rằng các bạn về nhà, đào sâu, tự nghiên cứu, tự tìm tòi thêm về tác phẩm. Đây là một tác phẩm hay, các bạn có thể tham khảo thêm tài liệu trên mạng vì hiện nay trên mạng có nhiều bài viết đăng tải thông tin rất thú vị.

Tôi cũng nói không phải bài viết nào trên mạng cũng hay. Có những bài hay, nhưng cũng có những bài chúng ta đọc và chọn lựa thông tin.

Tôi có nói các bạn cần cẩn thận với thông tin trên mạng, vì gần đây “cô đọc một bài viết trên mạng của giáo sư Lê Hữu Mục nói rằng Nhật Ký Trong Tù không phải của Bác Hồ.”

Tôi nói các bạn cần cẩn thận khi xử lý thông tin. Lúc đó, một em học sinh phát biểu rằng Bác Hồ là thần tượng của cả dân tộc, tại sao lại có thông tin như vậy. Tôi trả lời, rằng “cô tin sự thật, cái đẹp, chân lý luôn luôn tồn tại, cho dù ai đó có tìm cách phủ nhận, nó vẫn tồn tại.”

Tiếp theo, tôi dạy tiết “phỏng vấn và trả lời phỏng vấn.” Tôi nói với học trò, cách trả lời phỏng vấn rất quan trọng Nó cho người ta biết người trả lời phỏng vấn có kiến thức bao nhiêu, văn hóa như thế nào, văn hóa ứng xử ra sao.

Tôi có lấy một ví dụ bên lề, là khi Nông Đức Mạnh ra nước ngoài, có người hỏi “ở Việt Nam nhiều người nói ông là con Bác Hồ, ông nghĩ sao về điều này.” Tôi nói với học sinh, tôi nghe phong phanh ông ta không nói có, cũng không trả lời không, chỉ trả lời “ở Việt Nam, ai chẳng là con, là cháu bác Hồ.”

Tôi chỉ dạy học trò cách trả lời phỏng vấn. Tôi không có ý định nói Bác Hồ có con riêng hay chuyện này chuyện kia. Nhưng Ban Tuyên Giáo Tỉnh Ủy Quảng Nam nói cô Hạnh nói Bác Hồ có con riêng, và Tuyên Ngôn Độc Lập và Nhật Ký Trong Tù không phải của Bác. Đồng thời còn có một nội dung trong đó cô nói không nên thần thánh hóa Bác Hồ.

Tôi không nói là không nên thần thánh hóa bác Hồ. Tôi nói rằng mọi thiên tài đều là con người. Trước khi nhìn nhận là một thiên tài, hãy nhìn nhận họ dưới góc cạnh một con người để thấy chất người trong con người của họ. Tôi không hề có ý định hạ bệ lãnh tụ hay xuyên tạc, phản động. Nhưng Ban Tuyên Giáo kết luận tôi nói 4 nội dung như thế.

Khi đưa ra quyết định, họ kết tội tôi hạ bệ lãnh tụ và cấu kết với thế lực thù địch nước ngoài để làm diễn biến hòa bình.

Thiện Giao: Bây giờ chị định như thế nào?

Nguyễn Thị Bích Hạnh: Khi nhận quyết định, tôi nghĩ tội này là tội của một ai đó chứ không phải tội mà người ta gán ghép cho tôi. Vì vậy, tôi có ý định viết bài, đăng báo và gởi đơn khiếu kiện lên Sở, yêu cầu Sở giải trình nguyên do dẫn tới buộc thôi việc tôi.

Thiện Giao: Xin cám ơn thời gian của chị.
viethoaiphuong
#8 Posted : Saturday, June 13, 2009 6:00:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
@ VHP xin cám ơn chị 7 đã "cứu" kịp thời chủ để nầy... vì cái computer của em nó không cho xem hình ảnh direct ai đó gởi vô hộp thư em.
Quả tình là em có cầu xin cho có ai đó gởi lại bài mà có hình ảnh gởi kèm...
Nên thấy "bóng dáng" chị 7 đây mà có hình ảnh 7 quốc gia lạ kỳ nhất thế giới... thì mừng quá là mừng.. vì nếu không cũng không biết phải sao nữa..


@ VHP xin được cảm ơn quí chị và quí bạn nhà PNV đã đi dạo một vòng bằng phi thuyền con thoi... ngó xuống cõi trần để thấy 7 quốc gia kỳ lạ trên là có thật nơi hiện tại mà chúng ta đã đi qua một thời... vì ngàn năm dâu bể... biết sau này còn vậy nữa hay đã : biển đội lên thành núi... hay còn có thể : trái đất thành hoang vu..??

Thân mến chúc tất cả và tất cả cùng an hòa và vui vẻ một ngày Chúa Nhật này,
trân trọng
VHP

Roseheart
Việt Dương Nhân
#9 Posted : Saturday, June 13, 2009 9:32:25 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Không có chi VHP ơi ! Biết thì đi cóp về liền.Big Smile
Thân tặng Nhà PNV bó hoa hồng vàng....
heartfloating

Xuân Yên
#10 Posted : Sunday, June 14, 2009 12:59:58 AM(UTC)
Xuân Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 88
Points: 0

Gởi đến chị Việt Dương Nhân

Mời chị nghe một vài bài hát để nhớ ngày xa xưa. Nè đi đâu lâu ni thấy vắng bóng, có đọc mấy truyện ngắn của chị rồi mất tiêu...

http://www.diendandongtien.net/dangchibinh/

Chị mà sau 75 gặp đặng chí bình chắc là vui lắm đó...

Nghe đọc truyện tình của đặng chí bình qua giọng đọc của trần nam đi chị Bảy...Mê tít thò lò đấy, hay là ai cũng nghe hết chỉ có mình xy lỗi thời nghe sau hết...

xy
viethoaiphuong
#11 Posted : Sunday, July 26, 2009 10:02:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Máu Tử Đạo Lại Đổ: Tam Tòa - Tiếng Thét Đau Thương Từ Miền Trung Đất Việt

J.B Nguyễn Hữu Vinh

Tôi nhận được các thông tin từ Giáo phận Vinh quê hương tôi, những thông tin nhói buốt con tim, làm mọi người bừng lên sự phẫn uất: Ngày 20/7/2009, nhà cầm quyền Quảng Bình đã huy động lực lượng công an đàn áp dã man giáo dân một Giáo xứ giữa lòng Thành phố miền Trung Việt Nam. Nhiều giáo dân là trẻ em, phụ nữ đã bị đàn áp bằng những biện pháp man rợ và đầy thú tính. Những hành động đê hèn đó nhằm để trấn áp những giáo dân đang cố gắng là một ngôi lán tạm bợ để dâng Thánh lễ trên nền đất Thánh đường Tam Tòa.

Những thông tin trong nước mắt của giáo dân Tam Tòa kịp thời gửi ra toàn thế giới đã làm bao con tim xúc động, bao ánh mắt hướng về Tam Tòa với sự cảnh giác cao độ và tinh thần hiệp thông mạnh mẽ.

Nhận được thông tin, tôi lên đường đến Tam Tòa vào một ngày nắng rát, những người tôi gặp, kể cả giáo dân và không phải giáo dân đã kể lại sự việc kinh hoàng trong nước mắt. Tôi cố hình dung lại những gì đã xảy ra với giáo dân Tam Tòa trong buổi sáng tội ác 20/7/2009 đó mà vẫn không thể tin nổi. Tại sao ở một đất nước, một dân tộc khao khát tự do hạnh phúc, đã dồn hết sức lực và ý chí để chiến đầu giành hòa bình mấy chục năm nay lại vẫn có thể tái diễn những cảnh này.

Tam Tòa, di tích tội ác?

Trên mảnh đất miền Trung Việt Nam thời kỳ của cuộc chiến Nam – Bắc khốc liệt nhằm “giải phóng miền Nam” chắc không sót một nơi nào không nếm trải những trận bom kinh hoàng. Những năm tháng đó, bất cứ nơi nào, từ trường học, bệnh viện cho đến Nhà thờ hay trận địa pháo cao xạ, cầu đường… tất cả đều có thể bị ném bom. Chiến tranh đã mang đến bao nỗi tang tóc và đau thương mất mát trên cả đất nước. Hàng triệu sinh mạng đã mất, cơ sở vật chất bị tàn phá nghiêm trọng.

Nói về cuộc chiến đó, nhiều cách suy nghĩ, nhiều người có những đánh giá khác nhau. Nhưng cuộc chiến tranh nào cũng là sự bất hạnh của đất nước, của dân tộc, dù đó là chiến tranh chính nghĩa hay phi nghĩa. Không ai mong muốn chiến tranh.

Mảnh đất Quảng Bình, nơi mà hàng ngày mưa bom, bão đạn cứ trút xuống, chỉ từ tháng 4 đến tháng 8-1968 đã có trên 12.000 phi vụ ném bom Quảng Bình thì đâu chỉ có Nhà thờ Tam Tòa mới là nơi bị tàn phá. Hàng loạt các cơ sở, các cơ quan, các di tích thắng cảnh và Thị xã Đồng Hới đã bị san bằng, bị tan nát.

Nhiều người trong đó có giáo dân Tam Tòa cứ tưởng rằng, sau chiến tranh, đất nước sẽ được hòa bình, người dân sẽ được sống trong độc lập, ấm no và hạnh phúc và người dân được tôn trọng.

Nhưng, sau chiến tranh, nhà nước đổ tiền, của và nhân tài vật lực cho xây dựng Thành phố Đồng Hới, thì kèm theo đó ngôi Nhà thờ Tam Tòa có “vinh dự” được UBND Tỉnh Quảng Bình dùng làm “Chứng tích tội ác Đế quốc Mỹ”. Còn đời sống tín ngưỡng của hàng ngàn giáo dân bị coi nhẹ và quên đi.

