Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tháng tư 2009
Vũ Thị Thiên Thư
#1 Posted : Tuesday, March 31, 2009 4:00:00 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)



Vũ Thị Thiên Thư
#2 Posted : Tuesday, March 31, 2009 11:24:42 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)


[img]http://img.photobucket.com/albums/v295/vuthithienthu/Canhvat/nangtat-1.jpg [/img]



Nắng chiều



Mẩu đối thoại sau đây , ghi lại trong cuộc sống hàng ngày.
Xin tặng cho đời một nụ hoa tươi .

- Peggy , mai nghỉ làm , có định đi chơi đâu không ?
- Vâng , mai được nghỉ nên tôi đến đón Mẹ đi chơi
- Oh! hạnh phúc quá , được ở gần để đón Mẹ đi chơi hàng tuần .
- Tôi chỉ mong là được săn sóc Mẹ hàng ngày , nhưng mẹ tôi bị bệnh lãng trí đó Dolly à, Cụ không thể sống một mình , cụ vào nhà dưỡng lão mấy năm nay rồi .
- Xin lỗi, tôi không biết .
- Mẹ tôi tự chọn nơi ở đó, Mẹ luôn tự quyết định cho chính mình, khi cụ tám mươi lăm thì cụ không xin gia hạn bằng lái xe nữa, lúc trí nhớ bắt đầu giảm sút, Mẹ thu xếp nhà cửa, chia hết tư trang rồi xin vào trung tâm người già cư trú.
- Cụ tự nguyện vào nhà dưỡng lão sao ?
- Vâng Dolly, Mẹ tôi luôn luôn là người chủ động, Cụ muốn tránh cho con cái vấn đề nan giải, nhất là baỏ chúng phải gánh vác chuyện chăm sóc cho mình , nên Mẹ làm trước mọi việc , từ chuyện cư trú cho đến tang ma, cụ đã viết thành chúc thư tất cả rồi.
- Nhưng bổn phận làm con cái, lào sao chúng ta không lo lắng chu toàn cho Mẹ được ?
- Mẹ tôi cương quyết lắm, Cụ vào viện hơn bốn năm rồi.Chúng tôi luân phiên nhau đến trông nom hàng ngày. Chỉ có chị cả cuả chúng tôi ở xa, cho nên chị hàng năm chỉ có thể về chừng hai tuần lễ thôi , trong suốt khoảng thời gian nầy , chị chăm sóc, kề cận bên Mẹ.
- Sinh hoạt cá nhân hàng ngày cuả Cụ ra sao ? Cụ có còn tự mình làm được các việc vệ sinh không ?
- Chỉ cần nhắc nhở thôi, như chuyện giờ giấc nào nên ăn uống, các thứ thuốc men, giữ gìn vệ sinh hàng ngày.
- Thế Cụ có nhớ các con không?
- Lúc nhớ , khi quên Dolly à, ban đầu tôi buốn lắm , nhưng dần dà cũng quen đi, bớt tủỉ thân..
- Thú thật là tôi chưa hình dung được. Đừng buồn khi tôi hỏi tò mò quá, Vì tôi cũng có những khó khăn riêng.
- Vâng , khó giải thích lắm, nhưng tôi tự nhủ “Đây là lúc Mẹ cần mình “ thế nên tôi quyết định xin đổi việc làm, tôi chọn công việc nầy để thuận tiện đi về chăm sóc Mẹ.
- Tôi rất ngạc nhiên khi biết với học thức và kinh nghiệm làm viêc cuả Peggy, tại sao lại nhận công việc không xứng đáng tí nào .
- Tôi biết công việc nầy không đúng khả năng, nhưng giờ giấc thuận lợi cho tôi, Cầu Ân Thiêng ban phước , bao giờ chu toàn cho mẹ thì tôi sẽ tìm việc khác muộn gì . Công việc thì luôn luôn có , nhưng Mẹ chỉ có một cơ hội nầy thôi