Nếu cần giữ lại cảnh đổ nát hoang tàn để làm “chứng tích tội ác” của chiến tranh, thì hẳn cả đất nước này phải là một cảnh tượng tan nát, TP Đồng Hới phải giữ nguyên là một bình địa bị san phẳng chứ không chỉ Nhà thờ Tam Tòa.

Nói đến sự kiện này, người ta không khỏi nghi ngờ động cơ đằng sau cái quyết định của UBND Tỉnh Quảng Bình. Phải chăng, trong cuộc chiến tranh khốc liệt đó chỉ có Nhà thờ Tam Tòa mới chịu thiệt hại nên phải giữ nó làm chứng tích tội ác? Hàng loạt cơ sở khác như bệnh viện, trường học, trụ sở cơ quan… ở Quảng Bình bị chiến tranh san bằng có là chứng tích tội ác không? Hàng ngàn cơ sở, di tích của dân chúng cũng như của nhà nước bị phá hoại, sao chỉ chọn Nhà thờ Tam Tòa?

Ngoài các di tích lịch sử, văn hóa… ở Việt Nam lại thêm một loại di tích: Di tích tội ác.

Người dân Giáo phận Vinh còn nhớ rõ, cũng với cách lấy Nhà thờ làm “di tích tội ác” mà Giáo phận Vinh đã mất đi khuôn viên Nhà thờ Cầu Rầm tại Thành phố Vinh trước đây, vốn tọa lạc ngay tại vị trí hết sức đẹp mắt và rộng rãi. Học được cách đó, nhà cầm quyền Quảng Bình cũng không bỏ lỡ thời cơ.

Việc lấy Nhà thờ làm “chứng tích tội ác” là một điều hết sức phản cảm đối với giáo lý của Giáo hội Công giáo vốn lấy thứ tha làm trọng, lấy yêu thương làm đầu. Nhưng với nhà nước thì không như vậy.

Điều làm người ta suy nghĩ là: Có phải nhà cầm quyền quý trọng các di tích, các chứng tích văn hóa, hay không? Nếu biết quý trọng các di tích, chứng tích văn hóa của cha ông, hẳn người ta sẽ không bằng mọi cách đập bỏ Hội Trường Ba Đình một cách vội vàng bất chấp sự phản đối của nhân sĩ, trí thức, kể cả các bậc công thần chế độ Cộng sản như Tướng Võ Nguyên Giáp.

Nếu biết quý trọng di tích, chứng tích, hẳn người ta đã đối xử tốt hơn với Hoàng Thành Thăng Long vốn đã có hơn 1000 năm tuổi.

Nếu biết quý trong di tích, hẳn đàn Nam Giao ở Huế đã được bảo tồn mà không phải bị đập phá.

Nhưng, di tích, di sản… chỉ có giá trị khi họ cần nó cho một mục đích nào đó mà thôi. Với những di sản đặt trên những mảnh đất vàng như Hỏa Lò Hà Nội, thì việc bảo tồn được một góc hết sức khiêm tốn đã là quá lắm rồi, phần còn lại nhường chỗ cho những công ty, những nhà tầng, những dự án ra tiền, ra của mà quan chức VN rất ưa chuộng.

Nhà thờ Tam Tòa bỗng nhiên bị xóa sổ, cả giáo xứ bỗng nhiên mất tích mà không có bất cứ sự trao đổi, thỏa thuận hay bất cứ sự tôn trọng nào với giáo dân và giáo quyền.

Chỉ đến gần đây, sau những ngày đấu tranh căng thẳng, Tỉnh Quảng Bình mới giới thiệu cho Tòa Giám mục Xã Đoài vài chỗ để xây nhà thờ thì lại là một sự đánh đố mà họ biết rằng giáo dân không thể nào chấp nhận bởi những vị trí xa xôi không thể có sinh hoạt tôn giáo được. Phải chăng đó cũng là một mục đích của họ để kéo dài sự đau khổ của giáo dân?

Việc UBND Tỉnh Quảng Bình ngang nhiên lấy Nhà thờ của Giáo hội công giáo mà không có bất cứ ý kiến nào của Giáo hội đã là hành động ngang ngược và đầy sự kẻ cả, hách dịch bất chấp lòng dân và coi thường Giáo hội. Nếu lấy đất Nhà thờ làm di tích tội ác, vậy thì Tỉnh Quảng Bình đã quan tâm đến đời sống tín ngưỡng và tài sản của bà con giáo dân nơi đây như thế nào? Họ đã đền bù về vật chất, tinh thần cho bà con giáo dân như thế nào khi mà sau 35 năm chiến tranh kết thúc, giữa thành phố này vẫn không có bóng dáng một ngôi nhà thờ, một nơi thờ tự của giáo dân Công giáo?

Thực ra, nhiều người dân Quảng Bình đã rõ, mảnh đất của Nhà thờ Tam Tòa bên dòng Nhật Lệ là mảnh đất quá đẹp và mát. Ở đó ngay sát tháp ngôi nhà thờ đang ngạo nghễ tồn tại, là một con đường, và bên kia là một dãy phố mà dân Quảng Bình gọi là phố “Khân dông” – Không dân, cách nói ngược để chỉ con phố toàn nhà cửa quan chức.

Ngoài ra, với chính sách cộng sản vô thần, họ chẳng muốn cho Nhà thờ được phục hồi hoạt động dù nhu cầu tôn giáo không ngừng tăng lên khi niềm tin vào một lý tưởng bánh vẽ về Chủ nghĩa cộng sản “của cải tuôn ra dào dạt, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” đã từ lâu dân đã nếm đủ vị đắng, không còn là món hấp dẫn.

Vì vậy mà ba mươi lăm năm sau chiến tranh, trên con đường xuyên Việt qua thành phố Đồng Hới, những tòa nhà cao ngất, tiện nghi của các cơ quan công quyền thi nhau khoe khoang thì cả thành phố này vẫn là một thành phố trắng nơi thờ phượng của người công giáo.

Tội ác của ai?

Đứng trước nền nhà Thờ Tam Tòa, xung quanh là hàng loạt những nhóm người lạ mặt được huy động đến theo dõi những người đến thăm, chúng tôi hiểu đâu là tội ác. Tội ác của một cuộc chiến đã xa cả đất nước này phải chịu bởi cuộc chiến tương tàn Bắc – Nam đã lùi xa 35 năm. Nhưng những tội ác mới ngày hôm qua tại nơi đây thì còn rõ nét. Những lỗ chôn các cây cột thép còn đó, những dấu vết còn lại trên nền nhà thờ cũ, chỗ bà con đun nấu phục vụ với vài ba cành lá dừa khô. Những lời kể của giáo dân và cả người ngoại giáo đã cho chúng tôi nghe về một tội ác mới: Ngày 20/7/2009, nhà cầm quyền và công an Quảng Bình đã dùng lực lượng công an và nhiều loai người khác nhau để đàn áp đổ máu các giáo dân đang dựng ngôi lán tạm che mưa nắng khi hành lễ.

Cảnh đàn áp khát máu đó xảy ra giữa ban ngày, giữa cộng đồng dân chúng bằng những hành động khát máu, đánh đập không thương tiếc, nhục mạ phụ nữ, đánh đập trẻ em vị thành niên… đã được nhiều người chứng kiến.

Trước những nhu cầu tôn giáo của nhân dân được Hiến pháp và luật pháp Việt Nam cũng như các văn bản Quốc tế mà VN tham gia đã minh nhiên thừa nhận nhưng bị đàn áp dã man. Đây là một tội ác của nhà cầm quyền Quảng Bình.

Việc đánh đập, nhục mạ và bắt đi người phụ nữ bằng cách kéo lê chị đến tuột hết quần giữa thanh thiên bạch nhật là tội ác.

Việc dùng những người không công giáo tấn công người công giáo, việc chia rẽ, kích động gây hằn thù tôn giáo trong lòng dân tộc Việt Nam làm mất đi sự đoàn kết dân tộc tạo nên sức mạnh trước nạn ngoại xâm đang hiển hiện là tội ác.

Việc bắt bớ, tịch thu tài sản, đánh đập người dân không có bất cứ một văn bản, mệnh lệnh nào trong một nhà nước pháp quyền là tội ác.

Việc dùng hệ thống báo chí bôi nhọ, xuyên tạc sự thật qua sự việc này, đổ lên đầu những người dân vô tội những tội trạng mà họ không hề có nhằm giấu đi sự man rợ của mình. Đó là tội ác.

Việc ngang nhiên chiếm nơi thờ tự của giáo dân, nhằm cướp đoạt quyền tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo được Pháp luật bảo vệ là một tội ác.

Như vậy Thánh đường Tam Tòa một lần nữa là chứng tích rõ ràng, sống động cho tội ác của nhà cầm quyền cộng sản Quảng Bình.

Tất cả là Thánh ý

Trong thời gian qua, Giáo phận Vinh là một giáo phận mạnh mẽ, kiên cường và vững vàng, có sự thống nhất cao trong hàng ngũ từ Hàng giáo phẩm, linh mục, tu sĩ và giáo dân. Với nửa triệu giáo dân đã có một quá trình dài 64 năm dưới chế độ cộng sản vô thần đã hiểu hết bản chất của nó và vẫn là một giáo hội kiên trung vững mạnh, hiệp thông và thống nhất. Trước những biến cố trong giáo hội từ những nơi xa đến gần, Giáo phận Vinh đã không ngần ngại lên tiếng bênh vực sự thật, công lý lẽ phải và hòa bình.

Cũng vì thế, đây là một địa bàn không dễ tự tung tự tác của những kẻ muốn bạo lực, chèn ép và khát máu. Vậy sự kiện Tam Tòa phải chăng là một miếng đòn nhằm nắn gân Giáo hội tại đây? Điều gì sẽ đến nếu sự kiện Tam Tòa cứ diễn ra với sự vô cảm của mọi người và giáo dân cứ thế bị bách hại? Tôi tin rằng sẽ lần lượt đến các giáo xứ, giáo họ khác khi mà nơi nơi chỗ nào có nhà thờ thì chỗ đó bị lấn chiếm, bị tước đoạt đất đai, tài sản.

Giáo xứ Tam Tòa là một giáo xứ lâu đời, tuy nhiên qua cuộc chiến tàn khốc, giáo dân tản mát đi khá nhiều nơi, cộng đồng công giáo tại đây không còn đông đúc mạnh mẽ như trước. Phải chăng đây là nút yếu nhất trong cộng đồng Công giáo Giáo phận Vinh mà nhà cầm quyền muốn chặt đứt dễ dàng?

Tôi tin rằng, khi những giọt máu tử đạo, làm chứng cho Đức Kitô đã đổ xuống trên mảnh đất Tam Tòa này, thì ở đây sẽ lại có một cộng đồng mạnh mẽ và kiên vững. Xưa nay, khi máu tử đạo đổ xuống nơi nào, thì ở đó cánh đồng sẽ bội thu ơn kêu gọi. Những giọt máu tử đạo đó sẽ muôn đời được ghi nhận trong lịch sử Giáo hội ở thời kỳ khó khăn bách hại này.

Vì vậy, tôi vẫn tin rằng Tam Tòa sẽ là nơi được chúc phúc, được dùng là khí cụ bình an của Chúa và là nhân chứng cho Đức Kitô trong giai đoạn khó khăn của giáo hội Việt Nam dưới thời cộng sản.

Và như vậy Tam Tòa sẽ kiên vững và phát triển. Bởi Chúa vẫn chọn những nơi yếu đuối để thể hiện sức mạnh của mình.

Để có thể được như vậy, người công giáo Việt Nam nói chung và Giáo phận Vinh nói riêng nghĩ gì và làm gì cho Tam Tòa, để Tam Tòa mãi mãi là một nhân chứng sống động cho Đức Giêsu Kitô? Điều đó đang nằm trong tay tất cả các giáo dân, tu sĩ, linh mục và Hàng giáo phẩm Giáo phận Vinh cũng như cộng đồng dân Chúa Việt Nam.

Chúng ta phải làm gì khi những chứng nhân của Đức Kitô đang bị giam cầm và đàn áp? Chúng ta phải làm gì, khi mà đất đai Nhà thờ ngang nhiên bị chiếm đoạt bất chấp ý nguyện nhân dân và quyền tự do tối thiểu của họ là tự do tín ngưỡng?

Chúng ta phải là gì, khi chiếc Thánh Giá của chính Đức Giám mục Võ Đức Minh tặng giáo dân với ý nguyện sẽ được đặt trong Thánh Đường Tam Tòa đã bị cướp đi như một sự nhục mạ chính bản thân cá nhân Ngài, Giáo quyền, Giáo hội, giáo dân?

Xin hãy cất lên một lời cầu nguyện cho Tam Tòa, để nơi đó nhận được Hồng ân Thiên Chúa vững mạnh kiêu hãnh vượt qua thử thách này.

Giáo phận Vinh trong những ngày đầy nước mắt, 24/7/2009
J.B Nguyễn Hữu Vinh

Nguồn: VietCatholic News



=======

Ngày mai 26/7/2009: Nửa triệu giáo dân GP Vinh tập trung cầu nguyện cho Tam Tòa

Theo tin mới nhận được từ Tòa Giám mục Xã Đoài, ngày mai 26/7/2009, đúng 7 giờ sáng, tất cả gần 500.000 giáo dân Giáo phận Vinh sẽ tập trung cầu nguyện cho nạn nhân Tam Tòa, Đồng Hới, Quảng Bình.

Mục đích của cuộc cầu nguyện này, nhằm cầu xin Thiên Chúa ủi an các nạn nhân bị Công an Quảng Bình bắt giữ, đánh đập và hiện đang bị giam cầm. Cùng cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo Quảng Bình sáng suốt biết phân biệt lẽ phải, sự thật, công lý, hòa bình trong việc hành xử với các nạn nhân và giáo dân.

Tất cả giáo xứ sẽ không có lễ sáng, mọi giáo dân sẽ kéo về nhà thờ của 19 Giáo Hạt trong toàn giáo phận để tập trung cầu nguyện.

Tất cả các Thánh đường, cơ sở tôn giáo của các Giáo xứ, Giáo họ, Giáo hạt sẽ được căng băng rôn khẩu hiệu: Cầu nguyện cho các nạn nhân bị công an Quảng Bình đánh đập, bắt giữ.

Đây sẽ là cuộc tập trung cầu nguyện rầm rộ nhất, lớn nhất trong toàn Giáo phận Vinh từ trước tới nay.

Xin mọi người yêu chuộng công lý, sự thật và hòa bình, cùng con cái Giáo phận Vinh khắp nơi hiệp ý cầu nguyện với toàn thể giáo phận.

19h Ngày 25/7/2009
J.B Nguyễn Hữu Vinh



Thông Cáo số 2 (24/7/2009) của VP Thư ký Tòa Giám mục Giáo phận Vinh
24.07.2009

VĂN PHÒNG THƯ KÝ
TÒA GIÁM MỤC XÃ ĐOÀI
Nghi Diên - Nghi Lộc - Nghệ An
Đt : 0383 611 845 ; 0977006526
Email: tgmxadoai2004@yahoo.com

Ngày 24 tháng 7 năm 2009

THÔNG CÁO (SỐ 2)

V/v Tam Tòa tại Đồng Hới, Quảng Bình

1. Trong 2 ngày qua, sau khi Thông Cáo số 1 (ngày 22/7/2009) của Văn phòng thư ký Tòa Giám mục Xã Đoài được chuyển tải, rất nhiều người đã hiệp thông, theo dõi sự việc tại Tam Tòa. Nhờ đó giáo phận Vinh được thêm can đảm, giáo dân Tam Tòa được an ủi rất nhiều.

2. Sáng 23/7/2009, cha Tổng đại diện cùng 5 linh mục và Ban Bác ái, Ban Truyền thông giáo phận Vinh vào thăm Tam Tòa. Trước khi vào Tam Tòa, đoàn đã gặp số đông linh mục miền Quảng Bình đang tề tựu tại Hướng Phương, sở hạt Mẹ Bình Chính. Tại đây, đoàn đã được nghe tất cả các linh mục miền Quảng Bình nói lên những gì tai nghe mắt thấy về những bất công, đau đớn mà giáo dân Tam Tòa đang phải gánh chịu. Và cũng tại đây, các linh mục đã bàn thảo những việc cần làm cho Tam Tòa trong những ngày sắp tới.

3. Buổi chiều, cha Tổng đại diện và quý cha đã tới thăm những người bị bắt vừa được thả về, thăm các gia đình có người thân đang bị bắt giữ. Được gặp trao đổi trực tiếp với các nạn nhân và các nhân chứng, cha Tổng đại diện và quý Cha càng hiểu thêm những đau đớn, bất công mà con cái mình đang là nạn nhân. Các ngài không thể hiểu nổi những hành động thô bạo, vô nhân đạo của một số công an Quảng Bình đã đối xử với giáo dân Tam Tòa.

4. Chiều 23/7/2009, Tòa Giám mục nhận được Thư của Đức Cha Phaolô Maria Giám mục Giáo phận Vinh từ Hoa Kỳ gửi về. Các linh mục đang làm việc tại Tòa Giám mục đọc thư và điện đàm ngay với Đức Cha, xin Đức Cha cứ an tâm thực hiện tiếp chương trình đã định. Con cái Vinh ở đâu cũng muốn được gặp Đức Cha. Theo sự hướng dẫn của Đức Cha, việc ở nhà con cái Đức Cha đã có những phương cách giải quyết.

5. Sáng 24/7/2009, tại Tòa Giám mục có cuộc họp mở rộng các linh mục quản hạt và đại diện các Ban trong giáo phận. Tất cả các linh mục đã thống nhất các việc sẽ thực hiện đồng loạt, đồng bộ trong Toàn giáo phận để thể hiện tình liên đới, sự hiệp thông, chia sẻ với Tam Tòa theo thông báo của Tòa Giám mục.

6. Chiều 24/7/2009, Tòa Giám mục nhận được Văn thư của UBND tỉnh Quảng Bình, số 1628/UBND-NC, đề ngày 24/7/2009, gửi tới Tòa Giám mục địa phận Vinh, về việc "dựng nhà trái phép tại khuôn viên chứng tích tội ác chiến tranh - Tháp chuông nhà thờ Tam Tòa". Đồng thời Tòa Giám mục cũng nhận được văn thư của UBND tỉnh Quảng Bình, số 1630/UBND-NC, đề ngày 24/7/2009, về việc "mời làm việc về tình hình sinh hoạt công giáo trên địa bàn".

7. Cũng chiều 24/7/2009, Tòa Giám mục đã có 2 Văn thư trả lời UBND tỉnh Quảng Bình về các vấn đề trên.

8. Các việc làm thể hiện tình liên đới, hiệp thông của Tòan giáo phận Vinh sẽ được đồng loạt bắt đầu từ Chúa nhật (26/7/2009).

9. Xin tiếp tục cầu nguyện cho Tam Tòa, giáo phận Vinh.

Văn phòng Thư ký Tòa Giám mục
Chánh Văn phòng
(Đã ký và đóng dấu)
Linh mục Antôn Phạm Đình Phùng

h**p://giaophanvinh.net/modules.php?...iewst&sid=4823
__________________


HÌNH ẢNH GIÁO HẠT XÃ ĐOÀI CẦU NGUYỆN CHO GIÁO XỨ TAM TÒA

Hưởng ứng lời kêu gọi của Bề trên Giáo phận Vinh, sáng nay 12 Linh mục, đông đảo nam nữ tu sỹ và 30.000 giáo dân hạt Chính toà Xã Đoài đã tập trung về địa điểm nhà thờ Chính Toà Giáo phận để cử hành thánh lễ và diễu hành ủng hộ giáo xứ Tam Toà đang bị đàn áp.

Nội dung chi tiết về Thánh lễ và cuộc biểu dương đức tin của giáo hạt Xã Đoài sẽ được cập nhật trong thời gian tới.