- Tôi phục Peggy quá, sự hy sinh và chọn lựa cuả bà thật là hiếm có trong cuộc sống bon chen nầy .
- Không hiếm đâu, nếu là Dolly, tôi tin là bà cũng làm như vậy thôi.
- Vâng, chỉ tiếc là tôi không có cơ hội, gia mẫu qui Tiên nhanh chóng quá
- Oh ! xin chia buồn với Dolly, Cụ mất bao lâu rồi ??
- Cảm ơn Peggy, khi nhận được tin Cụ bệnh nặng, tôi hối nhà tôi nên lên đường về với mẹ ngay.Tôi sẽ thu xếp côn việc nhà rồi sẽ theo sau . Nhưng khi anh ấy về đến quê nhà thì Mẹ cuả chúng tôi đã đi rồi .
- Cụ đi nhanh quá, để lại tiếc thương, nhưng như vậy thì sẽ không đau đớn kéo dài .
- Vâng, năm trước tôi về thăm, Cụ đã trối sống, người bảo lần sau con về , sẽ không thấy Mẹ nữa đâu . “ Tôi nói với cụ là “ Mẹ an tâm , sang năm con lại về mà .” Me vẫn nhất quyết là “ Lúc đó Mẹ đã đi theo Bố rồi “
- Cụ tiên đoán được điều đó sao ?
- Những năm gần đây, Mẹ cứ bảo là cầu mong Bố về đón. Cụ cũng lãng trí nhiều rồi, có khi tôi đang ngồi ngay trước mặt mà Mẹ vẫntìm quanh quất, chừng nhận ra tôi thì mẹ cười thật rạng rỡ. Tôi nhớ Mẹ quá Peggy à !
- Dolly, mình không thể giữ mãi Mẹ, Ngày nào còn có nhau , ngày ấy mình chu toàn thôi.Cụ bệnh thế nào mà mất vậy ?
- Mẹ chỉ chớm bệnh lãng trí thôi, tuy không nhớ chuyện hiện tại, nhưng nhớ chuyện cũ từ lâu lắm …năm trước về thăm , nhà tôi thường mắc võng dưới gốc cây nằm nghỉ trưa, Mẹ mang ghề đẩu ra ngồi bên cạnh , đong đưa chiếc võng và hát ru hàng giờ .Những câu hát ru con đã từ lâu lắm rồi Mẹ vẫn nhớ như in .
- Lạ thật, mẹ tôi cũng thế, hình như âm nhạc thật kỳ diệu, bà không còn đánh đàn, ngón tay bệnh phong thấp nên đã hư từ lâu, nhưng vẫn còn nhớ bài hát, ngày xưa bà từng là giọng hát chính trong ca đoàn cuả Xứ Đạo chúng tôi .
- Oh ! Cụ giỏi quá vậy .
- Vâng Mẹ tôi dạy âm nhạc và hội hoạ , sau khi về hưu thì Mẹ đàn cho thánh lễ và hát cho ca đoàn, cho đến khi sức khỏe không cho phép nữa.
- Sau đó cụ có còn hát không ?
- Chỉ thỉnh thoảng thôi. Sau khi mắc bệnh thì Mẹ rất giới hạn chuyện đi lại. Lần tôi đưa mẹ đi xem nhạc kịch , ra về Mẹ hát suốt một khoảng đường trong khi tôi lái xe, mấy chị em chúng tôi cũng hát bè theo, khi đến Viện , cụ khen chúng tôi hát hay lắm
- Mà Cụ có khen thật không ?
- Đó là lần đầu tiên tôi thấy Mẹ vui như vậy, từ khi nhập viện thì Mẹ rất lặng lẽ, it khi cười nói. lần nầy, Mẹ khen, chúng tôi nhìn nhau rơi nước mắt. Cái vé nhạc kịch thật là cắt cổ, nhưng có tốn tiền hơn con số đó để được thấy Mẹ vui, chúng tôi cũng cam lòng đó Dolly.
- Vâng, tôi hiểu điều đó, Mẹ tôi rất thích nước hoa, lần nào về tôi cũng mua và mang cho Mẹ .Sợ tốn tiền, Mẹ cứ bảo thôi, nhưng nhìn thấy Mẹ vui, thì mình làm sao ngừng lại được ?
- Đúng vậy , Mẹ tôi cũng rất thích quần áo lót bằng lụa, hàng tuần tôi phải đến lựa riêng ra và mang về nhà giặt, vì tôi không muốn nhân viên phục vụ cho vào giặt chung và làm hỏng hay thất lạc cuả Mẹ. mà lạ hén Dolly, tại sao có những thứ mẹ tôi nhớ, mà thứ khác lại quên ?
- Điều nầy không thể giải thích được, trong bộ óc kỳ diệu cuả con người, căn bệnh Lãng trí nầy đóng lại những ngăn nầy và chừa ra ngăn khác …
- Thật buồn cười, vì tôi vào thăm mẹ , gặp một bà cụ khăn áo chỉnh tề, trang điểm cẩn thận, xách ví tay đang đi xuống nhà ăn, chưng diện như đi ăn tiệc, và trên tay bà đang mang vớ.
- Oh ! Thật vậy sao ?
- Tôi không nói ngoa, Cụ có thói quen mang vớ, nhưng lại không nhớ là phải xỏ vào đâu, nên lấy vớ ra rồi tần ngần, khi cảm giác bàn tay đang lạnh, thế là cụ tròng vào tay …Tôi hặp nhiều cảnh , không biết nên cười hay khóc , gặp một bà cụ khác mặc quần áo lót cẩn thận, nhưng lại mặc ra bên ngoài quần áo thường …Họ chỉ nhớ là phải mặc quần áo lót, nhưng không thể phân biệt được là nên mặc bên trong hay bên ngoài, thật là cơ khổ .
- Chứng bệnh nầy rất lạ lùng, lúc Mẹ bắt đầu kể những chuyện không đầu đuôi, tôi đã cảm thấy bất an, đến lúc không nhận ra tôi, tôi lo lắng quá, vì nghe kể lại những trường hợp các cụ đi lang thang ra ngoài, không nhớ lối quay về, phải luôn có người canh chừng, may mắn là Mẹ tôi yếu sức , nên người không thể đi xa, và Cụ hay sây sẫm, có khi té lăn ra đất, tay chân trầy sướt … nhìn thấy thật xót xa cả lòng dạ.
- Tôi nhớ khi Mẹ tôi mới bệnh, Cụ vẫn còn tự nấu ăn, nhưng khi cụ bắt đầu quên tắt bếp, hay đứng ngẩn người tay cầm hai miếng bánh mì, loay hoay không biết cách nào để cho vào lò nướng. Bấy giờ tôi biết không thể kéo dài thời gian lâu hơn, mẹ cần người theo dõi thường xuyên, nên tôi mới tuân theo ý mà đưa cụ vào Viện dưỡng lão đó . Nhưng lòng tôi cắn rứt vô cùng, thấy mình bất lực, không chăm sóc cho Mẹ được, khổ nổi, tôi không thể nghỉ việc hoàn toàn, tôi cần bảo hiểm sức khỏe, và cần tài chánh .
- Peggy, bà không thể làm hơn nữa , bà đã cố gắng hết khả năng rồi, tôi cảm phục sự hy sinh cuả bà lắm .
- Cảm ơn Dolly, chuyện trò với nhau, tôi thấy nhẹ cả người, sự thông cảm cuả bà là phần thưởng cho tôi ,
- Không phải khách sáo Peggy à , cuộc sống hàng ngày quá tất bật, tin tức chỉ là những mẩu tin gây sự chú ý và chấn động, lung lạc niềm tin, không mấy ai chịu chú ý đến những tấm gương hy sinh âm thầm, ít người bỏ thời gian nhìn nụ hoa mới nở, nghe tiếng chim kêu thanh thoát đầu ngày, Chúng ta có cơ hội chia sẻ với nhau , đó là niềm hạnh phúc vô biên .