GP Vinh

























Xem Tiếp hình ảnh vô link dưới :

h**p://hon-viet.co.uk/DanApTonGiao_GiaoXuXaDoaiCauNguyenChoGiaoDanTamToaHinhAnh2.htm

GIÁO XỨ TÂN LỘC, HẠT CỬA LÒ THẮP NẾN
CẦU NGUYỆN CHO GIÁO DÂN XỨ TAM TOÀ BỊ CÔNG AN QUẢNG BÌNH BỊ ĐÁNH ĐẬP VÀ BẮT GIỮ


Vinh, Cửa Lò. Tối nay vào lúc 7h ngày 25/7/2009 , Toàn thể con cái giáo xứ Tân Lộc, Hạt Cửa Lò tập trung về giáo đường cùng với Mẹ Hằng Cứu giúp để chầu Thánh Thể và thắp nến cầu nguyện " Cho anh chị em giáo xứ Tam Toà bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ".

Khoảng 18h ngày 25/7 tất cả các công tác chuẩn bị cho công việc thắp nến cầu nguyện và thánh lễ ngày mai toàn giáo hạt về hiệp dâng thánh lễ cầu nguyện cho anh chị em giáo xứ Tam Toà đã hoàn tất. Các băng rôn, khẩu hiệu được treo chính giữa trung tâm trên tháp chuông nhà thờ với nền vàng chữ đỏ mang dòng chữ "Cầu nguyện cho giáo dân xứ Tam Toà bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ", ngoài đường trục lộ 46 đi vào giáo xứ có băng rôn với dòng chữ" Cầu nguyễn cho giáo xứ Tâm Toà". Băng rôn của các đoàn thể cũng được làm xong cho thánh lễ ngày mai 26/7 rước nhập lễ.

Trước, trong , sau buổi thắp nến cầu nguyện và giờ chầu Thánh Thể, cha Martinô Nguyễn Xuân Hoàng kêu gọi tất cả mọi người hãy hướng về anh chị em giáo xứ Tâm Toà đặc biệt là những anh chị em đang bị đánh đập và bắt giữ, ngài nhấn mạnh trong thời đại đầy bất công của một chế độ độc ác và dã man này chúng ta hãy cảnh giác trước mưu mô thâm độc của ma quỷ, một chế độ vô thần thì không thể còn sợ tội và không hề có đạo đức lương tâm và khi cần thì nó sẽ bất chấp mọi thủ đoạn gian ác. Cả hàng nghìn con tim giáo xứ Tân Lộc bên bến cảng thương mại và khu du lịch Cửa Lò nổi tiếng đang nghẹn ngào đồng cảm với anh chị em mình. Mấy ngày hôm nay trên mạng đã đưa tin rất nhiều về tình hình giáo xứ Tam Toà, nhất là những cuộc phỏng vấn ngắn của một số anh chị em tại xứ Tam Toà, bà con đã được nghe, được đọc và được nhìn thấy một số sự việc xảy ra tại giáo xứ Tam Toà. Nếu công an không cướp đi tất cả những chứng cứ như máy ảnh, quay phim thì chắc rằng những hành động dã man mà công an Quảng bình đã làm trong buổi sáng ngày 20/7 sẽ làm cho cả thế giới kinh hoàng .

Đêm nay 21 bàn thờ Mẹ Hằng Cứu Giúp được 21 tổ chia sẻ rước về trung tâm giáo đường để cùng Mẹ Hằng Cứu Giúp và hơn 6000 com tim giáo xứ Tân Lộc hướng về con cái Mẹ những anh chị em giáo xứ Tam toà thân yêu của chúng ta đang bị bách hại nặng nề, tất cả như muốn cùng Mẹ gửi tới những anh chị em giáo xứ Tam Toà rằng" Anh chị em hảy kiên vững chúng tôi luôn đồng hành với anh chị em". Nguyện xin Mẹ Hằng Cứu Giúp đến nâng đỡ và thoa dịu cùng an ủi vỗ về canh chừng con cái Mẹ yên giấc trong đêm.

Giáo xứ Tân Lộc




























viethoaiphuong
#12 Posted : Monday, July 27, 2009 5:46:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
viethoaiphuong
#13 Posted : Friday, August 28, 2009 6:05:40 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
THAM NHŨNG, CỘNG SẢN VÀ CÔNG GIÁO Ở VIỆTNAM

* Samuel Gregg * Tiến sĩ Triết học/QH (thân hữu của viet-studies) dịch Nguyên văn: Corruption, Communism, and Catholicism in Vietnam.

Năm nay chúng ta kỷ niệm 20 năm Chủ nghĩa Cộng sản sụp đổ tại Trung và Đông Âu. Trong lúc nhiều người nhìn lại cảnh tượng sụp đổ của nhiều chính quyền Cộng sản tại Ba Lan, Đông Đức, và Hungary, thì nhiều người khác lại hồi tưởng về di sản khủng khiếp mà Chủ nghĩa Mác đã để lại: Hàng triệu người chết và bị tra tấn, vô vàn trại “cải tạo” và lao động cưỡng bách, vô vàn phiên tòa phô trương để thị uy, gây ra nạn tàn phá kinh tế và môi trường nghiêm trọng nhất trong lịch sử loài người.

Di sản đó không phải ngẫu nhiên mà có. Triết gia Leszek Kolakowski, người từng ủng hộ Chủ nghĩa Mác vừa mới qua đời, đã kết luận như vậy trong tác phẩm nhiều tập Main Currents of Marxism (Những xu hướng chính của Chủ nghĩa Mác) đầy uy tín của mình. Đó là hệ quả tất yếu của Triết học Mác. Thực chất thì chẳng có một cương lĩnh chính trị nào được xây dựng trên một quan điểm duy vật rõ ràng lại có thể tự thừa nhận rằng nó bị giới hạn bởi ý tưởng của một bản chất con người cố hữu, hay bởi bất kỳ điều gì đó vượt khỏi tầm thân xác con người.
Đây là một trong những lý do tại sao mọi chính quyền Mác-xít đều ghét cay ghét đắng tín ngưỡng tôn giáo. Lý do khác là một số tôn giáo, chẳng hạn Thiên Chúa giáo, luôn cho rằng quyền lực nhà nước phải hữu hạn, kể cả quyền lực của “nhà nước chuyên chính vô sản.” Chấp nhận khái niệm tự do tôn giáo, đặt cơ sở yêu cầu mọi người phải tìm ra chân lý, tức là thừa nhận nhà nước có giới hạn. Nhưng đây là điều mà không bao giờ một chính phủ Cộng sản nào lại muốn thừa nhận.

Không phải ngẫu nhiên mà chính quyền Xô-Viết lại bách hại dữ dội Giáo hội Chính thống Liên-Xô vào giữa những năm 1920 và 1949, đã tử hình hàng ngàn tu sĩ. Cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà Giáo hội Công giáo các nước Cộng sản Trung và Đông Âu sau chiến tranh lại bị chính quyền đàn áp, hàng ngàn nam nữ tu sĩ bị bắt bớ, tra tấn, có lúc bị tử hình, trong khi giáo dân bị đẩy ra lề xã hội.

Thật phúc đức nếu đây là trang sử đã qua, nhưng để chứng minh rằng chính quyền Cộng sản không hề thay đổi bản chất của nó, ta chỉ cần quan sát xung đột đang bị ém nhẹm nhưng ngày càng tăng giữa Giáo hội Công giáo Việt Nam và nhà cầm quyền Cộng sản tại đó.

Hiện nay Việt Nam có khoảng 6 triệu tín đồ Công giáo (chiếm khoảng 8 phần trăm dân số). Họ là thiểu số tôn giáo đông nhất trong một quốc gia dưới sự toàn trị của một chính phủ Cộng sản từ năm 1975. Như mọi chính quyền Cộng sản khác, Việt Nam có nhiều trại “cải tạo”.. Giáo hội Công giáo từ lâu bị sách nhiễu. Điển hình nhất là cố Hồng y Nguyễn Văn Thuận, được nhiều người xem là một vị thánh trong thời hiện đại. Trước khi trục xuất vị Hồng y này, chính quyền đã bỏ tù ông 13 năm, trong đó có 9 năm biệt giam.

Một số lý do mang tính lịch sử được dùng để giải thích cho cách hành xử như vậy đối với Giáo hội Công giáo Việt Nam. Nhà cầm quyền Việt Nam biết rất rõ rằng trong cuộc Chiến tranh Việt Nam, người Công giáo nằm trong số những người chống Cộng triệt để nhất. Nhiều người Việt còn cho rằng Công giáo đã hợp tác với chính quyền thực dân Pháp.
Tuy nhiên, lý do này không đủ sức thuyết phục cho hành động thẳng tay đàn áp người Công giáo trên toàn Việt Nam hiện nay. Suy cho cùng, đó chính là nạn tham nhũng trong chính phủ.

Nhiều Hội đồng Giám mục Công giáo Việt Nam đã từng viết vào năm 2008 rằng tham nhũng là quốc nạn ở Việt Nam. Điều này đúng với mọi quốc gia mà ở đó chính quyền không bị luật pháp ràng buộc, và động cơ lợi nhuận kinh tế chủ yếu là đi cướp tài sản của người khác thay vì làm giàu bằng kinh doanh. Thậm chí, Việt Nam còn bị Tổ chức Minh bạch Quốc tế liệt vào hàng những quốc gia tham nhũng nhất thế giới.

Phương thức tự làm giàu phổ biến nhất hiện nay trong tầng lớp chính trị Cộng sản Việt Nam là “thu hồi” đất đai từ nông dân để rồi bán lại cho những kẻ bỏ giá cao nhất, rồi lặng lẽ “chia chác”. Giáo hội từ xưa đã đứng về phe nông dân. Phát biểu của hội đồng giám mục năm ngoái đã cương quyết yêu cầu nhà nước phải tôn trọng quyền tư hữu tài sản.