Vũ Thị Thiên Thư
Sương Lam
#3 Posted : Wednesday, April 1, 2009 2:21:21 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Rose
viethoaiphuong
#4 Posted : Friday, April 3, 2009 8:23:48 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Nụ Hôn Thần Thoại
audio - đọc thơ trên nền nhạc


khoảng trời bình yên _ photo by NgocThe

Ở một nơi xa xăm...
...có nụ hôn thần thoại

Có người hỏi tôi:
- Nụ hôn nào đẹp nhất?

Tôi trả lời :
- Trong bài thơ hay trong bản nhạc thơ.

Người hỏi tiếp :
- Cách hôn nào dễ thương nhất?

Tôi trả lời rằng :
- Trong cung cách nàng-thơ.

Bỗng nhiên, tôi nghe nhè nhẹ từ phía bên kia bờ Đại Tây Dương, qua con gió thổi của cuối một mùa đông ẩm ướt chuyển về, thêm câu hỏi khác rất chi là "liêu trai"... Dường như trong một cơn mê ngủ vùi :
- Môi hôn nào làm dậy sóng trùng dương?

Tôi phải cười hì hì mà trả lời chậm rãi :
Thì ráng bơi ra giữa lòng đại dương, để tìm con sóng trắng. Sóng đại ngàn sẽ vuốt nhẹ bờ vai. Mái tóc dài chưa từng chải đã mấy mùa bão nổi, đã mấy mùa mưa sa... Ở mãi rất xa xăm là mùa thu lá đổ. Kín khắp mặt đường màu lá đỏ xác xao rơi... Những cánh tay gầy của cành cây tiễn lá... Xót xa một đời đành vội vã từ ly. Đêm này người đi về đâu, ta về đâu giữa mênh mông quãng vắng... Chỉ biết rồi sẽ lặng lẽ nhớ nhung nhau?!

Ôi! Đẹp đẽ là Tình Yêu và hồn nhiên làn nắng ấm, lướt khẽ lên môi cuộc đời những cánh lá mềm trở lại tìm mùa xuân. Hãy giữ lấy ngàn câu thơ trong xanh như ước mộng. Hãy giữ lấy nụ cười còn đọng ướt hạt sương mai. Hãy giữ chặt ngày mai qua từng cung nhạc lạ. Gió sẽ lại tìm về kể tiếp bên tên người chuyện thần thoại một nụ hôn.

Ở một nơi rất xa xăm của muôn ngàn lời nguyện cầu tình ái. Tôi sẽ làm ngôn từ như thể lời mộng ngái, rồi cùng với nàng-thơ bay trên cánh gió trắng thần tiên. Sẽ đem về, đặt bên gối mộng giấc mơ người còn khao khát mãi một bài thơ - thơ mộng nhất cõi trần gian, với tựa đề: Ở một nơi xa xăm...có nụ hôn thần thoại
...rất nhẹ mà rất thơ...

............!?_?!............

Và, sau cùng dấu chấm...
một cánh hoa nhạt xanh
để tầm mắt em trong xanh
đuổi bắt đám mây nhẹ gam màu xanh
đang trốn tìm gió trắng mong manh một buổi sáng se sắt lạnh
...........................................................................nhưng yên lành



04 Mars 2009
ThyThy_HoangThyMaiThao
nguoitutramnam
#5 Posted : Saturday, April 4, 2009 12:44:59 PM(UTC)
nguoitutramnam

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 222
Points: 12
Woman

Thanks: 4 times


[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/wave_splash_rockc.jpg?t 1207497149[/img]


Tháng Biển Nhớ


Tháng Tư mưa bụi nhỏ
Ướt đẫm lối xưa em
Vọng đời xanh lá cỏ
Cánh ve sầu ru đêm

Tháng Tư mùa sóng nổi
Động mấy tầng biển khơi
Đời lạ theo ngày tháng
Rời rã những giòng trôi

Tháng Tư mộng về đâu
Chín sông nối mạch sầu
Trôi qua ngày gió lạnh
Mắt đợi chùng đêm sâu

Tháng Tư sóng gọi người
Những linh hồn chơi vơi
Mộng nào mang vào biển
Mộng nào theo đời trôi

Tháng Tư chờ người về
Nối lại mảnh trăng thề
Nhớ sắt se vai nhỏ
Hơi thở nào đam mê

Tháng Tư tràn biển nhớ
Buồn đan kín giọt mưa
Gọi người theo nhịp thở
Nghe gì không tình xưa

vhn






viethoaiphuong
#6 Posted : Tuesday, April 7, 2009 8:02:19 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trả Lại Cho Em

Trả lại cho em những vấn vương
Ru đêm tóc xoã mộng bình thường
Mi ngoan khép lại ngăn dòng lệ
Hờn tủi viền quanh khoé mắt buồn

Trả lại cho em chốn hẹn hò
Tìm nhau quấn quýt dệt vần thơ
Tung nguồn cảm hứng ta say đắm
Bóng xế tà dương phủ mặt hồ

Trả lại cho em nửa ánh trăng
Thuở cùng chung lối mộng tình nhân
Nhưng chưa tới đích đời ngăn lối
Cánh cửa thiên đường khép bẽ bàng

Gởi lại cho anh giữ nụ hôn
Vì em đã đánh mất linh hồn
Một lần yêu trọn vẹn dâng hiến
Dẫu biết xa rồi vẫn sắt son


Như Ly
viethoaiphuong
#7 Posted : Tuesday, April 7, 2009 8:21:01 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

mắt sâu suy tư _ vẽ chì Ngọc Thể, 7 Avril 09

Ta nghiền ngẫm: "..điều gì đẹp nhất em biết không?"

Ngọc Thể
Tháng Tư, 2009
viethoaiphuong
#8 Posted : Wednesday, April 8, 2009 9:43:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
!!
viethoaiphuong
#9 Posted : Thursday, April 9, 2009 2:18:35 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nước Mắt Người Tình Nhân

Đôi khi, tôi ngước nhìn lên tận cùng trời cao thăm thẳm ngoài kia mà hỏi Đấng của tôi :

Nước mắt người tình nhân từ đâu đổ ra trên biển nhớ nhung không bến bờ của chuỗi ngày cách trở, vắng xa nhau...?
Rồi sẽ trôi về đâu từ đại dương yêu thương ấy suối nguồn dư lệ ngọt ngào mà mặn đắng bờ môi hôn của những giờ gặp gỡ...?

Mỗi lần như thế, sau những yên tĩnh chính nơi tôi...cùng với yên lắng của Đất-Trời, thường là những điều dường như chỉ thuộc về sự kỳ bí :

Một lần ấy trời cũng đang mưa...nhưng tự nhiên tôi thấy lẫn trong dòng mưa là muôn vàn hạt nắng ngọc màu hoàng anh óng ánh, lóng lánh...tựa sao trên trời rơi từ những chớp mắt Tình Nhân...!!
Một lần khác trời đang nắng chang chang...nhưng tôi thấy rõ ràng những hạt mưa huyền ảo, theo nắng sợi vàng tuôn chảy xuống lối đời tôi...tựa khúc hồn hoang Tình Nhân đang nức nở quá yêu kiều...!!
Ơi chao là dịu mềm và mát lạnh khoảng trời tình thân mến Nhạc cùng Thơ...!!!