Hiện nay tài sản của Giáo hội ngày càng bị đe dọa nghiêm trọng. Vào cuối năm 2008, chính quyền tỉnh Vĩnh Long đã tuyên bố “trưng thu” đất của một nữ tu viện, vừa là nơi nuôi dạy trẻ mồ côi, để xây khách sạn. Gần đây hơn, phần đất tại Hà Nội mà chính phủ tự thừa nhận thuộc quyền sở hữu của một tu viện Công giáo từ năm 1928 cũng đã bị nhà nước trưng thu để xây chung cư.

Những câu chuyện như thế này tái diễn trên khắp Việt Nam. Để đáp lại, hàng ngàn giáo dân đã tổ chức nhiều cuộc tuần hành hòa bình, kéo dài cả năm. Tổ chức Ân xá Quốc tế báo cáo rằng chính quyền đã phản ứng bằng cách hăm dọa và sử dụng bạo lực. Họ vận dụng nhiều ngôn từ Mác-xít điển hình để qui cho giáo dân vô tội là “những phần tử phản cách mạng”, bắt bớ rồi đưa họ ra xét xử phô trương để làm gương. Nam nữ tu sĩ đã bị công an và “lực lượng chống biểu tình” đánh đập dã man. Một phụ nữ đã kể với Tổ chức Ân xá Quốc tế rằng, “họ đã dùng những lời lẽ thô tục để phí báng cha mẹ chúng tôi, họ còn la lên ‘giết bọn giám mục đi’, ‘giết bọn tu sĩ đi’.”

Việt Nam là một quốc gia mà ở đó Chủ nghĩa Mác được Kolakowski mô tả chính xác là “trí tưởng tượng vĩ đại nhất trong thời đại chúng ta”. Chủ nghĩa Mác một lần nữa đang phơi bày chẳng điều gì khác ngoài sự che đậy thực dụng của một tầng lớp chính trị tham nhũng, nhằm duy trì quyền lực và ăn chơi trên thân phận người dân. Và một lần nữa, người Công giáo cùng với chính nghĩa vì tự do tôn giáo đang phải trả giá.


bai tu VietBao.Com
viethoaiphuong
#14 Posted : Tuesday, September 15, 2009 7:37:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Mặc Dân, Mặc Nước, Chỉ Có Đảng

Tuệ Vân
Tâm Thức Việt Nam


September 15, 2009


Trong nước tuần này có vài bản tin đáng chú ý. Tin thứ nhất là tin về an toàn thực phẩm cho biết kết quả xét nghiệm ngẫu nhiên 104 mẫu rau thuộc 8 mẫu rau sống thường được dùng ăn sống như xà lách, xà lách xoong, rau muống, cải bẹ xanh, rau đắng, rau tần ô (cải cúc), rau má, rau thơm gia vị lấy từ một số chợ để làm xét nghiệm, cho thấy sau 3 lần rửa sạch, tỷ lệ nhiễm ký sinh trùng vẫn còn ở mức 51,9% đến 82,6%. Bánh trung thu thì không đề ngày sản xuất, có cửa hàng còn “đội” thêm 15 ngày so với ngày sản xuất thật của bánh. Nghĩa là trong giấy kê khai chất lượng sản phẩm, doanh nghiệp ghi hạn sử dụng các loại bánh là 1 tháng, thời hạn sử dụng tốt nhất là 15 ngày. Nhưng theo lời giải thích của chủ hàng, nếu hạn dùng, tính từ ngày bánh ra lò 7/9, đến ngày 22/10 mới hết hạn, thì bánh này đã được cơ sở tự “đội” thêm 15 ngày so với ngày sản xuất thật của bánh như kê khai.

Tin chính trị thì đáng chú ý là lời tuyên bố của ông phó thủ tướng Trương Vĩnh Trọng trong chuyến viếng thăm Ban Mê Thuột, Đăk Lăc vào ngày 5/9, nhân thảo luận việc đầu tư Tây Nguyên. Ông Trương Vĩnh Trọng nói rằng “Cho đến lúc này, dư luận trong nước cũng như trên thế giới, kể cả những người khó tính, không còn ai nói đến vấn đề khai thác bô-xít ở Tây Nguyên nữa và “Khai thác bô-xít ở Tây Nguyên là đúng đắn và đang gặp thuận lợi”. Báo Nhân Dân đưa lên mạng bài dịch lại bản tin trên các báo Hoàn Cầu, Phượng Hoàng của Trung Quốc rằng Trung Quốc thao tập binh sĩ trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ở biển Đông với lời căn dặn“để bảo vệ tốt biên cương trên biển phía Nam Tổ quốc”.

Những vấn đề trên được nhận định như thế nào?

Vấn đề an toàn thực phẩm là một vấn đề được nêu ra từ nhiều năm qua với tỷ số bịnh đường ruột ngày càng gia tăng trong quần chúng và sự ngộ độc xẩy ra thường xuyên đưa tới những cái chết oan uổng, nhưng sự việc vẫn tiếp tục tiếp diễn vì không ai quan tâm giải quyết hoặc chỉ quan tâm ở mức nói miệng. Có khổ là chỉ khổ cho người dân, nhất là những người lao động nghèo không có phương tiện để bảo vệ sức khỏe cho mình và gia đình. Các quan chức cao cấp nhất như Lê Khả Phiêu thì có vườn rau riêng, làm trên sân thượng, không dơ không độc. Riêng về bánh Trung Thu quá hạn thì cuối cùng do hối lộ vẫn được bán cho dân, dân ăn ngộ độc là chuyện của dân. Nhìn quanh nhìn quẩn, nguyên nhân cỗi rễ cũng là nhà nước thiếu trách nhiệm và không quan tâm trong vấn đề bảo vệ sức khỏe người dân. Nói cho đơn giản thì dưới chế độ XHCN biến thái hiện nay mạng con người bị vô cùng coi rẻ.

Về những khẳng định của ông phó thủ tướng Trương Vĩnh Trọng thì đã có những nhận định khác nhau. Người bênh thì cho rằng ông Trọng chỉ quá lời trong khi hăng say động viên cán bộ đảng viên và quần chúng. Vì thế phải thông cảm cho ông. Người chống thì bảo rằng ông nói dối không biết ngượng.. Nghe thế thì có người cãi rằng tại sao nói dối mà lại phải ngượng? Bác Hồ vĩ đại cũng đã từng nói dối có sao đâu. Nếu nói dối là xấu thì tại sao học sinh đang được thúc đẩy theo gương đạo đức bác Hồ? Vài nhà trí thức muốn đóng góp cho đảng và nhà nước thì cặm cụi gom góp dữ kiện để viết bài chứng minh rằng ông phó thủ tướng nói không theo sách vở và tài liệu. Nhưng về chính sách huấn luyện nhân sự mà ông chỉ đạo đưa ra thì chỉ còn có thể lắc đầu, đớ lưỡi, hết ý để góp. Ông bảo Tây nguyên thiếu nhân lực, cần phải huấn luyện đào tạo. Nếu có kém Anh ngữ thì cứ cho đi học đi, như bác sĩ cứ cho đi học ngoại quốc, đến khi có bằng thì cho đi học bổ túc Anh ngữ sau. Chắc hẳn rằng ông nghĩ huấn luyện chuyên viên và bác sĩ bằng cách ra dấu, theo như kiểu thời toàn trị cho các cán bộ đảng viên “thuộc diện chính sách” không có trình độ tiểu học, đi du học các nước Liên sô và Đông Âu để về lãnh đạo.

Cuối cùng là chuyện báo Điện Tử Đảng Cộng Sản Việt Nam đưa lên bản tin “Hải quân Trung Quốc diễn tập tại biển Đông” và để trên mạng 3 ngày rồi mới lấy xuống, với lời giải thích “vì lý do kỹ thuật” khi có người góp ý. Người ta tự hỏi phải chăng báo Đảng đã lộ nguyên hình là tay sai của Trung Quốc vì đưa lên nguyên văn bài báo Tầu kêu gọi binh lính thao dượt trên Hoàng Sa Trường Sa là để “bảo vệ tốt biên cương trên biển phía Nam Tổ quốc” ? Khốn thay, cái mà TC gọi là biên cương trên biển phiá Nam lại là Trường Sa Hoàng Sa của Việt Nam! Lý do kỹ thuật này cũng chẳng khác gì trường hợp trước đây trang điện tử Hợp tác kinh tế thương mại Việt Nam - Trung Quốc” của bộ Thông Tin Truyền thông đã đưa nguyên con những quan điểm của chính quyền Trung quốc ngay cả quan điểm phủ nhận chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam.

Thật là “sống chết mặc bay, tiền thày bỏ túi”. Mặc dân, mặc nước, chỉ có đảng mà từ lớn đến nhỏ đua nhau cấu xé tổ quốc, với sự a tòng giành giật của đủ loại ngoại nhân.

Tuệ Vân
Ngày 15 tháng 9 năm 2009
viethoaiphuong
#15 Posted : Friday, November 27, 2009 4:21:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
“Diên Hồng” Việt Kiều



Quán Chủ Phong Trần Quán



Tể Tướng An Nam vời quan án sát “Mặt Trận Tổ Quốc” (MTTQ) vào dinh nhủ rằng:

- Bọn kiều bào ở các xứ Tây Ðộc và Cờ Hoa đã dùng các kênh truyền thông ảo phá rối tình hữu nghị mười sáu chữ vàng của ta với thiên quốc như vậy mà các vị cứ bàng quan tọa thị mãi sao?

Quan Án Sát “MTTQ” sợ vàng mặt thiếu điều vãi cả ra quần, bèn sụp xuống tâu trình:

- Xin ngài an tâm, hạ quan đã có kế sách tuyệt vời , chỉ cần bỏ ra vài triệu tiền Ðô là hai kinh phẳng lặng như tờ.

- Tuyệt vời! Kế hoạch như thế nào?