Nước mắt người Tình Nhân cuộc đời,
Bởi trái tim tràn yêu thương đẫm mệt,
Yêu Người mà yêu Đời nên yêu hết thẩy vạn vật cỏ cây,
Yêu gió,
Yêu mây,
Yêu đất trời...tận cùng hoàn vũ.
Yêu hết một thời... Đi qua một đời những gọi mời Sự Sống, những hỏi đòi đi bên nhau, chung tên đoạn trường, chung tất cả mọi nguồn cơn của buồn, vui...khốn khổ và sướng sung...

Tình thương yêu khi bắt gặp tình thương yêu,
Sẽ làm ứa tràn suối nguồn tình thương yêu mà làm lòng người ta hóa Mưa tình Nhân Ái, tuôn chảy xuống cánh đồng mùa Nhân Bản. Làm nghĩa Yêu Thương được thả trôi trên dòng sông tình cảm mùa con nước đầy rồi đẩy con thuyền Thương Yêu xuôi ra cửa biển... mà nối dài ôm ấp vòng tay nhân thế rất bao la...

Nước mắt người Tình Nhân cõi Tình Yêu và Vẻ Đẹp,
Bởi tâm hồn kẻ đam mê tận cùng Vẻ Đẹp và Tình Yêu thì loãng nhẹ như mây bay,
Nương theo từng cánh gió khẽ run lay...
Lời tỏ bày trìu mền...
Mềm như hơi thở nửa giấc ngủ quãng bình minh nối một ngày vừa đến,
Đem tặng cuộc đời qua bàn tay người tình mến...những hạt sương còn nguyên vẹn tinh truyền lời mộng mị kiêu sa...
Ta sẽ đến bên nhau nhờ sóng từ thả ra từ hồn gam nhạc lạ...
Lơ lửng ngang trời bắt những sợi tương tư...
Hư ảo nên ngôn từ,
Xôn xao thêm vần điệu,
Người ơi về...xin trao tặng trọn bài thơ,
Xin nối ước mơ quãng thời gian còn mới,
Xin gọi tên một đời vì Yêu Dấu mãi không thôi...!!

Vẻ Đẹp khi chạm phải Tình Yêu,
Sẽ làm tuôn rơi từ cội nguồn Sự Sống những dòng Mưa Lệ Tình Nhân, chảy tràn qua tất cả mọi nẻo đường. Con đường kẻ lãng tử bước đi vẫn thường rất dài và rất rộng. Vì tâm hồn là một cõi rất biệt riêng: không hình hài, không tuổi, không tên, không dính đời bụi bặm chốn trần gian.

Con người ta đã là may mắn, nếu có thể chỉ có nơi mình dòng Nước Mắt người Tình Nhân cuộc đời, hoặc là chỉ làm nên ý nghĩa dòng Nước Mắt người Tình Nhân cõi Tình Yêu và Vẻ Đẹp. Để hứng chịu hay để hưởng một trong hai dòng Nước Mắt ấy cũng đã là quá đủ về cảm nhận về hai chữ Tình Yêu. Ngoại lệ, có những người chứa trong hai đại dương Nước Mắt của họ cả hai ý nghĩa dư lệ ấy. Điều gì sẽ đến với những người này một khi cả hai trạng thái cảm xúc kia cùng đồng hành khải thị nghĩa Yêu Thương? Ấy là khi mặt đất dưới chân người ta có thể tan rữa chỉ còn như là nước. Là chính nơi những Hạt Nước Đời kết nối và dính liền vào những gì làm nên Thân Xác và Hồn Linh con người. Và, nối liền, kết dính với Vũ Trụ mênh mông, lồng lộng ngoài kia tưởng chừng như vô hình, vô ảnh, vô thường luyến lưu...? Khi đó, cuộc đời sẽ cùng trôi chảy, người đời sẽ cùng hoan ca, mà chiêm ngưỡng Nước Mắt người Tình Nhân Cuộc Đời đang hòa tan trong Nước Mắt người Tình Nhân cõi Tình Yêu và Vẻ Đẹp. Ở phút cuối cùng của dòng Nước Mắt hòa chung sẽ hóa thành hình hài những Hạt Sương môi người Tình Nhân Sự Sống. Nụ Hôn Thần Thoại !

Vâng, Nụ Hôn Thần Thoại là kết tinh của Nước Mắt người Tình Nhân một thuở...

Người ta có thể nghi ngờ về Sự Thật ấy của Tình Yêu? Nhưng không, tất cả là một hiện hữu không thể chối bỏ. Bởi điều như thế đã từng có từ ngàn xưa và ngàn xa, vẫn đang có và sẽ còn có mãi mai sau. Ngay cả khi không còn loài người, ngay cả khi không còn trái đất loài người. Bởi tận cùng nơi Vũ Trụ thật xa xăm mà cũng thật gần nơi trái tim Sự Sống, lúc nào cũng tồn tại và luôn hồi sinh rất mới mẻ lẽ Yêu Thương. Lời Yêu Thương sẽ đợi chờ để chạm vào môi cuộc đời những kẻ may mắn nhất cõi tình nhân, trong nghĩa đời bao la vô tận, vô cùng thương yêu và yêu thương.
...
...

Paris, Kristianinota _ 31 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



Dấu Yêu Một Đời...!! Ơi, Nước Mắt người Tình Nhân...!!! _ photo by HTMT le 01 Avril 2009
Binh Nguyen
#10 Posted : Tuesday, April 14, 2009 6:26:16 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
ĐỌC BÀI THƠ CŨ

THƯƠNG NHỚ BÀ

Bà ơi bà đã đi rồi
Tháng tư tuyết vẫn còn rơi não lòng!
Đất mềm, trời mới mưa xong
Bà về với đất hồn mong thoát trần.
Cháu buồn ngơ ngác bâng khuâng
Tháng tư vừa đến mùa xuân đi rồi
Hoa chưa kịp nở bà ơi
Mà sao hồng, cúc rạng ngời nghĩa trang?
Trên đầu cháu quấn khăn tang
Tử quy dấu hiệu bàng hoàng lệ rơi.
Bà đi buồn cả đất trời
Cháu không dám khóc, gượng cười xót đau.
Sao thời gian sớm qua mau?
Hoa chưa kịp nở đã sầu biệt ly.
Nhẹ nhàng thanh thản bà đi,
Cháu con tụ họp, còn gì hay đâu?
Chắp tay xin được nguyện cầu
Hồn bà siêu thoát, vạn sầu bỏ qua.


Tháng tư năm nào, bà tôi ra đi, tôi nhớ cũng vào tháng giỗ tổ Hùng Vương. Bố tôi vào thăm bà ở bệnh viện, bà còn dặn, nhớ về vớt nếp ra để nấu xôi gấc đem lên cúng tổ. Bà ra đi như vậy đó, vẫn còn thiếu nợ cộng đồng một nồi xôi gấc để đem cúng tổ. Chả là, xôi gấc ngày xưa là bà tôi và bây giờ là bố tôi nấu nổi tiếng là ngon trong thành phố. Ai cũng biết điều đó, nên cứ hễ có lễ lộc gì là người ta lại nhờ bà hay bố tôi làm. Bởi thế cho nên, khi bà tôi mất đi, có rất nhiều vòng hoa đem đến phúng điếu. Bình thường tôi rất thích hoa, ngày hôm đó, đứng bên một rừng hoa, đủ các loại hoa, lòng tôi dửng dưng, nếu không nói là tự nhiên thấy ghét.