- Mình mời các tên có máu mặt ở hải ngoại về cho họ ăn chơi vài bữa rồi ta khoa trương thanh thế là đã tuyển lựa được hàng ngàn trí thức, tư bản yêu nước về xây dựng đất nước rừng vàng biển bạc như vậy vừa được lòng hải ngoại vừa răn đe được bọn trí thức, tư bản phản động trong nước.

- Nhỡ bọn phản động len lỏi vào thì sao?

- Xin ngài an tâm, chúng ta đã có hai cái sàng, sàng “MTTQ” và sàng sứ quán thì bọn phản động lọt vào sao được. Người nào ta nắm chắc thuộc thành phần có cảm tình nặng hoặc đang chấm mút lợi nhuận của ta thì mình mới gọi về.

- Nhỡ có đứa ngứa miệng hỏi về chuyện bô-xít , biên giới, biển Ðông thì sao?

- Xin tể tướng bình tâm. Có cho vàng cũng không có đứa nào dám thắc mắc những chuyện bí mật quốc gia như vậy.

- Nhưng mình cũng phải có màn kịch giải đáp thắc mắc không có lại mang tiếng là chúng ta độc tài đảng trị.

- Dạ, để hạ quan xin mời thượng thư Bộ Lễ vào cho ngài phán bảo.

Vài phút sau thì quan thượng thư Tô Như Rứa ra mắt tể tướng. Viên thượng thư Bộ Lễ này nổi tiếng về chính sách trị dân bằng “Lề Phải”. Thảo dân hay cấp dưới mà cầm đũa, cầm dao, cầm bút tay trái, nhìn bên trái hay chạy xe bên lề trái là bỏ tù liền. Dân chúng sợ quá không ai dám nói tới hoặc sử dụng tay trái nữa. Nhiều người ngủ với vợ cũng không dám nằm bên trái vợ. Chừng vài năm nữa là dân An Nam mang tật đi, đứng, nằm, ngồi... cứ lệch về bên phải hết.

Tể tướng vỗ trán hỏi quan thượng thư rằng:

- Thượng thư đã có danh sách phái đoàn Việt Kiều tham dự Hội Nghị Diên Hồng của ta chưa?

- Dạ, xong hết rồi. Ta có hai danh sách. Một danh sách chính thức và một danh sách giả. Danh sách chính thức là người của ta, còn danh sách giả gồm những tên phản động, mình tung lên mạng để làm hỏa mù và cũng để chúng đánh nhau cho rã đám.

- Ðộc! Ðộc thiệt. Thế danh sách thực có ai nổi tiếng không?

- Ta đã có sẵn mấy tay mình nuôi từ mấy năm nay rồi. Kẹt một cái kiếm bọn nổi tiếng ở Mỹ, ở Tây khó quá.

- Túng quá thì cứ nhét tên dâu rể của tôi vào, chúng nó là Việt kiều Mỹ cả đấy. Thế quan thượng thư đã soạn sẵn câu hỏi cho họ chưa?

- Dạ, đâu vào đấy cả rồi. Họ sẽ được học tập trước là tuyệt đối không được đụng chạm vào các vùng nhậy cảm như mất đất, mất biển, bô-xít, tham nhũng.

- Nhớ khuyến khích chúng về mở tiệm phở, quán cà-phê, khách sạn, đánh golf, gái gú, cờ bạc.

- Vâng! Mình sẽ bắt cả phái đoàn đi thăm lăng Bác, chụp hình từng người để sau này chúng không dám mở miệng nói xấu Bác nữa.

- Nhớ kêu nhiều ca sĩ nổi tiếng về bồi dưỡng tinh thần phái đoàn đấy

- Dạ, ta có đủ cả ca sĩ quốc nội lẫn quốc ngoại toàn hàng độc không đấy ạ.

- Tốt lắm! Nhớ sắp cho cặp vợ chồng ấy dẫn đầu phái đoàn để trát tro vào mặt lũ chống Cộng. Thôi thượng thư về cùng các bộ khác cứ thế tiến hành cho tốt nhé.

Sáu trăm tờ báo, mấy chục đài truyền hình, phát thanh trong nước được lệnh ngài Tô Như Rứa ra sức ca tụng phái đoàn Việt Kiều ưu tú về nước để được tai nghe mắt thấy Tổ Quốc An Nam XHCN toàn vẹn lãnh thổ, hải đảo, biển trời mở rộng tới tận Bắc Kinh, nhà nhà bô-xít đầy sân, đầy ngõ, đất nước sạch bóng tham quan...

“Ðảng ta muôn năm trường trị” để mỗi năm lại có hàng ngàn Việt Kiều được xênh xang áo mão về làng du hí của trời.
viethoaiphuong
#16 Posted : Tuesday, March 2, 2010 7:54:25 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


RỪNG ƠI !

Dưa Lê


“ Rừng ơi ! Ta đã về đây ”…
Hương thơm một nén khóc mày rừng ơi !
Người ta bán mất mày rồi
Mày đi “ Ở đợ ” cho người …Trung Hoa !
Bao đời gắn bó cùng ta
Như khúc ruột già thương lắm rừng ơi !
Một bấy quan chức thịt xôi
Coi mày như thể miếng mồi ngon ăn
Thế là nó ký bán phăng *
Lấy tiền đút túi nhập nhằng chia bôi
Cha ông gìn giữ bao đời
Bây giờ nó bán , nó ngồi vuốt râu
Mặc ai ruột héo, gan rầu
Trước bầy bán nước nhâu nhâu cấu cào
Núi rừng, biển đảo ,chiến hào
Biên cương Tổ quốc nó nào có tha
Biển, rừng, mồ mả ông cha
Nó đều quy đổi “ đô la” gặm dần !...
*
Ai người vì nước, vì dân
Hãy mau chặn đứng cái quân cướp ngày !
.
2-3-2010
DL

viethoaiphuong
#17 Posted : Sunday, December 12, 2010 8:05:29 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
thế giới có thêm một quốc gia kỳ lạ nữa :


Khổng Tử rơi lệ

Ngô Văn

Ngày 9 tháng 12 vừa qua, người ta thấy tượng Khổng Tử tại một số công viên ở Hoa lục bỗng nhiên rơi lệ. Đây chẳng phải là một phép lạ hay điềm gở gì cả, vì những giọt lệ đó được chấm vội bằng mực tàu; ngụ ý Đức Khổng Tử phải rơi lệ vì đang bị những người lãnh đạo đảng Cộng sản Trung Quốc lôi ra làm trò cười cho thế giới, qua việc họ thiết lập giải Hòa Bình Khổng Tử để đối kháng lại với giải Nobel Hòa Bình.

Sau khi dùng đủ trò để phản đối giải Nobel Hoà Bình năm nay được trao cho nhà đấu tranh Lưu Hiểu Ba nhưng đều bị thất bại, vừa giận dữ, vừa xấu hổ, Bắc Kinh gỡ gạc bằng cách lập ra giải thưởng “Hoà Bình Khổng Tử”, mà từ khi lập ra cho đến khi trao giải chỉ vỏn vẹn có ba tuần lễ. Vì giải thưởng thuộc loại “mì ăn liền”, nên lễ trao giải vào hôm thứ năm (trước ngày trao giải Nobel Hoà Bình 1 ngày) cũng như là “đám cưới chạy tang”. Đến nỗi người được chọn nhận giải là ông Liên Chiến (cựu phó tổng thống Trung Hoa Dân Quốc, tức Đài Loan) không hay biết gì cả. Trả lời hàng ngàn cú điện thoại hỏi về việc này, ông Liên Chiến cho biết ông cũng chẳng hề có ý định nhận giải. Thay thế ông Liên Chiến trong buổi lễ phát giải Khổng Tử là một “cháu ngoan bác Mao” mới 6 tuổi. Ban tổ chức cũng chẳng màng giới thiệu cháu gái 6 tuổi này liên hệ với ông Liên Chiến ra sao. Bên cạnh ông Liên Chiến, 5 người khác được nhét tên vào danh sách đề cử nhận giải Khổng Tử cho rậm đám cũng chẳng ai biết gì hơn. Các ông Mandela (cựu Tổng thống Nam Phi), ông Carter (cựu Tổng thống Hoa Kỳ), ông Bill Gates, ông Abbas (Chủ tịch Palestine) và Panchen Lama II (lãnh đạo Phật giáo Tây Tạng do Bắc Kinh đưa lên), là những người được Bắc Kinh lôi vào màn hài kịch “Giải Hoà Bình Khổng Tử” cũng chẳng thèm đả động gì đến cái giải thưởng trị giá 14 ngàn đô la mà Bắc Kinh đã cất công quảng cáo rùm beng là một “giải thưởng vô cùng cao quý”.

Bắc Kinh chọn ông Liên Chiến để trao giải Khổng Tử vì họ cho rằng ông đã cải thiện được mối liên hệ giữa hai bên eo biển Đài Loan (tức liên hệ giữa Đài Loan và Trung Quốc). Về phần Tổng thống Đài Loan, ông Mã Anh Cửu, trong phát biểu nhân ngày Quốc tế Nhân Quyền đã bày tỏ sự vui mừng về việc Ủy ban Nobel Hòa Bình đã chọn ông Lưu Hiểu Ba để trao giải, đồng thời ông Mã Anh Cửu cũng lên tiếng yêu cầu Bắc Kinh trả tự do cho khôi nguyên giải Nobel Hoà Bình năm nay.

Trong khi đó, Chủ tịch Ủy ban Hòa Bình Khổng Tử là ông Đàm Trường Lưu, thuộc viện Tư Tưởng Bắc Kinh, nói với các ký giả nước ngoài rằng, ông tin chắc là ông Liên Chiến sẽ không từ chối nhận giải thưởng. Họ Đàm cũng biện bạch giải Khổng Tử được thành lập không để đối kháng lại với giải Nobel Hòa Bình. Tuy nhiên, trong quyển sách nhỏ (pamphlet) giới thiệu về giải Hòa Bình Khổng Tử có một đoạn so sánh như sau: “Giải Nobel Hòa Bình chỉ do một thiểu số người giới thiệu ứng viên rồi được mấy người trong Ủy ban quyết định. Như vậy khó mà nói giải này là của đa số và không tránh khỏi sự thiên vị và sai lầm. Còn người lãnh giải Hòa Bình Khổng Tử được bầu qua mạng Internet một cách dân chủ.” Liền sau đó, khi trả lời câu hỏi trang mạng nào đã bầu ông Liên Chiến để trao giải Hòa Bình Khổng Tử, thì ông Đàm Trường Lưu thú nhận rằng năm nay không bầu chọn, nhưng năm tới sẽ cho tiến hành.

Về phía chính quyền Bắc Kinh, chẳng những không cho ông Lưu Hiểu Ba và thân nhân ra khỏi nước, mà ngay cả bạn bè, thân hữu hay bất kỳ một ai từng có quan hệ với những việc làm của ông Lưu Hiểu Ba cũng bị cấm xuất ngoại vào thời điểm này; cho dù phải đi dự hội nghị quốc tế về các lãnh vực chuyên môn như khoa học, kỹ thuật, kinh tế. …Hẳn nhiên ý đồ của sự cấm đoán này là để không có người đại diện cho ông Lưu Hiểu Ba đến nhận giải thưởng. Ngày 28/11/2010, luật sư Lưu Hiểu Nguyên lên đường sang Tokyo tham dự một hội nghị bị chận lại ở phi trường Thượng Hải; ngày 2/12/2010, một chuyên gia kinh tế hàng đầu của Trung Quốc là giáo sư Mao Vu Thức bị tịch thu hộ chiếu tại phi truờng Bắc Kinh khi làm thủ tục xuất cảnh sang Singapore tham dự hội nghị. Cũng trong ngày hôm đó, một chuyến bay đi Hàn Quốc đã cất cánh nhưng chưa bay ra khỏi không phận Trung Quốc đã bị bắt phải hạ cánh khẩn cấp, vì trên chuyến bay này có kiến trúc sư lừng danh thế giới Ngãi Mạt Mạt.

Trước sự cuống cuồng và vô lối như vừa kể, dư luận, đặc biệt là dư luận của thành phần trí thức Trung Quốc ở trong cũng như ngoài nước đều cho rằng, dù Bắc Kinh có ra sức chống phá đến đâu đi nữa thì cũng không làm giảm giá trị của giải Nobel Hòa Bình. Trái lại, còn cho thấy kẻ đánh phá đang lội ngược giòng. Đã có 116 người thuộc giới trí thức, học giả nổi tiếng của Trung Quốc và thế giới ký tên chung trong một bản lên tiếng yêu cầu trả tự do vô điều kiện cho ông Lưu Hiểu Ba, và phải để cho ông, hay thân nhân sang Na Uy nhận giải, đồng thời phải ngưng ngay việc đánh phá giải thưởng Nobel Hòa Bình. Một hành động mà sau này Trung quốc phải trả một giá rất đắt, không thua gì biến cố Thiên An Môn.

Các nhà hoạt động xã hội ở Trung quốc nói rằng, sự ngạo mạn của giới lãnh đạo nước này đã và đang dần dần hủy diệt mọi giá trị đạo đức và tinh thần hiếu hòa của người Trung Quốc. Nguy cơ một nước Trung Quốc hống hách, vô trách nhiệm, coi thường cộng đồng thế giới đang trở thành hiện thực; và rồi đây, người dân Trung Quốc sẽ phải trả một cái giá tương đương như dân Đức đã trả cho sự sai lầm của Hitler.

Việc Trung Quốc tẩy chay giải Nobel Hoà Bình và giam giữ ông Lưu Hiểu Ba khiến người ta nhớ tới một trường hợp tương tự duy nhất trong lịch sử của giải này, khi Đức Quốc Xã bắt nhốt ký giả Carl von Ossietsky vào trại tập trung, vì nhà báo đấu tranh cho hoà bình này được đề cử nhận giải Nobel Hoà Bình năm 1936. Năm 1975, nhà vật lý nguyên tử Andrei Sakharov cũng bị chính quyền Sô Viết ngăn cản rời khỏi nước Nga để nhận giải thưởng Nobel Hoà Bình dành cho ông năm đó. Tuy nhiên, phu nhân của ông là bà Elena Bonner được hiện diện trong lễ trao giải để nhận thay chồng. Năm nay, do những chống phá và cấm cản điên cuồng của Trung Quốc như đã đề cập ở trên, không ai đại diện ông Lưu Hiểu Ba trong lễ trao giải; chiếc ghế danh dự dành cho người đoạt giải (hay người đại diện) bị bỏ trống. Giải Hoà Bình Khổng Tử cũng khiến người ta nhớ đến việc Liên Bang Sô Viết lập ra giải Hòa Bình Staline, nhân ngày sinh nhật lần thứ 70 của nhà lãnh đạo độc tài này vào năm 1949. Đến năm 1956 khi ông Khrushchev hạ bệ Staline thì đổi tên thành giải thưởng Lê-nin Hòa Bình và dến năm 1987 thì bãi bỏ. Hàng năm cũng chọn người để trao giải, nhưng khác với giải Nobel Hoà Bình được cả thế giới biết đến, giải Stalin rồi Lenin Hoà Bình thì phía bên ngoài bức màn sắt chẳng mấy ai biết.

Chuyện giải Hòa Bình Khổng Tử là như thế, nhưng chính quyền CSVN vẫn lên tiếng ca ngợi và về hùa với Trung Quốc để chỉ trích Ủy ban Nobel Hòa Bình, cũng như là một trong mấy nước đầu tiên theo Trung Quốc không tham dự lễ trao giải tại Oslo. Trong ngày Quốc Tế Nhân Quyền, CSVN đã trở nên nổi tiếng thế giới khi được đài CNN nhắc đi nhắc lại đến 4 lần, chẳng phải vì thành tích bảo vệ nhân quyền, mà vì sự tận tuỵ với đàn anh phương bắc như vừa kể của Hà Nội. Cũng qua đó người ta thấy thái độ ngoại giao của Việt Nam được quyết định ở Bắc Kinh chứ không phải tạì Hà Nội. Điều này càng tô đậm thêm bản chất nô lệ của những người lãnh đạo đảng CSVN.
viethoaiphuong
#18 Posted : Wednesday, January 12, 2011 8:07:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Việt Nam ngày nay...

Cha mẹ ơi, nấu ăn thế này ư




Vừa dừng chân trước sạp hàng ngay góc đường Vạn Tượng của chợ Kim Biên (quận 5), chúng tôi hoa cả mắt bởi vô vàn lọ, bình, bịch ni lông đựng đầy các loại hóa chất, nào hàn the, formon, chất tẩy trắng, phẩm màu, chất tạo bọt cà phê…

Một cô bán hàng dáng đẫy đà chào mời: “Mấy anh mua phụ gia gì, chỗ em đây có đủ. Muốn dùng trong công nghiệp hay thực phẩm, bao nhiêu cũng có”. Vẻ ngơ ngác vì lần đầu mở quán nhậu và muốn tìm một số phụ gia làm giòn, dai cho thịt gà, dê và các loại lòng động vật, cô bán hàng đưa ra một can nhựa trắng 5 lít, đon đả: “Đây, chỉ cần cho một muỗng vào là giòn hết”.

Cầm cái can lên quan sát, chúng tôi chỉ thấy một màu đục nhờ nhờ và mỗi mảnh giấy bé bằng nửa bàn tay được viết nguệch ngoạc dán bên ngoài: “Chất làm giòn, dai”. Mở nắp ra và ngửi, một mùi hăng hắc xộc xuống cổ họng khiến buồn nôn. Lấy cớ mới mở quán ăn nên thử nghiệm, chúng tôi mua 100ml và được tính tới 50.000 đồng.



Hương liệu hóa chất được bày bán tràn lan tại chợ Kim Biên quận 5

Ghé qua một sạp hàng khác kế bên, hàng đống hóa chất được bày la liệt dưới nền đất và hàng dài lọ, bình hương liệu đựng trên kệ. Bảng hiệu của cửa hàng là chuyên phụ gia công nghiệp nhưng bày bán rất nhiều hương liệu thực phẩm như hương sôcôla, hương thịt bò, hương thịt heo... Than thở vì mở quán bún bò mấy tháng nay mà ế ẩm khách, bà chủ cửa hàng nói chắc nịch: “Chắc mấy chú chưa biết nấu rồi. Người ta nấu xương bò thì ít mà cho phụ gia thì nhiều. Cả phở cũng vậy chú ơi. Có thế mới dậy mùi bò, thơm mà ngọt miệng”.

Nói rồi, bà ta xách ra một bình nhựa chừng 1 lít có ghi 3 chữ “Hương thịt bò” và tỉ tê: “Nói thiệt, mỗi tuần tui bán không dưới 50 lít hương vị này. Mấy quán bún bò, phở tới đây mua nhiều lắm. Khách quen, nếu cần, tui cho người mang đến tận nơi”.Với 250.000 đồng/chai 1 lít, bà chủ cho biết sẽ nấu được 100 nồi bún bò hoặc phở to tướng. Tính ra, mỗi nồi bún, phở bò chỉ cần nêm nếm chừng 2.000 đồng hóa chất phụ gia hương vị là thơm phức. Lợi gấp bộn lần mua vài ký xương bò về hầm!

Dầu đánh bàn ghế thành... gạch cua

Qua chợ Bình Tây (Q6), nhiều sạp hàng bán gia vị thực phẩm cũng rất niềm nở khi chúng tôi hỏi mua bột màu gia vị nấu bò kho, phở, cà ri, lẩu... và cho biết muốn mua bao nhiêu cũng có.