Bài thơ tôi viết năm đó, mà mãi đến năm 2007, mới cho đăng vào tập thơ Hoa Nắng của Phụ Nữ Việt. Nhưng thật lạ, đọc lại, cái cảm giác vẫn y nguyên, thời gian như đứng lại ở đó, nỗi tiếc thương vẫn không đổi thay. Bà là người đàn bà cứng cỏi, kiên quyết, tháng tư năm 1975, bà bắt các bác tôi phải đi, đã một lần trốn chạy, bà hiểu, bà bảo không thể nào sống với Cộng sản. Chính bà cũng kiếm cách đi khỏi Việt Nam những ngày tháng đó, nhưng không đi thoát. Sống với Cộng sản thêm mấy năm nữa, trước khi qua Canada theo diện đoàn tụ, chứng kiến con mình đi tù, cháu mình chết tức tưởi, bà càng hiểu rõ hai chữ Cộng sản, và từ đó bà dạy chúng tôi lòng căm thù.

Năm đó, tôi đang học ở Toronto, được tin bà mất, tôi về dự đám tang. Người báo cho tôi biết không phải là người trong nhà, vì sợ tôi đang học thi, sẽ khóc nhiều quá mà không học thi nổi, vì biết tôi rất thân với bà. Nhưng thật lạ lùng tôi không khóc nhiều, tôi chấp nhận lạnh lùng cái quy luật tự nhiên của cuộc đời, là có sinh, có tử. Tối hôm đó, mẹ tôi bảo tôi vào phòng mẹ ngủ, vì mẹ sợ bà mới mất, tôi sẽ sợ nằm trong phòng có người mới mất. Tôi cười lớn, nói với mẹ rằng, bà có nói với con rồi, người trong nhà ai lại nhát nhau bao giờ, và thế là tôi leo lên giường, ngủ một mạch tới sáng, chẳng mộng mị hay sợ sệt gì cả.

Tháng này, lại đến giỗ bà, tôi vẫn đọc lại bài thơ cũ.

Bình Nguyên
Tháng tư, 2009.
viethoaiphuong
#11 Posted : Wednesday, April 15, 2009 9:08:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Xuân Hé Nụ... Avril 2009
... qua ống kính người-nhạc Ngọc Thể






viethoaiphuong
#12 Posted : Thursday, April 16, 2009 5:28:11 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

trên cành Xuân ... Tình Yêu cất tiếng hát về mùa xuân _ photo by NgocThe

Khi Em Yêu

Nhạc và lời : Ngọc Thể
Trình bày : Kim Khuê
Vũ Thị Thiên Thư
#13 Posted : Tuesday, April 21, 2009 2:17:34 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)




Ngoại


Tháng tư bay khói đốt đồng
Ngoại sầu khăn trắng tang chồng ngày qua
Mưa đầu mùa hạt bay xa
Khói hương chở cả tuổi hoa lên trời

Dây khoai gánh mạ một đời
Lúa yêu thương nở rạng ngời thi ca
Tàn đêm chiếc bóng nhạt nhoà
Gói thanh xuân giữ ngọc ngà riêng tư

Mảnh khăn vạt áo tình thư
Chén trà guốc mộc buồn như tấc lòng
Rán chiều pha mấy tầng không
Đôi vai gánh mỏi con sông miệt mài

Trâm cài lượt giắt cùng ai?
Áo nâu nhuộm với tháng ngày đìu hiu
Bờ kinh lau lách liêu xiêu
Lung linh soi bóng cho nhiều nhớ thương

Tóc xanh sớm nắng chiều sương
Một đàn con dại bùn vương gót hồng
Miếng trầu têm với vôi nồng
Duyên tơ nửa đoạn cho lòng sầu thương

Vũ Thị Thiên Thư
viethoaiphuong
#14 Posted : Tuesday, April 21, 2009 11:28:50 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Buồn

Thơ : Hoàng Thy Mai Thảo
Nhạc : Tống Hữu Hạnh
Hòa Ân : Đặng Vương Quân
Trình bày : Phương Dung ( lớp đàn em )
viethoaiphuong
#15 Posted : Wednesday, April 29, 2009 2:04:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hồ Trường

một giọng ngâm thơ thật truyền cảm...



Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.