Tại sạp C.T., cô bán hàng đưa ra 2 bịch to đùng đầy các loại gia vị được cho vào các túi ni lông khoảng 15-20gram buộc bằng dây thun. Trong đó có một loại gia vị nấu súp của cơ sở K.N. với thành phần được ghi trên nhãn là đại hồi, thảo quả, bột đinh hương, tiểu hồi, ngò hột, cam thảo, trần bì và quế. Một loại khác là vị nấu súp phở của hãng N.A. cũng với các thành phần tương tự nói trên. Tuy nhiên, khi mở gói gia vị ra xem, chúng tôi có cảm giác như có mùi ẩm mốc lâu ngày và trông rất mất vệ sinh...

Đặc biệt, trước dư luận lo lắng về sa tế nấu lẩu có xuất xứ từ Trung Quốc có thể gây ung thư, chúng tôi hỏi mua thì các chủ sạp đều nháy mắt nhau bảo “hết hàng”. Tuy nhiên, những loại sa tế, phụ gia nấu lẩu như lẩu thái, lẩu chua có xuất xứ Việt Nam với “3 không”: không nhãn mác, không nguồn gốc, không thành phần chất lượng thì nhan nhản.

Nghe mấy cô bán bún riêu kháo nhau về gạch cua được nấu bằng phụ gia, trong vai người nội trợ, chúng tôi lại lân la đến chợ Kim Biên (Q5). Hỏi anh giữ xe chỗ nào bán gia vị nấu bún riêu, bò kho, anh ta cười giả lả: “Đầy chợ, muốn mua bao nhiêu cũng có”. Nói rồi, anh ta chỉ đến cổng số 5 là nơi “quy hoạch” hàng loạt sạp hàng bán hương liệu, gia vị, phẩm màu như sạp Ngã Năm, sạp Xuyến, Châu Phát, Cô Tám, Vạn Lợi...

Tại sạp C.P., bà chủ sạp liến thoáng giới thiệu: “Chỉ cần cho một muỗng thôi là nồi nước lèo thơm phức mùi cua, ngọt lừ”. Bà lấy ra một bình nhựa khoảng 250ml đề xuất xứ Singapore nhưng không hề có hạn sử dụng và nhà nhập khẩu, phân phối. Ở quầy đối diện, một thanh niên đang chiết xuất một loại bột màu đỏ từ bao lớn ra từng bịch ni lông nhỏ khoảng 0,5gram. Khi được hỏi là bột gì, bà chủ sạp nói là phẩm màu công nghiệp dùng cho sơn, dầu đánh bàn ghế...

“Thế có dùng cho thực phẩm được không chị?”, chúng tôi hỏi. Bà chủ nói ngay: “Vô tư đi. Nhiều người mua về nấu bún riêu thì hết ý. Nếu mua màu thực phẩm thì 300.000-400.000 đồng/kg nhưng mua loại này chỉ 50.000 đồng thôi. Chỉ một chút chấm vào đầu đũa là cả một nồi bún riêu nổi váng gạch cua liền”.

Tại sạp C.T. ở chợ Bình Tây, cô bán hàng cũng đưa ra nhiều bịch bột màu đỏ và giới thiệu gia vị nấu bún riêu được rất nhiều hàng bán bún riêu, bún bò sử dụng. Theo cô bán hàng này, để nồi bún riêu có màu đẹp như gạch cua, cọng bún có màu gạch thì dùng đũa chấm một chấm bột rồi hòa vào nồi nước. “Ở chợ này còn nhiều loại gia vị lắm, loại gì cũng có. Mấy chú cần gì cứ đến tìm tui”, cô ta nói.
viethoaiphuong
#19 Posted : Tuesday, January 18, 2011 7:01:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

* Bauxite Việt Nam - trang đầu ngày 19.1.2011 >>


Cháu Trần Thị Ánh Tuyết một mình đu dây qua sông để đến trường được Bộ trưởng GTVT ngợi khen là “sáng tạo đến bất ngờ” – Ảnh: Trùng Dương (Thanh niên).


Và “1.000 Giáo sư Tiến sỹ GTVT đang ngủ say trên chiếc giường ĐS khổ 1 mét có từ thời nô lệ ” (Ảnh: Internet)
viethoaiphuong
#20 Posted : Wednesday, February 9, 2011 10:02:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Việt Nam ngày nay...

"Chợ máu" ngày đầu năm

Phapluattp

08/02/2011 - 12:28 AM

Những ngày tết vẫn có những người nghèo khổ tìm đến đây với hy vọng bán được thứ duy nhất bán được để tồn tại.

Những ngày tết, tại BV Truyền máu và huyết học (quận 5) lại tấp nập kẻ đứng người ngồi. Gọi là “chợ” vì có kẻ bán, người mua. Nhưng nơi đây chỉ duy nhất một “người mua” là bệnh viện.



Hàng trăm người nuôi hy vọng bán được máu để có vài trăm ngàn đồng.
Ảnh: NGUYỄN DÂN

Ngày đầu năm buồn...

Hầu hết mọi người đến đây là để bán tiểu cầu - một thành phần trong máu. Bán tiểu cầu vừa được nhiều tiền hơn (450.000 đồng so với 200.000 đồng nếu bán máu) vừa phục hồi nhanh hơn. Chỉ một tháng là đã tái tạo lại lượng tiểu cầu đã mất và người bán lại có cơ hội... bán tiếp. Vì tiểu cầu chỉ có thể lưu trữ trong năm ngày nên khi có nhu cầu, bệnh viện mới mua. Người bán phải qua một vòng tuyển khám sức khỏe, người nào “đậu” mới được bán. 7 giờ sáng, bệnh viện mở cửa nhưng chỉ mới hơn 6 giờ, trước cửa đã nhốn nháo người đến đăng ký. Ai cũng áo quần lam lũ, khuôn mặt bồn chồn, hồi hộp.

Sáng mùng hai tết Tân Mão chỉ toàn những người “thi đậu”… bán máu. Những gương mặt hôm trước lo âu thì sáng nay tươi tắn hơn. Có lẽ họ nghĩ đến món tiền sắp được nhận từ việc bán sẽ giúp họ cải thiện trong những ngày tết. Đó là chị Đặng Thị Loan (45 tuổi, XVNT, Thị Nghè), giặt đồ mướn, mỗi ngày giặt hai, ba thau đồ được khoảng 40.000-50.000 đồng. Nhà có một mẹ già 83 tuổi và hai con trai nghiện ngập, mỗi khi lên cơn lại đánh mẹ đòi tiền. Đó là anh Huỳnh Quốc Trung (44 tuổi, An Nhơn, Gò Vấp), một mình gà trống nuôi con 11 tuổi. Anh Trung ở nhà mướn, chạy xe ôm nhưng thu nhập ngày có, ngày không. Đó là bà Nguyễn Thị Thu Hà (63 tuổi, Vườn Lài, Tân Bình), nghèo đói, không biết chữ, rời Cà Mau lên Saigon cùng con gái làm phụ hồ. Cô con gái bị lừa gạt, có con rồi bị bỏ rơi đã để lại cho bà đứa cháu nhỏ và bỏ đi biệt tích. Bà nuôi cháu và sống bằng nghề giữ trẻ thuê, tiền công 600.000 đồng/tháng chỉ đủ để trả tiền nhà. Mỗi tháng bà đều đặn đến đây bán chỉ để nhận được 450.000 đồng cho hai bà cháu sống qua ngày…

Những mảnh đời rách nát

Nguyễn Thành Nhân, một người đàn ông khiếm thị ngồi buồn rầu. Hằng ngày, anh dò dẫm đi bán vé số, nhiều lần bị những kẻ vô lương tâm lợi dụng sự mù lòa lừa đổi những tờ vé số giả. Cùng quẫn đành phải đi bán máu nhưng không được chấp nhận do không đủ tiêu chuẩn về sức khỏe. Anh kể mẹ anh vừa mất được bốn tháng. Căn nhà tình thương phường xây cho cha mẹ bị cậu em út chiếm, đuổi anh ra khỏi nhà. Không tiền, không chỗ ở lại gần như mù lòa… anh đành lang thang xin ăn.

Một giọng vang lên tại bàn đăng ký “Chị mới đến tháng trước, chưa đến ngày hẹn sao bây giờ đã đến rồi?”. Người phụ nữ nghe vậy tiu nghỉu lầm lũi quay về. Cũng như chị, có khá nhiều người vì sự nghèo khổ mà bất chấp sức khỏe để đi bán dù chưa đủ thời gian phục hồi. Bà Ngô Kim Hương (50 tuổi, quận 8), buôn bán ế ẩm cụt vốn, lần này bà quyết chuyển sang bán xôi mặn, vốn cần khoảng 400.000 đồng nhưng không tiền, đành liều năn nỉ bán máu dù đã bị bác sĩ từ chối vì thiếu hồng cầu!

Những người “thi đậu” cũng không khá hơn. Niềm vui vì nhận được số tiền bán máu chưa bao lâu thì phải lo đến “những con kền kền” trước bệnh viện, đó là những kẻ cho vay nặng lãi lợi dụng sự quẫn bách của kẻ khác để kiếm chác. Chị Võ Thị Thái (40 tuổi, Tiền Giang) kể: “Buổi sáng em đón xe lên đây, mượn của họ 100.000, lãi 30.000 đồng/ngày mà không bán được tiểu cầu, chỉ bán máu, được 200.000 đồng. Trả nợ họ luôn cả lãi, trừ tiền xe đi về em chỉ còn lại một nửa”.

Bác sĩ thẩm định Ngọc Huyền nói: “Thương họ lắm nhưng không biết làm sao. Có những người van xin mình để được bán nhưng cơ thể họ yếu quá làm sao mình lấy được. Có những người lên đây trót mượn tiền mà không bán được, mình đành cho họ tiền để họ trả nợ chứ không thì họ làm sao sống được với bọn “đầu gấu” này”.

Sài Gòn những ngày tết sạch sẽ và yên tĩnh, mọi người gặp nhau với những lời chúc tốt đẹp. Ngoài kia tiếng chiêng trống của một đám múa lân rộn rã. Thế mà trong này vẫn có những người nghèo khổ phải nhốn nháo xin bán từng giọt sức của mình.

NGUYỄN DÂN
Users browsing this topic
Guest (6)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.